19 tháng 8, 2019

Bãi Tư chính: 'Rủi ro đụng độ quân sự cao' khi đối đầu lần hai?
Đối đầu lần hai ở bãi Tư Chính và khu vực lân cận trên Biển Đông giữa Việt Nam và Trung Quốc đang tăng cao và nếu không được quản lý đúng mức, sẽ có thể tạo ra rủi ro đụng độ quân sự cao, một nhà nghiên cứu an ninh và chính trị khu vực từ Viện Nghiên cứu Đông Nam Á (Iseas, Singapore) bình luận.

Bãi Tư Chính: Hải dương 8 quay lại biển Việt Nam
"Nếu tàu chiến hai bên vờn nhau, bên Trung Quốc hộ tống và bao bọc tàu thăm dò trái phép, bên Việt Nam đuổi tàu thăm dò trái phép, và bây giờ, là đuổi cả tàu chiến Trung Quốc, thì rủi ro đụng độ quân sự sẽ tăng cao", TS. Hà Hoàng Hợp, nhà nghiên cứu cao cấp của Viện Iseas nói với BBC News Tiếng Việt hôm 18/8/2019 từ Hà Nội.

"Cuộc tập trận của Trung Quốc trước khi xảy ra vụ Tư Chính, trước khi có cuộc họp các ngoại trưởng Asean và các cuộc gặp Asean với Mỹ, Trung Quốc, Nhật, Ấn Độ, EU.... thực chất là Trung Quốc dọa nạt Việt Nam và các nước Asean có tuyên bó chủ quyền ở biển Đông," vẫn theo ông Hà Hoàng Hợp.

Dưới đây là toàn văn cuộc trao đổi được thực hiện qua bút đàm với nhà quan sát và nghiên cứu chính trị này.
BBC: Tình hình cập nhật hiện nay ở khu vực đối đầu giữa Trung Quốc và Việt Nam trên Biển Đông thế nào, theo quan sát của Tiến sỹ?
Tiến sỹ Hà Hoàng Hợp: Một số nguồn tin cho biết có ít nhất một tàu chiến Việt Nam đang làm nhiệm vụ thực thi pháp luật biển ở vùng bãi Tư Chính. Nếu tin này đúng, thì đây không phải lần đầu Việt Nam dùng tàu hải quân thực thi pháp luật trên biển. Năm 1994, tàu hải quân Việt Nam đã xua đuổi tàu thăm dò Trung Quốc khỏi vùng bãi Tư Chính.
Việc sử dụng tàu hải quân để thực thi pháp luật trên biển là hợp pháp, và cũng là biện pháp hòa bình kiên quyết hơn.
Nhưng nó cũng tăng rủi rô đụng độ quân sự giữa Việt Nam và Trung Quốc ở vùng biển gần bãi Tư Chính.

RỦI RO ĐỤNG ĐỘ QUÂN SỰ?








TS. Lê Hồng Hiệp từ Singapore bình luận thực chất việc TQ điều tàu trở lại Bãi Tư Chính.

BBCCó tin tức cho hay 'nhiều tàu của Trung Quốc 'đang kéo vào' và Việt Nam ít nhất đã cử hai tàu chiến ra khu vực, nếu các thông tin này là có cơ sở, diễn biến này có ý nghĩa thế nào và có thể có hệ lụy ra sao, thưa ông?
TS. Hà Hoàng Hợp: Các nguồn tin cũng cung cấp đồ họa AIS của sự chuyển vận của ít nhất 2 tàu chiến Trung Quốc hướng về vùng biển gần bãi Tư Chính.
Nếu tàu chiến hai bên vờn nhau, bên Trung Quốc hộ tống và bao bọc tàu thăm dò trái phép, bên Việt Nam đuổi tàu thăm dò trái phép, và bây giờ, là đuổi cả tàu chiến Trung Quốc, thì rủi ro đụng độ quân sự sẽ tăng cao.



Nếu không theo CUES, lại để xảy ra đụng độ, thì chắc hẳn sẽ có đụng độ quân sự lớn hơn và tình hình sẽ trở nên vô cùng khó quản trị.
Tập trận dọa nạt ai?
BBC: Mới đây Trung Quốc tiến hành tập trận ở Biển Đông, việc này diễn ra gần như trùng thời gian với sự kiện đối đầu từ đầu tháng Bảy ở bãi Tư Chính và vùng nước kề cận, mục đích của đợt tập trận này là gì?
TS. Hà Hoàng Hợp: Cuộc tập trận của Trung Quốc trước khi xảy ra vụ Tư Chính, trước khi có cuộc họp các ngoại trưởng Asean và các cuộc gặp Asean với Mỹ, Trung Quốc, Nhật, Ấn Độ, EU.... thực chất là Trung Quốc dọa nạt Việt Nam và các nước Asean có tuyên bố chủ quyền ở biển Đông, việc bắn bắn tên lửa diệt hạm từ tàu chiến và từ đất liền, đảo... là đe dọa xung đột với hải quân đối với Mỹ và tất cả các nước có hoạt động hải quân trên vùng biển quốc tế.



Bà Lê Thị Thu HằngBản quyền hình ảnhGETTY IMAGES
Image captionTái diễn vi phạm chủ quyền Việt Nam của Trung Quốc là nghiêm trọng theo người phát ngôn của Bộ Ngoại giao Việt Nam, bà Lê Thị Thu Hằng

Đấy cũng là cảnh báo Mỹ khi Mỹ tiến hành tuần tra tự do hàng hải.
Trung Quốc đang làm mọi cách để chiếm biển Đông sau khi tuyên bố về đường 9 đoạn.
Ngày 16 tháng Tám, Việt Nam đã ra tuyên bố tiếp tục yêu cầu Trung Quốc rút nhóm tàu. Phát ngôn viên ngoại giao Việt Nam khẳng định Việt Nam sẽ kiên quyết và kiên trì bảo vệ quyền chủ quyền và quyền tài phán của Việt Nam bằng mọi cách.
BBCHiệu ứng, hiệu quả của việc phát ngôn của Việt Nam hôm 16/8 phản đối Trung Quốc "tái xâm phạm nghiêm trọng" chủ quyền của Việt Nam ra sao? Phía Trung Quốc sẽ tiếp tục phớt lờ và sẽ còn có thêm các động thái khác gây quan ngại hơn với Việt Nam hay thế nào, theo ông?




TS. Hà Hoàng Hợp: Trung Quốc đã và đang phớt lờ yêu cầu rút nhóm tàu khỏi vùng biển quanh bãi Tư Chính là nơi Việt Nam có chủ quyền kinh tế, có quyền chủ quyền và quyền tài phán.
Sau khi rút tàu thăm dò ra bãi Chữ Thập để lấy dầu... Trung Quốc lại đưa tàu thăm dò đó vào vừng bãi Tư Chính, tiến hành thăm dò ở một vùng mặt nước khác với đợt trước ngày 8 tháng Tám.



Bài báo trên Tạp chí Forbes
Image captionMột bài báo đăng trên tạp chí Forbes hôm 17/8/2019 nhắc đến tâm gương của Việt Nam và Malaysia trên Biển Đông cho Tổng thống Philippines Rodrigo Duterte

Cùng lúc, Trung Quốc đã đưa thêm một số tàu chiến vào vùng biển thuộc Philippines, thách thức chủ quyền và các quyền khác của Philippines. Như vậy, Trung Quốc đang dọa nạt 3 trong 4 nước Asean có tuyên bố chủ quyền ở biển Đông.
Bản chất là Trung Quốc muốn chiếm trên 90% biển Đông. Và muốn ép các nước Asean công nhận thứ chủ quyền đó bằng một quy tắc ứng xử có lợi cho Trung Quốc và có hại cho Asean.

VIỆT NAM LÀ TẤM GƯƠNG?

BBC: Trái lại với các ý kiến quan ngại rằng Việt Nam có chính sách khá 'yếu mềm' trước Trung Quốc, mới đây đã có nhà nghiên cứu quốc tế cho rằng Việt Nam (và cả Malaysia) thực ra đều có đối sách mạnh mẽ và khôn ngoan mà khu vực, cụ thể là Philippines, cần học tập, thậm chí ý kiến này còn gợi ý rằng Tổng thống Rodrigo Duterte nên đi thăm Việt Nam và Malaysia trước khi tới Trung Quốc, để học hỏi đối sách của hai nước nàytrước Trung Quốc về Biển Đông, ‎ông có nhận xét gì?
TS. Hà Hoàng Hợp: Thực tế người ta chưa hiểu hết bản chất của chính sách của tổng thống Philippines Duterte.




Philippines có lợi thế lớn và căn bản, là tòa PCA đã có phán quyết phủ nhận mọi yêu sách của Trung Quốc liên quan đến Philippines.
Tổng thống Duterte vừa qua đã tiếp ông Hoàng Bình Quân, trưởng ban đối ngoại trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, chắc chắn ông ấy hiểu rõ chính sách và hành động của Việt Nam ở biển Đông.
Philippines cũng có lợi thế lớn lao, là quan hệ đồng minh với Mỹ.
Cho dù có khác biệt giữa ba quốc gia: Philippines, Malaysia, Việt Nam, cả ba quốc gia đều đang hành động để chống lại đường lối bá quyền ở biển Đông của Trung Quốc.
BBC: Cuối cùng, quốc tế và khu vực đang quan sát ra sao các động thái liên quan tới Trung Quốc trên Biển Đông vào thời điểm này, nhất là cùng lúc Trung Quốc dường như đang gặp không ít thách thức ở đối nội, tại Hong Kong lẫn ở khu vực và bên ngoài? Có dự đoán hay cảnh báo gì đáng kể không từ các giới quan sát về tình hình an ninh ở khu vực hiện nay và cho thời gian tới đây?



TS Hà Hoàng HợpBản quyền hình ảnhBBC NEWS TIẾNG VIỆT
Image captionTrung Quốc đẩy mạnh việc chiếm hơn 90% biển Đông sau khi đã quân sự hóa 7 đảo nhân tạo, theo nhà phân tích

TS. Hà Hoàng HợpHiện nay, Trung Quốc đang phải xử lý các vấn đề phát triển kinh tế, thương mại trong lúc đang gặp khó khăn với Mỹ về các vụ áp thuế.
Trung Quốc cũng cần đẩy mạnh sáng kiến vành đai và con đường. Trung Quốc đang gặp khó khăn trong vụ Hong Kong. Vấn đề Đài Loan, biển Hoa Đông, Tân Cương, biên giới với Ấn Độ v.v... là các vấn đề lớn đối với Bắc Kinh.




Chiến lược biển Đông của Trung Quốc không có gì thay đổi; Trung Quốc đẩy mạnh việc chiếm hơn 90% biển Đông sau khi đã quân sự hóa 7 đảo nhân tạo.
Nếu so sánh lúc này, với thời kỳ giữa thế kỷ 18, trước khi Trung Quốc bị các nước phương Tây chia cắt, có thể thấy có một số điểm tương tự: Trung Quốc đang thực hiện chính sách bá quyền trước hết là ở châu Á, bất chấp các quy tắc chung. Trung Quốc đe dọa an ninh khu vực, làm mất niềm tin của láng giềng.
Vấn đề chắc không phải là vì gặp khó khăn bên trong, thì gây ra điều gì ở bên ngoài để đánh lạc hướng dư luận nội bộ.
Vấn đề của Trung Quốc là chính sách bá quyền của Trung Quốc đang vấp phải sự phản kháng từ cộng đồng quốc tế, trong đó có Việt Nam.
Đường lối bá quyền lúc này của Trung Quốc không hứa hẹn hòa bình ít nhất cho khu vực châu Á.
Tiến sỹ Hà Hoàng Hợp, mà phần trả lời ở trên là quan điểm cá nhân, đồng thời là thành viên nghiên cứu của Viện Nghiên cứu Chiến lược Quốc tế (IISS) có trụ sở tại London, Anh quốc, ông có nhiều nghiên cứu và phân tích về chính trị, chiến lược và địa chính trị liên quan Việt Nam, quốc tế và khu vực.

17 tháng 8, 2019

Lạm bàn về “Chiến lược nhân tài”


Nguyễn Đình Cống


Trong công cuộc phát triển, VN tuy có đạt vài kết quả về kinh tế, nhưng đã phạm phải một số sai lầm và gặp nhiều bế tắc. Một trong những nguyên nhân chính là “thiếu nhân tài”, đặc biệt là ở cấp chiến lược. Vì thế mà ĐCS loay hoay với việc “Quy hoạch CB”. Gần đây Bộ Nội vụ lại làm đề án “Chiến lược quốc gia về thu hút trọng dụng nhân tài”.(gọi tắt là Chiến lược nhân tài).

Ngày 5/6/2019, ra Quyết định số 470/QĐ-BNV 2019 về “Chiến lược nhân tài”

Ngày 17/7- tổ chức Hội thảo khoa học về “Chiến lươc nhân tài”, công bố thành lập Ban chỉ đạo, gồm  12 thành viên do Bộ trưởng Lê Vĩnh Tân làm trưởng ban. Dự kiến tháng 10/2019 sẽ trình Dự thảo lên Thủ tướng. Kế hoạch thực hiện từ năm 2020 đến 2025.


Tìm hiểu kỹ về Quy hoạch CB của ĐCS và Chiên lược nhân tài của Bộ Nội vụ tôi thấy rằng Đảng và Nhà nước, nếu không thay đổi thể chế chính trị, vẫn theo con đường hiện nay thì không có cách nào tìm và dùng được các nhân tài chân chính. Thường chỉ tìm được những kẻ cơ hội, tuy có bằng cấp này nọ nhưng thiếu trung thực, thiếu tài năng, chỉ có nhiều mưu mô .

Vì sao vây?.

Trong Kế hoạch xây dựng Đề án Chiến lược quốc gia, tiết b- mục 1 (Mục đích)  viết rằng : “Đề án bảo đảm đúng quan điểm, đường lối của Đảng,…”. Đường lối đó thể hiện rõ trong Quy hoạch CB. Tôi và nhiều người khác cho rằng Quy hoạch đó phản dân chủ, phản khoa học, phản tiến bộ (*). Theo đường lối như thế làm sao tìm ra nhân tài.

Phải chăng trong nhân dân Việt Nam không có nhân tài. Không phải !. Không những có mà có nhiều, nhưng những người tài chân chính đã bị Quy hoạch của Đảng loại bỏ ngay từ vòng đầu tiên. Họ bị loại vì không đạt được tiêu chuẩn cơ bản nhất của Đảng là “Tuyệt đối trung thành với Chủ nghĩa Mác Lê”. Một số ra nước ngoài, số khác bị bắt nhốt vào tù hoặc bị trừ khử, số nữa bị quy là thế lực thù địch, là phần tử “Tự diễn biến”, bị chống đối kịch liệt. Riêng  những người có bằng cấp cao, có kiến thức sâu rộng, nhưng bưng tai, bịt mắt, ngậm miệng, buông tay trước thế sự thì cũng chưa phải là nhân tài chân chính.

Hội thảo khoa học về Chiến lược nhân tài (HT) do Thứ trưởng Nguyễn Trọng Thừa điều hành. Bộ trưởng Lê Vĩnh Tân phát biểu khai mạc, bà Lê Minh Hương công bố Chiến lược , các ông TS Dương Quang Tung, GSTS  Phạm Hồng Thái, PGSTS Lê Minh Thông đã có các tham luận về phát hiện và sử dụng nhân tài. Tuy rằng trong các tham luận có đề cập một vài ý cần quan tâm như nhân tài rất cần môi trường tự do để hoạt động, để sáng tạo, còn lại trong phần lớn tham luận chỉ trình bày những điều mà những người có hiểu biết thông thường phải thốt lên : “biết rồi, khổ lắm, nói mãi”. Ngoài ra cũng còn có phát biểu của vài người khác, tập trung ý kiến vào việc ca ngợi và minh họa Chiến lược nhân tài.

Về nhân tài TS Phan Hồng Giang có bài “ Đừng để tiểu nhân trà trộn hãm hại người tài” (GD 30-7-19). Khổ thay cho Nhà nước VN, không phải tiểu nhân trà trộn mà là giữ địa vị then chốt, quyết định. Về hình thức người ta ra nghị quyết, lập chiến lược tìm người tài để sử dụng, nhưng trong thực tế, khi phát hiện được người có thực tài thì họ tìm cách khuất phục, bắt quỳ gối khom lưng, cúi đầu, nếu không khuất phục được thì tìm cách vô hiệu hóa. Một trong những tội ác của đấu tranh giai cấp và chuyên chính vô sản là loại bỏ, hủy diệt tầng lớp tinh hoa của dân tộc. Tầng lớp đó phản biện sự độc tài toàn trị chuyên chính vô sản.

Nhân tài sinh ra từ chỗ cha mẹ hấp thu được khí thiêng sông núi hoặc có di truyền tốt. Môi trường  gia đình và xã hội là hết sức quan trọng để nhân tài phát triển hoặc bị làm thui chột.

Dân tộc Việt hiện nay, tuy lâm vào môi trường xã hội và chính trị khá bất lợi, tinh hoa bị hủy hoại, nhân tài chân chính bị vùi dập, nhưng khí thiêng sông núi vẫn còn , di truyền tốt vẫn còn, vì vậy nhân tài vẫn tiếp tục được sinh ra, vấn đề là làm sao thay đổi được môi trường để nhân tài  phát triển mà không bị hủy hoại.

Phan Hồng Giang cho rằng có nhân tài nhưng không sử dụng được vì sự đánh giá chủ quan, thiếu dân chủ, quyền đánh giá nằm trong tay một số người. Tôi cho rằng điều hết sức quan trọng của đánh giá là trình độ, phẩm chất của người đánh giá chứ không phải số lượng. Không phải “một số người” mà chỉ một người thôi, khi  có trình độ và phẩm chất thì vẫn có thể đánh giá đúng. Một số người mà ông Giang nêu ra, phải nói rõ là kém cỏi, tư lợi và độc đoán.

Về thu hút nhân tài, vừa qua  Viện Hàn lâm khoa học xã hội Việt Nam  công bố sách chuyên khảo “Thu hút kiều dân trình độ cao để phát triển khoa học và công nghệ - Lý luận chung, thực tiễn Hàn Quốc và hàm ý cho Việt nam” ( NXB Khoa học xã hội 2019). Tôi đã viết bài phản biện, cho rằng nội dung có nhiều sai lầm về cơ bản.

Ngạn ngữ có câu “Đất lành chim đậu”. Đắt lành cho nhân tài là môi trường chính trị-xã hội thật sự tự do dân chủ. Với VN bây giờ điều kiện tiên quyết để có môi trường như vậy là cải cách thể chế chính trị, xóa  chuyên chính vô sản, từ bỏ chủ nghĩa Mác Lê, ĐCS trả lại quyền làm chủ cho nhân dân hoặc “Lập Quyền Dân” như Trung tâm Minh Triết chủ trương. Không làm được như thế thì “Chiến lược quốc gia về thu hút trọng dụng nhân tài” chỉ là trò diễn kịch để tuyên truyền mà thôi..



(*)- Tôi đã công bố bài : “Phản biện đường lối cán bộ cộng sản”. Tôi  sẵn sàng thuyết minh về tính chất phản dân chủ, phản tiến bộ, phản khoa học của Quy hoạch CB, xin lấy danh dự và tính mạng để bảo vệ các ý kiến đó.

ĐẢNG - VĂN NGHỆ SỸ VÀ TIỀN


Phạm Trần


Nếu đem câu nói “Dân tộc nào có Văn hóa ấy” gán cho 96 triệu người dân Việt Nam đang ngoi ngóp trong đời sống văn hóa và nghệ thuật hiện nay thì rất oan, vì người dân chẳng có trách nhiệm gì với cái thứ văn nghệ  được Đảng chỉ huy và nuôi ăn 85 tỷ đồng.

Theo thừa nhận của Nhà Thơ Hữu Thỉnh, Chủ tịch 20 năm Hội Nhà văn, Chủ tịch tổ chức  Liên hiệp Văn học-Nghệ thuật (LHVHNT) thì các hội vẫn tiếp tục được nhà nước hỗ trợ. Ông hân hoan nói:”Nhà nước vẫn nuôi anh em chúng ta.”


Ngân sách nhà nước bỏ ra nuôi ăn khoảng 40,000 hội viên  là 85 tỷ đồng mỗi năm. Ông Hữu Thỉnh đã kể lể tại  lễ tổng kết hoạt động của LHVHNT ngày 09-01-2019, rằng:” năm 2018 là năm Liên hiệp các hội Văn học nghệ thuật Việt Nam gặt hái được nhiều thành công nhưng cũng là một năm nhiều thử thách. "Đất nước phát triển thuận lợi nhưng chúng ta thì khó khăn vô cùng, đến mức bị đặt vào tình thế "tồn tại hay không tồn tại."(báo Tuổi Trẻ online, ngày 09/01/2019) 

Theo Tuổi Trẻ thì:”Nguyên nhân gieo rắc khó khăn cho Liên hiệp các hội Văn học nghệ thuật Việt Nam chính là đề án cải tiến phương thức hoạt động các hội văn học nghệ thuật của Bộ Nội vụ.” 

Theo ông Hữu Thỉnh thì đây là:”Một đề án rất dày, công phu, nhưng tựu trung lại chỉ có mấy chữ thôi: tự nguyện, tự chịu trách nhiệm, tự trang trải. Nghĩa là chúng ta sẽ không có biên chế, trụ sở, không được hỗ trợ nữa.”
Ông nói:"Không thể để cho giới văn học nghệ thuật của chúng ta tự trang trải được đâu. Bao thế hệ tài năng, hết lòng vì đất nước!"

Ông Thỉnh cho rằng nếu Nhà nước quyết làm theo đề án này nghĩa là sẽ "biến đội quân sáng tạo tinh thần cho đất nước chỉ lo kiếm sống"….Như vậy thì Nhà nước sẽ mất nhiều hơn được. Nhà nước chỉ tiết kiệm được 85 tỉ đồng mỗi năm nhưng lại mất đội quân 4 vạn người là những "chiến sĩ giữ vững trận địa văn hóa tư tưởng của đất nước", "mất cả đội ngũ bao năm gắn bó với đất nước, với cách mạng và sáng tạo ra đời sống tinh thần cho nhân dân".

Ông thê thảm hóa rắng:”Đẩy 4 vạn văn nghệ sĩ cả nước đi chạy quảng cáo, xin tài trợ kiếm sống thì thời giờ đâu để trở thành chiến sĩ giữ vững trận địa văn hóa tư tưởng của đất nước".

Vì vậy, vẫn theo Tuổi Trẻ, “ông cùng các lãnh đạo Liên hiệp các hội Văn học nghệ thuật Việt Nam đã kiên trì trình bày những trăn trở này với lãnh đạo cao nhất.”
Cuối cùng, ông Thỉnh đã toại nguyện với khoản tiền trợ cấp 85 tỷ đồng. Ông đã hí hửng nói với các nhà văn :”Nhà nước hỗ trợ kinh phí hoạt động thực chất là Nhà nước nuôi…Nhà nước nuôi anh em chúng ta".

VĂN CHƯƠNG - NÔ DỊCH

Với nội dung câu chuyện kể của ông Hữu Thỉnh thì đồng tiền đã được  lãnh đạo đảng CSVN sử dụng để nắm đầu văn nghệ sỹ Việt Nam. Nhưng từ trước tới nay đảng vẫn chi tiền nuôi ăn các tổ chức ngoại vi của đảng gồm Mặt trận Tổ quốc; Tổng Liên  đoàn Lao động Việt Nam; Hội Phụ nữ; Hội Nông Dân; Hội Cựu Chiến Binh;Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh.

Ngoài ra ngân sách còn đài thọ hoạt động cho 28 Hội “đặc thù khác” của đảng, trong đó có Hội Nhà báo và Hội Nhà văn.

Tổng kinh phí được phổ biến năm 2014 của Viện nghiên cứu kinh tế và chính sách (Viet Nam Institute for Economic and Policy Research, VEPR) đưa ra là khoảng 14.000 tỉ đồng.

Nhưng nếu tính thêm trị giá đất đai, nhà cửa, xe cộ và các tài sản khác thì chi phí toàn hệ thống của các tổ chức hội đoàn này hàng năm từ 45.600 đến 68.100 tỷ đồng, tương đương 1-1,7%  Tổng sản lượng nội địa.

Như vậy, rõ ràng các Tổ chức được gọi là “quần chúng” lại không phải của dân, do dân và vì dân mà do đảng lập ra để phục vụ cho quyền lợi của đảng

Điều lệ của “Liên hiệp các Hội Văn học-Nghệ thuật Việt Nam” (LHVHNT) là bằng chứng tay sai của Tổ chức này:

“Điều 5. Nguyên tắc tổ chức, hoạt động

1. Liên hiệp tổ chức, hoạt động dưới sự lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam và theo nguyên tắc:

a) Tự nguyện, tự quản;

b) Dân chủ, bình đẳng, công khai, minh bạch;

c) Không vì mục đích lợi nhuận;

d) Tuân thủ Hiến pháp, pháp luật và Điều lệ của Liên hiệp.

2. Liên hiệp là thành viên của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, thực hiện đầy đủ mọi trách nhiệm của một tổ chức thành viên Mặt trận theo nguyên tắc tự nguyện, hiệp thương, dân chủ.


Ngoài vai trò tay sai công khai, hoạt động của Tổ chức LHVHNT quy định ở Điều 2 nguyên văn như sau:

Điều 2: Tôn chỉ, mục đích

“1. Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật Việt Nam (sau đây gọi tắt là Liên hiệp) là tổ chức chính trị - xã hội - nghề nghiệp, đại diện cho các tổ chức thành viên có cùng tôn chỉ, mục đích, có tư cách pháp nhân, phạm vi hoạt động trong cả nước, gồm: các Hội Văn học nghệ thuật chuyên ngành Trung ương, các Hội Văn học nghệ thuật tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương (các Hội Văn học nghệ thuật địa phương) và Quỹ Hỗ trợ sáng tạo Văn học nghệ thuật Việt Nam được thành lập theo quy định của pháp luật hiện hành.

2. Mục đích của Liên hiệp là tập hợp, đoàn kết các tổ chức thành viên, các Hội Văn học nghệ thuật để phối hợp, giúp đỡ lẫn nhau trong các hoạt động nghề nghiệp, hoạt động xã hội nhằm xây dựng, phát triển nền văn hóa, văn học nghệ thuật Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc, đẩy mạnh sáng tạo văn học nghệ thuật phục vụ sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa, thực hiện mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh.”


Vậy thế nào là “sáng tạo văn học nghệ thuật phục vụ sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa”  ?

Đó là thứ văn học nghệ thuật “của đảng, do đảng và vì đảng” cho nên nền văn học Việt Nam cứ mãi dậm chân tại chỗ để tiếp tục đi theo lối mòn một chiều, khô cứng và giáo điều của Tuyên giáo Đảng. Đó còn là thứ Văn học đang “đứng trơ vơ” như “con lạc chợ” giữa sau chiến tranh và thời kỳ hơn 30 năm được gọi là “đổi mới, hội nhập”.

Từ lâu, giới lãnh đạo Văn nghệ đảng đã than phiền “vì sao Nhà văn thì nhiều; Tác phẩm  in ra cũng không đếm hết mà vẫn chưa có Tác phẩm đỉnh cao” tiêu biểu cho thời đại vươn lên và hội nhập của toàn dân, dưới sự lãnh đạo tuyệt đối của Đảng” ?

Thắc mắc này đã được Nhà Thơ Hữu Việt ghi lại trên báo Nhân Dân của Trung ương đảng CSVN, ngày 25/07/2019, trong cuộc nói chuyện với Chủ tịch Hội Nhà văn Hữu Thỉnh và Nhà phê bình Văn học , Giáo sư, Tiến sỹ  Đinh Xuân Dũng.

Nguyên văn :

Nhà thơ Hữu Việt (HV): “Từ những năm 80 trở về trước, chúng ta dễ dàng gọi ra một dòng văn học chủ lưu, đó là văn học về chiến tranh cách mạng và bảo vệ Tổ quốc. Tuy nhiên hiện nay, quan niệm về dòng văn học chủ lưu đã thay đổi. Có ý kiến cho rằng đó là dòng văn học đổi mới, được thai nghén và khởi đầu từ năm 1986. Nhưng hơn 30 năm đã qua, bình tĩnh nhìn lại thì liệu đây có phải dòng văn học chủ lưu hay không?

Nhà phê bình văn học Đinh Xuân Dũng (ĐXD): Thời gian vừa qua, do công việc nên tôi đọc khá nhiều tác phẩm văn học và nghĩ cũng nhiều. Chỉ từ tháng 10-2016 đến nay, tôi đọc khoảng 360 tác phẩm thuộc tất cả các thể loại, điều này không phải để khoe mà để nói lên băn khoăn, rằng, so với dòng văn học chủ lưu thời kỳ chống thực dân Pháp, đế quốc Mỹ thì cho đến hiện tại, văn học Việt Nam vẫn chưa định hình vì quá trình tìm kiếm của nó vẫn chưa kết thúc. Đây là giai đoạn quá độ hết sức vất vả, khó khăn, tự tìm kiếm mình, thể hiện qua bốn xu hướng. Thứ nhất, nỗ lực tiếp nối những thành tựu và những giá trị bền vững của văn học thời kỳ chống Mỹ. Thứ hai, nỗ lực vượt qua hạn chế về lịch sử của giai đoạn đó, đổi mới sáng tác; những ai vượt qua được chính mình thì sẽ có chỗ đứng trong văn học. Thứ ba, cố gắng hiện đại hóa văn chương, nhưng con đường này còn đang đi nửa chừng nên chất lượng và hiệu quả nghệ thuật không cao. Và xu hướng thứ tư, những sáng tác tưởng rằng đổi mới, nhưng thực chất bế tắc, lúng túng không tìm ra đường đi trúng của văn học, rơi vào sự tầm thường, tẻ nhạt.

Cả bốn quá trình này đều đang diễn ra nên chưa thể khẳng định xu hướng nào sẽ phát triển trở thành dòng chủ lưu.

Nhà thơ Hữu Thỉnh (HT): Còn theo tôi quan sát, dòng chủ lưu của văn học nước ta hiện nay là yêu nước, nhân văn và dân chủ, hội nhập ngày càng sâu rộng với thế giới. Một tâm trạng chung là ai cũng khao khát, cũng trằn trọc để tự vượt, tự đổi mới. Có nhiều khó khăn, nhất là về đời sống, nhưng sách vẫn ra nhiều, và có những sách hay. Nhất là về đề tài lịch sử, về hai cuộc kháng chiến vĩ đại của dân tộc. Có nhiều tác phẩm trực diện đi vào những vấn đề trung tâm hiện nay là đạo đức xã hội, chống tha hóa, chống suy thoái, chống tham nhũng, khắc phục bệnh cửa quyền, xa dân, mất dân chủ. Đồng thời cũng cho ta thấy biết bao nhân cách đẹp đẽ, vững vàng, đáng trân trọng. Ở đây có vấn đề đánh giá và khả năng đánh giá. Cả một rừng sách, khó có nhà phê bình nào có thể bao quát được tất cả. Cũng có những tác phẩm công phu, những phát hiện mới mẻ nhưng ít được biết đến, hoặc đánh giá chưa đúng mức.”

Nghe ông Hữu Thỉnh nói “văn học nước ta hiện nay là yêu nước, nhân văn và dân chủ”  mà chói tai vì hoàn toàn sai sự thật. Nếu yêu nước là “yêu xã hội chủ nghĩa”; nhân văn phải là thứ “văn hóa của con người Cộng sản” và dân chủ là thứ “xin cho” như đang diễn ra ở Việt Nam thì đó là thứ “văn học xếp hàng kiểu tem phiếu của thời kỷ bao cấp”.

TRẢ LỜI CỦA 20 NGÒI BÚT

Bằng chứng lời nói của ông Hữu Thỉnh là bâng quơ theo “lề đảng” đã bị lật tẩy trong tuyên bố ra khỏi Hội Nhà văn của 20 cấy bút nổi tiếng ngày 11/05/2015.

 Tuyên bố bắt đầu rằng:”Là những người viết văn đã nhiều năm tham gia Hội Nhà Văn Việt Nam, đã góp sức xây dựng Hội qua thời chiến cũng như thời bình, đã đau xót trước sự xuống cấp ngày càng nghiêm trọng của Hội trong những năm gần đây và tích cực góp ý với Hội để khắc phục tình trạng ấy."

"Đến hôm nay, nhận thấy tình trạng suy thoái của Hội đã trở nên không thể cứu vãn nếu không có sự thay đổi nhiều điều căn bản trong điều lệ và tổ chức của Hội để Hội thực sự là một tổ chức nghề nghiệp tập hợp những người viết muốn xây dựng một nền văn học Việt Nam đích thực, tự do, nhân bản."

"Nhận thấy khả năng thay đổi trên càng không thể xảy ra khi lãnh đạo HNVVN đã tự tiện tước quyền tham gia Đại hội lần 9 sắp tới của chúng tôi với lý do chúng tôi là thành viên của một ban vận động thành lập một văn đoàn tương lai – đó là việc làm vi phạm trắng trợn điều lệ hiện hành của HNVVN, tước bỏ một trong những quyền cơ bản của hội viên và công dân, xúc phạm nghiêm trọng danh dự của người cầm bút."

"Chúng tôi tuyên bố từ bỏ Hội nhà Văn Việt Nam kể từ ngày hôm nay, 11 tháng 5 năm 2015."
Theo tin của Hội Nhà văn Việt Nam của đảng vào thời ký đó thì :”Trong phiên bỏ phiếu bầu đại biểu đi dự Đại hội toàn quốc diễn ra ở TP. HCM ngày 5/5/2015, lãnh đạo Hội Nhà văn Việt Nam đề nghị những người tham dự gạch tên chín người sinh sống ở TP. HCM và tham gia Văn đoàn độc lập.

Chín người này là Ngô Thị Kim Cúc, Nguyễn Duy, Nguyễn Quang Lập, Dạ Ngân, Ý Nhi, Hiền Phương, Đỗ Trung Quân, Nguyễn Quang Thân, và Phạm Đình Trọng.

Tổ chức Văn đoàn độc lập, do Nhà văn Nguyên Ngọc đứng đầu cuộc vận động từ năm 2014 đã đưa ra lời kêu gọi về “quyền tự do sáng tác và công bố tác phẩm”.
Trong số các Nhà văn, Nhà Thơ ký tên ra khòi Hội Nhà văn từ lúc đầu có những người nổi tiếng như Nguyên Ngọc, Đỗ Trung Quân, Nguyễn Quang Lập, Nguyễn Huệ Chi, Phạm Đình Trọng, Võ Thị Hảo, Bùi Minh Quốc, Đặng Văn Sinh, Hoàng Minh Tường, Lê Hiền Phương, Ngô Thị Kim Cúc, Nguyễn Quang Thân, Thùy Linh, Vũ Thế Khôi, Ý Nhi, Dư Thị Hoàn, Trịnh Hoài Giang, Dạ Ngân, Nguyễn Duy, Trần Kỳ Trung vv…

KIỂM SOÁT VĂN NGHỆ SỸ


Sau khi có số đông Văn nghệ sỹ bỏ hàng ngũ và bỏ đảng, Ban Tuyên giáo đã yêu cầu Bộ Giáo dục và Đào tạo rút tất cả các Tác phẩm của Văn đoàn Độc lập khỏi chương trỉnh Giáo dục

Vào thời diểm đó, Nhà văn “ly khai” Phạm Đình Trọng nói với Đài Tiếng nói Hoa Kỷ tiếng Việt (VOA) :”Đây là một quyết định của Ban Tuyên giáo, một việc làm nhỏ nhen, hẹp hòi và phi chính trị, vì một nền chính trị lành mạnh thì phải hướng đến nhân dân, hướng đến một nền văn hóa của nhân dân chứ không phải là của đảng phái, phe nhóm vì đó không phải là một chính trị chân chính.

Trong khi đó, Tuyên giáo đảng đã ra lệnh theo dõi biến chuyển tư tưởng trong giới Văn nghệ sỹ, hệt như theo dõi tư tưởng đảng viên, kể cả trong lực lượng Võ trang Nhân dân (Quân đội, Công an và Dân phòng) để ngăn chận “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” trong hàng ngũ.

Lệnh theo dõi  văn nghệ sỹ đã được ông Lê Mạnh Hùng, Phó Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương nhắc nhở từ năm 2018, nay được lập lại ngày 17/07/2019, vào dịp có Hội nghị đánh giá hoạt động 6 tháng đầu năm 2019 của Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật Việt Nam.

Ông Hùng ra lệnh cho LHVHNT phải:”Không ngừng động viên văn nghệ sĩ tham gia hưởng ứng sáng tác, quảng bá các tác phẩm văn học, nghệ thuật, báo chí về thành quả của sự nghiệp đổi mới đất nước; về chủ đề “Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh”.

Ông bảo:”Các Hội cần duy trì chế độ báo cáo thường xuyên đối với Ban Tuyên giáo Trung ương (qua Vụ Văn hóa - Văn nghệ); chủ động nắm bắt tình hình, diễn biến tư tưởng của đội ngũ văn nghệ sĩ, kịp thời phát hiện những vấn đề nhạy cảm, bức xúc trong lĩnh vực hoạt động của hội.”
Ngoài ra, ông Lê Mạnh Hùng cũng không tiếc lời chê trách những thiều sót, bất cập của tổ chức LHVHNT không “ăn khớp” với yêu cầu của đảng.  Ông nói:”Bên cạnh những kết quả đã đạt được, công tác văn hóa, văn nghệ trong thời gian vừa qua vẫn còn một số hạn chế, bất cập cần được khắc phục như: thiếu cán bộ lãnh đạo văn nghệ chuyên trách, có uy tín cao về nghề nghiệp và quy tụ được hội viên; thực tiễn nhiều cán bộ lãnh đạo chủ chốt ở các hội có uy tín, kinh nghiệm quản lý tuổi đã cao, đến đại hội tới thực hiện chuyển giao thế hệ đang gặp khó khăn về nguồn cán bộ đủ tầm thay thế; chất lượng hội viên và việc phát triển hội viên, nhất là hội viên trẻ đang là vấn đề khó khăn xuất hiện ở một số hội…”
Đặc biệt, ông Hùng còn nói có hiện tượng:” Một số văn nghệ sĩ chưa đề cao trách nhiệm xã hội, công dân, có những phát ngôn, viết hồi ký, sách, báo bộc lộ sự dao động, hoài nghi về lý tưởng và niềm tin về sự phát triển của đất nước trong vận hội mới.

Thiếu vắng những tác phẩm tâm huyết, có giá trị lâu bền, những cá tính sáng tạo độc đáo, nhất là ở các tác phẩm văn xuôi và thơ. Tác phẩm ít có chiều sâu về tư tưởng, giá trị nhân văn nhưng lại được truyền thông quảng bá rộng rãi, tác động không nhỏ đến thị hiếu thẩm mỹ của công chúng, nhất là giới trẻ. Trong sáng tác còn có biểu hiện dễ dãi, thiếu tính chuyên nghiệp, chiều theo thị hiếu tầm thường.”
Như vậy là hỏng bét rồi còn  gì ? Số tiền 85 tỷ bạc cấp cho LHVHNT hàng năm chi tiêu ra sao mà “xôi hỏng bỏng không” như thế ?  Khoản 85 tỷ đồng đâu phải là nhỏ hay tiền chùa mà là của công sức lao động của nhân dân góp lại.

Chẳng nhẽ câu nói hân hoan “Nhà nước vẫn nuôi anh em chúng ta” của Chủ tịch Hữu Thỉnh không động viên được các Văn nghệ sỹ giúp đảng vui lòng hay sao mà để cho Phó trưởng Ban Tuyên giáo Lê Mạnh Hùng phải nặng lời như tát nước vào mặt như thế  ? -/-


Phạm Trần

(07/019)

Hội thảo đèn cù


Nguyễn Đình Cống


Đảng CSVN lập kỷ lục thế giới về viết nghị quyết (NQ). Mọi việc, dù lớn, dù nhỏ, dù thuộc bất kỳ lĩnh vực nào đều viết được thành NQ . Mà NQ nào cũng dài. Xét riêng  từng chữ, từng câu của mỗi NQ thì khá hay, khá đúng, nhưng xem  toàn bộ thì chỉ là một đống ngôn từ trống rỗng. Đảng đã tạo ra thói quen về NQ. Cấp trên lo soạn thảo, thông qua, ban hành NQ. Cấp dưới trông chờ, học tập, thảo luận. Nhưng rồi phần lớn chỉ dừng lại ở đó.


Ngoài kỷ lục về NQ thì chắc rằng ĐCSVN còn là tổ chức chính trị lập kỷ lục về các cuộc hội thảo (HT) lý luận giữa các đảng. Xin kể qua một số HT gần đây ( từ 2015):

+Tháng 6/2015- lần 11 của 2 Đảng VN và TQ, tại Thượng Hải, Đinh Thế Huynh TĐ.

+Tháng 7/2015- lần 3, Đảng CSVN và Đảng Nhân dân cách mạng Lào, tại Hà Nội, ông Đinh Thế Huynh TĐ.

+Tháng 12/2016- lần 12, VN và TQ tại Hà Nội, ông Phạm Minh Chính TĐ.

+Tháng 5/2017- lần 13, VN-TQ  tại Trịnh Châu-TQ, ông Võ Văn Thưởng TĐ.

+Tháng 8/2017. lần5, VN và Lào, tại Phú Quốc, ông Võ Văn Thưởng TĐ.

+Tháng 7/2018. lần14, VN và TQ- tại TP HCM, ông Võ  Văn  Thưởng TĐ

*Tháng 7/2018- lần 6 , VN và Lào  tại Vietiane,

+Tháng 11/2018- lần 4 giữa ĐCSVN và ĐCS Cu Ba, tại Cu Ba. Ông Nguyễn Xuân Thắng TĐ

+Tháng 7/2019- lần 15 giữa VN và TQ tại Quý Dương, Trung Quốc,Ông Võ Văn Thưởng TĐ.

Tháng 7/2019- lần 7 giữa VN-Lào tại Quảng Bình.


Nếu chỉ căn cứ vào  tổng kết các cuộc HT thì bây giờ ĐCSVN phải chiếm vị trí hàng đầu về lý luận, về triết học trên thế giới. Nhưng tôi cho rằng đó chỉ là những HT đèn cù. Ở các HT đó người ta tự ca tụng và ca tụng nhau là sáng suốt, đổi mới, nhưng thật ra chỉ nhắc lại  những điều cũ rích, nhàm chán, những việc được xem là đổi mới thật ra chỉ là sửa sai hoặc làm theo.

HT lần thứ 15 giữa VN và TQ có tiêu đề : Một số vấn đề có tính quy luật trong quá trình hiện đại hóa Xã hội chủ nghĩa. Tại buổi khai mạc, ông Võ Văn Thưởng đã đọc bái phát biểu đề dẫn : Những vấn đề có tính quy luật trong quá trình hiện đại hóa Xã hội chủ nghĩa.

Ở VN hiện nay chỉ mới có tên nước Cộng hòa XHCN, nền kinh tế thị trường theo định hướng XHCN. Còn theo ông  Nguyễn Phú Trọng thì đến trăm năm nữa không biết đã có CNXH hay chưa. Phải có nó đã rồi mới có quá trình hiện đại nó và mới phát sinh vấn đề có tính quy luật về nó. Đang mò mẩm để xây dựng nó, càng cố công dựng lên chỗ này thì sụp chỗ kia và có dự báo sự sụp đổ toàn diện là khó tránh khỏi. Thế mà người ta tìm ra được “ Vấn đề có tính quy luật…” thì phải chăng là  tiên tri đại tài. Tiên tri hay đại bịp. Không khéo đó chỉ là sản phẩm của những  đầu óc rối loạn vì hoang tưởng.

Tôi cố tìm mà chưa tìm được nội dung toàn bài của ông Thưởng. Phải chăng cần giữ  bí mật. Căn cứ vào quan điểm và những phát biểu gần đây của ông Thưởng, tôi đoán ông không bỏ lỡ cơ hội để trình bày về : Kiên trì Chủ nghĩa Mác Lê, tăng cường đấu tranh tư tưởng với các thế lực thù địch, xiết chặt mạng truyền thông xã hội, đổi mới toàn diện nhưng thực hành có trọng điểm, củng cố và làm trong sạch Đảng bằng các NQ, đặc biệt là NQ về nêu gương, sử dụng và cải tạo các thành phần kinh tế tư nhân, kịp thời nắm bắt thành tựu mới nhất của khoa học và công nghệ , là xây dựng nhà nước của dân, do dân, vì dân.v.v…

Trong thời gian HT xẩy ra sự kiện tàu TQ xâm lần Bãi Tư Chính. Về việc này ông Thưởng không thể giữ im lặng mà có lên tiếng, đề nghị hai bên cần thực hiện tốt những nhận thức chung đã đạt được lãnh đạo cấp cao hai Đảng, hai nước thỏa thuận; giải quyết các bất đồng bằng biện pháp hòa bình. Đề nghị Trung Quốc tôn trọng quyền và lợi ích hợp pháp, chính đáng của Việt Nam trên biển theo luật pháp quốc tế.

Cũng chỉ nói được đến thế thôi.

HT lần 7 Lào-Việt có chủ đề “Xây dựng Đảng và hệ thống chính trị trong tình hình mới”. Đại diện Lào , ông Phithoune phát biểu đề dẫn, nhấn mạnh việc xây dựng Đảng và hệ thống chính trị trong sạch vững mạnh là vô cùng quan trọng và cấp thiết. Tại buổi khai mạc, ông Võ Văn Thưởng, trưởng đoàn của phía Việt Nam  phát biểu, cho rằng HT có ý nghĩa hết sức quan trọng khi 2 Đảng đang tổng kết lý luận và thực tiễn, chuẩn bị cho Đại hội toàn quốc của mỗi Đảng.

Qua phát ngôn về sự cấp thiết và quan trọng của việc làm trong sạch, vững mạnh đảng và hệ thống chính trị đã để lộ ra, đã phải tự công nhận là các tổ chức đó đang chứa đựng sự rối loạn, rệu rã.

Đúng là phải làm trong sạch, vững mạnh tổ chức. Việc này không phải đến bây giờ mới nói đến mà đã có  từ nhiều năm trước. Thế mà càng làm càng rối rắm thêm. Vì sao vậy ?. Vì chọn sai nguyên lý và phương pháp, vì vẫn bám chặt vào một thứ sai lầm, chứa nhiều độc hại là Chủ nghĩa Mác Lê. Hội thảo mà vẫn bám vào Mác Lê thì  chỉ là HT đèn cù. Nếu qua HT mà có tìm ra được cái gì thì chẳng qua thay sai lầm này bằng sai lầm khác mới hơn mà thôi. Mỗi HT đèn cù  đều tiêu khá tốn tiền thuế của dân. Nên bỏ các HT như vậy, hãy tìm và thực hiện những cách làm có hiệu quả hơn.