26 tháng 9, 2017

Chu Mộng Long

HÒA GIẢI VÀ BẤT HÒA GIẢI 

Vừa đọc xong một thư mời "hòa giải" của nhà thơ Hữu Thỉnh và một thư trả lời "bất hòa giải" của nhà văn Phan Nhật Nam. Đọc khách quan, không bị vướng vào lời khuyên ngọt ngào dù có chút cay đắng của nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo.

Tôi chỉ xin được bình luận ngắn vài điều: 

1) Không có niềm tin và sự chân thành không thể có hòa giải.

2) Nếu có cuộc gặp gỡ nào đó, trong nước hay ngoài nước, mà không dựa trên nền tảng niềm tin và sự chân thành thì tất cả chỉ là đãi bôi.

Niềm tin và sự chân thành ấy chỉ có thể là sự thống nhất về một cái chung phổ quát mà hai bên cùng hướng đến bất chấp mọi khác biệt.

Cái chung phổ quát ấy là những giá trị tinh thần chứ không phải là đô la đâu, anh Kha, anh Thỉnh ạ! Nếu cả hai đều lấy đô la làm giá trị chung thì chỉ có thể hòa giải chốc lát trong một cuộc chén thù chén tạc, sau đó sẽ đánh nhau cả đời. Thật đấy!
Thụy Kha

Vậy là anh Thụy Kha được một bữa đãi bôi ngoài nước dẫn đến anh Hữu Thỉnh ngồi trong nước giàu trí tưởng bở. Thụy Kha tưởng người ta quên hẳn chuyện anh vừa đả kích, bài trừ và đề nghị cấm nhạc vàng, nhạc "ngụy", nên cứ lăn xả vào cuộc đãi bôi mà không biết ngượng. Âm nhạc, bản chất của nó là không biên giới mà còn bị kỳ thị, bị vạch đôi giới tuyến, huống hồ là những thứ khác!

Riêng tôi cảm thấy buồn và xấu hổ. Nỗi buồn và xấu hổ đằng đẵng sau gần một thế kỉ trả giá bằng máu. Kẻ tham ăn thì dẫu có thông minh, láu cá đến cỡ nào cũng sẽ đi từ sai lầm này đến sai lầm khác, bởi cái ăn đã tạo nên sợi dây vô hình xỏ mũi cho trí tuệ chạy theo mà không thể nghĩ ra một điều gì sáng sủa. 

Nhưng điều đó cũng chứng tỏ nhà văn Phan Nhật Nam không nằm trong chiến lược diễn biến hòa bình. Bởi bản chất của diễn biến hòa bình là dùng cái bẫy quyến rũ của đô la gây ra tự diễn biến cho những con mối đói, kể cả mối chúa.

Hữu Thỉnh và Thụy Kha muốn rơi hẳn vào cái bẫy đó nhưng thật nghịch lý là rơi không đúng chỗ hay không được phép rơi. Xem ra đến lúc muốn tự diễn biến cũng không được, vì "ai cho mày tự diễn biến"!

Gs Tương Lai - Những bục vỡ khó tránh khỏi

Mênh mông thế sự để gió cuốn đi số 14

Mấy ngày rồi các trang báo nhà nước dồn dập đưa tin về những vụ kỷ luật với những bình luận thả giàn không còn e dè, kín cạnh khi nói về các vị ủy viên trung ương đảng, bí thư, chủ tịch tỉnh, phụ trách vùng… Hình như những ông tổng biên tập đã được bật đèn xanh, nói càng mạnh càng hay, càng được lòng nơi cao nhất vì người ta đang cần “đòn hội chợ” nhằm triệt hạ đối thủ. Cho nên, những cây bút lâu nay rón rén, tù túng được dịp xung trận tát nước theo mưa ào ạt, tới tấp khiến cho đương sự vuốt mặt không kịp.

GS. Tương Lai
GS. Tương Lai
Mà nào có lâu la gì đâu, cũng những tờ báo ấy cách đây mấy năm còn tung hô ông bí thư Đà Nẵng Nguyễn Xuân Anh “là một người có kiến thức, được đào tạo bài bản”, “có lý lịch học hành rất đàng hoàng”, “có thể nói là “tuổi trẻ tài cao”… Tờ báo “Văn Nghệ Trẻ” của Hội Nhà Văn không hiểu trong cơn ngẫu hứng thế nào mà lại đăng bài “Lại thêm một vụ cán bộ dùng xe công gắn biển giả?” của tác giả Trương Ngọc khiến ông Chủ tịch Hội Nhà Văn ra nghiêm lệnh “đóng cửa báo Văn Nghệ Trẻ, xử phạt 30 triệu đồng. Chẳng những thế ông Chủ tịch còn yêu cầu Tổng Biên tập phải “xin lỗi chính thức với người bị đưa tin” và báo cáo hướng “xử lý tác giả và những người liên quan” ngay trong ngày ban hành văn bản (23/2) nữa.

Tác giả bài viết những điều trên đã hài hước nói thêm “may mà ông TBT còn chưa kịp nghe lệnh sếp đăng lời cải chính và xin lỗi, vì nghĩ mãi chưa ra lỗi gì, chứ không thì ngay hôm sau Bộ 4T đã có món nhắm là vài nhà báo bị ăn đòn đến thân bại danh liệt rồi…”. Mà cũng là chuyện mới xảy ra hồi tháng 2.2017 chứ nào phải chuyện ôn cố tri tân. Nhưng gió đã xoay chiều, mưa như trút nước, dông chớp ầm ầm khiến dân tình tối tăm mặt mũi chẳng biết đâu mà lần!

Người nhiễu sự thì đế vào những lời bình chát chúa. Người đa sự nắm bắt được chuyện thâm cung bí sử thì đưa ra những nhận định như xát muối vào cái “quy trình, quy chế” đang được dẫn ra như khuôn vàng thước ngọc để minh chứng cho sự “nghiêm minh của pháp luật”, tính “công khai” của những “nghị quyết”, những “kết luận của trên”.

Những sai phạm của Bí thư và Chủ tịch TP. Đà nẵng vừa được thông báo không phải là thông tin bất ngờ, cũng tựa như việc Ủy ban Kiểm tra TƯ thông báo kỷ luật ông Đinh La Thăng chỉ mấy hôm trước Hội nghi Trung ương thứ 15, cách tuột chức danh Ủy viên Bộ Chính trị và bí thư Thành ủy HCM.

Những người am hiểu tình hình Đà Nẵng có thể đoán trước những gì sẽ diễn ra từ trước khi ông Nguyễn Xuân Anh và ông Huỳnh Đức Thơ nhậm chức suy cho cùng cũng là biểu hiện lâm sàng của “một khối ung nhọt lưu cữu” trước đây nhưng nay khui ra nhằm thực hiện một “nhiệm vụ cao cả” hơn, “trọng đại và cấp bách” hơn so với những gì mà ông “bí thư tuổi trẻ tài cao” phạm lỗi. Nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh đặt dấu hỏi: “Đảng đang làm rầm rộ hơi bất thường, cho báo chí nói thoải mái, tất cả những lỗi lầm của ông Xuân Anh được tung lên không còn sót cái gì hết. Chuyện đó hơi lạ, và dĩ nhiên nó dính đến chuyện nhân sự sắp tới, hội nghị sắp tới”.

Mà đâu phải chỉ chuyện Đà Nẵng, “một thành phố đáng sống”, nơi chỉ hai tháng nữa là diễn ra hội nghị APEC. Xem ra thời gian quá cấp bách cho cả hai sự kiện: Sự kiện họp “trung ương 6 của nội bộ Đảng Cộng sản Việt Nam” và “sự kiện ngoại giao tầm cỡ quốc tế lớn mà Việt Nam vinh dự là nước chủ nhà đứng ra đón nhiều nguyên thủ quốc gia”. Cấp bách đến độ không thể trì kéo được việc xử lý những người đứng đầu thành phố sẽ thay mặt cho cả nước tổ chức hội nghị APEC! Vì sao mà vội đến thế? Thì chẳng phải cách đấy mấy tháng vì vội phải quyết thanh toán cho bằng được đối thủ chính trị, trong cơn say quyền lực của kẻ tiểu nhân đắc chí, không lường trước được hậu họa còn lớn hơn trăm ngàn lần chuyện sử dụng luật rừng giữa một thế giới văn minh mà đất nước đang thúc đẩy tiến trình hội nhập. Đành vậy, xin không được thì ăn cắp, ăn cướp, bất chấp luật pháp quốc tế, bất chấp thể diện quốc gia, bất chấp lợi ích dân tộc, cử người sang nước người ta để bắt cóc người mình cần rồi bịa ra chuyện tự thú, khiến người ta phải đuổi quan chức ngoại giao tại sứ quán, ra tuyên bố tạm ngưng quan hệ đối tác chiến lược! Tệ hại nhất là chuyện động trời này lại xảy ra với Đức, một nước có nền kinh tế lớn nhất và sức mạnh chính trị áp đảo duy nhất còn lại của EU sau sự kiện “Brexit” nước Anh ra khỏi EU. Rồi đây ngoài chuyện APEC đã gần kề ai đến ai không, hiệp định thương mại EU – VN sẽ ra sao khi Việt Nam đang bị mất mặt với thế giới… thì còn chưa biết những tệ hại gì nữa sẽ xảy ra nữa?

Ngoài Đà Nẵng ra, tính về chuyện tham nhũng, đồi bại thì tại xứ Thanh, mấy ông chóp bu trong chính trị, trong kinh doanh, kể những kinh doanh “vốn tự có” tạo thành những mafia quyền lực nhày nhụa mà báo chí đã làm rùm beng dạo mới đây nhưng rồi lại thấy im ắng khác thường? Còn những biệt phủ ở Yên Bái, nơi từng nổ súng thanh toán đẫm máu ngay tại trụ sở tỉnh ủy và trước đó tư lệnh quân khu 2 qua đời một cách bí ẩn để rồi đưa luôn sự bí ẩn đó vào bên kia thế giới vẫn mịt mù thông tin? Rồi Hà Giang, rồi Hà Nội, rồi nhiều nơi khác nữa đang nhung nhúc những con sâu cỡ bự. Nói như nhà báo Trương Duy Nhất: “Nhưng mà trong cái cuộc đốt lò chung của ông Trọng thì tôi thấy Đà Nẵng so với qui mô các địa phương khác như thường vụ tỉnh ủy Thanh Hóa, tỉnh ủy Yên bái, rồi tỉnh Hà Giang, có ông bí thư đấy, có con cháu trong dòng tộc cài cắm cả một địa phương. Tại sao cho đến nay chưa có ý kiến gì?

Thậm chí mới đây ông Phạm Thế Dũng – nguyên phó bí thư Tỉnh ủy, nguyên bí thư Ban cán sự Đảng, nguyên chủ tịch UBND tỉnh Gia Lai – vừa qua bị Ủy ban Kiểm tra trung ương đánh giá là “nghiêm trọng, đến mức phải thi hành kỷ luật” thì đáp lại nhận định nói trên, ông ta đã ngang nhiên thách thức “Tôi về hưu rồi, xử sao thì xử”. Thách thức ấy được đưa ra trong bối cảnh chiến dịch “đốt củi” của ông Nguyễn Phú Trọng đang hồi gay cấn. Sao ông dám to gan làm vậy?

Phải chăng, là cán bộ cấp bậc cỡ ông hiểu rõ “luật chơi” ở chốn cung đình, những chuyện “thâm cung bí sử” chắc ông ta cũng khá am tường, nên mới dám phun ra những lời ngang xương cỡ ấy. Với kiểu này thì chắc những cây gỗ bự của rừng phòng hộ ở Bình Định, ở Quảng Nam vừa bị đốn hạ ào ạt một cách ngang nhiên dưới mũi các quan chức địa phương liệu có đủ củi tươi, củi khô cho ông Trọng nhóm đốt cái cái lò “bát quái” của ông nhằm loại bỏ những kẻ “có tham vọng quyền lực” kịp khai mạc Hội nghị Trung ương 6 tới! Thời gian thì lại đã quá sát sàn sạt rồi.

Chẳng biết thực hư ra sao, RFA ngày 19.9.2017 cho đăng bài của Kami với một dòng cuối  “bài viết không thể hiện quan điểm của đài Á Châu Tự Do”, tuy vậy trong tình trạng thông tin bị bưng bít, mọi việc “quốc gia đại sự” cứ u u minh minh trong vòng “tuyệt mật” thì những thông tin “người ta cho rằng” như dưới đây không biết có được bao nhiêu sự thật, song không thể không thu hút sự quan tâm của công luận:

“Người ta cho rằng, sự thiệt hại của Formosa Hà Tĩnh gây ra nếu so với các thất thoát do ông Đinh La Thăng gây ra tại PVN thì chưa biết thiệt hại nào lớn hơn? Nhưng rõ ràng ông Võ Kim Cự hầu như đã vô can và đã hạ cánh an toàn. Không chỉ 3 nhân vật quê Hà Tĩnh, đó là các ông, bà Nguyễn Minh Quang – nguyên Bộ trưởng Bộ TN&MT, Võ Kim Cự – nguyên Chủ tịch và Bí thư Hà Tĩnh, và Nguyễn Thị Kim Tiến – đương kim bộ trưởng bộ Y tế. Họ đều là tay chân của cựu Chủ tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng mà ai cũng biết cũng là người đỡ đầu cho Hà Văn Thắm với các sai phạm nghiêm trọng nhưng cũng được bỏ qua”.

Hay là đồng tiền tham nhũng của những nhân vật được nhắc đến không tanh tưởi và hôi hám bằng đồng tiền của những nhân vật được cụ Tổng và Ủy ban Kiểm tra Trung ương quy tội? Hay là trong toan tính những “siêu chiến lược” nhằm hướng tới mục tiêu tối thượng của cái ghế quyền lực cao nhất thì phải biết thỏa hiệp với ai, tranh thủ ai để dồn sức loại bỏ đối thủ?

Có khi phải mượn câu nói ỡm ờ của thứ trưởng “Tiến Kim tiêm” bào chữa cho “bộ trưởng Kim Tiến” đang được dân mạng liệt vào danh ngôn: “Không nói chứ không phải nói không có” để giải đáp cho những chuyện cũng ỡm ờ không kém nói trên. Xin nhường lời giải đáp cho những cây bút am hiểu chuyện triều đình, chốn “cung vua, phủ chúa”!

Một nhà quan sát nước ngoài, David Brown, một người hiểu khá rõ về nội tình Việt Nam trong bài viết trên Asia Sentinel ngày 18.9.2917 nói rằng “cho đến nay chiến dịch của Trọng trông giống như một cuộc trả thù hơn là một cuộc thanh lọc nội bộ… Những người thích buôn chuyện chính trị trong và ngoài đảng đang theo dõi chặt chẽ. Dù cuốn hút, nhưng họ không ngây thơ. Họ sẽ không cổ vũ trừ khi cuộc thanh trừng mở rộng đến những quan chức tham ô rõ ràng, vốn không nằm trong mạng lưới của Dũng”.

Dẫn lời của một cựu Bộ trưởng, Ủy viên TƯ ĐCS, ông Bùi Quang Vinh “nhà kỹ trị được kính nể” theo cách nói của tác giả, David Brown kết luận bài viết của mình: “cần coi tham nhũng một cách nghiêm túc hơn, bằng cách cải cách thể chế đang dung dưỡng nó”.

Sẽ hiểu rõ hơn vấn đề này nếu đọc kỹ bài của luật sư Trần Vũ Hải “Hai vụ án thật liên quan đến vụ án ảo Hà Văn Thắm”. Vị luật sư này chỉ rõ: Vụ án đang xử là một vụ án ảo trong khi hai vụ án thật khác đáng xem xét hơn. Về vụ thứ hai này, tôi xin nhắc lại, các nhân sự của Oceanbank đã khai báo đầy đủ “đưa cho ai” trước khi “bị phát giác” với các cơ quan pháp luật đều cần được miễn trách nhiệm hình sự về tội đưa hối lộ! Thế nhưng thật oái oăm, khi vụ án ảo thì được đưa ra xử rất “nghiêm túc” trong khi “hai vụ án thật đáng lẽ ra phải làm cho rõ” thì lại không. Điều này “đã khiến nền tư pháp Việt méo mó. Và rất nhiều người bị oan”.

Ngày 23.9.2017, Vietnamnet đăng tải lời nói cuối cùng trước tòa của bị cáo Nguyễn Xuân Sơn “bày tỏ sự hối hận, day dứt vì đã dùng tiền của Chủ tịch Thắm để mang đi chăm sóc khách hàng với mục đích duy nhất là giúp Thắm và Oceanbank… Với sự giúp đỡ đó, vô tình bị cáo rơi vào vòng lao lý… Bị cáo “gửi lời xin lỗi đến các cộng sự ở PVN vì đã làm ảnh hưởng đến uy tín của Tập đoàn Dầu khí. Bị cáo mong muốn những ai đã nhận tiền chăm sóc khách hàng từ bị cáo và các bị cáo khác ở Oceanbank hãy bình tâm suy nghĩ một cách thấu đáo rồi trả lại tiền vi phạm pháp luật để tâm hồn được thanh thản và được sự khoan hồng”. Còn vì sao mà lại có “vụ án ảo” Hà Văn Thắm thì đoạn trích tin đã đưa của RFA ngày 19.9.2017 trên đây mấy dòng liệu có giúp “giải ảo” được hay không thì còn tùy những người am tường chuyện thâm cung bí sử!

Những tay săn tin quen “nghe hơi nồi chõ” cứ bình loạn lên thì cũng khó xem đó là dữ liệu để phán đoán vì hỏa mù từ những chiêu trò tung hứng của các thế lực thanh toán lẫn nhau có đủ loại kịch bản bịa tạc với những đạo diễn gian manh cốt sao tạo ra dư luận có lợi cho mục tiêu mà ai đó hướng tới. Chính vì thế tôi rất phân vân khi trả lời câu hỏi của hai người bạn từ Đại sứ quán Australia vừa đến thăm tôi sáng nay.

Thật ra đây không phải là nội dung chính mà họ bay từ Hà Nội vào, ngay buổi chiều thì một vị đã phải bay ra ngay. Điều họ dành cả buổi để trao đổi là việc tôi Tuyên bố dứt bỏ mọi liên hệ với đảng của Nguyễn Phú Trọng thao túng để tiếp tục chiến đấu với tư cách đảng viên Đảng Lao Động Việt Nam, Đảng của Hồ Chí Minh. Qua nôi dung trao đổi, tôi biết là họ đã nghiên cứu rât nghiêm túc và kỹ lưỡng nội dung Tuyên bố ngày 2.9.2017 của tôi.

Cuối buổi trao đổi, dẫn câu thơ của Aragon mà tôi dùng làm lời kết bản Tuyên bố, họ muốn tôi giải thích kỹ thực trạng đang diễn ra mà tôi đã mượn hình tượng thơ để biểu đạt “Giữa mùa phản phúc/ Tối đen tù ngục/ Suối đã đục dòng/ Chỉ lệ còn trong” để đặt ra câu hỏi: liệu cuộc chống tham nhũng mà ông Trọng đang quyết liệt đẩy tới đã thắng lợi đến đâu, được nhân dân hưởng ứng như thế nào và bao giờ thì kết thúc?

Xúc động về thái độ chân tình của những người bạn Australia, gạt bỏ những băn khoăn, tôi mượn lời tiến sĩ Nguyễn Quang A, nguyên Viện trưởng Viện IDS, một người khá quen thuộc với những người bạn ở Đại sứ quán Australia vừa đưa ra trong cuộc thảo luận Bàn tròn của đài BBC tổ chức ngày 22.9.2017: “Tham nhũng về tiền bạc đã là thối tha, là xấu. Tham nhũng về quyền lưc còn xấu xa hơn nữa. Tôi nghĩ rằng người mà rất ham mê về quyền lực thì không thể chống tham nhũng được”!

Một thể chế được dựng lên theo một mô hình đã sụp đổ, mà là sụp đổ cả hệ thống, nhưng lại vẫn được ngoan cố trì kéo suốt mấy thập kỷ tại Việt Nam, đưa đất nước đi vào ngõ cụt với thể chế toàn trị phản dân chủ, nguồn gốc của tham nhũng, đặc biệt tệ hại nhất trong hai nhiệm kỳ của Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng, thì sự bục vỡ như đang diễn ra là khó tránh khỏi.

Cái gì đến rồi cũng phải đến.

Gs Tương Lai

(Tiếng Dân)
LÃO TƯỚNG NGUYỄN TRỌNG VĨNH LÊN TIẾNG
VỀ QUYẾT ĐỊNH CỦA GIÁO SƯ TƯƠNG LAI

 

Nhà văn kiêm dịch giả Nguyễn Nguyên Bình, hội viên Hội Nhà văn Hà Nội, trưởng nữ của Lão tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, cuối tuần vừa qua có chuyển cho tôi ý kiến và quan điểm chính thức của cụ Vĩnh về quyết định “dứt bỏ mọi liên hệ với đảng của Nguyễn Phú Trọng đang thao túng để tiếp tục chiến đấu với tư cách đảng viên Đảng Lao động Việt Nam, đảng của Hồ Chí Minh” của Giáo sư Tương Lai hôm 2/9/2017. 

Giáo sư Tương Lai đến thăm Lão tướng Nguyễn Trọng Vĩnh năm 2014

(Ảnh do gia đình cung cấp)
Như nhiều người đã biết, cụ Nguyễn Trọng Vĩnh, một nhà cách mạng lão thành đáng kính, sẽ bước sang tuổi thọ thứ 102 trong vòng một tuần lễ nữa (cụ sinh ngày 1/10/1916). Cụ có 78 năm tuổi Đảng, nguyên là Ủy viên Trung ương Đảng Lao động Việt Nam, nguyên Đại sứ Đặc mệnh Toàn quyền Việt Nam tại Trung Quốc, là người rất kiên quyết và không ngơi nghỉ trong cuộc đấu tranh làm cho ĐCSVN trong sạch, vững mạnh trở lại với mục tiêu xóa bỏ thể chế toàn trị, độc tài, xây dựng nhà nước dân chủ, pháp trị trên cơ sở tam quyền phân lập, đặt lợi ích dân tộc, quyền lợi quốc gia chứ không phải là lợi ích của ĐCSVN lên trên hết!

Đây là lần thứ hai cụ Vĩnh bày tỏ quan điểm và ý kiến cá nhân về việc Gs Tương Lai tuyên bố từ bỏ ĐCSVN. Nhà văn Nguyên Bình cho biết: Sáng thứ Sáu, 22/9/2017, khi tiếp khách đến thăm, cụ Vĩnh chủ động nói các anh không cần phải nói gì thêm nữa, mà cụ khẳng định hoàn toàn đồng tình và ủng hộ quyết định của Gs Tương Lai, và vẫn giữ nguyên ý kiến, quan điểm như đã nói với người bạn vong niên của cụ là Đại tá Nguyễn Đăng Quang chiều hôm 2/9/2017 vừa qua! Hôm nay, cụ muốn nhấn mạnh thêm mấy ý sau: Cụ là Đảng viên lâu năm. Nay cụ thấy ĐCSVN do Nguyễn Phú Trọng thao túng đang tha hóa quá mức, không còn chút gì trong sạch như hồi mang tên Đảng Lao động Việt Nam nữa! Cụ hoàn toàn đồng tình với quyết định của Gs Tương Lai, đặc biệt là nội hàm của câu “Tuyên bố dứt bỏ mọi liên hệ với đảng Nguyễn Phú Trọng đang thao túng…”! 

Cụ cho rằng ĐCSVN nay đã hoàn toàn biến chất, trở nên quá hư hỏng, khó có thể sửa chữa được! Đảng đã đánh mất mình, không còn xứng đáng là lực lượng lãnh đạo nhà nước và xã hội nữa! Trong các hư hỏng trên, cụ nói có 3 hư hỏng nguy hiểm nhất:

- Một là, ĐCSVN đã trở thành một ổ tham nhũng trầm trọng, khó có thể kiềm chế và kiểm soát được! Bọn tham nhũng đều là những cán bộ, đảng viên trung cao cấp của Đảng, chúng đã trở thành bầy sâu, tập đoàn sâu và ăn của dân không từ một thứ gì!

- Hai là, ĐCSVN không còn là một khối đoàn kết vững chắc như xưa. Nay đã chia rẽ, đang hình thành nhiều phe nhóm lợi ích tệ hại trong đảng, và các phe phái này đang ra sức đấu đá, tranh giành nhau quyền lợi và quyền lực, không thiết tha gì với lợi ích dân tộc, với quyền lợi đất nước như hồi ĐLĐVN trước đây nữa!

- Ba là, ĐCSVN ngày nay đã lệ thuộc nặng nề vào ngoại bang, cụ thể là vào ĐCSTQ! Sau khi bí mật ký kết thỏa ước Thành Đô (9/1990) với ĐCSTQ, Ban lãnh đạo ĐCSVN kể từ đó đã lệ thuộc gần như mọi mặt vào ĐCSTQ! ĐCSVN làm ngơ, không dám ra tuyên bố phản đối và thực hiện biện pháp đáp trả khi chủ quyền biển đảo của Tổ quốc bị bọn TQ xâm phạm, đặc biệt là sự kiện từ đầu tháng 5/2014 đến giữa tháng 7/2014, khi TQ ngang ngược coi thường luật pháp quốc tế và chủ quyền quốc gia của Việt Nam, chúng hạ đặt trái phép dàn khoan HD.981 trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam, và mới đây Việt Nam phải nhẫn nhục đầu hàng, chấp nhận yêu sách ngang ngược của TQ đòi VN phải ngừng Dự án khoan thăm dò khí đốt tại Lô 136/03 thuộc bãi Tư Chính nằm hoàn toàn trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam!

Đánh giá quyết định của Giáo sư Tương Lai, cụ Vĩnh cho biết thêm: Anh Tương Lai là một trí thức giầu tâm huyết, một đảng viên 58 năm tuổi Đảng có dũng khí, luôn gắn bó với dân tộc, với đất nước, nêu cao truyền thống quật cường của cha ông ta chống chủ nghĩa bành trướng, bá quyền Đại Hán mà bọn lãnh đạo ĐCSTQ đang ra sức thực hiện đối với nước ta! Tôi đã đọc nhiều bài viết, bài nói của anh Tương Lai mạnh mẽ chống lại đường lối, chính sách sai lầm tệ hại của các lãnh đạo ĐCSVN như Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng, v.v…! Trước đây, chính tôi cũng đã khuyên anh Tương Lai nhẫn nại và cố gắng ở lại trong Đảng để đấu tranh chống sự tha hóa, biến chất trong Đảng, vì sự nghiệp của dân, của nước! Nhưng quả là đáng tiếc, người ta không những không lắng nghe mà còn định khai trừ anh ấy, một người đã suốt đời dấn thân cho sự nghiệp của nước, của dân, ra khỏi đảng vì họ run sợ trước sức mạnh và tác động của cuộc đấu tranh mà anh ấy chĩa thẳng vào họ, vào lũ quan thầy của họ! Nhưng họ đã lầm! Nay anh Tương Lai quyết định dứt bỏ mọi liên hệ với đảng của Nguyễn Phú Trọng đang thao túng để tiếp tục chiến đấu với tư cách đảng viên ĐLĐVN, Đảng của Hồ Chí Minh. Tôi cho rằng đây là một quyết định đúng đắn, đúng thời điểm, có ý nghĩa tích cực và tác dụng lan tỏa trong tình hình và bối cảnh hiện nay. Quyết định của anh Tương Lai chắc chắn sẽ gợi mở cho nhiều đảng viên lão thành cũng như rất nhiều đảng viên chân chính khác muốn có những hành động thiết thực, có ý nghĩa nhằm thúc đảy cuộc đấu tranh ngăn chặn những sai lầm nguy hiểm đang dẫn dắt ĐCSVN đến bên bờ vực thẳm sụp đổ! 

N.Đ.Q lược ghi lại ngày 25/9/2017.

25 tháng 9, 2017

Choáng với cuộc sống xa hoa, dâm đãng cặp Mèo mả, Gà đồng Nông Đức Mạnh ...








Video và ảnh trôi nổi trên mạng

Huy Đức - Cọp chết để da


Đạo lý và pháp lý là hai "vòng tròn không đồng tâm"; có những hành vi phạm pháp chưa hẳn đã đồng thời "phạm đạo". Đó là lý do mà chúng ta có thể thấy rằng việc bỏ tù Dương Tự Trọng là cần thiết nhưng chúng ta cũng không gay gắt phê phán hành vi che giấu tội phạm vì "hiếu đễ" của ông. Đó là lý do, nếu tòa bỏ tù Bầu Kiên hay Hà Văn Thắm, chúng ta vẫn rất cảm kích với thái độ đàng hoàng, nghĩa hiệp trước tòa của họ.


Từng chứng kiến nhiều doanh nghiệp trở thành nạn nhân chính trị; thậm chí vẫn bị ám ảnh sau gần hai mươi năm chứng kiến sự kiện thi hành án tử hình hai doanh nhân, Tôi rất muốn nhắc những người đang làm các "sân sau", khi có xung đột lợi ích chính trị thì quý vị chắc chắn trở thành đích ngắm. Đừng vì kiếm tiền mà trở thành vật hy sinh của những người gần như đã "điều tiết" hết tiền lời của các bạn.

Tôi không bao giờ coi những người như Đinh La Thăng là doanh nhân. Có một số người đứng đầu doanh nghiệp nhà nước cũng là doanh nhân giỏi; nhưng phần lớn họ là quan chức. Tại sao đã đứng trước vành móng ngựa, Hà Văn Thắm vẫn xin nhận hình phạt cao nhất cho những sai phạm ở OceanBank; trong khi, ngay từ lúc trên đỉnh cao quyền lực những quyết định liên quan đến tiền, Đinh La Thăng lại dùng tiểu xảo để đẩy tội cho em út. Phẩm chất một thủ lĩnh, một doanh nhân không bao giờ như thế. Nếu sợ đối diện với các hình phạt, ngay từ đầu họ đã phải dẫn dắt anh em tránh con đường bất chính; nếu đã lỡ nhúng chàm, họ không bao giờ đẩy hết tội cho những người thừa hành lệnh của mình.

Nhiều người từng tiếp xúc có thể khoái cung cách suồng sã cả rượu chè lẫn tiền bạc của Đinh La Thăng, nhưng (chưa tính đó là tiền dân) khi đánh giá một con người có thực sự nhân nghĩa hay không, phải xem, họ đã đưa những người đồng hành tới chỗ thành công mà an toàn hay nhà tù.

Gần 200 con người của PVN gần hai năm qua mất ăn, mất ngủ, có lẽ thấm thía hơn chúng ta rất nhiều về điều đó. Chẳng mong Đinh La Thăng có chút tinh thần nghĩa hiệp của Bầu Kiên, Hà Văn Thắm, Dương Tự Trọng... Chỉ hy vọng, ông còn chút tình người. Đinh La Thăng biết rõ, 246 tỷ đồng Nguyễn Xuân Sơn gửi qua Ninh Văn Quỳnh vào túi ai; đừng nghĩ để họ lãnh án tử hình thì Thăng có thể ngủ yên phần đời còn lại.

Huy Đức

(FB Trương Huy San)

Đinh La Thăng - Chiếc đinh bản lề trong công cuộc chống tham nhũng


Chiến lược khoanh vùng sẽ làm hàng triệu người không hài lòng, nhưng là nước cờ rất cần thiết để TBT Nguyễn Phú Trọng gom lực lượng nhổ chiếc Đinh bản lề, dành phần thắng quyết định trong công cuộc chống tham nhũng.

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang cười, kính mắt và bộ vét

I. ỦNG HỘ CÔNG CUỘC CHỐNG THAM NHŨNG

Tham nhũng là ung thư tàn phá đất nước. Những kẻ tham nhũng là tội phạm quốc gia. Bởi thế, bất cứ ai chống tham nhũng thực sự đều cần được ủng hộ.

Đã là lợi ích nhóm thì tất bè phái. Chống lợi ích nhóm là phải chống phe nhóm. Cho nên dẫu không có tư tưởng phe nhóm thì cũng phải đối diện với phe nhóm.

Nhưng dù dưới góc độ nào cũng phải nhắm vào kẻ tham nhũng. Diệt được kẻ tham nhũng nào cũng có lợi cho dân. Cho nên, phe nhóm hay không phe nhóm, miễn là tiêu diệt được tham nhũng, vẫn có lợi hơn là để cho tham nhũng hành hoành.

Ngay cả trường hợp những nhóm lợi ích vì chống đối nhau mà “hành quyết tham nhũng”, thì bớt đi tên kẻ cướp nào cũng tốt hơn cho quốc gia, và hơn thế nữa, các nhóm lợi ích tất bị suy yếu.

Từ đó, để thêm một lần khẳng định sự ủng hộ công cuộc chống tham nhũng của TBT Nguyễn Phú Trọng.

II. CHIẾN LƯỢC KHOANH VÙNG

Hội nghị TƯ sắp tới sẽ phải đề cập đến các trường hợp của ông Đinh La Thăng và ông Nguyễn Xuân Anh. Để giải quyết hai trường hợp này, TBT Nguyễn Phú Trọng cần sự đồng thuận của đa số các UVTƯ.

Bảo bối tối quan trọng của TBT Nguyễn Phú Trọng là khoanh vùng. TBT Nguyễn Phú Trọng đang làm và sẽ phải làm là vỗ yên các lãnh đạo cát cứ, rằng sẽ không đốt lò bằng củi trong lãnh địa của họ. Chỉ trong trường hợp khoanh vùng, TBT Nguyễn Phú Trọng mới nhận được đa số ủng hộ để có thể đánh rắn dập đầu.

Mục tiêu xuyên suốt của TBT Nguyễn Phú Trọng là tiêu diệt băng nhóm lợi ích khổng lồ nhất, đã tàn phá nền kinh tế quốc gia, nên ông sẽ phải tạm thời bỏ qua cả những kẻ tham nhũng kếch xù khác. Bởi thế, một số vụ việc động trời gần đây, trong số đó như của bà Nguyễn Thị Kim Tiến, rồi cũng dần bị lãng quên với hình thức kỷ luật phê bình, khiển trách, rút kinh nghiệm.

Nhưng trường hợp Đinh La Thăng thì không thể quên lãng. Đinh La Thăng là cái Đinh bản lề trong công cuộc chống tham nhũng.

Nhưng trước hết hãy đề cập đến trường hợp của ông Nguyễn Xuân Anh.

III. NGUYỄN XUÂN ANH – SẨY CHÂN SA LƯỚI

Trường hợp của ông Nguyễn Xuân Anh, từ ban đầu, chưa thuộc mục tiêu xuất phát trong ống ngắm chống tham nhũng của TBT Nguyễn Phú Trọng.

Đơn giản là TBT Nguyễn Phú Trọng đã từng đưa ông Nguyễn Bá Thanh vào công cuộc chống tham nhũng. TBT Nguyễn Phú Trọng không thể không dự lường được những việc làm của ông Nguyễn Bá Thanh tại Đà Nẵng, nhưng vẫn chủ ý đưa ông Nguyễn Bá Thanh vào BCT tuy không thành. Bởi vì, lợi ích nhóm ở Đà Nẵng tuy vô cùng ghê gớm, nhưng còn thua xa ở Trung ương.

Đà Nẵng không phải là cái đinh tham nhũng cần phải nhổ trước tiên. Bị rơi vào mục tiêu là do trí tuệ hạn hẹp, tầm nhìn thiển cận, lòng tham tài chính và lòng tham tham quyền lực quá sớm của ông Nguyễn Xuân Anh. Nói một cách ngắn gọn là ông Nguyễn Xuân Anh tự gây ra tai họa cho mình.

Giải quyết trường hợp ông Nguyễn Xuân Anh không phải quá khó. Bản thân ông Nguyễn Xuân Anh rất non kém, không thể kham nổi chức vụ đứng đầu thành phố lớn thứ ba của cả nước. Cho nên ông Nguyễn Xuân Anh sẽ không có được sự ủng hộ mạnh của các UVTƯ.

Ở mặt khác, thế lực cài cắm để bảo vệ ông Nguyễn Xuân Anh cũng không đủ mạnh. Ông Nguyễn Xuân Anh vào được TƯ là nhờ đại diện cho Đà Nẵng. Cái áo Đà Nẵng mới đưa lại cho ông Nguyễn Xuân Anh chiếc ghế UV. Bởi thế, ở phương diện này, phản lực cũng sẽ không lớn.

Chỉ còn phương phản lực thứ ba, nhưng lại là phản lực mạnh nhất - đó là sự sợ hãi lan cháy. Nếu sự lan cháy được khoanh vùng, thì chắc chắn số phận ỗng Nguyễn Xuân Anh đã bị định đoạt.

Cho dù có lo sợ lan cháy hay không, thì việc ông Nguyễn Xuân Anh đứng đầu Đà Nẵng đã gây tổn hại to lớn cho Đà Nẵng. Nếu ông Nguyễn Xuân Anh tiếp trục là người đứng đầu Đà Nẵng thì tổn hại cho Đà Nẵng càng lớn hơn.

Sự tổn hại lớn nhất không xuất phát từ tham nhũng lợi ích nhóm, mà từ sự yếu kém thực chất của ông Nguyễn Xuân Anh. Một người như ông Nguyễn Xuân Anh, sòng phẳng ra, thì không có chỗ để lãnh đạo một phường, đừng nói đến thành phố Đà Nẵng.

Nếu bạn cho là quá đáng, thì hãy đặt một phép tính đơn giản là ở Đà Nẵng có bao nhiêu phường, và ở Đà Nẵng, trong nhân dân, còn có bao nhiêu người giỏi hơn ông Nguyễn Xuân Anh. Từ đó bạn sẽ thấy nhận xét trên không phải quá quắt với ông Nguyễn Xuân Anh.

Dưới bất cứ góc độ nào, ông Nguyễn Xuân Anh không thể là người tương năng với vị trí bí thư Thành ủy Đà Nẵng. Hội nghị BCH TƯ phải miễn nhiệm chức vụ (đúng hơn là phải cách chức) ông Nguyễn Xuân Anh.

Cam go hơn hẳn là trường hợp của ông Đinh La Thăng.

IV. ĐÁNH RẮN PHẢI ĐÁNH DẬP ĐẦU

Tham nhũng đã hủy hoại uy tín của Đảng. Đây là một trong những nguy cơ lớn dẫn đến sự tồn vong của chế độ mà TBT Nguyễn Phú Trọng đã lo ngại.

TBT Nguyễn Phú Trọng muốn bảo vệ thể chế với sự lãnh đạo của Đảng, nên ông phải đánh mạnh vào tham nhũng.

Bởi vì tham nhũng kinh tế sinh ra từ tham nhũng quyền lực và ngược trở lại. Nên TBT Nguyễn Phú Trọng phải chọn nhóm lợi ích lớn nhất về kinh tế cũng là nhóm lợi ích quyền lực lớn nhất đã thao túng cả nhà nước lẫn đảng. Ông Đinh La Thăng là một chiếc Đinh trụ cột trong dây chuyền tham nhũng quyền lực và tham nhũng kinh tế này. Nhóm tham nhũng quyền lực đã làm cho TBT nguyễn Phú Trọng phải rơi nước mắt.

Tội của ông Đinh La Thăng là vô cùng lớn và không thể chối cãi. Trong số đó có hai nhóm tội lớn nhất là nhóm tội lúc ở PVN và nhóm tội lúc ở Bộ GTVT.

Vụ án Nguyễn Xuân Sơn và Hà Văn Thắm đã chìa chiếc thòng lọng về phía ông Đinh La Thăng về tội ở PVN.

Còn “ Kẻ trấn lọt BOT” đang vạch trần tội của ông Đinh La Thăng ở bộ GTVT.

Chưa nói đến lời khai của Trịnh Xuân Thanh, người mà TBT chỉ đạo bắt cho bằng được, bất chấp những thiệt hai to lớn trong quan hệ ngoại giao với Đức. Hiện Đức đã trục xuất cán bộ ĐSQ Việt Nam thứ hai và tạm đình chỉ quan hệ chiến lược với VN. Nếu không giải quyết tốt thì thiệt hại sẽ còn lớn hơn nữa.

V. MUỐN DỪNG CŨNG KHÔNG THỂ

Tội của ông Đinh La Thăng rất lớn và quá rõ ràng, mà không ai có thể dừng lại không trị tội.

Bởi vì nếu dừng không trị tội tiếp ông Đinh La Thăng thì Đảng lại càng mất thêm niềm tin trong nhân dân, rồi sẽ dẫn đến thể chế bị suy vong và Đảng sẽ mất quyền lãnh đạo.

Ở mặt khác, như cựu Phó trưởng Ban Tổ chức TƯ Nguyễn Đình Hương đã khuyến cáo, rằng “đánh rắn phải đánh dập đầu”. Đây cũng là lời nói thay quyết tâm của TBT Nguyễn Phú Trọng.

Không nhổ được chiếc Đinh bản lề, không những công cuộc chống tham nhũng thất bại mà còn có hại cho những người chống tham nhũng.

Thời cơ đang nằm trong tay TBT Nguyễn Phú Trọng. Bởi ông đang có sự ủng hộ của toàn dân vì mục tiêu chống tham nhũng. Hơn thế nữa, ông đang có một bức tường vững chắc để dựa là lớp đảng viên kỳ cựu, cán bộ trung cao cấp đã nghỉ hưu.

Bởi lẽ, hơn ai hết, đó là những người đau xót nhất vì niềm tin tan vỡ. Sự hy sinh cả cuộc đời họ, bao gồm trí tuệ, sức lực, xương máu vào một lý tưởng mà sau bao nhiêu năm họ mới vỡ lẽ là không tưởng. Họ biết điều đó là sự thật. Nhưng họ không muốn tin vào điều đó.

Cú đánh rắn dập đầu của TBT Nguyễn Phú Trọng sẽ an ủi cho họ rất nhiều, dẫu biết rằng không ai có thể cứu vãn được lý tưởng của họ. Nhưng ít nhất là khi họ còn sống, họ vẫn thấy những hy sinh và cống hiến của họ chưa hoàn toàn tan biến. Còn sau khi họ nhắm mắt, thì họ đã không thể biết gì nữa.

Tương quan lực lượng sẽ nghiêng cán cân về phía TBT Nguyễn Phú Trọng nhờ chiến lược khoanh vùng.

Chiến lược khoanh vùng sẽ làm hàng triệu người không hài lòng, nhưng là nước cờ rất cần thiết để TBT Nguyễn Phú Trọng gom lực lượng nhổ chiếc Đinh bản lề, dành phần thắng quyết định trong công cuộc chống tham nhũng.

Sau lần khoanh vùng đầu tiên, hàng chục triệu người hy vọng đợi chờ vòng tròn khoanh vùng thứ hai, thứ ba...

Biết rằng, TBT Nguyễn Phú Trọng sẽ không đi đến vòng khoanh vùng cuối cùng để triệt tiêu gốc rễ căn bệnh tham nhũng quyền lực.

Nhưng cũng biết rằng, đó là sứ mệnh của Nhân Dân.

Nguyễn Ngọc Chu

(FB Nguyễn Ngọc Chu)

24 tháng 9, 2017

Ts Hoàng Ngọc Giao - Ban Nội Chính TW tham nhũng trắng trợn nhất

Có lẽ điển hình nhất về sự bi hài của cuộc đấu tranh phòng, chống tham nhũng là do ban Nội Chính TW (Cơ quan tham mưu, thường trực của Ban chỉ đạo TW về phòng, chống tham nhũng) lại tham nhũng và "chỉ đạo án" trái pháp luật trắng trợn nhất:
                 PGS.TS Hoàng Ngọc Giao (ảnh: Hoàng Lực/giaoduc.net.vn).

1- BAN NỘI CHÍNH TRUNG ƯƠNG THAM NHŨNG TRẮNG TRỢN NHẤT:

Năm 2004-2007, Ban Quản lý Dự án của Ban NCTW đã tham ô tập thể một số tiền lớn do nước ngoài tài trợ để nghiên cứu đề tài "Nghiên cứu đấu tranh phòng, chống tham nhũng" - Mỉa mai thay, cái được gọi là "Công trình khoa học" này được kỳ vọng làm cơ sở để Bộ Chính trị lãnh đạo công cuộc đấu tranh phòng, chống tham nhũng trên đất nước ta!

Vụ tham ô đặc biệt nghiêm trọng này do mình tôi phát hiện, kiên quyết đấu tranh với Lãnh đạo Ban Nội chính Trung ương do ông Trương Vĩnh Trọng làm Trưởng ban và Ủy ban Kiểm tra TW do ông Nguyễn Văn Chi làm Chủ nhiệm mới được làm rõ sau gần 2 năm kiểm tra (Trưởng Đoàn kiểm tra là ông Phan Xuân Xiểm, Phó Vụ trưởng Vụ IA-UBKTTW/ hiện nay ông Xiểm là Luật sư thuộc Đoàn luật sư TP Hà Nội).

Nhưng ông Trương Vĩnh Trọng đã "Cầu cứu" ông Lông Đức Mạnh (Tổng Bí thư) can thiệp và "Móc ngoặc" với ông Nguyễn Văn Chi tha bổng không kỷ luật gần 10 đối tượng tham ô (mặc dù Đoàn Kiểm tra đã kiến nghị phải Cảnh cáo chúng + Tạ Văn Hồ, đối tượng kê khai gian dối để tranh xuất mua nhà của người khác); nghiêm trọng hơn, đa số đối tượng tham ô đó cùng Tạ Văn Hồ đã được ông Trương Vĩnh Trọng lấy sang làm "Lòng Cốt" để xây dựng Văn phòng Ban chỉ đạo Trung ương về Phòng, Chống tham nhũng (tháng 1/2013 được sáp nhập với Vụ Nội chính + Vụ Pháp luật của Văn phòng Trung ương để tái lập Ban Nội chính Trung ương).

Do thoát kỷ luật nên ông Trương Vĩnh Trọng chui được vào Bộ Chính trị khóa X và làm Phó Thủ tướng phụ trách lĩnh vực Nội chính-Phòng, chống tham nhũng, và toàn bộ số "cán bộ tham ô ưu tú" trên được ông Trọng can thiệp cho lên chức cao hơn, trong đó có 2 kẻ được lên cấp Thứ trưởng, là Lê Văn Lân (hiện là Phó Ban chỉ đạo Tây Bắc), Phạm Tất Thắng (hiện là Phó Tổng biên tập Tạp chí Cộng sản).

2- BAN NỘI CHÍNH TRUNG ƯƠNG CHỈ ĐẠO ÁN TRÁI PHÁP LUẬT GÂY OAN SAI ĐẶC BIỆT NGHIÊM TRỌNG:

Điển hình nhất, từ đầu năm 2014, ông Phan Đình Trạc, Phó trưởng ban Nội chính Trung ương (hiện là Trưởng ban) tham gia chỉ đạo trái pháp luật vào "Vụ án Thái Lương Trí" (vụ án này do tôi phát hiện oan sai và kiến nghị với Bộ Chính trị cùng các cơ quan chức năng từ năm 2012 khi tôi còn công tác tại Văn phòng Trung ương) - Năm 2013, Trưởng ban NCTW Nguyễn Bá Thanh đã lắng nghe báo cáo, kiến nghị của tôi nên đã làm việc với Tòa án nhân dân Tối cao quán triệt việc xét xử phúc thẩm vụ án này phải khách quan và kết quả: Ngày 31/10/2013, Tòa phúc thẩm TANDTC đã tuyên hủy bản án sơ thẩm để điều tra lại.


Việc chỉ đạo án trái pháp luật của ông Phan Đình Trạc đã làm cho vụ án Thái Lương Trí kéo dài đến nay đã 9 năm không kết thúc được mặc dù ông Trí vô tội!

VẬY XIN HỎI: Với lực lượng tham mưu đấu tranh phòng, chống tham nhũng tiêu cực như thế này thì Cái Lò Hỏa Thiêu bọn tham nhũng của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng liệu có thành công???

Đọc thêm: Tham nhũng ngay trong lực lượng chống tham nhũng


Hoàng Ngọc Giao

(FB Giao Hoàng)