24 tháng 2, 2016


CHỦ NGHĨA TƯ BẢN "THÂN HỮU" LÀ GÌ ?



Jay Cost - Chủ Nghĩa Tư Bản “Thân Hữu” Là Gì

Trong mùa bầu cử này đã có nhiều thảo luận về tham nhũng, về việc các chính trị gia được “mua chuộc và rao bán”, và về “chủ nghĩa tư bản thân hữu” (hoặc cấu kết, bè phái). Những từ này có nghĩa là gì? Vì sao chúng ta nên quan tâm? Có một cách nào để giảm tham nhũng và khôi phục lại niềm tin của chúng ta vào chính phủ không? Nhà văn Jay Cost, một nhà bình luận cho tờ The Weekly Standard, trả lời các câu hỏi đó và đề xuất một giải pháp mà tất cả xã hội đều có thể có lợi.

Chủ Nghĩa Tư Bản “Thân Hữu”. Nó là gì? Vì sao nó mang lại tiêu cực?

Để trả lời những câu hỏi trên, chúng ta hãy nghĩ về chủ nghĩa tư bản theo mô hình cổ điển và tích cực. Nó chính là tiền đề cho sự trao đổi tự do của hàng hóa và dịch vụ giữa các nhà kinh doanh độc lập.

Ví dụ bây giờ tôi muốn mua vài ngũ cốc (cereal). Cửa Hàng Tạp Hóa của Steve đang bán thương hiệu tôi muốn với giá $4. Cửa Hàng Tạp Hóa của Ted thì bán nó với giá $5. Tôi mua nó từ Steve, một điều đã tạo ra giá trị tối ưu cho cả tôi và ông ta. Trong khi đó, Ted bây giờ đã có một động lực để cắt giảm chi phí để cạnh tranh tốt hơn. Hãy lập đi lập lại giao dịch này hàng tỷ lần mỗi ngày, 365 ngày mỗi năm, và đó là cách nền kinh tế của chúng ta hoạt động và phát triển. Hoặc ít nhất đó là cách đáng lẽ ra nó phải làm theo.

Bây giờ, còn Chủ Nghĩa Tư Bản “Thân Hữu” thì sao? Bây giờ, ví dụ chính phủ muốn mua vài ngũ cốc. Nói chính xác hơn, Ủy Ban Cho Việc Thâu Tóm Ngũ Cốc của Hạ Viện được giao nhiệm vụ cho việc đó. Steve vẫn bán nó với giá $4. Ted thì $5. Tôi mua từ Steve. Giá của ông ta là giá thấp hơn. Nhưng, Ủy Ban Cho Việc Thâu Tóm Ngũ Cốc lại mua từ Ted. Tại sao?

Bởi vì Ted đã vận động Ủy Ban đó. Bởi vì trụ sở công ty của ông ta nằm trong khu vực đại diện của Chủ Tịch Ủy Ban. Bởi vì ông ta đã nguyên góp nhiều hơn trong các cuộc bầu cử. Bởi vì ông ta đã hứa hẹn một công việc vận động cho một thành viên của Ủy Ban vẫn đang phân vân với quyết định và sắp về hưu vào năm tới. Đó là cách Chủ Nghĩa Tư Bản “Thân Hữu” hoạt động.

Và nó xảy ra trên khắp cơ quan chính phủ — từ hợp đồng quốc phòng, đến hỗ trợ nông nghiệp, các chương trình năng lượng sạch, chi tiêu hạ tầng, nhà ở giá phải chăng, tem phiếu lương thực, Y Tế Cho Người Già, Gói Y Tế của Obama, chính sách thuế. Bạn có thể nêu ra rất nhiều. Chủ Nghĩa Tư Bản “Thân Hữu” đang tồn tại ở đó.

Chủ nghĩa tư bản rất đạo đức bởi vì nó dựa trên trên một sự trao đổi tự nguyện giữa hai người độc lập – những người chỉ đồng ý với mối giao dịch vì nó tạo nên giá trị cho tất cả mọi người. Chủ Nghĩa Tư Bản “Thân Hữu” là vô đạo đức bởi vì một trong hai người — chính phủ — đã bị mua chuộc.

Điều này tạo ra ba vấn đề.

 Thứ nhất, nó không công bằng. Các chính trị gia đang dùng tiền của công chúng, nhưng không vì lợi ích chung của công chúng. Thay vào đó, họ thưởng cho các bạn bè của họ, những người hỗ trợ họ hoặc chính bản thân họ. Hiến Pháp của chúng ta cho phép Quốc Hội quyền để cung cấp phúc lợi chung. Chủ Nghĩa Tư Bản “Thân Hữu” vi phạm nguyên tắc linh thiêng này.

Thứ hai, nó vô cùng lãng phí. Trong ví dụ ngũ cốc ở trên, chính phủ đã trả thừa bằng cách mua từ Ted thay vì từ Steve. Điều đó là một sự lãng phí rõ ràng của tiền thuế nhân dân. Thậm chí, điều đó như ăn cắp tiền thuế của dân vậy. Còn đây là điều lãng phí hơn nữa. Ted phải dùng tiền để vận động chính phủ để lấy hợp đồng đó. Cho nên, ông ta đã không nhận được toàn số tiền trong giao dịch đó. Số tiền đó đáng lẽ ra có thể dùng để tạo ra một sản phẩm tốt hơn hoặc dùng vào những việc xây dựng tốt hơn. Các nhà kinh tế học gọi điều này là “sự tổn thất vô ích.” Và nó có thể trở nên rất đáng kể.

Hơn nữa, Chủ Nghĩa Tư Bản “Thân Hữu” làm xáo trộn nền kinh tế. Trong một số ngành — như y tế, vay học phí, mua nhà thế chấp, và hàng không — chính phủ là một trong những người tiêu thụ lớn nhất của hàng hóa và dịch vụ. Cho nên những quyết định trong chính sách có thể có những tác động rộng lớn và tiêu cực. Nguyên một cái ngành có thể trở thành, sau một thời gian, một khách hàng của chính phủ. Khi điều đó xảy ra thì mục đích của doanh nghiệp không phải là để xây dựng một bẫy chuột (vị thế cạnh tranh) tốt hơn, mà để giữ gìn các chính trị gia hài lòng. Vậy Chủ Nghĩa Tư Bản “Thân Hữu” làm xã hội tốn kém bao nhiêu mỗi năm? Rất khó để nói chính xác, nhưng con số đó lên đến hàng chục tỷ dollar, và có thể hơn nữa.

Thứ ba, nó dụ các chính trị gia vi phạm luật pháp. Một khi các chính trị gia cảm thấy tự do để tiêu tiền của công chúng cho mục đích chính trị riêng của họ, họ chỉ cần một bước để làm điều đó để đưa tiền vào túi riêng của mình hoặc đưa tiền vào quỹ vận động của họ, hoặc cả hai.

 Vậy thì chúng ta có thể làm gì? Nhiệm vụ đầu tiên của chúng ta là công nhận rằng chính phủ phải có giới hạn. Đương nhiên, phải có một chính quyền quốc gia để quy định luật pháp cho xã hội, để thiết lập những luật chơi cho trò chơi và thi hành nó. Nhưng khi chúng ta mong chờ chính phủ để quảng bá một ngành nào đó, thay đổi vài lĩnh vực nào đó trong nền kinh tế, giúp vài nhóm cử tri nào đó, chúng ta thành lập một nền tảng cho Chủ Nghĩa Tư Bản “Thân Hữu” và những điều tiêu cực kèm theo như — chính sách ưu đãi, lãng phí, trộm cắp và những hình thức tham nhũng khác.

Tổng Thống Thứ Bảy của Hoa Kỳ, Andrew Jackson, đã có một quan điểm rất hữu ích về đề tài này. “Không có một sự ma quái cần thiết nào trong chính phủ,” ông ta nói. ”Sự ma quái đó chỉ tồn tại trong sự lạm dụng của chính phủ. Nếu nó giới hạn chính nó trong sự bảo vệ công bằng, và, cũng như Thiên Đường đang làm mưa, nó ban ân huệ một cách công bằng cho người cao và thấp, người giàu và người nghèo, thì nó sẽ là một ân huệ hoàn hảo.”

Jackson đã nói đúng. Một chính phủ giới hạn được hạn chế trong việc bảo vệ bình đẳng không thể chơi trò phe phái thân hữu. Một chính phủ giới hạn, nếu mục đích là dẹp bỏ Chủ Nghĩa Tư Bản “Thân Hữu”, thì đó là điểm bắt đầu.

Tôi là Jay Cost của tờ Weekly Standard cho Đại Học Prager.

 Jay Cost, What is Crony Capitalism?, Prager University

Dịch bởi: Ku Búa @ CAFEKUBUA.COM

23 tháng 2, 2016

HẾT MÙI TỚI THÂN

 

Hết “Mùi” tới “Thân”


 

Bây giờ thì không phải là thời của Ất Mùi (Dê) nữa mà là thời của Bính Thân (Khỉ).
Chữ “Mùi, Thân”chẳng liên quan gì với “dê, khỉ”, nhưng những năm Mùi, năm Thân như Kỷ Mùi (1979), Mậu Thân (1968)… đều gọi chung là năm “Dê ” năm“ Khỉ”. Ai hợp với Mùi, vừa qua làm ăn phát đạt, luyến tiếc năm cũ. Ai hợp Thân thì hy vọng năm nay. Ai không hợp cả Mùi, Thân thì Dê cũng như Khỉ, mong gì mà mong. Năm nay, Bính Thân, không biết lành dữ thế nào nhưng nghe “thân, thân khỉ, khỉ” thì có kẻ chẳng mấy thích, như câu “người ta tuổi Ngọ, tuổi Mùi /Mà em thì lại ngậm ngùi tuổi Thân”.
Trong cơ quan, đơn vị cũng vậy, khi có sự chuyển quyền từ xếp A sang xếp B các nhân viên hay theo dõi. Những ai thuộc nhóm của chủ mới thì phấn khởi, ai thuộc “đệ” của chủ cũ thì… chờ xem…, còn mấy anh “không thuộc phe nào thì “kệ”, A hay B thì cũng một cốt một đồng thôi.
Năm này cũng như các năm khác, nhiều người thức đón giao thừa, giờ phút chuyển giao từ “Dê” qua “Khỉ”. Họ ngồi nghe nhạc xuân, xem các “live show”, đặc biệt họ chờ mục “Sớ Táo quân”, bởi mục này vui vui. Vừa rồi, đất nước có nhiều sự kiện có ý nghĩa đặc biệt quan trọng nên ngoài các Táo quen: giáo dục, y tế, văn hóa xã hội, lẽ ra nên có Táo Hoàng Sa, Táo Trường Sa, Táo Đại hội, Táo TPP (Hiệp định Đối tác kinh tế xuyên Thái Bình Dương – một hiệp định kinh tế rất lớn, có Việt Nam tham gia). Vì là có nhiều đài truyền hình, cho nên cùng là “Sớ Táo quân” nhưng có những kịch bản, dàn dựng, trình diễn khác nhau. Tấu sớ là “hài” hay “hề”, dù gọi là gì, cũng là đóng kịch vui. Một vở diễn dù dàn dựng công phu, bài bản, diễn xuất lớp lang hoành tráng đến mấy cũng chỉ là kịch. Có người thích hài theo phong cách Bắc, có người thích hề theo kiểu Nam. Tùy, không nên nói (hề) miền nào hơn (hề) miền nào, hề cả mà. Đó là chưa nói tới chuyện nhiều khi nhạt nhẽo, chưa xem đã biết, hoặc (bị) xem hoài, chán quá trời!
*
Ngày 15.02.2016 (mùng 8 tháng giêng Bính Thân) được tin, một phụ nữ (gốc) Việt bà Jacqueline Nguyễn được đề cử giữ chức Chánh án tối cao của Tòa án Liên bang Mỹ, thay ông Chánh án (có tư tưởng bảo thủ) vừa mới chết.
Bà Jacqueline Nguyễn là một trong các ứng viên Tổng thống Mỹ Barack Obama có thể cân nhắc lựa chọn cho vị trí Thẩm phán tối cao Mỹ, sau khi ông Antonin Scalia qua đời, theo Reuters.
Báo Đất Việt viết: “Sau khi ông Antonin Scalia, Thẩm phán Tòa án tối cao Mỹ qua đời ở tuổi 79, bà Jacqueline Nguyen, một phụ nữ gốc Việt được coi là một trong những ứng viên tiềm năng có thể được xem xét để lựa chọn thay thế.
Bà Jacqueline Nguyễn Thị Hồng Ngọc sinh năm 1965 tại Đà Lạt, Lâm Đồng, Việt Nam. Bà cùng gia đình chuyển đến Mỹ sinh sống khi mới 10 tuổi. Năm 1987, bà tốt nghiệp chuyên ngành tiếng Anh tại trường Cao đẳng Occidental. Bốn năm sau, bà tiếp tục đạt được bằng cử nhân luật tại Trường Luật UCLA.
Từ năm 1991 đến năm 1995, bà Jacqueline Nguyễn làm việc tại công ty luật Musick, Peeler & Garrett, chuyên giải quyết các vụ việc kiện tụng dân sự…”.
Ai muốn biết thêm xin đọc các báo Pháp Luật, Nông Thôn, VNEXPRESS… Còn bài này không viết về chuyện trên, không viết để ca ngợi một nữ thẩm phán (gốc Việt) dù rằng người đó rất đáng ca ngợi. Bởi người viết không biết giáp ất gì về vị thẩm phán Jacqueline Nguyễn, và nếu có ca ngợi bà thì cũng chỉ là “khen phò mã tốt áo”, không cần thiết. Lại nữa, đây không phải là người Việt duy nhất, đầu tiên thành danh ở nước ngoài.
Hồi trước dân ta học chữ Tàu, nhiều người Việt Nam đã làm cho “bạn” phải nể nang tài văn thơ, đối đáp. Ngày nay, trong chính trường có người Việt Nam làm Phó Thủ tướng Đức, có người là Nghị viên, Hạ nghị sĩ Úc. Trong lĩnh vực khoa học có những vị vừa là khoa bảng vừa là nhà nghiên cứu nổi tiếng.Trong văn học, luật học, nghệ thuật thì người Việt du học, nhiều vị đỗ các bằng cấp rất cao tại những đại học nổi tiếng thế giới mà những trí thức nước sở tại phải phục. Trong làm ăn, nhiều người Việt rất thành đạt. Sơ lược vậy, không thể kể hết cụ thể từng trường hợp, từng vị. Những vị này đã làm rạng rỡ đất nước, đất nước cũng hãnh diện khi có những người con như thế, nhưng rồi cũng chỉ hãnh diện một nửa, chỉ hãnh diện vì các người đó có “gốc Việt”. Đất nước chỉ hưởng tiếng, không hưởng miếng, vì hầu hết đang “an vị” tại ngoại quốc.
Bà Jacqueline Nguyễn, chắc chắn là “number one” về lãnh vực pháp luật, pháp lý. Nhân chuyện này, nhớ lại rằng Việt Nam thừa nhận nền tư pháp còn nhiều bất cập như: xử án còn oan sai, các văn bản, nghị định, sắc luật, thông tư của các bộ ngành còn chồng chéo nhau, thậm chí là có dấu hiệu vi phạm pháp luật. Mới đây, 17.2.2016, Bộ trưởng Bộ Tư pháp thay mặt Chính phủ trình Quốc hội xin dời lui ngày thông qua “Luật Biểu tình”, để có thời gian hoàn chỉnh. Không biết Luật Biểu tình đã được soạn như thế nào và “mắc mứu” chuyện gì mà hoãn tới hoãn lui mãi. Lần này thì, đến nỗi, ông Chủ tịch Quốc hội cho rằng như vậy là thiếu nghiêm túc (mà có gì nghiêm túc đâu), xin đọc bài này: http://nld.com.vn/thoi-su-trong-nuoc/chu-tich-quoc-hoi-xin-lui-luat-bieu-tinh-la-thieu-nghiem-tuc-2016021712355227.htm
Bây giờ hỏi, nếu bà Jacqueline Nguyễn về nước thì liệu có được tin dùng? Có người bảo “OK”. Bởi, thường khi tiếp các quan chức nước ngoài, đặc biệt là Âu Mỹ, Việt Nam hay nhờ họ giúp đỡ, tư vấn về giáo dục, kinh tế, pháp luật, phòng chống tham nhũng. Như thế, bà Nguyễn ở vào vị trí trên thì có gì là không tốt? Ngược lại, có người bảo “NO” vì, chắc bà không học môn “Pháp chế xã hội chủ nghĩa”, “Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”, bà học một nơi làm một nẻo, khác nào bắt cá nước mặn về trong nước ngọt. Chẳng được đâu. Về cũng như không. Đã có nhiều người Việt đỗ các bằng cấp rất cao tại các trường ngoại quốc danh tiếng, họ tình nguyện về nước phục vụ, nhưng giấc mơ phục vụ không thành. Có vị đành “rửa tay gác kiếm”, có vị lại phải khăn gói quả mướp ra đi. Các vị vẫn là Việt kiều yêu nước, “khúc ruột ngàn dặm”.
Hiện nay Việt Nam xếp thứ 9 trên thế giới về số du học sinh tại Mỹ, có 19.000 người (theo VOV, Báo Mới ngày 19.2.2016 dẫn lại). Thành thật mà nói, trong số đó cũng có nhiều người học thực, học giỏi, sẽ thành danh này nọ, đạt được những giải thưởng lớn quốc tế. Nhưng quan trọng là bao nhiêu người sẽ trở về. 13 quán quân “Đường lên đỉnh Olympia” sau khi du học xong thì 12 người ở lại nước ngoài?!
Những nước nghèo cần người tài giỏi và tiền của để phát triển, có lẽ cần người tài hơn cả tiền của vì một số nước không có “rừng vàng biển bạc”, không được thiên nhiên ưu đãi, nhưng nhờ có người tài mà họ đã phát triển. Một số nước, họ không có công sinh mà có công dưỡng, và biết dùng người giỏi bất kể người đó có “lý lịch” gốc gác như thế nào. Nước Đức đã dùng một người Việt làm Phó Thủ tướng, chọn một người Đông Đức làm Thủ tướng. Nước Mỹ định bổ nhiệm một người gốc Việt làm Thẩm phán, cách đây 8 năm bầu một người gốc Keynia làm Tổng thống. “Liều” thật. Họ không vòng vòng trong mấy con giáp, cứ hết “Chuột” tới “Trâu”, hết “ Mùi” tới “Thân”.
T.K.N.
Tác giả gửi BVN
NGÀY THƠ VIỆT NAM NĂM 2016 TẠI HÀ NỘI
 
Thưởng thức thơ

Đất nước đã giương "buồm xuân"
Anh nằm trên bến tần ngần nhớ em !
                                                      Hải Nguyễn 
 
Ct buồm đất nước đã giương
Đợi em, con nớc triều cường, dong khơi !
                                                   Thusay 
 
  



 









 

22 tháng 2, 2016




                        CON GÁI TƯỚNG NGUYỄN TRỌNG VĨNH
                 VIẾT THƯ NGỎ CHO TBT NGUYỄN PHÚ TRỌNG
                                         LÁ THƯ NGỎ CUỐI CÙNG GỬI ANH NGUYỄN PHÚ TRỌNG
                                              Nguyễn Nguyên Bình ( Con gái Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh ):
                                                    
          Hai năm trước đây, vào đúng giờ phút giao thừa năm Tân Mão, tôi đã mạo muội viết thư gửi anh.Năm Quý Tỵ này, cũng vào giờ khắc giao thừa thiêng liêng, tôi lại cầm bút viết thư cho anh, nhưng tôi cứ chần chừ chưa gửi vì không biết nên gửi anh theo đường nào. Có lúc tôi đã quyết định đưa lên mạng để lá thư chắc chắn không dễ bị  ‘thất lạc’ như thư gửi qua đường Bưu điện; tôinghĩ thế nào anh cũng sẽ đọc được thư đó, vì nghĩ anh là giáo sư tiến sĩ thì chắc rất thành thạo sử dụng mạng Internet, hoặc chí ít cũngcó thư kí báo cho anh biết là anh có thư ( sự thực đúng như vậy, gần đây, “ vài lời với Tổng bí thư” của nhà báo Nguyễn Đắc Kiên cũng đăng trên mạng Internet đã nhanh chóng đến tai anh và cũng đã nhanh chóng được ‘ xử lý’ ).
Thưa anh, cái thư nói trên giờ đã trở thành ‘bức thư không gửi’ rồi. Tôi quyết định không công bố nó nữa, vì nhiều nội dung lá thư ấy đến nay tôi nghĩ đãtrở nên quá vô vị đối với anh, mặc dù nó mang tâm huyết của tôi và được viết rat rong một thời khắc thiêng liêng của người Việt Nam.
          Trong lá thư kia, tôi đã cố thuyết phục anh nhiều vấn đề. Chẳng hạn như tôi đã đề nghị anh nên nghe thông tin nhiều chiều, đừng coi tất cả những thông tin ‘không chính thống’ được đưa lên mạng của các trang web, blog cá nhân là “ những thông tin xấu, độc
hại” (như anh đánh giá trong Hội nghị tổng kết công tác tuyên giáo toàn quốc năm 2012…họp vào ngày 9-1-2013) . Tôi đã mong anh, với tư cách TBT Đảng đang chịu trách nhiệm quyết định đường đi nước bước cho Dân tộc hãy thực sự cầu thị, thực sự bỏ công nghiên cứu, phân tích, so sánh, đi từ định lượng đến kết luận định tính (và nhất là tránh định kiến).Có vậy mới kết luận được chính xác đâu là đúng đâu là sai để tìm cho đất nước một con đường phát triển thật sự bền vững, phù hợp với xu thế của thời đại.
 

Trong thư kia, tôi cũng viết rằng tôi rất thông cảm và hiểu sự say mê đến cố chấp của anh về ‘định hướng XHCN’. Chúng ta cùng được học các thày ở Bộ môn Mác- Lê trường Đại học Tổng hợp Hà Nội, chúng ta từng thấm thía lời các thày nói về tính ưu việt của CNXH và sự tươi sáng vô song của chủ ngĩa CS; chúng ta cũng được dạy về sức mạnh vô địch của 3 dòng thác Cách mạng trong thời đại ngày nay…Đến nay mà nói, chính bản thân tôi cũng vẫn đánh giá rất cao giá trị của phong trào CS và công nhân quốc tế đối với tiến trình phát triển của nhân loại. Trong giai đoạn CNTB dã man, nó đã bộc lộ vô vàn cái xấu xa hư hỏng, điều đó thể hiện qua rất nhiều tác phẩm văn học thuộc dòng hiện thực phê phán thế kỉ 19 được coi là kinh điển của thế giới.( Những nhà văn đó không phải tín đồ của CN Mác – Lê nào hết).Vì vậy phong trào CS và công nhân thế giới ra đời để chống CNTB, lúc đó sự việc đólà khách quan, là tất yếu, là cần thiết cho nhân loại.Nói cách khác, nó đã là sự phản biện mạnh mẽ, đã gây ra áp lực cực lớn khiến CNTB buộc phải điều chỉnh trên nhiều nội dung rất căn bản.Đến nay, chẳng phải là nhiều nước gọi là nước tư bản, không đi theo con đường XHCN đã trở nên thông minh hơn, hợp lý hơn, được lòng dân hơn và thực tế đã đưa đất nước phát triển nhanh và lành mạnh hơn nhiều nước gọi là XHCN.Lấy ví dụ như nước Ca na đa, trước kia đã từng là đại diện cho ‘phe đế quốc tư bản’trong bộ ba Ca na đa+ Ấn độ + Ba lan làm Ủy ban quốc tế giám sát thi hành hiệp định Giơ ne vơ ở VN.Giờ đây nước Canađa TBCN ấy như thế nào, anh đã tìm hiểu chưa? Nếu chưa, anh hãy cho trợ lý tập hợp tư liệu sách báo và phỏng vấn thật nhiều Việt kiều yêu nước đang kiều cư ở
bên đó xem họ nói sao.Hoặc tình hình hiện tại ở Nam Bắc Triều Tiên, nếu thực sự nghiên cứu nghiêm túc khách quan, ắt sẽ thấy được lời giải chính xác ngay thôi.( vào thời điểm nước ta bước vào cuộc Đổi mới, có ông thày giáo dạy ở trường Nguyễn Ái Quốc đến giảng cho đơn vị tôi, ông dẫn một câu nói của Lê nin mà tôi thấy rất hay, khiến tôi nhớ mãi : Thà CNTB thông minh còn hơn CNXH ngu dốt- chỉ tiếc tôi chưa tra cứu được câu nói đó ở trang nào dòng nào trong trước tác của Lê nin)…(và có thể còn nhiều ví dụ sinh động xác thực hơn nếu ta chịu khó tìm hiểu, phải không

ạ). Trong thư kia, tôi cũng đã tỏ sự vui mừng và hi vọng nhiều ở chuyến thăm Xing ga po
vừa qua của anh, tôi cứ nghĩ anh đã tận mắt chứng kiến những việc người ta làm nên có thể tiếp thu lấy những cái hay của họ mang về cho nước ta cơ. Cái nước Singapore bé nhỏ mà mạnh mẽ ấy, họ đã làm được những kỳ tích gì mà không phải là do con đường XHCN dẫn dắt? Tôi cũng biết rằng, ngày nay, chưa có một  chủ nghĩa nào  là giải pháp tối ưu cho toàn nhân loại, nhưng cái gì đã thể hiện được tốt hơn, hay hơn thì vì cớ gì mà ta cứ cố công bài xích, không chịu tiếp thụ?

  Thưa anh Trọng, đến lúc này, sau những câu anh nói ở Vĩnh Phúc mà VTV của Đảng Chính phủ đưa ra trong tối 25-2 vừa qua thì tôi thấy tuyệt vọng rồi. Tôi chắc chẳng còn ai, chẳng còn lời lẽ nào có thể thuyết phục được anh nữa. Nhưng đã tuyệt vọng sao còn viết lá thư này? Thưa anh, anh hãy vui đi, lá thư này là thư cuối cùng tôi viết để làm rác tai anh đấy. Sau này e rằng tôi sẽ chẳng còn cơ hội nào lấy tư cách một người đồng môn, một cựu Đảng viên để gửi cho đồng chí Tổng bí thư nữa đâu. Tôi nay không định thuyết phục, chỉ muốn đặt ra một số câu hỏi mà không đòi anh phải trả lời. Biết đâu tôi sẽ chẳng bị anh cho xử lý như ý định xử lý những người kí kiến nghị tập thể,khiếu nại đông người và biểu tình chống TQ? Cái từ xử lý kia nghe qua thì rất bình thường nhưng thật ra thì nhiều
nghĩa đấy phải không anh. Trong số thần dân dại dột mà anh định xử lý, thật không may lại có cả những người cách mạng lâu năm mà tuổi đảng của họ còn cao hơn cả tuổi đời của anh, lại có những người có thành tựu to lớn không những với nước ta mà còn có danh thơm trên thế giới…Vậy anh tính xử lý như thế nào đây? Liệu anh có cho triệu tập họ đến ngồi bàn đối thoại với anh cho đến nơi đến chốn, lúc đó anh hoàn toàn có thể dùng lý lẽ sắc bén của Tiến sĩ xây dựng Đảng để đấu với họ đến khi nào họ tâm phục khẩu phục thì thôi? Hay là …anh sẽ cho xử lý họ bằng những bao cao su đã qua sử dụng, bằng những vụ tai nạn giao thông hoặc nếu cần, thì là những viên đạn súng hãm thanh? Cũng đành, anh là Đảng, là người nắm sinh mạng của toàn dân, anh muốn sao chả được.

Tôi muốn hỏi: Đã có lúc nào anh vi hành đến chỗ vườn hoa trước cửa đền Quán Thánh bên bờ Hồ Tây để tận mắt nhìn kĩ tận mặt mũi chân tay những người dân ‘khiếu kiện đông người’ bao tháng ngày ăn đất nằm sương kia chưa? ( Nhiều lần đi qua đấy, nhất là vào những ngày đông giá rét như cắt ruột, thấy đồng bào mình áo quần mong manh, mặt mày tím tái, tôi không cầm được nước mắt nữa).Anh hãy chỉ ra thế lực thù địch nào xui bẩy kích động họ xem nào? Anh đã gặp trực tiếp, đã hỏi chuyện họ bao giờ chưa? Anh căn cứ vào đâu để gán cho họ là phản động, là suy thoái đạo đức?

             Thưa anh Trọng, anh luôn nói về ‘khách quan’, ‘biện chứng’, vậy cớ làm sao anh
không thể nhìn ra mối quan hệ rất chi là biện chứng, mối quan hệ nhân- quả rất khăng khít giữa thể chế độc đảng toàn trị, chế độ sở hữu ‘toàn dân’về đất đai lâu nay ngự trị trên đất nước ta với tệ nạn tham nhũng nặng nề trong giới quyền chức hiện thời? Anh đã hăng hái chống tham nhũng, vậy sao còn ra sức cổ súy cho những điều kiện tối ưu từng ngày từng giờ đẻ ra tham nhũng? Sau hội nghị TƯ 6 vừa qua, chẳng phải chính anh cũng đã buồn bã than rằng: “…sự đời nó không đơn giản thế. Cứ nói cùng là Đảng viên cả, cùng là Ủy viên TƯ, Bộ chính trị cả thì phải tin các đồng chí ấy chứ. Nhưng khổ là  bên ấy (chắc anh muốn nói là bên Chính phủ?) quá nhiều việc, chưa nói là  tâm lý ăn cây nào rào cây ấy, lợi ích nhóm, lợi ích cục bộ hay không? Anh nào ra cái đề án cũng phải cố gắng bảo vệ cho mình. Thế là không có người thẩm định, không có người kiểm tra nên mới dẫn đến cái sai như vừa rồi ” (trích theo VietnamNet ngày 3-12-2012).Vậy theo anh, cái dự án bô xit Tây Nguyên có phải loại dự án đó không? Bây giờ nó đã rõ là sai chưa? Anh có nhớ mấy năm trước đã có biết bao nhà khoa học họ tự nguyện giúp Đảng thẩm định, đã phát biểu can ngăn rất thiết tha mà Đảng vẫn cứ không chịu nghe.Và chính anh cũng nói đó là chủ trương lớn của Đảng, anh có nhớ không?
        Tôi còn rất nhiều câu muốn hỏi anh, nhưng thư đã quá dài, tôi đang cố gắng chốt lại cho gọn gọn một chút, anh gắng xem (hoặc nghe, đọc) nốt nhé . Tôi muốn biết khi phê phán gay gắt những ý kiến của các trang web, blog cá nhân, thực tình anh có trực tiếp đọc hay không? Hay chỉ giao cho các trợ lý đọc rồi ‘tổng hợp báo cáo’?Tôi tin, nếu anh tự mình đọc, chắc anh sẽ chắt lọc được những ý kiến rất đúng mức, đầy đủ tính xây dựng, rất bổ ích đấy, anh cứ thử đọc mà xem, đừng thành kiến. (Ấy chết, xin lỗi, tôi lại cố thuyết phục anh rồi!) 

          Tôi xin hỏi: Anh có đọc báo Nhân Dân (giấy) số ra ngày 16-1-2013 không? Trong tờ báo đó, Chủ tịch Trương Tấn Sang có nêu rằng hiện nay đang có  “một số thế lực bên ngoài vẫn luôn tìm cách  gây mất ổn định chính trị – xã hội và đe dọa chủ quyền lãnh thổ ”. Theo anh, các thế lực mà Chủ tịch Sang nói đó là ai? Thời điểm này ai đang đe dọa chủ quyền lãnh thổ của VN thì cả thế giới đều biết, huống chi là người VN! Chẳng lẽ anh lại không biết rằng đại đa số nhân dân VN cũng đang cảnh giác cao độ với kẻ địch đó? Chính kẻ thù đó đang đưa đất nước ta vào tình cảnh nguy hiểm, thậm chí là ngàn cân treo sợi tóc đấy. Một câu hỏi lớn đặt ra là: Nếu hiện giờ Đảng và nhân dân đều đã xác định có chung một thế lực thù địch thì sao Đảng lại sợ nhân dân tin theo bọn địch đó? Sao Đảng không giành lấy quyền lãnh đạo nhân dân làm một cuộc ‘diễn biến hòa bình’ vì lợi ích chung của Dân tộc ta ? Tại sao Đảng lại luôn hô hào chống diễn biến hòa bình? Chẳng lẽ Đảng có lợi ích nào khác với nhân dân chăng? Chẳng lẽ Đảng muốn có một cuộc diễn biến không hòa bình? Tôi lại xin hỏi: Anh nghĩ sao về tình hình đất nước Mianmar ngày nay? Anh đã đọc bao nhiêu tài liệu phản ánh quá trình thoát Hán của Mianmar?
      Thưa anh, giờ chỉ còn một câu hỏi cho việc riêng tư thôi, cho phép tôi hỏi nốt. Số là, hai năm trước đây, một số thày cô của cả tôi và anh đã nói chỉ mong Phú Trọng đừng làm gì khiến thày cô phải xấu hổ.Hai năm qua,các thày cô nghĩ sao về ngôn hành của anh, tôi chưa dám hỏi.Tôi chỉ xin hỏi : anh đã có kế hoạch bố trí ngày nào đó để thăm và hỏi ý
kiến thày cô chưa?
     Đến đây tôi thực sự xin dừng lời. Chúc anh mạnh!



                                                  
Nguyễn Nguyên Bình
                                                  (Một người đồng môn)

Chuyện lạ

Cầy mangut quả cảm khuất phục chú rắn hung dữ

Huy Đồng (Vietnam+)

Con cầy mangut leo lên cây tấn công chú rắn. (Nguồn: Caters News Agency)
Chú rắn hơi bất ngờ khi thấy cầy mangut. (Nguồn: Caters News Agency)
Con rắn cố gắng quấn cầy mangut. Tuy nhiên, con cầy mangut đã kịp tránh. (Nguồn: Caters News Agency)
Chú cầy mangut cắn mạnh vào đầu con rắn. (Nguồn: Caters News Agency)
Con rắn mất mạng sau cuộc chiến khốc liệt. (Nguồn: Caters News Agency)

21 tháng 2, 2016



Tuyên bố chung của Hội nghị Cấp cao Đặc biệt ASEAN-Hoa Kỳ

(TTXVN/Vietnam+) Bản in

Các Trưởng đoàn chụp ảnh chung. (Ảnh: Đức Tám/TTXVN)

Sáng 17/2 (giờ Việt Nam), tại Trung tâm Hội nghị Sunnylands, bang California, Hoa Kỳ, Hội nghị Cấp cao đặc biệt ASEAN-Hoa Kỳ đã ra tuyên bố chung với mục tiêu trọng tâm là thúc đẩy kết nối thương mại và đưa ra lập trường chung về vấn đề tranh chấp chủ quyền biển đảo với Trung Quốc.

VietnamPlus xin giới thiệu toàn văn Tuyên bố chung về Hội nghị Cấp cao đặc biệt ASEAN-Hoa Kỳ:

Sunnylands, California,



15-16/2/2016

Chúng tôi, những Người đứng đầu Nhà nước/Chính phủ các nước Thành viên của Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) và Hợp chúng quốc Hoa Kỳ đã gặp gỡ tại Sunnylands, California từ ngày 15-16/2/2016 tại Hội nghị Cấp cao Đặc biệt của các nhà Lãnh đạo.

Đây là lần đầu tiên một Hội nghị Cấp cao Đặc biệt giữa các nhà lãnh đạo của ASEAN và Hoa Kỳ được tổ chức tại Hoa Kỳ và cũng là Hội nghị Cấp cao đầu tiên kể từ khi thành lập Cộng đồng ASEAN.

Hội nghị đánh dấu một năm mang tính bước ngoặt đối với ASEAN cũng như mối quan hệ đối tác chiến lược ngày càng sâu sắc giữa ASEAN và Hoa Kỳ. Trong năm 2015, các Nước Thành viên ASEAN đã chào mừng thành lập Cộng đồng ASEAN, cùng nhau hướng tới một ASEAN phục vụ người dân khu vực Đông Nam Á ngày càng tốt hơn.

Tại Hội nghị Cấp cao ở Kuala Lumpur vào tháng 11/2015, chúng tôi đã nâng tầm mối quan hệ ASEAN-Hoa Kỳ lên đối tác chiến lược, đánh dấu một bước chuyển của mối quan hệ hai bên những năm vừa qua.

Nhân dịp Hội nghị Cấp cao Đặc biệt này, chúng tôi, những Người đứng đầu Nhà nước/Chính phủ của các nước thành viên ASEAN và Hoa Kỳ tái khẳng định những nguyên tắc quan trọng sẽ định hướng sự hợp tác của chúng tôi trong thời gian tới:

1. Tôn trọng độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, bình đẳng và chính trị độc lập của tất cả các quốc gia thông qua việc duy trì các nguyên tắc và mục đích của Hiến chương Liên hợp quốc, Hiến chương ASEAN và luật pháp quốc tế;

2. Đề cao tầm quan trọng của sự thịnh vượng chung, sự tăng trưởng kinh tế và phát triển toàn diện bền vững, và giáo dục thế hệ trẻ nhằm duy trì hòa bình, phát triển và ổn định vì lợi ích chung của khu vực;

3. Cùng nhau ghi nhận tầm quan trọng của việc áp dụng các chính sách hướng tới xây dựng các nền kinh tế năng động, cởi mở, cạnh tranh và liên kết chặt chẽ nhằm giúp tăng trưởng kinh tế, tạo công ăn việc làm, thúc đẩy kết nối, đổi mới và tinh thần kinh doanh, hỗ trợ các Doanh nghiệp vừa và nhỏ, và thu hẹp khoảng cách phát triển;

4. Chúng tôi cam kết đảm bảo cơ hội cho tất cả người dân chúng ta, thông qua tăng cường dân chủ, quản trị tốt và tuân thủ các quy định của pháp luật, thúc đẩy và bảo vệ nhân quyền và quyền tự do cơ bản, khuyến khích tinh thần khoan dung, ôn hòa, và bảo vệ môi trường;

5. Tôn trọng và ủng hộ vai trò trung tâm của ASEAN và các cơ chế do ASEAN dẫn dắt trong cấu trúc khu vực đang định hình ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương;

6. Đề cao một trật tự khu vực và quốc tế dựa trên luật lệ, trong đó duy trì và bảo vệ các quyền và đặc quyền của tất cả các quốc gia;

7. Cùng cam kết giải quyết các tranh chấp bằng biện pháp hòa bình, bao gồm việc tôn trọng các tiến trình ngoại giao và pháp lý, không đe dọa hoặc sử dụng vũ lực, phù hợp với các nguyên tắc được thừa nhận rộng rãi của luật pháp quốc tế, bao gồm Công ước của Liên hợp quốc về Luật biển năm 1982 (UNCLOS);

8. Cùng cam kết duy trì hòa bình, an ninh và sự ổn định trong khu vực, bảo đảm an ninh và an toàn hàng hải, bao gồm cả quyền tự do hàng hải và hàng không và các mục đích sử dụng biển hợp pháp khác, và thương mại hàng hải hợp pháp không bị cản trở và như đã được nêu trong Công ước 1982 của Liên hợp quốc về Luật biển (UNCLOS); cũng như phi quân sự h​óa và tự kiềm chế trong các hoạt động;

9. Cùng cam kết thúc đẩy hợp tác để giải quyết các thách thức chung trong lĩnh vực biển;

10. Quyết tâm cao nhằm đóng một vai trò nổi bật trong việc giải quyết các vấn đề toàn cầu như khủng bố và chủ nghĩa bạo lực cực đoan, buôn bán ma túy, buôn bán người, đánh bắt cá bất hợp pháp, cũng như buôn bán trái phép động vật hoang dã và khai thác gỗ bất hợp pháp;

11. Cùng cam kết giải quyết vấn đề biến đổi khí hậu và xây dựng một ASEAN bền vững về môi trường và khí hậu, cũng như thực hiện phần đóng góp do mỗi quốc gia tự xác định theo Thỏa thuận Paris về biến đổi khí hậu;

12. Cùng cam kết thúc đẩy an ninh và ổn định không gian mạng theo cách hành xử của quốc gia có trách nhiệm;

13. Hỗ trợ xây dựng một Cộng đồng ASEAN mạnh mẽ, ổn định, gắn kết chính trị, liên kết kinh tế, có trách nhiệm xã hội, hướng tới người dân, lấy người dân làm trung tâm, và dựa trên luật lệ;

14. Cùng cam kết tăng cường kết nối người dân thông qua các chương trình có sự tham gia của công dân ASEAN và công dân Hoa Kỳ, bao gồm giới thanh niên, và khuyến khích các cơ hội cho mọi người dân, đặc biệt là những người dễ bị tổn thương nhất, để hòan thành tầm nhìn của Cộng đồng ASEAN;

15. Cùng cam kết thúc đẩy quan hệ đối tác toàn cầu vì sự phát triển bền vững thông qua việc thực hiện Chương trình nghị sự 2030 về Phát triển bền vững và Chương trình Hành động Addis Ababa, để đảm bảo một xã hội bền vững, công bằng và toàn diện, nơi mà không ai bị bỏ lại;

16. Cùng cam kết thúc đẩy phối hợp ở các diễn đàn quốc tế và khu vực, đặc biệt tại các cơ chế do ASEAN dẫn dắt;

17. Cùng cam kết tiếp tục đối thoại chính trị cấp cao ở cấp những Người đứng đầu Nhà nước/Chính phủ thông qua việc các Nhà Lãnh đạo tham dự Hội nghị Cấp cao ASEAN-Hoa Kỳ và Hội nghị Cấp cao Đông Á thường niên./.
GIẢI TRÍ :

Nếu bạn có đường vân tay này thì sẽ không bao giờ thiếu tiền

Đăng bởi Trung Lập on Chủ Nhật, ngày 21 tháng 2 năm 2016 | 21.2.16

Phải chăng bạn đang sở hữu những đường vân phát tài? Xòe bàn tay ra và quan sát, nói không chừng tiền tài đang tới gần rồi đó!
1. Vân ba gạch


vân tay, tien, phát tài,


Trên ngón tay trỏ có các đường ngang gọi là vân đốt ngón tay. Người nào có ba vân đốt ngón tay thì cả đời sẽ không thiếu tiền, những may mắn thường đến một cách bất ngờ. Ví dụ, người con trai có thể cưới được người vợ có rất nhiều tiền vv…

2. Vân mắt phượng


vân tay, tien, phát tài,


Đường vân của đốt tay đầu tiên trên ngón cái tạo thành một vòng tròn gọi là vân mắt phượng. Những người này sẽ tìm được người vợ tốt hay người chồng tốt. Vì vậy, có thể cả đời được sống trong no ấm, không phải lo lắng áo cơm gạo tiền.
3. Vân tiền tài


vân tay, tien, phát tài,


Tại phần phía dưới của ngón út và ngón đeo nhẫn có những đường xọc nhở hởi nghiêng song song chính là vân tiền tài.
Người có bên vân này thì thường xuyên có được những khoản tiền lớn ngoài luồng, như là tiền thưởng trong công việc, hay dành được những giải thưởng bất ngờ, vv…

4. Đường quản lí tài sản


vân tay, tien, phát tài,

Phía trên đường tình cảm có một đường vân chạy song song gọi là đường quản lí tài sản.
Những người có đường chỉ tay này thường được ông chủ hay cấp trên giao cho trách nhiệm quản lí tài sản.
Thường là làm kế toán hay thủ quỹ cho những công ty lớn.
Những người này giúp đỡ người khác quản lí tiền bạc, là công việc rất quan trọng nên đương nhiên họ cũng được hậu đãi rất hậu hĩnh, vì thế không lo thiếu tiền dùng.

Hoàng Sâm dịch từ cmoney.tw

(Tinh Hoa)