28 tháng 1, 2016


"NƯỚC AN NAM VỪA DÂNG VẸT ĐỎ"




Hà Nội trời mưa, rét. Cả buổi chiều ngồi mở "Toàn Đường thi" (thạch bản) ra đọc trong mưa gió dặt dìu. Đọc được bài thơ này của Bạch Cư Dị - một trong ba nhà thơ nổi tiếng nhất thời Đường, Trung Quốc, xin chép tặng chư vị đọc chơi.


HỒNG ANH VŨ

Nguyên văn:

紅鸚鵡

安南遠進紅鸚鵡
色似桃花語似人
文章辯慧皆如此
籠檻何年出得身


Phiên âm: 

HỒNG ANH VŨ

An Nam viễn tiến hồng anh vũ
Sắc tự đào hoa, ngữ tự nhân.
Văn chương biện tuệ giai như thử,
Lung giám hà niên xuất đắc thân!

Dịch nghĩa:

CHIM VẸT ĐỎ

An Nam xa xôi vừa dâng chim vẹt đỏ,
Màu lông giống tựa hoa đào, tiếng giống tiếng người.
Văn chương và lý luận nếu cũng đều như thế,
Vậy đến năm nào mới thoát khỏi kiếp chim lồng! 

.
The Red Cockatoo

Sent as a present from Annam
A red cockatoo.
Coloured like the peach-tree blossom,
...Speaking with the speech of men.
And they did to it what is always done
To the learned and eloquent.
They took a cage with stout bars
And shut it up inside.
 
(translated by Arthur Waley - bản dịch tiếng Anh của Arthur Waley,
do Trang Hạ cung cấp).


Dịch thơ:

VẸT ĐỎ

Nước An Nam vừa dâng vẹt đỏ,
Nói tiếng người, lông tựa hoa đào.
Thông minh, văn vẻ vậy sao,
Kiếp chim lồng biết khi nào mới qua.

(Vũ Minh Tân dịch)

TIỂU SỬ NHÀ THƠ BẠCH CƯ DỊ

Bạch Cư Dị (chữ Hán: 白居易) (772 - 846) tự là Lạc Thiên (樂天), hiệu là Hương Sơn cư sĩ là nhà thơ Trung Quốc nổi tiếng thời nhà Đường. Tác phẩm nổi tiếng của Bạch Cư Dị ở Việt Nam có lẽ là bài Tỳ bà hành, Trường Hận Ca.
Tổ tiên ông là người gốc Thái Nguyên, Sơn Tây, sau di cư tới huyện Vị Nam, Thiểm Tây. Ông là một trong những nhà thơ hàng đầu của lịch sử thi ca Trung Quốc. Đối với một số người yêu thơ văn thì người ta chỉ xếp ông sau Lý Bạch và Đỗ Phủ. Mười lăm tuổi ông đã bắt đầu làm thơ, thuở nhỏ nhà nghèo, ở thôn quê, đã am tường nỗi vất vả của người lao động.
Năm Trinh Nguyên thứ 16 (năm 800), ông thi đỗ tiến sĩ được bổ làm quan trong triều, giữ chức Tả thập di. Do mâu thuẫn với tể tướng Lý Lâm Phủ, ông chuyển sang làm Hộ Tào tham quân ở Kinh Triệu. Năm Nguyên Hòa thứ 10 (815), do hạch tội việc tể tướng Vũ Nguyên Hành bị hành thích và ngự sử Bùi Độ bị hành hung, nhóm quyền thần cho là ông vượt qua quyền hạn, đày làm tư mã Giang Châu. Giai đoạn tuừ năm 821 tới năm 824 làm thứ sử Hàng Châu, năm 825 làm thứ sử Tô Châu, sau được triệu về kinh làm Thái Tử thiếu phó. Năm Hội Xương thứ 2 (842) về hưu với hàm thượng thư bộ Hình, sau mất tại Hương Sơn, Lạc Dương.
Những năm đầu, ông cùng Nguyên Chuẩn ngâm thơ, uống rượu, được người đời gọi là Nguyên Bạch. Sau này, khi Nguyên Chuẩn mất, lại cùng Lưu Vũ Tích, hợp thành cặp Lưu Bạch. Người đời tôn xưng ông là Thi Ma.
Ông chủ trương đổi mới thơ ca. Cùng với Nguyên Chẩn, Trương Tịch, Vương Kiến, ông chủ trương thơ phải gắn bó với đời sống, phản ánh được hiện thực xã hội, chống lại thứ văn chương hình thức. Ông nói: "Làm văn phải vì thời thế mà làm... Làm thơ phải vì thực tại mà viết", mục đích của văn chương là phải xem xét chính trị mà bổ khuyết, diễn đạt cho được tình cảm của nhân dân. Thơ ông mang đậm tính hiện thực, lại hàm ý châm biếm nhẹ nhàng kín đáo. Trường hận ca để nói mối tình đẹp của Đường Minh Hoàng và Dương Quý Phi, nhưng đọc kỹ thì những ý châm biếm, mỉa mai kín đáo đều có. Ông cùng Nguyên Chẩn đề xướng phong trào Tân Nhạc Phủ, nên trong thơ, ông luôn công kích đời sống xa hoa dâm dật của bọn quý tộc, bóc trần sự bóc lột của bọn quan lại, thông cảm với nỗi thống khổ của dân chúng (Tần Trung Ngâm, Tân Nhạc Phủ).

Thơ ông thấm nhuần tư tưởng nhân đạo, nhân văn. Ông hòa đồng cùng dân chúng, không coi việc làm quan của mình là gì, mà thấy mình cũng bị cuộc đời làm cho bảy nổi ba chìm chẳng khác gì người đời (Tỳ bà hành). Ông thông cảm với những thân gái chịu bao tập tục hủ bại và cảnh nghèo túng mặc dù sắc đẹp thì chẳng thua ai (Nghị hôn).
Ông chủ trương thơ ca phải giản dị để dân chúng đều hiểu được. Không những thế, tình cảm, tư tưởng phải giàu tính nhân dân, nói được nỗi lòng của mọi người trước thế sự. Thơ ông giàu tính trữ tình. Khi ông bị đi đày từ Tràng An đến Tây Giang, ba bốn ngàn dặm, dọc đường thấy trường học, chùa chiền, quán trọ.... đều có đề thơ của mình, nên càng tự tin ở chủ trương của mình hơn.
Riêng hai bài Tỳ Bà HànhTrường Hận Ca đã đủ tỏ tài thơ của Bạch Cư Dị. Bằng lối kể chuyện miêu tả, với chủ đề khác nhau, hai bài thơ dài của ông, bài thì bay bướm, hình ảnh đẹp, lời bình trầm lắng, ý ngoài lời, ca tụng, mỉa mai đều kín đáo; bài thì hoà đồng vào cảnh ngộ cùng nhân vật, viết lên những tâm trạng gửi gắm của cả hai, người gẩy -người nghe, vào tiếng đàn trên bến Tầm Dương, bài thơ da diết, buồn thấm thía mà nỗi đời thì vời vợi mênh mang.

Ngoài ra ông còn làm một số bài thơ về thiên nhiên, nhàn tản. Lối nói u hoài, vương một nỗi buồn riêng kín đáo. Ông thích đàm đạo về thiền, về Lão Trang, cũng như là biểu hiện trốn đời, sau khi đã quá ngán về nhân tình thế thái. Ông để lại khoảng trên 2.800 bài thơ.
Công trạng khi làm quan: Khi làm thứ sử Hàng Châu, thấy các công trình điều tiết nước cho nông nghiệp đã bị bỏ hoang lâu ngày, ông đã cho tu tạo lại Tây Hồ, cho đắp đê tại đây, trên trồng liễu, đến nay vẫn còn và được gọi là Bạch đê. Khi làm thứ sử Tô Châu, ông cho đào một con sông đào nối Hổ Khâu ở phía tây với Xương Môn ở phía đông gọi là Sơn Đường hà.

Tễu Blog
Theo Wikipedia Tiếng Việt Nguồn: Lý học Đông Phương
 

27 tháng 1, 2016

Một số hình ảnh về đợt rét tại Việt Nam tháng 01/2016

 Ảnh chụp tại Văn Chấn Lào Cai ngày 24-1-2016 đã được lan truyền trên mạng:









Theo BVN

26 tháng 1, 2016


Cổ nhân nói: Người hay rung chân, nhún vai sẽ khổ sở cả đời

Mỗi một cử chỉ hành vi đều là nét riêng của mỗi người. Trong đó, ngồi có dáng ngồi, đứng có dáng đứng, ăn có cách ăn… Người xưa nói “tướng do tâm sinh” thật là có đạo lý. “Nhìn tướng biết người” là có ý nói rằng, nhìn bề ngoài của một người sẽ biết rõ người ấy như thế nào.
Cho nên, mỗi người nhất định không được xem thường những điệu bộ, tướng mạo, tư thế bề ngoài của mình. Hãy cùng đọc câu chuyện dưới đây:
Nhiều năm trước, tôi có ăn tối cùng với một nhóm bạn. Trong bữa ăn, có một cậu bạn mà tôi chưa quen đã khiến tôi phải chú ý. Bởi vì, trong lúc ăn, cậu ấy có những cử chỉ không giống với những người bạn khác. Tay của cậu ấy không bưng bát cơm lên, cũng không để bên cạnh bát cơm mà lại dúi xuống dưới bàn, hơn nữa hai chân còn rung rất mạnh.
Sau khi ăn cơm xong, người bạn này tạm biệt chúng tôi và về trước còn tôi ở lại cùng nhóm bạn trò chuyện. Một cậu bạn đột nhiên hỏi tôi đánh giá như thế nào về người bạn kia. Tôi nói: “Cậu ấy sau này rất khó phát đạt, thậm chí có thể nghèo khổ cả đời.” 
Cậu bạn tôi lại hỏi: “Tại sao cậu lại nhận xét như vậy?”

Tôi trả lời: “Người xưa đã từng nói: Khi ăn cơm, bàn tay nhất định phải nâng bát cơm lên, bàn tay không nâng bát cơm lên thì người đó sẽ nghèo khổ cả đời.”
Nhiều năm sau, tôi lại vô tình nghe được bạn bè kể về tình huống của cậu bạn kia. Quả nhiên trong mấy năm đó, cậu ta là một người không làm được việc gì, không biết đã thay đổi bao nhiêu công việc, cũng đã từng đi buôn bán nhưng mà hầu như toàn bị lỗ đến hết cả vốn. Việc gì cậu ấy cũng làm không thành, luôn ở vào tình trang khốn đốn, phiêu bạt.
Tục ngữ có câu: “Phải để đồ ăn theo miệng, chứ đừng để miệng theo đồ ăn,” ý nói rằng, con người khi ăn bất kể thứ gì đều phải đưa đồ ăn vào miệng chứ đừng chúc đầu rồi đưa miệng đến chỗ đồ ăn để ăn.
“Cây rung thì lá rơi, người rung thì phúc bạc”. Rung chân cũng là một loại tướng xui xẻo, phá tài. Dân gian còn có câu: “Nam mà rung chân thì cùng cực, nữ mà rung chân thì hèn hạ.” Nếu như một người có thói quen này, cứ ngồi xuống là bắt đầu rung chân nhún vai thì lúc nào cũng ở vào trạng thái không yên ổn. Đối với nam thì sẽ không tụ tài, đối với nữ thì sẽ hèn hạ, ăn nói tùy tiện và phá sản.
Từ tướng học mà nói, rung chân là một loại tướng phá tài. Người thường xuyên rung chân sẽ đem vận may, phúc khí và tài vận của mình rơi rụng hết. Hơn nữa, rung chân còn là một loại biểu hiện của sự bất cẩn, ham chơi cho nên mọi người nên tránh xa thói quen này.
Ngoài ra, nhún vai cũng là một loại cử chỉ biểu hiện tổn tài. Có một vài người khi ngồi thường thích nhún vai, đi đường cũng nhún vai. Trong giới võ thuật, luyện Thái Cực quyền, Bát Quái chưởng, Hình Ý chưởng… đều yêu cầu “trầm vai rủ khuỷu”. “Trầm vai” là chỉ việc yêu cầu buông lỏng xương bả vai, không được để nó nhô lên. “Rủ khuỷu” là thả lỏng cùi trỏ cho nó rủ xuống. Chỉ có “trầm vai” mới có thể thả lỏng được vai, thả lỏng xương đầu vai, tùy ý xoay vai, có thể duỗi vai và cơ bắp một cách thoải mái, vai chùng xuống sẽ giúp cho ngực hơi ưỡn ra trước, từ đó giúp cho khí dồn xuống đan điền.
Nếu một người hay nhún vai, cổ của người ấy sẽ luôn gắng gượng hướng về phía trước. Mọi người thử nghĩ xem, điệu bộ đó chẳng phải giống như con gà lúc nào cũng vươn cái cổ về đằng trước đề bới tìm đồ ăn sao? Cho nên mới nói, người hay nhún vai sẽ có cuộc sống khó khăn, bất ổn, rủi ro thường hay đến.
Tuy nhiên, hết thảy của cải, danh dự, địa vị của một người đều chỉ là biểu hiện bề ngoài. Đức hạnh mới là căn bản. Câu nói “Hậu đức tái vật” (tạm dịch: đức dày nâng đỡ vạn vật) là tuyệt không sai điểm nào. Người am hiểu văn hóa truyền thống sẽ không khó khăn để có được tài phú. Bởi họ am hiểu về văn hóa truyền thống là am hiểu về hành đức mà hết thảy tài phú cũng đều là từ đức mà ra.
Theo NTDTV
Mai Trà biên dịch

Theo Phạm Viết Đào Blog

Cuộc đại chiến giữa Khỉ  ( trong 12 con giáp gọi là Thân) và con Trâu ( tên con giáp là Sửu)- Đến ngày 26/01/2016 thì con Khỉ đã hạ gục con Trâu trên đấu trường tại Việt Nam.


Trong ảnh là Tôn Ngộ Không và Ngưu Ma Vương . Ngưu Ma Vương đã bị Ngộ Không móc họng

Tham luận của Chủ tịch Tổng LĐLĐ VN Đặng Ngọc Tùng đọc tại đại hội đảng toàn quốc lần thứ 12 (Trích)


đại hội đảng 12, đặng ngọc tùng, hoàng sa, trường sa, biển đông, chủ quyền
   Và điều cuối cùng cho phép tôi thay mặt 9 triệu đoàn viên và tổ chức Công đoàn Việt Nam xin cảm ơn Đảng cộng sản Việt Nam, cảm ơn các đồng chí lãnh đạo Đảng đã lãnh đạo, chỉ đạo và luôn quan tâm đến hoạt động của tổ chức Công đoàn. Đặc biệt chúng tôi bày tỏ sự kính trọng và vô cùng biết ơn đồng chí Trương Tấn Sang – Chủ tịch nước và đồng chí Nguyễn Tấn Dũng – Thủ tướng Chính phủ đã thể hiện dũng khí và bản lĩnh của người lãnh đạo, khi lãnh đạo Trung Quốc tuyên bố Hoàng Sa, Trường Sa thuộc Trung Quốc từ thời cổ đại.
   Ngay lập tức Chủ tịch nước lên tiếng “Hoàng Sa, Trường Sa do tổ tiên Việt Nam là người đầu tiên phát hiện và xác lập chủ quyền”; và phát biểu của Thủ tướng tại Philipinnes “ Việt Nam đã chịu quá nhiều đau thương mất mát từ các cuộc chiến tranh xâm lược. Chúng tôi luôn mong muốn và làm hết sức mình để có hòa bình, hữu nghị, để xây dựng, phát triển đất nước và chăm lo cải thiện đời sống nhân dân, nhưng hòa bình, hữu nghị phải trên cơ sở bảo đảm độc lập, tự chủ, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, vùng biển và nhất định không chấp nhận đánh đổi điều thiêng liêng này để nhận lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc nào đó”.
   Những tuyên bố trên đã làm nức lòng hàng triệu đảng viên và nhân dân cả nước, là niềm tự hào dân tộc. Tổ quốc Việt Nam thân yêu của chúng ta tuy nhỏ nhưng ý chí và quyết tâm giữ vững chủ quyền, độc lập toàn vẹn lãnh thổ tổ quốc là không nhỏ, là không giới hạn. Đảng ta, nhân dân ta rất cần những nhà lãnh đạo đầy khí phách và bản lĩnh như vậy.
Theo Vietnam net 


Hình ảnh chở hàng "có một không hai" tại Việt Nam!


Bức hình này khá nổi tiếng và từng được nhiều
du khách đưa vào mục "ảnh hài nhất trong ngày".


Nhiều du khách đã thốt lên ngạc nhiên khi nhìn thấy những hình ảnh "có một không hai" tại Việt Nam. 
Tạp chí du lịch Wanderlust đã tổng hợp lại những hình ảnh kỳ lạ mà các du khách phương Tây từng chứng kiến tại Việt Nam. Trong đó, vấn đề giao thông và đi lại của người Việt là điều khiến người nước ngoài cảm thấy ngạc nhiên và "choáng váng" nhất.


Họ tỏ ra thích thú và gọi hình ảnh này là taxi bò.

Các du khách cũng không thể tin được Việt Nam có 
loại 
xe "vừa đi vừa ngủ" giữa đường như thế này.



"Chẳng cần xe tải chuyên chở đồ, chỉ cần hai người đàn ông và 

1 chiếc xe đẩy cũ kỹ là có thể vận chuyển cả tá đồ đạc thế này".

Một chiếc xe đạp điện có thể chở được tận 4 người.

Họ băn khoăn không hiểu tại sao người Việt có thể chạy
 xe hai bánh và chuyên chở được nhiều thứ như thế.


Không chỉ có nữ, ngay cả 8 thanh niên "to con" 
cũng 
"tranh giành" chỗ ngồi trên một chiếc xe máy.



Những hình ảnh này, thoạt nhìn không mấy khác biệt so với 
những bộ phim về lực sỹ Héc-quyn mà khán giả vẫn thường xem.


Ngay cả xô chậu cũng có thể làm mũ che nắng, mưa.

Dùng ghế nhựa làm "giày cao gót" vượt lũ mùa mưa bão.

Du khách Tây chụp bức ảnh này tại Hà Nội không giấu được sự băn khoăn, không hiểu tại sao người Việt có thể chịu đựng được đường ray tàu hỏa, được đặt sát cửa nhà mà không có thanh chắn an toàn.

Sức nặng của những chiếc bình cổ không làm khó được sức mạnh của xe honda.

"Tôi đã rất bất ngờ và phấn khích khi nhìn thấy 2 người và một con bò còn sống cùng đèo nhau trên chiếc xe máy", du khách nước ngoài nhận xét.
ST


24 tháng 1, 2016


HÌNH ẢNH TÔN NGỘ KHÔNG       




































































THƯ GIÃN

  Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, trao đổi với diễn viên Tiểu Lục Linh Đồng ( đóng vai Tôn Ngộ Không Trong Phim Tây Du Kí) học hỏi về 72 phép thần thông biến hóa , tiêu diệt yêu quái, sau đó ký sổ lưu niệm choTNK. TBT Nguyễn Phú Trọng Sinh năm 1944 , Tuổi con khỉ (Giáp Thân). Tôn Ngộ không cũng là con khỉ. Qua chuyến công du TQ TBT cũng đã lĩnh hội được nhiều phép biến hóa thần thông quảng đại
  Nhân đây lại liên hệ đến đấu trường Tam Đình, có một con khỉ ( tuổi Thân) đánh nhau với một con trâu (Tuổi Sửu) để giành chiếc quạt BT (Ba Tiêu), Chuyện đó giống như là Tôn Ngộ không Và Ngưu Ma Vương đánh nhau để giành lấy chiếc quạt BT trong truyện Tây Du Ký. Cứ theo câu truyện Tây Du Ký thì con Khỉ thắng con Trâu và ăn cắp được quat BT .Không biết kết cục có giống như trong truyện không ?
Ảnh Internet