Phạm Hải Nhân là bạn học của tôi hồi phổ thông. Năm 1965 sau khi chúng tôi tốt nghiệp phổ thông, ngày 14 tháng 9 năm 1965 hai chúng tôi đều được gọi nhập ngũ Quân Đội Nhân Dân Việt Nam, nhưng mỗi người ở một đơn vị khác nhau.Trong lớp bạn bè học phổ thông của tôi thời bấy giờ, phần đông là vào lính. Nhưng chỉ có Phạm Hải Nhân là gắn cả tuổi trẻ với binh nghiệp. Năm 2006 anh về hưu, như vậy là phục vụ trong quân ngũ 41 năm. Sau 41 năm trở về anh mang theo 7 vết thương trên thân thể, quân hàm Đại tá, cục trưởng cục hậu cần, quân đoàn phó quân đoàn 3.Sau khi về hưu Phạm Hải Nhân viết hồi kí và làm thơ.Xin giới thiệu và ghi lại ba bài thơ của anh mang tính đại diện cho tư tưởng của người lính QĐND Việt Nam qua cuộc chiến tranh để nối liền hai bờ sông Bến Hải ( mà chúng ta thường gọi là cuộc chiến tranh giải phóng Dân Tộc ! )
TIẾNG VE MÙA HÈ
Tiếng ve nức nở ở nơi đâu
Buông bút thời gian lướt qua đầu
Đằng đẵng đắm chìm trong cuộc chiến
Thờ ơ, cười nhạo nấm mồ sâu.
Ngạo nghễ, mà sao nhói quặn lòng
Đam mê một thuở hão huyền không*
Tìm trong cái cõi đời còn sót
Có dám : giương buồm để ra sông...?
THÁNG 9
Tháng 9, tuổi thơ tôi vào đời
Mùa hè cuối cùng mười năm học chữ
Bồi hồi bên nhau, chia tay mùa thi cử
Để rồi mai, để mãi mãi chia phôi.
Tháng 9 tuổi thơ tôi vào đời
Trang sách, lời thơ, nguyên sơ dang dở
Cánh thư tình, khép hờ bỡ ngỡ
Tháng 9 mịt mờ, dấu ấn tháng năm đi.
Tháng 9 tuổi thơ tôi vào đời
Dữ dội, mịt mù, khói lửa đường đi
Dằng dặc, dọc dài chút thoáng tình si
Chấp chới thẳm sâu, phút giây mơ mộng.
Tháng 9 tuổi thơ tôi vào đời
Từ ấy trên mình màu xanh áo lính
Trôi dạt suốt cùng trời không định
Mộng mơ chôn từ tháng 9 ấy tôi đi.*
9/1965
CƠN SỐT RÉT RỪNG
Đêm mưa lạnh. Mênh mông rừng thẳm
Trên võng, co mình, cơn sốt quật nghiêng
Rét rung người mờ mịt con tim
Nước mắt thấm võng, đêm chiến trường dằng dặc.*
Khát khao một bàn tay hiền dịu
Của Mẹ, trong lòng xiết chặt Mẹ ơi.
Có Mẹ rồi cơn sốt sẽ vơi
Con gọi Mẹ thầm thì hơi thở.
Khóc mãi rồi cơn sốt cũng qua đi
Lại đứng dậy, lại quân hành người lính*
Chiến trường gọi: Đánh giặc ngày lại ngày không định
Bỏ lại sau, bạn đồng hành, cơn sốt oái oăm.
------
* Tôi viết nghiêng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét