28 tháng 9, 2017

Chuối xanh và 13 tác dụng tốt cho sức khoẻ hẳn bạn chưa biết



Nhiều người đã biết đến chuối xanh qua bài thuốc trị hắc lào, tiêu chảy trong dân gian. Nhưng thực ra chuối xanh còn rất nhiều ích lợi khác: giảm cân, chống ung thư, ổn định đường huyết, điều hòa cảm xúc…
Khác với chuối chín chứa nhiều đường, chuối xanh rất giàu tinh bột, nhất là thành phần kháng tinh bột (resistant starch). Vỏ chuối xanh có nhiều chất chống oxi hóa, các tanin, chất kháng khuẩn. Ruột chuối giàu khoáng chất và vitamin… Điều này làm cho chuối xanh trở nên vô cùng hữu ích trong ẩm thực, phòng chống nhiều loại bệnh.
1. Tăng cảm giác no, giảm cân
Hàm lượng chất xơ trong chuối xanh giúp bạn cảm thấy no lâu, do đó mà sẽ ăn ít hơn. Thêm chuối xanh vào chế độ ăn uống của bạn có thể giúp bạn giảm cân hiệu quả bằng cách giảm lượng calo tiêu thụ.

Người bị tiểu đường ăn chuối xanh nấu chín sẽ không bị tăng đường huyết do tốc độ tiêu hóa chậm hơn rất nhiều so với cơm gạo bình thường.
2. Giúp hấp thụ dinh dưỡng tốt hơn
Chuối xanh giàu kháng tinh bột, chất khoáng và vitamin (Ảnh: Internet)
Phần lớn sự hấp thụ khoáng chất xảy ra ở ruột non. Các thành phần pectin trong chuối xanh làm chậm chuyển động trong ruột non, do đó nó thúc đẩy việc hấp thu khoáng chất tốt hơn vào máu.
Thêm vào đó, các axit mạch ngắn do vi khuẩn sinh ra tại đại tràng thông qua quá trình lên men đã làm tăng tính hòa tan của khoáng chất, khiến chúng được hấp thu tốt hơn vào trong máu.
3. Tăng cường cấu trúc xương
Uống nhiều thực phẩm có bột đường qua chế biến (bao gồm cả chế độ ăn nhiều đường) có thể gây ra chứng “scurvy xương” (stress oxy hóa làm yếu đi các đệm của xương vốn cấu tạo từ collagen) gây yếu xương.
Ăn chuối xanh sẽ giúp ngăn ngừa hoặc làm chậm sự quá trình này. Đồng thời chuối xanh chứa nhiều khoáng chất cho sức khoẻ xương, bao gồm canxi, magiê, mangan và phốt pho.
Ngoài ra, chúng còn cung cấp các chất chống oxy hoá, các tanin kháng viêm và carotenoid, chất diệp lục giúp ngăn ngừa stress oxy hoá có thể làm tổn thương cấu trúc xương. Chuối xanh cũng chứa silica rất quan trọng cho việc xây dựng và duy trì các sợi collagen.
Như đã nói ở trên, chuối xanh giúp các chất khoáng đi vào máu dễ dàng hơn, nhờ đó mà xương được nuôi dưỡng tốt hơn.
4. Chống oxy hóa
Buồng chuối kỷ lục 180 nải tại Bình Dương (Ảnh: Internet)
Một nghiên cứu đã chứng minh rằng vỏ chuối xanh có khả năng chống oxy hoá cao hơn chín.
Vì vậy, ăn chuối xanh (nấu chín) với vỏ có thể cung cấp cho bạn các chất chống oxy hóa tuyệt vời nhờ các chất diệp lục và tannin.
5. Giảm tiêu chảy
Các tinh bột kháng và pectin – chất xơ hòa tan trong chuối xanh có chức năng nuôi và giữ vi khuẩn tốt. Vì vậy, nếu bị tiêu chảy hãy ăn chuối xanh nấu chín với để nguyên vỏ. Chuối xanh cũng chứa hàm lượng tanin cao có tác dụng như chất làm se và kháng viêm.
Trong dân gian, bột chuối tiêu xanh là một vị thuốc quen thuộc trong điều trị tiêu chảy. Nấu cháo bột chuối tiêu xanh giúp trẻ kìm được cơn tiêu chảy.
6. Tăng độ nhạy insulin và làm giảm đường huyết
Chuối xanh giàu kháng tinh bột (resistant starch), chất này có thể giúp cải thiện độ nhạy cảm insulin và giảm lượng đường trong máu. Ăn chuối xanh nấu chín có thể là một cách tốt để phòng tránh bệnh tiểu đường và hỗ trợ điều trị bệnh tiểu đường.
7. Không chứa gluten
Ngày nay nhiều người bị dị ứng với gluten, họ bạn cảm thấy mệt mỏi khi tìm kiếm các lựa chọn thay thế cho ngũ cốc giàu gluten. Hãy sử dụng chuối xanh nấu chín. Chúng không chứa gluten và cũng tốt cho đường huyết.
8. Giảm căng thẳng
Món cá kho chuối nổi tiếng (Ảnh: Internet)
Pectin và thành phần kháng tinh bột trong chuối xanh không chỉ giúp thúc đẩy quá trình tiêu hóa tốt mà còn giúp giảm căng thẳng hiệu quả. Trong chuối xanh có nhiều tryptophan, giúp tạo ra loại hóc-môn giúp bạn cảm thấy vui vẻ. Đó cũng có thể là kết quả của việc tăng nồng độ oxit nitric (NO) do các chất chống oxy hoá như tannin, carotenoid, chất diệp lục trong chuối xanh.
Chuối xanh giàu axit amin tryptophan, có tác dụng tăng cường sản xuất serotonin – hóc-môn làm bạn có cảm giác hạnh phúc.
9. Giảm viêm dạ dày, loét tá tràng
Bên cạnh thành phần pectin trong chuối có thể phủ một lớp bảo vệ lên dạ dày, ngăn ngừa tác dụng mài mòn của axit clohydric, chuối xanh để vỏ nấu chín cũng cung cấp tannin có tính kháng virut/kháng khuẩn và chống viêm.
10. Tăng tuổi thọ, làm đẹp
Tanin, polyphenol hòa tan trong nước được tìm thấy trong bột chuối xanh và vỏ. Các chất này cùng với carotenoid và chất diệp lục hoạt động như một chất chống oxy hoá, chống viêm và chống ung thư, đồng thời tăng cường miễn dịch, làm đẹp da…
11. Giảm huyết áp, phòng đột quỵ
Các chất chống oxy hóa trong chuối xanh bao gồm tanin, carotenoid và chất diệp lục cũng đóng một vai trò quan trọng trong việc hạ huyết áp. Nó tăng cường oxit nitric – chất có vai trò đặc biệt quan trọng chống lão hóa, mở rộng mạch máu tăng dòng chảy cung cấp oxy và các dưỡng chất đến tế bào, giảm nguy cơ đột quỵ
Bên cạnh đó, các khoáng chất Mg, Ka và vitamin B6 trong chuối xanh cũng tích cực hỗ trợ hoạt động cho hệ tim mạch.
12. Ngăn ngừa ung thư đại tràng
Chuối xanh nấu cùng với các nguyên liệu khác, không ăn sống chuối xanh (Ảnh: Internet)
Thành phần kháng tinh bột trong chuối xanh hoạt động như prebiotic – thức ăn cho các lợi khuẩn phát triển, kìm hãm các vi khuẩn độc hại gây viêm, ung thư đại tràng.
Các chất chống oxy hoá và tanin kháng viêm của tannin cũng được cho là có vai trò quan trọng trong phòng chống ung thư ruột già.
13. Điều hòa mỡ máu
Mỡ máu tăng cao được cho là gắn liền với nguy cơ các bệnh tim mạch.
Vỏ chuối xanh tác dụng chống oxy hóa cao hơn vỏ chuối chín. Ăn chuối xanh cả vỏ nấu chín sẽ mang lại sự chống oxy hóa tuyệt vời nhờ các chất diệp lục và tannin trong đó, nó có thể giúp điều hòa mức độ lipid trong máu.
Theo Naturalnews
Minh Thành

Có phải TBT Nguyễn Phú Trọng thực sự muốn diệt "Mối Chúa"?


Thật là một sự trùng hợp khá thú vị. Trong khi ngài TBT Nguyễn Phú Trọng và Uỷ ban Kiểm tra Trung ương ĐCSVN đang say sưa với chiến dịch “đốt lò” của mình, là thi hành kỷ luật một loạt cán bộ trung cao và cấp tại một số ban ngành và địa phương. Đặc biệt trong số đó là lãnh đạo của TP Đà Nẵng, Bí thư Nguyễn Xuân Anh. Thì cũng là lúc cuốn tiểu thuyết “Mối Chúa” của nhà văn Tạ Duy Anh bị Cục Xuất bản, in và phát hành (Bộ Thông tin - truyền thông) đình chỉ phát hành.

Lý do khiến cuốn tiểu thuyết "Mối Chúa" của nhà văn Tạ Duy Anh bị đình chỉ phát hành là:

"Nội dung cuốn sách phản ánh những vấn đề nổi cộm trong xã hội hiện nay. Tác giả đã vạch trần những tiêu cực và bất công trong xã hội. Tuy nhiên, phần lớn các nhân vật trong tác phẩm từ thấp đến cao đều đen tối, vô vọng, đau đớn.

Qua lời kể của các nhân vật, hiện lên những thế lực hắc ám, một xã hội hầu như chỉ được chỉ huy bởi những kẻ ngu dốt, tham lam, thủ đoạn. Toàn bộ hệ thống bộ máy chính quyền bộc lộ sự tàn nhẫn, vô đạo, đàn áp nông dân, giết hại lẫn nhau, giết người chống đối chỉ vì tiền. Các trang viết về chính quyền cưỡng chế nông dân trong việc thực hiện các dự án được miêu tả một cách cường điệu, coi đó như hai lực lượng thù địch, chính quyền đàn áp như một trận đánh được chuẩn bị kỹ lưỡng từ vũ khí đến lực lượng bí mật".

Tác giả Ngã tư Vọng nhận xét:

“Tiểu thuyết Mối chúa chưa đến tay bạn đọc, nhưng những thân hữu có dịp đọc trước cho biết: Nhân vật là những bố già đầy quyền lực đứng sau tất cả các dự án động trời, các hợp đồng béo bở. Họ ngồi xổm lên pháp lý, đái vào pháp luật, ỉa vào đạo đức, lòng tham khôn cùng, bất chấp sự đớn đau, vô vọng, vùng vẫy của những người nông dân, thấp cổ bé họng. Các trang viết về chính quyền đàn áp dân được miêu tả như những trận đánh lớn, chuẩn bị kỹ từ vũ khí, khí tài, vật dụng, với nhiều mánh khóe, mưu mẹo, và xảo quyệt. Chính quyền sử dụng cả lực lượng truyền thông khổng lồ vào việc bôi đen những người nông dân bám đất. Họ huy động đặc công, đặc tình, lực lượng đặc biệt tinh nhuệ để đàn áp nông dân - tầng lớp tay không, bần cùng nhất của xã hội.

Nông thôn Việt Nam đang quằn quại trong cay đắng, chua chát, đớn đau, u ám, đen tối, và băng hoại. Nông dân Việt Nam tuyệt vọng về sự phản bội, tráo trở của những kẻ nắm quyền hành”.

Trong thế giới tự nhiên, mối là loài động vất rất nguy hại. Vì thức ăn chính của mối là chất cellulose có trong gỗ, nên chúng đục khoét tàn phá các công trình, nhà cửa và các vật dụng được làm từ gỗ. Nói về sự nguy hại đối với con người thì chuột không bằng mối. Chuột không thể làm sập nhà, vỡ đê. Nhưng chỉ cần một tổ mối không bị phát hiện và tiêu diệt kịp thời, có thể phá hoại cả con đê vững chắc, đe dọa tính mạng hàng triệu con người khi lũ lụt tràn về đe dọa làm vỡ đê.

Theo kinh nghiệm dân gian, muốn diệt một tổ mối thì phải diệt cho bằng được con mối chúa. Vì nó có khả năng sinh sản ra hàng triệu con mối thợ khác. Muốn triệt tiêu một tổ mối có hai cách. Thứ nhất là xịt loại thuốc lưu dẫn vào đám mối thợ. Tuy rằng thuốc không trực tiếp tiếp xúc với mối chúa. Nhưng với tính năng lưu dẫn của thuốc, nó sẽ lây lan và toàn bộ tổ mối, từ mối chúa đến mối thợ đều chết sạch sành sanh. Kiểu diệt này loại trừ được hậu họa của mối, và giữ nguyên được cái tổ của nó.

Cách thứ hai là phải đào phá nát tan tành cả ổ mối thì mới bắt được mối chúa. Vì mối chúa ở rất sâu trong tổ của nó. Và nó lại được bao bọc bởi một cái tổ đặc biệt, được các mối thợ đúc thành một khối đất to và bền, như hai cái đĩa úp vào nhau. Phải phá được cái tổ đặc biệt ấy mới bắt được mối chúa.

ĐCSVN hiện nay cũng y hệt như cái tổ mối. Cả đất nước là một tổ mối khổng lồ. Trong đó mỗi bộ, ban ngành và địa phương là những tổ mối nhỏ hơn. Những con mối chúa trong những tổ mối này cũng được bao bọc trong những cái tổ đặc biệt bởi các nhóm lợi ích, các thế lực công khai và ngấm ngầm. Chúng luôn bất chấp mọi đạo lý và pháp luật, sẵn sàng xả thân để bảo vệ cho sự an toàn của mối chúa. Loài mối tự nhiên chỉ ăn các loại gỗ. Còn loài mối đặc biệt do ĐCSVN xây đắp nên gần 90 năm nay thì “chúng ăn không từ một thứ gì của dân”. Câu nói này của bà Phó Doan, suy rộng ra (mượn ý Boác), cũng có nghĩa là, như lời bài hát “Chúng đi buôn” của tác giả Phan Văn Hưng:


“Chúng ăn vuông ăn méo ăn tròn
Chúng ăn to ăn bé cỏn con
Chúng ăn trên ăn dưới ăn ngang
Cho mặc người ai thở ai than….
Chúng ăn chơi xương máu đồng loại
Chúng chơi vui trên kiếp nghèo đói
Chúng chơi sang chơi xấu chơi oai
Chơi như đời không còn ngày mai…”.

Chỉ xem qua một đám mối thợ loại vừa tại tỉnh Gia Lai, trong một năm chúng “ăn tàn phá hại” như thế nào:

“Chỉ trong một năm, Văn phòng đoàn ĐBQH và HĐND tỉnh Gia Lai “tiếp khách” hết 3,2 tỷ đồng. Có ngày tiếp đến hai, ba đoàn khách, ở hai, ba địa điểm cách nhau hàng trăm km.Văn phòng này đã chi sai hơn 11 tỷ đồng cho các công tác tiếp khách, đối ngoại và an ninh. Chỉ riêng chi cho Văn phòng phẩm đã hết 1,2 tỷ đồng. Và tiền mua bia hết...2,6 tỷ đồng”.

“Văn phòng chỉ có năm người. Mỗi lon bia bình quân 10.000 đồng. 2,6 tỷ tương đương với 260.000 lon bia. Chia cho 5 người, mỗi người bình quân 52.000 lon bia. Một năm có 365 ngày, vậy mỗi ngày, một người uống hết gần 150 lon”.

Dư luận cho rằng, nói chiến dịch “đốt lò” của ông Nguyễn Phú Trọng là để chống tham nhũng, là diệt những con chuột con mối đang ngày càng sinh sôi nảy nở, để cứu cái đảng “quan vinh muôn năm” khỏi sụp đổ, thì chỉ là chuyện khôi hài. Chính ngay vị Tổng Tư lệnh phát động chiến dịch này cũng đâu có sạch sẽ gì, mà “lại cầm bó đuốc soi xem chân người”. Một khi tay mình đã “nhúng chàm” mà đòi đi “đốt lò, diệt mối” thì chỉ làm trò hề cho những đàn chuột và đàn mối khác tha hồ đục khoẻt mà thôi.

Được sự làm ngơ của ngài Tổng Bí thư, các tổ mối ở các bộ, ngành và địa phương đua nhau phát huy hết tài năng sáng tạo và trí tuệ thông thái của mình trong việc vơ vét và làm giàu một cách bất chính, vô đạo đức.

Bộ Giáo dục là nơi ươm mầm tương lai đất nước, cho ‘lợi ích trăm năm”. Thế nhưng, ở cấp thượng tầng thì họ đem học sinh ra làm chuột bạch cho các mô hình thí điểm với cái gọi là “Đề án Cải cách giáo dục” hàng năm tốn hàng trăm tỷ. Thực chất của các đề án này là rút tiền ngân sách một cách hợp pháp. Đàn mối cấp dưới thì rất hung hăng và sảng tạo ra rất nhiều khoản thu phi lý vào đầu mỗi năm học, thông qua cái công cụ tay sai, gọi là “hội cha mẹ học sinh”. Làm cho các phụ huynh “méo mặt” mỗi khi năm học mới đến.

Bộ Y tế dưới sự lèo lái của con mối chúa béo ụ Nguyễn Thị Kim Tiến, trong những năm qua đã làm biết bao trẻ em vô tội bị chết oan uổng qua các vụ dịch sởi, tiêm nhầm vắc xin.v.v.Mà nguyên nhân là do sự thờ ơ vô cảm, bất tài bất lực của mụ Kim Tiến và đám nhân viên dưới quyền mụ này. Đặc biệt nghiêm trọng nhất là vụ con mụ phù thủy này bảo kê cho công ty VN Pharma buôn thuốc giả về bán cho những bệnh nhân nghèo với giá cắt cổ, gây phẫn nộ trong dư luận mấy tháng qua. Thế nhưng con mối chúa này đến nay vẫn yên vị và tiếp tục tác oai tác quái, làm giàu trên thân xác người bệnh. Coi khinh những tiếng rên xiết của các nạn nhân của mụ do uống thuốc dổm của phe nhóm mụ gây ra những cái chết thương tâm.

Nhưng “tập đoàn mối” hút máu nhân dân một cách trắng trợn và tàn bạo nhất hiện nay, là Bộ Giao thông vận tải, thông qua các chủ đầu tư BOT. Chúng lập ra hàng trăm trạm thu phí tại những con đường độc đạo, những nơi hiểm yếu nhất, theo kiểu “đơm đó”, với chủ trương “không cho chúng nó thoát”. Và cứ thế, hàng ngày, những đồng tiền xương máu của nhân dân từ khắp nơi không ngừng chảy vào chiếc túi tham vô độ của bọn chúng.

Các “tập đoàn mối” tại các địa phương cũng không kém các thủ đoạn tàn phá và vơ vét. Tại những tỉnh còn rừng, thì chúng ngang nhiên chặt phá mỗi đợt hàng trăm héc ta rừng gỗ quý. Vụ Chi cục trưởng Chi cục Kiểm lâm tỉnh Quảng trị Khổng Trung với ngôi nhà rường bằng gỗ kết cấu ba gian hai chái bề thế với khoảng 80 m3 gỗ quý tại xã Hải Ba (Hải Lăng, Quảng Trị) là một ví dụ.

Nếu có bị dân phát giác và tố cáo, thì bọn chúng cũng chỉ “rút kinh nghiệm sâu sắc” là xong. Nếu dư luận nóng quá thì cũng đem vài con chuột con ra thí, thế là em chuyện.

Thành phố Hà Nội vì không có rừng, thì chúng vắt óc nghĩ ra cách làm tiền bằng cách lập dự án thay thế hàng mấy ngàn cây cổ thụ hàng trăm tuổi, để trồng mới các cây con. Với dự án này, chúng đã thu lợi được hàng ngàn tỷ. Vừa có gỗ quý bán cho nhà thầu TQ để lấy tiền, vừa lấy tiền công trồng mới các loại cây gọi là “Vàng Tâm” đắt tiền, nhưng thực chất là giống Cây Mỡ rẻ tiền.

Bên cạnh đó là các vụ trắng trợn đàn áp dân để cướp đất làm các dự án, được nấp dưới những tên gọi mỹ miều là các công trình phục vụ dân sinh. Chúng còn cấp phép vô tội vạ cho bọn cát tặc lộng hành, nạo vét đến cạn kiệt nguồn tài nguyên quý giá này trên các dòng sông. Làm mỗi năm mất đi hàng ngàn héc ta đất nông nghiệp của dân, biến người làm nông nghiệp trở nên trắng tay, vừa mất do đất bị cướp, vừa mất đất do dòng sông bị sạt lở.

Vụ kỷ luật Bí thư TP Đà Nẵng Nguyễn Xuân Anh đang làm nóng dư luận trong và ngoài nước hiện nay, cũng chỉ là vụ tranh giành quyền lợi giữa các phe nhóm mà thôi. Nếu nói về tài sản không minh bạch của Nguyễn Xuân Anh, chỉ là “cái móng tay” so vời “biệt phủ” của Giám đốc Sở TN&MT Yên Bái Phạm Sỹ Quý; tòa ngang dãy dọc và hàng mấy chục cổ phiếu cổ phần tại các ngân hàng và doanh nghiệp của Phó Tổng Thanh tra Chính phủ Ngô Văn Khánh. Lại càng không thể so sánh với mấy vị đã “hạ cánh an toàn” như Trần Văn Truyền, Võ Kim Cự, hoặc Hồ Thị Kim Thoa.

Nói về bằng cấp của Xuân Anh không đúng quy định cũng chỉ là những luận điệu vơ vẩn rẻ tiền, không đánh lừa được ai. Tấm bằng TS của Xuân Anh nếu không có giá trị, cũng còn gấp trăm lần những tấm bằng TS được lấy từ các “lò ấp” mà mỗi năm cho ra lò hàng ngàn vị TS giấy.

Từ lâu, TP Đà Nẵng được cho là miếng mồi béo bở cho các nhóm lợi ích của Tổng cục V- Bộ Công an, được nấp bóng thông qua mấy công ty của một số đại gia. Những tài sản về đất đai như hàng loạt nhà công sản, và bản đảo Sơn Trà là khu bảo tồn thiên nhiên với những loài động vật quý hiếm, đã bị chúng thâu tóm và thi nhau băm nát để chia chác nhau.

Nay phe ông Trọng, TT Phúc và Phó TT Trương Hòa Bình đánh vào Bí thư Nguyễn Xuân Anh, cũng là chiến thuật “nhắm bụi tre, nhè bụi hóp”. Tấn công vào thành trì “lợi ích nhóm” gần như bất khả xâm phạm trong hàng chục năm ở Đà Nẵng, chúng vừa giành lại được những miếng mồi béo bở từ tay kẻ khác đem về cho nhóm đàn em của mình. Vừa phá nát những ổ nhóm có thể gây hậu họa về sau. Vì tại đây, ảnh hưởng của Chủ tịch nước Trần Đại Quang còn bao trùm lên nhóm này rất lớn.

Và việc tổ chức vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh đem về nước “đầu thú”, mục tiêu cuối cùng cũng chỉ nhắm vào kẻ cựu thù nay đã hạ cánh để “làm người tử tế” là Ba X, xem ra màn kịch này rất hạ sách. Chỉ đem lại sự nhục nhã cho một đất nước được mệnh danh là ổ nhóm của bọn khủng bố dưới con mắt các nước văn minh. Chưa nói đến thiệt hại về mặt kinh tế chưa biết bao nhiêu mà tính.

Nếu phe ông Trọng thật sự chống tham nhũng, tại sao còn dung dưỡng cho những Đinh La Thăng, Nguyễn Thị Kim Tiến, Trịnh Văn Chiến, Võ Kim Cự, Ngô Văn Khánh, và hằng hà sa số những con sâu khác hiện nay tiếp tục ăn tàn phá hại của dân? Sao chỉ dám “lột” mấy cái chức không còn nữa của Trần Văn Truyền, Vũ Huy Hoàng..vv. Sao không dám bắt chúng đứng trước “vành móng ngựa” để trả lời trước dân về những khối tài sản khổng lồ của chúng do đâu mà có?

Nhận xét về thực trạng của ĐCSVN hiện nay, và chiến dịch “đốt lò” của ông Nguyễn Phú Trọng, lão tướng Nguyễn Trọng Vĩnh kết luận:

“ĐCSVN hiện nay đã trở thành một ổ tham nhũng trầm trọng, khó có thể kiềm chế và kiểm soát được! Bọn tham nhũng đều là những cán bộ, đảng viên trung cao cấp của Đảng, chúng đã trở thành bầy sâu, tập đoàn sâu và ăn của dân không từ một thứ gì!

Bọn chúng không còn là một khối đoàn kết vững chắc như xưa. Nay đã chia rẽ, đang hình thành nhiều phe nhóm lợi ích tệ hại trong đảng, và các phe phái này đang ra sức đấu đá, tranh giành nhau quyền lợi và quyền lực, không thiết tha gì với lợi ích dân tộc, với quyền lợi đất nước nữa!

ĐCSVN ngày nay đã lệ thuộc nặng nề vào vào ĐCSTQ! Sau khi bí mật ký kết thỏa ước Thành Đô (9/1990) với ĐCSTQ, ĐCSVN làm ngơ, không dám ra tuyên bố phản đối và thực hiện biện pháp đáp trả khi chủ quyền biển đảo của Tổ quốc bị bọn TQ xâm phạm, và mới đây Việt Nam phải nhẫn nhục đầu hàng, chấp nhận yêu sách ngang ngược của TQ đòi VN phải ngừng Dự án khoan thăm dò khí đốt tại Lô 136/03 thuộc bãi Tư Chính nằm hoàn toàn trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam!"

Tóm lại, trong tình hình đất nước hiện nay, muốn cứu vãn dân tộc này, đất nước này thoát khỏi họa xâm lăng của giặc Tàu đang từng ngày từng giờ hăm he thôn tính nước ta. Đồng thời thoát khỏi căn bệnh dịch hạch của chủ nghĩa cộng sản đang đè đầu cưỡi cổ và bóc lột, hút máu nhân dân đến tận xương tủy. Không có cách nào khác là, toàn dân ta phải đoàn kết một lòng,chung tay góp sức. Phải dùng loại thuốc “lưu dẫn” cực mạnh, xịt thẳng vào tận hang ổ của chúng. Để từ đó, đám mối thợ chết trước, và sẽ lây lan đến bè lũ mối chúa cùng chết hết.

Sau khi diệt được bầy đàn mối con và giữ nguyên được đất nước này khỏi bị tàn phá, sẽ bắt lũ mối chúa cho vào lò, hoặc quăng xuống biển làm mồi cho cá. Có như vậy nhân dân Việt Nam mới có điều kiện xây dựng nhà nước thực sự là của dân, do dân và vì dân. Và bảo vệ được giang sơn gấm vóc do cha ông để lại.

Hương Khê

27 tháng 9, 2017

Nhận diện Diễn biến hòa bình và Tự diễn biến
 

Chu Mộng Long
26 - 09 - 2017
 

Lời dẫn của Chu Mộng Long: Tôi là nhà khoa học, chỉ bình luận khách quan trên cái nhìn triết học. Nếu có chủ quan nào đó thì là do lập trường dân tộc, lập trường giai cấp – tôi đứng về phía dân tộc tôi và những người lao động chân chính. Không ai được phép chụp mũ chính trị bài viết này. 

Bất cứ một sinh hoạt hay học tập chính trị nào đó, cụm từ “Diễn biến hòa bình” đều vang lên. Nó vừa hiển ngôn nơi những người phát ngôn tuyên truyền vừa hàm ý sâu xa đầy bí hiểm. Trong cuộc chiến chống Diễn biến hòa bình của Đảng Cộng sản, tự nó đẻ ra các thuật ngữ phái sinh: tự diễn biến, suy thoái… Chính các thuật ngữ phái sinh này đã hé lộ phần sâu kín kia. Nó thách thức một tư duy khoa học về vấn đề thay cho những nhận định chủ quan vô căn cứ về đối tượng, phương pháp chống diễn biến và tự diễn biến.

Đối tượng hiển ngôn được quy về đế quốc Mỹ và tư bản phương Tây. Chống diễn biến hòa bình là chống Mỹ và tư bản phương Tây để bảo vệ thành trì xã hội chủ nghĩa dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản. Hiển nhiên chống Tự diễn biến là chống suy thoái từ nội bộ tư tưởng và nhân cách của những người cộng sản. Phương pháp đơn giản là luôn cảnh giác trước các thế lực thù địch ở Mỹ và phương Tây, thanh trừng những người thuộc chủ nghĩa xét lại hoặc bị tha hóa trong nội bộ lãnh đạo Đàng Cộng sản.

Nhiều diễn giả tự hào: Trung Quốc và Việt Nam đã chiến thắng ngoạn mục, đánh bại âm mưu diễn biến hòa bình của các thế lực thù địch.

Tôi hoài nghi, bởi sự thật Diễn biến hòa bình là cái gì vậy?


Từ điển Wikipedia diễn giải:

“Diễn biến hòa bình (tiếng Trung: 和平演變, âm Hán Việt: hoà bình diễn biến) là khái niệm của một số nhà nước Xã hội chủ nghĩa sử dụng để nói về một chiến lược chính trị của các nước tư bản chủ nghĩa chống lại chủ nghĩa xã hội. Đó là một diễn biến không đổ máu nhưng mà nó dẫn đến sự loại bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản tại các nước Xã hội chủ nghĩa [1]. Hiện nay, khái niệm này cũng được dùng để chỉ sự âm thầm can thiệp của một nước phương Tây vào tình hình chính trị nội bộ của một nước đối thủ, dù đó không phải một nước xã hội chủ nghĩa, ví dụ như Nga.[2]

Từ diễn biến hòa bình lần đầu tiên được đề cập tới trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh bởi John Foster Dulles, cựu ngoại trưởng Mỹ trong những năm 1950, khi bàn về Liên Xô.[3] Ý niệm này được Dulles mô tả là một quá trình chuyển đổi “hòa bình” từ một thể chế mà chính phủ Mỹ xem là độc tài sang dân chủ tại một nước cộng sản.[4] Trung Quốc dưới thời Mao Trạch Đông đã tuyên bố chống lại “diễn biến hòa bình” từ năm 1959.[5] Nhất là sau vụ đàn áp Thiên An Môn, báo chí Trung Quốc càng nhấn mạnh “thủ đoạn diễn biến hoà bình” của Tây phương để đánh đổ các Nhà nước cộng sản chủ nghĩa.[6]

Một số biến động dưới dạng “diễn biến hòa bình” gần đây diễn ra ở một số quốc gia[7] đã làm thay đổi mô hình chính trị của một đất nước, như việc “tự diễn biến” ở Miến Điện chuyển từ một chế độ quân phiệt (quân đội nắm quyền) sang mô hình nghị viện đầu phiếu[8] hay ở Đông Đức bãi bỏ thể chế Cộng sản.[9]”

Diễn giải này không khác các giáo trình, các báo cáo chính trị tại Việt Nam.

Nếu tìm hiểu sâu xa hơn, Diễn biến hòa bình không phải là sáng tạo của đế quốc Mỹ mà gốc từ Trung Hoa thời cổ đại. Người dùng cụm từ này và thực hiện thành chiến lược Diễn biến hòa bình đầu tiên chính là Quản Trọng thời Chiến Quốc. Tề Hoàn Công sau khi thu phục được các nước chư hầu để làm bá chủ vẫn không thu phục được Sở. Các tướng Tề đề xuất sử dụng vũ trang chinh phạt, nhưng Quản Trọng can ngăn vì đánh nhau chỉ có thể rơi vào thế “lưỡng bại câu thương”. Quản Trọng chủ trương đánh vào kinh tế, tức chọc thủng dạ dày nước Sở trước khi thít vòng kim cô lên đầu vua Sở. Quản Trọng cho thương gia sang Sở rao giá mua hươu, từ trị giá 2 quan một con lên đến 5 quan một con. Thương nhân và các quan nước Sở tham tiền ào ạt kéo nhau đi thu mua các loại hươu săn được để xuất khẩu sang Tề. Giá lại tăng vọt lên 10 quan một con. Sở Vương cùng quan lại mừng lắm, vì tiền vô như nước. Đến đây, Quản Trọng lại nâng giá lên 40 quan một con, bằng cả vạn cân lương thực. Vậy là toàn dân bỏ cả nông cụ, bỏ cả ruộng vườn vào núi săn hươu. Quân binh cũng bỏ luôn luyện tập để làm kinh tế, toàn bộ cung tên được dùng để săn hươu bán cho lái buôn nước Tề.

Nước Sở đồng ruộng bỏ hoang, rừng núi tiêu điều, nhưng bù lại tiền chất thành đống. Đùng một cái, Quản Trọng ra lệnh đóng cửa khẩu và dừng nhập hươu. Lại ra lệnh các nước chư hầu không được bán lương thực cho nước Sở, bây giờ gọi là Cấm vận. Kết quả, nước Sở rơi vào mất an ninh lương thực và đói kém, loạn lạc diễn ra khắp nơi. Nước Sở buộc phải thần phục Tề vô điều kiện. Tề biến Sở thành chư hầu mà không tốn xương máu.

Rõ ràng Mỹ và phương Tây đã học tập Diễn biến hòa bình từ đế quốc Trung Hoa cổ đại. Cho nên ta hiểu vì sao, ngay từ năm 1959, sau khi nghe phát biểu của John Foster Dulles, cựu ngoại trưởng Mỹ, Mao Trạch Đông đã hoảng hốt và lo đối phó. Chiến lược diễn biến hòa bình thành công đối với Liên Xô và Đông Âu, nhưng lại thất bại trên đất nước Trung Quốc, vì lãnh đạo Trung Quốc quá quen với chiếc gậy đòi đập lên lưng ông khi đó. Sau vụ đàn áp khốc liệt phong trào Thiên An Môn, Đặng Tiểu Bình đã tương kế tựu kế, chống diễn biến hòa bình bằng Tự diễn biến. Biết người cộng sản từ trong nghèo đói và mù chữ, vừa tham vừa ngu mà ra, rất dễ rơi vào bẫy diễn biến hòa bình, Đặng đã mở cửa và cải cách kinh tế tập trung thành kinh tế thị trường, biến đô la của Mỹ và phương Tây từ miếng mồi cám dỗ cho sự phản bội thành món quà ban ơn cho sự trung thành với lý tưởng của Đảng Cộng sản.

Thực chất, lý tưởng cộng sản chỉ còn là cái vỏ để che đậy cho lợi ích phe nhóm mang danh cộng sản.

Hệ quả, diễn biến hòa bình bằng kế nuôi hươu của Quản Trọng cả ngàn năm trước lại được Trung Quốc áp đặt lên Việt Nam hiện nay mới đau. Bao nhiêu năm nay, nông dân Việt Nam khốn khổ vì kế nuôi hươu này. Việc Quản Trọng làm đối với nước Sở ngày xưa không xa lạ với việc Trung Quốc đã và đang làm với Việt Nam hôm nay. An ninh lương thực ngày một rơi vào tình trạng nguy hiểm. Đời sống nông dân bấp bênh. Một bộ phận không nhỏ người cộng sản bị suy thoái, biến chất vì sự cám dỗ của đồng tiền. Kinh tế, chính trị có nguy cơ lệ thuộc Trung Hoa, nhưng gần như bị đánh lạc hướng phòng thủ sang đế quốc Mỹ và phương Tây.

Chống Diễn biến hòa bình thực chất là ý thức bảo vệ độc lập dân tộc và đấu tranh giai cấp. Nôm na, diễn biến hòa bình không khác cái bẫy bắt cá của người Nam Bộ. Người nông dân đào một cái hố, chỉ cần lắp một ống nước thông ra sông hay hồ, bỏ mồi vào hố là cám dỗ cả đàn cá, cua, lươn đua nhau chui tọt vào đó. Kẻ cầm quyền một khi lòng tham nổi lên, ắt không thể không sa vào bẫy. Hệ quả nhãn tiền của nó là bán cả tài nguyên, đánh đổi môi trường cho ngoại bang. Trong khi nhân dân phải gánh bao nhiêu nợ nần chồng chất, mất đất, mất rừng, mất biển, lại còn bị lực lượng chuyên chính đàn áp thẳng tay để bảo vệ lợi ích của kẻ cướp. Mà kẻ cướp thực hiện diễn biến hòa bình đó lại là bạn vàng bốn tốt đứng đằng sau mới đau!

Chống diễn biến hòa bình phải bắt đầu từ chống lòng tham, tức phải sử dụng bàn tay sạch và tỉnh táo nhận ra ai bạn ai thù, cụ Tổng ạ. Bất cứ kẻ nào, cộng sản hay không cộng sản, nếu không kiểm soát được lòng tham, ắt tự rơi vào cái bẫy diễn biến hòa bình, không rơi vào bẫy của Mỹ thì lại là cái bẫy của Trung. Mà rơi vào cái bẫy của kẻ văn minh vẫn hơn là rơi vào bẫy của kẻ đê tiện ăn sống nuốt tươi. Tự diễn biến và tự suy thoái là một tất yếu và rơi vào thảm họa nếu không có một cơ chế kiểm soát minh bạch, một đầu óc thông minh để biết dịch chuyển nó từ tiêu cực sang hướng tích cực ích nước lợi dân.



Việt Nam phản ứng ‘tạm đình chỉ đối tác chiến lược’ của Đức như thế nào?
Vietnam – Cali Today News – Phản ứng đầu tiên của giới chóp bu Việt Nam sau khi Chính phủ Đức tuyên bố vào ngày 22/9 về “tạm thời đình chỉ quan hệ đối tác chiến lược” – hậu quả từ vụ mật vụ Việt Nam bắt cóc Trịnh Xuân Thanh ngay tại Berlin vào tháng 7/2017 – là… im thít.
Phó Thủ tướng Vương Đình Huệ tiếp bà Luisa Bergfeld, Bí thư thứ nhất, Tham tán Phát triển Đại sứ quán Đức tại Việt Nam. Ảnh: Bnews

Báo chí nhà nước tuyệt đối không một từ đưa tin về vụ “quan hệ đối tác chiến lược trên”, cho dù vào đầu tháng 8/2017, nhiều tờ báo Việt Nam ồn ào tung hô thành tích “Trịnh Xuân Thanh tự nguyện về Việt Nam đầu thú”.

Vào lần này, bầu không khí như thể lặng câm của giới lãnh đạo Việt Nam là hoàn toàn không khác gì tâm thế không thốt nổi một tiếng khi vào đầu tháng 8/2017, Bộ Ngoại giao Đức ra tuyên bố phản đối mạnh mẽ Việt Nam bắt cóc Trịnh Xuân thanh và đồng thời trục xuất một cán bộ ngoại giao của Tòa đại sứ Việt Nam tại Đức.

4 ngày sau tuyên bố của Chính phủ Đức về “tạm thời đình chỉ quan hệ đối tác chiến lược”, Việt Nam có phản ứng thứ hai. Và ơn trời, đây là một phản ứng bằng hành động chứ không còn là nỗi im lặng theo kiểu trùm mền.

“Trong khuôn khổ của Hội nghị phát triển bền vững Đồng bằng sông Cửu Long thích ứng với biến đổi khí hậu do Thủ tướng Chính phủ tổ chức tại TP Cần Thơ, sáng 26/9, Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Thủ tướng Chính phủ, Trưởng ban Chỉ đạo Tây Nam bộ Vương Đình Huệ cùng đại diện các bộ, ban, ngành đã có buổi tiếp bà Luisa Bergfeld, Tham tán Phát triển, Bí thư thứ nhất Đại sứ quán Đức tại Việt Nam và ông Jasper Abramowski, Giám đốc Tổ chức Hợp tác Phát triển Đức (GIZ) tại Việt Nam” – Thông tấn xã Việt Nam đưa tin.


Vương Đình Huệ vừa trở về Việt Nam sau một chuyến “dân vận” ở Tây Âu và Đông Âu nhằm thuyết phục các nước châu Âu mau chóng chấp thuận cho Việt Nam được tham gia vào Hiệp định thương mại tự do Việt Nam – châu Âu (EVFTA) – một hiệp định mà lẽ ra Việt Nam sẽ có cơ hội được tham gia chính thức vào giữa năm 2018, nhưng vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh và dẫn đến cuộc khủng hoảng ngoại giao Đức – Việt đã khiến tương lai ấy trở nên quá bất định.

Tuy nhiên, các cuộc gặp của ông Vương Đình Huệ với giới chức Bỉ, Slovakia, Thụy Sĩ đều chỉ mang lại một kết quả chung chung: không có bất kỳ hứa hẹn, và càng không có bất kỳ cam kết miệng hay cam kết bằng văn bản nào từ giới chức các nước châu Âu về việc sẽ hỗ trợ Việt Nam vận động nhằm sớm thông qua EVFTA.

Việc cấp phó thủ tướng như Vương Đình Huệ cùng một số bộ ngành (cấp bộ trưởng và thứ trưởng) có một cuộc tiếp xúc trọng thị với cấp tham tán ngoại giao của Đức (tham tán là cấp ngoại giao xếp dưới cấp đại sứ và phó đại sứ, chỉ gần ngang với cấp vụ trưởng của một bộ), cho thấy một thực tế là dù người Đức phản ứng mạnh mẽ Việt Nam, Việt Nam cũng phải “ngậm bồ hòn làm ngọt”.

Nói cách khác, cách tiếp đón của ông Vương Đình Huệ với giới ngoại giao Đức cho thấy giới chóp bu Việt Nam đang triển khai chiến thuật xoa dịu, mơn trớn và ve vuốt đối với người Đức mà không dám có động tác trả đũa mà có nguy cơ đổ thêm dầu vào lửa.

Cần nhắc lại, sau vụ Bộ Ngoại giao Đức trục xuất cán bộ tình báo Nguyễn Đức Thoa vào đầu tháng 8/2017, phía Việt Nam không những bảo lưu thái độ “khép miệng”, mà còn không trục xuất trả đũa nhân viên nào của Đại sứ quán Đức tại Việt Nam.

Cách tiếp đón trọng thị bất ngờ trên của Phó thủ tướng Vương Đình Huệ lại có thể hé ra một thực tế khác trong nội bộ đảng cầm quyền ở Việt Nam: sau khi nổ ra khủng hoảng ngoại giao Việt – Đức và dẫn đến hàng loạt hậu quả trầm trọng không ngờ, có thể trong nội bộ giới lãnh đạo Việt Nam đã xảy ra một “trận chiến” đổ lỗi cho nhau.

Có ít nhất hai dấu hiệu mô tả về “trận chiến” trên: đầu tiên là bộ trưởng công an Tô Lâm khẳng định đến hai lần trước báo chí về vệc ông ta không hề biết Trịnh Xuân Thanh đã về Việt Nam; và thứ hai là Bộ Ngoại giao chỉ một mực tránh né các câu hỏi của phóng viên nước ngoài về vụ Trịnh Xuân Thanh, như thể Bộ Ngoại giao là “vô can”.

Dù chưa có tiếng nói chính thức nào, nhưng đang ngấm ngầm một luồng dư luận trong nội bộ đảng về “ai phải chịu trách nhiệm vụ Trịnh Xuân Thanh làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến quan hệ Việt – Đức, Hiệp định tự do thương mại Việt Nam – châu Âu và quan hệ đối tác chiến lược Việt – Đức”. Dư luận này đang tồn tại ngày càng căng thẳng ngay trước mũi Hội nghị trung ương 6 sẽ diễn ra vào đầu tháng Mười tới.

Trong khi đó, một số tin tức từ Đức cho thấy chính phủ nước này đã triển khai dừng cấp visa vào Đức đối với không chỉ du học sinh Việt Nam mà cả với những đoàn công tác của quan chức cấp tỉnh ở Việt Nam…

Thiền Lâm
(Cali Today)

26 tháng 9, 2017

Chu Mộng Long

HÒA GIẢI VÀ BẤT HÒA GIẢI 

Vừa đọc xong một thư mời "hòa giải" của nhà thơ Hữu Thỉnh và một thư trả lời "bất hòa giải" của nhà văn Phan Nhật Nam. Đọc khách quan, không bị vướng vào lời khuyên ngọt ngào dù có chút cay đắng của nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo.

Tôi chỉ xin được bình luận ngắn vài điều: 

1) Không có niềm tin và sự chân thành không thể có hòa giải.

2) Nếu có cuộc gặp gỡ nào đó, trong nước hay ngoài nước, mà không dựa trên nền tảng niềm tin và sự chân thành thì tất cả chỉ là đãi bôi.

Niềm tin và sự chân thành ấy chỉ có thể là sự thống nhất về một cái chung phổ quát mà hai bên cùng hướng đến bất chấp mọi khác biệt.

Cái chung phổ quát ấy là những giá trị tinh thần chứ không phải là đô la đâu, anh Kha, anh Thỉnh ạ! Nếu cả hai đều lấy đô la làm giá trị chung thì chỉ có thể hòa giải chốc lát trong một cuộc chén thù chén tạc, sau đó sẽ đánh nhau cả đời. Thật đấy!
Thụy Kha

Vậy là anh Thụy Kha được một bữa đãi bôi ngoài nước dẫn đến anh Hữu Thỉnh ngồi trong nước giàu trí tưởng bở. Thụy Kha tưởng người ta quên hẳn chuyện anh vừa đả kích, bài trừ và đề nghị cấm nhạc vàng, nhạc "ngụy", nên cứ lăn xả vào cuộc đãi bôi mà không biết ngượng. Âm nhạc, bản chất của nó là không biên giới mà còn bị kỳ thị, bị vạch đôi giới tuyến, huống hồ là những thứ khác!

Riêng tôi cảm thấy buồn và xấu hổ. Nỗi buồn và xấu hổ đằng đẵng sau gần một thế kỉ trả giá bằng máu. Kẻ tham ăn thì dẫu có thông minh, láu cá đến cỡ nào cũng sẽ đi từ sai lầm này đến sai lầm khác, bởi cái ăn đã tạo nên sợi dây vô hình xỏ mũi cho trí tuệ chạy theo mà không thể nghĩ ra một điều gì sáng sủa. 

Nhưng điều đó cũng chứng tỏ nhà văn Phan Nhật Nam không nằm trong chiến lược diễn biến hòa bình. Bởi bản chất của diễn biến hòa bình là dùng cái bẫy quyến rũ của đô la gây ra tự diễn biến cho những con mối đói, kể cả mối chúa.

Hữu Thỉnh và Thụy Kha muốn rơi hẳn vào cái bẫy đó nhưng thật nghịch lý là rơi không đúng chỗ hay không được phép rơi. Xem ra đến lúc muốn tự diễn biến cũng không được, vì "ai cho mày tự diễn biến"!

Gs Tương Lai - Những bục vỡ khó tránh khỏi

Mênh mông thế sự để gió cuốn đi số 14

Mấy ngày rồi các trang báo nhà nước dồn dập đưa tin về những vụ kỷ luật với những bình luận thả giàn không còn e dè, kín cạnh khi nói về các vị ủy viên trung ương đảng, bí thư, chủ tịch tỉnh, phụ trách vùng… Hình như những ông tổng biên tập đã được bật đèn xanh, nói càng mạnh càng hay, càng được lòng nơi cao nhất vì người ta đang cần “đòn hội chợ” nhằm triệt hạ đối thủ. Cho nên, những cây bút lâu nay rón rén, tù túng được dịp xung trận tát nước theo mưa ào ạt, tới tấp khiến cho đương sự vuốt mặt không kịp.

GS. Tương Lai
GS. Tương Lai
Mà nào có lâu la gì đâu, cũng những tờ báo ấy cách đây mấy năm còn tung hô ông bí thư Đà Nẵng Nguyễn Xuân Anh “là một người có kiến thức, được đào tạo bài bản”, “có lý lịch học hành rất đàng hoàng”, “có thể nói là “tuổi trẻ tài cao”… Tờ báo “Văn Nghệ Trẻ” của Hội Nhà Văn không hiểu trong cơn ngẫu hứng thế nào mà lại đăng bài “Lại thêm một vụ cán bộ dùng xe công gắn biển giả?” của tác giả Trương Ngọc khiến ông Chủ tịch Hội Nhà Văn ra nghiêm lệnh “đóng cửa báo Văn Nghệ Trẻ, xử phạt 30 triệu đồng. Chẳng những thế ông Chủ tịch còn yêu cầu Tổng Biên tập phải “xin lỗi chính thức với người bị đưa tin” và báo cáo hướng “xử lý tác giả và những người liên quan” ngay trong ngày ban hành văn bản (23/2) nữa.

Tác giả bài viết những điều trên đã hài hước nói thêm “may mà ông TBT còn chưa kịp nghe lệnh sếp đăng lời cải chính và xin lỗi, vì nghĩ mãi chưa ra lỗi gì, chứ không thì ngay hôm sau Bộ 4T đã có món nhắm là vài nhà báo bị ăn đòn đến thân bại danh liệt rồi…”. Mà cũng là chuyện mới xảy ra hồi tháng 2.2017 chứ nào phải chuyện ôn cố tri tân. Nhưng gió đã xoay chiều, mưa như trút nước, dông chớp ầm ầm khiến dân tình tối tăm mặt mũi chẳng biết đâu mà lần!

Người nhiễu sự thì đế vào những lời bình chát chúa. Người đa sự nắm bắt được chuyện thâm cung bí sử thì đưa ra những nhận định như xát muối vào cái “quy trình, quy chế” đang được dẫn ra như khuôn vàng thước ngọc để minh chứng cho sự “nghiêm minh của pháp luật”, tính “công khai” của những “nghị quyết”, những “kết luận của trên”.

Những sai phạm của Bí thư và Chủ tịch TP. Đà nẵng vừa được thông báo không phải là thông tin bất ngờ, cũng tựa như việc Ủy ban Kiểm tra TƯ thông báo kỷ luật ông Đinh La Thăng chỉ mấy hôm trước Hội nghi Trung ương thứ 15, cách tuột chức danh Ủy viên Bộ Chính trị và bí thư Thành ủy HCM.

Những người am hiểu tình hình Đà Nẵng có thể đoán trước những gì sẽ diễn ra từ trước khi ông Nguyễn Xuân Anh và ông Huỳnh Đức Thơ nhậm chức suy cho cùng cũng là biểu hiện lâm sàng của “một khối ung nhọt lưu cữu” trước đây nhưng nay khui ra nhằm thực hiện một “nhiệm vụ cao cả” hơn, “trọng đại và cấp bách” hơn so với những gì mà ông “bí thư tuổi trẻ tài cao” phạm lỗi. Nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh đặt dấu hỏi: “Đảng đang làm rầm rộ hơi bất thường, cho báo chí nói thoải mái, tất cả những lỗi lầm của ông Xuân Anh được tung lên không còn sót cái gì hết. Chuyện đó hơi lạ, và dĩ nhiên nó dính đến chuyện nhân sự sắp tới, hội nghị sắp tới”.

Mà đâu phải chỉ chuyện Đà Nẵng, “một thành phố đáng sống”, nơi chỉ hai tháng nữa là diễn ra hội nghị APEC. Xem ra thời gian quá cấp bách cho cả hai sự kiện: Sự kiện họp “trung ương 6 của nội bộ Đảng Cộng sản Việt Nam” và “sự kiện ngoại giao tầm cỡ quốc tế lớn mà Việt Nam vinh dự là nước chủ nhà đứng ra đón nhiều nguyên thủ quốc gia”. Cấp bách đến độ không thể trì kéo được việc xử lý những người đứng đầu thành phố sẽ thay mặt cho cả nước tổ chức hội nghị APEC! Vì sao mà vội đến thế? Thì chẳng phải cách đấy mấy tháng vì vội phải quyết thanh toán cho bằng được đối thủ chính trị, trong cơn say quyền lực của kẻ tiểu nhân đắc chí, không lường trước được hậu họa còn lớn hơn trăm ngàn lần chuyện sử dụng luật rừng giữa một thế giới văn minh mà đất nước đang thúc đẩy tiến trình hội nhập. Đành vậy, xin không được thì ăn cắp, ăn cướp, bất chấp luật pháp quốc tế, bất chấp thể diện quốc gia, bất chấp lợi ích dân tộc, cử người sang nước người ta để bắt cóc người mình cần rồi bịa ra chuyện tự thú, khiến người ta phải đuổi quan chức ngoại giao tại sứ quán, ra tuyên bố tạm ngưng quan hệ đối tác chiến lược! Tệ hại nhất là chuyện động trời này lại xảy ra với Đức, một nước có nền kinh tế lớn nhất và sức mạnh chính trị áp đảo duy nhất còn lại của EU sau sự kiện “Brexit” nước Anh ra khỏi EU. Rồi đây ngoài chuyện APEC đã gần kề ai đến ai không, hiệp định thương mại EU – VN sẽ ra sao khi Việt Nam đang bị mất mặt với thế giới… thì còn chưa biết những tệ hại gì nữa sẽ xảy ra nữa?

Ngoài Đà Nẵng ra, tính về chuyện tham nhũng, đồi bại thì tại xứ Thanh, mấy ông chóp bu trong chính trị, trong kinh doanh, kể những kinh doanh “vốn tự có” tạo thành những mafia quyền lực nhày nhụa mà báo chí đã làm rùm beng dạo mới đây nhưng rồi lại thấy im ắng khác thường? Còn những biệt phủ ở Yên Bái, nơi từng nổ súng thanh toán đẫm máu ngay tại trụ sở tỉnh ủy và trước đó tư lệnh quân khu 2 qua đời một cách bí ẩn để rồi đưa luôn sự bí ẩn đó vào bên kia thế giới vẫn mịt mù thông tin? Rồi Hà Giang, rồi Hà Nội, rồi nhiều nơi khác nữa đang nhung nhúc những con sâu cỡ bự. Nói như nhà báo Trương Duy Nhất: “Nhưng mà trong cái cuộc đốt lò chung của ông Trọng thì tôi thấy Đà Nẵng so với qui mô các địa phương khác như thường vụ tỉnh ủy Thanh Hóa, tỉnh ủy Yên bái, rồi tỉnh Hà Giang, có ông bí thư đấy, có con cháu trong dòng tộc cài cắm cả một địa phương. Tại sao cho đến nay chưa có ý kiến gì?

Thậm chí mới đây ông Phạm Thế Dũng – nguyên phó bí thư Tỉnh ủy, nguyên bí thư Ban cán sự Đảng, nguyên chủ tịch UBND tỉnh Gia Lai – vừa qua bị Ủy ban Kiểm tra trung ương đánh giá là “nghiêm trọng, đến mức phải thi hành kỷ luật” thì đáp lại nhận định nói trên, ông ta đã ngang nhiên thách thức “Tôi về hưu rồi, xử sao thì xử”. Thách thức ấy được đưa ra trong bối cảnh chiến dịch “đốt củi” của ông Nguyễn Phú Trọng đang hồi gay cấn. Sao ông dám to gan làm vậy?

Phải chăng, là cán bộ cấp bậc cỡ ông hiểu rõ “luật chơi” ở chốn cung đình, những chuyện “thâm cung bí sử” chắc ông ta cũng khá am tường, nên mới dám phun ra những lời ngang xương cỡ ấy. Với kiểu này thì chắc những cây gỗ bự của rừng phòng hộ ở Bình Định, ở Quảng Nam vừa bị đốn hạ ào ạt một cách ngang nhiên dưới mũi các quan chức địa phương liệu có đủ củi tươi, củi khô cho ông Trọng nhóm đốt cái cái lò “bát quái” của ông nhằm loại bỏ những kẻ “có tham vọng quyền lực” kịp khai mạc Hội nghị Trung ương 6 tới! Thời gian thì lại đã quá sát sàn sạt rồi.

Chẳng biết thực hư ra sao, RFA ngày 19.9.2017 cho đăng bài của Kami với một dòng cuối  “bài viết không thể hiện quan điểm của đài Á Châu Tự Do”, tuy vậy trong tình trạng thông tin bị bưng bít, mọi việc “quốc gia đại sự” cứ u u minh minh trong vòng “tuyệt mật” thì những thông tin “người ta cho rằng” như dưới đây không biết có được bao nhiêu sự thật, song không thể không thu hút sự quan tâm của công luận:

“Người ta cho rằng, sự thiệt hại của Formosa Hà Tĩnh gây ra nếu so với các thất thoát do ông Đinh La Thăng gây ra tại PVN thì chưa biết thiệt hại nào lớn hơn? Nhưng rõ ràng ông Võ Kim Cự hầu như đã vô can và đã hạ cánh an toàn. Không chỉ 3 nhân vật quê Hà Tĩnh, đó là các ông, bà Nguyễn Minh Quang – nguyên Bộ trưởng Bộ TN&MT, Võ Kim Cự – nguyên Chủ tịch và Bí thư Hà Tĩnh, và Nguyễn Thị Kim Tiến – đương kim bộ trưởng bộ Y tế. Họ đều là tay chân của cựu Chủ tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng mà ai cũng biết cũng là người đỡ đầu cho Hà Văn Thắm với các sai phạm nghiêm trọng nhưng cũng được bỏ qua”.

Hay là đồng tiền tham nhũng của những nhân vật được nhắc đến không tanh tưởi và hôi hám bằng đồng tiền của những nhân vật được cụ Tổng và Ủy ban Kiểm tra Trung ương quy tội? Hay là trong toan tính những “siêu chiến lược” nhằm hướng tới mục tiêu tối thượng của cái ghế quyền lực cao nhất thì phải biết thỏa hiệp với ai, tranh thủ ai để dồn sức loại bỏ đối thủ?

Có khi phải mượn câu nói ỡm ờ của thứ trưởng “Tiến Kim tiêm” bào chữa cho “bộ trưởng Kim Tiến” đang được dân mạng liệt vào danh ngôn: “Không nói chứ không phải nói không có” để giải đáp cho những chuyện cũng ỡm ờ không kém nói trên. Xin nhường lời giải đáp cho những cây bút am hiểu chuyện triều đình, chốn “cung vua, phủ chúa”!

Một nhà quan sát nước ngoài, David Brown, một người hiểu khá rõ về nội tình Việt Nam trong bài viết trên Asia Sentinel ngày 18.9.2917 nói rằng “cho đến nay chiến dịch của Trọng trông giống như một cuộc trả thù hơn là một cuộc thanh lọc nội bộ… Những người thích buôn chuyện chính trị trong và ngoài đảng đang theo dõi chặt chẽ. Dù cuốn hút, nhưng họ không ngây thơ. Họ sẽ không cổ vũ trừ khi cuộc thanh trừng mở rộng đến những quan chức tham ô rõ ràng, vốn không nằm trong mạng lưới của Dũng”.

Dẫn lời của một cựu Bộ trưởng, Ủy viên TƯ ĐCS, ông Bùi Quang Vinh “nhà kỹ trị được kính nể” theo cách nói của tác giả, David Brown kết luận bài viết của mình: “cần coi tham nhũng một cách nghiêm túc hơn, bằng cách cải cách thể chế đang dung dưỡng nó”.

Sẽ hiểu rõ hơn vấn đề này nếu đọc kỹ bài của luật sư Trần Vũ Hải “Hai vụ án thật liên quan đến vụ án ảo Hà Văn Thắm”. Vị luật sư này chỉ rõ: Vụ án đang xử là một vụ án ảo trong khi hai vụ án thật khác đáng xem xét hơn. Về vụ thứ hai này, tôi xin nhắc lại, các nhân sự của Oceanbank đã khai báo đầy đủ “đưa cho ai” trước khi “bị phát giác” với các cơ quan pháp luật đều cần được miễn trách nhiệm hình sự về tội đưa hối lộ! Thế nhưng thật oái oăm, khi vụ án ảo thì được đưa ra xử rất “nghiêm túc” trong khi “hai vụ án thật đáng lẽ ra phải làm cho rõ” thì lại không. Điều này “đã khiến nền tư pháp Việt méo mó. Và rất nhiều người bị oan”.

Ngày 23.9.2017, Vietnamnet đăng tải lời nói cuối cùng trước tòa của bị cáo Nguyễn Xuân Sơn “bày tỏ sự hối hận, day dứt vì đã dùng tiền của Chủ tịch Thắm để mang đi chăm sóc khách hàng với mục đích duy nhất là giúp Thắm và Oceanbank… Với sự giúp đỡ đó, vô tình bị cáo rơi vào vòng lao lý… Bị cáo “gửi lời xin lỗi đến các cộng sự ở PVN vì đã làm ảnh hưởng đến uy tín của Tập đoàn Dầu khí. Bị cáo mong muốn những ai đã nhận tiền chăm sóc khách hàng từ bị cáo và các bị cáo khác ở Oceanbank hãy bình tâm suy nghĩ một cách thấu đáo rồi trả lại tiền vi phạm pháp luật để tâm hồn được thanh thản và được sự khoan hồng”. Còn vì sao mà lại có “vụ án ảo” Hà Văn Thắm thì đoạn trích tin đã đưa của RFA ngày 19.9.2017 trên đây mấy dòng liệu có giúp “giải ảo” được hay không thì còn tùy những người am tường chuyện thâm cung bí sử!

Những tay săn tin quen “nghe hơi nồi chõ” cứ bình loạn lên thì cũng khó xem đó là dữ liệu để phán đoán vì hỏa mù từ những chiêu trò tung hứng của các thế lực thanh toán lẫn nhau có đủ loại kịch bản bịa tạc với những đạo diễn gian manh cốt sao tạo ra dư luận có lợi cho mục tiêu mà ai đó hướng tới. Chính vì thế tôi rất phân vân khi trả lời câu hỏi của hai người bạn từ Đại sứ quán Australia vừa đến thăm tôi sáng nay.

Thật ra đây không phải là nội dung chính mà họ bay từ Hà Nội vào, ngay buổi chiều thì một vị đã phải bay ra ngay. Điều họ dành cả buổi để trao đổi là việc tôi Tuyên bố dứt bỏ mọi liên hệ với đảng của Nguyễn Phú Trọng thao túng để tiếp tục chiến đấu với tư cách đảng viên Đảng Lao Động Việt Nam, Đảng của Hồ Chí Minh. Qua nôi dung trao đổi, tôi biết là họ đã nghiên cứu rât nghiêm túc và kỹ lưỡng nội dung Tuyên bố ngày 2.9.2017 của tôi.

Cuối buổi trao đổi, dẫn câu thơ của Aragon mà tôi dùng làm lời kết bản Tuyên bố, họ muốn tôi giải thích kỹ thực trạng đang diễn ra mà tôi đã mượn hình tượng thơ để biểu đạt “Giữa mùa phản phúc/ Tối đen tù ngục/ Suối đã đục dòng/ Chỉ lệ còn trong” để đặt ra câu hỏi: liệu cuộc chống tham nhũng mà ông Trọng đang quyết liệt đẩy tới đã thắng lợi đến đâu, được nhân dân hưởng ứng như thế nào và bao giờ thì kết thúc?

Xúc động về thái độ chân tình của những người bạn Australia, gạt bỏ những băn khoăn, tôi mượn lời tiến sĩ Nguyễn Quang A, nguyên Viện trưởng Viện IDS, một người khá quen thuộc với những người bạn ở Đại sứ quán Australia vừa đưa ra trong cuộc thảo luận Bàn tròn của đài BBC tổ chức ngày 22.9.2017: “Tham nhũng về tiền bạc đã là thối tha, là xấu. Tham nhũng về quyền lưc còn xấu xa hơn nữa. Tôi nghĩ rằng người mà rất ham mê về quyền lực thì không thể chống tham nhũng được”!

Một thể chế được dựng lên theo một mô hình đã sụp đổ, mà là sụp đổ cả hệ thống, nhưng lại vẫn được ngoan cố trì kéo suốt mấy thập kỷ tại Việt Nam, đưa đất nước đi vào ngõ cụt với thể chế toàn trị phản dân chủ, nguồn gốc của tham nhũng, đặc biệt tệ hại nhất trong hai nhiệm kỳ của Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng, thì sự bục vỡ như đang diễn ra là khó tránh khỏi.

Cái gì đến rồi cũng phải đến.

Gs Tương Lai

(Tiếng Dân)
LÃO TƯỚNG NGUYỄN TRỌNG VĨNH LÊN TIẾNG
VỀ QUYẾT ĐỊNH CỦA GIÁO SƯ TƯƠNG LAI

 

Nhà văn kiêm dịch giả Nguyễn Nguyên Bình, hội viên Hội Nhà văn Hà Nội, trưởng nữ của Lão tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, cuối tuần vừa qua có chuyển cho tôi ý kiến và quan điểm chính thức của cụ Vĩnh về quyết định “dứt bỏ mọi liên hệ với đảng của Nguyễn Phú Trọng đang thao túng để tiếp tục chiến đấu với tư cách đảng viên Đảng Lao động Việt Nam, đảng của Hồ Chí Minh” của Giáo sư Tương Lai hôm 2/9/2017. 

Giáo sư Tương Lai đến thăm Lão tướng Nguyễn Trọng Vĩnh năm 2014

(Ảnh do gia đình cung cấp)
Như nhiều người đã biết, cụ Nguyễn Trọng Vĩnh, một nhà cách mạng lão thành đáng kính, sẽ bước sang tuổi thọ thứ 102 trong vòng một tuần lễ nữa (cụ sinh ngày 1/10/1916). Cụ có 78 năm tuổi Đảng, nguyên là Ủy viên Trung ương Đảng Lao động Việt Nam, nguyên Đại sứ Đặc mệnh Toàn quyền Việt Nam tại Trung Quốc, là người rất kiên quyết và không ngơi nghỉ trong cuộc đấu tranh làm cho ĐCSVN trong sạch, vững mạnh trở lại với mục tiêu xóa bỏ thể chế toàn trị, độc tài, xây dựng nhà nước dân chủ, pháp trị trên cơ sở tam quyền phân lập, đặt lợi ích dân tộc, quyền lợi quốc gia chứ không phải là lợi ích của ĐCSVN lên trên hết!

Đây là lần thứ hai cụ Vĩnh bày tỏ quan điểm và ý kiến cá nhân về việc Gs Tương Lai tuyên bố từ bỏ ĐCSVN. Nhà văn Nguyên Bình cho biết: Sáng thứ Sáu, 22/9/2017, khi tiếp khách đến thăm, cụ Vĩnh chủ động nói các anh không cần phải nói gì thêm nữa, mà cụ khẳng định hoàn toàn đồng tình và ủng hộ quyết định của Gs Tương Lai, và vẫn giữ nguyên ý kiến, quan điểm như đã nói với người bạn vong niên của cụ là Đại tá Nguyễn Đăng Quang chiều hôm 2/9/2017 vừa qua! Hôm nay, cụ muốn nhấn mạnh thêm mấy ý sau: Cụ là Đảng viên lâu năm. Nay cụ thấy ĐCSVN do Nguyễn Phú Trọng thao túng đang tha hóa quá mức, không còn chút gì trong sạch như hồi mang tên Đảng Lao động Việt Nam nữa! Cụ hoàn toàn đồng tình với quyết định của Gs Tương Lai, đặc biệt là nội hàm của câu “Tuyên bố dứt bỏ mọi liên hệ với đảng Nguyễn Phú Trọng đang thao túng…”! 

Cụ cho rằng ĐCSVN nay đã hoàn toàn biến chất, trở nên quá hư hỏng, khó có thể sửa chữa được! Đảng đã đánh mất mình, không còn xứng đáng là lực lượng lãnh đạo nhà nước và xã hội nữa! Trong các hư hỏng trên, cụ nói có 3 hư hỏng nguy hiểm nhất:

- Một là, ĐCSVN đã trở thành một ổ tham nhũng trầm trọng, khó có thể kiềm chế và kiểm soát được! Bọn tham nhũng đều là những cán bộ, đảng viên trung cao cấp của Đảng, chúng đã trở thành bầy sâu, tập đoàn sâu và ăn của dân không từ một thứ gì!

- Hai là, ĐCSVN không còn là một khối đoàn kết vững chắc như xưa. Nay đã chia rẽ, đang hình thành nhiều phe nhóm lợi ích tệ hại trong đảng, và các phe phái này đang ra sức đấu đá, tranh giành nhau quyền lợi và quyền lực, không thiết tha gì với lợi ích dân tộc, với quyền lợi đất nước như hồi ĐLĐVN trước đây nữa!

- Ba là, ĐCSVN ngày nay đã lệ thuộc nặng nề vào ngoại bang, cụ thể là vào ĐCSTQ! Sau khi bí mật ký kết thỏa ước Thành Đô (9/1990) với ĐCSTQ, Ban lãnh đạo ĐCSVN kể từ đó đã lệ thuộc gần như mọi mặt vào ĐCSTQ! ĐCSVN làm ngơ, không dám ra tuyên bố phản đối và thực hiện biện pháp đáp trả khi chủ quyền biển đảo của Tổ quốc bị bọn TQ xâm phạm, đặc biệt là sự kiện từ đầu tháng 5/2014 đến giữa tháng 7/2014, khi TQ ngang ngược coi thường luật pháp quốc tế và chủ quyền quốc gia của Việt Nam, chúng hạ đặt trái phép dàn khoan HD.981 trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam, và mới đây Việt Nam phải nhẫn nhục đầu hàng, chấp nhận yêu sách ngang ngược của TQ đòi VN phải ngừng Dự án khoan thăm dò khí đốt tại Lô 136/03 thuộc bãi Tư Chính nằm hoàn toàn trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam!

Đánh giá quyết định của Giáo sư Tương Lai, cụ Vĩnh cho biết thêm: Anh Tương Lai là một trí thức giầu tâm huyết, một đảng viên 58 năm tuổi Đảng có dũng khí, luôn gắn bó với dân tộc, với đất nước, nêu cao truyền thống quật cường của cha ông ta chống chủ nghĩa bành trướng, bá quyền Đại Hán mà bọn lãnh đạo ĐCSTQ đang ra sức thực hiện đối với nước ta! Tôi đã đọc nhiều bài viết, bài nói của anh Tương Lai mạnh mẽ chống lại đường lối, chính sách sai lầm tệ hại của các lãnh đạo ĐCSVN như Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng, v.v…! Trước đây, chính tôi cũng đã khuyên anh Tương Lai nhẫn nại và cố gắng ở lại trong Đảng để đấu tranh chống sự tha hóa, biến chất trong Đảng, vì sự nghiệp của dân, của nước! Nhưng quả là đáng tiếc, người ta không những không lắng nghe mà còn định khai trừ anh ấy, một người đã suốt đời dấn thân cho sự nghiệp của nước, của dân, ra khỏi đảng vì họ run sợ trước sức mạnh và tác động của cuộc đấu tranh mà anh ấy chĩa thẳng vào họ, vào lũ quan thầy của họ! Nhưng họ đã lầm! Nay anh Tương Lai quyết định dứt bỏ mọi liên hệ với đảng của Nguyễn Phú Trọng đang thao túng để tiếp tục chiến đấu với tư cách đảng viên ĐLĐVN, Đảng của Hồ Chí Minh. Tôi cho rằng đây là một quyết định đúng đắn, đúng thời điểm, có ý nghĩa tích cực và tác dụng lan tỏa trong tình hình và bối cảnh hiện nay. Quyết định của anh Tương Lai chắc chắn sẽ gợi mở cho nhiều đảng viên lão thành cũng như rất nhiều đảng viên chân chính khác muốn có những hành động thiết thực, có ý nghĩa nhằm thúc đảy cuộc đấu tranh ngăn chặn những sai lầm nguy hiểm đang dẫn dắt ĐCSVN đến bên bờ vực thẳm sụp đổ! 

N.Đ.Q lược ghi lại ngày 25/9/2017.