17 tháng 6, 2017

Chúng mày được dân nuôi, mà nói như đầu buồi!

Thái Bá Tân
LẠI HỖN
Tân Thái Bá
Xin lỗi, muốn văng tục.
Chúng mày được dân nuôi
Để nói cho tử tế,
Mà nói như đầu buồi!
Một quan to chính phủ,
Nói về vụ Đồng Tâm,
Có một câu vớ vẩn,
Láo và rất thấp tầm:

“Nếu ta có sai phạm,
Thì xin lỗi người dân.
Dân sai - xử theo luật
Và truy tố nếu cần”.

Ơ, sao chỉ xin lỗi?
Quan sai, phải ngồi tù.
Phải đền bù thiệt hại.
Bộ trưởng mà nói ngu.

Các bác thấy rồi nhé.
Mấy thằng quan của ta
Luôn công khai ngồi xổm
Trên pháp luật nước nhà.

Vô tình hay chủ ý,
Câu phát ngôn ngu này
Bộc lộ hết não trạng
Của lãnh đạo ngày nay.

Một não trạng phong kiến,
Còn đảng là còn mình.
Với bọn chúng, luật pháp
Chưa bằng nửa chiếc đinh.

Xin lỗi, muốn văng tục.
Chúng mày được dân nuôi
Để nói cho tử tế,
Mà nói như đầu buồi!

16 tháng 6, 2017

Cụ Lê Đình Kình công bố 9 điều bí mật gì Nguyễn Đức Chung muốn Cụ che dấ...


Phải xem video này. Dứt khoát phải xem để tìm hiểu sự thật
TIẾN SỸ LÊ THẨM DƯƠNG

Chọn Chồng !
- Chọn một người đàn ông đẹp trai hào hoa thì phải chấp nhận anh ấy phong lưu
- Chọn một người đàn ông biết kiếm nhiều tiền để được hưởng thụ thì phải chấp nhận anh ấy ít có thời gian chăm sóc cho gia đình
- Chọn một người đàn ông ở nhà chăm sóc gia đình thì phải chấp nhận anh ấy ít biết kiếm nhiều tiền
- Chọn người đàn ông ngoan hiền, biết vâng lời thì phải chấp nhận anh ấy là trẻ con
- Chọn một người đàn ông mạnh mẽ, kiên cường thì phải chấp nhận anh ấy ngang ngược
Chọn một người đàn ông giỏi giang và bản lĩnh thì phải chấp nhận anh ấy gia trưởng
- Chọn một người đàn ông phong trần thì phải chấp nhận anh ấy lãng tử, phiêu lưu
- Chọn một người đàn ông "nữ tính" thì phải chấp nhận anh ấy có tính "đàn bà"
Làm gì có đàn ông nào vừa ngoan, hiền, vâng lời, ở nhà quanh quẩn với gia đình, không biết ăn nhậu, không quan hệ bạn bè mà kiếm nhiều tiền cho gia đình vợ con hưởng thụ sung sướng. Miễn là đừng gặp phải đàn ông vô dụng là được.
Cái gì cũng có cái giá của nó mà. Hãy vì hai chữ hạnh phúc mà chấp nhận sự tương đối. Hạnh phúc ở tại lòng ta mà, đừng suy diễn, đừng tự làm khổ chính mình , chỉ cần một người đàn ông tử tế và trách nhiệm là đủ.
TS. Lê Thẩm Dương

Đây mới thực sự là bài viết hay

Nguyễn Sĩ Dũng - Đồng Tâm lại phân tâm

Mặc dù khởi tố điều tra chỉ là một công đoạn trong tố tụng hình sự, người dân Đồng Tâm có bị truy tố hay không là điều chưa thể khẳng định được vào lúc này, quyết định của Công an tp Hà Nội “khởi tố vụ án hình sự để điều tra hai tội danh bắt, giữ hoặc giam người trái pháp luật và hủy hoại hoặc cố ý làm hư hỏng tài sản” đang làm rất nhiều người phải băn khoăn.
TS. Nguyễn Sĩ Dũng, nguyên Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội.
TS. Nguyễn Sĩ Dũng, nguyên Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội.
Trước hết, người ta băn khoăn vì Chủ tịch Hà Nội Nguyễn Đức Chung đã cam kết không truy cứu trách nhiệm hình sự người dân Đồng Tâm. Cam kết của ông Chung là một cam kết nhân danh chính quyền. Nếu cam kết này chẳng có ý nghĩa gì, thì các cam kết khác của chính quyền nên được hiểu như thế nào?!
Hai là, quyền phản kháng chống lại hành vi bắt giữ người trái pháp luật là một quyền được pháp luật của nhiều nước theo pháp quyền công nhận*. Người dân Đồng Tâm bắt giữ người của chính quyền, vì trước đó những người đại diện cho chính quyền đã bắt giữ cụ Kình và những người dân khác trái pháp luật. Đây quả thực là một sự phản kháng chống lại hành vi bắt người trái pháp luật.
Người dân Đồng Tâm cũng như những người dân Việt nam khác cũng đang sống trong một nhà nước pháp quyền, vậy họ có quyền phản kháng chống lại việc bắt giữ người trái pháp luật hay không? Cho dù, pháp luật nước ta không ghi nhận quyền này (cũng như rất nhiều quyền khác) ở đâu cả, thì theo nguyên tắc của pháp quyền, người dân vẫn đương nhiên có quyền. Và quyền này chỉ có thể bị hạn chế bằng luật. Khi Hiến pháp đã trao cho tòa án trách nhiệm phải bảo vệ công lý, thì tòa án cũng bắt buộc phải áp dụng pháp luật sao cho quyền này được bảo vệ. Tòa án ở ta đã sẵn sàng làm điều này chưa?
Cuối cùng, việc không truy cứu trách nhiệm hình sự người dân Đồng Tâm không chỉ không tạo ra tiền lệ xấu, mà còn thúc đẩy chính quyền phải luôn luôn hành xử hợp pháp. Không có việc bắt giữ người trái pháp luật trước, thì không có gì có thể biện hộ cho việc người dân bắt giữ người của chính quyền cả!

Nguyễn Sĩ Dũng

--------------------------------------

* Beginning with Magna Carta (15 June 1215), the governments of Britain and later the United States of America have recognized the right of the people to forcefully resist unlawful arrest by the governmental agents (including police), using deadly force if necessary. John-Henry Hill. M. D., PhD; The Right to Forcefully Resist Unlawful Arrest (using deadly force, if necessary).

Đại hiến chương Magna Carta được Vua Anh John chấp thuận ngày 15 tháng 6 năm 1215. Đây được coi là văn bản đặt nền tảng cho pháp quyền.

(FB Nguyễn Sĩ Dũng)
TTHNO

Thu hồi sân gofl Tân Sơn Nhất: Cơ hội bằng vàng cho ông Trọng?


 Sau cú “trảm” Đinh La Thăng …kế hoạch thu hồi sân golf Tân Sơn Nhất không chỉ là bài toán kinh tế mà còn đặt ra một cơ hội bằng vàng cho bài toán chính trị chống tham nhũng mà ông Tổng bí thư đang thực hiện…”

Ngay từ khi thông tin dự án sân gofl Tân Sơn Nhất xuất hiện trên truyền thông, suốt mấy năm liền dư luận lên tiếng phản bác quyết liệt không thua kém dự án Bauxite Tây Nguyên là bao nhưng mọi lý lẽ đều thua các chiêu trò của lợi ích nhóm. Từ quan trên lính dưới gắn chặt với nhau để tìm mọi cách bao biện, lách luật để “con voi chụt lọt lỗ kim”. Kết quả là dự án sân gofl vẫn thành hiện thực như một minh chứng sức mạnh lợi ích nhóm ra sao.
Bỏ qua các phân tích, phản biện một cách khoa học của các chuyên gia đã được công khai trên truyền thông. Điểm lại  quá trình xẻ thịt sân bay Tân Sơn Nhất theo dòng thời gian một chút.
Sân bay Tân Sơn Nhất theo qui hoạch từ trước 1975 có tổng diện tích qui hoạch hơn 3.600 hecta. Sau 1975 bị cắt ra một phần cho mấy quận xung quanh quận như Tân Bình, Gò Vấp quản lý. Toàn bộ diện tích khu vực từ ngã tư Bảy Hiền dọc đường Trường Chinh về ngã tư An Sương, đường Phổ Quang sang Nguyễn Kiệm, Nguyễn Oanh, Quang Trung... vốn nằm trong hàng rào sân bay Tân Sơn Nhất  được chuyển thành khu dân cư.
Vào giai đoạn từ 1986-2003 thì khu vực phía đường Phạm Văn Bạch tới đường Nguyễn Văn Qúa từ manh nha qua việc cấp đất cho các sĩ quan quân đội biến tướng bằng nhiều cách sang nhượng qua lại để biến thành khu dân cư như hiện nay, gặm tiếp của sân bay Tân Sơn Nhất khoảng gần 300 hecta đất nơi hướng qui hoạch thuận lợi nhất mà sân bay Tân Sơn Nhất có thể có nếu giữ được. Kết quả là sân bay Tân Sơn Nhất sau khoảng 30 năm tiếp quản mất đi hơn 2.000 hecta, chỉ còn khoảng 1,500 hecta, chưa tính hơn 300hecta mà sân golf đang chiếm giữ ngay nơi “trọng địa” sát trung tâm điều hành của sân bay.
Song song với quá trình gặm nhấm với tốc độ chóng măt quỹ đất sân bay Tân Sơn Nhất thì cũng bắt đầu từ sau năm 2000, dự án Sân bay Long Thành rục rịch ra đời. Mở ra cuộc chạy đua bảo vệ dự án với đủ mọi bài toán mà bất cứ ai biết chút ít về bài toán kinh tế cũng thấy có vấn đề. Như vậy, có thể nói thu hồi sân golf trong sân bay Tân Sơn Nhất thực chất là cuộc tấn công chiếm lại một phần “thành trì” đã mất vào tay lợi ích nhóm.
Gần đây, dư luận lại xôn xao thông tin thu hồi sân golf Tân Sơn Nhất để trả lại cho sân bay, thuê tư vấn lập qui hoạch.v.v. Dư luận lại được phen chú ý để tranh cãi, phản biện khá ồn ào.
Vấn đề đặt ra là: Kế hoạch thu hồi sân golf Tân Sơn Nhất sẽ kéo theo những gì ? Kết quả ra sao ?... Tất nhiên những dấu hỏi này không phải chỉ nói về diện tích hơn 300hecta mà sân golf đã chiếm.
Nếu đặt ra một câu hỏi khác: Liệu các phe nhóm lợi ích suốt bao nhiêu năm qua đã gặm nhấm sân bay Tân Sơn Nhất và đứng sau Dự án sân bay Long Thành có chịu buông tay cho kế hoạch thu hồi sân golf ? Đơn giản vì nếu thu hồi sân golf Tân Sơn Nhất thành công, bài toán mở rộng sân bay Tân Sơn Nhất sẽ dễ dàng, ít tốn kém và khả thi hơn việc đầu tư sân bay Long Thanh trong thực tế. Càng có lợi hơn rất nhiều trong bối cảnh ngân sách khó khăn trăm bề hiện nay ít nhất trong tầm nhìn vài ba chục năm tới.
Điều này cũng đồng nghĩa: Việc thu hồi sân golf Tân Sơn Nhất thành công hay không phụ thuộc sức mạnh của các phe nhóm lợi ích có liên quan cả Dự án sân bay Long Thành. Tất nhiên, nhìn lại quá trình teo tóp quỹ đất mà sân bay Tân Sơn Nhất đã trải qua, rất dễ nhận thấy quả bóng sân golf sẽ không thể nằm dưới chân ai khác ngoài Tổng bí thư mới có thể được lăn đi hay không! Nhưng đến giờ chưa thấy tín hiệu nào được phát ra. Các bài toán nọ kia về tương lai của sân bay Tân Sơn Nhất trong lúc này phải chăng vẫn chỉ là “cầm đèn chạy trước ô-tô” ?
Sau cú “trảm” Đinh La Thăng - một trong những nhân vật trực tiếp hạ bút cho dự án sân golf  trước đây, từng phát biểu “giúp bảo vệ sân bay” từ chim chóc gì đó để đáp lại những phản biện về an ninh quốc phòng, hiệu quả kinh tế cách đây mấy năm - rõ ràng kế hoạch thu hồi sân golf Tân Sơn Nhất không chỉ là bài toán kinh tế mà còn đặt ra một cơ hội bằng vàng cho bài toán chính trị chống tham nhũng mà ông Tổng bí thư đang thực hiện. “Đả Hổ” hay “diệt Ruồi” trong vụ này chưa khẳng định được. Nhưng nếu có thì chắc chắn sẽ có quan chức Bộ Quốc phòng xuất hiện trong tầm ngắm là điều đương nhiên.
Cái tên nào sẽ hot khi nổi lên trong khi giải bài toán sân bay Tân Sơn Nhất? Hãy chờ xem.

Thiên Điểu

(VNTB) 

Đồng Tâm: Khởi tố và lời kêu gọi thượng tôn một thứ pháp luật bất công

Có ý kiến cho rằng, lời hứa của tướng Nguyễn Đức Chung không có giá trị pháp lý, và ông cũng không có thẩm quyền trong các hoạt động điều tra để có thể quyết định không truy cứu trách nhiệm hình sự đối với người dân Đồng Tâm, rằng để đảm bảo tiêu chí của một nền pháp quyền, cơ quan điều tra cần phải độc lập khỏi sự chi phối của cơ quan hành pháp, và rằng hành động truy tố của CA Hà Nội lần này là đúng đắn theo các nguyên tắc pháp quyền

Song cách lập luận như thế liệu có thực sự chính đáng? Và có nơi nào mà pháp quyền sinh ra là để bảo vệ cho chính quyền không? Hay, một cách tổng quát hơn, thế nào là một nền pháp quyền?

Thế nào là một nền pháp quyền chính đáng

Một thể chế được coi là có pháp quyền thì phải đảm bảo cả tiêu chuẩn hình thức lẫn thực chất. Xét về mặt hình thức, nhà nước và cá nhân phải tuân thủ theo các thủ tục pháp luật. Song, bản chất của nền pháp quyền chính là nhằm ngăn chặn sự tùy tiện của chính quyền, qua đó bảo vệ lợi ích của người dân. Quan trọng nhất vẫn là tiêu chuẩn về thực chất, vì rốt cuộc thì thủ tục chẳng qua chỉ để đảm bảo cho chính cái bản chất ấy được thực thi.
Một thể chế dù thực hiện khắt khe các tiêu chuẩn hình thức song không đảm bảo tiêu chuẩn thực chất, thì không nên nói rằng nó sở hữu một nền pháp quyền. Thậm chí ta có thể hiểu rằng thể chế này đang sử dụng cái mỹ từ “pháp quyền” như một đôi găng nhung để bảo vệ cho bàn tay sắt giấu bên trong nó.
Ở Việt Nam, rõ ràng toàn bộ quyền lực nằm trong tay đảng Cộng sản: Đảng có địa vị tối cao, đứng trên luật, và sử dụng pháp luật để cai trị. Các cơ quan khác nhau – như hành pháp, lập pháp, tư pháp – chỉ là các công cụ được Đảng thiết lập nhằm phục vụ các chức năng mà Đảng giao cho. Một nền chính trị như vậy, dù có đảm bảo tiêu chuẩn hình thức đến mấy, thì vẫn không thể được coi là một nền pháp quyền.
Tại sao có thể tuyên bố chắc nịch như vậy? Bởi cái tính hình thức đó được sinh ra nhằm phục vụ cho lợi ích của Đảng, chứ không phải là để kiểm soát quyền lực của giới cai trị và bảo vệ các quyền và lợi ích của người dân. Nó hoàn toàn đi ngược lại với tinh thần pháp quyền rằng, một nhà nước pháp quyền phải đảm bảo người dân có khả năng chống lại sự tuỳ tiện của chính quyền.



Đảng Cộng sản Việt Nam hiện diện trong mọi ngõ ngách của đời sống chính trị và pháp lý Việt Nam. Ảnh: Viện Kiểm sát Bắc Giang.
Đồng Tâm: Bất công chồng lên bất công

Quay lại trường hợp ở Đồng Tâm, chúng ta có thể thấy rằng người dân có dấu hiệu vi phạm pháp luật khi bắt giữ một số người của chính quyền khi phải tự bảo vệ chính họ trước bạo quyền. Và cũng có thể cho là ông Chung đã lạm quyền khi cam kết một điều không thuộc thẩm quyền của ông. Như vậy, giao dịch giữa ông Chung và người dân đã vi phạm tiêu chuẩn về hình thức. Vậy thì để đảm bảo thủ tục pháp quyền, ông Chung phải bị luận tội lạm quyền, còn người dân phải bị khởi tố.
Song câu hỏi đặt ra là: Liệu tuân theo thủ tục pháp quyền như thế có thực sự đảm bảo tính công bằng hay không? Và có đáng để chúng ta đấu tranh cho một thứ pháp quyền thuần túy hình thức như thế?
Thứ nhất, như lập luận ở trên, chúng ta đã thấy rằng Việt Nam không sở hữu một nền pháp quyền chính đáng. Người dân luôn ở thế yếu hơn và không có khả năng chống lại sự tùy tiện của các cơ quan công quyền: họ còn biết trông cậy vào công cụ nào để bảo vệ chính mình khi mà kẻ đẩy họ vào đường cùng lại là những người có thừa quyền năng để đem họ ra truy tố?
Thứ hai, quan trọng hơn, chính là về những nguồn cơn đã dẫn đến hành vi của người dân Đồng Tâm. Đó là quá trình đối xử bất công kéo dài xâm phạm các lợi ích của họ, là những hành vi bạo lực đối với họ khiến họ phải phản kháng. Rõ ràng ở đây họ là người bị hại trước nhất, không một thứ “thủ tục pháp quyền” nào được thực thi ngay từ đầu, và rồi họ phải phản kháng để tự bảo vệ mình, vì vậy mà họ bị coi là có tội. Điều này là hoàn toàn bất công. Và một nền pháp quyền giả tạo như vậy hoàn toàn không đáng cho chúng ta theo đuổi.
Nên hay không nên ủng hộ thực hiện lời hứa của ông Chung? Ảnh: Zing.
Cần áp dụng tinh thần pháp quyền thực chất

Để tạo dựng một nền pháp quyền chính đáng, chúng ta nên ủng hộ thực thi bản cam kết của ông Chung. Có như vậy mới đảm bảo được tiêu chuẩn thực chất của pháp quyền.
Khi mà quyền lợi của người dân bị xâm phạm, chính quyền giải quyết không công bằng, thậm chí còn sử dụng đến bạo lực, thì người dân có quyền nổi dậy để bảo vệ chính họ. Trong trường hợp này, chính quyền đã xâm phạm tới quyền lợi của người dân trước tiên, do đó chính quyền mới là phía sai trái, mới đáng bị kết tội.
Việc ông Chung đại diện cho chính quyền đưa ra cam kết không truy cứu trách nhiệm hình sự đối với người dân cho thấy rằng quyền lực của chính quyền đã bị giới hạn khi gặp phải sức phản kháng của người dân. Thêm vào đó, các quyền lợi của người dân được bảo toàn. Đó mới chính là tinh thần của pháp quyền: kiểm soát sự cai trị, giới hạn quyền lực nhà nước, và bảo vệ lợi ích của người dân.
Vụ việc lần này ở Đồng Tâm khá giống với tinh thần của giới quý tộc Anh cách đây hơn 800 năm. Khi bị chính quyền đối xử tùy tiện, giới quý tộc Anh đã nổi dậy, ép vua Anh phải ký kết Đại Hiến chương Magna Carta – ghi rõ cam kết bảo vệ các quý tộc và cá nhân không bị bắt giam. Nội dung chính của bản Hiến chương nêu lên tinh thần tôn trọng các quyền không thể xâm phạm của con người, và đây chính là nền tảng của nền pháp quyền Anh.
Điều này cũng tương tự như khi nước Mỹ còn là thuộc địa của Anh. Do bị đối xử bất công, người Mỹ đã nổi dậy chống lại luật pháp Anh, và tuyên bố trở thành quốc gia độc lập với tuyên ngôn nổi tiếng:
“Chúng tôi khẳng định một chân lý hiển nhiên rằng mọi người sinh ra đều bình đẳng, rằng tạo hóa đã ban cho họ những quyền tất yếu và bất khả xâm phạm, trong đó có quyền sống, quyền được tự do và mưu cầu hạnh phúc. Rằng để đảm bảo cho những quyền lợi này, các chính phủ được lập ra trong nhân dân và có được những quyền lực chính đáng trên cơ sở sự nhất trí của nhân dân, rằng bất cứ khi nào một thể chế chính quyền nào đó phá vỡ những mục tiêu này, thì nhân dân có quyền thay đổi hoặc loại bỏ chính quyền đó và lập nên một chính quyền mới, đặt trên nền tảng những nguyên tắc cũng như tổ chức thực thi quyền hành theo một thể chế sao cho có hiệu quả tốt nhất đối với an ninh và hạnh phúc của họ”.
Dù thủ tục tố tụng có được thực thi khắt khe đến thế nào thì chúng vẫn là thứ vô ích và không đáng được bảo vệ khi mà chính quyền hãy còn giữ thế độc tôn nắm giữ quyền lực, và lợi ích của người dân hãy còn bị xâm phạm đến mức họ phải chống lại luật pháp để bảo vệ chính mình. Muốn gầy dựng một nền pháp quyền chính đáng, thứ chúng ta cần theo đuổi chính là tinh thần của nó.
Như vậy, trường hợp ở Đồng Tâm với cam kết giữa người dân và ông Chung, hay nói rộng hơn là thỏa ước giữa người dân và chính quyền, là một bằng chứng cho thấy dấu hiệu của pháp quyền. Và việc thực thi bản cam kết này chính là một bước tiến để bắt đầu hiện thực hóa tinh thần pháp quyền thực chất.

Vi Yên

(Luật Khoa)

Đấu đá hậu trường’ trong vụ khởi tố Đồng Tâm?

Đăng bởi Elvis Ất on Friday, June 16, 2017 | 16.6.17

Một số nhà quan sát trong và ngoài nước nhận định rằng có dấu hiệu cho thấy tình trạng “đối đầu” ở hậu trường, trước khi Hà Nội “khởi tố hình sự” người dân Đồng Tâm.

Ông Nguyễn Đức Chung thời còn làm Giám đốc Công an TP Hà Nội năm 2013.
Ông Nguyễn Đức Chung thời còn làm Giám đốc Công an TP Hà Nội năm 2013.
Quyết định bất ngờ, khiến người dân xã ngoại thành Hà Nội “phẫn nộ” hôm 13/6, còn nổi lên thu hút sự quan tâm của dư luận nhất, theo trang tìm kiếm Google, mà nhiều người cho rằng đã “làm chìm” vấn đề sân golf trong sân bay Tân Sơn Nhất lúc đang “nóng bỏng”.
Ông David Brown, một cựu quan chức ngoại giao Mỹ ở Việt Nam, cho VOA Việt Ngữ biết rằng bản thân ông cũng “ngạc nhiên” vì vụ khởi tố, vì “ngày 22/4 [khi Chủ tịch Hà Nội Nguyễn Đức Chung ký vào cam kết “không truy cứu trách nhiệm hình sự”], ông ấy đã đánh cược với danh tiếng của bản thân cũng như uy tín của đảng”.

Bản cam kết của ông Chung hôm 22/4 đã dẫn tới việc hàng chục cảnh sát cơ động được người dân phóng thích.
Bản cam kết của ông Chung hôm 22/4 đã dẫn tới việc hàng chục cảnh sát cơ động được người dân phóng thích.
​“Ông Chung đi lên trong ngành công an và cũng dễ hiểu nếu ông ấy đã bàn chuyện cam kết với người dân Đồng Tâm với các quan chức cấp cao của Bộ Công an cũng như của Đảng Cộng sản”, nhà nghiên cứu chính trường Việt Nam nhiều năm qua này nói.
“Cũng không có gì khó hiểu nếu bước đi táo bạo của ông Chung có thể đã khiến một số người trong Bộ Công an không hài lòng, và chính vì thế, họ tìm cách khôi phục kỷ cương bằng cách điều tra và truy tố các dân làng. Nói tóm lại, vụ khởi tố này là bằng chứng cho thấy một sự đấu đá ở hậu trường”.

Cũng không có gì khó hiểu nếu bước đi táo bạo của ông Chung có thể đã khiến một số người trong Bộ Công an không hài lòng, và chính vì thế, họ tìm cách khôi phục kỷ cương bằng cách điều tra và truy tố các dân làng. Nói tóm lại, vụ khởi tố này là bằng chứng cho thấy một sự đấu đá ở hậu trường.
Nhà nghiên cứu về Việt Nam David Brown viết.
VOA Việt Ngữ không thể liên lạc được với Chủ tịch Chung để hỏi phản ứng của ông trước những ý kiến trái chiều của dư luận trong mấy ngày qua.
Dường như cũng đồng tình với quan điểm của nhà ngoại giao Mỹ từng làm việc ở Việt Nam, luật sư Võ An Đôn cho rằng vụ khởi tố này có vẻ cho thấy một sự khác biệt.
Người từng bào chữa cho nhiều người nghèo ở trong nước nói tiếp: “Vụ này người dân không nắm được luật, và hơn nữa, ở Việt Nam, thông thường người ta thấy ông lãnh đạo ở địa phương, chủ tịch hay bí thư chỉ đạo làm sao thì người dân tin thế, vì ở Việt Nam hoạt động của các cơ quan tư pháp đều dưới sự chỉ đạo của đảng nên một người đứng đầu cơ quan hành chính nhà nước, cơ quan đảng mà chỉ đạo thì đương nhiên các cơ quan khác nghe. Nhưng mà trường hợp này lại khác với các trường hợp thông lệ là, ông chủ tịch thành phố chỉ đạo như thế nhưng các cơ quan tư pháp thì không nghe lời, lại khởi tố vụ án”.

Đại biểu quốc hội Dương Trung Quốc (giữa) đang trao đổi với các đại biểu khác trong bức cảnh chụp năm 2016.
Đại biểu quốc hội Dương Trung Quốc (giữa) đang trao đổi với các đại biểu khác trong bức cảnh chụp năm 2016.
​Trả lời An Tôn của VOA Việt Ngữ khi được hỏi là liệu ông Chung có vấp phải áp lực từ cấp cao hơn hay không trong vụ truy tố, đại biểu quốc hội Dương Trung Quốc, một trong những người ký vào bản cam kết, nói: "Tôi không bình luận về việc này vì tôi không có thông tin nào cả".

Tôi nghĩ rằng cơ quan cảnh sát ở địa bàn xảy ra vụ việc làm theo quy định của pháp luật. Còn sức ép có hay không, tôi không nói, nhưng mà tôi muốn nói rằng việc khởi tố để mà điều tra là việc cần thiết phải làm. Không thể một câu chuyện như thế mà bây giờ mọi người cùng nhau quên đi. Không ai quên được cả. Nếu không cẩn thận nó sẽ trở thành một tiền đề, một cái tiền lệ, rất là nguy hại về lâu dài.
Đại biểu quốc hội Dương Trung Quốc nói.
"Tôi nghĩ rằng cơ quan cảnh sát ở địa bàn xảy ra vụ việc làm theo quy định của pháp luật. Còn sức ép có hay không, tôi không nói, nhưng mà tôi muốn nói rằng việc khởi tố để mà điều tra là việc cần thiết phải làm. Không thể một câu chuyện như thế mà bây giờ mọi người cùng nhau quên đi. Không ai quên được cả. Nếu không cẩn thận nó sẽ trở thành một tiền đề, một cái tiền lệ, rất là nguy hại về lâu dài", ông Quốc nói.
Nhà lập pháp này nói thêm: "Người ta chờ đợi xem ứng xử của nhà nước, ở một cách rất là nghiêm khắc, nhưng cũng rất là khoan dung, hay nói cho cùng là vì lợi ích lâu dài, lợi ích bền vững. Đấy chính là cái mà mọi người, trong đó có tôi đang chiêm nghiệm và theo dõi nó. Riêng cá nhân tôi, với tư cách là đại biểu quốc hội, tôi sẽ giám sát việc làm này".
Người nhà của ông Lê Đình Kình cho VOA Việt Ngữ biết rằng vị đại diện 82 tuổi của người dân Đồng Tâm này đã gọi điện cho ông Chung sau khi nghe tin về quyết định truy tố của Cơ quan cảnh sát điều tra (Công an Hà Nội) , và được chủ tịch thủ đô của Việt Nam nói rằng bản cam kết chỉ có chữ ký của ông và không có con dấu của chính quyền cũng như quyết định truy tố là của cơ quan pháp luật.

Tin cho hay, ông Chung đã nói với cụ ông Lê Đình Kình rằng bản cam kết không có dấu của chính quyền.
Tin cho hay, ông Chung đã nói với cụ ông Lê Đình Kình rằng bản cam kết không có dấu của chính quyền.
​Một văn bản điều lệ đảng được đăng trên trang web của báo điện tử Đảng Cộng sản Việt Nam đề ngày 25/7/2016 viết: “… Đồng chí phó bí thư là chủ tịch ủy ban nhân dân được phân công phụ trách đảng ủy công an địa phương cùng cấp thường xuyên nắm chắc tình hình mọi mặt của cấp ủy công an”.

Đồng chí phó bí thư là chủ tịch ủy ban nhân dân được phân công phụ trách đảng ủy công an địa phương cùng cấp thường xuyên nắm chắc tình hình mọi mặt của cấp ủy công an...
Điều lệ Đảng Cộng sản Việt Nam có đoạn.
Ngoài ra, theo điều lệ này, vị trí mà ông Chung hiện nắm giữ “chịu trách nhiệm trước cấp ủy địa phương về hoạt động của cấp ủy công an; tham gia cùng cấp ủy địa phương lãnh đạo kiện toàn cấp ủy công an; trực tiếp tham dự các hội nghị quan trọng của cấp ủy công an để truyền đạt ý kiến chỉ đạo của cấp ủy địa phương đối với cấp ủy công an về những vấn đề có liên quan đến giữ vững an ninh chính trị, trật tự, an toàn xã hội và xây dựng lực lượng công an nhân dân ở địa phương”.
Vụ khởi tố bất chấp “cam kết” của ông Chung đã khiến người dân Đồng Tâm chỉ trích nhà lãnh đạo thành phố Hà Nội là người “lật lọng”. VOA Việt Ngữ muốn hỏi suy nghĩ của người từng làm giám đốc công an của thủ đô Việt Nam về phản ứng này của người dân, nhưng không thể liên lạc được với ông.

Chúc mừng người dân Đồng Tâm đã được đảng dậy cho ‘sáng mắt, sáng lòng'
Facebooker Stephanie Nong viết.
Không chỉ chính dân Đồng Tâm mà nhiều độc giả của VOA cũng đưa ra nhiều ý kiến bình luận trái chiều. Một Facebooker tên Stephanie Nong viết: “Chúc mừng người dân Đồng Tâm đã được đảng dậy cho ‘sáng mắt, sáng lòng’”, trong khi một người khác tên Bui Trong Loi viết: “Khởi tố là việc khởi tố còn có khởi tố bị can không mới là vấn đề, mà có khởi tố bị can đi chăng nữa thì mức án nhẹ nhất sẽ đc áp dụng, khởi tố là để răn đe những trường hợp khác chứ, không thì loạn hết…”
Về việc ông Chung cam kết “sẽ hoàn chỉnh kết quả điều tra về việc quản lý và sử dụng đất đai ở Đồng Tâm vào tháng Bảy tới”, nhà nghiên cứu David Brown cho rằng đó là điều “đáng hoan nghênh”.
Cựu quan chức Mỹ từng nhiều năm làm việc ở Việt Nam nhận định rằng “sẽ sớm biết phe nào sẽ thắng thế”.
“Liệu đó có phải cách tiếp cận mới mẻ của ông Chung trong việc quản lý các vấn đề đất đai hay cách tiếp cận mang tính áp chế ‘như thường lệ’ mà nhiều năm qua đã làm tổn hại tới tính chính danh của đảng cầm quyền trong mắt nhiều người dân Việt Nam?”, ông Brown đặt câu hỏi.

Viễn Đông

(VOA)