13 tháng 8, 2017

Không minh bạch, sao chống tham nhũng !
Nếu không kể những cuộc thanh trừng nội bộ trong quá khứ vốn chỉ nhằm loại trừ “thành phần diễn biến hòa bình, xét lại”, cuộc thanh trừng nội bộ lần này có thể xem là khốc liệt chưa từng có lịch sử cộng sản Việt Nam. Mục tiêu không phải là đối tượng “chống đảng” bởi theo tinh thần dân chủ đa nguyên, mà là “phá đảng” vì theo “tinh thần” chủ nghĩa cơ hội và chủ nghĩa bè phái tư túi. Nó mang dáng dấp một cuộc đấu đá phe nhóm, mà như dư luận quan sát, là giữa Nguyễn Phú Trọng với vây cánh Nguyễn Tấn Dũng.
Tất nhiên không có chứng cứ cụ thể để khẳng định điều đó là thật vì sân khấu chính trị Việt Nam không bao giờ đủ độ sáng để có thể quan sát và nhận định chính xác. Khoảng tối thông tin đã nảy sinh ra tin đồn và đến nay hầu như mọi thứ vẫn được tung ra từ môi trường tin đồn. Có điều dễ thấy rằng những con thú to nhất đang bị vây. Dư luận đồn đoán xem con mồi tiếp theo nào sa lưới. 

Nếu Trọng thật sự nhắm vào Nguyễn Tấn Dũng, con cá mập to nhất của bầy cá mập, thì Dũng phản đòn như thế nào, trong khi Dũng đã xài cạn chiêu đánh dưới thắt lưng đối thủ bằng thủ thuật “vạch áo cho người xem lưng”, thông qua những trang tin “Chân dung quyền lực” hoặc “Tư Sang nham hiểm”. Dũng đã bằng mọi giá cài cắm con cái vào hệ thống và giờ các con Dũng đang trong tình trạng như con tin. Dũng làm gì để cứu con mình và bản thân mình, nếu Trọng thật sự giương tên nhắm vào đầu Dũng?

Thật ra các bàn luận kiểu này chỉ là những cố gắng giải mã các bí ẩn chính trường dày đặc màn đen, vốn có quá nhiều thứ mà người ta muốn hiểu thực hư, từ cái chết Nguyễn Bá Thanh, Phạm Quý Ngọ đến sự "mất tích" rồi "trở về" của Phùng Quang Thanh. Nó cho thấy người dân luôn cần thông tin và người dân luôn muốn hiểu điều gì đang thật sự xảy ra, vì nó liên quan đến vận mệnh quốc gia và số phận người dân. Khi không đủ thông tin, người ta chỉ có thể đồn đoán. Trong hầu hết trường hợp, khó có thể biết khả năng đồn đoán chính xác ở mức độ nào, chẳng hạn rằng “Dũng thân Mỹ, chống Tàu” hoặc “Trọng thật ra mới là người chống Tàu kịch liệt”. Chẳng có bằng chứng nào cho những đánh giá như vậy. Người dân chỉ thấy rõ một điều rằng trong hai nhiệm kỳ của Dũng, đầu tư Trung Quốc vào Việt Nam ở mức kỷ lục, thâm hụt mậu dịch Việt-Trung ở mức kỷ lục, và chủ nghĩa bè phái bùng nổ ở mức kỷ lục.

Người dân cũng thấy rằng quan hệ Việt-Trung dưới thời Trọng chưa bao giờ sứt mẻ. Thông cáo chung trong chuyến công du Trung Quốc của Trọng vào tháng 1-2017, có đoạn: “Hai bên cho rằng, Việt Nam và Trung Quốc là hai nước láng giềng có truyền thống hữu nghị lâu đời, đều là nước xã hội chủ nghĩa do Đảng Cộng sản lãnh đạo, có chế độ chính trị tương đồng, con đường phát triển gần gũi, có tiền đồ tương quan, chia sẻ vận mệnh chung; sự phát triển bền vững của mỗi nước và quan hệ hữu nghị, hợp tác tốt đẹp giữa hai nước có ý nghĩa quan trọng đối với cả hai nước”. Người dân cũng thấy rằng, dưới thời Trọng, vấn đề chủ quyền biển Đông chưa bao giờ được làm đủ mạnh, mỗi khi xảy ra căng thẳng tranh chấp, từ vụ giàn khoan HD-981 đến vụ Repsol mới đây.

Nói cách khác, cả Trọng lẫn Dũng hay bao nhiêu người trong Bộ chính trị, có ai “chống Tàu” và thật sự muốn tách Việt Nam khỏi quỹ đạo cộng sản Trung Quốc? Trong những phiên họp tuyệt mật của Bộ chính trị mỗi khi xảy ra xung đột với Trung Quốc, ai là người vượt qua được nỗi yếm thế tự ti để nói rõ lên rằng “tiểu” nhưng đừng “nhược”? Bộ chính trị và cá nhân Trọng có kịch bản nào hoặc sách lược nào để thoát Trung? Chừng nào những điều này mới được minh bạch? Sẽ không thể có câu trả lời cho câu hỏi này, ít nhất ở thời điểm này. Ngay cả Quốc hội, nơi về lý thuyết là có quyền đòi hỏi chính phủ phải giải trình chiến lược đối ngoại, vấn đề này cũng chưa bao giờ dám được nêu ra.

Điều đáng quan tâm hơn không chỉ là cuộc “chém giết” ác liệt giữa các “băng nhóm” - trong bối cảnh chính trị mà yếu tố Trung Quốc gần như luôn đóng vai trò ít nhiều ảnh hưởng, kể cả ảnh hưởng nội bộ - mà là kết quả của nó sẽ dẫn đất nước đến đâu. Liệu đất nước sẽ sáng sủa hơn một khi toàn bộ bầy cá mập bị “thịt”? Nếu xem đây là cuộc chiến chống tham nhũng thì việc cần làm không chỉ là “khẩn trương làm rõ” mức độ phá hoại của đám tham nhũng mà là làm thế nào để làm sạch một bộ máy đã bị mục rữa đến tận xương tủy bởi tham nhũng. Mức độ tham nhũng có hệ thống đã tệ hại đến mức bất kỳ người dân nào cũng có thể kể những câu chuyện riêng của họ về hối lộ mà họ là nạn nhân trực tiếp hoặc họ được nghe lại, về chạy chức, chạy trường, chạy bằng cấp và thậm chí chạy cả danh hiệu, từ “nghệ sĩ nhân dân” đến “anh hùng lao động”.

Chỉ khi hệ thống được làm sạch bằng minh bạch thì tham nhũng mới thật sự được triệt tiêu. Tham nhũng có hệ thống đã được nuôi quá lâu và phát triển đến mức nghiêm trọng như hiện tại thì việc thanh trừng đám cá mập chỉ là giải pháp nhất thời. Chừng nào mà “bí ẩn” của những câu chuyện “làm thối móng tay” để xây “biệt phủ” chưa được minh bạch thì chống tham nhũng chỉ là những hô hào suôn và chỉ giới hạn ở cuộc chiến thanh trừng nội bộ trong hậu trường, một hậu trường đen kịt của một hệ thống đen kịt chưa bao giờ minh bạch trước ánh sáng niềm tin mà người dân luôn cần.

Mạnh Kim
(FB Mạnh Kim)
LÀM CHO ĐẤT NƯỚC NÀY LỤN BẠI LÀ DO CÁC ĐỒNG CHÍ, ĐỒNG CHUỘT  CỦA ĐẢNG
Kế hoạch khủng để đón khách quý từ Trung ương

Đọc thông báo này thấy bình thường vì là chuyện hàng ngày ở khắp nơi trên cả nước VN từ ngày thống nhất. Quan từ Trung ương về được cả lũ quan địa phương ra tận biên giới tỉnh chào đón; cụ thể ở đây là các đoàn xe lũ lượt kéo nhau đến Km 110 huyện EA H'leo, biên giới giữa Gia Lai và Đắk Lắk để đón Bộ trưởng Bộ Nội vụ. Tốn kém vô cùng. Chưa hết. Sau đó là toàn bộ lãnh đạo tỉnh đi theo hầu hạ, tiệc tùng, quà cáp, gái gú... trong suốt thời gian quan Trung ương du hành ở địa phương.
Lại nhớ câu: Ngoài Biển Đông sóng sau đè sóng trước, Trong đất liền, quan địa phương to mấy về Trung ương cũng thành nhỏ.
Đoàn công tác của Bộ trưởng Bộ Nội vụ làm việc với tỉnh Đắk Lắk
10/08/2017 - Theo Chương trình công tác năm 2017, ngày 09/8/2017, Đoàn công tác Bộ Nội vụ do đồng chí Lê Vĩnh Tân, Ủy viên Ban chấp hành Trung ương Đảng, Bí thư Ban cán sự Đảng, Bộ trưởng Bộ Nội vụ làm Trưởng đoàn đã đến làm việc với UBND tỉnh Đắk Lắk về kết quả triển khai thực hiện Chỉ thị số 26/CT-TTg ngày 05/9/2016 của Thủ tướng Chính phủ về tăng cường kỷ luật, kỷ cương trong cơ quan hành chính nhà nước các cấp. 

Tham gia Đoàn công tác có các đồng chí Nguyễn Tiến Thành, Chánh Văn phòng Bộ; lãnh đạo các Vụ Chính quyền địa phương, Vụ Tổ chức - Biên chế,Vụ Công chức - Viên chức, Vụ Cải cách hành chính, Trung tâm Thông tin, Phân viện Khu vực Tây Nguyên - Học viện Hành chính Quốc gia và các chuyên viên Phòng Tổng hợp - Thư ký, Văn phòng Bộ.


Tiếp và làm việc với Đoàn công tác Bộ Nội vụ có các đồng chí: Phạm Minh Tấn, Phó Bí thư thường trực Tỉnh ủy; Phạm Hữu Nghị, Phó Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch UBND tỉnh; Trần Vĩnh Cảnh, Phó Chủ tịch HĐND tỉnh; Các đồng chí Phó Chủ tịch UBND tỉnh; Lãnh đạo Sở và lãnh đạo các đơn vị thuộc Sở Nội vụ; Lãnh đạo các sở, ban, ngành của tỉnh; Trưởng phòng Nội vụ các huyện, thị xã, thành phố tỉnh Đắk Lắk.


Bộ trưởng Bộ Nội vụ Lê Vĩnh Tân phát biểu khai mạc hội nghị

Ngày 05/9/2016, Thủ tướng Chính phủ đã ban hành Chỉ thị số 26/CT-TTg của về tăng cường kỷ luật, kỷ cương trong cơ quan hành chính nhà nước các cấp, để nắm bắt tình hình, kết quả triển khai thực hiện Chỉ thị tại các bộ, ngành, địa phương trong thời gian qua, Bộ trưởng Bộ Nội vụ Lê Vĩnh Tân đề nghị các đại biểu phát biểu ý kiến về tổ chức thực hiện và những kết quả đã đạt được tại cơ quan, địa phương mình, tập trung vào những nội dung liên quan đến thực hiện các nhiệm vụ trọng tâm của ngành Nội vụ, từ đó có phương hướng, giải pháp để đẩy mạnh thực hiện Chỉ thị trong thời gian tới. 


Đồng chí Nguyễn Hải Ninh, Ủy viên dự khuyết Ban chấp hành Trung ương Đảng,
Phó Chủ tịch thường trực UBND tỉnh Đắk Lắk trình bày Báo cáo kết quả thực hiện Chỉ thị số 26/CT-TTg

Báo cáo kết quả triển khai thực hiện Chỉ thị số 26/CT-TTg ngày 05/9/2016 của Thủ tướng Chính phủ, đồng chí Nguyễn Hải Ninh, Ủy viên dự khuyết Ban chấp hành Trung ương Đảng, Phó Chủ tịch thường trực UBND tỉnh Đắk Lắk cho biết UBND Tỉnh đã ban hành Công văn số 7591/UBND-TH ngày 23/9/2016 về việc triển khai thực hiện Chỉ thị số 26/CT-TTg và Chỉ thị số 07/CT-UBND về việc nâng cao kỷ luật, kỷ cương, đạo đức công vụ và đạo đức nghề nghiệp của cán bộ, công chức, viên chức (CBCCVC) trong các cơ quan, đơn vị, địa phương nhằm tăng cường kỷ luật, kỷ cương, đạo đức công vụ và đạo đức nghề nghiệp, từng bước xây dựng đội ngũ CBCCVC có đủ phẩm chất, trình độ, năng lực đáp ứng yêu cầu phục vụ nhân dân và sự phát triển của tỉnh.

Báo cáo cũng nêu rõ những kết quả mà tỉnh Đắk Lắk đã đạt được trong thời gian qua như đã sắp xếp, kiện toàn cơ cấu tổ chức bên trong các cơ quan chuyên môn cấp tỉnh, cấp huyện; kiện toàn, sắp xếp các đơn vị sự nghiệp công lập, giảm được 30 đơn vị sự nghiệp thuộc UBND cấp huyện và 15 đơn vị SNCL trực thuộc Sở Giáo dục và Đào tạo; qua 3 năm 2015 - 2017 đã tinh giản biên chế được 440 trường hợp; tuyển dụng 358 công chức (chỉ có 07 trường hợp xét tuyển, còn lại là thi tuyển) và tuyển dụng 4.372 viên chức; chất lượng xây dựng văn bản quy phạm pháp luật được nâng cao; đẩy mạnh triển khai cơ chế một cửa, một cửa liên thông và ứng dụng công nghệ thông tin phục vụ cải cách hành chính. Nhìn chung, qua một năm triển khai thực hiện Chỉ thị số 26/CT-TTg của Thủ tướng Chính phủ, kỷ cương, kỷ luật hành chính được nâng cao, tường bước cải thiện chất lượng hoạt động công vụ. Đa số CBCCVC đã chấp hành nghiêm kỷ luật, kỷ cương hành chính trong thực thi nhiệm vụ.Bên cạnh những kết quả đạt được, báo cáo cũng nêu ra những hạn chế cần khắc phục như tiến độ xây dựng văn bản quy phạm pháp luật còn chậm, mức độ sử dụng dịch vụ công trực tuyến mức độ 3 và mức độ 4 chưa cao; hệ thống tổ chức các đơn vị sự nghiệp công lập còn chồng chéo và phức tạp; công tác đánh giá CBCCVC làm căn cứ để thực hiện tinh giản biên chế còn hạn chế.


Đồng chí Miên Klơng, Giám đốc Sở Nội vụ tỉnh Đắk Lắk phát biểu kiến nghị với Đoàn công tác 

Xuất phát từ thực tế và đặc thù của địa phương, các đại biểu từ các Sở, ngành, huyện, thị xã, thành phố của tỉnh Đắk Lắk đã phát biểu nêu ra những khó khăn, vướng mắc cũng như các kiến nghị để sửa đổi, bổ sung các quy định trong các lĩnh vực chuyên ngành.


Đồng chí Phạm Minh Hùng, Vụ trưởng Vụ Cải cách hành chính, Bộ Nội vụ
phát biểu đánh giá kết quả cải cách hành chính của địa phương

Ngay tại hội nghị, các đồng chí lãnh đạo các Vụ chức năng của Bộ Nội vụ đã trực tiếp giải đáp làm rõ, đồng thời hướng dẫn cụ thể về các nội dung: đối tượng tinh giản biên chế, việc xử lý những người hoạt động không chuyên trách ở cấp xã, xây dựng quy hoạch mạng lưới đơn vị SNCL, quy định vị trí pháp lý đối với mô hình Trung tâm Xúc tiến đầu tư cấp tỉnh và Trung tâm Hành chính công cấp tỉnh, cấp huyện, tiêu chuẩn và việc đi học tự nguyện của CBCC cấp xã, nâng cao chỉ số cải cách hành chính PAR Index,...Phát biểu kết luận hội nghị, Bộ trưởng Bộ Nội vụ Lê Vĩnh Tân đánh giá cao sự chỉ đạo của tỉnh Đắk Lắk và những kết quả đạt được của tỉnh trong việc triển khai thực hiện Chỉ thị số 26/CT-TTg của Thủ tướng Chính phủ. Sau khi điểm lại những kết quả đạt được cũng như những hạn chế, Bộ trưởng Lê Vĩnh Tân đề nghị tỉnh Đắk Lắk quan tâm thực hiện một số nhiệm vụ: Đẩy mạnh triển khai Chỉ thị số 26/CT-TTg của Thủ tướng Chính phủ; Đánh giá việc thực hiện các nhiệm vụ của Thủ tướng Chính phủ, Chủ tịch UBND tỉnh giao; Xây dựng các quy chế phối hợp và làm việc của UBND tỉnh, các cơ quan hành chính của tỉnh; Kiên quyết thực hiện tinh giản biên chế và cơ cấu lại đội ngũ cán bộ, công chức, viên chức theo Nghị quyết số 39-NQ/TW, Nghị định số 108/NĐ-CP, Chỉ thị số 02/CT-TTg; Xây dựng đề án quy hoạch mạng lưới các đơn vị sự nghiệp công lập; Thực hiện đúng các quy định của Đảng và Nhà nước về công tác cán bộ, quản lý công chức, đặc biệt là số lượng cấp phó trong các cơ quan hành chính; Đẩy mạnh phân cấp cho các sở, ban, ngành và địa phương; Đẩy mạnh cải cách hành chính, xác định trọng tâm hàng năm. 


Đồng chí Phạm Hữu Nghị, Phó Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch UBND tỉnh Đắk Lắk phát biểu ý kiến

Đồng chí Phạm Hữu Nghị, Phó Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch UBND tỉnh Đắk Lắk trân trọng cảm ơn Bộ trưởng Lê Vĩnh Tân và Đoàn công tác Bộ Nội vụ đã đến thăm, làm việc với tỉnh, có những ý kiến hết sức quý báu giúp tỉnh thực hiện tốt nhiệm vụ theo Chỉ thị số 26/CT-TTg, đồng thời khẳng định tỉnh sẽ khắc phục các hạn chế, phấn đấu phát triển các mặt kinh tế - xã hội và nâng cao đời sống nhân dân các dân tộc trong tỉnh. Tiếp theo chương trình, buổi chiều cùng ngày, Bộ trưởng Lê Vĩnh Tân và Đoàn công tác Bộ Nội vụ đã đến thăm và làm việc với Bệnh viện đa khoa tỉnh Đắk Lắk để nghe báo cáo về tình hình sử dụng biên chế công chức, viên chức và lao động hợp đồng tại Bệnh viện. 


Bộ trưởng Bộ Nội vụ Lê Vĩnh Tân phát biểu chỉ đạo tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Đắk Lắk


Đoàn công tác Bộ Nội vụ làm việc với tập thể cán bộ chủ chốt Bệnh viện Đa khoa tỉnh Đắk Lắk

Tin, ảnh: Anh Hai
https://www.moha.gov.vn/70-nam/thi-dua-yeu-nuoc/doan-cong-tac-cua-bo-truong-bo-noi-vu-lam-viec-voi-tinh-dak-lak-35093.html
ĐỌC BÀI NÀY, NGƯỜI TA CÓ THỂ SUY ĐOÁN NHÀ BÁO OSIN HUY ĐỨC LÀ NGƯỜI PHỤC VỤ CHO Ý ĐỒ CỦA BÁC CẢ TRỌNG

Con hổ Trương Huy San – Kẻ cơ hội lưu manh chính trị

Huy Đức dùng những ngón nghề báo chí điêu luyện để lôi kéo dư luận phục vụ mưu đồ chính trị, cuộc chơi quyền lực triệt hạ người này, tung hô người kia để phá rối nội bộ, làm nhiễu loạn dư luận theo kiểu truyền thống Trung Hoa tạo điều kiện cho nước ngoài thôn tính Biển Đông thì có phải là khốn nạn?

Những hành động của Trương Huy San có mưu đồ gì?
Những kỹ năng mài bút sắc bén kết hợp với những thông tin “ít người biết” đặc biệt là tin nội bộ không chỉ giúp tạo ra các “bài báo” hiệu quả, đi vào lòng công chúng, mà nó còn là công cụ giúp một số “nhà báo” kiếm được nhiều tiền bạc và thậm chí còn tiến tới thực hiện các tham vọng chính trị.

Người dân trong và ngoài nước từ lâu đã biết đến cái tên đang nổi danh trên mạng xã hội Trương Huy San, bút danh Osin Huy Đức, biệt hiệu “San vẩu”, “San hô”. Nhưng muốn hiểu nguyên nhân nổi đình nổi đám của Trương Huy San hiện nay, chúng ta cần xem lại quá khứ của “nhà báo” này để có thể thấy được bản chất và động cơ hành động gần đây của Huy Đức là gì.

Trương Huy San là người gốc Hà Tĩnh, tuổi Nhâm Dần (1962). Năm 1979, Trương Huy San nhập ngũ. Từ 1984-1987, đứng trong hàng ngũ lính tình nguyện Việt Nam tham gia chiến trường Campuchia chống quân diệt chủng Khmer đỏ với vai trò là phóng viên của tạp chí Văn nghệ Quân đội. Nhận thấy đất nước chuẩn bị mở cửa sau Đại hội VI, Trương Huy San đã giải ngũ xin làm cộng tác viên cho các tờ báo lớn để có đất làm ăn thời mở cửa.

“Nhà báo”

Để hiểu thêm về quan điểm của Trương Huy San về nghề báo, chúng ta có thể thấy qua “lời dạy bảo” của Trương Huy San: “Mọi người làm báo chúng ta phải mài ngòi bút của mình”. Cảm ơn, ông nói rất đúng, và đúng hơn nữa khi mà ông “dạy bảo” người ta thêm rằng mài ngòi bút để tấn công ai, đả phá mục tiêu nào!

“Tên tuổi” Huy Đức bắt đầu nổi như cồn từ loạt bài viết về vụ “Đường Sơn Quán” ở Thủ Đức. Vì sao lại là “Đường Sơn Quán” mà không phải nơi khác? Vì đây là nơi gặp gỡ, chơi bời, đổi chác, hối lộ dành cho những kẻ lắm tiền nhiều của và có quyền lực trong xã hội. Vụ này dính dáng trùm xã hội đen Trương Văn Cam (Năm Cam) lúc này đang thâu tóm các băng đảng. Trong nhóm người lân la và tiệc tùng thác loạn ấy có cả Huy Đức và Hoàng Linh của Báo Tuổi trẻ.

Lợi dụng chủ trương triệt phá các điểm ăn chơi, các băng nhóm tội phạm để chuẩn bị Đại hội Đảng lần VI của cố Bí thư Thành ủy Nguyễn Văn Linh khi đó, Năm Cam đã mua chuộc Trương Huy San, Hoàng Linh và một số “nhà báo” để tấn công triệt hạ không tiếc bằng những hình ảnh nhạy cảm, lời nguyền rủa tới mức cay độc hủy hoại thanh danh Ba Tung và người thân trong gia đình, vì Ba Tung truy quét tội phạm hình sự, khiến Năm Cam mất nguồn thu tài chính.

Cô con gái 16 tuổi của Ba Tung đang học tại Trường Lê Quý Đôn đã không chịu nỗi cảnh nhục nhã khi bạn bè đàm tiếu qua những bài báo đầy tanh tưởi của Trương Huy San. Hậu quả là cô gái vô tội ấy đã uống thuốc tự tử vĩnh viễn ra đi. Còn người vợ của Ba Tung thì không chịu nổi sức ép đã vĩnh viễn xa rời cuộc sống bình thường trong bệnh viện tâm thần.

Chưa dừng lại, Trương Huy San còn kết hợp với Lê Văn Ba (báo Đại Đoàn Kết) “giết chết lần hai” cô con gái tội nghiệp của Ba Tung khi tung lên mặt báo bản chụp lá thư tuyệt mệnh của cô để khoe chiến tích lừng lẫy. Đó là những gì đằng sau sự hả hê của Trương Huy San và Năm Cam trong đại tiệc ăn mừng “chiến thắng” say sưa thâu đêm với gái đẹp và phong bì. Vụ “Đường Sơn Quán” kết thúc với ánh hào quang chói sáng của Trương Huy San trên bầu trời những ngôi sao của làng báo.

Năm Cam liên tục bắn tin cho Huy Đức tung ra nhiều bài viết triệt hạ đối thủ để Năm Cam thao túng toàn bộ thế giới ngầm, trong đó có vô số băng nhóm giang hồ “bất trị” và “xâm lăng” từ Hải Phòng và Quảng Ninh vào, nâng Năm Cam trở thành ông trùm trong cuộc tranh giành quyền lực tanh mùi tiền và máu.

Sự có mặt của Huy Đức là chiếc cầu gắn kết quan hệ ba bên cùng có lợi (Xã hội đen – Nhà báo – Quan chức). Là người ăn cửa giữa, khi mắt xích nào bị đứt, Huy Đức đu bám vào kẻ sống sót để tiếp tục tung hứng cuộc chơi mới.

Không chỉ qua mặt nhiều người dân, Huy Đức còn qua mặt những người lãnh đạo đầy kinh nghiệm như cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt. Được ông Kiệt tạo điều kiện để phục vụ cải cách đất nước sau chiến tranh, nhưng Huy Đức đã lợi dụng uy tín cố Thủ tướng để thu tin, soi mói, ép các doanh nghiệp phải “chung chi”.

Chỉ đến khi vụ án kinh tế Epco-Minh Phụng của Liên Khui Thìn và Tăng Minh Phụng bị phanh phui những năm 1997-1998, dư luận mới biết được bộ mặt thật của Trương Huy San.

Cựu phóng viên Hoàng Linh khi bị bắt đã khai trước Tòa án rằng đã được Liên Khui Thìn cho tiền nhiều lần, đồng thời giúp Liên Khui Thìn chuyển rất nhiều tiền cho Trương Huy San, Huỳnh Sơn Phước, Quang Thắng và Hoàng Quý vì bị đe dọa viết bài phản ánh. Sau vụ việc này cả ba người: Huỳnh Sơn Phước, Hoàng Quý và Trương Huy San đều phải cuốn gói đi khỏi báo Tuổi Trẻ một cách ê chề.

Không còn chỗ bấu víu, Trương Huy San chạy vạy, tụt hạng xuống cộng tác viên cho các báo Thanh Niên, Diễn đàn doanh nghiệp, Nông thôn ngày nay. Tại Thời báo Kinh Tế Sài Gòn, dưới sự giật dây của các ông trùm kinh tế, Huy Đức đã nhả đạn với loạt bài viết về các PMU đầy màu sắc đấu đá. Và cuối cùng là nhả đạn trên báo Sài Gòn tiếp thị trước khi bị tước thẻ nhà báo.

Cay cú vì từng bị đuổi khỏi Báo Tuổi trẻ, Huy Đức đã nhào nặn ra bài viết “sự phản bội bạn đọc của Báo Tuổi trẻ”, khiến nhà báo Bạch Hoàn phải thốt lên “Chính anh Osin đã biến ngòi bút của mình trở nên dơ bẩn. Ngòi bút của anh Osin đã không thể nào giấu nổi mục đích nữa rồi. Cho ai? Mục đích gì?. Ai là kẻ ăn cháo đá bát? Các anh chị chắc đã biết”.

Có thể thấy, không một tờ báo nào dám sử dụng lâu dài Trương Huy San bởi họ cảm thấy không an toàn.

Trở thành pháo thủ trong màu áo “Việt Tân”

Sau khi bị lột mặt nạ trong vụ EPCO – Minh Phụng, trục lợi trên xác chết của tội phạm và giới giang hồ chưa đã, Trương Huy San đột ngột đổi màu, quay lưng lại bắn phá chính những đồng đội đã hy sinh trong các cuộc chiến tranh bảo vệ biên cương của Tổ Quốc. Sau loạt bài “Biên giới tháng Hai” đăng trên tờ “Sài Gòn tiếp thị” nói về cuộc chiến tranh bảo vệ biên giới phía Bắc (1979) có nhiều nội dung phản bội, bóp méo sự thật, Trương Huy San bị sa thải. Sau vụ này, Trương Huy San đã không giữ nổi bình tĩnh và viết những lời lẽ hằn học chửi bới trên trang blog Osin.

Tổ chức “Việt Tân” được CIA hà hơi tiếp sức từ lâu đã để ý và muốn dựng Trương Huy San lên một vai diễn mới – “nhà báo cấp tiến”, chiến sĩ đấu tranh cho “tự do báo chí”, “dân chủ”. Tháng 5 năm 2012, thông qua Chương trình Nieman (quỹ NGO trá hình), Trương Huy San được cấp “học bổng” sang Mỹ “tu nghiệp” tại Boston. Chủ đề chính mà Trương Huy San đăng ký để nhận học bổng này là “văn chương Mỹ”. Trong khi đó, mục tiêu chính của San là tìm cách xuất bản cuốn sách “Bên thắng cuộc” để xin tị nạn chính trị tại Mỹ. Khổ nỗi cuốn sách này lại chẳng có gì liên quan tới các chủ đề mà San đăng ký để “tu nghiệp”.

Trương Huy San đã cố tình cắt cúp, tô vẽ cho “Bên Thắng cuộc” để dẫn lái người đọc vào mê hồn trận, nhìn cuộc chiến tranh Việt – Mỹ theo một màu đen tối bi thương. Nhiều trí thức đã phản pháo cuốn sách này, cho rằng “Bên thắng cuộc” đã cố ý “đánh lộn sòng phái trái”, “đánh lận trắng đen” về bản chất cuộc Chiến tranh Việt Nam, giày xéo nỗi đau của bao gia đình. Thậm chí, Trương Huy San còn chà đạp thô bạo đến cả đồng nghiệp ở báo Tuổi Trẻ. Nhà báo Lưu Đình Triều đã phản ứng gay gắt, “Huy Đức đã cắt xén những thông tin về cuộc đời, quan hệ của cha con, làm người đọc ngộ nhận gây tổn thương gia đình tôi”.

Ngay cả ông Anh Đức, người Việt ở bên kia Thái Bình Dương cũng viết trên tờ “Việt Nam Thời Báo” xuất bản tại Mỹ số 6729 ra ngày 12-1-2013: “Huy Đức, một thằng làm báo thiếu đạo đức nghề nghiệp … lợi dụng sự tò mò của những ai chưa biết, viết về những chuyện cũ kỹ hơn 30 năm để móc đô-la của người Việt tại Mỹ”.

Cả quan chức ngoại giao Mỹ đánh giá cuốn sách đó chứa đựng những vấn đề không chính xác có thể gây phương hại đến quan hệ Việt – Mỹ. Và thế là mục tiêu chính xin tị nạn chính trị của Trương Huy San đã không đạt được! Buộc Trương Huy San phải quay về Việt Nam sau khi hết thời hạn “tu nghiệp”.

Huy Đức và Hoàng Linh từng cấu kết ăn chặn tiền của Liên Khui Thìn và Tăng Minh Phụng khi còn làm việc tại tòa soạn Tuổi trẻ.
Lại đổi màu để quay về nước

Không đạt được mục đích và cảm thấy không còn an toàn sau khi xuất bản “Bên thắng cuộc”, Trương Huy San tiếp tục đổi màu, đổi giọng, quay chiều ngòi bút, móc nối với thế giới ngầm để được trở về nước an toàn. Có thông tin đáng chú ý, Trương Huy San, Nguyễn Công Khế đã móc nối của tình báo Hoa Nam, mà các bức điện tín của Bộ ngoại giao Mỹ do Wikileaks tiết lộ thời gian gần đây. Nếu câu chuyện này có thật, thì đây cũng là 1 lời giải hợp lí cho xu hướng viết bài “thân Tàu” mấy năm gần đây của Trương Huy San như ủng hộ, cổ vũ cho Formosa xây dựng miếu thờ ở Kỳ Anh, Hà Tĩnh.

Nắm được tình hình nhân sự của Đại hội Đảng 12 và nhận thấy thời cơ đến, Trương Huy San đã mài bút, tung ra cú đạp đổ hàng rào, viết ra “Bộ tứ” với cú đánh tập hậu, đâm sau lưng vào người thân của nguyên Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Xuyên suốt cả bài viết là thủ đoạn “bới lông tìm vết”, “câu sau chửi câu trước” hạ bệ người này, nâng người kia, gây chia rẽ có chủ đích, có kịch bản được dàn dựng bài bản.

Trong đoạn chia sẻ đêm ngày 7-1-2016 trên trang FB cá nhân, Trương Huy San tiếp tục bẻ cong ngòi bút, đánh lận con đen về sự hy sinh của quân tình nguyện Việt Nam trong cuộc chiến bảo vệ biên giới Tây Nam, chống bè lũ diệt chủng Polpot – Yeng Sary những năm 1979-1989. Bài viết này của Huy Đức đã gây bức xúc từ chính cựu chiến binh Việt Nam, những người trực tiếp cầm súng chứ không phải cầm bút. Cựu binh Nguyễn Đình Thắng và những đồng đội đã vạch trần mưu đồ vẽ lại lịch sử có lợi cho Trung Quốc. Cựu binh Nguyễn Anh Khoa búc xúc, “Trương Huy San chưa từng tốn giọt mồ hôi nào để cầm súng trực tiếp chiến đấu nên không biết cái giá phải trả cho hôm nay tự do ngồi chửi rủa. Ba Chúc- An Giang, Hà Tiên -Kiên Giang còn đó những bộ hài cốt không lành lặn. Những cái hang đã bịt lại để làm mồ chung của cả 1 gia đình hay cả 1 dòng họ. Điều đó chưa đủ nói lên sự tàn bạo của Khmer đỏ, của Polpot hay sao Huy Đức?”

Hơn 3000 đồng bào Hồng Ngự Đồng Tháp đã chết. Chúng tuyên bố tập trung toàn lực đánh đến cây thốt nốt ở Gia Định. Khi quân tình nguyện Việt Nam sang dẹp Khmer đỏ ở Campuchia thì Trung Quốc cho biển người đánh biên giới phía bắc. Huy Đức lúc này đang cầm bút trốn ở đâu?

Phải chăng dưới sự giật dây của tình báo nước ngoài, Trương Huy San đã phản bội xương máu của các chiến sĩ quân tình nguyện Việt Nam ở Campuchia để phả hơi độc vào bầu không khí truyền thông ở Việt Nam?.

Những kẻ tay chân nào đó đã bắn tin Trịnh Xuân Thanh về nước, Trương Huy San liền đăng trên trang Facebook cá nhân với mưa đồ gì thì ít nhiều người ta phần nào ngầm hiểu qua bình luận của Bùi Thanh Hiếu.

Mới đây nhất, qua các tin đồn về sức khỏe của Chủ tịch nước Trần Đại Quang, Huy Đức lại mài bút, công phá với bài viết “Nguyên Thủ Quốc gia và Định chế Chủ tịch nước”. Nếu tin đồn này có thật đi chăng nữa, thay vì đồng cảm, Huy Đức lại dậu đổ bìm leo, cố nhào nặn, lắp ghép thêm thông tin (chuyện nguyên Chủ tịch nước Lê Đức Anh) để làm bàn đạp, nhằm hướng phế truất Chủ tịch nước Trần Đại Quang.

Đã có nhiều ý kiến của dư luận đưa ra: Ai đứng sau âm mưu của Trương Huy San? Phải chăng Osin tấn công lãnh đạo cấp cao khiến Việt Nam phải lo giải quyết nội bộ, mất chú ý chuyện ngoài Biển Đông?

Một số người bảo rằng, Trương Huy San đã làm đúng như cụ Đồ Chiểu dạy: “Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà”. Vâng, có lẽ Trương Huy San mới chỉ làm được một nửa lời khuyên của bậc chân nho Nguyễn Đình Chiểu. Bởi, trước khi làm như vậy thì người viết phải đạt được điều kiện “Chở bao nhiêu ĐẠO thuyền không khẳm” mà cụ Nguyễn Đình Chiểu muốn nhắn nhủ. Không đạt được điều này, ngòi bút của Trương Huy San không những không thể đâm được những kẻ cơ hội, những tên gian ác (ý muốn thực sự của cụ Đồ Chiểu) mà còn trở thành mũi dao sắc máu, móng vuốt cọp beo trong tay những ông trùm giang hồ giết chết người vô tội, viên đạn pháo lạnh lùng trong tay ông này tấn công ông kia, thậm chí trở thành công cụ để tình báo nước ngoài thực hiện những mưu đồ chính trị đen tối.

Vâng, “Công khai minh bạch”, “dân chủ”, “tự do ngôn luận” là điều ai cũng muốn nếu dùng nó với mục đích trong sáng, nhưng việc Huy Đức dùng nó với những ngón nghề báo chí điêu luyện để lôi kéo dư luận phục vụ mưu đồ chính trị, cuộc chơi quyền lực triệt hạ người này, tung hô người kia để phá rối nội bộ, làm nhiễu loạn dư luận theo kiểu truyền thống Trung Hoa tạo điều kiện cho nước ngoài thôn tính Biển Đông thì có phải là khốn nạn?

Phương Nam


(Đại Biểu Nhân dân)

12 tháng 8, 2017

CỤC TRƯỞNG CỤC... GIẢI CỨU THAM NHŨNG
Truong Huy San - Khác với những gì đang diễn ra, các việc làm và phát ngôn của Phạm Trọng Đạt đang có tác dụng mô tả những nỗ lực chống tham nhũng hiện nay như một trò hề. Đạt tuyên bố cứ như ông ta là Cục trưởng Cục Giải cứu Tham nhũng, chứ không phải là Cục Chống tham nhũng. Có lẽ vì cấp của Đạt quá nhỏ để Ban bí thư và PTT Trương Hòa Bình để ý, nhận ra việc làm của Đạt tác động xấu đến cuộc đấu tranh chống tham nhũng hiện nay như thế nào


Đạt là bộ măt thật của cái gọi là chống tham nhũng... 
Phun ra câu nào là thối câu ấy.
Cục gì mà thối không chịu nổi?!
Đây là loại cán bộ hai mặt điển hình, lúc đầu hô hào kiên quyết chống tham nhũng, về sau có gì ngậm vào mồm nên phát biểu kiểu dĩ hòa vi quý! Tha hóa là đây!

Nản !!! Cắm đầu nộp thuế để nuôi mấy thằng láo lếu này !
Thời gà ? Tuổi Dậu 1957 ? Đệ tử, đồng đội của Tô Lâm ?

Theo Blog toithichdoc

08/08/2017

Thật đáng xấu hổ (Mênh mông thế sự để gió cuốn đi số 10)

GS.Tương Lai

Xấu hổ vì cái gì? Tại sao mà xấu hổ?
Xấu hổ vì “một sự bội ước lòng tin vô cùng lớn”. Đó là lời của Schaefer, người phát ngôn của Bộ Ngoại giao Cộng hòa Liên bang Đức trong thông cáo về “việc bắt cóc công dân Việt Nam Trịnh Xuân Thanh trên lãnh thổ Đức là hành động vi phạm luật pháp Đức và luật pháp quốc tế một cách trắng trợn và chưa từng có”.
Đúng là trắng trợn và chưa từng có trong hành động “vi phạm luật pháp Đức và luật pháp quốc tế”. Chứ với những người đã quen phải sống trong môi trường xã hội Việt Nam thì chuyện “bắt cóc” bởi một lực lượng có vũ khí, hành động theo một tính toán có bài bản được chỉ đạo chặt chẽ thì đúng là trắng trợn song không hề, càng không phải là “chưa từng có”. Cũng không phải là tàn tích tệ hại “đói ăn vụng, túng làm càn”, “xin không được thì cướp” của một thời phong kiến, thực dân thối nát khi dân ta phải gánh chịu hai tròng áp bức đã lùi xa non thế kỷ!
Chỉ mới đây thôi, giữa thanh thiên bạch nhật, bốn sĩ quan với cấp bậc, chức vụ cụ thể đã lừa cụ lão nông 82 tuổi Lê Văn Kình ra cánh Đồng Sênh để thực hiện hành vi bắt cóc, mà theo cụ là để “nhằm thủ tiêu để bịt đầu mối, không cho cụ lên tiếng phanh phui sự thật trong vụ cướp đất ở cánh Đồng Sênh.” Để thực hiện được kịch bản tồi tệ đó, họ xông vào đạp cụ gãy xương, quẳng cụ lên xe “như quẳng một con vật”, sau đó dùng còng số 8 khóa quặt hai tay rồi nhét giẻ vào mồm cụ, và cứ thế xe chạy 50km đưa cụ về nơi tạm giữ để lấy lời cung. Kịch bản bị phá sản vì dân Đồng Tâm phản ứng quyết liệt với kế hoạch côn đồ đó đã “rào làng chiến đấu”, bắt giữ con tin để buộc nhà cầm quyền phải thả người họ bắt cóc rồi sau đó ra quyết định khởi tố “vụ án gây rối trật tự công cộng”.
Không đàn áp được thì đành thương lượng vậy. Chủ tịch Hà Nội Nguyễn Đức Chung phải tự tay ký và điểm chỉ vào bản cam kết trước sự chứng kiến của các đại biểu Quốc hội và công an. Cam kết ba điều: thanh tra khách quan việc quản lý sử dụng đất quốc phòng và nông nghiệp, không truy cứu trách nhiệm hình sự người dân Đồng Tâm, điều tra, xác minh và xử lý việc bắt giữ gây thương tích cho cụ Lê Đình Kình. Sau khi đạt được mục tiêu “giải cứu con tin” thì ông Chủ tịch Hà Nội lật kèo cao giọng “phải thượng tôn pháp luật, lấy pháp luật làm trọng” xóa bỏ cam kết mà rằng “người dân không được phép đòi hỏi đất quốc phòng sử dụng vào việc gì, vì sao bỏ không, vì điều này thuộc về an ninh quốc gia”. Ông ta dõng dạc tuyên bố: “Không phải giải thích cho các anh đất làm gì? Các anh không có quyền đó, bởi đó là an ninh quốc gia”. Thế là gọn, chuyện thanh tra là “khách quan” cho nên việc quản lý sử dụng đất quốc phòng không còn là vấn đề nằm trong “cam kết” nữa, vì đất của Viettel đang chiếm dụng thuộc phạm trù “an ninh quốc gia”! Có súng, có còng số 8 trong tay cứ thế mà dấn lên. Bội ước lòng tin với dân thì có chi đáng sợ. Thì vẫn bội ước dài dài đó thôi, có sao đâu.
Chỉ có điều, với cung cách tư duy đã ăn sâu vào não trạng người đang cai trị dân trong một thể chế toàn trị phản dân chủ mà đem ra hành xử với thế giới thì thật quá liều lĩnh, quá bỉ ổi mà cái hệ lụy phải gánh là khôn lường. Có thể vì lú lẫn, họ không thấy được cái hệ lụy quá lớn đang đẩy họ vào cái thế kẹt trong quan hệ quốc tế. Bị coi là một quốc gia “bội ước” thì có gì nhục nhã hơn, đau đớn hơn. Ai, kẻ nào phải chịu trách nhiệm trả lời về nỗi nhục đó trước nhân dân? Ai? Chẳng nhẽ không ai cả?
Người Đức có lẽ vẫn chưa quên cuộc khủng hoảng bắt cóc con tin năm 1972, gây nên cuộc thảm sát Munich trong vụ khủng bố xảy ra tại Thế vận hội Mùa hè bởi nhóm tháng 9 đen! Là một nước văn minh với một hệ thống luật pháp tường minh và chặt chẽ của nhà nước pháp quyền có bề dày vững chắc, họ thẳng thừng lên án cái luật rừng với hành vi bắt cóc. Hơn nữa, dùng vũ lực xâm phạm và bắt cóc một người tại một quốc gia có chủ quyền thì pháp luật quốc tế cũng như pháp luật Đức coi đây là hành động khủng bố. Chính phủ Đức phải có phản ứng gay gắt với chính phủ Việt Nam để giữ được uy tín ở nước Đức. Người Đức không thể xử lý vụ việc này theo cách thức ngoại giao không ồn ã thông thường. Chính vì thế, nước Đức đã buộc phải coi Việt Nam như một “đối tác nguy hiểm” vi phạm an ninh của nước họ:
Chúng tôi chắc chắn rằng các bộ phận của Nhà nước Việt Nam thực hiện vai trò trong những ngày gần đây, mà chỉ có thể nhận xét với quan niệm về pháp luật hình sự – bắt cóc người, bắt cóc (nguyên văn: “Menschenraub, Entführung = bắt cóc”), người phát ngôn của Bộ Ngoại giao Đức tuyên bố tại Berlin.
Ông Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Đức thì khẳng định: “Ông Trịnh Xuân Thanh đã bị đưa ra khỏi Đức bằng các biện pháp mà chúng tôi tin là người ta chỉ có thể xem được trong các phim ly kì về Chiến tranh Lạnh… Đây là điều chúng tôi không thể chấp nhậnThật rành rọt, ông Bộ trưởng nói rõ: “Hành vi của mật vụ Việt Nam trên lãnh thổ Đức là không thể chấp nhận được. Tôi muốn nói rất rõ ràng: Trong mọi trường hợp, chúng ta không khoan nhượng cho một việc như vậy. Và cũng sẽ không để yên việc này”.
Thế giới văn minh cũng vậy, họ sao chấp nhận hành vi tồi tệ ấy của nhà cầm quyền Việt Nam để không thể không quyết liệt lên án hành vi côn đồ bất chấp luật pháp của Việt Nam.
David Brown, nhà cựu ngoại giao Hoa Kỳ từng sống và làm việc nhiều năm ở Việt Nam khẳng định với RFA ngày 4.8.2017 “Công an Việt Nam đã không tuân thủ nguyên tắc của cuộc chơi. Với sự tiếp tay của Đại sứ Việt Nam…, họ đã vi phạm các chuẩn mực ngoại giao đã được thiết lập tốt bằng cách bắt cóc Trịnh Xuân Thanh”. Với hành động đó “Việt Nam đang làm hỏng danh tiếng của mình khi tỏ ra lập lờ với sự thật, không nói thật” đấy là nhận định của một người am hiểu và có cảm tình của Việt Nam đã hơn hai thập kỷ, giáo sư Carl Thayer, nhà nghiên cứu và phân tích chính trị Việt Nam và bang giao quốc tế nói với BBC ngày 4.8.2017.
Và là một chuyên gia rất am hiểu về Việt Nam, ông hiểu rõ rằng “tham nhũng giống như gỉ sét đang ăn mòn tính chính danh của Đảng Cộng sản Việt Nam”, và đây là điều đã được các quan chức cấp cao của đảng “công khai thừa nhận trong hơn một thập kỷ qua” ông nói với đài VOA ngày 2.8.2017.
Thật xấu hổ nếu giờ đây tôi gặp lại Carl Thayer, người bạn đã từng mời tôi đến nhà riêng dùng bữa cơm thân mật với vợ chồng ông ở Canberra cách đây đã hơn 20 năm khi tôi đến Australia tham dự một Hội thảo khoa học tại ANU (Đại học Quốc gia Australia), lúc ấy ông là Chủ tịch Hội Hữn nghị Australia - Việt Nam. Rồi suốt một thời gian dài, lúc ở Hà Nội, lúc ở Australia, mỗi lần gặp nhau, ông đều dành cho Việt Nam chúng ta những tình cảm tốt đẹp. Tôi sẽ nói gì với Thayer về “Việt Nam đang làm hỏng danh tiếng của mình” vì đã “lập lờ với sự thật” và “bội ước”?
Nói cái gì đây cho Việt Nam trong con mắt của người bạn từng dành tình cảm đẹp cho đất nước thân yêu của tôi? Cũng có thể tự an ủi bằng ngụy biện rằng đấy là họ lên án về “sự bội ước lòng tin vô cùng lớn” của nhà cầm quyền Việt Nam chưa đâu phải lên án dân tộc, lên án nhân dân Việt Nam. Khổ một nỗi, với công luận quốc tế, chẳng ai hơi đâu mà phân biệt giữa một nhúm những kẻ thiển cận trong bộ máy quyền lực đang đấu đá thanh toán đối thủ để tranh cái ghế quyền lực vừa giành được bằng mọi giá, bất chấp danh dự quốc gia. Để thỏa mãn bằng được cái ham muốn thiển cận và bỉ ổi đó thì nhân dân, thì tổ quốc luôn là cái bình phong được dựng lên để che đậy cho dục vọng quyền lực. Đau đớn hơn nữa là cái danh xưng là Việt Nam chỉ là vật lót đường cho cuộc tranh giành đang diễn ra.
Câu nói của Thayer cứ ám ảnh tâm trí tôi ngay cả trong giấc ngủ “lập lờ với sự thật”! Nhục. Nhục quá.
Đành rằng “lập lờ với sự thật”, “không nói thật” là thuộc tính của một nhà nước toàn trị phản dân chủ đã đánh mất lòng tin của người dân, và phản ứng của người dân đã “bão hòa” với một môi trường xã hội bị ô nhiễm nặng nề trong đó cái giả trở thành “cái thật”. Nhưng oái oăm thay, ngay cả đối với một người từng yêu quý đất nước chúng ta cũng đành phải nói lên một sự thật đau đớn là “Việt Nam” chứ không phải tách bạch ra “những người cầm quyền đang làm hỏng danh tiếng của Việt Nam”! Chúng ta, những người Việt Nam phải cắn răng mà nhận lấy cái nhục ấy.
Ai đó đã chua chát nói lên một sự thật đau đớn về “Từ trước tới nay, lưu manh không biết sáng tạo lịch sử, chỉ biết sáng tạo sự ngang tàn bạo ngược. Tuy vậy lưu manh cũng có thể sáng tạo lịch sử, nhưng lưu manh không thể sáng tạo lịch sử của văn minh, chỉ có thể sáng tạo lịch sử của sự phá hoại, sáng tạo lịch sử tàn sát. Lưu manh từ trước giờ chỉ biết sáng tạo bạo lực, sáng tạo chiến tranh, sáng tạo sự hoang đường, sáng tạo tai nạn. Nếu một dân tộc mà nhóm người lưu manh giữ vai trò chính trong thời gian dài, thì sẽ trở thành dân tộc “ỷ mạnh hiếp yếu”, trở thành một dân tộc hung bạo, trở thành một dân tộc hủ bại biến chất”.
Vậy mà, người ta dám đưa ra một lập luận thật trắng trợn về “trả giá đối ngoại để giải quyết đối nội”! Họ dám nói rằng Bộ Công an, Bộ Ngoại giao cũng thừa biết những vấn đề phức tạp sẽ xảy ra sau khi bắt Trịnh Xuân Thanh ở Đức. Nếu đúng như báo chí Đức đưa tin là Trịnh Xuân Thanh bị “bắt cóc” thì cũng không có giải pháp nào tốt hơn là phải chịu trả giá về mặt đối ngoại để giải quyết vấn đề đối nội… thời gian một năm qua lực lương Công an Việt Nam đã tìm hiểu luật pháp và thông lệ Quốc tế để vận dụng. Đồng thời triển khai nhiều biện pháp nghiệp vụ … câu nhử Thanh ra khỏi tổ kén để bắt, v.v. Trong đó các bài toán nghiệp vụ đã được tính toán đi kèm với các giải pháp ngoại giao cần thiết… Thực ra “bắt cóc” hay “đầu thú” không quan trọng, mà quan trọng là có con người Trịnh Xuân Thanh tại Việt Nam – một mắt xích quan trọng trong cuộc chiến chống tham nhũng! (1)
Và rồi những con chim mồi lại véo von phụ họa cho sự tồi tệ bỉ ổi đó: “Việc Trịnh Xuân Thanh ra đầu thú không chỉ giúp cho các cơ quan chức năng làm rõ những sai phạm của bản thân Trịnh Xuân Thanh mà đây cũng là điều kiện tốt để rà soát lại những thế lực “ô dù”. Cho nên việc Trịnh Xuân Thanh ra đầu thú đã cho thấy quyết tâm của các nhà lãnh đạo Việt Nam trong việc dẫn độ Trịnh Xuân Thanh đã trở thành hiện thực và vì vậy việc Trịnh Xuân Thanh đích thân ra đầu thú là một kết quả đáng ghi nhận”. (2)
Ở Việt Nam hôm nay, các dư luận viên cao cấp hay hạ cấp cùng với những con chim mồi không hề phải lo sợ bị xem là “persona non grata” như quốc tế sử dụng để chỉ những nhân vật bất hảo cần đưa ra khỏi môi trường văn minh của một quốc gia coi trọng luật pháp và biết tự trọng, ngược lại họ lại được trọng dụng để tô son vẽ phấn, đánh bóng mạ kền cho chế độ toàn trị phản dân chủ đang mất hết lòng dân. Nhưng lịch sử dân tộc ta thì lại ghi rất đậm nét những “persona non grata” để răn dạy các thế hệ con em của mình biết giữ lấy cái lương tri, lương năng làm người, trọng danh dự, giữ khí tiết trước mọi thách thức, vững vàng trong ứng xử theo phương châm “gươm dơ lấy nước làm sạch, nước dơ lấy máu làm sạch”.
Đừng quên rằng đã từng có một thời, Việt Nam được thăng hoa trong cái nhìn của những bạn bè thế giới yêu truyền thống quật cường bất khuất mà gọi đất nước này là “lương tâm của thời đại” để thấm thía cái nhục của hôm nay Việt Nam đang bị gọi là “bội ước”, là “lập lờ với sự thật”! Và “sự thật” thì chỉ có một! Vậy thì sự thật trong sự kiện Trịnh Xuân Thanh là gì? Nhà nước Đức đã có bằng chứng về sự thật đó và họ đã và sẽ lần lượt trưng ra. Công luận của thế giới tin vào điều đó vì họ tin vào nước Đức, một nước mà hiến pháp đặt nền tảng trên bản Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền.
Sự thật đứng về phía văn minh. Trong cuộc hội nhập vào nền văn minh trí tuệ của thế kỷ XXI với cuộc cách mạng thông tin đang phát triển như vũ bão, dân tộc Việt Nam chúng ta không thể sống với luật rừng để bị liệt vào nơi dung dưỡng cho hành động khủng bố. Phải quyết liệt lên án một nhà nước sử dụng bắt cóc và khủng bố, lấy đó làm phương tiện để tồn tại trước cơn sóng trào của lòng dân phẫn nộ.
Thế nước đang chao đảo, những người có lương tri suy nghĩ và hành động sao đây?
Ngày 7.8.2017
T. L.

Cuộc chiến nội bộ đang được châm ngòi bởi giới blogger ‘lề đảng’


Dấu hiệu về một cuộc chiến giữa hai hoặc ba phe phái trong nội bộ đảng, có thể mang tính “sống mái” về quyền lực và lợi ích, đã lộ hẳn ra sau bài viết có tựa đề “Nguyên thủ quốc gia & định chế chủ tịch nước” của blogger Huy Đức đăng trên facebook của ông vào ngày 10/8/2017.


Trang nguyentandung.org công kích, mạt sát tác giả Huy Đức.

Sau khi khẳng định “Đại tướng Trần Đại Quang đi chữa bệnh từ tối 25-7-2017”, blogger Huy Đức có vẻ hướng chủ đề bài viết sang một khía cạnh hết sức nhạy cảm chính trị: ông Trần Đại Quang cần “bàn giao quyền lực” ngay cho người khác.

Một chi tiết cần chú ý là trong bài viết trên. Huy Đức đã chỉ gọi là “Đại tướng Trần Đại Quang”, thay vì “Chủ tịch nước Trần Đại Quang” theo đúng chức danh.

Vào năm ngoái, báo Quân Đội Nhân Dân – cơ quan ngôn luận của Bộ Quốc phòng Việt Nam – cũng từng dùng cụm từ“Đại tướng Trần Đại Quang” mà không kèm theo “chủ tịch nước”, cho dù tờ báo này thừa biết nhân vật chủ tịch nước được dành cho cơ chế “thống lĩnh các lực lượng vũ trang”.  

Ngay sau bài viết trên của Huy Đức, trên các trang mạng nguyentandung.org và nguyenphutrong.org đã xuất hiện một bài “Tại sao Osin Huy Đức tấn công Chủ tịch nước Trần Đại Quang?” của tác giả ký tên Huy Phong, với thái độ lộ rõ vẻ hằn học, cay cú, dùng nhiều từ ngữ mạt sát Huy Đức. Tác giả Huy Phong còn khẳng định Huy Đức là người của… Tình báo Hoa Nam (Trung Quốc).

Nhưng đáng lưu ý nhất là bài viết của tác giả Huy Phong đặt dấu hỏi “Huy Đức đang viết bài phục vụ cho ai? Ý đồ chính trị của ông là gì khi cho rằng cần công bố thông tin để trong trường hợp ban bố “tình trạng khẩn cấp” (về quốc phòng và chiến tranh), theo Điều 30 Luật Quốc phòng năm 2005, người dân không khỏi bất ngờ?”.

Đã từ rất lâu nay, các trang mạng như nguyentandung.org, nguyenphutrong.org, trandaiquang.org… bị nhiều dư luận đồn đoán là có nguồn gốc và sự tham gia của cơ quan an ninh Việt Nam, được tài trợ bởi một nhóm lợi ích nào đó trong đảng.

Đặc điểm chung của các trang mạng trên là có được nguồn tin tức nhanh hơn và sâu hơn so với khối báo chí nhà nước nói chung, thỉnh thoảng còn đăng cả những tin tức nội bộ trong ngành công an mà báo chí ngoài ngành này khó mà có được.

Một đặc điểm khác của các trang mạng trên là quan điểm công kích, mạt sát không thương tiếc đối với những người đấu tranh cho dân chủ nhân quyền ở Việt Nam. Nhiều bài viết đăng trên các trang mạng này trong những năm qua để lại dấu ấn rất rõ rệt của giới dư luận viên (bao gồm dư luận viên của cơ quan công an và dư luận viên của cơ quan tuyên giáo đảng).

Nhưng chủ đề mang tính đấu đá nội bộ cũng đã trở thành một nội dung chính của các trang mạng trên. Không thiếu dấu hiệu và biểu hiện cho thấy những trang mạng này nhiệt tình ủng hộ vài ba ủy viên bộ chính trị, trong khi lại “nói không tốt” về vài ba ủy viên bộ chính trị khác. Khoảng thời gian cuối năm 2015 và trước đại hội 12 của đảng cầm quyền là một thời đoạn xung khắc như thế.




Tuy nhiên, các trang mạng bị coi là giả danh trên vẫn tồn tại đến nay, bất chấp việc Bộ Thông tin và Truyền thông của ông Trương Minh Tuấn luôn tuyên bố sẽ “siết chặt mạng xã hội”.

Nhiều người cho rằng đứng sau các trang mạng trên phải là một thế lực chính trị lớn, tuy nhiên không thể đánh đồng thế lực này với toàn thể giới an ninh, vì theo môt số dư luận thì “công an bây giờ cũng năm bè bảy phái”.

Trong khi đó, blogger Huy Đức đã có vẻ lộ rõ quan điểm và con đường của ông sau bài “Bộ Tứ” viết vào cuối năm 2015, trước đại hội 12 của đảng cầm quyền. Trong đó, quan điểm ủng hộ Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, đặc biệt về tinh thần “thoát Trung” mà Huy Đức nêu ra đã bị nhiều dư luận cho rằng rất thiếu cơ sở thực tế.

Sau “Bộ Tứ”, Huy Đức còn viết khá nhiều bài chính luận cho đến nay. Nhưng càng viết, ông lại càng thể hiện mình mang tính “lề đảng” nhiều hơn hẳn mục tiêu dân chủ hóa mà ông vẫn nói đến bằng những từ ngữ trân trọng – như thể một tấm bình phong đẹp đẽ. Một số ý kiến đánh giá rằng có lẽ do thành công với tác phẩm “Bên thắng cuộc”, Huy Đức đã có chút ảo tưởng rằng ông có thể “hướng lái” dư luận, trong khi điều kiện cần để dư luận được chinh phục là sự thành tâm và khách quan trong phân tích và bình luận sự kiện chính trị, chứ không mang tư tưởng chỉ phục vụ cho đấu đá và thanh trừng phe phái. 

Cứ xét theo bài viết của Huy Đức và nếu quả thực ông Trần Đại Quang cần phải bàn giao quyền lực càng sớm càng tốt, hoặc theo cái cách mà người công kích Huy Đức cho rằng “đảo chính Chủ tịch nước Trần Đại Quang”, ai sẽ là người nhận bàn giao và người đó thuộc về phe chính trị hưởng lợi nào?

Sau cuộc chiến tại đại hội 12, một cuộc chiến khác lại đang tiếp biến.

Trong đặc thù Việt Nam đương đại, cuộc chiến quyền lực lại được đặc trưng bởi cuộc chiến truyền thông. Trong khi hơn 800 tờ báo nhà nước, vì nhiều nguyên do, vẫn co rúm và im bặt, truyền thông xã hội lại chiếm vị trí đột phá khẩu trên mặt trận rộng lớn đang mở toang.

Nhưng lại đang hình thành hai tuyến truyền thông xã hội: truyền thông xã hội “lề dân” và truyền thông xã hội “lề đảng”.

Có cảm giác, sau trận động đất tạo ra bởi trang “Chân Dung Quyền Lực” vào cuối năm 2014, vài bản sao của trang này đang tái hiện, thậm chí còn “lợi hại hơn xưa”.

Sau hàng loạt biến động về kỷ luật nhân sự từ vụ Đinh La Thăng đến những vụ bắt quan chức gần đây lẫn vụ “bắt cóc Trịnh Xuân Thanh”, chính trường đang bừng bừng cuộc chiến quyền lực lao đến giai đoạn cuối mà không còn đường lùi cho bên nào.

 Thiền Lâm

(Cali Today News)  

11 tháng 8, 2017

Hữu Minh - Ông Trần Đại Quang bị bệnh


Thế là sau những bóng gió xa gần từ tôi và một số người quan sát thể chế, đến hôm nay tin tức về việc nhân vật số 2 của đảng CSVN, chủ tịch nước Trần Đại Quang bị bệnh và phải đi chữa bệnh ở nước ngoài đã lan truyền rộng trên mạng.

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, bộ vét

Tôi cũng xác nhận rằng tôi biết tin từ ông Quang bị bệnh từ vài nguồn khác nhau và có độ khả tín cao, và tin tức mới nhất hiện nay là ông Quang trị bệnh ở nước ngoài, khi rời VN thì đi cùng một doanh nghiệp có quan hệ sâu xa với nước mà ông đến, cũng như hết sức tránh để việc này ồn ào trên dư luận.

Chuyện càng khôi hài hơn khi có những ngòi bút ít nhiều nổi tiếng khác nhau cho rằng chức danh chủ tịch nước đã được quy định trong Hiến pháp 2013 và khi ông này không thể đảm đương chức vụ thì cần chỉ định người tạm quyền thay thế. Khi nào thì có chuyện toàn đảng CSVN sống và làm theo hiến pháp như vậy một khi tổng bí thư đã nói Hiến Pháp chỉ quan trọng thứ 2 sau nghị quyết đảng.

Đừng núp bóng dân chủ theo kiểu nửa dơi nửa chuột để mang Hiến pháp ra một khi điều đó lại có lợi cho...đảng CSTQ.

Tại sao tôi nói như vậy ?

Khóa 12 của đảng kỳ này là một nhiệm kỳ đầy sóng gió cho các ủy viên Bộ Chính Trị.

Khởi đầu là việc ông Võ Văn Thưởng bị bệnh nặng phải đi Nhật chữa nhưng may mắn mà khỏi , ông Đinh La Thăng bay khỏi ghế ủy viên Bộ Chính Trị. Tiếp theo là việc ông Đinh Thế Huynh ốm nặng phải rời chức. Cuối cùng là ông Trần Đại Quang bệnh "nghe nói là cũng nặng" lúc này.. Ở mức độ khác là ông Bộ Trưởng Công An Tô Lâm cũng chưa chắc đã yên một khi đảng ủy công an TW có thêm một ủy viên "ngoài kế hoạch" nhưng rất nặng ký về tiếng nói cùng tham gia chỉ đạo.

Xa hơn nữa có rất nhiều khả năng là ông Nguyễn Văn Bình mất chức một khi hai đại gia ngân hàng đã bị khởi tố và một ông khác đang bị nghi vấn là "thăm dò dư luận" để tiến tới việc bắt giữ.

Chưa bao giờ đảng có nhiệm kỳ nào sóng gió như hôm nay với tổng cộng 6 Ủy Viên Bộ Chính Trị có chuyện và còn ai nữa thì chưa biết . Trong chính trị ít có yếu tố ngẫu nhiên, điểm chung của 6 ông này là "không được lòng Trung Quốc". Ngay cả một người cả đời nắm lý luận cho đảng như ông Đinh Thế Huynh cũng mất lòng thiên triều khi đi TQ chỉ 3 ngày rồi đi Mỹ 8 ngày.

Mẫu số chung này nói lên cái gì ?

Ông Trần Đại Quang và 5 ủy viên Bộ Chính Trị kia có chuyện thì người vui mừng và hưởng lợi nhiều nhất là đảng...CSTQ. Thông thường sau một sự kiện xảy ra, chúng ta cứ xét coi ai có lợi nhất thì kẻ đó thường là tác giả gây ra sự kiện. Quy trình này có thể áp dụng từ mức độ thấp đến tầm mức vĩ mô.

Tôi tin là Trung Quốc sẽ rất vui mừng khi đảng CSVN chỉ có những ủy viên Bộ Chính Trị thiếu bản sắc và cá tính. 

Với sự kiện VN phải "lui binh" liên tục ngoài Biển Đông, phái "không thân TQ" trong đảng đang bị tước bỏ quyền bính, lòng dân bị chia rẽ và tư duy bị định hướng thành rối loạn, số đông "phe dân chủ" chưa đủ trưởng thành để thấy ra đường lối quốc gia, Mỹ thì bận lo cãi nhau và lo xử lý vấn đề Triều Tiên,châu Âu thì đang soi mói để trừng phạt VN vì "sự kiện ngoại giao Trịnh Xuân Thanh". Bức tranh trong ngoài ở tầm vĩ mô toàn màu xám.

Bạn 16 vàng 4 tốt là thù địch, bạn có thể hi vọng được thì thiếu tin cậy vào thể chế của đất nước và còn lo nhiều việc khác, một bạn khác thì đang muốn trừng phạt ta vì thiếu lễ nghi. Vận nước chưa bao giờ nguy cơ như lúc này.

Thấm mệt khi nghĩ về đại cuộc quốc gia.

Hữu Minh

(FB Minh Hữu Quang)