14 tháng 11, 2017



Ông Tập tăng cường sức mạnh mềm ở Việt Nam?

Chủ tịch Tập Cận Bình được Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đón tiếp tại Hà Nội với 21 phát đại bác. Trong chuyến thăm 2 ngày kết thúc hôm 13/11, ông Tập đến thăm lăng Bác Hồ, dự khai trương Cung hữu nghị Việt-Trung và Trung tâm Văn hóa Trung Quốc ở Hà Nội.
Cùng ngày sau khi Tổng thống Mỹ rời Việt Nam hôm 12/11, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình đã tới thăm lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh và ký kết 12 văn kiện với Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng.
Trước đó người đứng đầu nhà nước Trung Quốc đã tham dự lễ cắt băng khánh thành Cung hữu nghị Việt-Trung ở Hà Nội. Chủ tịch quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân cùng ông Tập khai trương biển tên Trung tâm Văn hóa Trung Quốc cùng trong buổi lễ này.
“Quan điểm của Trung Quốc vẫn là muốn bắt Việt Nam phải thực hiện cái gọi là ‘gác tranh chấp cùng khai thác.’ Nếu chấp nhận ‘gác tranh chấp cùng khai thác với Trung Quốc tức là vô hình chung đã chấp nhận chủ quyền của Trung Quốc.”
Hoàng Việt, Luật sư về tranh chấp biển đảo
Mặc dù chuyến đi của ông Tập lần này được truyền thông trong nước ca ngợi là làm phát triển thêm mối quan hệ toàn diện và chiến lược, nhưng mục tiêu của chủ tịch Trung Quốc được các chuyên gia cho rằng có mục đích tăng cường sức mạnh mềm ở Việt Nam để phục vụ mục tiêu bành trướng trên Biển Đông.
Nhận định về mục đích của Trung tâm Văn hóa Trung Quốc ở Hà Nội, tiến sỹ Nguyễn Xuân Diện của Viện nghiên cứu Hán-Nôm cho rằng nó chỉ là một trung tâm để Trung Quốc tiếp thị văn hóa của họ.
“Các trung tâm văn hóa ở Hà Nội như của Nhật Bản, Viện Goethe của Đức, Alliance Francaise của Pháp góp phần làm giàu thêm văn hóa cho Việt Nam nhưng trung tâm văn hóa của Trung làm dấy lên lo ngại đối với người Việt Nam. Cũng như Viện Khổng tử, trung tâm văn hóa Trung Quốc chỉ nhằm mục đích truyền bá du học, du lịch và ngôn ngữ của họ để bành trướng sức mạnh mềm của Trung Quốc”.
Biểu tình trước Tổng Lãnh sự quán Trung Quốc ngày 17-5-2014. Ngườ Việt luôn quan ngại sự gia tăng ảnh hưởng của Trung Quốc để lấn chiếm biển Đông. (ảnh Bùi Văn Phú)
Tiến sỹ của Viện Hàn lâm khoa học Việt Nam cho rằng đằng sau đó sẽ là “sự tụ tập nhiều hơn của người Trung Quốc” và nhận định rằng gần đây người Trung Quốc ở Hà Nội đang có dấu hiệu gia tăng. Quan sát từ việc chào đón ông Tập đến Hà Nội, TS Diện cho biết rằng mặc dù báo chí trong nước cho rằng người dân Việt Nam ra chào đón nhưng thực tế phần lớn trong số họ là người Trung Quốc – gồm nhiều sinh viên, lưu học sinh.
Trước khi ông Tập Cận Bình tới Việt Nam tham dự APEC tại Đà Nẵng, một nhà hoạt động trẻ trong nước đã kêu gọi phản đối chuyến thăm này của người đứng đầu nhà nước Trung Quốc vì những hành động mà anh gọi là “phi pháp” trên Biển Đông.
Kể từ khi Trung Quốc đặt dàn khoan Hải Dương 981 trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam và nhất là khi quốc gia láng giềng này được cho là gây sức ép buộc Việt Nam ngừng khoan thăm dò dầu khí với tập đoàn Repsol của Tây Ban Nha trên Biển Đông mới đây, người dân Việt càng quan ngại về Trung Quốc, theo giới quan sát.
Cũng như Viện Khổng tử, trung tâm văn hóa Trung Quốc chỉ nhằm mục đích truyền bá du học, du lịch và ngôn ngữ của họ để bành trướng sức mạnh mềm của Trung Quốc”.
Nguyễn Xuân Diện, viện Nghiên cứu Hán-Nôm
Luật sư Hoàng Việt chuyên nghiên cứu về luật biển đảo cho VOA biết rằng dư luận Việt Nam không thích Trung Quốc và nước này đang muốn bành trướng sức mạnh của mình thông qua sự ảnh hưởng về văn hóa.
“Quan điểm của Trung Quốc vẫn là muốn bắt Việt Nam phải thực hiện cái gọi là ‘gác tranh chấp cùng khai thác.’ Phương án này của Trung Quốc có những điểm rất bất lợi cho Việt Nam. Tên đầu đủ của nó là ‘chủ quyền của ta, gác tranh chấp cùng khai thác.’ Tuy vậy nếu (Việt Nam) chấp nhận ‘gác tranh chấp cùng khai thác với Trung Quốc tức là vô hình chung đã chấp nhận chủ quyền của Trung Quốc.”
Theo TS Hoàng Việt, Chủ tịch Tập và Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng có bàn về vấn đề Biển Đông tại Hà Nội cuối tuần qua nhưng chỉ nhất trí chung chung về việc đảm bảo hòa bình ổn định trong vùng biển có tranh chấp này “như trước đây họ vẫn nói.” Trong khi đó Tổng thống Mỹ trong chuyến thăm tới Hà Nội đưa ra tuyên bố chung với Chủ tịch Trần Đại Quang nhắc đến vấn đề Biển Đông mạnh mẽ hơn.
Theo TS Nguyễn Xuân Diện và luật sư Hoàng Việt, trong khi mối quan hệ với Trung Quốc tiến triển tốt đẹp, nhưng Trung Quốc tiếp tục xây đảo nhân tạo và quân sự hóa Biển Đông thì người Việt Nam sẽ tiếp tục lo ngại và tinh thần bài Trung Quốc sẽ tăng lên.
Tổng thống Trump trong bài phát biểu trước phóng viên báo chí tại Phủ Chủ tịch hôm 11/11 nói ông sẵn sàng làm trung gian hòa giải cho tranh chấp Biển Đông.
Trong một phỏng vấn trước đây với VOA, cựu trợ lý Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ David Shear cho rằng Việt Nam đang rất cẩn trọng trong quan hệ với Trung Quốc và Mỹ và ông cho rằng Hà Nội nên phát triển mạnh mẽ hơn nữa mối quan hệ với Washington để cân bằng và đối chọi với sự ảnh hưởng của Trung Quốc.
VOA

8 tháng 11, 2017

ĐẤT NƯỚC MONG CỔ


ĐUỔI KỊP MÔNG CỔ? - KHÔNG BAO GIỜ!


Nhà văn Nguyễn Xuân Hưng

1. Tôi hỏi 100 người, thì đến 97 người bảo: Mông Cổ ấy à? nghèo lắm hả? 
Sai. Khái niệm về một nước Mông Cổ nghèo khó đã ngự trị trong đầu óc dân Việt Nam từ xa xưa, từ cái thời cùng phe XHCN. Nhà văn Tô Đức Chiêu bảo tôi rằng:
"Tao đã đi Mỹ, Ai Cập, Ả rập xê út, Nga và Đông Âu, không kể châu Á như Tàu, Thái... Tức là gần hết thế giới, nhưng khi đi Mông Cổ, mới thấy mình khám phá ra một thế giới mới, nếu có dịp, tao đi 2 -3 lần nữa".

Tôi thấy thế nên cũng đã theo, đi Mông Cổ một chuyến.

Mở ngoặc ngay là, khi anh (du lịch) đến đâu, anh phải tự vấn ta đến đấy để làm gì, muốn biết gì. Nói chung là nên đi phượt. Tôi có bài học kinh nghiệm về việc này, có 1 cậu trẻ đi cùng đến thảo nguyên Mông Cổ, cậu thốt lên chán nản: Ơ, đâu cũng như đâu, mênh mông cả, chả thấy cái gì. Vấn đề là cái gì?

Sau chuyến đi Mông Cổ, tôi rút ra kết luận, 30 năm nữa (hoặc hơn)không biết Việt Nam mình cóđuổi kịp Mông Cổhay không?

Mông Cổ diện tích gấp hơn 6 lần nước Việt Nam,dân số hơn 3 triệu người (bằng 1/2 Hà Nội). Mà 1/2 dân số ở thủ đô Ulan Bato. Hãy tưởng tượng hơn 1 triệu người ở rải rác trên lãnh thổ gấp 6 lần Việt Nam.. 

Mông Cổ có đặc biệt là có biên giới với Nga và Trung Quốc. Họ bị kẹp giữa 2 nước lớn, nên phải chọn 1, lịch sử đã chứng tỏ họ chọn đúng, chọn nước Nga để tránh nước Tàu kẻ thù. Chính chính phủ Quốc dân đảng của Tưởng Giới Thạch khuất phục trước chính phủ Stalin, mà công nhận Mông Cổ độc lập.. Chuyện này chính phủ Mao cay cú ra mặt, công khai gọi Mông Cổ là Ngoại Mông, còn phần lãnh thổ Mông Cổ bị mất từ thời Nguyên triều, thì TQ gọi là Nội Mông (họ vẫn nhận đó là nước họ). Cấp độ cay cú ăn thua và nhòm ngó còn hơn một bậc so với Việt. Người TQ chưa gọi Quảng Đông là Nội Việt, mặc dù vẫn dùng từ Việt gọi Quảng, Việt ngữ là tiếng Quảng, họ chưa gọi Việt Nam là Ngoại Việt. Nói thế để biết mức độ nguy hiểm chênh vênh của con ngựa Mông Cổ trước con sói Trung Quốc.

Ở Mông Cổ, tôi được nghe câu chuyện tiếu lâm.

Một người Mông Cổ gặp một người Nhật. Người Nhật cám ơn người Mông, vì bài học của Nguyên triều, nên nước Nhật quyết định không chiếm Trung Quốc nữa. Nếu chiếm nó, có lẽ nước Nhật đã thành Trung Quốc rồi. Đó là một câu chuyện tiếu lâm cay đắng mà không thể cười.

Ân oán giang hồ với người Tàu thì rất nhiều. Chỉ kể 1 chuyện. Các công ty xây dựng ở Ulan Bato, và nói chung các công ty khác cần nhân công, thì đều thuê nhân công TQ, vì người TQ sinh sôi như cỏ dại, ở đâu họ cũng mò đến. Nên các công ty có quy định, chỉ được thuê dưới 6 tháng, mà trong 1 năm không được thuê quá 1 lần. Nên người Tàu được thuê làm phải đi về TQ ngay sau khi hết hạn visa. Cảnh sát Ulan Bato rất dễ dãi với người Việt sinh sống ở thủ đô của họ, hình như có 7000 người, nhưng riêng người TQ thì phải thống kê rất cụ thể. Người bạn Mông Cổ nói với tôi:“Việc lớn nhất của cảnh sát là đuổi người Trung Quốc hết hạn cư trú”.

Đúng vậy, do đó họ không có tình trạng kẹt xe, không có tệ nạn nhiều, việc chính là không để lọt một “cái trứng tu hú”.

Chuyện này 30 hay 50 năm nữa, Việt Nam cóc làm được, mà cũng chả thể làm.

2. Nhìn trên phim ảnh, thấy thảo nguyên là những dải đất trùng điệp, cây cỏ lưa thưa, nếu chỉ có thế là chưa biết gì về thảo nguyên Mông Cổ cả. Hồi tôi đi tầm tháng 7 dương lịch, là tháng đã hết cỏ rậm. Cỏ rậm thì đến ống chân, đến đầu gối, còn khi chuẩn bị vào đông, cỏ bị đám gia súc gặm gần hết. Chỉ còn cỏ thấp và cỏ tái sinh.

Nói từ "cỏ" với người Việt, cũng không ổn. Cỏ của Việt Nam là thứ chả để làm gì. Điều này lỗi ở các nhà làm ngôn ngữ khoa học, địa lý. Đáng lý nên dùng từ "thảo mộc thân mềm" hay cái gì đó khác với "cỏ". Cúi nhìn xuống, hàng trăm hàng nghìn loài cây gọi là cỏ rất khác nhau, riêng hình lá cũng thiên hình vạn trạng. Nếu vò vài cái lá rồi đưa lên mũi, sẽ thấy nhiều mùi vị rất khác. Mùi thơm thoang thoảng, mùi hắc, mùi nồng... Thực sự đó là một thế giới cây thuốc và loại cây như rau thơm ở VN, chứ không phải cây cỏ thông thường. Gia súc Mông Cổ từ hàng nghìn năm nay ăn thứ cỏ đó.... Sau khi đi thảo nguyên, tôi mới lý giải được việc ở Mông Cổ, người ta ăn rất ít rau, ăn rất nhiều thịt, ngay cả người Việt ở xứ ăn rau, đến Mông Cổ ăn toàn thịt, mà tiêu hóa bình thường, không bị táo bón. Bởi vì lũ gia súc ăn thứ cỏ thiên nhiên hoang dã bổ béo thơm lừng như hàng nghìn năm nay nó vẫn ăn. Không như gia súc ở nơi nuôi công nghiệp.

Mông Cổ ngày nay vẫn du mục và người ta tự hào vì nếp sống du mục này. Ông Chủ tịch Hội Hữu nghị Mông -Việt nói tiếng Việt sõi như người Việt, bảo tôi, rất may là thảm họa tập thể hóa, định canh định cư xảy ra rất nhanh, rồi thảo nguyên lại có sức sống quay lại nếp xưa.

Nếu ai đã đọcTô-tem sói, của một nhà văn Trung Quốc (quyển này vang dội một thời trên văn đàn TQ) thì biết thảo nguyênNội Môngđã bị tàn phá kinh khủng như thế nào.

Họ (những người TQ theo Mao) dồn hết dân du mục vào các hợp tác, triệt phá cách sinh hoạt truyền thống. Họ mang hàng sư đoàn lính tới bắn sói. Sói là con vật thiêng của người Nội Mông, khi người chết, người ta kéo xác cha mẹ để ra một chỗ cho sói ăn. Người TQ Mao-ít (Maoism) bắn sói, thế là thỏ làm giặc, lại phải giết thỏ, lạc vào cái vòng quẩn. Họ còn đưa người Hán đến sinh sống, khiến thảo nguyên Nội Mông gần như bị tiêu diệt. Trong quyển sách ấy, tác giả cũng nói, nhìn sang Ngoại Mông xanh tươi mà tiếc ...

Nhìn thảo nguyên thì mênh mông, nhưng hoang dã hàng trăm thứ thú hoang vẫn ngày đêm sinh sống, tuân thủ cân bằng sinh thái của nó. Người Mông Cổ ngày nay có xe ô tô tải, có điện thoại di động, kéo theo cái nhà, và đàn gia súc, đi lang bạt trên thảo nguyên theo nhu cầu của gia súc. Thảo nguyên mênh mông, mình nhìn đâu cũng như đâu, nhưng chúng tôi đã được một chú bé 12 tuổi đưa từ thị trấn, đi xuyên 25 km đến đúng chỗ lều của bố mẹ chú bé. Hôm đi thảo nguyên, chúng tôi được đón tiếp Chủ tịch huyện đến chơi, cũng vì biết có khách Việt. Ông nói huyện ông có gần 80 hộ, diện tích huyện, khi đó làm phép so sánh, gần bằng tỉnh Hưng Yên cộng với Thái Bình.. Chủ tịch huyện biết cả 80 hộ luôn. Quy định của họ chăn thả không giới hạn, nên có lúc có hộ gia đình chăn thả ở huyện khác (miễn là đăng ký vẫn ở huyện này). Chủ tịch người Đảng Dân chủ, alo gọi đồng chí Bí thư huyện ủy Đảng Nhân dân (đảng cộng sản cũ) thì đồng chí đang chăn ngựa, bèn cưỡi ngựa về... Bí thư huyện ủy đảng nào cũng làm nông dân cả và chả chức vụ gì, cười hề hề đúng là ông chăn ngựa.
 
Riêng chuyện này, 50 năm nữa Việt Nam có theo kịp không ?

3. Người Mông Cổ có một niềm hãnh diện đã mất, đó là đã từng bá chủ thế giới, và còn một niềm kiêu hãnh vẫn còn, đó là sữa ngựa.

Thế giới văn minh và ở các nước phát triển có chỉ tiêu bao nhiêu lít sữa bò cho đầu người, thứ sữa đó người Mông Cổ chỉ làm lương khô, làm nguyên liệu chế biến, vì họ uống sữa ngựa. Hình như chỉ Mông Cổ dùng sữa ngựa làm thực phẩm chính yếu. Nó là nguồn gốc sức mạnh của các chiến binh từ xưa, và khiến người MongCo cao lớn.

Ngựa là gia súc chủ yếu ở thảo nguyên. Một hộ thường có vài trăm đến vài ngàn ngựa, thêm cừu và dê. Bao giờ cừu cũng đi kèm dê. Mùa đông cừu nằm trên giữ ấm cho dê moi cỏ chia nhau. Không có cừu, dê chết rét; không có dê, cừu chết đói. Kiểu chăn thả thiên nhiên ấy khác xa nông trại hiện đại. Kiểu vắt sữa ngựa cũng khác vắt sữa bò. Vì khi vắt sữa, luôn luôn có con ngựa con đứng cạnh. Người MongCo tôn thờ ngựa vì cả đức tính này, không buông tuồng vô cảm như bò, cứ vắt là ra sữa bất kể thế nào. Sữa ngựa làm bia, làm thức uống, nên con ngựa là đầu cơ nghiệp. Bò chỉ là loại thêm.... Bò MongCo lông dài như voi mamut. Bây giờ cũng thoái giống, người MC buồn vì bò lông ngắn, còn gì là bò nữa. 
 
Gia súc nuôi, thịt là thứ phẩm. Chính phẩm là lấy lông và da. Len (wool) MC đắt kinh khủng. Hình như hàng lông da là chủ lực xuất khẩu.

Cái lều Mông Cổ thật sự là một thứ thú vị... Cứ nói "lều" thì khó hình dung, đến mới thấy đó là cái biệt thự giữa thảo nguyên. Bây giờ lều có nhiều loại, từ 300 đến 30.000 đôla Mỹ. Người TQ quá khôn, họ làm lều bán cho người Mông Cổ.

Trong cái lều Mông, tài nhất là cái bếp ở chính tâm nhà, tâm vòng tròn.... Chất đốt bằng phân gia súc, thông hơi làm nhiệm vụ trụ chống giữa. Vào lều không nhận ra có bếp... 

Người nông dân du mục cũng có vấn đề nan giải, đó là sinh ra và nuôi dạy trẻ. Du mục xa trung tâm thị trấn, nên nếu đẻ bất thường thì cấp cứu rất khó. Khi con 6 tuổi, phải cho nó đi học, thì nhà mất 1 người thường là mẹ hay chị lớn phải đưa lên thị trấn làm 1 cái lều ở nuôi con 1-2 năm mới yên tâm gửi con học nội trú. Ở các thị trấn, thị tứ, cứ thấy các cụm lều, đó là những người đi nuôi con học. Vì vậy, mà nhà nghèo hoặc quan điểm cũ chỉ cần đọc chữ, trẻ thất học. 
Hình như chính việc hiếm người mà du mục có truyền thống quý người. Phụ nữ đẻ con là quý, con ai không quan trọng. Mấy ông Mông Cổ bảo, cộng đồng du mục có lệ, khách quý cao tuổi thì chủ nhà mời đầu dê. Lam`thịt con dê, cái đầu là quý nhất.Còn khách trẻ và trung niên thì chủ nhà bảo con gái sưởi ấm cả đêm.Tôi không ở qua đêm ở thảo nguyên, nhưng nghe kể lại, các nhà văn Trần Nhương, Tô Đức Chiêu, Thúy Toàn có ngủ đêm thảo nguyên và được coi là khách quý trung niên. Vấn đề là các bác ấy có chịu đựng được mùi mồ hôi người ăn thịt cừu, uống sữa ngựa và3 tuần mới tắmkhông thôi. 

Người Mông Cổ rất có ý thức giữ gìn môi trường thảo nguyên. Tôi khá ngạc nhiên. Mọi người picnic thu dọn rác tống lên xe về bãi rác ngoại ô vứt... Họ nói tivi có nhiệm vụ quan trọng nhất là tuyên truyền giữ sạch thảo nguyên. Và việc này chỉ có từ khi cách mạng dân chủ đa đảng. Người lái xe dẫn chúng tôi mặc dù xe chật, kiên quyết mang bao tải rác trên xe để về đến bãi rác ngoại ô. 

Ở Ulan Bator, anh là công chức, lập tức được cấp 0,99 ha ở ngoại ô làm nhà nghỉ. Cuối tuần, chiều thứ 6, lũ lượt xe rời thủ đô ra ngoại ô... Thứ 7, Chủ nhật thủ đô vắng thênh thang. Tối CN, lại rồng rắn về thành phố. Nếu không phát động giữ thảo nguyên thì chả mấy chốc thảo nguyên nghìn đời thành bãi rác. Và họ đã làm được rất tốt. Tương tự thảo nguyên của họ là rừng là biển của người Việt, than ôi, chúng ta đã cư xử như là tự phá hủy cơ thể !

Đuổi kịp Mông Cổ ư ?
Không bao giờ !

7 tháng 11, 2017

Nếu không có nguồn tin từ trong nội bộ đảng cộng sản đưa ra, thì Người Buôn Gió không thể viết được bài này

Người Buôn Gió - Tư Sang và cơn mộng quyền lực.


Trong số các uỷ viên bộ chính trị khoá 11 về hưu, duy nhất Trương Tấn Sang là người còn thọc bàn tay vào chính trường và gây ảnh hưởng tác động nhiều nhất. Hậu thuẫn ủng hộ Nguyễn Phú Trọng tái cử tổng bí thư khi đã quá tuổi trước thềm đại hội 12, với chiến công đó ảnh hưởng của Tư Sang với Nguyễn Phú Trọng rất lớn.


Nếu như không có sự ủng hộ của Trương Tấn Sang, Nguyễn Phú Trọng khó mà trụ được lại đến bây giờ. Sang đã dùng những cựu uỷ viên trung ương vốn nằm trong hội tù nhân miền Nam mà Sang có trong nhóm để tố cáo Nguyễn Tấn Dũng gả con gái cho Việt Kiều Mỹ gốc Việt Nam Cộng Hoà. Mặt khác Sang huy động hết những tay chân của mình để phục vụ Nguyễn Phú Trọng trong vai trò hạ bệ Nguyễn Tấn Dũng.

Nước cờ Trương Tấn Sang tính toán khá cao tay, nếu như Nguyễn Tấn Dũng trụ được thì Sang không có chút ảnh hưởng nào đến chính trị hiện tại. Cách tốt nhất là dựng lên một Nguyễn Phú Trọng háo danh, như thế Sang mới còn có thể gây ảnh hưởng quyền lực tới chính trường Việt Nam.

Huy Đức vốn là một đệ tử của Sang thời Sang làm bí thư thành uỷ HCM, trước đó Huy Đức hầu như không hề đếm xỉa đến Nguyễn Xuân Phúc, Nguyễn Phú Trọng. Nhưng trước thềm đại hội 12 nhận lệnh của Sang, Huy Đức bắt đầu tung hô ca ngợi cặp Trọng và Phúc như là một cặp lãnh đạo tuyệt vời cứu nhân độ thế. Đặng Thị Hoàng Yến sân sau của Tư Sang ngay sau khi Trọng tái cử tổng bí thư, Yến phát biểu trên BBC mừng rỡ khi thấy Nguyễn Phú Trọng tái cử. Yến tin tưởng Nguyễn Phú Trọng là người khởi xướng và đi đầu trong cuộc chống tham nhũng. Yến cũng khen Nguyễn Xuân Phúc là người am hiểu về kinh tế và lợi thế là còn tương lai mười năm nữa để thực thi.

Lời khen của Yến rất mâu thuẫn, như người ta nói khen lấy được như Huy Đức khen Trọng , Phúc. Nếu như Yến khen Nguyễn Xuân Phúc còn mười năm nữa làm lãnh đạo để thực hiện chính sách của mình là điều ưu thế, thử hỏi Nguyễn Phú Trọng ở tuổi 72 làm sao còn đi đầu và khởi xướng được. Nhưng thủ đoạn chính trị thì bất chấp miễn sao có lợi cho phe mình, truyền thông lúc này ở trong tay Trọng, Sang, Phúc lên dễ dàng thao túng dư luận.

 Vụ biểu tình của công nhân Bình Dương và đặc biệt là Hà Tĩnh năm 2014 do chính Trương Tấn Sang chủ mưu nhằm đánh phá Nguyễn Tấn Dũng. Khi ấy Trung Quốc đưa giàn khoan vào vùng biển Tri Tôn, Nguyễn Tấn Dũng đã có những phát biểu mạnh mẽ phản đối hành vi xâm phạm chủ quyền Việt Nam của Trung Quốc. Sang đã chơi đòn hiểm là tương kế, tựu kế xúi dục công nhân Bình Dương và Hà Tĩnh biểu tình bạo động, sau đó dùng bồi bút như Huy Đức  quy tội cho Nguyễn Tấn Dũng đã nói những lời kích động dẫn đến công nhân biểu tình quá khích. Khi vụ việc xảy ra, Sang hối thúc bộ chính trị phải công khai xin lỗi những nhà đầu tư Trung Quốc và sớm bồi thường cho họ.

 Sang quê gốc ở Đức Hoà,  Hà Tĩnh, gốc từ đời nào không rõ, nhưng nhận thấy mảnh đất này sẽ là nơi ảnh hưởng chính trị nhiều đến chính trường Việt Nam, đặc biệt bởi sự đầu tư lớn của những nhà đầu tư Đài Loan nhưng Trung Quốc đứng đằng sau góp đến 70% vốn. Trương Tấn Sang đã giở trò nhận quê và nâng cấp Hà Tĩnh trở thành một thành trì của mình. Nếu lần giở lại những lần thăm và làm việc sẽ thấy Trương Tấn Sang rất gắn bó với các quan chức Hà Tĩnh.




Rất dễ thấy những tấm hình Trương Tấn Sang về thăm Hà Tĩnh và luôn có Võ Kim Cự lúc đó là chủ tịch tháp tùng.


Âm mưu của Tư Sang là đẩy được nhiều người Hà Tĩnh mà y nhận là đồng hương vào trung ương đảng khoá 12 để làm lực lượng y với cái giá ban đầu là ủng hộ Nguyễn Phú Trọng, bởi sự cam kết những đồng hương Hà Tĩnh của Sang khi vào trung ương 12 sẽ cũng như là người của Trọng như vậy mà Hà Tĩnh dễ dàng có nhiều người vào trung ương.

 Ví dụ như việc đưa Nguyễn Thanh Bình từ bí thư tỉnh uỷ lên làm phó ban tổ chức trung ương và Võ Kim Cự thay thế làm bí thư. làm bí thư tỉnh uỷ nghiễm nhiêm Cự được vào trung ương. Nhưng muốn để được thêm suất Hà Tĩnh vào trung ương nữa, Trọng và Sang đã sắp cho Cự ra làm chủ tịch liên minh hợp tác xã, một chức vụ trước đó và sau này không cần uỷ viên trung ương nắm giữ. Việc đưa Cự ra cũng như việc đưa Cự lên làm bí thư trong thời gian ngắn, tức khi Cự đi người khác lên thay làm bí thư, nghiễm nhiên Hà Tĩnh có thêm một uỷ viên trung ương nữa.

Nhưng việc Sang đưa đồng hương Đức Thọ , Hà Tĩnh là Võ Trọng Việt nhảy vọt từ một chỉ huy quân sự tỉnh năng lực và trình độ có hạn,  trở thành tthượng tướng thứ trưởng quốc phòng mới thấy tầm nhìn chiến lược sâu xa về cài cắm nhân sự của Trương Tấn Sang. Như thế cùng với Nguyễn Thanh Bình phó ban tổ chức trung ương sinh năm 1957 và Võ Trọng Việt thứ trưởng bộ quốc phòng sinh năm 1957, khi đến nhiệm kỳ 13 cả hai ở tuổi 64, vẫn còn trong hạn quy định được bầu vào bộ chính trị vì quy định trên 65 mới không được bầu. Cả hai kẻ này đều được dàn xếp tránh tai tiếng để phục vụ bước nhảy vào bộ chính trị khoá sau tiếp quản chức trưởng bạn tổ chức trung ương , bộ trưởng quốc phòng, bởi thế vụ um xùm về Formosa không hề dính tới Nguyễn Thanh Bình dù y làm ở đây đã nhiều năm, những vụ bảo kê buôn lậu ở cửa khẩu khẩu cầu treo của trùm maphia cai quản vùng đất này là đại tá Võ Trọng Hải, đồn trưởng biên phòng Cầu Treo không báo chí nào đề cập, Võ Trọng Hải là em trai thượng tướng thứ trưởng quốc phòng Võ Trọng Việt đang tiềm năng làm bộ trưởng.

 Từ một viên sĩ quan quèn thuộc quân sự tỉnh nhờ sự nâng đỡ của Trương Tấn Sang, Võ Trọng Việt thành thứ trưởng quốc phòng kiêm chủ nhiệm uỷ ban an ninh quốc phòng. Để ăn điểm đi xa hơn nữa, Võ Trọng Việt trên cương vị là chủ nhiệm uỷ ban quốc phòng an ninh đã dập tắt những ý kiến phản đối luật an ninh mạng tại quốc hội. Võ Trọng Việt lớn tiếng cho rằng dự luật này là cần thiết để bảo vệ an ninh quốc gia và trừng trị những kẻ phản động lợi dụng mạng xã hội chống phá đảng và chính phủ.

 Trương Tấn Sang cài cắm lại trung ương 12 nhiều đệ tử cốt cán của y, những nhân vật ở Hà Tĩnh ở Hà Tĩnh là đông nhất được Sang đưa vào trung ương. Vì thế trong những kẻ về hưu, Sang là người có ảnh hưởng quyền lực nhất, bởi vậy người ta thường xuyên thấy y xuất hiện làm việc tỉnh này, thăm doanh nghiệp nọ và đi Châu Âu, Lào ...khi đã về hưu, điều rất hiếm với các uỷ viên Bộ Chính Trị khác.

Việc Huy Đức nhân lúc Trần Đại Quang ốm tận dụng dư luận gây áp lực để Trọng, Phúc phế truất Trần Đại Quang hẳn phải có sự đồng ý của Trương Tấn Sang. Có lẽ phe Hà Tĩnh quá đông trong trung ương nên muốn có một suất trong bộ chính trị. Trước đến nay Hà Tĩnh đã có nhiều người vào Bộ chính trị cộng sản Việt Nam, nhưng nếu có một suất trong Bộ Chính Trị là người Hà Tĩnh vào lúc này, khi mà người Hà Tĩnh hay còn gọi là người của Trương Tấn Sang trong trung ương đông như thế, sẽ dẫn đến viễn cảnh Trương Tấn Sang là thái thượng hoàng, nắm trong tay tuyệt đối quyền lực mặc dù ẩn sau rèm nghị sự. Đấy cũng là mục đích của những mưu toan mà Tư Sang đã khổ công toan tính.

Nhưng Trọng và Phúc đều cũng đã qua cầu, liệu cặp đôi này có để cho vây cánh Sang lớn mạnh hơn vì ân nghĩa trước đó, hay cặp này cũng muốn gây dựng phe cánh của mình.? Diễn biến gần đây cho thấy Trọng và Phúc đang muốn ưu tiên gây dựng phe cánh của họ hơn cả, bằng chứng là Trọng nâng đỡ Trần Quốc Vượng và Phan Đình Trạc, Nguyễn Xuân Thắng vào Ban Bí Thư. Còn Nguyễn Xuân Phúc chỉ lăm lăm bổ nhiệm những nhân sự phe cánh mình vào chính phủ. Tuy nhiên thì những sự bổ sung đó chưa gọi là bất công đối với ông trùm  Tư Sang , liên minh của cặp Trọng Phúc vì còn nhiều  chức vụ cho các phe chia nhau và tay chân ông trùm Tư Sang vẫn có phần.

Không sớm quá, có thể là muộn hơn, đến trước đại hội khoá 13 một hay hai năm. Mối ân tình liên minh Trọng, Sang, Phúc có còn không.? Việc chia ghế cho các đàn em có công bằng không?  Đấy sẽ là một chuyện lớn. Bởi nếu không bằng lòng, kẻ thâm hiểm như Tư Sang đã từng giật dây biểu tình bạo động ở Hà Tĩnh, từng ra bộ dân chủ cải cách để cho vô khối nhân sĩ, trí thức Việt Nam vào trong mê mụ thậm chí là vào tù...một kẻ như thế chắc không dễ chịu ngồi yên nhìn kẻ khác lật lọng.

Người Buôn Gió

(Blog Người Buôn Gió)
TTHNO

20 tháng 10, 2017

Bộ Y tế: Sinh bao nhiêu con là quyền người dân
Bộ Y tế cho biết, pháp luật không có quy định khống chế người dân được sinh bao nhiêu con, đây là quyền của người dân. Đây là khẳng định của Phó tổng Cục trưởng Tổng cục DS-KHHGĐ Nguyễn Văn Tân tại buổi thông tin với báo chí chiều nay liên quan đến 2 nghị quyết của TƯ về y tế.
Phó tổng Cục trưởng Tổng cục DS-KHHGĐ Nguyễn Văn Tân

Hơn 17% muốn có từ 3 con trở lên
Ông Tân cho biết, trong dự thảo nghị quyết về dân số, Nhà nước sẽ không đặt vấn đề tiếp tục giảm sinh. Thay vào đó trước mắt duy trì mức sinh thay thế 2,1 con/phụ nữ, vận động giảm sinh ở vùng có mức sinh cao và vận động sinh đủ 2 con ở nơi có mức sinh thấp, đảm bảo quy mô dân số năm 2030 ở mức 104 triệu người, năm 2049 đạt 113-115 triệu người.

Trước câu hỏi có cho phép sinh 3 con ở nơi có mức sinh thấp, ông Tân khẳng định: “Đã không có quy định thì không bỏ quy định. Đó là quyền của người dân nên không có khống chế, không có yêu cầu người dân được sinh bao nhiêu con”, ông Tân nhấn mạnh.

Ông Tân giải thích, kể từ nghị quyết dân số năm 1993 đến nay, về mặt luật pháp, Nhà nước không có quy định khống chế người dân được sinh bao nhiêu con, trừ nhóm đối tượng đảng viên.

Trước 2008, từng địa phương ra quy định cụ thể với nhóm đảng viên. Nhưng từ 2008, TƯ đã có quy định 94, thống nhất hình thức kỷ luật, cụ thể nếu đảng viên sinh con thứ 3 bị cảnh cáo, thứ 4 bị khai trừ. Đến 2013, quy định này tiếp tục được nới lỏng, sinh con thứ 5 mới bị khai trừ.

Ông Tân cho biết, nghị quyết nói rõ sẽ tiếp tục có lộ trình, từng bước sửa đổi các quy định xử lý vi phạm về mức sinh với đảng viên. Hiện tại còn 7 tỉnh có quy định này.

Trước lo lắng tỉ lệ sinh tại VN sẽ tiếp tục giảm trong những năm tới, ông Tân cho rằng, VN không để mức sinh xuống quá thấp mới điều chỉnh chính sách, nên không lo giống như Hàn Quốc, Trung Quốc, Singapore, Nhật Bản...

Ông Tân thông tin thêm, trong khảo sát mới nhất với 700.000 người, có trên 8% vẫn muốn có nhiều hơn 3 con, 9,3% muốn có 3 con, 73% muốn có 2 con và 8,3% muốn có 1 con.

“Nếu trường hợp tỉ lệ sinh tiếp tục giảm, TƯ sẽ có điều chỉnh các chính sách tiếp theo. Tuy nhiên trường hợp mức sinh tăng lên thì chưa thấy có dự liệu”, ông Tân thông tin

Thích con trai ăn vào máu, mình ngành dân số ‘chịu chết’

Ông Tân cho biết, VN là một trong 15 nước mất cân bằng giới tính khi sinh cao. Tình trạng này ở nước ta diễn ra muộn, sau các nước hơn 30 năm nhưng tăng nhanh chóng mặt.

Cụ thể, năm 2006, tỉ lệ bé trai/bé gai của VN mới ở mức 109/100 nhưng đến 2012 lên 112,3/100, năm 2015 lên 112,6/100 và hiện tại xấp xỉ 113 bé trai/bé gái.

Trong đó nghiêm trọng nhất là khu vực đồng bằng sông Hồng lên tới 115 bé trai/100 bé gái. Riêng các tỉnh Hải Dương, Hải Phòng, Bắc Ninh, Bắc Giang, Thái Bình, Nam Định, con số này là 122/100. Với tốc độ hiện tại, đến 2050, VN sẽ thiếu ít nhất 2,3-4,3 triệu phụ nữ.


Mất cân bằng giới tính khi sinh tại VN tăng nhanh chóng mặt

Ông Tân cho biết, trong quá trình xây dựng dự thảo nghị quyết về dân số, ban đầu Bộ Y tế đề xuất đến năm 2030, tỉ lệ mất cân bằng khi sinh còn 107/100, tuy nhiên sau khi TƯ góp ý đã sửa về mức dưới 109 bé trai/100 bé gái.

Khi báo chí đặt câu hỏi về tính khả thi, ông Tân giãi bày: “Mình ngành dân số có tài giỏi đến mấy cũng không thể làm được. Cần phải có sự vào cuộc của cả hệ thống chính trị, làm thay đổi toàn bộ nhận thức, hành vi của người dân”.

Theo ông Tân, có 3 nguyên nhân chính khiến tỉ lệ mất cân bằng giới tính ngày càng cao: Thứ nhất, ưa thích con trai là nguyên nhân sâu xa, ăn vào máu, vào đầu người dân VN hàng nghìn năm nay; thứ hai, người dân lạm dụng công nghệ, kỹ thuật để lựa chọn giới tính; thứ 3, an sinh xã hội chưa đảm bảo khi về già.

Bên cạnh đó, việc hạn chế mức sinh cũng làm tăng lựa chọn giới tính khi sinh.

Tuy nhiên ông Tân tin tưởng, khi nới lỏng chính sách sinh con, từng bước sửa đổi các quy định về mức sinh với đảng viên, cùng với các giải pháp khác về kinh tế, an sinh xã hội... thì động lực lựa chọn giới tính khi sinh sẽ giảm dần.

Nói về câu chuyện Hà Nội tuyên dương các gia đình sinh con gái một bề, ông Tân cho rằng đây mới là thử nghiệm, nên cần thời gian để đánh giá hiệu quả.

Thúy Hạnh
(VNN)

19 tháng 10, 2017

Kami - Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng có thành công trong việc chỉnh đốn đảng?


"Sống với một người bạn thân, phải phòng lúc họ hết thân và biến thành kẻ thù của mình." – Richelien

Đáng tiếc rằng, trong cái đám đông ô hợp đó lại có không ít những người vốn được khoác danh "trí thức tinh hoa" một thời. Cho đến bây giờ họ vẫn không hiểu được rằng, cái gọi là  cái gọi là chống tham nhũng hay chỉnh đốn đảng của Tổng Bí thư Trọng nhân danh đảng CSVN tất cả đều theo đúng quy trình "đánh một bên - không phải phe ta".
Hình minh họa
Phát biểu của ông Phạm Minh Chính, Trưởng Ban Tổ chức Trung ương trong buổi trao quyết định điều động, bổ nhiệm ông Trương Quang Nghĩa về nhậm chức Bí thư Đà Nẵng có nói rằng, "Tôi cũng mong rằng các đồng chí trong Ban chấp hành, trong Ban Thường vụ và nhân dân Đà Nẵng tiếp tục giúp đỡ đồng chí Xuân Anh trở thành người tốt, có những đóng góp cho đất nước, cho Đảng, cho nhân dân trong thời gian tới". Đây có lẽ thực sự là một chuyện bi hài chảy nước mắt, vì nó cho thấy các thành phần ưu tú (đã bị lộ) của cái đội mệnh danh là tiên phong ấy từng được báo chí nhà nước hết lời tung hô lại là những người không tốt.

Song xem ra, phát biểu vừa nêu của Trưởng Ban Tổ chức Trung ương Phạm Minh Chính không có ý nghĩa bằng việc khi Trưởng Ban Tổ chức Trung ương nói rằng, "Tôi gởi lời chia sẻ đến gia đình đồng chí Nguyễn Xuân Anh, một gia đình có truyền thống cách mạng và đã có đóng góp nhất định cho Đà Nẵng cũng như sự nghiệp cách mạng của Đảng, nhà nước". Nghĩa là ông Phạm Minh Chính đã gửi lời cảm thông tới ông Nguyễn Văn Chi - Ủy viên Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương, thân phụ của ông Nguyễn Xuân Anh người mệnh danh là bố già Miền Trung.

Người ta cho rằng, ngoài Kết luận của Ủy ban KTTW về sai phạm của Bí thư Đà Nẵng Nguyễn Xuân Anh, thì còn có một bí mật động trời, đó là mối thâm thù giữa Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và ông Nguyễn Văn Chi, cha đẻ của ông Nguyễn Xuân Anh. Xin chép ra đây để rộng đường dư luận.

Mối thâm thù đó không chỉ là chuyện ông Nguyễn Xuân Ảnh, con thứ của ông Nguyễn Văn Chi, được bổ nhiệm chức Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Đường bộ Việt Nam ở tuổi 33. Trước đó, ông Nguyễn Xuân Ảnh (khi mới 26 tuổi) giữ chức Phó chánh Văn phòng Tập đoàn dầu khí Việt Nam cũng dưới thời ông Đinh La Thăng. Sau đó ông Nguyễn Xuân Ảnh được bổ nhiệm chức phó Tổng giám đốc Tổng công ty cổ phần Xây lắp Dầu khí Việt Nam năm 2011, sau đó chuyển sang Bộ Giao thông-Vận tải để giữ chức Phó chánh Văn phòng, kiêm thư ký Bộ trưởng Bộ Giao thông Vận tải Đinh La Thăng.

Điều đó đã cho thấy giữa Đinh La Thăng và cha đẻ của Nguyễn Xuân Anh là ông Nguyễn Văn Chi có mối quan hệ hết sức đặc biệt. Cho dù giữa ông Nguyễn Văn Chi và cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã từng có những mối ân oán không thể tha thứ lẫn cho nhau. Đó là việc khi ông Nguyễn Tấn Dũng vướng vào các sai phạm của Vinashin và ông Nguyễn Văn Chi với tư cách Thường trực Ban Bí thư, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương, là người quyết định các sai phạm này.

Người ta nói rằng trước Đại hội đảng CSVN 11, sự nghiệp chính trị của ông Nguyễn Tấn Dũng rất căng thẳng, vì liên quan đến Đại Án Vinashin. Khi đó, vận mệnh Nguyễn Tấn Dũng nằm trong tay Chủ nhiệm Ủy ban KTTW Nguyễn Văn Chi. Song, tình thế đã thay đổi bởi bàn tay của Thượng tướng Công An Nguyễn Văn Hưởng, đã sử dụng người con nuôi của mình là Hưng Tano hối lộ bà Nguyễn Thị Thủy - vợ ông Nguyễn Văn Chi, Phó Chủ Tịch Phòng Thương Mại và Công Nghiệp Việt Nam, rồi chụp ảnh, quay phim, ghi âm làm bằng chứng. Được biết khi ấy, giữa cuộc họp Bộ Chính Trị bàn việc xử lý Vinashin, đồng chí Ba X đã không ngần ngại dúi vào tay Nguyễn Văn Chi bản báo cáo của Bộ Công An về vụ việc. Khi đó mặt Nguyễn Văn Chi tái dại và phải bỏ dở cuộc họp. Thế rồi thế cờ đảo ngược, ông Nguyễn Tấn Dũng thoát hiểm và Nguyễn Văn Chi về vườn.

Ít ai biết rằng, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, thời còn là Bí thư Thành ủy Hà nội cũng dính vào một scandal tương tự như ông Ba Dũng và người có trách nhiệm xử lý không ai khác là ông Nguyễn Văn Chi.

Đó là những sai phạm 3.000 tỷ đồng, trong dự án Khu đô thị mới Nam Thăng Long (Ciputra Hanoi International City) vào năm 2002. Đây là một dự án bất động sản đầu tư nước ngoài lớn nhất Việt Nam thời bấy giờ, với số vốn đầu tư đăng ký lên tới 2,11 tỷ USD do tập đoàn Ciputra (Indonesia) làm chủ đầu tư.

Đó là  việc nhằm giúp tập đoàn Ciputra (Indonesia) trốn mức thuế sắp áp dụng từ đầu năm 2005, khi  đó ông Hoàng Văn Nghiên - Nguyên Chủ tịch UBND TP và Bí thư Thành ủy Nguyễn Phú Trọng đã thống nhất  ưu tiên cho tập đoàn Ciputra nộp thuế theo mức “đặc cách” và dĩ nhiên được Bí thư Thành ủy Nguyễn Phú Trọng bật đèn xanh. Quyết định của ông Nghiên, ông Trọng “giúp" Ciputra đã đem lại siêu lợi nhuận cho nhà đầu tư và họ đã cảm ơn cho hai ông với khoản lót tay bằng USD nghe đâu mỗi ông tới 7 con số.

Tuy nhiên, cho đến hơn 1 năm sau, việc xin cấp sổ đỏ của hàng nghìn biệt thự tại khu đô thị Nam Thăng Long (Ciputra) bị gặp trở ngại do cố tình áp sai thuế một cách nghiêm trọng. Việc này khiến Liên ngành Thành phố gồm Sở Tài chính, Sở Tài nguyên và Môi trường và Cục thuế Hà Nội buộc phải đi đến quyết định đề nghị UBND TP. Hà Nội sung thu 1.400 tỷ đồng tiền sử dụng đất đối với dự án Ciputra trong số hơn 3.000 tỷ đồng thất thoát.

Tại dự án này, Chủ nhiệm Ủy Ban KTTW Nguyễn Văn Chi đã nắm giữ nhiều bằng chứng sai phạm của chính quyền Hà Nội thời ông Nguyễn Phú Trọng làm Bí thư Thành ủy. Nghe đâu giữa ông Nguyễn Văn Chi và Nguyễn Phú Trọng đã thỏa thuận sẽ bỏ qua và giữ kín chuyện này với các cam kết những ràng buộc. Việc thăng tiến thần tốc của 2 con trai của ông Nguyễn Văn Chi là Nguyễn Xuân Anh và Nguyễn Xuân Ảnh, không thể không có sự tiếp tay của ông Nguyễn Phú Trọng trong 2 nhiệm kỳ liên tiếp giữ chức Tổng Bí thư.

Có lẽ điều đó tương đối phù hợp với luồng dư luận cho rằng, cũng như bọn chuyên tống tiền, tống tình ông Nguyễn Văn Chi không bao giờ dừng lại khi ông Trọng - kẻ bị khống chế trong tay vẫn còn giá trị lợi dụng. Song ông Nguyễn Phú Trọng đã không lú, ông Trọng biết rõ điều này và đã lên kế hoạch để hóa giải đòn khống chế của cha con Nguyễn Văn Chi. Mà đỉnh cao là việc Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng bất ngờ đi thăm chính thức Indonexia từ ngày 22 đến ngày 24/8/2017, mà theo nguồn tin nội dung thẩm định thông tin tập đoàn Ciputra đã khẳng định đã xóa sạch mọi dấu vết liên quan đã được đề cập. Sau khi chắc chắn đã hóa giải việc bị ông Nguyễn Văn Chi không chế, ông Nguyễn Phú Trọng liền lập tức ra tay xử lý ông Nguyễn Xuân Anh để trả hận. Và sắp tới đây số phận của Nguyễn Xuân Ảnh chắc chắn cũng đã có câu trả lời.

Có lẽ thành công lớn nhất trong công cuộc chỉnh đốn đảng dưới chiêu bài chống tham nhũng của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đạt được, không phải là việc kỷ luật cách chức Ủy viên Bộ Chính trị đối với Bí thư Thành ủy TP HCM Đinh La Thăng hay Ủy viên Trung ương Đảng đối với Bí thư Đà Nẵng Nguyễn Xuân Anh. Mà đó là sự tin tưởng của một đám đông dân chúng, vẫn nghĩ rằng ông Nguyễn Phú Trọng đang trừng trị các con sâu dân, mọt nước trong đảng. Thậm chí chủ trương chà đạp luật pháp quốc tế của Tổng Bí thư Trọng "bằng mọi giá bắt bằng được Trịnh Xuân Thanh", kể cả việc cho lực lượng đặc vụ Việt Nam bắt cóc nghi can Trịnh Xuân Thanh giữa thanh thiên bạch nhật tại Berlin cũng được đám đông ô hợp đó tung hô và coi đó là một hành động chính đáng.

Mời xem Video: Tại sao Trần Đại Quang, Hoàng Trung Hải mặc quân phục Đại tướng gặp Tổng TM trưởng QĐ sau HNTW6?


Đáng tiếc rằng, trong cái đám đông ô hợp đó lại có không ít những người vốn được khoác danh "trí thức tinh hoa" một thời. Cho đến bây giờ họ vẫn không hiểu được rằng, cái gọi là  cái gọi là chống tham nhũng hay chỉnh đốn đảng của Tổng Bí thư Trọng nhân danh đảng CSVN tất cả đều theo đúng quy trình "đánh một bên - không phải phe ta".

Bởi những vi phạm của ông Đinh La Thăng cố ý làm trái gây thất thoát hàng chục ngàn tỷ ở Petro Việt Nam, nếu so với các sai phạm của Võ Kim Cự trong vụ việc Formosa Hà tĩnh gây ô nhiễm biển 4 tỉnh Bắc Trung Bộ thì cũng chẳng khác nhau bao nhiêu. Hay các vi phạm của Bí thư Nguyễn Xuân Anh, kể cả việc bằng cấp "giả" cũng không có gì là đáng kể nếu so với hàng ngàn, hàng vạn các vụ sai phạm của giới lãnh đạo đảng ở các cấp từ trung ương đến địa phương trong thời gian qua. Sự tránh né nếu không nói là cố ý bao che đối với các lãnh đạo Bộ Y tế trong vụ VN Pharma, vụ biệt phủ Yên Bái v.v... là những ví dụ khẳng định điều đó.

Đó là chưa kể đến những chuyện khuất tất (có thể có) của ông Tổng Bí thư "đáng kính" như đã nói đến ở trên.

Ngày 18 tháng 10 năm 2017

17 tháng 10, 2017

Tại sao nhà cầm quyền VN muốn cắt đứt quan hệ Đức-Việt?


Theo dõi vụ nhà cầm quyền VN ngang nhiên phạm pháp tại một quốc gia giữ vai trò chủ chốt trong khối Âu Châu, và nhất là cách phạm pháp, thì phải hiểu là nhà cầm quyền VN cố tình gây thế bắt buộc, để Đức phải cắt quan hệ với Việt Nam. Nếu có câu hỏi thì là câu hỏi tại sao những người đang cầm quyền tại Việt Nam lại muốn cắt con đường sống hiếm hoi còn lại của đất nước, như thể đẩy chính mình xuống vực thẳm? Và tại sao lại vương vãi vết tích vào tận toà đại sứ VN, trả xe thuê mà cố tình không chùi rửa vết máu, không vứt lọ thuốc xịt gây mê v.v...?

Chỉ có một giải đáp duy nhất là nhà cầm quyền VN hiện nay có thể gồm những người mang quốc tịch Việt Nam nhưng thực ra là những người Trung quốc.

Xin kính mời tất cả những người Việt Nam có suy nghĩ hãy tạm dừng sự mổ xẻ chi tiết cả ngàn vấn nạn lớn nhỏ hiện nay hay trong qúa khứ tại Việt Nam, để đầu óc bớt rồi bời, để có thể chú tâm trực diện hai hiện tượng quan trọng đã nổi lên bề mặt:

1/ Trung cộng đã nắm vững ảnh hưởng kinh tế tại Việt Nam và không dấu diếm quyền hạn định hướng những quyết định của nhà cầm quyền VN. Với sự ra đi của Mỹ và Âu Châu, thì họ sẽ đạt được tình trạng "một mình một chợ"

2/ Quan hệ Đức-Việt đã bị đóng băng. Cùng với Đức là khối Âu Châu. 

Sau khi Mỹ rơi vào tình trạng thu mình trong những vấn đề nội bộ, và tiếp tục mất sức vì Bắc Hàn (với Trung Cộng sau lưng) và Syria (dưới ảnh hưởng của Nga, Iran, Trung Cộng). Đừng nhầm một vài động thái của Mỹ tại Biển Đông với quan tâm của Mỹ về vận mạng đất nước và dân tộc Việt nam.

Tại sao cả dân tộc Việt Nam không chống cự?

Vì không nhìn thấy mình đã bị giặc ngoại xâm chiếm đóng!

Nếu nhìn những lực lượng cả chục, trăm ngàn dân chúng tham dự những cuộc biểu tình các nơi trên thế giới khi xã hội, quốc gia họ có vấn đề, thì phải coi như đại đa số dân Việt không hiểu những gì đang và tiếp tục sẽ đến với chính bản thân mình cùng gia đình mình, nên không phản ứng.

Nhà cầm quyền VN không phải là nhà cầm quyền độc tài, tham nhũng, hại dân hại nước duy nhất trên thế giới, không phải là nhà cầm quyền duy nhất đàn áp biểu tình, bắt bớ những người tranh đấu cho nhân quyền và dân quyền, và ngay cả bằng chứng là khi con số người dân có hiểu biết và dám ra mặt chống lại những tệ nạn chỉ cần lên tới vài trăm, vài ngàn, ngay tại VN, thì giới cầm quyền cũng không thể thẳng thừng đàn áp. Do đó cái cớ sợ bị đàn áp, sợ bị bỏ tù, không phải là lý do chính tại sao dân Việt không nghĩ tới cần tự bảo vệ.

Tự vệ bằng cách chạy trốn hoặc đánh lại

Không tự vệ không phải vì hèn. Ù lì, cầu an, là bản tính bình thường của con người không phân biệt màu da, giới tính, tuổi tác. Ù lì và cầu an có thể cho con người sức chịu đựng bền bỉ vô hạn. Phản ứng tự vệ chỉ có, khi con người phải trực tiếp đối phó sự hiểm nguy có thể đưa tới cái chết. Tự vệ bằng cách chạy trốn hoặc đánh lại. Chỉ có cái chết trước mắt mới làm cho con người không tính toán lời lỗ, không có thì giờ để sợ sệt, không còn ước lượng mình có đủ sức hay không, mà phải cấp tốc hành động. 

Mặc dù mọi hành động đều cần phải có sự hiểu biết, đánh giá tình hình, tổ chức v.v... để đưa tới thành công, nhưng điều kiện phải có và đầu tiên là quyết định của mỗi người dân, "cần phải hành động", và "hành động là giải pháp duy nhất". 

Làm sao để mỗi người Việt trực tiếp nhìn thấy hiểm nguy?

Đã có và sẽ có những nhà tranh đấu trả lời "nâng cao dân trí". Câu trả lời đúng vô cùng và cũng mơ hồ không kém. 

Dân trí phải cao bao nhiêu để dân Việt Nam nhìn thấy ngoại bang đã nắm vận mệnh dân tộc mình và đang hủy hoại nòi giống Việt? Tại sao cách đây cả trăm năm, dân tộc Việt đã biết phải liều chết đánh đuổi thực dân Pháp, mà ngày hôm nay với bao văn minh tiến bộ, lại không có hành động thực tiễn gì để trừ khử giặc ngoại xâm đại Hán? Dân Việt ngày nay giỏi vô cùng về mặt cắt nghĩa: tại, bởi, vì, rằng, do... đó là những chữ được nhanh nhẹn xử dụng nhất để cắt nghĩa loanh quanh, và thủ phạm thì chỉ có duy nhất nhà cầm quyền cộng sản VN hiện tại. Nhưng chẳng lẽ nhà cầm quyền thời Pháp thuộc lại còn ít độc tài và ít tàn ác hơn nhà cầm quyền VN hiện nay? Do đó dám chống nhà cầm quyền Pháp mà không dám chống nhà cầm quyền VN đương thời? Hay tại nhìn người Pháp thì biết là ngoại quốc còn nhìn người da vàng mũi tẹt thì chắc mẩm là Việt Nam? Không nhìn thấy hiểm nguy sát bên mình nên không cần, không thể phản ứng?

Như vậy điều người dân cần là tin tức ngắn gọn và chính xác?

Giấc mơ của những quốc gia muốn giúp Việt Nam xây dựng Dân chủ-Tự do

Không những người dân VN mà cả những chính phủ các quốc gia bạn thật tình muốn Việt Nam vững mạnh (để sự trao đổi mang lợi ích đến người dân cả đôi bên) đều cần tin tức chính xác.

Những quốc gia bạn cứ phải đóng vai những ông quan Toà không thực lực để những người VN chạy đến kêu khóc, "mách" những khi bị đàn áp, mà cũng không cần biết có hiệu quả gì hay không. Đôi khi theo dõi cách phía "kêu cứu"chạy lăng xăng khi xảy chuyện, hay đọc những bài báo cáo về những vụ đàn áp do nhà nước cộng sản VN, không đầu không đuôi không đủ chi tiết, mới hiểu cái không thực lực của quốc gia bạn bắt đầu từ chỗ họ không có tin tức chính xác và không được hỗ trợ thường trực bằng những tin tức chính xác. Và họ cũng không rõ người kêu cứu chờ đợi điều gì, có nằm trong khả năng của họ hay không? (1)

Đổ lỗi cho các báo "lề phải" do nhà cầm quyền định hướng, nhưng tình trạng hiện nay của các báo "lề trái" là có qúa nhiều những bài bình luận những việc ít quan trọng hoặc ảo, và "bình luận của bình luận", trong khi những bài đăng tin về cuộc sống thật, lại quá ít hay không có. Người viết bình luận thì viết theo sự suy nghĩ của mình, có thể bớt được sự ấm ức của mình mà không cần để ý ai đọc và ai hiểu. Người đưa tin thì phải mô tả những gì xảy ra trong cuộc sống thực, phải rõ ràng mạch lạc, phải lưu tâm đến khả năng hiểu của người nhận tin và làm sao để tin đến tay người nhận. Thí dụ mong đưa tin đến người bình dân mà chỉ luẩn quẩn trong giới trí thức, mong đưa tin đến quốc tế mà chỉ viết bằng tiếng Việt, thì mục đích không thể đạt được.

Lẽ dĩ nhiên không phải muốn đi tới cực Bắc là tới liền, nhưng trước hết là phải đi đúng hướng. Hành động "nhộn nhịp" mà không rõ mục tiêu từng bước, nhất định không đưa tới đâu hết.


Cho tới hôm nay, không có một danh sách đứng đắn nào, dù không hoàn hảo, về những vùng đất Việt Nam nằm trong tay Trung Cộng, không có một danh sách đứng đắn nào về những trung tâm thương mại, nhà máy của Trung Cộng tại Việt Nam, không có một danh sách những tỉnh, huyện, làng, xã, số nạn nhân và gia đình bị nạn ô nhiễm môi sinh do Formosa gây ra.

Chính phủ Đức đang mong đợi nhận được danh sách những vụ tham nhũng đang xảy ra tại VN, đang làm dân thêm kiệt quệ, trong khi chương trình bài trừ tham nhũng của ông Nguyễn Phú Trọng chỉ rắp tâm nhắm tới ông Trịnh xuân Thanh và đồng bọn, bắt cóc người tại thủ đô của nước Đức rồi kêu rêu Đức không ủng hộ họ bài trừ tham nhũng.

Xin người Việt hãy giúp chính phủ Đức giúp VN bài trừ tham nhũng thiết thực ngay trong hiện tại. Luôn tiện vạch mặt âm mưu của những tên đại Hán mang quốc tịch Việt Nam.

Thục Quyên

HN
Works at Làm tự do
Ông Các Mác nói :Một nhạc sỹ vĩ cầm có thể độc tấu, nhưng một dàn nhạc thì cần phải có nhạc trưởng .Nhân Dân như một cánh đồng cỏ khô, nhưng không có người bật que diêm để châm lửa thì mãi vẫn là đồng cỏ khô.Hiện nay ở ta chỉ có người nói, người lý luận, nhưng chưa có người biết tổ chức tập hợp quần chúng. Tất cả các cuộc cách mạng ( thay cũ đổi mới ) đều phải cần một thủ lĩnh và bộ tham mưu của họ. Tầng lớp thống trị không bao giờ tự nguyện từ bỏ quyền thống trị của nó. Những bài báo mạng như thế này cũng chỉ tác động được đến số rất ít người đọc, vì đa số Nhân Dân không tiếp cận được bằng vi tính và điện thoại di động.
LikeReplyJust now