7 tháng 9, 2018


Thầy Hồ Ngọc Đại bàn về chương trình mới: cơ bản là để chia tiền


(GDVN) - Đã đến lúc Bộ Giáo dục cần chính thức làm rõ phát biểu của thầy Hồ Ngọc Đại về việc Bộ trưởng, Thứ trưởng giúp ông "lách luật", chương trình mới chỉ làm tiền.

Trước những ồn ào của dư luận về cách đánh vần theo Tiếng Việt lớp 1 Công nghệ giáo dục, ngày 28/8 Giáo sư Hồ Ngọc Đại đã lên tiếng chia sẻ với kênh VTC14 về vấn đề này. 
Ảnh chụp màn hình đoạn video nhà báo kênh VTC14 phỏng vấn Giáo sư Hồ Ngọc Đại ngày 28/8/2018 đang được chia sẻ mạnh mẽ trên mạng xã hội.
Nội dung thầy Hồ Ngọc Đại nói về cách đánh vần theo Công nghệ giáo dục và sự khác biệt với cách đánh vần tiếng Việt lâu nay khá dài, thời lượng phát sóng hơn 2 phút không lột tả hết;
Chính vì vậy nên nhà báo của VTC14 đã tải toàn bộ video phỏng vấn lên tài khoản mạng xã hội Facebook của mình. Đoạn video này đã và đang được người xem chia sẻ rộng rãi. 
Bên cạnh đó, điều khiến chúng tôi còn đặc biệt quan tâm là những đánh giá và bình luận của thầy về chương trình sách giáo khoa mới của Bộ Giáo dục và Đào tạo.
"Tiêu chuẩn cơ bản của nó là chia tiền"
Chúng tôi xin được ghi lại những trao đổi giữa nhà báo của VTC14 với Giáo sư Hồ Ngọc Đại trong đoạn cuối của video phỏng vấn thầy Đại, về chương trình sách giáo khoa mới của Bộ Giáo dục và Đào tạo để hầu bạn đọc:
Phóng viên: "Từ năm 2019-2020, tức năm học sau đấy, sách giáo khoa mới của chương trình giáo dục phổ thông mới sẽ đưa vào..."
Giáo sư Hồ Ngọc Đại: Không hơn gì cái cũ đâu. Nó chỉ chia nhau tiền, để nó làm tiền, không hơn gì hết. Bản chất nó vẫn thế.
Phóng viên: "Mà lúc đó lại có nhiều bộ sách giáo khoa cho học sinh, cho giáo viên, cho phụ huynh lựa chọn thì nó sẽ rối rắm như thế nào ạ?"
Giáo sư Hồ Ngọc Đại: "Cái này rối rắm, việc vớ vẩn thôi. Tức là tiêu chuẩn cơ bản của nó là chia tiền, thế thôi. Cô có biết cái số tiền nó bỏ ra bao nhiêu không? Cô tưởng tượng 1 con số 7 và 13 con số 0." [1]
"1 con số 7 và 13 con số 0", theo cá nhân người viết, dường như thầy Hồ Ngọc Đại muốn nhắc đến đề án Đổi mới Chương trình - sách giáo khoa giáo dục phổ thông sau 2015.
Đề án này dư luận gọi vắn tắt là "đề án 70 nghìn tỷ", được Bộ Giáo dục và Đào tạo đưa ra năm 2011 với vài chục trang giấy và khái toán 70 nghìn tỷ đồng từng làm rúng động xã hội một thời.
Đáng chú ý, đề án này được xây dựng dưới thời Bộ trưởng Phạm Vũ Luận và Thứ trưởng Nguyễn Vinh Hiển, bắt đầu từ ngay khi vừa triển khai xong cuốn sách giáo khoa cuối cùng của lớp 12, Chương trình 2000
Thầy Hồ Ngọc Đại phê phán đội ngũ làm Chương trình 2000, Bộ trưởng Phạm Vũ Luận đồng tình hưởng ứng
Trong chương trình Đối thoại chính sách vào khoảng thời gian vừa bắt đầu năm học mới 2011-2012 giữa nhà báo Quang Minh của VTV với Bộ trưởng Phạm Vũ Luận, Giáo sư Hồ Ngọc Đại, đề án 70 nghìn tỷ đồng đã được nhắc đến.
Sau 2015 Bộ lại có một đợt cải tổ chương trình sách giáo khoa. Vấn đề cải cách sách giáo khoa là buộc phải làm thôi. Vấn đề là ai làm?
"Khẩu hiệu tôi đưa ra năm 1978 là: "Đi học là hạnh phúc", "mỗi ngày đến trường náo nức một ngày vui".
Tôi thì tôi không tin cái bộ phận hiện nay làm có thể thành công được.
Những người mà từng làm dự án ấy, họ mà tiếp tục làm thì không thể thành công được. Vì mỗi một người cái trình độ tư duy chỉ có thế thôi.
Một cái tổ chức, trình độ tư duy của nó chỉ có thế thôi.
Anh không thể khác được. Không thể ra tư duy mới được. Nhất là những người đã định hình rồi.
Nghe danh hiệu thì ghê gớm lắm, nhưng mà không biết gì đâu. Giáo sư gì, Phó giáo sư gì, Tiến sĩ, Phó tiến sĩ. Tư duy cũ lắm.
Với cái lớp ấy mà nó hạn chế thì đất nước này nguy hiểm lắm. Cho nên tôi tin rằng Bộ trưởng mới sẽ có cách xử lý mới. Tôi tin là như thế.
Bởi vì không thể dựa vào cái lực lượng như thế được." 
Khi đó Bộ trưởng Phạm Vũ Luận đáp lời thầy Hồ Ngọc Đại rằng:
"Điều ấy là khẳng định rồi. 
Hiện nay như tôi nói ban đầu là cái đề án này, cái phần hồn của việc đổi mới chưa có. Ở đây nó mới chỉ là cái khung thời gian triển khai những cái loại công việc.
Ví dụ đến ngày này hội đồng phải họp, nhưng họp bàn cái gì, quyết định cái điều gì, ai ngồi dự họp ở đấy thì chưa có. Mà quan trọng cái khó nó ở cái phần hồn ấy." [2]

Còn trên chương trình phát sóng chính thức của VTV không thấy thầy Đại nhắc đến 70 nghìn tỷ đồng.Không biết hậu trường cuộc đối thoại chính sách này, thầy Hồ Ngọc Đại có góp ý gì cho Giáo sư Phạm Vũ Luận về "nguy cơ chia tiền" của đề án "1 con số 7 và 13 con số 0" khi chỉ có mấy dòng về khung thời gian, hay không;
Chúng tôi cũng chưa tìm thấy bất kỳ ý kiến nào thầy Đại công khai trên truyền thông, tham mưu cho Giáo sư Phạm Vũ Luận và Tiến sĩ Nguyễn Vinh Hiển về "nguy cơ chia tiền" trong đề án rất sơ sài mà 2 ông chịu trách nhiệm chính.
Ngợi ca Bộ trưởng, Thứ trưởng biết "lách luật"
Khoảng gần 1 năm sau đó, ngày 21/5/2012 tham dự bàn tròn trực tuyến "Những vấn đề giáo dục sau sự kiện đạp đổ cổng trường"do Báo VietnamNet tổ chức, thầy Hồ Ngọc Đại ca ngợi Giáo sư Phạm Vũ Luận và Tiến sĩ Nguyễn Vinh Hiển:
"Năm vừa rồi, Bộ trưởng Phạm Vũ Luận ra quyết định chính thức đưa phương án của công nghệ giáo dục về địa phương. Nhưng vì Quốc hội ra Nghị quyết số 40 chỉ có một bộ sách toàn quốc nên buộc phải dùng từ “thí điểm”. 
Nhưng mà “thí điểm” hiện nay có 16 tỉnh và có 50.000 học sinh… Chỉ cần nếu làm thí điểm thì chỉ cần 1.000 là đáng tin cậy.
Giải pháp đưa ra là giải pháp, khi Bộ trưởng Phạm Vũ Luận chỉ đạo thì xuống chủ tịch ủy ban nhân dân quận ra quyết định, ủy ban nhân dân huyện ra quyết định nên làm việc ngon hẳn. Rất ngon!
Tôi chưa bao giờ làm việc thuận lợi như năm vừa rồi. Trước đây làm gì thì chỉ làm với anh Hiển thôi, anh Thành thôi. Anh Hiển là Thứ trưởng, anh Thành là Vụ trưởng, các anh ấy cho phép làm, cùng hỗ trợ.
Trong 3-4 năm nay, khi chỉ có thứ trưởng và vụ trưởng làm, nói chung cũng vất vả, phải thuyết phục. Nhưng khi Bộ trưởng có quyết định thì tình hình khác hẳn. 
Tôi thấy khi thực sự chính quyền vào cuộc thì tình hình rất dễ. Mà cũng may, hai anh là anh Hiển và anh Luận phụ trách là hai người thực bụng muốn làm giáo dục, không sợ, không ngại thủ tục và chấp nhận danh từ “thí điểm” để lách luật. 
Khi Bộ trưởng Phạm Vũ Luận dám ra quyết định chính thức bằng văn bản, tôi thấy tình hình khác rồi.
Nhân chuyện ấy tôi nói, chúng ta không nên nhận, kể cả anh Tiến, anh Thành, anh Luận… không phải là tác giả của “chương trình 2000”. Chương trình này đã triển khai đã mười mấy năm nay. 
Những người đó là một bộ phận hoàn toàn khác. Còn các anh là những người chịu một việc đã rồi.

Giáo sư Hồ Ngọc Đại và Tiến sĩ Nguyễn Vinh Hiển, ảnh: Báo VietnamNet.
Nên nếu nền giáo dục hiện này có vấn đề gì, cần truy cứu thì phải truy cứu bộ máy làm Chương trình năm 2000, tốn hàng ngàn tỉ nhưng không ra gì." [3]Nhưng cả một hệ thống từ xưa đến nay… Chuyện này, chuyện khác là hậu quả của "Chương trình năm 2000".
Bộ Giáo dục và Đào tạo cứ im lặng mãi, dân biết tin vào đâu?
Chúng tôi không thấy thầy Hồ Ngọc Đại nhắc gì đến tác giả của đề án "một con số 7 và 13 con số 0" trong bình luận mới nhất ngày 28/8/2018 với VTC14.
Cho đến nay, chúng tôi mới ghi nhận được sự ca ngợi thày Đại đã dành cho Giáo sư Phạm Vũ Luận, Tiến sĩ Nguyễn Vinh Hiển là hai người "thực bụng muốn làm giáo dục, không sợ, không ngại thủ tục và chấp nhận danh từ "thí điểm" để lách luật.
Chúng tôi càng bất ngờ hơn khi Giáo sư Phạm Vũ Luận lúc còn đương chức Bộ trưởng cũng như toàn bộ ban lãnh đạo, đội ngũ tham mưu của Bộ Giáo dục và Đào tạo đã im lặng.
Cá nhân Bộ trưởng Luận cũng như Bộ Giáo dục và Đào tạo đã không có bất kỳ ý kiến nào về phát biểu của thầy Hồ Ngọc Đại trên Báo Nhân Dân, Báo VietnamNet rằng thầy Luận, thầy Hiển giúp thầy Đại lách luật.

Nếu Bộ trưởng, Thứ trưởng Giáo dục mà còn "lách luật" thì làm sao dạy học sinh sống, làm việc theo Hiến pháp và Pháp luật?Trong khi thông tin này thực sự ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín của Bộ trưởng, Thứ trưởng lẫn Bộ Giáo dục và Đào tạo.
Thượng bất chính, hạ tắc loạn, đó là lời dạy thống thiết của cha ông.
Câu chuyện hấp dẫn về việc Giáo sư Phạm Vũ Luận bỏ 50 triệu đồng tiền túi thuê luật sư tư vấn cho mình chuyện "lách luật" được thầy Đại kể trên Báo Nhân Dân;
Việc Bộ trưởng Phạm Vũ Luận giấu gia đình vợ con và cơ quan đi Lào Cai để thực mục sở thị việc dạy và học Tiếng Việt 1 Công nghệ giáo dục rồi về mới nhân rộng, được thầy Hồ Ngọc Đại kể trên truyền hình Thông tấn xã Việt Nam. [4]
Đây là những bình luận công khai trên truyền thông chính thống, không phải những câu chuyện trà dư tửu hậu;
Ấy thế mà thầy Luận, thầy Hiển và cả Bộ Giáo dục và Đào tạo đều không có ý kiến gì về một việc nghiêm trọng như thế, đúng là kỳ lạ.
Nay thầy Hồ Ngọc Đại nói chương trình sách giáo khoa mới của Bộ Giáo dục và Đào tạo đang triển khai chỉ là "làm tiền", "tiêu chuẩn cơ bản của nó là chia tiền, thế thôi", vậy thì dư luận có quyền đặt câu hỏi:
Chương trình sách giáo khoa mới có chuyện chia tiền như thầy Hồ Ngọc Đại nói không? Nếu có thì ai chia, chia cho ai, chia bao nhiêu, chia như thế nào?
Dù đi vay, đó vẫn là tiền ngân sách và sẽ phải trả bằng tiền thuế của Dân, nên Dân có quyền được biết việc ấy.

Điều quan trọng là Tiếng Việt lớp 1 Công nghệ giáo dục đang được dạy cho hơn 800 ngàn học sinh trên cả nước, thì dư luận không thể xem nhẹ những đánh giá của Giáo sư Hồ Ngọc Đại về chương trình sách giáo khoa của Bộ, như là chuyện cá nhân.Nếu cho rằng đây chỉ là quan điểm cá nhân của Giáo sư Hồ Ngọc Đại nên Bộ Giáo dục và Đào tạo không bình luận, thì bộ sách công nghệ giáo dục của thầy Đại tới đây ai sẽ thẩm định, để thành sách giáo khoa của chương trình mới?
Tất nhiên, Giáo sư Phạm Vũ Luận đã về trường dạy học, Tiến sĩ Nguyễn Vinh Hiển cũng đã vui cảnh điền viên thì 2 tác giả của đề án "1 con số 7 và 13 con số 0" có lẽ khó có thể nằm trong danh sách, nếu có.
Thiết nghĩ, Bộ Giáo dục và Đào tạo nên có quan điểm chính thức về vấn đề thầy Hồ Ngọc Đại đã nêu, gồm 2 chuyện "lách luật"triển khai đại trà Tiếng Việt lớp 1 Công nghệ giáo dục, và bình luận "tiêu chuẩn cơ bản của nó là chia tiền", để dư luận đỡ hoang mang.
Hồng Thủy
Nguồn:
[1]https://www.facebook.com/tuyetnhung.nguyen.31/videos/10204925435972047/UzpfSTgyNjU4NjM4OToxMDE1NjUyMDg1NTUxNjM5MA/
[2]https://www.youtube.com/watch?v=5x1vTk3L1Fs
[3]http://vietnamnet.vn/vn/giao-duc/truong-thuc-nghiem-mot-bi-mat-khong-ai-biet-73075.html
[4]https://www.youtube.com/watch?v=9U3yqMZhb3g

5 tháng 9, 2018

NGHIÊN CỨU QUỐC TẾ :

Tại sao Marx sai?


Nguồn: Carl Bildt, “Why Marx Was Wrong”, Project Syndicate, 09/05/2018.
Biên dịch: Đậu Thế Hoàng | Biên tập: Lê Hồng Hiệp
Dịp kỷ niệm 200 năm ngày sinh của Karl Marx đã làm cho nhiều người quan tâm tới các tác phẩm của ông, cùng với việc khánh thành bức tượng tại quê nhà của ông ở Trier, Đức.
Tại lễ kỷ niệm chủ nghĩa Marx ở Bắc Kinh vào tuần trước, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình tuyên bố, “như ánh mặt trời ló rạng, học thuyết này đã soi sáng con đường cho nhân loại khám phá quy luật của lịch sử và tìm đường giải phóng chính mình.” Ông còn tuyên bố rằng Marx “đã chỉ ra con đường lý thuyết khoa học để tiến tới một xã hội lý tưởng nơi mọi người được hưởng sự bình đẳng và tự do, không còn áp bức hay bóc lột.”
Do những điều ông Tập phát biểu là ở một nước Trung Quốc theo chủ nghĩa Marx, những người tham dự không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đồng tình với chúng. Tuy nhiên, phát biểu tại Trier cùng ngày, Chủ tịch Uỷ ban châu Âu Jean-Claude Juncker cũng đưa ra nhận định riêng của mình khá hào phóng với Marx: “Ngày nay, ông bị gán cho những thứ mà ông không phải chịu trách nhiệm và cho những việc không phải do ông gây ra, bởi có nhiều quan điểm ông viết ra đã được biên soạn lại thành những điều đối nghịch.”
Ý nghĩa đằng sau câu nói này của Juncker chưa thực sự rõ ràng. Xét cho cùng, chủ nghĩa Marx gây ra đau khổ cho hàng chục triệu người vốn đã bị buộc phải sống dưới những chế độ tự ủng hộ chủ nghĩa Marx. Phần lớn trong thế kỷ 20, 40% nhân loại phải chịu cảnh đói ăn, lao động cưỡng bức, bị kiểm duyệt và các hình thức đàn áp khác dưới tay của những người tự xưng là các nhà Marxist.
Trong phát biểu của mình, Juncker dường như muốn ám chỉ đến phản đề thường thấy: tội ác của những người cộng sản trong suốt thế kỷ 20 đều do người ta bóp méo tư tưởng của Marx, chứ bản thân ông không phải chịu trách nhiệm.
Lập luận này có hợp lý không? Marx đã dành phần lớn cuộc đời mình để phân tích nền kinh tế chính trị phương Tây trong giai đoạn công nghiệp hoá vào giữa thế kỷ 19. Song, những ảnh hưởng lâu dài của ông liên quan tới những tư tưởng của ông về tương lai cũng như tác động của chúng đối với xã hội. Khi xem xét di sản của Marx, chúng ta không thể bỏ qua khía cạnh này.
Marx coi tài sản tư hữu là căn nguyên của mọi tội lỗi trong các xã hội tư bản mới nổi trong thời đại của ông. Theo đó, ông tin rằng chỉ bằng cách bãi bỏ nó mới giải quyết được sự phân chia giai cấp trong xã hội và qua đó đảm bảo cho một tương lai hòa hợp của con người. Sau này, cộng sự của Marx là Friedrich Engels tuyên bố rằng dưới chế độ cộng sản, nhà nước sẽ không còn cần thiết nữa và “sẽ lụi tàn đi.” Những lời khẳng định này không phải là suy đoán, mà đúng hơn là được đưa ra như các tuyên bố khoa học về viễn cảnh tương lai.
Nhưng, tất nhiên những luận điểm đó đều là rác rưởi, và học thuyết về lịch sử của Marx – chủ nghĩa duy vật biện chứng – đã được chứng minh là sai lầm và nguy hiểm trong mọi khía cạnh thực tiễn. Nhà triết học lỗi lạc thế kỷ 20, Karl Popper, một trong những người phê bình Marx mạnh mẽ nhất, đã gọi Marx là “nhà tiên tri sai lầm.” Và nếu cần thêm bằng chứng, thì đó là việc các quốc gia ủng hộ chủ nghĩa tư bản trong thế kỷ 20 đã trở thành những xã hội dân chủ, cởi mở và thịnh vượng.
Ngược lại, những chế độ từ chối chủ nghĩa tư bản và đi theo chủ nghĩa Marx đều đã thất bại, và không phải do trùng hợp ngẫu nhiên hay là do những tín đồ của chủ nghĩa Marx hiểu lầm học thuyết của ông. Bãi bỏ chế độ tư hữu và thiết lập nền kinh tế nhà nước không chỉ cướp đi tinh thần kinh doanh, vốn rất cần cho việc thúc đẩy xã hội phát triển, mà thậm chí còn xoá bỏ quyền tự do của con người.
Bởi chủ nghĩa Marx coi tất cả những mâu thuẫn trong xã hội là sản phẩm của đấu tranh giai cấp, điều sẽ biến mất khi quyền tư hữu tài sản không còn, nên sau khi xây dựng chủ nghĩa cộng sản thì sự bất đồng quan điểm không còn được cho phép. Theo mặc định, bất kỳ thách thức nào đối với chế độ mới đó đều được coi là tàn dư bất hợp pháp của chế độ áp bức trước đó.
Do đó, những chế độ theo chủ nghĩa Marx trên thực tế đều là sự mở rộng mang tính logic của học thuyết Marx. Tất nhiên Juncker đã đúng khi cho rằng Marx, qua đời 34 năm trước Cách mạng Nga, không phải chịu trách nhiệm đối với những trại cải tạo lao động, nhưng các tư tưởngcủa Marx phải chịu trách nhiệm đối với chúng.
Trong công trình nghiên cứu mang tính cột mốc có nhan đề Main Currents of Marxism (Những dòng chảy chính của chủ nghĩa Marx), gồm ba tập, nhà triết học Ba Lan Leszek Kolakowski, người đã trở thành một nhà phê bình hàng đầu về chủ nghĩa Marx sau một thời tuổi trẻ ủng hộ chủ nghĩa này, lưu ý rằng Marx gần như không quan tâm tới con người dù họ thực sự tồn tại. “Chủ nghĩa Marx rất ít hoặc không để ý tới thực tế là con người được sinh ra và chết đi, họ là đàn ông hay đàn bà, trẻ hay già, khoẻ mạnh hay ốm yếu.” Cũng như vậy, “trong mắt ông, cái ác và sự đau khổ chẳng có ý nghĩa gì ngoại trừ là công cụ của giải phóng. Chúng chỉ là những thực tế xã hội thuần tuý, chứ không phải là một phần thiết yếu của điều kiện sống con người.”
Góc nhìn của Kolakowski giúp lý giải việc nhiều chế độ theo đuổi học thuyết mang tính tiên định và máy móc này của Marx buộc phải áp dụng chủ nghĩa toàn trị khi đối mặt với thực tế của một xã hội phức tạp. Họ không phải lúc nào cũng thành công, nhưng kết quả thì bao giờ cũng bi thảm.
Về phần mình, Tập coi sự phát triển kinh tế của Trung Quốc trong vài thập niên qua là “minh chứng thép” cho giá trị tiếp tục của chủ nghĩa Marx. Song, thực tế lại là điều ngược lại. Nên nhớ rằng chính Trung Quốc thời cộng sản thuần tuý đã gây ra nạn đói và sự khủng bố trong phong trào “Đại nhảy vọt” và “Cách mạng Văn hoá.” Thời điểm Mao ra quyết định tịch thu đất đai của nông dân và quốc hữu hóa các công ty của doanh nhân cũng là lúc các thảm kịch đã được dự báo trước. Kể từ đó Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã từ bỏ cách tiếp cận giáo điều này.
Dưới thời người kế nhiệm Mao là Đặng Tiểu Bình, ĐCSTQ đã phát động chính sách “mở cửa” kinh tế. Sau năm 1978, Trung Quốc tiến hành khôi phục chế độ tư hữu và cho phép tư nhân thành lập doanh nghiệp, và kết quả thật sự ngoạn mục.
Ngày nay, nếu sự phát triển của Trung Quốc bị kìm hãm bởi bất cứ thứ gì, thì đó là tàn dư của chủ nghĩa Marx vốn còn hiện hữu tại các doanh nghiệp nhà nước yếu kém và trong hoạt động đàn áp những người bất đồng chính kiến. Hệ thống độc đảng tập trung của Trung Quốc đơn giản là không tương thích với một xã hội đa dạng và hiện đại.
Hai trăm năm sau ngày sinh của Marx, ngẫm nghĩ về di sản trí tuệ của Marx chắc chắn vẫn là một điều khôn ngoan. Tuy nhiên, chúng ta làm vậy không phải để kỷ niệm, tung hô, mà để phòng ngừa cho xã hội cởi mở của chúng ta khỏi những cám dỗ về chủ nghĩa toàn trị vốn đang ẩn náu trong các lý thuyết sai lệch của ông.
(Giáo dục)Cổ nhân có câu “lương sư hưng quốc”. Nhưng bất hạnh thay là nước Việt Nam hôm nay, “lương sư” đang ngày ngày càng hiếm; trong khi những nhà sư phạm “nửa mùa”, thích lôi người người học ra làm chuột bạch thí nghiệm với các sáng kiến lạ đời, thì lại nhiều nhan nhản.
GS Hồ Ngọc Đại và phương pháp đánh vần mới
Giữa bầu không khí phấn khởi của cả nước vì một số thành tựu kinh tế xã hội nổi bật trong thời gian qua, thì những vết sạn của cả nền giáo dục lại khiến công chúng không thể không bức xúc. Gần đây nhất, đó chính là những tranh cãi xoay quanh “công nghệ giáo dục” trong việc giảng dạy tiếng Việt ở bậc tiểu học của ông Giáo sư Hồ Ngọc Đại (con rể cố Tổng bí thư Lê Duẩn).
Trên thực tế, ông Đại chỉ là dân ngoại đạo về ngữ văn và ngôn ngữ học, hoàn toàn không có thành tựu nào nổi bật (ở đây chỉ các công trình nghiên cứu khoa học nghiêm túc, được công nhận là có giá trị học thuật lẫn khả năng ứng dụng trong thực tiễn). Thời chiến tranh khốc liệt, ông được nhà nước cử sang Liên Xô học ngành tâm lý học, rồi trở về nước làm luận án tiến sĩ, song lại liên quan đến chủ đề tâm lý trong việc giảng dạy toán học ở bậc phổ thông. Từng nhận là có đọc một cuốn sách ghi chép những kiến thức tổng hợp về lịch sử hình thành và phát triển của tiếng Việt suốt hơn 300 năm, ông đã lấy đó để làm động lực cho những sáng kiến cải cách ngôn ngữ về sau này. Thử hỏi như vậy, ông Đại lấy tư cách gì hay dựa trên cơ sở học thuật nền tảng nào để đòi cải biến tiếng Việt?
Bằng công nghệ giáo dục “độc đáo” của mình, ông Đại đề nghị giản lược hóa cách phát âm, chỉ sử dụng âm vị “cờ” cho cả 3 mặt chữ C,Q,K. Cách làm này, theo nhiều thầy cô giáo có kinh nghiệm đứng lớp, rất dễ gây nhầm lẫn (ngay với người lớn, đừng nói trẻ nhỏ), khiến các bậc phụ huynh không khỏi lo lắng. Nhiều học giả, như nhà nghiên cứu độc lập Cao Tự Thanh, đã chỉ ra âm vị của C,K có thể giống nhau, nhưng nếu áp đặt cho Q thì chắc chắn là sai và không thể thay thế một cách tùy tiện như trên được. Và mặc dù không thể phản biện lại, nhưng ông Đại vẫn luôn khăng khăng, rằng chỉ có phương pháp của mình mới là đúng và sẽ hữu ích đối với hoạt động dạy học hiện đại, giúp cả thầy cô giáo lẫn học sinh thuân tiện hơn trong việc đánh vần. Chưa hết, sáng kiến của ông Đại còn được một người bạn lâu năm của ông là PGS. TS Bùi Hiền – từng gây hoang mang dư luận bởi đề án đòi thay đổi lối viết tiếng Việt (mà ngay đến chính ông Bùi Hiền cũng còn chưa quen) – cổ vũ hết mình.
PGS. TS Bùi Hiền, nguyên phó hiệu trưởng Đại học sư phạm ngoại ngữ Hà Nội từng đề xuất cải cách chữ viết tiếng Việt
Là người Việt Nam, chúng ta cần hiểu rõ nguồn gốc và trân trọng ngôn ngữ của mình, bao gồm tiếng nói và chữ viết. Nếu chữ Quốc ngữ – thành quả vĩ đại, kết tinh ảnh hưởng của nhiều nền văn hóa như mang thanh âm của người Việt, nghĩa Hán tự, nhưng được biểu thị bằng các ký tự La tinh – mới có lịch sử khoảng 400 năm nay và chỉ thực sự trở nên phổ biến, thành chữ viết chính thức của cả dân tộc trong độ 100 năm trở lại; thì các thanh điệu trong tiếng Việt (cụ thể là 6 dấu thanh) đã phải mất gần 2000 năm để hình thành và phát triển đến độ ổn định như ngày nay. Ấy vậy mà hai ông giáo sư tiến sỹ đương đại, vốn chẳng được đào tạo bài bản về ngôn ngữ học như các giáo sĩ, thừa sai truyền đạo phương Tây khia xưa (có công phát minh và hoàn thiện lối viết Quốc ngữ khi nghe tiếng nói của người An Nam rồi ghi lại bằng các ký tự La tin, ban đầu chỉ là để phục vụ mục đích rao giảng Tin mừng), đã đòi cải biến cả cách phát âm lẫn lối viết của tiếng dân tộc, chỉ vì cái tôi và sự ngạo mạn của bản thân (hoặc giả cũng có thể nắm được một chút lợi ích nào đó).
Các linh mục, giáo sĩ và thừa sai truyền đạo phương Tây chính là những người được đào tạo cực kỳ bài bản về ngữ văn và ngôn ngữ học. Chúng ta không thể phủ nhận công lao của những người như vậy đối với sự hình thành và phát triển của chữ Quốc ngữ
Nhưng nguy hiểm hơn, thay vì lấy ý kiến rộng rãi để bổ túc và hoàn thiện, nhất là cần chứng minh tính đúng đắn và khả năng ứng dụng đại trà của phương pháp mới (nếu đúng là nó có giá trị) dựa trên tinh thần bao dung của khoa học, thì một người được gọi là trí thức, đạo mạo, đức cao vọng trọng như ông Đại lại tìm cách “lách luật”, đi đường “tiểu ngạch” cùng một số vị quan chức, lãnh đạo giáo dục (như nguyên Bộ trưởng Phạm Vũ Luận và Thứ trưởng Nguyễn Vinh Hiển) thực hiện chiến lược đánh “du kích”, ban đầu cho in, thí điểm và chỉ đạo địa phương mua sách (thông qua công ty xuất bản độc quyền với giá bán cao gấp 2 – 3 lần bình thường), ban đầu từ Lào Cai – một tỉnh miền núi, để rồi sau đó nhân rộng ra. Một số nguồn tin cho biết, nhiều phụ huynh đã phải chạy đôn chạy đáo để tìm mua những cuốn sách giáo khoa tiếng Việt có chất lượng rất thấp (do ông Đại làm chủ biên), và ước tính cả xã hội đã tiêu tốn tới 400 – 500 tỷ đồng cho mô hình thí điểm này.
Lễ ra mắt Trung tâm công nghệ giáo dục của GS Hồ Ngọc Đại, có sự tham dự của hai ông Phạm Vũ Luận và Nguyễn Vinh Hiển. Nhiều người còn hoài nghi rằng liệu Vụ Tiểu học, Bộ GD&ĐT có phải là sân sau của ông Đại?
Nội dung trong sách giáo khoa do ông Đại làm chủ biên có chất lượng rất thấp
Cuối cùng, theo GSTS Trần Đình Sử, mọi nghiên cứu khoa học cần thiết phải vì mục đích nhân văn và mang lại lợi ích kinh tế xã hội. Đất nước này đang rất thiếu những sáng tạo và ý tưởng đột phá (nhất là về khoa học công nghệ) để đẩy mạnh năng suất lao động, nhằm thu hẹp khoảng cách với các quốc gia phát triển, chứ chúng ta không cần những đề xuất “tào lao”, gây lãng phí tốn kém, thậm chí chỉ nhằm mục đích bòn rút ngân sách công. Những đề xuất và việc làm, theo kiểu của GS. Hồ Ngọc Đại hay PGS.TS Bùi Hiền, vì rất thiếu nền tảng căn bản, bên cạnh trình độ nhận thức lẫn hiểu biết về kinh tế – văn hóa – xã hội quá thấp, tất yếu sẽ gây nên hậu quả tai hại cho đất nước, thậm chí còn mang tính “hủy diệt văn hóa” … Thế mới biết, sở hữu nhiều bằng cấp, học hàm, học vị thì chưa hẳn đã là trí thức, … và ngay trong giới “trí thức”, cũng có không ít trường hợp điển hình của việc “giả” hay bằng “dỏm”. Vì vậy, dư luận không nên ủng hộ hay thậm chí là tiếp tay cho những suy nghĩ và hành vi “hại dân hại nước” như vậy.
(Theo Bút Danh)

31 tháng 8, 2018

PHÂN TÍCH VÀ NHẬN ĐỊNH

Kami - Vụ án Mobifone mua AVG bước đầu đã có câu trả lời như thế nào? 

Hình minh họa


Ngày 21/8/2018, trong bài viết "2 "vết chàm" khó tẩy của Bộ trưởng Công An Tô Lâm" (bit.ly/2wu5Ssq), theo đó vị cứu tinh của ông Tô Lâm vào thời điểm trước Đại hội 12 là Thứ trưởng Bộ TT&TT Trương Minh Tuấn cùng với "món quà" AVG. Với những tài liệu "Mật" yêu cầu duy nhất Mobifone được phép mua AVG, nhanh chóng được hợp thức hóa một cách nhanh chóng theo yêu cầu của Trương Minh Tuấn và đã được gấp rút ký. Nhờ khoản tiền lại quả hết sức lớn của thương vụ mua bán khuất tất này, đã giúp cho Thượng tướng Tô Lâm lọt vào Bộ Chính trị và Thứ trưởng Trương Minh Tuấn trúng Ủy viên TW để rồi tiếp quả chiếc ghế Bộ trưởng TT&TT sau đại hội đảng cuối năm đó.

Trong phân kết của bài viết tôi có nhận định, "Bây giờ, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng có thể bỏ qua tội trạng của Bộ trưởng Công An Tô Lâm vì đã đền ơn, song các tướng trùm An ninh Bùi Văn Nam và tướng trùm Cảnh sát Lê Quý Vương chắc chắn sẽ không thể bỏ qua, nhất là chiếc ghế Ủy viên Bộ Chính trị kiêm Bộ trưởng Công An mà Thượng tướng Tô Lâm đang ngự". Điều đó có nghĩa là đại án Mobifone mua AVG gây thất thoát cho nhà nước trên 7 ngàn tỷ đồng rất khó có thể chìm xuồng, cho dù đại án này có liên quan đến gia đình tỷ phú Phạm Nhật Vượng và có nhiều dấu hiệu Tổng Bí thư Trọng đã bằng mọi cách để che chắn. Cụ thể là sau khi cách chức Bộ trưởng Bộ TT&TT thì ông Trương Minh Tuấn được "ưu ái" điều về Ban Tuyên giáo TW để tiếp tục giữ chức Phó Ban thay vì về Ban Kinh tế TW như cựu Bí thư Thành phố HCM Đinh La Thăng để chuẩn bị trảm sau đó.


Cũng cần nói thêm, một thông tin từ Diễn Đàn Đầu Tư (BizLIVE.vn) trực thuộc Hiệp hội Doanh nghiệp Đầu tư Nước ngoài cho biết, "Vụ Mobifone mua cổ phần AVG: 6 người nhận hơn 8.051 tỷ" (bit.ly/2mN9d0p) đã khiến cho dư luận xã hội hết sức bức xúc. Theo đó, trong thương vụ Mobifone mua lại cổ phần của Công ty cổ phần Nghe nhìn Toàn cầu (AVG), có 6 cá nhân nhận đa số (khoảng 8.051 tỷ đồng) trong tổng giá trị của thương vụ là 8.889,8 tỷ đồng. Đáng chú ý, vẫn theo theo thông tin từ BizLIVE.vn cho biết, đăng ký kinh doanh  (AVG) tại thời điểm ngày 23/1/2015, thì vốn điều lệ của công ty AVG là 3.628 tỷ đồng, tương đương 362,8 triệu cổ phần. Trong đó, ông Phạm Nhật Vũ, một trong những cổ đông sáng lập của AVG giữ vai trò khá quan trọng tại AVG đã sở hữu tới 55,49% cổ phần của AVG, tương đương 2.013 tỷ đồng. Như vậy dễ dàng thấy rằng, giá trị thương vụ Mobifone mua 95% cổ phần của AVG trị giá 8.889,8 tỷ đồng cao hơn rất nhiều so với vốn điều lệ của AVG khi chuyển nhượng.  Và đương nhiên ông Phạm Nhật Vũ đã hưởng lợi không ít hơn 3.000 tỷ đồng.

Nguồn thạo tin từ Hà Nội cho biết, ngày 29/8/2018, Ban Bí thư TW Đảng CSVN đã nhóm họp để bàn ván đề xử lý vụ đại án này và đã ra quyết định xử lý bước đầu đại án Tổng công ty Viễn thông Mobifone mua 95% cổ phần của Công ty cổ phần Viễn thông và Truyền thông An Viên (AVG). Hội nghị đã thông qua nghị quyết trình Bộ Chính trị phương án xử lý cựu Bộ trưởng TT&TT Nguyễn Bắc Son, theo đó sẽ bị khởi tố và bắt tạm giam để điều tra mở rộng vụ án Mobifone mua AVG. Theo ý kiến của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng thì, để giữ tính "nhân văn" nên việc ra quyết định khởi tố và bắt giam cựu Bộ trưởng Nguyễn Bắc Son sẽ được tiến hành sau những ngày cả nước ăn mừng Quốc Khánh ngày 02/9.

Như vậy kể từ ngày 10/7/2018, sau khi Bộ Công An Khởi tố vụ án hình sự “Vi phạm quy định về quản lý và sử dụng vốn đầu tư công gây hậu quả nghiêm trọng” quy định tại điều 220 bộ luật Hình sự 2015, xảy ra tại Tổng công ty Viễn thông Mobifone - Bộ TT&TT và các đơn vị liên quan. Đồng thời Khởi tố bị can đối với ông Lê Nam Trà, nguyên Chủ tịch HĐTV Tổng công ty Viễn thông Mobifone và ông Phạm Đình Trọng, Vụ trưởng Vụ Quản lý doanh nghiệp - Bộ TT&TT, về tội “Vi phạm quy định về quản lý và sử dụng vốn đầu tư công gây hậu quả nghiêm trọng” quy định tại khoản 3 điều 220 bộ luật Hình sự năm 2015. Thì tiếp tới đây, cựu Bộ trưởng TT&TT Nguyễn Bắc Son là nhân vật cao cấp nhất sẽ bị bắt giữ vì có liên quan với vai trò chủ mưu trong đại án này.

Một câu hỏi được đặt ra là, vì sao vụ án Mobifone mua 95% cổ phần của AVG lại được tiến hành hết sức chậm trễ, thậm chí nhiều lúc người ta nghi ngờ rằng nó đã chìm xuồng?

Nếu biết, ông Nguyễn Bắc Son từng là Đại tá Quân đội, nguyên là thư ký của Đại tướng Lê Đức Anh, nguyên Chủ tịch Nước. Và ông Lê Nam Trà, nguyên Chủ tịch HĐTV Tổng công ty Viễn thông Mobifone là con Tướng Lê Phi Long - Cục Tác chiến Bộ Tổng Tham mưu trước đây, đồng thời là em con chú con bác với ông Lê Đức Anh. Cả ba người này đều cùng quê xã Lộc An, huyện Phú Lộc, tỉnh Thừa Thiên - Huế. Nói ra điều này để thấy, sự chậm trễ của đại án Mobifone mua 95% cổ phần AVG có liên quan đến lý do: Lê Đức Anh và hơn thế nữa là yếu tố Trung Quốc. Cụ thể, Chủ tịch nước Lê Đức Anh được Trung Quốc tin tưởng vì đã có công lớn trong việc bình thường hóa quan hệ với Trung Quốc vào năm 1990. Để đổi lại điều đó, năm 1992 Đại tướng Lê Đức Anh đã được trao chức Chủ tịch Nước. Đáng chú ý vào cuối năm 2001, ông Lê Đức Anh bị hôn mê sau khi bị tai biến mạch máu não và được đưa sang Trung Quốc chữa cho đến lành bệnh. Nếu như nói Trung Quốc đã bảo kê cho Thái thượng Hoàng Lê Đức Anh kể cũng không ngoa.

Nguyên do cựu Bộ trưởng TT&TT Nguyễn Bắc Son đã chọn ông Lê Nam Trà, giữ chức Chủ tịch HĐTV Tổng công ty Viễn thông Mobifone để xúc tiến việc mua AVG không đơn giản rằng vì Lê Nam Trà là cháu ruột của Lê Đức Anh, mà vì Bộ trưởng Nguyễn Bắc Son hiểu rằng có một thế lực rất lớn đứng đằng sau, thế lực đó còn lớn hơn nhiều lần ông Lê Đức Anh.


Cũng xin được nhắc lại, ông Phạm Nhật Vũ người đại diện cho Công ty cổ phần Viễn thông và Truyền thông An Viên, là cổ đông sáng lập và cũng là một trong hai cổ đông doanh nghiệp chuyển nhượng cổ phần AVG cho Mobifone. Đồng thời ông Vũ là em trai của tỷ phú Phạm Nhật Vượng, người duy nhất có khả năng điều khiển được từ Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng trở xuống theo như đánh giá của giới thạo tin. Tuy nhiên lý do này cũng chỉ được giới phân tích xếp hàng thứ 2, trong những lý do vì sao vụ án mua AVG hết sức chậm trễ.


Có tin cho rằng, vụ Mobifone mua 95% cổ phần của AVG hoàn toàn do Phạm nhật Vũ thao túng với sự chỉ đạo của Vượng Vin, Bộ trưởng TT&TT Nguyễn Bắc Son khi ấy hoàn toản hiểu đây là một cú mua bán để ăn chênh lệch giá trên 7 ngàn tỷ đồng. Chính vì thế, tất cả các văn bản giấy tờ có liên quan đến thương vụ mua bán khuất tất này đều do Thứ trưởng Trương Minh Tuấn ký. Dẫu rằng nó không phải là trách nhiệm cũng như quyền hạn của Trương Minh Tuấn, song vì lời hứa sẽ nhường cho ghế Bộ trưởng từ Bộ trưởng Son nên Thứ trưởng Tuấn đã nhắm mắt làm càn. Đó là lý do vì sao cựu Bộ trưởng TT&TT Nguyễn Bắc Son sẽ bị trảm trước trong những ngày tới, để để điều tra mở rộng vụ án Mobifone mua AVG. Còn nguyên BT Trương Minh Tuấn vẫn chưa bị sờ đến, nhưng không phải là không thể.

Cũng không may cho Nguyễn Bắc Son và Trương Minh Tuấn là, quan hệ Bắc Kinh Hà nội đang xấu đi nhanh chóng, nhất là khi Hà Nội phớt lờ yêu cầu thông qua Dự Luật Đặc khu để hòa nhập vào chương trình "một vành đai, một con đường". Để tới mức Chủ tịch Tập Cận Bình đã nổi nóng, ra lệnh triệu Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng sang Trung Quốc để giải trình cụ thể. Song ông Trọng biết sẽ bị "ăn" phóng xạ giống như Nguyễn Bá Thanh nên đã đẩy Thường trực Ban Bí thư Trần Quốc Vượng sang chịu trận thay. Thì đây cũng là lúc Ban lãnh đạo Việt Nam hết "nể sợ" Thái thượng Hoàng Lê Đức Anh như trước nữa.

Nếu cựu Bộ trưởng TT&TT Nguyễn Bắc Son có kết cục xấu như vậy thì chẳng có lý gì cựu Bộ trưởng Bộ TT&TT Trương Minh Tuấn được ngồi yên.

Ngày 31 tháng 08 năm 2018
© Kami
(Blog RFA)

30 tháng 8, 2018


BÍ MẬT VỀ NHỮNG TUYỆT CHIÊU PHÒNG THE CỦA CÁC MĨ NHÂN TRUNG HOA XƯA, KHIẾN ĐÀN ÔNG MÊ ĐẮM BẤT CHẤP CẢ HIỂM HỌA
Bom | 29/08/2018 22:02
3
KHÔNG PHẢI NGHIỄM NHIÊN MÀ CÁC MỸ NHÂN TRUNG HOA NỔI TIẾNG LỊCH SỬ NHƯ TÂY THI, DƯƠNG QUÝ PHI, TRIỆU PHI YẾN HAY HẠ CƠ ĐƯỢC CÁC VỊ ĐẾ VƯƠNG SỦNG ÁI SUỐT CẢ MẤY THẬP NIÊN...
Thâm cung bí sử: Bi kịch cuộc đời Cách cách Mãn Thanh sắc đẹp ‘vạn người mê’ nhưng lại là gián điệp Nhật Bản 
Thâm cung bí sử: Tiêu hoàng hậu - mỹ nhân Trung Quốc 6 lần xuất giá đều là vợ vua 
Thâm cung bí sử: Hoàng hậu xấu xí và hoang dâm nhất lịch sử Trung Hoa khởi đầu loạn bát vương khiến nhà Tấn diệt vong 
Được Hoàng đế mê đắm dù đã đến tuổi tứ tuần
Nhắc tới biểu tượng sắc đẹp của phụ nữ đời Đường không ai là không biết tên Dương Quý Phi - một trong tứ đại mỹ nhân lịch sử Trung Quốc.
Dương Quý Phi tên thật là Dương Ngọc Hoàn, sinh ra ở Vĩnh Lạc, Châu Bồ, nay thuộc huyện Vĩnh Tế, tỉnh Sơn Tây (Trung Quốc).

Ngay từ tuổi trăng tròn, Ngọc Hoàn đã nổi tiếng khắp xa gần bởi vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành và tài đàn ca múa hát.
Từ khi trở thành Quý phi, Ngọc Hoàn nhanh chóng chiếm được lòng yêu mến của quân vương.
"Trẫm được Dương Quý Phi như được viên ngọc quý vậy", Đường Minh Hoàng từng nói với quần thần như vậy.
Bí mật về những tuyệt chiêu phòng the của các mỹ nhân Trung Hoa xưa khiến đàn ông mê đắm bất chấp cả hiểm họa 

Tạo hình Dương Quý phi trong phim.
Một số sử gia sau này cho rằng, lý do khiến Đường Minh Hoàng sủng ái Dương Quý Phi có lẽ không chỉ bởi nhan sắc.
Dương Quý Phi muốn giữ sự sủng ái của vua Huyền Tôn nên luôn luôn chú trọng trau chuốt về ba mặt: sức khỏe, sắc đẹp và tính kỷ (kĩ thuật chăn gối nam nữ).
Tương truyền rằng khi "cung cấm" có dấu hiệu của tuổi tác Dương Quý Phi đã dùng cách làm thu nhỏ âm đạo bằng cách rất riêng của người Trung Hoa xưa.
Vì thế nên mười năm trôi qua, âm đạo của bà vẫn như những cô gái còn son, chưa hề có dấu hiệu "lỏng lẻo", khiến nhà vua luôn sủng ái bà hết mực.
Dương Quý Phi đã dùng rất nhiều loại thuốc chiết xuất từ thiên nhiên như: tinh dầu hoa nhài, dầu cây trinh nữ, tinh dầu huân y thảo, dầu đương quy và xà sàng tử.
Đặc biệt bà rất thích ăn trái vải vì thứ trái cây này có dược tính làm cho thể lực kiện khang.
Vì thế, bà đã luôn giữ được khí sắc tuyệt vời và có tài chiều vị vua đáng kính của mình, không bao giờ mất đi sự sủng ái.
Việc thích ăn một trái gì đó để tăng cường thể lực ở nhiều nơi cũng có.
Ví như, bên Ai Cập xưa, các Nữ hoàng muốn da thịt mình bóng loáng, đẹp đẽ đã cho ngâm trân châu vào rượu để uống.
Đồ uống này đã có tác dụng rất lớn đối với làn da và vẻ đẹp của người phụ nữ xưa.
Thuật "hoàn tân" của người đàn bà qua tay bao đàn ông mà vẫn như "trinh nữ"
Hạ Cơ vốn là con gái nước Trịnh sống vào thời Xuân Thu Trung Quốc vốn được nhắc đến hầu hết trong các cuốn sách về bí quyết phòng the nổi tiếng thời xưa.
Theo giai thoại và một số ghi chép không chính thống thì ai đã từng ân ái với Hạ Cơ đều không thể dứt tình vì nàng có thuật "hoàn tân".
Chuyện "trở lại thành trinh nữ" của Hạ Cơ có thể được tô vẽ nhiều qua các giai thoại, nhưng ít nhất thì sự thực vẫn là, nàng cho những người đàn ông ân ái với mình cảm giác như đang "quan hệ" với gái tân.
Theo các chuyên gia y học ngày nay, có thể Hạ Cơ có cơ quan sinh dục cấu tạo rất đặc biệt, màng trinh mỏng và có độ đàn hồi lớn, vòng âm đạo có khả năng co thắt theo ý muốn và hưng phấn nên tạo cho người tình cảm giác "chặt chẽ, khát khao".
Ngoài ra, để được các vương tôn, khanh tướng lao vào như thiêu thân ngay cả khi ở tuổi trung niên, Hạ Cơ có kỹ thuật phòng the vô cùng điêu luyện, khiến trang nam tử nào đã được "nếm" thì không dứt ra được.
Cũng theo một số ghi chép xưa thì người đương thời kháo nhau rằng Hạ Cơ còn có thuật "hấp tinh đại pháp", hút hết khí lực của đàn ông để "bồi bổ" cho mình.
Vì thế bao nhiêu đàn ông được nàng "ban ân huệ" phải trả giá cho khoái lạc cực điểm của mình bằng cái chết.
Nạn nhân đầu tiên chính là công tử Man, anh trai và cũng là tình nhân thời niên thiếu của nàng, bị ốm dặt dẹo rồi chết sau ba năm thông dâm với em gái.
Thấy con gái làm loạn cung cấm, vua nước Trịnh sợ quá không dám kén rể gần, phải vội vàng gả nàng sang nước Trần, làm vợ Hạ Ngư Thúc.
Người chồng này cũng ốm yếu dần dần rồi chết khi con trai vừa tròn 12 tuổi.
Hai tình nhân khác suýt bị con trai của nàng giết là Khổng Ninh và Nghi Hàng Phủ chạy thoát khi sống lưu vong ở nước ngoài cũng sinh bệnh mà chết do thường gặp ác mộng liên quan đến những ân oán xuất phát từ cuộc tình trụy lạc với Hạ Cơ.
Bí mật về những tuyệt chiêu phòng the của các mỹ nhân Trung Hoa xưa khiến đàn ông mê đắm bất chấp cả hiểm họa 

Ảnh minh họa.
Người chồng thứ hai của Hạ Cơ là Tương Lão, mới cưới chưa đầy năm đã phải đi đánh trận, rồi bị bắn chết.
Trong thời gian chồng đi vắng, không nén nổi lửa dục, Hạ Cơ tằng tịu với con trai của chồng là Hắc Sái, làm anh chàng này mê mẩn đến mức biết tin Tương Lão chết cũng không dứt nổi mà đi tìm xác cha. Sau này, Hắc Sái cũng bị chết.
Tuy nhiên, rất nhiều khả năng đây là những câu chuyện mà người xưa đồn đoán do Hạ Cơ đã gây họa nhiều nơi vì sắc đẹp của nàng.
Sở dĩ Hạ Cơ có được sự say đắm với bao người như vậy kể cả khi đã có chồng chính bởi thuật hoàn tân, quan hệ xong lại như mới.
Lý giải cho điều này, trong cuốn Thế giới kỳ bí của NXB Thanh Hóa, bài viết của bác sĩ Hồ Đắc Duy cho rằng: Hạ Cơ được sự co thắt theo ý muốn như trường hợp một vài người có thể điều khiển vành tai, cho nên lúc nào giao hợp, dương vật cũng được âm đạo ôm sát và co bóp liên tục.
Cảm giác đó làm cho người đàn ông tưởng "như mới".
BS. Phạm Thị Vui, Nguyên bác sĩ sản khoa Bệnh viện 19.8 lại cho rằng: "Có thể Hạ Cơ có cấu tạo về thân thể và kỹ nghệ "yêu" mà phần lớn phụ nữ khác không có".
Trúng nam nhân kế rồi biến mình trở thành vũ khí tiêu diệt kẻ địch
Tây Thi, còn gọi là Tây Tử, là một đại mỹ nhân trứ danh thời kì Xuân Thu, đứng đầu trong Tứ đại mỹ nhân của lịch sử Trung Quốc. Tương truyền, Tây Thi có nhan sắc làm cá phải ngừng bơi mà lặn xuống đáy nước, gọi là Trầm ngư.
Theo BS Quế Hương (nguyên cán bộ phòng Tổng hợp BV Việt – Đức) chia sẻ, từ xa xưa các mỹ nhân giữ chồng ngoài vẻ đẹp chim sa cá lặn, đều có bí kíp riêng.
Nàng Tây Thi đã quyến rũ Ngô Vương Phù Sai bằng bí kíp luyện tập yoni (âm đạo). Nhờ vậy từ con gái một người kiếm củi nàng đã khiến Ngô Vương Phù Sai mê mẩn tới mất nước.
Theo Tây Thi truyện, thời điểm vào cung nước Việt, Tây Thi chỉ khoảng 14 tuổi, và cô đã lọt vào mắt xanh của quan đại phu Phạm Lãi.
Phạm Lãi chính là người đề ra mưu mỹ nhân kế để phá hoại nước Ngô và ông có nhiệm vụ đào tạo Tây Thi trở thành một gián điệp thân cận Phù Sai.
Phạm Lãi phải thường xuyên gặp gỡ riêng Tây Thi để đảm bảo yếu tố bí mật và dạy dỗ cho người đẹp Trầm ngư cách để tiếp cận, chiếm lấy sự tin yêu của Phù Sai một khi đã vào cung Ngô.
Bí mật về những tuyệt chiêu phòng the của các mỹ nhân Trung Hoa xưa khiến đàn ông mê đắm bất chấp cả hiểm họa - 

Ảnh minh họa.
Có giai thoại kể rằng trong các bài học dành riêng cho Tây Thi trong gần một năm được luyện ở cung có cả nghệ thuật phòng the nhằm phục vụ cho việc làm Phù Sai mê mẩn.
Những bài tập như vậy do các cung nữ giàu kinh nghiệm và cả những người có nghề trong thanh lâu được mời vào trong cung luyện.
Tương truyền rằng một nữ cao thủ ở thanh lâu còn dạy cho Tây Thi những bí thuật phòng the của Hạ Cơ từng làm khuynh đảo vua tôi nước Tần hơn 100 năm trước.
Không hiểu Tây Thi đã học được của nữ cao thủ này những gì nhưng về sau nàng độc chiếm chốn hậu cung của Phù Sai.
Phương pháp quyến rũ Ngô Vương Phù Sai của Tây Thi là ngồi thẳng, hít vào nhưng xẹp bụng, chú ý giữ bụng xẹp khi hít vào (bình thường hít vào bụng phình ra), nhíu hậu môn và giữ càng giữ lâu càng tốt.
Như thế luyện cho các cơ khép của âm vật, phần phụ co bóp đàn hồi tốt, khi hành sự sẽ dẻo dai hơn vì máu đưa đến nhiều.
Động tác này tập khi làm việc hoặc giải lao tranh thủ 5 – 10 phút, tập càng nhiều càng tốt. Tập nhiều lần sẽ thấy bụng có sự thay đổi.
Bí thuật phòng trung độc đáo này giúp Tây Thi luôn quyến rũ trên giường.
Tiếp xúc với những bài tập như vậy, Tây Thi không thể giữ được vẻ ngây thơ của cô gái dệt vải như khi mới vào cung.
Tâm hồn nàng bắt đầu xáo động và có những giấc ngủ không yên vì ham muốn một vòng tay ấm áp hay một bờ vai mạnh mẽ.
Không ngạc nhiên khi Tây Thi nảy sinh cảm tình với Phạm Lãi vì khoảng thời gian đó, chỉ duy nhất Phạm Lãi là nam nhân được tiếp xúc với các mỹ nữ trong đội cống Ngô.
Phạm Lãi khi đó tuổi gần 30 mà lại nổi tiếng là người nho nhã, thông minh bậc nhất nước Việt.
Tiếp xúc với một cô gái như Tây Thi đã làm Phạm Lãi nảy sinh tình cảm. Tuy nhiên, cả hai người đều hiểu sứ mệnh lịch sử nên họ dù hiểu tình cảm của nhau nhưng không thể làm điều gì quá giới hạn.
Thậm chí, nếu không vì tình yêu đặc biệt dành cho quan đại phu nước Việt thì chưa chắc Tây Thi đã chấp thuận sang Ngô như vật cống với sứ mệnh muôn vàn khó khăn, nguy hiểm cận kề.
Chính vì vậy, hậu thế cho rằng Tây Thi liều chết thi hành mỹ nhân kế vì nước Việt cũng do dính nam nhân kế của Phạm Lãi.
Vì quá say đắm Phạm Lãi nên Tây Thi không ngại dầu sôi lửa bỏng nhảy vào nơi hang cọp, miệng hùm.
Từ thân phận con hát, tiến cung khi không còn trong trắng nhưng lại trở thành mẫu nghi thiên hạ nhờ kĩ thuật giường chiếu
Trong lịch sử, Triệu Phi Yến cùng em gái là Triệu Hợp Đức nổi tiếng vì đã làm khuynh đảo hậu cung của Hán Thành Đế, hai chị em bà được các sử gia ví là Hồng nhan họa thủy.
Sử sách đối với nàng ghi lại rất ít, song dã sử ghi lại rất nhiều, do vậy nàng trở thành một trong những mỹ nhân phổ biến trong dân gian thần thoại từ rất sớm.
Bí mật về những tuyệt chiêu phòng the của các mỹ nhân Trung Hoa xưa khiến đàn ông mê đắm bất chấp cả hiểm họa

Ảnh minh họa.
Theo sách "Hậu Hán thư", khi được triệu vào cung để hầu hạ Hoàng đế, mỹ nhân họ Triệu đã không còn trinh nguyên.
Nhưng trong đêm động phòng, Triệu Phi Yến lập tức hớp hồn hoàng đế bởi thân thể ngọc ngà, kỹ năng phòng the điêu luyện và dấu vết trinh nữ đọng trên khăn trải giường.
Để qua mặt đấng quân vương, Triệu Phi Yến đã sử dụng đến "súc âm công" mà trước đó đã âm thầm luyện cùng với những "ngón nghề" có được đã mang đến cho hoàng đế cảm giác nồng nàn, "khít khao" như đang ân ái cùng trinh nữ.
Chính vì thế mà Phi Yến tuy xuất thân là con hát nhưng Hán Thành đế vẫn bất chấp sự phản đối của quần thần để đưa nàng lên ngôi hoàng hậu.
Sau đó, Hợp Đức (em gái Triệu Phi Yến) nhan sắc tuyệt mỹ cũng luyện được "súc âm công" rồi đưa vào cung để cùng với chị phục vụ hoàng đế và hưởng vinh hoa phú quý.
Thời đó, Thánh đế có muôn vàn cung nữ xinh đẹp nhưng thấy quá nhàm chán với hàng trăm đóa hoa chỉ biết thoát y, thụ động phó mặc cho ngài hưởng thụ. Những người này, so với hai chị em họ Triệu thì một trời một vực.
Tuy nhiên, sức người có hạn trong khi dục vọng vô biên, vị Hoàng đế này phải cầu viện các loại thuốc tráng dương.
Những loại thuốc này giúp ông gom sức tàn để triền miên đốt trong các cuộc hành lạc. Ở tuổi tráng niên mà Hán Thành đế đã xác xơ, kiệt quệ.
Dù đã thân tàn ma dại, Hán Thành đế vẫn muốn tận hưởng sắc đẹp và dục lạc.
Sự quá tải này đã khiến vị hoàng đế tham dâm vô độ này đột tử ngay trong cuộc mây mưa với Triệu Hợp Đức khi mới qua tuổi 45.
Cái chết đến bất ngờ là do nhà vua đã uống loại thuốc trợ dương có tên là "thận tức cao".
Loại biệt dược phòng the này lẽ ra mỗi lần chỉ được dùng một viên nhưng hôm đó Hán thành đế nổi hứng uống một lúc đến 7 viên nên mới mất mạng.