27 tháng 6, 2017

Theo dõi vụ này :

Người từ Yên Bái nói về vụ PV Lê Duy Phong bị bắt


Nguyễn Huy Toàn: Mình thì chưa ra tận nơi để cùng các đồng chí Công an Yên Bái đánh giá lại vụ việc, nhưng được “bạn fây” từ Yên Bái gửi bài khen ngợi chiến công oanh liệt này. Có sao đăng vậy, không dám thêm bớt, kể cả những từ hơi tục. (Mình thì chưa bao giờ văng tục trên facebook)


Có lẽ tớ phải oánh giấy khen gửi các đồng chí vì sau bao lo âu phấp phỏng họp chuyên án, nhận lệnh mồm của Cố Đại Tẩu không quản ngày đên các đồng chí đã khởi tố được tên nhà báo Duy Phong. Xưa nay làm gì có loại nhà báo nào lại đi tố tài sản của bí thư tỉnh uỷ, giám đốc sở tài môi và giám đốc sở công an 1 tỉnh bao giờ, loại nhà báo như vậy là kẻ thù của nhân dân yên bái nói chung, là kẻ thù truyền kiếp của bí thư & gđ sở tài môi & gđ công an tỉnh YB nói … vẫn nói chung và là bạn thân thiết của thằng Đỗ Viết Công, lần này thì nói riêng.

– Khen 1: Đỗ Viết Công là phóng viên truyền hình Yên Bái (0983699333, các bạn gọi điện vấn an nó nhé) người đã có công hợp tác với các chiến sĩ cảnh sát nhân dân dụ thằng bạn học đi nhậu để thằng Thực già nhét tiền vào túi và các đồng chí ập vào bắt quả tang tên nhà báo Duy Phong đang cưỡng đoạt tài sản của doanh nghiệp như đã khởi tố. Các bạn tuyệt đối không được gọi thằng Công là chó vì như vậy sẽ xúc phạm chó, chó không đối xử với đồng loại thế bao giờ. Phây của con Công đây: https://www.facebook.com/profile.php?id=100008225942529  

– Khen 2: thằng Thực già là công an về hiu đương nhiên đệ đại ca Triển, Thực già đương kim chủ 1 doanh nghiệp khai thác cát sỏi trên sông Hồng chưa được cấp phép và chưa bao giờ nộp thuế tài nguyên kiêm vận tải vật liệu xây dựng và san lấp mặt bằng. Thực có biệt tài nhớ được kết quả lô đề trong 3 năm. Trong vụ này Thực đã học thuộc serry các tờ tiền mà Thực dúi vào túi tên phóng viên Duy Phong. Sau khi úp Duy Phong Thực đã chứng minh rằng tiền này trước đó là của mình bằng cách đọc vanh vách số serry của cục tiền. Và bằng hành động này Thực đã cho nhân dân biết đây là vụ gài bẫy. Chứ làm đéo gì có ai tự nhiên nhớ cả số serry tiền hả Thực? Khôn lắm đồ ngu ạ.



– Khen 3: mặc dù đã khởi tố được tên nhà báo nhưng vẫn phải đặc biệt khen ngợi tổ công tác thầm lặng được phối hợp giữa cán bộ chiến sỹ của thành phố và của tỉnh nhà. Các đông chí đã bố trí phương án 2 tại phòng 201 nhà nghỉ Trúc Mai 2 cây số 4 YB thật xuất sắc (phòng này tớ ngủ 3 lần rồi, mỗi lần tiếng rưỡi), các đồng chí đã làm lỏng chốt trong để dễ đạp cửa, nếu phương án 1 thất bại thì tên nhà báo sẽ bị thuốc cho bất tỉnh tại bữa nhậu sau đó bạn Công sẽ dìu Phong về đây âu yếm thả xuống giường, em Loan em Thuý từ bên ngoài sẽ trườn như rắn vào phòng cởi đồ của bản thân và của nhà báo, các chiến sỹ anh hùng sẽ đạp cửa xông vào bắt quả tang lấy lời khai,

(Ảnh đăng kèm là Quyết định khởi tố Duy Phong và bản tường trình của cô gái đi cùng.)
( Chú ý: Vì thông tin từ FB nên chỉ mang tính tham khảo . Nguồn: FB Tuấn Chu)

Nguyễn Huy Toàn  (Truyền hình CAND)

 (FB Nguyễn Huy Toàn)  



Hãy theo dõi vụ này :

Thanh tra Chính phủ vào cuộc vụ ‘biệt phủ' của gia đình em trai Bí thư Yên Bái



Phạm Thị Thanh Trà Bí thư Tỉnh ủy Yên Bái
Phạm Thị Thanh Trà , bí thư tỉnh ủy và em ruột  Phạm Sĩ Quý, Giám đốc sở TN-MT tỉnh Yên Bái

Hiện Cục trưởng Cục Chống tham nhũng (Thanh tra Chính phủ) đang có mặt tại Yên Bái, tiến hành thanh tra, làm rõ nguồn gốc tài sản của ông Phạm Sĩ Quý - Giám đốc Sở TN&MT Yên Bái theo phân công của Tổng Thanh tra Chính phủ.

Khu 'biệt phủ' của gia đình ông Phạm Sĩ Quý - Giám đốc Sở TN&MT - em trai đương kim Bí thư Tỉnh uỷ Yên Bái Phạm Thị Thanh Trà là 1 trong những khu biệt phủ tại Yên Bái gây xôn sao dư luận những ngày qua (ảnh Zing.vn)
Hiện Cục trưởng Cục Chống tham nhũng (Thanh tra Chính phủ) đang có mặt tại Yên Bái, tiến hành thanh tra, làm rõ nguồn gốc tài sản của ông Phạm Sĩ Quý - Giám đốc Sở TN&MT Yên Bái theo phân công của Tổng Thanh tra Chính phủ.
Ông Phạm Trọng Đạt - Cục trưởng Cục Chống tham nhũng (Thanh tra Chính phủ) xác nhận với báo chí thông tin trên.
Theo kế hoạch, ngày 27.6, đoàn công tác sẽ công bố quyết định thanh tra đột xuất về một số vấn đề liên quan tới thông tin báo chí phản ánh gia đình Giám đốc sở TN&MT Yên Bái sở hữu diện tích đất hàng nghìn mét vuông, xây dựng như “biệt phủ"...
Trước đó, sau khi nhận được đề nghị của Yên Bái, ý kiến của các ĐBQH cũng như báo chí, Tổng Thanh tra Chính phủ đã giao Cục Chống tham nhũng thực hiện việc thanh tra khối tài sản “khủng” của gia đình ông Phạm Sĩ Quý.
Theo lời ông Đạt, cuộc thanh tra sẽ rất “nóng” khi Công an TP. Yên Bái vừa khởi tố, bắt tạm giam nhà báo Duy Phong (Báo Giáo dục Việt Nam) - người thực hiện những bài viết về khối tài sản của ông Phạm Sĩ Quý và một số cán bộ tỉnh này.
Cục trưởng Cục Chống tham nhũng cho hay, dù dư luận, báo chí phản ánh về nhiều trường hợp cấp sở khác ở Yên Bái nhưng lần này tiến hành thanh tra với trường hợp tài sản gia đình ông Quý bởi: “Nhiều vấn đề, nhưng trước mắt thanh tra với ông Quý vì ông Quý là em trai Bí thư Tỉnh uỷ. Những vấn đề khác sẽ tiếp tục nắm tình hình sau”.
Trước đó, ngày 8.6, Chánh thanh tra tỉnh Yên Bái đã ra quyết định thanh tra việc chấp hành các quy định của pháp luật đất đai, việc cấp giấy phép xây dựng và quản lý xây dựng theo giấy phép đối với hộ gia đình ông Quý mang tên bà Hoàng Thị Huệ (là vợ ông Quý), sử dụng đất đai tại tổ 42, tổ 52 phường Minh Tân, TP Yên Bái. Đối tượng thanh tra là bà Hoàng Thị Huệ, UBND TP. Yên Bái cùng các cơ quan, tổ chức, cá nhân có liên quan.
Ông Quý là em trai Bí thư Tỉnh ủy Yên Bái Phạm Thị Thanh Trà. Bà Trà ký quyết định bổ nhiệm ông Quý làm Giám đốc Sở TN&MT chỉ vài ngày trước khi thôi làm Chủ tịch UBND tỉnh.

Nam Phong

(Một Thế Giới)

24 tháng 6, 2017

Nữ MC xinh đẹp đăng tuyển chồng: Phụ nữ Việt ra tiêu chuẩn tìm chồng, có gì sai?

Zizi 
Ngô Như Quỳnh

TNO - Ngô Như Quỳnh là một nữ MC và biên tập viên đang làm việc tại một Đài truyền hình, đã đăng lên trang cá nhân của mình một thông báo tuyển chồng dài như sớ táo quân.
Mới đây, một nữ MC nổi tiếng và xinh đẹp đã đăng lên trang cá nhân của mình một thông báo tuyển chồng dài như sớ táo quân, liệt kê hàng loạt những tiêu chuẩn mà cô yêu cầu người chồng lý tưởng của mình phải có.
Ngay lập tức, hành động này đã khiến cư dân mạng tranh cãi dữ dội, người ủng hộ kẻ lên án. Tuy nhiên, điều thú vị là từ chuyện này đã nảy ra ý kiến trái chiều về việc phụ nữ nên hay không nên đặt ra tiêu chuẩn để tìm một nửa.
Kiêu hãnh có gì sai?
Ngô Như Quỳnh là một nữ MC và biên tập viên đang làm việc tại một đài truyền hình. Trên mạng xã hội, cô có biệt danh là Quỳnh Scarlette, là một hot blogger, từng xuất bản sách về phụ nữ tình yêu. Xinh đẹp, quyến rũ, biết cách ăn mặc, thông minh, học vấn cao, biết kiếm tiền, có tài sản, biết đàn hát, biết nấu ăn, tính cách lạc quan yêu đời... - dường như Quỳnh là một tổng thể hoàn hảo của một người phụ nữ hiện đại, là mẫu hình hướng tới của nhiều cô gái trẻ.
Nhưng nhiều người cho rằng chính sự đa năng của Quỳnh lại khiến cô trở khó kiếm chồng. Cô nàng hoàn hảo đã bước qua tuổi 30 mà vẫn còn độc thân sau những mối duyên không thành trong quá khứ.
Một ngày nọ, cô quyết định đăng đàn tuyển chồng công khai với một danh sách dài dằng dặc các tiêu chuẩn về đàn ông: phải học rộng, giỏi tiếng anh, công việc tốt, có nhà, có xe hơi, ngoại hình ưa nhìn, thích thể thao, biết cách ăn mặc, sống lành mạnh, không yếu sinh lý, đặc biệt không lăng nhăng, vũ phu, keo kiệt, tính đàn bà...
Quỳnh lý giải sở sĩ cô tự tin đưa ra những tiêu chuẩn đó vì cô biết chính xác giá trị của mình, biết mình muốn gì và không chấp nhận điều gì. Cô không để việc đã qua 30 tuổi trở thành một mặc cảm ngăn cản mình tìm thấy hạnh phúc mong muốn.
Trái lại, Quỳnh cho rằng tuổi 30 là độ tuổi đẹp mãn khai của người phụ nữ, là khi họ đã học hành tử tế, đã đi làm kiếm tiền, đã biết cách chăm sóc bản thân, đã biết cách đối nhân xử thế, đã đẹp quyến rũ mặn mà - đó chính là những ưu điểm mà gái đôi mươi có xách dép chạy theo cũng không kịp.
Vậy nên, cô cho rằng phụ nữ trên 30 như mình có quyền chọn một tấm chồng xứng đáng. Thông qua việc tiên phong tuyển chồng này, Quỳnh khuyên phụ nữ đừng là cô Tấm hay nàng Lọ Lem thụ động ngồi một chỗ chờ hoàng tử mở tiệc kén vợ, ngược lại phụ nữ mới chính là những nàng công chúa đứng trên ban công tung cầu để chọn chồng. Và đàn ông mới là người phải nỗ lực để có được trái tim phụ nữ. "Kiêu hãnh có gì sai?" - cô nàng khẳng định, bởi cọc đẹp thì có quyền đi tìm trâu khỏe.
Có nên đặt ra tiêu chuẩn để tìm một nửa?
Ngay sau khi thông báo tuyển chồng nghiêm túc và chưa có tiền lệ của Ngô Như Quỳnh được đăng lên trên Facebook của cô, chỉ sau vài ngày đã có đến hơn 9000 lượt thích, hơn 3300 lượt bình luận và 1000 lượt chia sẻ. Hầu hết mọi người đều tỏ ra thú vị trước cá tính thẳng thắn dám nói dám làm của cô nàng.
Có rất nhiều chị em ủng hộ Quỳnh, xem việc tuyển chồng độc đáo này như một hình mẫu hay ho và nhiệt tình theo dõi diễn biến kết quả. Tuy nhiên, không ít người thì không ngần ngại ... chửi thẳng, cười nhạo, cho rằng cô nàng quá ngông cuồng, đã qua 30 ế vật ra rồi mà còn bày đặt kén cá chọn canh, bảo sao giờ này vẫn còn độc thân.
Có người thì cho rằng Quỳnh đang đùa giỡn câu like, có người thì tỏ ra nguy hiểm: "Chắc muốn nổi tiếng để tăng giá cát-sê hoặc bán sách đây mà!".


Giữa những ý kiến trái chiều, người ta đặt ra vấn đề: phụ nữ có nên xây dựng những tiêu chuẩn cứng nhắc và chỉ dựa vào đó để tìm một nửa hay không? Phía ủng hộ cho rằng những tiêu chuẩn mà Như Quỳnh đưa ra không có gì là quá đáng hay khó đạt được với những người đàn ông trưởng thành và nghiêm túc. Bởi suy cho cùng phụ nữ dù có giỏi giang độc lập đến đâu thì vẫn luôn cần một bờ vai để nương tựa. Bờ vai đó phải thật sự vững chãi và đáng tin cậy, như cây tùng cây bách đủ để người phụ nữ giao trọn cuộc đời cô ta và những đứa con sau này.
Ngược lại, phía phản đối thì cho rằng nếu phụ nữ tự dựng nên một bảng tiêu chuẩn và nhất quyết phải tìm cho bằng được người hội đủ những tiêu chuẩn đó thì cô ta đang tự sa vào cái bẫy ảo tưởng của chính mình. Bởi không ai hoàn hảo cả. Đàn ông tốt không còn nhiều để cô có thể lựa chọn, trong khi cô đã không còn trẻ trung mơn mởn như gái đôi mươi. Vậy nên, nếu không chấp nhận "hạ mình" (như cách nói của Như Quỳnh), hạ tiêu chuẩn xuống một chút, thực tế một chút, thì có nguy cơ là những cô nàng này sẽ ế đến già thôi.
Tóm lại, hành trình đi tìm một nửa đích thực luôn là một hành trình không dễ dàng, nhưng rất thú vị. Đặt ra tiêu chuẩn để tìm người trong mộng không có gì là sai. Nhưng cũng đừng cứng nhắc quá, cảm xúc và sự kết nối vẫn là quan trọng nhất. Trên thực tế đã từng có những cặp đôi mà người này hoàn toàn nằm ngoài những tiêu chuẩn của người kia, song họ vẫn lấy nhau và sống hạnh phúc bền lâu.

Thứ Bảy, 24 tháng 6, 2017


Vợ đại gia Cao Toàn Mỹ vạch trần toàn bộ lối sống bệnh hoạn và tư duy ung nhọt của chồng...


PLS - Mấy hôm nay em thấy trên mạng xôn xao về phiên tòa xét xử hoa hậu Phương Nga - nghi phạm lừa đảo tiền tỷ bằng “hợp đồng tình ái” với đại gia Cao Toàn Mỹ. Thấy sự việc càng lúc càng đẩy lên cao trào, em tự hỏi tới bao giờ nó mới đến hồi kết.
Tuy nhiên, có một người mà em quan tâm hơn cả hai con người ấy, giữa cuộc đối đầu hồng nhan với đại gia, đấy chính là vợ của Cao Toàn Mỹ – người vẫn đang im lặng, vô tình trở thành kẻ “bị loại” ra khỏi cuộc chơi này.
Những ngày xét xử đầu tiên, ngay trong lời khai tại phiên toà, bị cáo Nga đã tạo ra “cú sốc” khi thừa nhận giữa bị cáo và bị hại có “hợp đồng tình ái” với giá trị là 16,5 tỷ. Các bằng chứng cho thấy, nội dung email họ Cao gửi Hoa hậu đề cập tới “hợp đồng tình ái làm vợ 2” trong 7 năm, số tiền 10 tỷ. Sự thật này khiến vợ của họ Cao bị “sốc” vì trước đó hắn khăng khăng với vợ, đây chỉ là lời vu khống của phía Phương Nga.
Sau lần đó, tiếng nói của bà vợ họ Cao dường như mất hẳn. Có lẽ chị ấy đã phải đau khổ khi nhận ra sự thật rằng, người chồng bên cạnh mình không chỉ ngoại tình mà còn biến thái, lừa gạt cảm xúc của chị bao lâu nay. Chị tâm sự: “sau khi phiên toàn xét xử, tôi và chồng đã có buổi nói chuyện thẳng thắn. Sau buổi nói chuyện này. Tôi đã quyết định viết đơn ly hôn, tuy rằng anh ta không chịu ký. Nhưng tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Tôi không biết sau này sẽ phải dạy con mình như nào, khi mà lớn lên chúng sẽ đọc nhưng email, hợp đồng…, và biết rằng bố mình có những hành vi lệch lạc, đến mức bệnh hoạn.”
Cách lựa chọn của vợ họ Cao cho thấy, chị là một người vợ không a dua theo chồng, không mù quáng trước sự lầm lỗi. Trái với các bà vợ biết chồng ngoại tình, biết chồng phạm tội nhưng thờ ơ mặc kệ vì sợ cảm giác từ bỏ, sợ phải mang tiếng, hay mất đi cái đang có. Nhưng bà vợ này thì không: “Từ trước đến giờ tôi luôn tin vào chồng tôi. Nhưng chắc do quá tin tưởng, mà chính bản thân mình không thể biết rằng. Cuộc sống rất nhiều chữ NGỜ. Và khi thốt lên hai từ: KHÔNG NGỜ!, thì mọi chuyện đã chuyển hướng hoàn toàn khác. Hiện tôi đã gửi đơn, và chắc cần diễn ra 3 vòng hoà giải, cũng như giải quyết tranh chấp tài sản phát sinh. Nhưng tôi nghĩ quyết định của tôi là phù hợp, tuy rằng sẽ thiệt thòi cho con cái lúc này. Nhưng về tương lai, chúng sẽ tránh xa được lối sống và tư duy ung nhọt kia.”
Biết chồng sai trái, vợ họ Cao vẫn thẳng thắn đối mặt, chứ không mặc kệ. Với cô, đây là vết rạn 1 lần nhưng hằng sâu mãi mãi, nó không chỉ gây đau đớn bây giờ, mà còn âm thầm ngấm vào mạch máu của con cái mai sau: “Cuộc sống có thể thay đổi liên tục, vận mệnh, và tiền bạc không thể trường tồn mãi mãi. Hãy tĩnh tâm, và giảm THAM-SÂN-SI. Cuộc chiến này, cho dù có thắng, cũng chỉ chuốc bao tủi nhục cho dòng họ Cao. Vì cuộc đời có thể đổi trắng thành đen. Nhưng trong tâm mình, thì không thể. Đến một lúc nào đó, sau ánh hào quang của chiến thắng. Là sự nhục nhã, ê chề của một kiếp “đàn ông.Hãy sống để người ta biết đến mình, để vinh danh mình. Chứ đừng sống, để người ta phỉ báng, bôi nhọ đến dòng họ và chính bản thân mình. Cũng như Trần Ích Tắc được ăn học, tài giỏi. Nhưng chỉ vì một chút THAM- SÂN – SI. Đã phản bội gia tộc- đất nước, đi theo giặc Nguyên. Mang tiếng xấu muôn đời. Vậy liệu rằng, đến đời con, đời cháu, khi nhắc lại vụ này. Hai từ đàn ông liệu có xứng dành cho anh?”.

Không chỉ dứt khoát chấm dứt cuộc hôn nhân ngang trái này, chị còn bày tỏ sự hiểu chuyện, sự xót thương của mình đối với “kẻ địch” Phương Nga: “Cùng là phụ nữ, chị thấu hiểu lỗi khổ của Phương Nga và Dung. Chỉ vì một chút toan tính, chỉ vì tham-sân-si. Mà họ phải rơi vào cảnh tù tội. Chịu cảnh áp lực quá lớn, nỗi oan ức thống khổ. Mà chắc kiếp này họ không thể nào nguôi ngoai được. Không chỉ bị dầy vò về thể xác, giờ họ còn bị tra tấn tinh thần. Tiền bạc đã làm cuộc sống, nhân văn đảo lộn. Trước khi nộp đơn, tôi cũng đã khuyên Mỹ, hãy là người đàn ông. Đều có chữ “Đàn” nhưng phần “Ông” và “Bà” thì nó hoàn toàn khác nhau. Bởi vậy, người ta mới tách 2 từ Đàn ông và Đàn bà ra là vậy.”
Không còn can dự vào cuộc đời nhau, người vợ hiền lương nói lên lời cuối, không chỉ cho bản thân mình mà còn cho phụ nữ kia, đang loay hoay trước lòng người hiểm ác: “Với Phương Nga, tuy rằng em là người có lỗi với chị. Nhưng là người phụ nữ, chị hiểu và đồng cảm. Ai cũng có một thời để yêu, để mơ và hoài bão. Giờ đây em đang phải đối diện với tấm bi kịch, phía sau màu hồng của tình yêu oan trái. Chị nhìn hình em tại Toà, chị cảm giác như một người hùng, có thể là Võ Thị Sáu? Nó tuy khác về nội dung, nhưng hình thức thì có thể. Một bên đối diện với súng đạn, còn một bên đối diện với TIỀN. Đơn giản thôi, vì thời trước là thời chiến, còn giờ là thời bình. Công cụ để người đời giết nhau bởi chính đồng TIỀN. Em cũng đã trút bỏ được gánh nặng, nỗi niềm của đàn bà. Hãy gắng lên, cho dù công lý có bị TIỀN chiến thắng, thì em cũng hy sinh vẻ vang, và được người đời- dư luận đồng cảm. Còn bên chiến thắng, chưa chắc là chiến thắng em à. Nhưng chị tin, mọi chuyện đã ra công luận, thì sức mạnh của đồng TIỀN cũng không thể tác oai tác quái. Chẳng lẽ nào điểm báo suy vi cho một xã hội TIỀN -TÌNH?”
Những dòng tâm huyết trên như “lời cuối” giữa biến cố cuộc đời. Tuy không dài dòng, nhưng dường như câu nào cũng đều ngấn lệ của người vợ bị phụ bạc, của hôn nhân tan vỡ trong oan trái, và sự oán thán cho 1 bóng hồng lạc lối. Được biết, chị vợ Cao Toàn Mỹ rất thông minh, và học giỏi, đã từng du học sinh tại nước ngoài, chị có học hàm, học vị, và là một người uyên thâm, nhưng đã từ bỏ tất cả, để ở bên gia đình, chăm sóc con cái. Vẻ bề ngoài, Đại gia Mỹ rất yêu thương, chiều chuộng vợ con trước mặt mọi người, nhưng khi về nhà, chẳng ai biết rằng, người đàn ông ấy đối xử với vợ ra sao…
Cuối cùng trong vụ việc này, người em thấy đáng thương nhất, thảm hại nhất, đáng khinh nhất chẳng ai khác là Cao Toàn Mỹ – người đàn ông hai mặt bị “vạch trần” trước ánh nhìn thiếu thiện cảm của thiên hạ. Một gã đàn ông đần độn đánh mất đi một người vợ tuyệt vời, bao dung và sâu sắc đến vậy. Ngày mai ngày kia, câu chuyện về “hợp đồng tình ái” này sẽ khép lại, có kẻ cười trên sự ô nhục, có kẻ khóc trong sự lỗi lầm, nhưng trên tất cả, sẽ không bao giờ họ có lại được một tình yêu lành lặn nào khác, sau tất cả vụ việc vừa qua…
Nguồn: moitruongdothi.com
Được đăng trên Cái Mu Rùa

TẢN MẠN HOA VÀ RƯỢU

Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo

NGUYỄN TRỌNG TẠO
  1. HOA
Không rõ từ bao giờ, người ta đã ví đời Hoa với đời Người, đặc biệt là với Người đẹp. Mỹ nhân như hoa cách vân đoan. (Người đẹp như hoa cách tầng mây), Vân tưởng y thường, hoa tưởng dung (Ngỡ mây là xiêm áo, ngỡ hoa là dung nhan)… Lý Bạch đã nhiều lần thảng thốt ngỡ người đẹp là hoa, ngỡ hoa là người đẹp. Lưu Tích Vũ uống rượu bên hoa lại “Chỉ e hoa nói nên lời: Em không phải nở cho người già nua” (Đãn sầu hoa hữu ngữ – Bất vị lão nhân khai) v.v… Đấy là rung cảm của người thơ về hoa.
Lại có những loài hoa cảm người thì thật lạ. Chỉ cần chạm tay vào cây hoa tử vi, lập tức tất cả hoa đều rung động. Một nhà sư ở chùa Từ Hiếu kể tôi nghe chuyện ông chăm sóc hai cây hoa nguyệt quế, chế độ chăm sóc giống nhau, nhưng tình cảm với cây khác nhau, rốt cuộc cây hoa ông dành tình cảm ưu ái thì nở hoa, còn cây kia thì không. Sách xưa cũng ghi chuyện Võ Hậu ra lệnh cho các loài hoa quanh cung cấm phải nở hoa cho bà thưởng ngoạn, tất cả các loài hoa đều tuân lệnh, riêng Lục Mẫu Đơn là không chịu nở. Hoá ra hoa cũng ưa chiều chuộng và hoa cũng biết giữ gìn khí tiết lắm thay.
Cái hạnh phúc của con người xứ nhiệt đới là quanh năm sống giữa bốn mùa hoa. Hoa gắn bó chia sẻ buồn vui với con người từ khi lọt lòng cho đến lúc trở về cát bụi. Từ vẻ đẹp thiên nhiên, hoa trở thành vẻ đẹp văn hoá khi đi vào thuần phong mĩ tục từ đời này qua đời khác. Hoa sinh nhật, hoa cưới, hoa tết, hoa tặng, hoa trang trí, hoa cảnh và hoa tiễn đưa đời người về nơi an nghỉ cuối cùng. Chưa hết, hoa còn được đặt trên bàn thờ cúng những hương hồn và thần linh. Có những loài hoa được chọn làm biểu tượng riêng cho từng mĩ tục. Trong ngày Lễ Nhớ Mẹ, các cô gái Nhật mang những giỏ hoa hồng màu trắng đi ra đường, cài hoa lên ngực áo những chàng trai đã mồ côi mẹ. Hoa hồng đỏ lại thường là biểu tượng của tuổi tác. Tình cờ tôi gặp một cô gái bên bến sông Thương mừng mẹ tròn 70 tuổi bằng cả một lẵng hoa gồm 70 bông hồng đỏ. Trong đám tang thi sĩ Xuân Diệu, giữa hàng trăm vòng hoa viếng, hiện lên một vòng hoa trắng độc sắc, đấy là vòng hoa của người vợ xưa đưa tiễn sự trinh trắng của chàng. Ngày tết, người miền Bắc coi hoa đào là “chúa xuân”, người miền Nam lại lấy hoa mai làm biểu tượng. “Mai cốt cách, tuyết tinh thần”, không ngẫu nhiên Nguyễn Du tả Kiều lại ví nàng với cốt cách của mai, và cũng không dễ gì Cao Bá Quát thốt lên Nhất sinh đê thủ bái mai hoa (Một kiếp cúi đầu lạy hoa mai). Chả thế mà thời Ngô Đình Cẩn quyền thế nhất miền Trung đã đem cả toà nhà đòi đổi một cây Mai thế trăm tuổi ở Long Thọ (Huế) mà chủ nhân của nó vẫn không chịu đổi.
Tôi đã được gặp những “bữa tiệc hoa” trong các gia đình Hoàng phái Huế. Mỗi đĩa thức ăn là một đĩa hoa. Từ món lòng gà xào dứa được sắp xếp thành hoa mai, hoa hồi, đĩa giò mỡ có nhân trứng hoa vàng, đến đĩa dưa món, đĩa rau sống thì quả là trăm hoa đua nở. Chỉ một đĩa rau sống đủ chứa đựng cả thế giới chan hoà màu sắc: Trên bầu trời xanh màu rau, nổi lên những ngôi sao vàng khế, những mặt trời đỏ rực cà chua, những vành trăng khuyết màu ngà của trái vả, những búp hoa ngọc lan trắng nõn màu đu đủ, và ớt đỏ nở túa ra những cánh hoa màu lửa. Bữa tiệc được kết thúc bằng món “bánh hoa” ngũ sắc thơm thảo, ngọt ngào như thấm đẫm hương vị tuyệt diệu của trời đất. Lúc ấy, thực khách hẳn sẽ phải thốt lên một tiếng khen “ngoo… oong” kéo dài theo kiểu Huế để cám ơn gia chủ.
Hoa gắn bó với con người đến nỗi, cha mẹ sinh con cũng lấy tên hoa mình yêu thích để đặt tên cho con cái. “Những Hồng những Cúc những Lan/ Những Mai những Huệ trần gian nao lòng”. Sư Giới Đức ở chùa Huyền Không còn lấy tên hoa đặt tên cho ngôi nhà lá đọc sách ngâm thơ của mình là Lý Thảo Đình, bởi vì khi làm xong ngôi nhà này, sư ông treo vào đó một chậu lan Lý Thảo, và sáng hôm sau bỗng thấy nó nở những nhành hoa rực rỡ. Ngược lại có tên người lại được dùng để nói về hoa như Chuỗi trăm hoa Tống Thị chẳng hạn. Theo Mộng Kinh sư thì Tống Thị là một mĩ nhân có tài kết chuỗi trăm hoa, ai đã ngửi thấy hương thơm của chuỗi trăm hoa do tay nàng kết thì đều mê mẩn hướng vọng về nàng. Tống Thị đã không chỉ làm say lòng chúa Nguyễn trong Nam, mà chuỗi trăm hoa của nàng còn làm cho Trịnh Tráng ngoài Bắc xao xuyến tâm thần phải mở cuộc Nam chinh để dẹp lòng người đẹp. Phải chăng, Tống Thị đã phối hưởng của nhiều loài hoa để tạo ra một mùi hương quyến rũ đặc biệt?
Đã là người thì có sinh có tử, đã là hoa thì có nở có tàn. Nhưng hoa đẹp chóng tàn thường khiến lòng người thảng thốt không nguôi. Nếu như đời hoa phù dung đẹp trọn từ bình minh đến hoàng hôn, thì đời hoa quỳnh – “nữ hoàng ban đêm” – chỉ làm cuộc hiến dâng trong chốc lát. Sắc đẹp và hương thơm của nàng hoa kiêu kì và đài các này chỉ dành cho người biết thưởng hoa mà thôi, nhờ thế mà người đời bày ra thú vui “uống rượu xem quỳnh nở”. Nói là thú vui, nhưng khi nhìn thấy hoa quỳnh rũ cánh tự liệm mình, lòng người thưởng hoa buồn ứa lệ, xao xuyến mãi trong lòng tâm trạng vừa hay tin người đẹp đã qui tiên…
Triêu vi phất vân hoa/ Mộ vi uỷ địa tiều (Sớm còn là cây hoa cao ngất tầng mây/ Chiều đã thành củi khô lăn lóc trên mặt đất). Bạch Cư Dị mười ba thế kỉ trước đã nhìn thấu cái chớp mắt kinh hoàng của đời Hoa, đời Người vậy đó. Nhìn thấu để cảm thông chia sẻ. Nhìn thấu để trân trọng, nâng niu, gìn giữ, yêu thương Cái Đẹp chớp mắt của Hoa, của Người vậy!
  1. RƯỢU

Rượu là một yếu tố đặc biệt trong sinh hoạt văn hoá từ xa xưa. Từ lễ tết hội hè đình đám đến những cuộc vui chơi thù tạc đều thấy sự hiện hữu của rượu, nó là chất men kích thích con người trở về với tự nhiên, xoá đi những hàng rào ngăn cách của ý thức. Người xưa nói Nam vô tửu như kì vô phong (Đàn ông không rượu như cờ không gió) chính là nói về cái lẽ tự nhiên mà rượu mang tới. Kề cận các trung tâm chính trị, văn hoá của các triều đại đều thấy xuất hiện những “trung tâm rượu” nổi tiếng và thường được duy trì lâu dài về hậu thế. Nếu như loài người đã tạo ra văn hoá, thì “văn hoá rượu” quả là đáng kể.
Tôi có may mắn được uống rượu từ nhiều “trung tâm rượu” của đất nước mình, nhưng đáng kể nhất vẫn là rượu làng Vân (Hà Bắc) và rượu Bàu Đá (Bình Định). Làng Vân thuộc vùng Kinh Bắc xưa, sau nhà Lý dời đô lên Thăng Long thì cũng chỉ cách lò rượu này vài chục cây số. Còn lò rượu Bàu Đá gần như kề sát kinh thành của người Chăm xưa. Năm 1985, tôi được chứng kiến lần đầu tiên nhạc sĩ Văn Cao uống rượu Bàu Đá vừa lấy ở lò ra, ông rất ngạc nhiên về sự thơm ngon đậm đà kì lạ, và đã đem so rượu Bàu Đá với rượu làng Vân. Ông nhận xét: “Rượu Vân mỏng, rượu Bàu Đá dày”. Những lò rượu nổi tiếng như thế đều được sản xuất với kĩ thuật bí truyền đặc biệt, đó là kĩ thuật ủ men, kĩ thuật chưng cất và có khi cái ngon đặc biệt của rượu nằm trong nguồn nước dùng chỉ có ở riêng một vùng đất mà thôi. Để giữ riêng kĩ thuật nấu rượu của mình, trước đây con gái làng Vân không được đi lấy chồng làng khác. Ngược lại, con gái Bàu Đá dẫu có về làm dâu vùng khác vẫn không thể nấu được rượu ngon như khi nấu rượu ở chính quê mình.
Kĩ thuật nấu rượu bí truyền ở làng Vân cho đến nay vẫn là cả một bí mật không dễ gì khám phá. Mấy năm trước, một đoàn cán bộ sinh hoá đã đến làng Vân nghiên cứu và làm thực nghiệm với những công cụ và phương tiện hiện đại để đối chiếu với công nghệ nấu rượu thủ công của một chị nông dân. Rốt cuộc, mẻ rượu của chị nông dân ngon và dịu hơn hẳn mẻ rượu của các nhà sinh hoá, dù “phương tiện” kiểm tra của chị chỉ có tay và mắt. Với công nghệ thủ công mà rượu làng Vân nổi tiếng khắp gần xa, và đã trở thành nguồn rượu quí đối với văn hoá ẩm tửu của vua quan ở kinh thành Thăng Long một thuở, nó từng được đóng vào các bình sứ với nhãn hiệu Vân Hà mĩ tửu có vẽ hình ông tiên cầm gậy trúc. Nhưng cũng có thời do tình hình khan hiếm lương thực, chính quyền đã cấm nấu rượu và tịch thu các phương tiện sản xuất ở lò rượu làng Vân.
Việc cấm rượu rốt cuộc đã không thành vì ẩm tửu đã trở nên một nhu cầu văn hoá có tính truyền thống. Bây giờ thì rượu làng Vân, rượu Bàu Đá không những được bảo tồn mà còn có xu hướng phát triển với qui mô lớn. ở Hà Bắc đã có cả một công ty trách nhiệm hữu hạn chuyên sản xuất rượu bằng phương pháp thủ công cung cấp cho các đại lí, các khách sạn du lịch, các sân bay quốc tế và xuất khẩu ra nước ngoài với nhãn hiệu Vân Hương mĩ tửu. Tết vừa rồi ghé Vinh, tôi được nhà thơ Hồ Phi Phục thết một chai “Vân hương mĩ tửu”, mà chai và hộp đẹp không kém gì thứ rượu Tây mà ta vẫn thường gặp. Nhưng điều đáng nói hơn là loại “rượu nội” này còn ngon hơn bất cứ một thứ vốt-ca hảo hạng nào của Âu châu. Gần đây, có dịp đến Bắc Ninh, trong một cuộc nghe hát quan họ, tôi lại được nhấp một loại rượu Vân đặc biệt nữa, đấy là rượu cốm. Nghe đồn rằng, người làng Vân bây giờ không chỉ nấu rượu gạo, rượu sắn, rượu nếp như trước nữa, mà người ta còn nấu rượu bằng cốm. Cô gái quan họ chít khăn mỏ quạ, mang áo mớ bảy mớ ba, nâng trên tay ly rượu cốm trong veo, hát câu dân ca duyên dáng mời khách:
Tay tiên chuốc chén rượu đào
Sánh ra thì tiếc, uống vào thì say…
Nâng chén rượu lên môi, mùi hương cốm thấm hơi men toả thơm ngào ngạt. Rượu vừa nhấp đã cảm thấy người râm ran một cảm giác ngất ngây diệu vợi, cặp mắt, nụ cười trở nên tươi sáng kì lạ, và đầu óc bỗng minh mẫn khác thường. Theo sử sách ghi lại thì từ thời cổ đại, rượu là thứ đồ uống nhật dụng thường ngày kích thích bữa ăn thêm ngon miệng hoặc truyền thêm sức mạnh tinh thần cho con người, dần dà nó mới đi vào lối sống cao thượng của kẻ sĩ. Họ mượn rượu để bày tỏ nhân cách và quan niệm nhân sinh của mình. Rượu giúp cho văn nhân có cảm hứng khác thường, kích phát trí tưởng tượng và làm bùng cháy lên những tình cảm bột phát của linh tính. Những bài thơ tuyệt tác của Lý Bạch đều liên quan đến rượu là bằng chứng của sức sáng tạo bôn phóng độc đáo được rượu nuôi dưỡng và kích phát: Cử bôi yêu minh nguyệt/ Đối ảnh thành tam nhân (Nâng chén mời trăng sáng/ Cùng với bóng thành ba người). Nguyễn Du hẳn cũng là đệ tử của Lưu Linh khi ông viết: Hữu khuyển thả tu sát/ Hữu tửu thả tu khuynh (Có chó cứ giết thịt/ Có rượu cứ nghiêng bầu) để rồi phóng ra những câu thơ phát sáng bất hủ. “Khi tỉnh rượu, lúc tàn canh/ Giật mình mình lại thương mình xót xa”. Hầu như các thi nhân đông tây kim cổ đều dính líu đến rượu. Chả thế mà từ xưa đã có câu “bầu rượu túi thơ” nói về mối quan hệ cực kì mật thiết giữa thơ và rượu.
Cái thú ẩm tửu làm phát lộ những tố chất chứa đựng tinh hoa của con người. Khai mở những giới hạn ràng buộc nặng nề trong cuộc sống, giải phóng những ẩn ức và thể hiện tâm cách một cách tự nhiên, mang tới niềm cảm thông, vui sống và sáng tạo. Đấy là Tiên tửu. Dưới Tiên tửu là Tục tửu, và sau nữa là Cuồng tửu. Những kẻ tục tửu thường lấy rượu làm mục đích, uống càng nhiều càng oai, nốc càng lắm càng hùng. Những kẻ cuồng tửu lại thường không kìm chế nổi mình, càng uống càng hung dữ. Vậy là rượu với người này hoá hay, rượu với kẻ kia hoá dở. “Tỉnh rồi mới biết mình say/ Tưởng là tại rượu, đâu hay: Tại mình”. Câu thơ tự kiểm của một người quá chén, kể cũng dễ thương sao. Có lần người viết bài này đã lẩn thẩn nghĩ rằng, bên cạnh bức tượng người phát minh ra nguyên tử cũng cần dựng thêm tượng của người phát minh ra rượu. Sức công phá của rượu đâu có thua gì sức công phá của nguyên tử. Vấn đề là người ta phải sử dụng nguyên tử và rượu như thế nào để làm cho cuộc sống tốt đẹp hơn, chứ đừng dùng nó vào mục đích huỷ diệt những tốt đẹp được xây đắp từ bao đời.
Sẽ buồn tẻ biết bao nếu trên đời này không còn cái thứ nước mang tên là Rượu. Tất nhiên, điều ấy chẳng bao giờ xảy ra. Có như vậy, những lễ tết hội hè đình đám, gặp gỡ, chia li mới thêm niềm tri kỉ. Những cô gái trong cuộc vui chỉ nhấp môi vào ly rượu đủ ửng hồng đôi má, mà vẻ đẹp trở nên rực rỡ khác thường. Những chàng trai cạn vài ba chén rượu có thể đi tận mọi chân trời góc bể. Và các cụ già bên chén rượu nhâm nhi, như sống lại cả quãng đời oanh liệt tự hào. Và tết đến, tất nhiên rồi, xin đừng quên rót mời nhau chén rượu mừng xuân:
Tết mời nhau rượu uốngNào ai nỡ chối từCụng ly nghe mới sướngDốc cạn niềm tâm tư…nạn niềm tâm tư…
NGUYỄN TRỌNG TẠO
DÂN VIỆT NAM BỊ VẶT LÔNG QUA THUẾ .


Dân VN sướng nhé được ví như Vịt để nhà nước vặt lông qua thu thuế và phí như xăng dầu, điện, nước. ô tô vv . Dân bị thu nhiều thuế và phí nhưng cấm kêu to, kêu to là thịt , vẫn phải ơn đảng và bác mới có ngày hôm nay.

1)VẶT QUA THUẾ GIÁN THU : 
Người tiêu dùng không phải nộp thuế trực tiếp. Thuế gián thu là hình thức thuế gián tiếp qua một đơn vị trung gian (thường là các doanh nghiệp). Chẳng hạn, chính phủ đánh thuế vào công ty nhập khẩu xăng như Petrolimex (công ty nộp thuế) và công ty lại chuyển thuế này vào chi phí tính vào giá hàng hóa và dịch vụ, và đối tượng chịu thuế là người tiêu dùng cuối cùng. Ví dụ Thuế nhập khẩu đánh vào xăng 20%, thuế tiêu thụ đặc biệt đánh vào xăng 10%, VAT đánh vào xăng 10%, thuế doanh thu đánh vào xăng VV
Ưu điểm của phương pháp thu thuế dán thu : Người tiêu dùng cảm thấy êm ái khi bị vặt lông không thấy sốc, đa số người dân không cảm thấy đau, không kêu khi bị thu thuế, vì doanh nghiệp là người đóng thuế thay sau đó doanh nghiêp chuyển thuế dần vào người mua hàng hóa.
Chúng ta uống 1 cốc bia số tiền phải trả là 2 cốc bia trong đó có 1 cốc trả cho thuế và phí cho nhà nước.
Chúng ta đi một lít xăng trả tiền khoảng 2 lít xăng trong đó có 1 lít xăng nộp thuế cho nhà nước.

2)VẶT QUA THUẾ TRỰC THU:
Thuế trực thu được đánh vào thu trực tiếp vào cá nhân hay tổ chức. VD: Như thuế thu nhập cá nhân, thuế lợi tức, thuế thu nhập doanh nghiệp, thuế tài sản, thuế thừa kế VV
Thuế trực thu do người có thu nhập phải trả một cách trực tiếp cho nhà nước, nên người bị thu thuế họ cảm nhận ngay được gánh nặng về thuế và có thể dẫn tới những phản ứng không êm ái khi bị vặt lông.

Thuế và phí/ GDP ở Việt Nam rất cao, cao khoảng 1,4 đến 3 lần.so với khu vực Asian.
Dân Việt Nam hiền lành cam chịu như đàn Vịt thì bị NN vặt lông Vịt . Cứ hiền lành cứ cam chịu như đàn Cừu thì bị NN xén lông cừu.
PTS

Thằng điên


TS Vũ Đình Ánh, chuyên gia kinh tế


TẠI DIỄN ĐÀN PHÁT TRIỂN DOANH NGHIỆP VIỆT NAM 2017 DIỄN RA TẠI HÀ NỘI SÁNG NAY (22/6), NHIỀU CHUYÊN GIA KINH TẾ CÙNG CHUNG TAY MỔ XẺ VÀ ĐƯA RA GIẢI GIÚP KHU VỰC KINH TẾ TƯ NHÂN NÓI RIÊNG VÀ DOANH NGHIỆP (DN) VIỆT NÓI CHUNG THỰC SỰ TRỞ THÀNH ĐỘNG LỰC PHÁT TRIỂN TRONG THỜI GIAN TỚI.


Về chính sách thuế, TS Vũ Đình Ánh, chuyên gia kinh tế nói: Đứng ở góc độ trung gian chúng ta có cơ sở tính thuế đúng và đủ nhưng thực hiện chưa đúng. Trên thế giới có hai điều mà chúng ta không thể không gặp trong kinh doanh: một là cái chết và hai là đóng thuế.
"Người ta nói thu thuế cũng như vặt con vịt, vặt càng nhiều lông thì càng tốt, nhưng đừng để nó kêu to nhất, hay chết đi", ông Ánh ví von.