22 tháng 7, 2017


Hiện đang có mốt khoe mông

Cho nên chỉ post mà không cần bình
















Nguồn hình ảnh: Sưu tầm trên internet.

20 tháng 7, 2017

Baron Trịnh: Clip hài #1 - Bóng chuyền bán nude

Baron Trịnh: Clip hài #1 - Bóng chuyền bán nude: Nguồn clip: Viva Video
Quốc hoa 16 nước trên thế giới
Cũng giống như quốc kỳ, quốc ca, quốc hoa là loài hoa tiêu biểu, là đại diện cho nét đặc trưng văn hóa của dân tộc. Ngoài vẻ đẹp, loài hoa được chọn còn phải bao hàm ý nghĩa về mặt biểu tượng và tâm linh với mỗi quốc gia.

1- Mỹ - Hoa hồng đỏ
Với ý nghĩa là biểu tượng của cuộc sống, tình yêu, sự tận tụy cũng như sắc đẹp và sự vĩnh hằng, hoa hồng đã chính thức được công nhận là quốc hoa của Mỹ vào ngày 20/11/1986. Giống hồng được lựa chọn là loại hồng đỏ phổ biến nhất hiện nay.

2 - Trung Quốc - Hoa mẫu đơn
Mẫu đơn là biểu tượng của sự thịnh vượng, phồn vinh. Từ xa xưa, loài hoa vương giả này chỉ thuộc sở hữu của giới quý tộc giàu có ở Trung Quốc. Bông hoa quốc sắc thiên hương này từng rất được ưu ái qua nhiều triều đại với mệnh danh “Chúa của muôn hoa”.

 3 - Năm Phi - Hoa king protea
Loài hoa này không phổ biến ngay cả ở Nam Phi, thường chỉ gặp chúng ở 2 tỉnh Eastern Cape và Western Cape. Nó có sức sống rất mãnh liệt và khả năng hồi sinh mạnh mẽ
4 - Malaysia- Hoa giâm bụt
Hoa dâm bụt có 5 cánh màu đỏ tươi, đại diện cho “Năm nguyên tắc quốc gia” - triết lí quốc gia của Malaysia trong việc tăng cường đoàn kết và hòa giải dân tộc. Màu đỏ tượng trưng cho lòng quả cảm

5 - Thái Lan - Hoa muồng hoàng yến
Đây là loài hoa có màu vàng, nở thành chùm rực rỡ. Người dân Thái coi màu vàng của loài hoa này như là màu sắc của Phật giáo và sự vinh quang. Loài hoa này cũng tượng trưng cho sự đoàn kết và hòa hợp của người Thái

6 - Nhật Bản - Hoa anh đào
Tuy vòng đời của mỗi cánh hoa ngắn ngủi nhưng hình dáng trong trắng của hoa khiến cho người Nhật liên tưởng đến hình ảnh những võ sĩ Samurai xem cái chết nhẹ tựa lông hồng. Với tinh thần thượng võ, sự sống và cái chết nhiều khi đối với họ cũng nhẹ nhàng như những cánh hoa anh đào, rơi xuống trong sự tinh khôi

7 - Singapore - Hoa lan
Xuất hiện trước công chúng từ năm 1899, loài này hoa mang tên của chính người tạo ra nó, một phụ nữ làm vườn mang tên Agnes Joaquim. Với vẻ đẹp sắc sảo, phong lan miss joaquim đã chinh phục trái tim những người yêu hoa và được trồng rộng rãi trên đảo quốc sư tử.

8 - Pháp- Hoa Iris
Loài hoa này có vẻ đẹp thuần khiết và thế giống như cánh chim nên được coi là biểu tượng của thánh linh. Ngoài vẻ đẹp kiêu sa, Iris còn có giá trị rất cao trong chiết xuất hương liệu làm nên nhiều loại nước hoa thượng hạng của đất Pháp.


9 - Tây Ban Nha - Hoa thạch lựu đỏ
Với người Tây Ban Nha, hoa thạch lựu là biểu tượng của phú quý, cát tường và phồn vinh. Trên đất nước này, bất luận là thành thị hay nông thôn, miền xuôi hay miền ngược, trong vườn hay ngoài công viên, đâu đâu người ta cũng thấy trồng thạch lựu.

10 - Bangladesh - Hoa súng trắng
Trong thực vật học, hoa súng được xếp vào bộ Nymphaeales, xuất xứ từ chữ "numpho" để chỉ những nữ thần trong thần thoại Hy Lạp, đây là những nữ thần trẻ trung, xinh đẹp sống ở sông, suối, ao, hồ.

11 - Nga -Hoa hướng dương
Loài hoa này đếu hướng về phía mặt trời, hướng về cội nguồn ánh sáng. Nước Nga ngày nay vẫn chọn hướng dương là quốc hoa của mình bởi không một loài hoa nào lột tả hết được tính cách Nga, tâm hồn Nga như loài hoa ấy.

12 - Ý - Hoa loa kèn
Hoa loa kèn được dâng tặng Đức Mẹ Đồng Trinh để tỏ lòng kính trọng đối với sự trong sạch của Người, có lẽ đó là lý do vì sao các cô dâu ở Ý thích có những cành loa kèn trong bó hoa ngày cưới, và vì sao hoa này có mặt trong nhiều buổi lễ hội tôn giáo.

13 - Đức - Hoa thanh bình
Đây là loài hoa tượng trưng cho sự dịu dàng, tế nhị, sự e ấp khó tả. Nên hoa là biểu tượng của tình yêu nồng thắm. Đức chọn hoa thanh bình làm Quốc hoa như là nguồn cảm hứng cho tình yêu và sự lãng mạn.

14 - Mexico - Hoa xương rồng
Chính những rặng xương rồng trải khắp nơi trên đất nước này đã làm nên nét riêng biệt cho Mexico, với người dân nơi đây xương rồng là biểu trưng của nghị lực và tính cách ngoan cường, bất khuất.

15 - Lào - Hoa sứ
Loài hoa này là biểu tượng chính thức của CHDCND Lào là dok champa (hoa đại - Plumeria). Đối với người dân Lào, dok champa đại diện cho sự chân thành và niềm vui trong cuộc sống.

16- Việt Nam - Hoa sen
Hoa sen (nelumbo nucifera) tượng trưng cho sự thanh cao, bất khuất của con người trước mọi nghịch cảnh. Hình tượng hoa sen có vai trò rất quan trong trong các công trình kiến trúc, điêu khắc và tác phẩm văn học nghệ thuật trải dài trong nhiều thế kỷ của người Việt.
Tác giả: Thái Bình (Tổng hợp)

Mạc Văn Trang - Đối thoại với Marx và Engels

Không biết tại sao lúc sắp đến xem 2 pho tượng đồng Karl Marx và Friedrich Engels tại quản trường Alexander mình thấy hồi hộp, lo lắng… Chả là nghĩ rằng 2 Cụ rất thiêng. Cái gì được thờ phụng, khấn vái, tín ngưỡng lâu ngày… cũng trở thành thiêng và những người sùng kính thần tượng, luôn là những hung thần khủng bố tinh thần, đe dọa cả mạng sống của những ai bất tín. Cứ nhìn bọn IS giết bất cứ ai đụng đến Thánh Ala hay ngài Mohamet thì biết… Thế nên đến gặp 2 Cụ, mình phải cung kính, cho áo trong quần, đi đứng nghiêm trang, chắp tay đứng xa xa chiêm ngưỡng, Cụ Marx thì ngồi trầm ngâm, cau có; Cụ Engels đứng đăm chiêu, mặt buồn xa xăm… Mình run run nói:

Tác giả trước tượng Marx và Engels. Ảnh FB Mạc Văn Trang
– Thưa hai Ngài Các Mác và Phri – đờ – rích Ăng ghen…

– Phát âm cho đúng! Mà sao gọi chúng ta là Ngài? – Engels nhắc nhở, giọng nghiêm trang.

– Anh từ đâu đến? Marx hỏi, giọng trầm, nhân hậu.

– Dạ thưa hai Ngài, tôi đến từ Việt Nam…

– ÔI! Việt Nam! Việt Nam… Đó là nơi trung thành thờ phụng học thuyết của ta nhất trên thế giới này – Marx sung sướng reo lên – Thế anh có là đảng viên không?

– Thưa Cụ có là đảng viên Đảng lao động, sau này đổi thành Đảng CSVN ạ. Mà tôi hơn 50 năm tuổi đảng rồi cơ đấy…

– Ôi, thế thì gọi chúng ta là đồng chí chứ, sao lại “Ngài”? Đồng chí Việt Nam lại gần đây, vào đây… Marx thật nhân từ, gần gũi… Mình mạnh dạn bước tới, đặt tay lên tay Marx.

– Đồng chí hơn 50 năm tuổi đảng là rất đáng quý trọng… Engels nói.

– Dạ, thưa hai đồng chí, 50, 60 hay 70 tuổi đảng cũng không ý nghĩa gì đâu ạ. Nếu anh có ý kiến phê phán những sai lầm của Đảng về nhận thức học thuyết Mac –Lê hay vạch trần sự sa đọa của những đảng viên nắm quyền lực bị tha hóa, là bị bọn dư luận viên bảo là “phản động” và chửi bới, gọi thằng nọ thằng kia; còn nếu dám đấu tranh chống những hành động bất công của những kẻ nhân danh chính quyền đến cưỡng chế, giải tỏa… là bị đàn áp đánh đập. Như đồng chí Kình ỡ xã Đồng Tâm, hơn 50 năm tuổi đảng, 83 tuổi đời, mà dám đấu tranh, cũng bị bọn đảng viên trẻ đánh cho gẫy xương đùi làm 3 khúc, nhét giẻ vào mồm, còng tay, khiêng vứt lên xe ô tô như con vật… – Marx chau mày:

– Đồng chí Việt Nam nói gì ta không hiểu, sao phê phán mà lại là “phản động”? Nhờ có phê phán và luôn luôn phê phán ta mới thành Karl Marx chứ! Thế “dư luận viên” là gì mà hỗn xược vậy? Đấu tranh là hạnh phúc, sao đồng chí Kình lại bị đối xử như vậy? Bọn đó là loại người nào? Mà sao lại gọi học thuyết của ta là “Mác – Lê”? Ai cho phép gọi lung tung, tùy tiện như vậy?

– Thưa đồng chí, vì Đảng CSVN muốn đốt cháy giai đoạn phát triển TBCN, đi tắt, đón đầu, nhảy vọt lên CNXH, nên vận dụng lý luận của Lenine và nhiều thứ khác với học thuyết của đồng chí, thành lý luận của Đảng…Có hẳn Hội đồng Lý luận Trung ương nghiên cứu, đề xuất chứ không nói lung tung đâu ạ…

– Ta tiên đoán, xã hội loài người phát triển đến giai đoạn TBCN cực thịnh, khi lực lượng sản xuất vô cùng lớn mạnh, con người đạt đỉnh cao của văn minh, phát triển toàn diện cả thể chất và tinh thần, trí tuệ và đạo đức; may móc, thiết bị cực kỳ tinh xảo, trí thông minh của con người được gửi vào trong các thiết bị, để nó trở thành trí tuệ nhân tạo, thay con người làm nhiều việc vất vả, của cải dư thừa… Một xã hội người với người là bạn, không còn áp bức, bất công, phân biệt đối xử, tham lam, ích kỷ, lấy những giá trị cao quý của loài người làm chuẩn mực… Đó mới là xã hội XHCN, xã hội của những con người Tự do phát triển… Sao lại có chuyện “đi tắt, đón đầu”, “nhảy vọt” lên CNXH?

– Thế cái các anh gọi là CNXH hiện nay nó thế nào?- Engels nghiêm khắc hỏi.

– Thưa hai đồng chí. Có thể thể nói về kinh tế, đã đi từ thất bại này đến thất bại khác ạ. Phương thức sản xuất công hữu hóa, tập thể hóa, nhà nước quản lý toàn bộ nền sản xuất, kế hoạch hóa, duy ý chí… nên năng suất ngày một thua kém TBCN…, và như hai đồng chí thấy CNXH ở Liên xô và các nước châu Âu sụp đổ hoàn toàn, lại quay về CNTB… Về xã hội thì khi Đảng CS cầm quyền thực hiện chuyên chính vô sản, đấu tranh giai cấp, khiến xã hội phân hóa, thù ghét nhau và gây rất nhiều thảm họa…

– Ta biết tình hình chung rồi. Ta muốn hỏi về cái XHCN của Việt Nam cơ. – Engels lạnh lùng, ngắt lời.

– Thưa hai đồng chí, tình hình Việt Nam cũng theo quy luật chung đó, nhưng không bị sụp đổ như các nước châu Âu, có lẽ là do đặc thù của “Phương thức sản xuất châu Á”, nên còn đảng CS Trung quốc, Triều tiên nữa…

– Ô hay, nói về CNXH của Việt Nam cơ mà – Engels có vẻ cáu.

– Thưa 2 đồng chí, cái gọi là CNXH ở Việt Nam hiện nay, về phương thức sản xuất thì các tập đoàn nhà nước thua lỗ, phá sản hàng loạt, nhiều cái càng làm càng lỗ; kinh tế tư nhân phát triển mạnh, giai cấp tư sản đang hình thành và cướp đoạt tài nguyên quốc gia rất trắng trợn, bóc lột người lao động rất thô bạo; đặc biệt tư bản nước ngoài đầu tư vào chiếm đoạt giá trị thăng dư khủng khiếp…

– Tình cảnh người lao động thế nào? – Engels hỏi.

– Gần như “Tình cảnh giai cấp công nhân Anh” đồng chi viết năm 1844 ấy ạ.

– Trời ơi! Thế sao công nhân không nổi dậy, đấu tranh? – Engels giận dữ.

– Thưa hai đồng chí, đến trí thức đòi tranh luận, phản biện còn bị chụp mũ phản động; còn công nhân mà bãi công, biểu tình thì bị đàn áp…

– Đảng CS lại đi đàn áp quần chúng vùng lên đấu tranh chống bất công là sao?- Engels lại hỏi. Marx vẫn trầm ngâm…

– Thưa hai đồng chí, vì Đảng CS lãnh đạo toàn diện và tuyệt đối, không có đảng đối lập hay cạnh tranh; không có cơ chế kiểm soát quyền lực hiệu quả, nên Đảng ngày càng độc quyền, độc đoán, người ta gọi Đảng là “ông vua tập thể”…

– Quyền lực tuyệt đối thì tha hóa tuyệt đối… Engels lẩm nhẩm… Marx thở dài:

– Ta đã dự báo – dự báo thôi nhé, giai đoạn phát triển tột cùng của CNTB mới hy vọng chuyển lên CNXH và đó là CNXH khoa học. Còn cái CNXH các anh đang xây dựng là thứ CNXH gì ta không hiểu. Mà ta đã phân tích, có nhiều thứ CNXH giả mạo, đó là kiểu XHCN phong kiến, CNXH độc tài trại lính… anh hiểu chưa?

– Dạ hiểu rồi ạ, trải nghiệm mấy chục năm nên không chỉ hiểu mà thấm thía, thấu hiểu lắm ạ.

– Anh nói cụ thể vài nét về cái gọi là CNXH ở Việt Nam xem nó hình thù ra sao? – Engels nói.

– Dạ, về học thuyết, gọi là chủ nghĩa Mác – lê – Tư tưởng Hồ Chí Minh; về kinh tế gọi là “Kinh tế thì trường định hướng XHCN”; về cơ chế gọi là Đảng lãnh đạo toàn diện, tuyệt đối; về xã hội, bất công, phân hóa xã hội ngày càng lớn; y tế, giáo dục, dịch vụ công ngày càng tăng thu phí; người già, người thất nghiệp, trẻ mồ côi tự kiếm sống rất tội nghiệp; người lao động trong nước bị bóc lột, đối xử bất công không có nghiệp đoàn độc lập để đấu tranh; xuất khẩu lao động làm thuê cho tư bản nước ngoài ngày càng nhiều; GDP tăng khá, những thặng dư giá trị thì vào tay giới chủ; quan chức trong bộ máy chính quyền thì bổ nhiệm theo nguyên tắc: ”Nhất hậu duệ, nhì tiền tệ, ba quan hệ, bốn trí tuệ”…

– Thôi thôi! Đồng chí càng nói ta càng không hiểu. Cái thứ đồng chí vừa nói, nó là CNTB hoang dã, sao dám gọi là CNXH – Marx vốn điềm tĩnh bỗng phát khùng lên. Engels lắc đầu, phẩy tay, có ý xua đuổi mình đi…

Mình hãi quá, vội thưa: Tôi rất xin lỗi, đã làm phiền lòng hai Ngài! Tôi xin lui ạ.

Hai Cụ có vẻ trầm ngâm, liếc nhìn những tấm phù điêu xung quanh, thể hiện giai cấp vô sản đang quằn quại và vùng lên… với vẻ mắt buồn bã… 

Mạc Văn Trang

(FB Mạc Văn Trang)

19 tháng 7, 2017

Những thằng ngu

Không kiếm được vàng, CSVN tính đến chuyện huy động Mỹ kim trong dân


Vietnam – Cali Today News  -Theo chính quyền CSVN, có khoảng 500 tấn vàng đang ‘nằm im’ trong dân và họ luôn tìm mọi cách để lấy cho được nó. Rất nhiều ý tưởng được đưa ra, trong đó có những ý tưởng rất ngớ ngẩn đó là sản xuất những tờ ‘chứng chỉ vàng’ để thay bằng số vàng thật có trong dân. Có nghĩa là những tờ giấy lộn sẽ là vật ngang giá với những lượng vàng thật. Ý tưởng này ngay sau đó đã trở thành trò cười cho thiên hạ. Rất nhiều mỹ từ được chính quyền đưa ra, như huy động vàng để kiến thiết quốc gia nhưng tất thảy đều không được người dân hưởng ứng, vì họ đã quá hiểu bản chất ăn cướp của chế độ. Việc huy động vàng đã thất bại. Mới đây, chính phủ CSVN lại đưa ra ý tưởng mới, đó là huy động Mỹ kim trong dân.
Tiến sỹ Cấn Văn Lực-người đưa ra đề xuất cho ra những “chứng chỉ vàng” để thay cho vàng thật. Ảnh: Cafef
Theo tờ Vnexpress cho biết, trong ngày 18/7, tại buổi làm việc với Ngân hàng Nhà nước, ông Mai Tiến Dũng, Bộ trưởng-Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ đã truyền đạt ý kiến của ông Nguyễn Xuân Phúc-Thủ tướng đó là phải huy động nguồn lực trong dân, trong đó chủ yếu là làm cách nào để ‘móc’ được đồng Mỹ kim đang nằm trong túi của dân.

“Nguồn đôla Mỹ trong dân rất lớn, thay vì gửi lãi suất 0% thì cần có chính sách huy động để hòa vào huy động khác phục vụ đầu tư. Đó là một trong tiêu chí để phấn đấu hạ lãi suất”- ông Mai Tiến Dũng phát biểu.

Việc Chính phủ CSVN quyết tâm ‘huy động” Mỹ kim trong dân nằm trong bối cảnh Ngân hàng Thế giới (World Bank) và ADB (Ngân hàng phát triển Châu Á- Asian Development Bank) khuyến cáo với chính phủ CSVN phải chuẩn bị tinh thần vì họ sẽ cắt giảm ODA (Official Development Assistance-Viện trợ chính thức) cho Việt Nam. Trước đó, có thông tin chính thức từ phía Nhật Bản là nước này sẽ cắt vốn vay ODA cho Việt Nam từ cuối năm 2017. Đến khoảng giữa năm 2018, WB cũng là chủ nợ lớn thứ 2 của Việt Nam cũng sẽ cắt giảm viện trợ cho nước này. Chính từ những điều trên, để lường trước những khó khăn sắp tới trong việc thiếu hụt nguồn ngoại tệ nên Chính phủ CSVN mới đưa ra ý định ‘huy động đôla Mỹ’ trong dân.

Việc làm cách nào để ‘móc’ những tờ Mỹ kim trong dân đang được chính phủ CSVN đặt nặng khi mà trong kế hoạch từ đây cho đến năm 2020, chính quyền CSVN cần đến hơn 40 tỷ Mỹ kim để phát triển kinh tế, xây dựng cơ sở hạ tầng, trong số đó có cả việc xây dựng dự án phi trường Long Thành đầy tốn kém và có gì đó là không tưởng. Trước việc WB, ADB cắt viện trợ thì việc tìm đâu ra 40 tỷ Mỹ kim là điều cực kỳ khó cho Chính phủ CSVN. Bị cắt giảm viện trợ nhưng Chính phủ CSVN lại phải rất cần ngoại tệ để chi trả cho những khoản lãi vay thế giới, các dự án đòi hỏi phải nhập máy móc từ nước ngoài như các dự án đường sắt cao tốc tại Sài Gòn và Hà Nội.

Chính vì những khó khăn chồng chất, trong cuộc họp với Ngân hàng Nhà nước, ông Mai Tiến Dũng liên tục lặp lại câu “huy động nguồn lực trong dân, trong đó chủ yếu là ngoại tệ để đầu tư phát triển”. Cùng với đó, ông Dũng còn đề xuất phải tính toán như thế nào đó để đồng ngoại tệ ở lại trong nước “chứ đừng để tiền chảy ra nước ngoài”.

Cụm từ “tiền chảu ra nước ngoài” không rõ ông Dũng có bao gồm cả việc quan chức CSVN sau khi đã ăn hối lộ, tích trữ khối tài sản kếch xù liền đổ ra nước ngoài để hưởng lạc hay không. Vì theo xu hướng hiện nay, rất nhiều quan chức chế độ sau khi về hưu liền sở hữu những căn biệt thự, chủ cơ sở kinh doanh nước ngoài, trong đó có cả Hoa Kỳ.

Nguoi quan sat

(Cali Today News)

Nguyễn Trọng Bình - Nghĩ Từ Chuyện Bôi Nhọ Giáo Sư Ngô Bảo Châu

Đúng hai tháng trước đây, ông Võ Văn Thưởng – Trưởng ban tuyên giáo Trung ương có phát biểu và hứa hẹn sẽ xin ý kiến cấp trên nhằm tổ chức những cuộc “đối thoại” giữa Đảng, chính quyền với người dân đặc biệt là với những người bất đồng chính kiến. Trong một  bài viết gần nhất của mình, bản thân tôi cũng rất ủng hộ và hoan nghênh chủ trương này của ông Thưởng. Tuy vậy, cho đến nay, với những gì đã diễn ra, có thể thấy dường như đang có sự “trống đánh xuôi kèn thổi ngược” trong vấn đề này từ phía Đảng và chính quyền. Nói cách khác, chủ trương và đề xuất đối thoại của ông Thưởng chưa kịp triển khai thì không ai khác chính những người của Đảng với tư tưởng bảo thủ và nhỏ nhen làm cho mọi thứ có nguy cơ đổ vỡ. Hoặc nếu không, thì rất có thể phát biểu đề xuất đối thoại của ông Thưởng chỉ là quan điểm nhất thời của cá nhân ông mà thôi. Chủ trương ấy có lẽ sẽ không bao giờ trở thành hiện thực. Nếu điều đó xảy ra cũng có nghĩa với khả năng để cả dân tộc có được sự hòa giải, hòa hợp thực sự; từ đó cùng nhau xây dựng và phát triển đất nước trên tinh thần dân chủ, văn minh và tiến bộ sẽ ngày một u ám và bế tắc hơn?
Câu chuyện về những bài viết bôi nhọ GS Ngô Bảo Châu gây xôn xao dư luận trong và ngoài nước những ngày qua là một ví dụ rõ ràng cho vấn đề này.

1. Ung dung đi giữa hai làn đạn

Có thể nói không ngoa rằng, Việt Nam có hơn 4000 năm lập quốc và nếu phải kể ra một đóng góp gì đó của người Việt vào kho tàng trí tuệ nhân loại thì chắc chắn không thể không gọi tên Ngô Bảo Châu. Cá nhân tôi cho rằng, với việc công bố kết quả nghiên cứu, chứng minh “bổ đề cơ bản cho các đại số Lie” hay còn gọi “bổ đề cơ bản Langlands” – thành tựu khoa học được Tạp chí Time (Huê Kỳ) bình chọn là một trong 10 phát minh khoa học tiêu biểu của năm 2009, đồng thời giúp ông đoạt đoạt giải Fields năm 2010, Ngô Bảo Châu rất xứng đáng được tạc tượng để tôn vinh. Kể lại và nhấn mạnh vấn đề trên không phải để thần thánh hóa ông nhưng ít ra là để cho những ai muốn “phản biện” hay “đối thoại” với ông về chuyện gì đó trước hết phải biết lượng sức mình, phải “biết người biết ta”; hay ít ra là để tránh rơi vào một trong hai thái cực, hoặc là “thấy người sang bắt quàng làm họ” hoặc là “cầm đuốc đốt đền thiêng” để nhanh chóng nổi tiếng.

Còn nhớ, năm 2010, thời điểm GS Châu được trao giải Fields và sau đó được chính quyền Nhà nước Việt Nam gặp gỡ vinh danh thì dư luận xã hội đã bắt đầu xuất hiện những lời ong tiếng ve; lời ra tiếng vào từ cả hai phía “lề phải” và “lề trái”. Phía “lề trái” thì sợ GS Châu sẽ bị “tê liệt”, bị tha hóa bởi những cám dỗ vật chất mà quên đi trách nhiệm phản biện xã hội của người trí thức… Còn phía “lề phải” thì sợ GS Châu nghe theo lời xúi dục của phe “lề trái”, “phản động” nên không ít lần chiêu dụ, rót mật vào tai. Tuy vậy, theo quan sát của tôi, Ngô Bảo Châu khi ấy và cho đến tận bây giờ vẫn rất bình thản, ung dung đi giữa hai làn đạn với dụng ngụ cảnh báo và đe dọa từ cả hai phía.

Không những vậy, có thể thấy những kẻ bắn ra “những phát đạn” từ cả hai bên hình như vẫn chưa đủ chiều sâu và nội lực để “sát thương” ông; với lại họ cũng không có đủ sự nhẫn nại cần thiết để có thể bình tĩnh quan sát những gì GS Châu đã làm từ ấy đến nay trong tư cách của một nhà khoa học tầm cỡ thế giới. Đặc biệt là với những người thuộc phía “lề phải” đang kiêm vai trò của các “dư luận viên”, ngày đêm canh gác cho chính quyền.

2. Lòng nhiệt tình cộng với sự ngu dốt…

Dù muốn dù không GS Châu hiện vẫn là thần tượng của rất nhiều người Việt Nam nhất là các bạn trẻ; và ông cũng chơi face với rất đông người theo dõi. Sức ảnh hưởng của ông vì thế rất là lớn. Giờ đây mỗi suy nghĩ và lời nói ông phát ra dù rất bình thường nhưng có khi lại là tác nhân gây mất ăn mất ngủ đối với nhà cầm quyền. Không khó để mọi người có thể nhận ra sự sốt ruột, nôn nóng cùng cảm giác âu lo của họ khi thấy GS Châu cứ ngày một tuột ra khỏi tầm kiểm soát mà họ tự đặt ra và hằng mong ước. (Nói cho cùng, tất cả cũng là do họ bị chứng tự kỷ chứ ngay từ đầu GS Châu đã khẳng định rất rõ là, “đi theo lề là việc của những con cừu”). Vậy là, như một thói quen tệ hại lâu nay, ai nói khác mình, có quan điểm không giống với mình đều là bọn “phản động”, là “tay chân” của các “thế lực thù địch”. Nhưng như đã nói, đáng tiếc vì không biết lượng sức mình nên những người bôi nhọ GS Châu chỉ biết rình rập, lâu lâu tung một cú “dưới thắt lưng” ông mà thôi. Nghe họ “lý luận” cùn theo kiểu “cả vú lấp miệng em” mà buồn cười và xấu hổ thay. Ví như: “ông ấy chỉ giỏi toán thôi, chứ mấy chuyện còn lại nhất là về chính trị thì biết gì mà bàn”; hay “từ bấy đến giờ ông ấy đã làm gì cho đất nước Việt Nam”. Hoặc không thì lại võ biền, loạn xì ngầu và thổ thiển như thế này:

“Từ ngữ của Ngô Bảo Châu khi nói về đất nước, chính quyền chẳng khác gì đám rận chủ trong nước và những kẻ phản động người Việt hải ngoại. Và nhẽ đương nhiên được hiểu rằng NBC đang đứng chung, cùng hàng ngũ những kẻ chống phá đất nước. Vì thế, khó có thể chấp nhận được nhân cách một nhà khoa học lớn mà lại vô chính trị như vậy. Nhà nước đã có chính sách “cầu hiền tài”. Nhưng, hiền tài của NBC đâu chưa thấy, chỉ thấy Châu chống phá đất nước. Tuy nhiên, cầu hiền tài không có nghĩa Quốc gia, dân tộc chịu nhục để cá nhân một kẻ phản bội dắt mũi, bôi nhọ, chống phá. Vì thế, chính quyền nên tỏ rõ thái độ, quan điểm rõ ràng với Ngô Bảo Châu. Đã là kẻ phản bội, thì không nên để hình ảnh Ngô Bảo Châu một tấm gương xấu, phản cảm trong mắt người dân Việt nữa, những gì liên quan đến kẻ vô ơn bạc nghĩa, kẻ phản trắc này, cần phải thu hồi và dẹp bỏ đó là ý nguyện của người dân lúc này.”

Chưa hết, hãy cùng phân tích thêm một ví dụ điển hình khác để có thêm cái nhìn “cận cảnh” về khả năng tư duy và nhận thức của họ.

Năm 2016, nhân dịp kỷ niệm ngày sinh của Chủ tịch Hồ Chí Minh, trên trang cá nhân, GS Châu có nói rằng: “Có quý mến ai thì mong họ thoát khỏi vòng luân hồi, đừng bắt họ sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta”.

Bình tĩnh phân tích cặn kẽ từng chữ trong câu nói trên sẽ thấy không có một chi tiết nào, cơ sở nào để nói rằng GS Châu xúc phạm Chủ tịch Hồ Chí Minh như lời của những kẻ đã cố tình “chụp mũ” cho ông. Câu nói trên chỉ có thể hiểu ở hai tầng nghĩa sau đây nếu người đọc có một sự hiểu biết ở mức trung bình:

Một, câu nói trên trước hết cho thấy quan điểm riêng của GS Ngô Bảo Châu trong vấn đề thể hiện sự tôn kính của cá nhân này với một cá nhân nào đó (mà mình thần tượng). Nói khác đi, kính trọng và nhớ ơn ai đó là một chuyện còn cách thức thể hiện sự kính trọng và nhớ ơn đó ra bên ngoài là một chuyện khác. “Có yêu mến ai thì mong họ thoát khỏi vòng luân hồi” – ý này nếu là người có hiểu biết nhất định về tư tưởng và giáo lý nhà Phật sẽ biết con người sau khi mất đi nếu “thoát khỏi vòng luân hồi” cũng đồng nghĩa với việc được “về” với cõi “niết bàn”, hay xứ “tiên cảnh”; và chỉ có những người với phẩm hạnh cao vời - những bậc chân tu đắc đạo mới mong “về” được cõi ấy. Như thế, ý của GS Châu ở đây là nếu chúng ta cầu mong cho thần tượng mình “thoát khỏi vòng luân hồi” chính là chúng ta đang thể hiện lòng tôn kính cao nhất và thánh thiện nhất dành cho họ; còn để họ “sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta” nghĩa là họ mãi mãi không được “siêu thoát”, vẫn trong bể trầm luân của kiếp người.

Hai, đặt trong bối cảnh và thời điểm xuất hiện câu nói trên, cùng với sự liên tưởng với xã hội và đất nước Việt Nam hôm nay, cho phép chúng ta suy luận thêm một tầng nghĩa khác trong câu nói trên của GS Ngô Bảo Châu là: ông muốn ngầm phê phán, đả kích những kẻ nào nhân danh lợi dụng hình tượng Chủ tịch Hồ Chí Minh để che đậy những việc làm tệ hại của mình; những kẻ tuy ngoài miệng nói “học tập theo Bác” nhưng thực chất là mang Bác ra làm tấm bình phong và nhất là qua đó phỉnh lừa đám đông dân chúng vốn cuồng tính và mê muội.

Tóm lại, với câu nói trên Ngô Bảo Châu hoàn toàn không có một ý nào xúc phạm mà ngược lại còn rất tôn kính Chủ tịch Hồ Chí Minh theo góc nhìn và quan điểm của cá nhân ông trên tinh thần giáo lý nhà Phật.

Đến đây, có thể khẳng định những người lên án, quy chụp, kết tội GS Ngô Bảo Châu qua câu nói trên thực chất là những người “không có khả năng đọc thủng một câu nói” chứ đừng nói chi đọc thủng một văn bản. “Lòng nhiệt tình cộng với sự ngu dốt thành ra là phá hoại”, với năng lực tư duy và tầm hiểu biết như thế, phải nói rằng chính những người này chứ không phải ai khác là những kẻ đang xuyên tạc, bôi nhọ sự thật, vô cớ xúc phạm người khác; chính họ chứ không phải ai khác đang gây ra sự chia rẽ, phá vỡ khối đại đoàn kết dân tộc theo tinh thần và chủ trương của Đảng, nhà nước, chính quyền mà họ đang phụng sự.

2. Im lặng, đồng lõa; không dại và “dại kép”…?

Thật ra, bản thân tôi cũng không tin có một “chiến dịch” bôi nhọ GS Châu do lãnh đạo chính quyền Việt Nam trực tiếp phát động hay “giật dây” như có người nghi ngờ. Trong thời điểm hiện tại và nhất là với vị thế và uy tín của GS Châu trong cộng đồng khoa học quốc tế hiện nay, chính quyền VN không dại gì làm điều ấy. Với lại, dù muốn dù không, cũng không nên quơ đũa cả nắm, vì không phải ai đứng trong hàng ngũ của Đảng và chính quyền hiện nay cũng đều tệ hại, xấu xa. Tuy vậy, theo tôi cho dù chính quyền không chủ động nhúng tay trong chuyện này nhưng kể từ khi bài viết bôi nhọ GS Châu xuất hiện cho đến nay nhưng chính quyền vẫn không có một động thái nào gọi là sự “can thiệp”, đính chính thì cũng cần phải suy nghĩ lại. Nói cách khác, đến thời điểm này, chính quyền Nhà nước Việt Nam vẫn không chịu lên tiếng sẽ rất dễ gây nên sự nghi ngờ về một sự đồng lõa (khi sự việc đã rồi) với những kẻ vì ấu trĩ, non nớt trong suy nghĩ và nhận thức nên đã bôi nhọ GS Ngô Bảo Châu (nên nhớ bài viết có xuất xứ từ trang mạng mang tên một Học viện quân sự quốc gia hẳn hoi). Và như thế, theo tôi đây chính là một cái dại của chính quyền. Hơn nữa, đó còn là một “cái dại kép”.

Như đã nói, “tầm vóc” của GS Ngô Bảo Châu là “tầm vóc” mang tính quốc tế. Hơn nữa, ngoài là một công dân mang quốc tịch Việt Nam, GS Châu còn là công dân mang quốc tịch Pháp. Ông cũng vừa mới được công nhận là Viện sĩ của Viện Hàn lâm Khoa học Pháp. Thế nên, “con dại cái mang”, nếu chính quyền vẫn im lặng, không nói gì hoặc sắp tới đây vẫn không có động thái nào chấn chỉnh vấn đề trên thì chẳng khác nào đang tự mình làm xấu mình trước bao con mắt của bè bạn quốc tế. Và đây chính là cái dại thứ nhất.

Còn cái dại thứ hai là, tuy cho đến nay GS Ngô Bảo Châu cũng không có phản ứng chính thức nào về những bài viết bôi nhọ ông nhưng nếu căn cứ vào điều 258 của Bộ Luật Hình sự (Quy định về tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân) mà lâu nay Chính quyền vẫn dùng để truy cứu, kết tội những cá nhân khác thì thiết nghĩ cũng nên có động thái tương tự để cho thấy tính công bằng và nghiêm minh của pháp luật.

Không nói đâu xa, tỉnh Quảng Ninh vừa thông báo cho biết Bộ Công an sẽ vào cuộc điều tra hành vi xuyên tạc, bôi nhọ cá nhân bà Vũ Thị Thu Thủy – Phó Chủ tịch UNND tỉnh này. Trong cái nhìn so sánh, tại sao chính quyền Nhà nước không làm điều tương tự với những kẻ đã bôi nhọ, xuyên tạc GS Ngô Bảo Châu (mà nếu xét về tính chất liên quan đến hình ảnh Việt Nam trong mắt bạn bè quốc tế thì việc bội nhọ GS Châu nghiêm trọng hơn nhiều). Phải chăng, GS Ngô Bảo Châu chỉ là công dân bình thường, còn bà Vũ Thị Thu Thủy là Đảng viên, là lãnh đạo nên được ưu ái hơn? Nếu vậy thì Chính quyền sẽ ăn nói thế nào với nhân dân về sự công bằng và nghiêm minh của pháp luật đây?  

3. Thay lời kết

Thật lòng mà nói, bản thân tôi cũng không quá bất ngờ về chuyện GS Ngô Bảo Châu bị những người của/thuộc Đảng, chính quyền bôi nhọ. Bởi lẽ, cứ nhìn xem những gì đang diễn ra cùng thời điểm trên đất nước của “ông bạn vàng” cùng ý thức hệ thì biết ngay. Chính quyền của họ Tập cư xử như thế nào trước sự ra đi của ông Lưu Hiểu Ba (một nhà hoạt động dân chủ được trao giải Nobel Hòa bình thế giới) và một bộ phận người dân Trung Quốc đã tổ chức lễ tưởng niệm ông ấy? Có thể nói, tuy không thuần túy là một nhà hoạt động dân chủ giống như Lưu Hiểu Ba nhưng giỏi và sắc sảo như Ngô Bảo Châu nếu không bị “ai đó” công kích mới là chuyện lạ. Tuy vậy, dẫu sao qua chuyện này với tôi, một lần nữa cho thấy năng lực tư duy và tầm nhận thức của khá nhiều người Việt trong xã hội hôm nay đặc biệt là những người ít nhiều có liên quan và chịu sự nhồi nhét thường xuyên và trực tiếp “tư tưởng chính” trị từ Đảng, chính quyền, nhà nước. Không những vậy, với tôi đây còn là câu chuyện liên quan đến văn hóa rất đáng để suy nghĩ. Phải chăng người Việt trong thời bình, thật ra, ít khi biết đoàn kết và yêu thương nhau – là một nguyên nhân sâu xa làm cho nội lực quốc gia bị giảm sút, suy yếu, là cơ hội cho ngoại bang xâm lấn? Nói khác đi, 4000 năm qua người Việt đi đâu cũng huênh hoang, tự hào về “tài thao lược”, “nghệ thuật đánh đấm” của mình nhưng lại hiếm khi chịu bình tâm ngồi xuống tự vấn tại sao dân tộc mình hết lần này đến lần khác bị xâm lăng, đô hộ?

----------------

Nguồn tham khảo:

“Tiếc cho nhân tài như Ngô Bảo Châu”. Xem tại: https://www.facebook.com/T31.C500/posts/1627167720650051:0
Điểm qua một số phát ngôn càn dở của ngô bảo châu trên facebook”. Xem tại: https://www.facebook.com/T31.C500/posts/1629267903773366
“Bộ Công an điều tra đối tượng bôi nhọ Phó chủ tịch Quảng Ninh”. Xem tại: http://vietnamnet.vn/vn/thoi-su/bo-cong-an-dieu-tra-doi-tuong-boi-nho-pho-chu-tich-quang-ninh-384539.html

Nguyễn Trọng Bình, 18/7/2017

 (Viet-studies)

18 tháng 7, 2017

Tướng quân đội về hưu nhục mạ cảnh sát giao thông


Làm đếch gì có pháp luật
Nguyễn Thông - Cả hệ thống chính trị xứ này, kể từ ông tổng bí thư đảng nắm quyền trở xuống, luôn khẳng định tất cả mọi người, không trừ một ai đều bình đẳng trước pháp luật, không có vùng cấm. Bản thân tôi có lúc cũng tin như vậy, nhưng vẫn hơi nghi nghi.

                

Nay đọc trên báo chính thống, thấy thông tin rằng Công an Cần Thơ sẽ báo cáo Bộ Công an về vụ ông tướng bên quân đội vi phạm pháp luật, chửi cả công an, thì tôi không nghi nữa.
Pháp luật (với những quy định trừng trị của nó) chỉ dành cho dân ngu cu đen như tôi thôi, còn các ông ấy có riêng một luật pháp khác. Lão Maddox cười bảo, đã vi phạm pháp luật thì cứ lấy pháp luật mà xử lý, chứ báo cáo về Bộ để xin ý kiến là thế đéo nào.

Chẳng ai nghĩ rằng hai người này lại là một - Đó là trung tướng Võ Văn Liêm , đã nghỉ hưu



VOV.VN - Sáng 24/6/2016, Thủ tướng Campuchia ông Hun Sen đã đến cơ quan công an ở thủ đô Phnompenh để đóng tiền phạt vì không đội mũ bảo hiểm khi lái xe.
Trước đó khoảng 1 tuần, Thủ tướng Hun Sen đi công tác ở huyện Sre Om Bol, tỉnh Kos Kong. Tại đây, ông Hun Sen có đi xe gắn máy một đoạn nhưng không đội mũ bảo hiểm và bị công an huyện Sre Om Bol lập biên bản do trung úy Sun Nem ký.

Thủ tướng Campuchia Hun Sen nộp phạt vi phạm giao thông.
Tại nơi nộp phạt sáng 24/6, Thủ tướng Hun Sen tuyên bố, không ai có quyền sống trên pháp luật. Dù người đó có chức vụ quyền hạn đến đâu cũng không được dùng chức quyền hay quyền miễn trừ của mình để thực hiện hành vi vi phạm pháp luật.
Thủ tướng cũng đã cám ơn công an huyện Sre Om Bol đã thực hiện đúng chức năng nhiệm vụ của mình, đồng thời Thủ tướng kêu gọi mỗi người dân Campuchia chấp hành tốt luật giao thông nhằm hạn chế thiệt hại do tai nạn giao thông xảy ra./.
PV/VOV-Phnom Penh