30 tháng 6, 2016

ĐÃ THẤY NHỤC CHƯA ?

Cá chết miền Trung đã rõ ràng

Bích Loan cùng với cả Thanh Quang
Và bao nhiêu đứa nâng bi nữa
Đã thấy nhục chưa, đã bẽ bàng ?


Đưa tin cá chết ở biển miền Trung để làm gì ?

chết hàng loạt

Ban lãnh đạo Formosa Vũng Áng trong một lần xin lỗi về phát biểu của ông Chu Xuân Phàm về trách nhiệm của Formosa tháng 4/2016

Kể từ khi cá bắt đầu chết trên diện rộng tại 4 tỉnh ven biển miền Trung ngày 4/4/2016, đã gây ra nhiều hậu quả nặng nề: Hàng vạn ngư dân bỏ biển, cá tự nhiên và cá nuôi ven biển chết hàng loạt, đã ảnh hưởng đến cuộc sống của trên 1 triệu người ở các tỉnh bắc Trung bộ, từ Hà Tĩnh đến Thừa Thiên Huế. Đã có nhiều quan ngại sâu sắc về sự huỷ diệt của các rặng san hô và các loài sinh vật biển tầng nước đáy, hàng chục triệu người Việt hoang mang, mức tiêu thụ cá biển sụt giảm mạnh tại thị trường nội địa kéo theo sự tăng vọt bất ổn của các loại thực phẩm khác. Bên cạnh đó, còn những nghi ngại sâu sắc về các vấn đề sức khoẻ và các hậu quả lâu dài có thể có do tình trạng ô nhiễm mà cơn thảm hoạ này đã gây ra.

Mới nhất, Ban lãnh đạo  Formosa Vũng Áng thừa nhận trách nhiệm của họ về nguyên nhân sự cố cá chết hàng loạt tại vùng biển 4 tỉnh Bắc Trung Bộ. (Xem văn bản). Đáng lưu ý, ngài Trần Nguyên Thành, Chủ tịch Công ty Gang Thép Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh, đã viết như sau :"Sự việc này là một sự cố ngoài ý muốn, nguyên do chính của sự cố trong hệ thống xử lý môi trường của chúng tôi là có một số ngày bị mất điện trong thời gian đầu tháng 4 năm 2016, trong thời gian đó hệ thống quản lý của chúng tôi không kiểm soát được chất lượng nước thải, điều này đã làm ảnh hưởng tới môi trường nước biển miền Trung và là nguyên nhân sinh ra cá chết".



Công văn của Formosa Vũng Áng thừa nhận trách nhiệm và nguyên nhân sự cố cá chết hàng loạt

(TTHN)

29 tháng 6, 2016

Tiến sỹ Lê Thẩm Dương : "Chém gió không có gì là xấu, quan trọng là có biết mẹ gì đâu mà chém "


"Có người ví von Việt Nam Cuba như là trời đất sinh ra, một
 anh ở phía ... đông một anh ở phía tây.
"Chúng ta thay nhau canh giữ hòa bình cho thế giới. Cuba 
thức thì Việt Nam ngủ. Việt Nam gác thì Cuba nghỉ."

Năm 2015 Mỹ và Cuba đã bình thường hóa quan hệ sau 50 năm Cu ba bị mỹ cấm vận. Bây giờ Cuba không phải canh gác cho hòa bình thế giới cùng với Việt Nam nữa


Cuba giờ đã hồi sinh
Việt Nam, bạn cứ một mình đứng canh
Chúng tôi đã ngủ ngon lành
Giấc mơ cộng sản giờ thành viển vông
Việt -Trung liền núi, liền sông
Bảo họ canh gác biển Đông với  mình.!
Năm mươi năm, nghĩ mà kinh,
Tự mình lại giết dân mình dã man.
Xin chào nhé, ơi Việt Nam,
Chào ý thức hệ gian ngoan phỉnh lừa !



Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh, thứ trưởng bộ quốc phòng Việt Nam:


"Nhưng lịch sử đã chứng minh rằng, không thể có sự ổn thỏa, hòa bình bền vững nếu chúng ta cứ lựa chọn đứng hẳn về một bên ..." (Nguyễn Chí Vịnh)

Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh

Thiếu tướng Lê Mã Lương :

Tôi hiểu ý tướng Vịnh: nếu Việt Nam ngả hẳn sang Mỹ sẽ bị Trung Quốc đánh ?



Thiếu tướng Lê Mã Lương

 Trong khi đất nước ta đang bị họa xâm lăng của Trung Quốc. Là một nước nhỏ và yếu, muốn giữ được tổ quốc, thì phải dựa vào các nước hùng mạnh,để có thể áp chế và đánh bại kẻ xâm lược .Lời nói trên của NCV là một cách nguy biện, để né tránh một cuộc chiến vệ quốc.Cụ Hồ nói " Thà hy sinh tất cả, chứ nhất định không chịu mất nước, nhất định không chịu làm nô lệ..."
Xem ra dàn lãnh đạo hiện nay tỏ ra hèn kém so với thế hệ cha ông vì thực tế đất đai của tổ tiên đã bị TQ cướp mất từng phần


"Chuyện thường ngày ở huyện" :
 Theo :



P. Tổng biên tập báo Sài Gòn Giải Phóng: 

Cộng Sản Chỉ Gây Ra Tội Lỗi Và Đau Khổ


Đó là lời khẳng định của ông Kha Lương Ngãi - cựu phó tổng biên tập báo Sài Gòn Giải Phóng sau hơn 43 năm phục vụ cho chế độ cộng sản.
Ông Kha Lương Ngãi - cựu phó Tổng Biên tập Báo Sài Gòn Giải Phóng

Phát biểu trước 40 nhà hoạt động nhân buổi lễ kỷ niệm Ngày quốc tế ủng hộ các nạn nhân bị tra tấn hôm 26/6/2016 tại Sài Gòn, vị cựu đảng viên 70 tuổi này bộc bạch:

“Tôi là một trong những người đã đi theo cộng sản, mặc dù chưa phải là lãnh tụ hay lãnh đạo gì, nhưng vẫn thấy rằng cái chế độ, cái đảng, cái nhà nước này đã gây ra biết bao nhiêu đau khổ và tội lỗi cho nhân dân”.



Ông Kha Lương Ngãi năm nay 70 tuổi, từng giữ chức phó tổng biên tập báo Sài Gòn Giải Phóng, cơ quan ngôn luận chính thức của đảng bộ TP.HCM

Năm 15 tuổi, ông theo cộng sản “hoạt động cách mạng” và trở thành đảng viên năm 21 tuổi.

Trong quá khứ, ông là người yêu lý tưởng cộng sản đến mức “chân thành khờ dại”. Theo lời kể, khi thành trì cộng sản Liên Xô sụp đổ vào năm 1991, ông đã khóc đến mức “nước mắt đầm đìa”.

Năm 2004, khi đã bước sang tuổi 58, ông chính thức tuyên bố bỏ đảng với lý do mất niềm tin vào đảng cộng sản – điều mà sau này ông thừa nhận là “đoạn tuyệt tình yêu khờ dại”.

Hiện nay, ông là thành viên của câu lạc bộ Lê Hiếu Đằng – một tổ chức dân sự tại Sài Gòn quy tụ nhiều nhân sỹ và các đảng viên cộng sản phản tỉnh.

TTHN tổng hợp

Bộ luật hình sự sai sót nghiêm trọng, ai chịu trách nhiệm?

Ngày 27-6, Ủy ban Thường vụ Quốc hội có cuộc họp với trưởng đoàn đại biểu Quốc hội các tỉnh, TP để bàn một chuyện hi hữu: hoãn thi hành Bộ luật hình sự (sửa đổi) vì những sai sót nghiêm trọng.
Bộ luật hình sự sai sót nghiêm trọng, ai chịu trách nhiệm?


LÊ KIÊN


(Báo Tuổi trẻ)

Kỳ họp thứ 10, Quốc hội khóa XIII (sáng 27-11-2015) họp phiên toàn thể biểu quyết thông qua: Bộ luật hình sự (sửa đổi), Bộ luật tố tụng hình sự (sửa đổi) - Ảnh: Phương Hoa
Ô hay !
Tập thể lãnh đạo mà sai
Có quy trách nhiệm cho ai bao giờ.
"Quốc hội do Dân bầu ra
Quốc sai Dân chịu còn ta thán gì ?"(*)
------
(*) Lời chủ tịch QH Nguyễn Sinh Hùng


28 tháng 6, 2016

“ăn làm sao nói làm sao bây giờ”  với công luận !


Vụ máy bay tai nạn kép: Hà Nội - thưởng và phạt, lợi hay hại?

*  GIANG NAM
Vật chất cấp tập dồn dập liệu có thể dập tắt đau thương ngay được chăng ? Quả là bất nhẫn vì hành vi đánh bóng tên tuổi và quảng cáo lộ liễu.
Vụ tai nạn kép máy bay SU và CASA đã nóng lên trong bao bức xúc trăn trở, xúc động tình cảm của đông đảo công chúng cũng như các cấp lãnh đạo.
Vụ này sẽ còn kéo dài chưa dễ khép ngay được vì nguyên nhân tai nạn chưa được làm rõ.
Và còn nảy sinh những lùm xùm kép theo sau vụ tai nạn thảm khốc.
Nhớ ngày xưa trước 1975 tôi nghe tin báo tử của người làng khi rải rác khi dồn dập. Lúc đầu còn hoảng hốt kinh sợ, sau quen dần, mỗi khi nghe nói nhà anh A, anh B có cán bộ huyện đội về làng, rủ một cán bộ xã cùng đến nhà thân chủ đưa tờ giấy báo tử. Chúng tôi nghe quen rồi cũng chỉ giật mình một cái rồi buột miệng “Thế à” rồi im lặng. Bà con lối xóm tối đến nhà liệt sĩ, ngồi uống chè hút thuốc lào, nói chuyện rì rầm. Chẳng có chuyện gì bàn. Tờ giấy báo tử chỉ ngắn gọn một câu (Đ/c A…chức vụ cấp bậc, hi sinh ở mặt trận M, ngày tháng năm). Đốt nén nhang vái trước bàn thờ, ngồi một lúc nói lời an ủi động viên tang chủ, rồi về.
Sau hòa bình, chuyện những gia đình tự đi tìm hài cốt liệt sĩ thân nhân khắp nơi ở miềnNam có khi lội sang tận Campuchia, Lào, nhiều chuyện lắm. Mặc dù có được hỗ trợ phần nào của tỉnh đội, nhưng có nhiều người thân dành dụm tiền bạc chịu gian khổ vào Nam ra Bắc. Bởi gia đình họ chờ đợi quân đội tìm kiếm mỏi mòn không nổi nữa. Những anh em cháu của liệt sĩ chiều theo nguyện vọng cuối cùng của ông bà già sắp tắt. Sự mỏi mòn rầu rĩ của cha mẹ như thúc giục họ lên đường. Dù tìm được hay không cũng là liệu pháp tâm lý an ủi người già, tôi đã gặp nhiều người quen khi họ vào Nam tìm kiếm… Sau này sẽ có nhiều tập sách ghi lại những câu chuyện đi tìm hài cốt người thân liệt sĩ, tìm đồng đội. Đó là một chương sử bi đát của dân tộc sau những trang oai hùng dày cộp đã chiếm phần lớn cuốn sử Việt Nam.
Gần hơn, cuộc chống trả Trung cộng xâm lược năm 1979, hàng vạn liệt sĩ ngã xuống tức tưởi vì bị tấn công bất ngờ 4 giờ sáng đang lúc ngủ say và sự cản phá quân TQ tràn ngập ở biên giới phía Bắc suốt một tháng ròng. Chưa kể hàng nghìn dân chúng chết oan vì đại bác, tiểu liên, lựu đạn. Hàng nghìn ngôi nhà và cơ sở sản xuất bị đốt phá tan nát. Truyền hình và báo chí chưa đưa hình ảnh bất kỳ liệt sĩ thương binh và đồng đội còn sống nào cả. Đừng nói tới chuyện đài báo đi tới gia đình trịnh trọng tặng quà với chụp ảnh ! Ngư dân cột mốc “chủ quyền sống” (như ca tụng của nhà nước) miền Trung bị bọn giặc hàng xóm giết hại. Vụ một thợ lặn xấu số tên Lê Văn Ngày ở Hà Tĩnh vì muốn tìm hiểu sự thật mà  lặn xuống ống thải, bị chết vì nhiễm độc Formosa cực mạnh, chưa thấy đài báo đưa hình và không ai đến tặng quà cho thân nhân họ.
Đương nhiên người ta có quyền so đo và hiểu rằng: thì ra sinh mạng của một phi công quân đội đang trực tiếp bảo vệ chế độ này được coi trọng hơn sinh mạng chiến sĩ khác, người khác. Một sĩ quan thuộc lực lượng đặc biệt tinh nhuệ được đánh giá cao hơn người lính khác, phải không ?
Chuyện liên quan, VTV mới đưa tin: trong khi các “tượng đài nghìn tỷ trăm tỷ” được nhà nước chi ngân sách để “nhân bản vô tính” thì những cựu chiến sĩ mặt trận Vị Xuyên biên giới phía Bắc vừa tự góp lương hưu lập đài tưởng niệm đồng đội của họ chết dưới tay Trung cộng". Xin báo trước hệ lụy chuyện này không nhỏ đâu.
Đền ơn đáp nghĩa
Gia đình liệt sĩ phi công Trần Quang Khải được các cấp chính quyền, quân đội và dân chúng chăm sóc chu đáo, trước mắt là việc tang lễ. Chế độ chính sách của quân đội chắc hẳn sẽ được thực hiện, nay thời bình có điều kiện hơn hồi chiến tranh. Tuy nhiên có mấy việc gây xôn xao dư luận. Sự băn khoăn mắc mớ giữa Luật và Tình cảm. Chủ tịch Nguyễn Đức Chung ký đặc cách cô giáo vợ liệt sĩ Khải vào biên chế là hành xử không phải một nhà từ thiện đơn thuần mà là một chủ tịch thành phố. Ông Chung lẫn lộn vai trò của mình trong hành xử. Điều này sẽ gây ra rắc rối phức tạp về sau.
Bây giờ bàn về việc trao tặng quà.
Chủ tịch HN ký lệnh đặc cách cô giáo vợ liệt sĩ Khải vô biên chế trường THPT chuyênChu Văn An ở Hà Nội. Phó chủ tịch mang giấy đến giữa đám tang gia bối rối chìa ra, đọc lên, chụp ảnh, lên truyền hình và đăng báo.
Công ty xây dựng Mường Thanh của quân đội tặng căn nhà, chìa tấm bảng bìa to ra, chụp ảnh, đăng báo.
Một bà giám đốc tai tiếng từ Sài Gòn lên tiếng nhận con nuôi, báo chí đưa tin vội vã.
Đài VTV tặng cái ti vi và công bố miễn phí cáp. Sự quảng cáo thô thiển. Vì xét đến cùng cái tivi chỉ là đồ giải trí, tôi chắc nhà chị Khải cũng đã có ti vi tốt rồi. Món quà vô duyên lạ !
Dồn dập mang quà đến ngay trong đám tang, khiến tang chủ đang bối rối lại phải tiếp đón và cảm ơn, lại phải tạo dáng chụp ảnh…
Vật chất cấp tập dồn dập liệu có thể dập tắt đau thương ngay được chăng ? Quả là bất nhẫn vì hành vi đánh bóng tên tuổi và quảng cáo lộ liễu.
Truyền thông nhạy bén đưa tin lập tức. Dư luận phàn nàn về “Cách cho hơn của cho”.
Đặc biệt, vợ liệt sĩ được đặc cách nhưng điều này có thể gây tác hại ngay cho đương sự. Thực ra chị đang dạy hợp đồng ở trường PTTH Chu Văn An. Khi hết hợp đồng thì chị sẽ dự thi tuyển viên chức. Nếu chị đủ khả năng tự thi đỗ thì hoá ra phần quà an ủi kia là thừa mà còn báo hại chị phải suốt đời mang tiếng được châm chước về chuyên môn, tức là không đủ thực chất là GV trung học. Người giáo viên rất mặc cảm khi phải mang tiếng như thế suốt đời vì đã bị/ được công bố như thế. Danh dự kẻ sĩ khó tránh khỏi bất an lâu dài, chưa biết bao giờ nguôi.
Trừng phạt
Sự việc cô giáo Trần Thị Mỹ Hà, tổ trưởng Ngữ Văn trường THPT. Trần Nhân Tông Hà Nội tỏ ý không thích việc đặc cách vợ đại tá Trần Quang Khải được đặc cách vào ngành giáo dục đã thu hút sự quan tâm của dư luận trong mấy ngày qua, thực tế chỉ có hơn 42 phản hồi trên FB. Sự việc càng đẩy lên cao trào khi chị Hà bị chi bộ nhà trường THPT Trần Nhân Tông kỷ luật vì một câu cảm thán đơn giản “không thích điều này”. Theo sự hiển ngôn cuả câu văn đó, cô Mỹ Hà không tán thành cách đền ơn này, có nghĩa cô muốn một cách đền ơn khác hay hơn, tế nhị hơn. Cô Hà không có ý nào phản đối việc đền ơn. Cả một TRƯỜNG TRUNG HỌC PHỔ THÔNG giữa Hà Nội không đọc hiểu được một lời nói đơn giản. Bao nhiêu GV ngữ văn tốt nghiệp đại học và sau đại học ở Hà Nội chết đâu cả rồi mà không ai lên tiếng bênh vực cô Hà một lời ?
Thực là thảm họa của nền giáo dục “theo định hướng xã hội chủ nghĩa”!
Người cầm quyền chà đạp điều 25 Hiến pháp 2013 về tự do ngôn luận, tự do biểu đạt - trắng trợn đến thế là cùng !
Bà Nguyệt phó hiệu trưởng nghe mấy giáo viên báo cáo sự việc cô Hà viết FB, hớt hải đến báo cáo lại hiệu trưởng Tùng. Phan Thanh Tùng hiệu trưởng (chắc là kiêm luôn bí thư chi bộ) vội vàng “khẩn cấp” triệu tập họp chi bộ! Kỷ luật cảnh cáo đảng viên Trần Thị Mỹ Hà. Báo chí đăng liền. Ý kiến phản hồi trên báo chí và FB chống nhiều hơn là thuận. Cả nước thường có hàng trăm vụ kỷ luật đảng viên thì báo chí nào có đăng cho xiết. Hà cớ gì vụ này phải làm “điểm”, làm gương răn đe? Điều làm người ta băn khoăn và kinh ngạc là GV trung học Trần Nhân Tông rất nhanh nhẹn báo cáo hiệu phó, hiệu phó khẩn trương chạy đi báo cáo hiệu trưởng, hiệu trưởng khẩn cấp triệu tập họp chi bộ. Đại loạn hay sao mà ghê gớm thế ?
Tình đồng nghiệp của thầy cô giáo trung học giữa thủ đô văn hiến ngày nay suy thoái đến thế là cùng!
Bất ngờ thay, chủ tịch Hà Nội nghe tin cô Hà bị kỷ luật, nửa đêm gọi điện hỏi nhà báo và nhanh trí rút kinh nghiệm thất bại của chủ tịch An Giang. Ông Chung tỏ ra không hài lòng việc kỷ luật cảnh cáo cô giáo Hà viết một câu trên FB “không thích kiểu này” (tương tự chuyện cô giáo Lê Thị Thùy Trang viết về chủ tịch tỉnh của cô). Trùng hợp quá: cũng là hai cô giáo dạy Văn trung học và cùng là tổ trưởng ! Tuy nhiên tiếc thay hiệu trưởng THPT Trần Nhân Tông Hà Nội lại không rút kinh nghiệm đồng nghiệp ở THPT Long Xuyên, An Giang. Vì sao phải vội vàng tới mức “khẩn”?
Nhớ lại vụ An Giang sau khi  bị giới truyền thông cả nước ào ạt vào cuộc, Sở 4T khựng lại, hủy án phạt và xin lỗi cô Lê Thị Thùy Trang thì THPT Long Xuyên im lặng bẽ bàng, lẳng lặng xóa án kỷ luật “khiển trách ĐV” thông báo nội bộ.
Vụ Hà Nội kỷ luật cô giáo Hà bây giờ đâm ra khó xử.
Hiệu trưởng Tùng lúc đầu nhanh tay lẹ mắt vội vã tỏ lòng tôn kính Chủ tịch thành phố bằng cách kỷ luật cô Trần Thị Mỹ Hà. Nay chủ tịch khôn ngoan hơn hiệu trưởng, đã tỏ ra không bằng lòng cái án đó. Hiệu trưởng Phan Thanh Tùng - một nhà chính trị nghiệp dư - bây giờ dở cười dở mếu, xóa kỷ luật hay cứ để ? Xóa thì trái qui chế, vì phải sau 6 tháng hay một năm mới họp xét xóa. Bây giờ mới có vài ngày tờ giấy QĐ chưa ráo mực lại họp xóa, hóa ra chuyện trẻ con à, lại phải “đặc cách xóa” nữa ư? Nếu trái ý chủ tịch thì cũng khó, chả biết “ăn làm sao nói làm sao bây giờ”  với công luận !
Rút cục, vấn đề rắc rối là những người liên quan không hành xử theo LUẬT. Họ lẫn lộn giữa Luật và Tình cảm.
Kết quả sẽ là LỢI BẤT CẬP HẠI.
Giang Nam /(VNTB)

Nguyên Phó Ban Tổ chức TƯ: Các kỳ Đại hội Đảng, chạy chức, chạy quyền là nhiều nhất

““Chạy” bây giờ mang tính chất phổ biến, cấp nào cũng có, ngành nào cũng có. Nhất là đến các kỳ Đại hội, chạy nhiều nhất...Chạy chức, chạy quyền là vấn đề hết sức nan giải. Muốn chống được vấn nạn này thì trên phải nghiêm, phải trong sạch” - Ông Nguyễn Đình Hương, nguyên Phó Ban Tổ chức Trung ương quả quyết.
Ông Nguyễn Đình Hương - Nguyên Phó trưởng ban tổ chức Trung ương Đảng.




Chạy chức, chạy quyền không giảm: Vì sao?

Ông Nguyễn Đình Hương nói: “Câu chuyện về Trịnh Xuân Thanh, Phó Chủ tịch Hậu Giang và chuyện “lùm xùm” ở Bộ Công thương về bố con ông Vũ Huy Hoàng - Vũ Quang Hải chỉ là những biểu hiện cụ thể của vấn nạn chạy chức, chạy quyền hiện nay được hợp pháp hóa bằng cụm từ “đúng quy trình”. Không phải ngẫu nhiên mà Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã chỉ đạo các cơ quan chức năng vào cuộc để làm rõ vụ Trịnh Xuân Thanh.

Chạy chức, chạy quyền phải có “ô dù”, có người nâng đỡ, có người đỡ đầu, có đầu mối và có tiền thì mới chạy được. Trịnh Xuân Thanh là trường hợp điển hình nhất. Nếu làm rốt ráo việc này thì sẽ lộ ra rất nhiều chuyện khác nữa. Phải tìm cho ra trách nhiệm cuối cùng thuộc về ai?

Thưa ông, đây không phải là là lần đầu tiên người đứng đầu Đảng ta gióng “hồi chuông” cảnh báo về vấn nạn chạy chức, chạy quyền. Ngay từ năm 1999, nghị quyết Trung ương 6 (lần 2) khóa VIII đã chỉ ra rất cụ thể các dạng chạy chức, chạy quyền rồi, nhưng vì sao cho đến bây giờ nạn chạy chức, chạy quyền không những không giảm mà còn phát triển hơn?

- “Chạy” không còn là vấn nạn nữa mà đang thực sự trở thành thảm họa đối với đất nước và Đảng ta. Ngay từ khi triển khai thực hiện Nghị quyết Trung ương 6 (lần 2) khóa VIII, Bộ Chính trị đã báo cáo trước Trung ương, chỉ ra 5 loại “chạy”. Đó là chạy chức trước khi bầu cử, chạy quyền trước khi phân công công tác; chạy lợi trước khi phân bổ ngân sách, đấu thầu, cấp quota;chạy chỗ trước khi bổ nhiệm; chạy tội trước khi điều tra, xét xử.

Không chỉ chạy cho bản thân mình mà con chạy cho vợ con, anh em, người nhà, bạn bè, cánh hẩu của mình nữa. Chính vì vậy mà nhà báo Hữu Thọ mới viết hẳn một cuốn sách về “chạy” để phân tích các loại “chạy”. Ngày nay “chạy” còn mạnh hơn, công khai, trắng trợn hơn. Chạy cả bằng cấp, chạy cả giáo sư, tiến sĩ, chạy vào biên chế… Cái gì cũng phải chạy.

Theo ông thì những đối tượng nào thường hay “chạy” nhất?

- Chỉ có những kẻ bất tài mới chạy thôi. Những người tài họ không cần chạy. Kém mà không chạy thì làm gì có chức. Khi đã có chức rồi thì có quyền, có quyền thì có lợi, có lợi tức có bổng lộc, có phong bì, có nhiều người hầu hạ, nhiều người đút lót. Cho nên đó là một chuỗi “chạy”. “Chạy” bây giờ mang tính chất phổ biến, cấp nào cũng có, ngành nào cũng có. Nhất là đến các kỳ Đại hội, chạy nhiều nhất. Vì sao? Vì có vào được cấp ủy thì mới có chức, không vào cấp ủy thì không có chức.

Mà muốn chạy được phải có tiền, có mối quan hệ. Vì thế dân người ta mới nói “Nhất hậu duệ, hai tiền tệ, ba quan hệ, bốn đồ đệ, năm trí tuệ”. “Trí tuệ” là thứ sau cùng người ta cần.

Còn cái tư tưởng “nhiệm kỳ” nữa. Nó cũng nguy hiểm lắm. Một ông Bộ trưởng biết là khóa này mình không trúng nữa, mình sẽ hạ cánh, nên cố “vơ vét” bằng mọi cách để có tiền, nên bổ nhiệm “một lô một lốc” cục trưởng, vụ trưởng. Điển hình như là ông Trần Văn Truyền mà dư luận vừa qua đã phê phán dữ dội. Rồi như chuyện nhà ông Vũ Huy Hoàng mà chúng ta vừa nói ở trên.

Vì vậy, công cuộc chống tham nhũng, chạy chức, chạy quyền là hết sức nan giải. Tôi đã có lần nói với anh Trọng (Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng - NV) là tại sao Đảng ta đã có ba cuộc vận động chỉnh đốn Đảng rồi mà chưa thành công. Đó là cuộc vận động “Ba xây, ba chống” (cuộc vận động “Nâng cao tinh thần trách nhiệm, tăng cường quản lý kinh tế tài chính, cải tiến kỹ thuật, chống tham ô, lãng phí, quan liêu”, gọi tắt là “Ba xây - ba chống”, nhằm hoàn thành thắng lợi kế hoạch 5 năm lần thứ nhất năm 1961-1965 - NV); cuộc vận động chỉnh đốn Đảng theo tinh thần Nghị quyết TƯ 6 (lần 2) Khóa VIII và Nghị quyết Trung ương 4, khóa XI.

Phải truy đến tận cùng sự việc

Nhưng vì sao lại chưa thành công, thưa ông?

- Có rất nhiều nguyên nhân, nhưng phải nói rằng chúng ta làm chưa nghiêm, chưa thực sự đến nơi đến chốn; có không ít đồng chí lãnh đạo chưa gương mẫu, cố đưa con, đưa cháu bằng được vào đảm nhiệm những vị trí công tác vượt quá khả năng của họ. Phải thật sự nghiêm khắc trong vấn đề này. Trung ương chưa nghiêm thì tỉnh sẽ chưa nghiêm, mà tỉnh không nghiêm thì huyện sẽ không nghiêm, đến xã lại càng không nghiêm nữa. Vụ việc Trịnh Xuân Thanh lần này đã được đồng chí Tổng Bí thư trực tiếp chỉ đạo các cơ quan vào cuộc. Lần này phải làm đến nơi đến chốn để lấy lại lòng tin của dân với Đảng.

Rồi còn vụ Formosa nữa. Vụ ô nhiễm môi trường này ảnh hưởng đến đời sống của nhân dân, ảnh hưởng đến du lịch, đến quốc phòng, an ninh... Đây là vấn đề lớn, đòi hỏi không chỉ dừng lại ở việc xử lý vấn đề môi trường mà phải truy đến cùng: Ai cho phép Formosa làm những việc vi phạm luật pháp? Đằng sau đó là cái gì?

Rồi thì các “đại công trình” đang “đắp chiếu” mỗi cái lên đến hàng ngàn, thậm chí hàng chục ngàn tỉ đồng như dự án mở rộng Nhà máy Gang thép Thái Nguyên (8.100 tỉ đồng) thuê nhà thầu Trung Quốc xây nhà máy từ năm 2007, nhưng đến nay nhà máy vẫn… “đắp chiếu”; dự án Nhà máy đạm Ninh Bình (12.000 tỉ đồng) nhưng qua 4 năm hoạt động, mỗi năm đã lỗ khoảng 2.000 tỉ đồng; Nhà máy sản xuất xơ sợi Đình Vũ của công ty Cổ phần Hoá dầu và Xơ sợi dầu khí (7.000 tỷ đồng) chỉ sau hơn một năm hoạt động, lỗ hơn 1.700 tỉ đồng phải “đắp chiếu”... và cả những công trình có quy mô cực lớn như Nhà máy Lọc dầu Dung Quất (hơn 1 tỉ USD) được xây dựng từ năm 2005, luôn đe dọa nguy cơ đóng cửa...

Muốn chạy được phải có tiền, có mối quan hệ. Vì thế dân người ta mới nói “Nhất hậu duệ, hai tiền tệ, ba quan hệ, bốn đồ đệ, năm trí tuệ” (tranh minh hoạ).

Nguyên nhân chủ yếu của thực trạng này là hàng loạt dự án sử dụng công nghệ lạc hậu, không đồng bộ từ Trung Quốc. Để xảy ra việc này ai phải chịu trách nhiệm? Phải truy đến cùng thì mới chống tham nhũng được!

Thưa ông, thời ông làm công tác tổ chức khi gặp những vấn đề “chạy chức, chạy quyền” ông thường xử lý thế nào?

- Tôi làm ở Ban Tổ chức Trung ương 55 năm, trải qua 8 kỳ Đại hội Đảng, tôi chỉ chứng kiến có một đồng chí là con Ủy viên Bộ Chính trị được vào BCH TƯ. Đó là đồng chí Đặng Xuân Kỳ, con trai đồng chí Trường Chinh. Có lần ông Đỗ Mười phê bình chúng tôi là không bồi dưỡng đưa được con em các đồng chí Bộ chính trị vào Trung ương. Tôi bảo: “Thưa bác, TƯ không phải là nơi để cơ cấu con em cán bộ cao cấp. TƯ là uy tín, là  linh hồn của toàn Đảng, người nào vào TƯ phải đủ tiêu chuẩn”.

Lúc đó hầu như tất cả các vị lãnh đạo cấp cao của Đảng như các đồng chí Lê Duẩn, Trường Chinh, Lê Đức Thọ, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp, Nguyễn Duy Trinh, Lê Văn Lương… rất nghiêm khắc với con cháu, không ai gợi ý đưa con em mình vào TƯ. Đó là những tấm gương liêm khiết, tận trung với sự nghiệp của nước, của dân. (Ông Hương đi lại cửa sổ phòng khách, chỉ tay ra bên ngoài) Bên trái nhà tôi đây là nhà đồng chí Phạm Văn Đồng, trước nhà tôi là nhà đồng chí Nguyễn Duy Trinh, kia nữa nhà đồng chí Lê Văn Lương, đơn sơ thế, có của cải gì đâu.

(Rồi ông Hương chép miệng) Có những người vẫn còn sống sờ sờ ra đấy, nhưng người dân người ta chẳng coi ra gì, nhưng có những người chết rồi mà dân vẫn tôn vinh, dựng tượng, bia để thờ. Như đồng chí Kim Ngọc (nguyên Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Vĩnh Phú, được mệnh danh là “cha đẻ của khoán hộ” ở Việt Nam - NV) là một ví dụ. Ông mất đi người dân thương nhớ, lan truyền những câu chuyện đẹp về ông.

Hiện vẫn còn có những ý kiến cho rằng nhiều chuyên gia đang “bi kịch hóa” thực trạng tham nhũng trong đội ngũ CBCC ở nước ta, nhất là cán bộ lãnh đạo; tham nhũng thì chính quyền nước nào mà chả có. Ý kiến của ông về vấn đề này như thế nào?

- Nói như vậy là ngụy biện. Ngay trong báo cáo khai mạc Hội nghị triển khai thực hiện Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XI), Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã nói rất rõ: “Một bộ phận không nhỏ cán bộ, Đảng viên, nhất là cán bộ có chức quyền suy thoái về đạo đức. Sự suy thoái về đạo đức, lối sống thể hiện ở chỗ: sống ích kỷ, thực dụng, cơ hội, vụ lợi, hám danh, tham nhũng, lãng phí; bè phái, cục bộ, mất đoàn kết; phong cách quan liêu, xa dân, vô cảm trước khó khăn, bức xúc của dân; lối sống xa hoa, hưởng lạc... Trong những biểu hiện đó, cán bộ, đảng viên, nhân dân và dư luận xã hội quan tâm nhiều nhất, bức xúc nhất là tình trạng tham nhũng, bè phái, cục bộ, lợi ích nhóm… ở một bộ phận đảng viên có chức, có quyền, cả trong một số cán bộ cao cấp của Đảng, Nhà nước”.

Trong 6 tháng đầu năm nay Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng ít nhất đã có tới 3 lần nhắc lại chuyện này. Làm việc với Quân đội Nhân dân Việt Nam, Tổng Bí thư nói hiện nay nhiều cán bộ cư xử với dân như “vua con”.

Vừa qua Tổng Bí thư đã đánh hồi “trống lệnh” đầu tiên rồi. Tuy nhiên một mình Tổng Bí thư quyết tâm thì không được, mà phải cả Bộ Chính trị, cả BCH TƯ, các cơ quan tư pháp, hành pháp phải vào cuộc quyết liệt dưới sự giám sát của nhân dân và báo chí. Muốn chống được tham nhũng thì trên phải trong sạch, phải gương mẫu.

Sự gương mẫu của lãnh đạo cấp cao là hết sức quan trọng

Nhưng làm sao có thể buộc những người có quyền lực “tự nguyện” trong sạch được, khi mà chưa có một cơ chế giám sát quyền lực thực sự hữu hiệu, thưa ông?

- Trong điều kiện một đảng cầm quyền, để thực sự giám sát được quyền lực phải phát huy cho được vai trò giám sát của người dân và quyền tự do báo chí. Tuy nhiên, như tôi đã nói ở trên, vai trò gương mẫu của các đồng chí lãnh đạo cấp cao là hết sức quan trọng.

Thời tôi làm công tác tổ chức tôi chứng kiến cả Bộ Chính trị gương mẫu lắm. Chỉ có Tổng bí thư Lê Duẩn đi xe Volga không có máy lạnh, các đồng chí khác đi xe lada. Nhà Trưởng Ban Tổ chức TƯ Lê Đức Thọ mấy năm mới quét vôi một lần, mà phải đợi khi ông ấy đi công tác mới vào quét vôi được, chứ ông ấy ở nhà ông ấy không cho làm đâu. Đấy, trên có gương mẫu như thế mới nói được dưới, chứ trên không nghiêm thì không nói được bên dưới đâu.

Còn vấn đề cũng hết sức quan trọng là phải dân chủ, công khai và minh bạch trong việc đề bạt, bổ nhiệm cán bộ. Con đường đi như Trịnh Xuân Thanh là con đường lén lút, mờ ám nên phải công khai ra, rõ ràng ra, minh bạch ra.

Thưa ông, 55 năm làm công tác tổ chức, rất nhiều lần chủ trì công tác lựa chọn nhân sự để đề bạt bổ nhiệm. Vậy có bao giờ ông nhận quà cáp của ai chưa? 

- Tôi có thể không thẹn với lòng mình mà nói rằng tôi chưa bao giờ nhận tiền hay quà cáp của ai. Những lần được giao xuống các bộ, hay địa phương để chủ trì lựa chọn nhân sự, tôi bảo với anh em ở đó: Các anh lựa chọn thủ trưởng đi, chọn đúng thì được nhờ, chọn sai thì tự chịu hậu quả nhé!

Khi đang là Phó Ban Tổ chức Trung ương, Trưởng Ban Bảo vệ chính trị nội bộ, tôi được Bộ Chính trị giao cho xử lý vụ việc ông Nguyễn Hà Phan (từng là Ủy viên Bộ Chính trị, Thường trực Ban Bí thư, Trưởng Ban Kinh tế Trung ương, Phó Chủ tịch QH, nhưng bị phế truất hết các chức vụ năm 1996 vì bị xử lý kỷ luật đảng - NV). Tôi chỉ cần “vứt đi” vài chục trang hồ sơ thì có ngay vài chục “cục gạch” (ý nói bọc tiền - NV) ngay. Nếu tôi muốn gian lận để giàu có, tôi về báo với Bộ Chính trị là không có hồ sơ ấy, có ai biết được đâu.

Chính vì vậy Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng mới nói: “…Nhân dân và dư luận xã hội quan tâm nhiều nhất, bức xúc nhất là tình trạng tham nhũng, bè phái, cục bộ, lợi ích nhóm… ở một bộ phận đảng viên có chức, có quyền, cả trong một số cán bộ cao cấp của Đảng, Nhà nước”. Chừng nào Đảng chưa khắc phục được những vấn nạn này thì nguy cơ đe dọa sự tồn vong của Đảng vẫn còn hiện hữu.

Trước khi vụ Vinashin bị khởi tố, tôi có đến nhà một đồng chí nguyên là cấp phó của tôi, tôi hỏi: Cậu có quyết tâm làm cho ra vụ này không? Đồng chí ấy bảo: “Nếu em không làm cho ra thì em không xứng đáng với ngày 27/7 sắp tới”. Ý nói không xứng đáng với vong hồn các anh hùng liệt sĩ. Cuối cùng thì cậu ấy có làm được đâu. Tôi lại đến nhà và hỏi thẳng: “Trong vụ này cậu được bao nhiêu “cục gạch” nói thật cho tôi nghe xem nào?”. Cậu ấy chối đây đẩy. Nhưng tôi biết đằng sau đó là chuyện gì.

Xin cám ơn ông!

Lê Thọ Bình 

(VietTimes)

27 tháng 6, 2016



​Chờ câu trả lời thỏa đáng

23/06/2016 09:27 GMT+7
TTO - Chuyện bà Lê Thị Công, nguyên giám đốc Sở Tài nguyên - môi trường (TN-MT) tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu, xin nghỉ việc khi bị điều chuyển công tác sang Ban tổ chức Tỉnh ủy đang được dư luận rất quan tâm.
Chuyện bà Lê Thị Công, nguyên giám đốc Sở Tài nguyên - môi trường (TN-MT) tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu, xin nghỉ việc khi bị điều chuyển công tác sang Ban tổ chức Tỉnh ủy đang được dư luận rất quan tâm.
Sở dĩ người ta quan tâm nhiều như vậy vì bà Công là giám đốc sở ở một tỉnh lớn, mà đó lại là Sở TN-MT - nơi liên quan rất nhiều đến lĩnh vực đất đai, được coi là rất “nhạy cảm” trong quản lý nhà nước ở hầu hết các địa phương hiện nay.
Không những thế, khi quyết định nghỉ việc bà Công còn làm đơn đề nghị thanh tra làm rõ bốn dự án lớn mà theo bà, có dấu hiệu sai phạm gồm: tách thửa cho dự án khu du lịch phức hợp Hồ Tràm (xã Phước Thuận, huyện Xuyên Mộc), tính thuê đất cho dự án trung tâm thương mại Thái Dương và siêu thị Lotte (Vũng Tàu), nguồn gốc đất của Hợp tác xã Quyết Thắng (huyện Tân Thành).
Có lẽ hiếm khi một giám đốc Sở TN-MT từ nhiệm khi bị điều chuyển công tác lại “tố giác” các dự án trong lĩnh vực mà mình quản lý có dấu hiệu sai phạm.
Việc điều động cán bộ, “đi hay ở, ra hay vào” là bình thường nhưng ở chuyện đưa bà Công từ giám đốc Sở TN-MT sang Ban tổ chức Tỉnh ủy có gì đó khác thường. Bởi bà Công chỉ mới về nhận nhiệm vụ giám đốc sở này chưa được 10 tháng, lại chưa có sai phạm gì. Rồi trong 10 tháng đó bà Công đã phát hiện nhiều dấu hiệu được cho là sai phạm của bốn dự án trên.
Bà cũng đã có tham mưu, đề xuất có lợi cho Nhà nước như: buộc nhà đầu tư nộp đầy đủ tiền thuê đất hoặc Nhà nước thu hồi đất, trả lại tiền cho nhà đầu tư đã hỗ trợ di dời trước đây (có cộng với lãi suất ngân hàng) và hỗ trợ khác, sau đó tổ chức đấu giá khu đất.
Việc tố cáo của bà Công chưa rõ đúng sai nhưng khi một cán bộ đầu ngành có thái độ dứt khoát, thẳng thắn như vậy không khỏi làm cho dư luận đặt nhiều câu hỏi cũng như trông chờ câu chuyện này được giải quyết ra sao. Những ngày qua, nhiều ý kiến bạn đọc gửi về báo Tuổi Trẻ cũng bày tỏ sự nghi ngờ việc có hay không chuyện bà Công bị “trù dập” vì không làm theo ý của lãnh đạo tỉnh?
Cho nên, để thể hiện minh bạch, chính quyền cần phải nhanh chóng vào cuộc thanh tra, kiểm tra những phản ảnh của bà Công. Có như vậy mới tránh đồn đoán, nghi ngờ về động cơ điều chuyển bà Công là do lợi ích nhóm, do bà không theo “dây” của lãnh đạo tỉnh.
Dư luận cũng quan tâm và đặt vấn đề rằng Chính phủ và các bộ ngành trung ương cần vào cuộc, sớm làm rõ vụ việc để đảm bảo minh bạch. Bởi nếu để tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu tự giải quyết, cho dù kết quả tố cáo của bà Công có sai thì người dân và dư luận cũng khó mà tin được khi tỉnh “vừa đá bóng vừa thổi còi”.
Vấn đề đặt ra ở đây là không chỉ vào cuộc nhanh mà còn phải khéo léo, tinh tế trong xử lý vụ việc để không tạo ra những dư luận xấu, đồng thời đảm bảo được tính khách quan, minh bạch. Cứ bình chân như vại, vấn đề sẽ được đẩy theo chiều hướng xấu, khi đó uy tín, tính minh bạch của chính quyền sẽ bị thử thách.

MINH LUẬN

Nv Phạm Viết Đào: Thế sự-Văn chương; Đ/C: NvPhamVietDao5.blogspot.com: Tổng thống Obama : Việt Nam sẽ bị loại khỏi TPP nế...

Nv Phạm Viết Đào: Thế sự-Văn chương; Đ/C: NvPhamVietDao5.blogspot.com: Tổng thống Obama : Việt Nam sẽ bị loại khỏi TPP nế...

Thư dzãn :




Nước mắt của Cụ và sự tha hóa của cán bộ.


Tại hội nghị Trung ương 4 (tháng 1/2012), Tổng Bí thư đã chỉ rõ: “Một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, trong đó có những đảng viên giữ vị trí lãnh đạo, quản lý, kể cả một số cán bộ cao cấp, suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống với những biểu hiện khác nhau về sự phai nhạt lý tưởng, sa vào chủ nghĩa cá nhân ích kỷ, cơ hội, vô nguyên tắc…
Sau đó, có rất nhiều nhân sĩ, trí thức liên tục góp ý với Đảng phải tìm ra cho được những ai suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, những ai “ích kỷ, cơ hội, vô nguyên tắc”
     Những ai chứng kiến bài phát biểu ấy đều thấy Tổng Bí thư nhiều lần nghẹn ngào,mắt ngấn lệ sầu thảm .
Thanh tra :"Không thấy gì cả ! "
? ? ?.......
Và không trả lời .


Nhưng nhà báo thì biết rất rõ họ là ai !
Đó là những "người mà ai cũng biết là ai đấy" !