11 tháng 6, 2017

Thư giãn: 

Đô nan Trăm và Sổm Cặc là ai ?
- Thưa đồng chí giáo sư tiến sĩ lợn
- Thưa đồng chí tiến sĩ lợn
- Thưa tiến sĩ lợn
- Thưa lợn
- Thưa...
Hội thảo quốc gia hôm nay chúng ta tập trung bàn về giải cứu... tiến sĩ...

Nguồn: Nguyễn Thông 

LỘ RÕ CHÂN TƯỚNG VỤ THANH TOÁN TRANH GIÀNH QUYỀN LỰC Ở YÊN BÁI THÁNG 9 NĂM 2016

Phạm Thị Thanh Trà phó bí thư tỉnh ủy Yên bái năm 2016

BIỆT PHỦ CỦA GIÁM ĐỐC SỞ TNMT TỈNH YÊN BÁI ( EM RUỘT CỦA BÍ THƯ TỈNH ỦY PHẠM THỊ THANH TRÀ)

Bí thư tỉnh ủy Yên Bái Phạm Thị Thanh Trà

Phạm Sỹ Quý GĐ sở TNMT Yên Bái (Em trai bí thư tỉnh ủy )
Quần thể biệt thự đứng tên vợ ông Phạm Sỹ Quý - Giám đốc Sở TNMT tỉnh Yên Bái. Ảnh: Pháp luật TPHCM









9 tháng 6, 2017

TQ thừa biết người kế nhiệm ông Trọng sẽ không giữ bình quí



Tháng 7 tới đây thì đảng CSTQ sẽ tiến hành đại hội 19 cho vấn đề đường lối và nhân sự mới. Trong bối cảnh chuyện đảng CSTQ luôn ảnh hưởng vào chuyện VN và chuyện đảng CSVN nên cũng muốn đánh giá vài vấn đề.

Trong hình ảnh có thể có: 4 người, mọi người đang đứng và bộ vét

1/ Áp lực bên trong của đảng CSTQ
Sau khi đắc cử ở Đại Hội 18, chủ tịch đảng CSTQ bắt đầu thực hành chính sách "hạt nhân lãnh đạo" để tập trung quyền lực. Những công thần cao cấp của đảng CSTQ một thời như Chu Vĩnh Khang, Bạc Hy Lai và nhiều cán bộ trung cao cấp khác bị thanh trừng dưới chiêu bài chống tham nhũng chỉ vì khác biệt về đường lối đã tạo ra nhiều vấn đề bên trong nội bộ TQ.
Giới quan sát nhận thấy rằng ông Tập có nhu cầu đi theo con đường Mao Trạch Đông nhưng có vẻ không thành công như ông ta mong đợi. Sự thanh trừng các thế lực cũ đã làm nổi lên các nhóm thế lực mới. Ví dụ như Vương Kỳ Sơn, cánh tay phải một thời giúp ông Tập củng cố quyền lực thì nay đã bắt đầu có phần thế lực thách thức lại quyền lực của chính người tạo thế cho mình..
Người ta cho rằng ông Tập đi theo con đường làm hoàng đế như Mao là dễ, nhưng có trở thành "Mao thứ 2" hay không là việc khác, nhất là trong bối cảnh nội bộ đảng, nội bộ TQ, các quan hệ với Nga-Mỹ và EU đã không còn như xưa, và có vẻ như ông Tập khó có thể làm được.
Các trung tâm quyền lực mới bắt đầu hình thành và cát cứ sau khi nhóm cũ bị thanh trừng bao gồm phe cánh của thủ tướng Lý Khắc Cường, Trương Đức Giang, Vương Kỳ Sơn và thế lực của riêng Tập Cận Bình đều có mong muốn người đứng đầu phe mình thắng cử tại ĐH 19. Theo truyền thống chính trị của TQ thì hoàng đế luôn duy trì 2 thế lực đối trọng "đánh nhau" dưới tay mình một cách cân bằng để vị trí của hoàng đế có thể ổn định thì có vẻ như ông Tập đã bỏ qua.
Hãy nhớ lại chuyện vua Khang Hy với Minh Châu và Sách Ngạch Đồ, Càn Long và Hòa Thân-Lưu Dung, Mao Trạch Đông với tứ nhân bang và nhóm Chu Ân Lai...Trong chiến dịch đả hổ diệt ruồi của mình, Vương Kỳ Sơn, dù vô tình hay cố ý, đã thay và cùng ông Tập phá vỡ sự cân bằng ảnh hưởng đó.
Chiến dịch đả hổ diệt ruồi để thanh trừng phe cánh khác đường lối của nhóm ông Tập có vẻ làm đảng CSTQ vững mạnh hơn khi nhìn bề ngoài nhưng gây ra nguy cơ phân tán và sụp đổ từ bên trong. Những công thần dù lớn dù nhỏ và các hoàng tử thái tử đảng bắt đầu lo ngại, không biết mình sẽ chết lúc nào chỉ vì trái ý lãnh đạo cấp cao hơn là một điều hiển nhiên.
Theo những thông tin mà phía Mỹ biết được thì không chỉ những người không thuộc phe ông Tâp lo ngại cho mình, mà bộ khung từng sát cánh với ông Tập và quyền lực chỉ kém hơn một chút như Lý Khắc Cường, Trương Đức Giang...cũng không biết mình ra sao về sau và họ có toan tính riêng là quy luật phải có.
Lối thoát cho họ là đòi hỏi dân chủ pháp trị để tự mình có thể bảo vệ mình hơn là phó thác tính mạng của mình và dòng họ, phe cánh vào ý muốn của hoàng đế mới với cái bình cũ. Điều này gây áp lực không nhỏ cho cuộc giữ bình của ĐH 19 tới đây. Theo đánh giá của nhà nghiên cứu Ngụy Kính Sinh, vẫn còn có khả năng ĐH 19 của đảng CSTQ chưa chắc diễn ra tốt đẹp như ý chí ông Tập đang mong muốn.

2/ Bối cảnh quốc tế tác động bên ngoài
Nội bộ thì như thế, bối cảnh quốc tế cũng gây áp lực không nhỏ lên đường lối và chính sách mà ông Tập đang thực thi. Sau một thời gian diễn cương quá đà, nhục mạ cả tổng thống Mỹ thì có vẻ Trung Quốc đang bị phản đòn.
Chính quyền Mỹ với việc Trump lên cầm chịch đã thực thi một chính sách cứng rắn hơn, từ việc tái lập lại khối đồng minh Mỹ-Anh-Pháp cho đến đứng sau trục đồng minh Nhật-Úc-Ấn-Việt để tấn công toàn diện vào TQ ở cả 2 mặt trận chủ chốt của TQ là Triều Tiên và Biển Đông đã đẩy ông Tập vào thế lúng túng. Một chuyến đi Mỹ trong tư thế "người có nhu cầu trước" đã đẩy uy thế của TQ xuống thấp hơn và uy tín của ông Tập trong nội bộ đảng CSTQ không còn hùng mạnh như thời Obama bị đảng CSTQ hạ nhục ở Bắc Kinh.
Song song đó là con đường bành trướng về phía Nam qua VN của TQ cũng gặp trở ngại lớn sau khi ông Tập đạt được nhiều ưu thế lớn trong ván bài Asean. Sự chủ động lobby đi Mỹ của thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc để gặp Trump đã làm uy thế của ông Tập giảm sút thêm với nội bộ phía TQ.
Sự chủ động của "nhóm thân Mỹ" trong việc phá bỏ vòng kim cô mà đảng CSTQ đang tròng vào cổ VN là một bằng chứng cho sự thất bại của một chính sách quan trọng của ông Tập. Nếu một khi VN vẫn chủ động giương cao ngọn cờ "gần Mỹ xa Trung nhằm cân bằng ảnh hưởng" thì quyết định của các nước Asean khác sẽ trở thành khó đoán cho TQ. Lá bài VN mà ông Tập nghĩ rằng có thể dùng nó để chiến thắng bàn cờ Asean lại lần nữa trở thành con bài domino tiềm ẩn bùng nổ khó lường.
Chúng ta có thể thấy rõ trong diễn đàn Một Vành Đai-Một Con Đường mà TQ tổ chức vừa qua, không phải ngẫu nhiên mà chủ tịch nước Trần Đại Quang được xếp ngồi cạnh ông Putin của Nga. Trung Quốc muốn chuyển cho đảng CSVN một thông điệp rằng dù ông Quang có đi con đường Putin của Nga thì TQ vẫn chấp nhận miễn là đảng CSVN và VN vẫn giữ quan hệ răng-môi với TQ sau khi cuộc đấu nội bộ của VN ngã ngũ dù là phe nào thắng.
21 phát đại bác cùng bắn đón tổng bí thư và chủ tịch nước của VN đã cho thấy đảng CSTQ đã học được bài học chính trị của Mỹ, đó là bắt cá 2 tay và không dồn trứng vào một giỏ,
Dĩ nhiên ông Tập hiểu rằng sau khi giáng một cú đòn vào nguyên thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng để làm chậm lại vấn đề VN chuyển hóa, thì nhóm kế thừa của ộng Dũng với sự "quay đầu"của thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, bao gồm hiện nay là các ông Quang, Phúc, Tô Lâm, Thưởng, Bình Minh...đang đoàn kết lại với nhau. Những bài học mà ông Tập làm trong việc thanh trừ Chu Vĩnh Khang và Bạc Hy Lai cũng chính là bài học lớn mà nhóm ông Quang đã thấy rõ.
Vụ việc ông Đinh La Thăng, dù trở thành có "kim bài miễn tử" khi được vào Bộ Chính Trị nhưng vẫn bị đánh bật ra là tấm gương mà nhóm ông Trần Đại Quang dĩ nhiên phải dùng để soi rọi lại mình.
Trung Quốc cũng thừa biết một khi tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng thoái vị, thì tổng bí thư mới lên, dù là ai, cũng kém quyết tâm giữ bình hơn tiền nhiệm của mình và một chính sách đối ngoại hàng hai với đảng CSVN là điều ông Tập phải thực thi.
Điều này đã được chứng minh qua việc phái đoàn đi Mỹ của thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã không có bộ trưởng quốc phòng nhưng vẫn có bộ trưởng công an dù an ninh biển Đông có trong nghị trình mà Mỹ-Việt bàn thảo trong phạm vi trách nhiệm của Bộ Quốc Phòng. Cũng vậy ở đối thoại Shangri-La năm nay, vốn dĩ dành cho Bộ Quốc Phòng các nước hoạt động thì đoàn VN lại cử..thứ trưởng Bộ Công An Bùi Văn Nam tham dự.
Sự thất bại trong chính sách chuyển lửa ra ngoài để ổn định nội bộ của ông Tập trong 2 vấn đề Triều Tiên và Biển Đông (với VN) đã thất bại và dần bị kềm hãm, cùng với sự "vắng mặt" của Bộ Quốc Phòng VN trong các diễn đàn an ninh khu vực, ảnh hưởng vào quan hệ Mỹ-Trung-Việt đang nói lên điều gì ?

Hữu Minh

Kỳ 2: 2 năm cơ hội cho VN chuyển hóa khi TQ tạm dừng phủ bóng
Tham khảo: http://mobile.reuters.com/article/idUSKBN18V0AC

(FB Hữu Minh)

8 tháng 6, 2017


ĐỌC VÀ SUY NGẪM :

Kami - Vì sao ĐCSVN phải chủ động tiến hành đối thoại?


Tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng và Chủ tịch nước Trần Đại Quang chào đón các đại biểu trước khi khai mạc kỳ họp Quốc hội tại Hà Nội ngày 22 tháng 5 năm 2017. AFP photo
"Ở Bắc kinh đổ mưa, tại Hà nội giương ô" là câu nói tôi được nghe từ miệng một lãnh đạo trong ngành ngoại giao Việt Nam từ đã rất lâu. Điều ông ta nói với tôi có nghĩa rằng, chính trị Việt Nam về cơ bản phụ thuộc vào quan điểm cũng như đường lối của đảng Cộng sản Trung Quốc. Đây có lẽ là nguyên nhân lâu nay đã khiến cho nhiều trí thức Việt nam hiện nay ghét cay ghét đắng đảng Cộng sản Việt Nam vì họ đã quá lệ thuộc và dập khuôn từ Trung Quốc.

Hôm nay nhắc đến điều này vì gần đây sau việc ông Võ Văn Thưởng, Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Trung ương Đảng, Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương, có tuyên bố rằng: “Chúng ta không sợ đối thoại, không sợ tranh luận ...", trong vấn đề đảng CSVN dự kiến sẽ tổ chức trao đổi và đối thoại với những cá nhân có ý kiến và quan điểm khác với đường lối, chủ trương, quan điểm của chính quyền hiện nay, tôi đã nhận được khá nhiều câu hỏi của người nhiều người quan tâm vấn đề chính trị.

Ngài Dalai Lama có tổng kết đại ý, Cộng sản sinh ra từ đói nghèo và ngu dốt, lớn lên bằng dối trá và bạo lực. Do vậy, với những người không nhẹ dạ, cả tin, thì với cộng sản thì họ càng không thể tin, vì theo họ khó có thể tìm thấy được cái gì mà những người cộng sản họ đã nói rồi họ làm đúng như thế. Tôi thuộc về những người đó, tuy nhiên theo kinh nghiệm và những diễn biến chính trị ở Việt Nam gần đây thì bản thân tôi tin rằng 60% sẽ có các cuộc đối thoại giữa đảng CSVN và các cá nhân bất đồng chính kiến. Tuy nhiên cũng xin được nhắc lại rằng, việc đối thoại vẫn chỉ trong khuôn khổ "nằm trong và chịu sự kiểm soát của đảng CCSVN", nói cách khác dù sao nó vẫn chỉ là đối lập hình thức hay cánh tay nối dài của đảng CSVN. Vì thế không có chuyện sẽ hủy bỏ điều 4 Hiến pháp, tiến tới dân chủ đa đảng một cách toàn diện về thực chất như nhiều người mong muốn.

Nhìn lại trong thời gian qua, chúng ta sẽ thấy có hàng loạt các sự vận động trong việc muốn có cải cách chính trị trong nội bộ đảng CSVN là có thật. Trước hết là chủ trương nhất thể hóa, nhằm tinh giản bộ máy sát nhập cơ quan đảng nằm trong lòng nhà nước hoặc ngược lại, đây là điều đã và đang xảy ra. Thêm nữa, chuyện trước đây ít lâu báo CAND, tiếng nói của Chủ tịch nước Trần Đại Quang cho đăng bài phỏng vấn của ông Nguyễn Kiên Thành là con trai của cố Tổng BT Lê Duẩn kêu gọi đảng cầm quyền tiến hành cải cách lần 2. Rồi một bước tiến xa hơn, mới nhất là ngày 17/5/2017, Tạp chí Tia Sáng của Bộ Khoa Học Công nghệ đã cho đăng bài viết “Nhất thể hóa: Phân tích để lựa chọn mô hình” của tác giả Nguyễn Sĩ Dũng - cựu Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội. Bài viết đã đề cập một cách không tránh né về vấn đề lựa chọn mô hình thể chế chính trị cho Việt nam trong lúc này, "Chọn mô hình đại nghị hay mô hình Tổng thống lưỡng tính?". Đây là điều được cho là “rất nhạy cảm” đối với thể chế độc đảng ở Việt Nam từ trước đến nay. Tuy nhiên, đó chỉ là những biểu hiện bề nổi bên ngoài.

Vấn đề quan trọng hơn cả là sức ép từ tập thể cựu lãnh đạo cao cấp đảng CSVN, một nhân tố hết sức quan trọng tạo nên sức ép với ban lãnh đạo hiện nay, để buộc họ phải tự sửa đổi đến thay đổi để cứu con đò nát Việt Nam vốn đã quá tròng trành. Trên thực tế, mọi cá nhân lãnh đạo Việt Nam ở mọi cấp từ trung ương đến địa phương đều giàu có và dư giả, họ có đất đai, nhà cửa, tiền gửi nhà bank, con cái du học phương Tây. Nhiều người còn là chủ các doanh nghiệp lớn nhỏ. Do vậy, nhu cầu bức bách của họ hiện nay duy nhất chỉ là sự an toàn cho bản thân, gia đình và con cái. Nghe các bộc bạch của các cựu lãnh đạo trong đám giỗ cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt gần đây sẽ rõ hơn.

Trong thời đại hiện nay, có thể có tới 90% các lãnh đạo cao cấp đảng CSVN đã hiểu rằng thực chất cái Chủ nghĩa Xã hội mà họ theo đuổi hàng chục năm nay chỉ là hình thức, là bình phong để che đậy và lừa gạt nhân dân để nắm quyền lãnh đạo. Và đến lúc này họ đã cảm thấy bức màn che đó sớm muộn sẽ được vạch trần cho toàn thể nhân dân hiểu. Cộng với sự biến chất của giai tầng lãnh đạo trong bộ máy đảng ở mọi cấp, đã vơ vét không chừa một thứ gì của dân thì cái gì đến sẽ tất phải đến. Hơn ai hết, họ hiểu được sự căm giận của những tầng lớp dân chúng nghèo nàn bị lừa dối trong hàng chục năm qua, những hình ảnh trên mạng internet về những tấm gương của các nhà độc tài như Nicolae Ceaușescu, Gaddafi... bị dân chúng hành hình có lẽ tất cả họ đều đã từng xem qua không ít lần. Hơn nữa, thành phần xuất thân của cá nhân bọn họ cũng tự cho họ hiểu sự cuồng nộ của dân chúng khi thế thời thay đổi. Chính vì thế việc chuyển đổi dần dần, từ từ song chắc chắn để tránh đổ vỡ là yêu cầu buộc ban lãnh đạo đảng CSVN hiện nay phải xem xét và xúc tiến để đổi lấy sự an toàn. Vụ việc 3 quan chức cấp cao tại Yên Bái bị bắn dẫ đến nhiều nơi đề xuất Bí thư, Chủ tịch tỉnh được cảnh vệ là bằng chứng cho thấy điều đó.

Tuy nhiên đó chỉ là vấn đề trong nước, còn vấn đề đối ngoại đối với nhà nước Việt Nam hiện nay cũng là một thách thức vô cùng lớn để buộc đảng CSVN phải thay đổi. Bỏ qua phát biểu với những lời nói có cánh của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc tại Quỹ Di sản (Heritage Foundation) trong chuyến thăm Hoa Ky cuối tháng 5 vừa qua, vì đối ngoại đu dây thì họ đâu có tiếc lời. Mà chúng ta hãy ngoảnh mặt sang Bắc Kinh sẽ thấy có những chuyển biến không ngờ, nên nhớ Trung quốc hiện vẫn có các đảng chính trị khác cùng tồn tại.

Trên trang Bauxite Việt Nam gần đây có bài viết "Những chính sách mới của chủ tịch Tập Cận Bình bắt đầu thi hành từ 18/6/2017" (goo.gl/bGWqW8), vì tầm quan trọng xin được trích đầy đủ:

1. Từng bước tăng tỷ lệ chi ngân sách trên 50% dùng vào dân sinh, giảm chi tiêu hành chính xuống còn dưới 20%, khống chế nghiêm ngặt việc chi hành chính.

2. Thực hiện miến phí y tế và học phí toàn dân.

3. Khống chế vật giá, mạnh mẽ gia tăng thu nhập nhân dân và lương tối thiểu.

4. Giảm thuế cho doanh nghiệp vừa và nhỏ, nâng mức khởi điểm tính thuế thu nhập cá nhân lên 10.000 NDT.

5. Khai đao với độc quyền, loại bỏ mọi hình thức độc quyền, kể cả lĩnh vực vũ khí đạn dược.

6. Học tập Đông Âu, dân doanh hóa toàn bộ xí nghiệp QD, chia cổ phần cho toàn dân; đình chỉ kết toán ngoại hối bắt buộc, thực hiện gửi ngoại hối trong nhân dân.

7. Không nâng đỡ thị trường nhà đất, dù chỉ mảy may tơ hào; triệt để cải cách thị trường chứng khoán.

8. Bỏ hẳn sinh đẻ có kế hoạch, giải tán UBKHHGĐ.

9. Loại bỏ mọi đặc quyền cũng như chế độ cung cấp đặc biệt.

10. Trừ các cơ quan đầu nảo nhà nước, loại bỏ tất cả trạm gác tại các cơ quan đảng và chính phủ.

11. Bãi bỏ mọi cơ cấu mang tính chất đoàn văn công, giải tán tán tất cả nhân viên.

12. Ngừng tuyển công chức, tài giảm công chức hằng năm, mạnh tay đốn bỏ các cơ cấu na ná như cơ quan hành chánh nhưng không thuộc các ngành hành pháp, lập pháp, tư pháp, quạn sự, ngưng đài thọ họ bằng ngân sách.

13. Vào thời điểm thích hợp, giảm cấp hành chánh từ 5 cấp xuống còn 3 cấp, tức trung ương, tỉnh, huyện (dưới cấp huyện bỏ hết, thực hiện chế độ nhân dân tự trị).

14. Tài sản quan chức công khai, nhân dân được phép kiểm tra trên mạng bất cứ lúc nào.

15. Tách bạch quốc khố và đảng khố, quốc khố thuộc nhà nước, đảng khố thuộc đảng.

16. Từng bước ngưng viện trợ nước ngoài, chi tiêu từng đồng cũng phải được nhân dân hoặc đại biểu nhân dân đồng ý.

17. Phúc lợi xã hội phải tuân thủ cùng 1 pháp quy, quan và dân như nhàu, toàn dân bình đẳng.

18. Từng bước loại bỏ hết toàn bộ xe công, các quan chức phải đi làm bằng phương tiện giao thông công cộng hoặc tự lái xe. Muốn làm giàu thì đừng "làm quan".

19. Xây dựng "Luật chống hủ bại". Lập pháp quy định: dù tham ô 1 xu cũng có tội; nhận hối lộ phạm tôi, đưa hối lộ vô tôi.

20. Từng bước loại bỏ hạn chế ngôn luân, cho phép nhân dân tự do làm báo, tự do ăn nói. Chỉ khi nhân dân có quyền giám sát, hiện tượng tham ô hủ bại mới không nơi lẩn trốn.

21. Cho phép nông dân thành lập nông hội, cho phép cọng nhân thành lạp công đoàn tự do, cho phép các ngành nghề thành lập tổ chức tương trợ và tử quản. Mao chủ tịch từng nói: mọi quyền lực ở nông thôn thuộc về nông hội; Lưu Thiếu Kỳ từng nói: mọi quyền lực ở nhà máy thuộc về công đoàn. Đảng Cộng Sản không quên những lới nói đó của Mao chủ tịch và Lưu Thiếu Kỳ.

22. Khôi phục toàn diện truyền thống văn hóa của dân tộc Trung Hoa, khôi phục tín ngưỡng, hãy để cho linh hồn của mọi người TQ đều có nơi nơi nương tựa.

Bài báo còn cho biết thêm, chủ trương trên của ông Tập Cận Bình đã được thông qua trong hội nghị TW lần thứ 4 (Đại hội 18) từ tháng 10/2014. Theo phân tích của học giả Singapore Trịnh Vĩnh Niên, ông Tập không chỉ lo cho 2 nhiệm kỳ của mình, còn lo cho 30 năm sau.

Một trong các tiêu chuẩn của tổ chức chính trị đối lập là phải được tồn tại một cách hợp pháp, vì thế cũng có thể lạc quan một chút rằng, một hệ thống chính trị đối lập cần thiết phải có đang dần được hình thành, để thực thi cái trọng trách của nó, đó là giám sát các hoạt động của nhà nước và đưa ra các giải pháp buộc chính quyền phải tự điều chỉnh, sửa đổi cho phù hợp vì lợi ích của đất nước. Đó là lý do vì sao bản thân tôi tin rằng 60% sẽ có các cuộc đối thoại giữa đảng CSVN và các cá nhân bất đồng chính kiến, dẫu rằng chỉ trong khuôn khổ "vẫn nằm trong và chịu sự kiểm soát của đảng CSVN". Còn về thời gian xảy ra vào lúc nào thì ít ra cũng phải chờ tới lúc ông Nguyễn Phú Trọng về vườn để làm người tử tế.

Ngày 08 tháng 06 năm 2017

© Kami

Lời bình của Nguyễn Thông (Fb): Cảnh vệ

Theo tôi, cán bộ ở xứ này, cứ từ cán bộ xã trở lên đều cần được hưởng chế độ cảnh vệ. Họ đều là yếu nhân (hiểu theo nghĩa người rất yếu) và luôn bị đe dọa (bởi gây quá nhiều tai tiếng). Cứ mỗi yếu nhân ấy, tùy cấp xã tới trung ương, được cấp từ 2 cảnh vệ tới 1 tiểu đội. Đối tượng trưởng thôn, trưởng ấp nếu thấy cần phải bảo vệ thì làm đơn, sẽ xem xét trong dịp quốc khánh.

Lập thêm siêu bộ mới là Bộ cảnh vệ quốc gia, biên chế tạm khoảng 15 sư đoàn để giải quyết nhân lực trước mắt, bảo đảm an ninh tuyệt đối cho cán bộ. Dân có trách nhiệm nuôi thêm bộ máy này.

Đã ký: Thông 

(Ghi chú: Tôi đã xem xét chuẩn về mặt từ ngữ, không đổ cho thằng thư ký)

...........

 Rất nhiều phóng viên nghị trường, trong đó có tôi tại thời điểm đó giật mình trước việc Bí thư, Chủ tịch tỉnh cũng muốn là đối tượng được cảnh vệ như những “yếu nhân”.

                        Thượng tướng Võ Trọng Việt nêu ý kiến về Luật Cảnh vệ                                                    Ảnh: Motthegioi

Chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng An ninh của Quốc hội, Thượng tướng Võ Trọng Việt mủm mỉm cười khi nhấn nhá “sau vụ việc xảy ra tại một tỉnh, nhiều tỉnh đề nghị Bí thư, Chủ tịch tỉnh là đối tượng cảnh vệ”. 
Bên dưới hội trường, gần 500 đại biểu Quốc hội bất chợt có phút im lặng hiếm hoi.
Không khí có phần khó hiểu đó xuất hiện vào cuối phiên thảo luận Dự án Luật cảnh vệ chiều 6/6 khi ông Võ Trọng Việt đăng đàn giải trình trước Quốc hội về đề xuất bổ sung đối tượng được cảnh vệ trong Luật.
Rất nhiều phóng viên nghị trường, trong đó có tôi tại thời điểm đó giật mình trước thông tin: Bí thư, Chủ tịch tỉnh cũng muốn là đối tượng được cảnh vệ như những “yếu nhân” của đất nước.
Nụ cười của ông Võ Trọng Việt - một trong những vị tướng nổi tiếng gần gũi với dân như một thông điệp rõ ràng về cái sự “nực cười” trước đề nghị ngô nghê của ai đó.
Vâng, tại sao Bí thư, Chủ tịch tỉnh lại cần cảnh vệ, thưa các vị quan đầu tỉnh - những người vẫn được coi là “công bộc” của dân?
Ở đây chưa vội bàn đến vấn đề tăng biên chế khi lãnh đạo tỉnh có thêm cảnh vệ vốn là một trong những thứ đi ngược lại với chủ trương của Đảng, Nhà nước.
Điều đó hẳn nhiên không đáng lo ngại bằng việc mối quan hệ quan chức - người dân sẽ càng xa cách hơn, cánh cửa công quyền sẽ càng vời vợi hơn khi Chủ tịch, Bí thư có cảnh vệ oai nghiêm, trang bị súng ống, dùi cui điện tháp tùng.
Liệu rồi những chính sách an sinh có được thực thi? Liệu những vấn đề khiếu kiện vượt cấp kéo dài có vì thế mà tăng lên như thực tế đáng báo động trong một xã hội đang được nhìn nhận “nhiều tiến bộ, hòa bình và ổn định”?
Trong lần tiếp xúc cử tri tại quận Đồ Sơn - TP. Hải Phòng mới đây, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc từng bày tỏ lo ngại về sự xuất hiện “lớp lý trưởng mới” ở nông thôn như một mối nguy đe dọa sự ổn định, phát triển của đất nước. 
Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc mong muốn, chính quyền các cấp phải gắn bó với nhân dân hơn, coi nhiệm vụ phục vụ nhân dân là quan trọng nhất. 
Mong muốn đó chính ông đã và đang thực thi bằng những cuộc thị sát lúc nửa đêm tại khu chợ đầu mối Long Biên, bằng những chuyến đi về với công nhân, đặc biệt là nông dân ở nhiều tỉnh thành trong cả nước.
Gần dân, lắng nghe dân, vì nhân dân phục vụ là mục tiêu chính mà người đứng đầu Chính phủ đang hướng tới trong nỗ lực xây dựng một Chính phủ hành động, liêm chính, kiến tạo.
Cũng nhớ lại khi xưa, cố Bí thư thành ủy Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh từng “một mình một ngựa”, len lỏi vào những điểm nóng về giải tỏa, lắng nghe tâm tư, nguyện vọng của dân để đưa ra chính sách đền bù tốt nhất, hợp lòng dân nhất, làm dịu đi xung đột, mâu thuẫn, kịp cho việc giải tỏa mặt bằng, tạo ra những con đường thênh thang, sạch đẹp chỉ Đà Nẵng mới có.
Gần dân như ông Nuyễn Bá Thanh, hay mới đây là sự tin tưởng dân, lắng nghe dân như trường hợp của Chủ tịch Hà Nội Nguyễn Đức Chung trong vụ việc ở Đồng Tâm - Mỹ Đức, hẳn nhiên chỉ có “được”, không bao giờ sợ mất. 
Đặt giả thiết, nếu như ông Thanh, ông Chung cũng có cảnh vệ kè kè súng ống, dùi cui điện tháp tùng, liệu những cuộc gặp gỡ, đối thoại với dân có thành công? Nhân dân sao có đủ niềm tin để gặp gỡ, giãi bày, lắng nghe quan chức?
Thế mới thấy, mong muốn gần dân, sống trong dân, được dân tin yêu còn khó, Bí thư, chủ tịch tỉnh cần cảnh vệ để làm gì cho thêm phần xa cách? 
Liệu có phải chỉ vì để cho “oai”, cho bằng với “người ta” hay các vị đang thực sự đang lo sợ, đang cảnh giác và đề phòng trước nhân dân vốn chính là cha, mẹ, anh, em, là xóm giềng thân thuộc của mình?
Từ cổ chí kim, đã bao giờ các vị thấy nhân dân hung hãn, quay lưng lại với điều tốt đẹp. Hay ngược lại, vào bất cứ thời điểm nào, trong bất kỳ hoàn cảnh nào của lịch sử, sự bảo vệ, bao bọc của nhân dân vẫn là tốt nhất, an toàn nhất cho những “công bộc” của dân.

Mời xem Video: Trung Quốc thiết lập đường dây nóng chỉ đạo Nguyễn Chí Vịnh và Tổng Cục 2 xử lý phe Nguyễn Tấn Dũng?



Chỉ ít ngày nữa, dự án Luật cảnh vệ sẽ được Quốc hội bấm nút thông qua. Tất nhiên, sau cái “lắc đầu” cương quyết của cơ quan soạn thảo cũng như cơ quan thẩm tra, sẽ không chuyện “Bí thư, Chủ tịch tỉnh được bổ sung vào đối tượng cảnh vệ”. Tuy nhiên, chỉ cần nghe đến một đề xuất như thế, đã là điều khiến nhiều người dân phải suy nghĩ thậm chí là buồn.

Thế nên, xin đừng đưa ra những đề xuất ngô nghê kiểu như thế, thưa các vị “quan” đầu tỉnh.  Bởi điều đó chỉ chứng tỏ sự yếu thế, cũng là dấu hỏi lớn về sự minh bạch, liêm chính của chính các vị mà thôi.

Phạm Hoàng Lan

Quan chức nhà sản muốn được bảo vệ như một yếu nhân


 Việc tổ chức những phiên họp quốc hội của cộng sản đảng là một trong những việc làm vô cùng tốn kém do đảng cầm quyền mặc định thường kỳ và bất thường. Tuy vậy, kết quả của việc sử dụng ngân sách để tổ chức các kỳ họp này chẳng mấy đem lại kết quả mà người dân mong đợi từ các đại biểu đại diện cho tiếng nói của người dân.


Một số những điều bất cập trong cách cai trị của cộng sản đảng cùng nhiều đề xuất, dự thảo hay quyết định mới mà cũ được nhà cầm quyền đem ra thảo luận tại các kỳ họp quốc hội. Ở lần tổ chức phiên họp thứ 3 quốc hội khóa 14 năm nay cho thấy đa số những kẻ đeo trên ngực huy hiệu đại biểu quốc hội không đứng về phía người dân khi đưa ra những đề xuất, đề nghị mang lại lợi ích cho cá nhân đảng viên và đảng cầm quyền.
Từ việc phó giám đốc công an tỉnh, đại biểu tỉnh Đăk Lăk Nguyễn Thị Xuân đề nghị xử lý hành vi bôi nhọ lãnh đạo, đến phát biểu của tiến sĩ luật Nguyễn Thị Thủy, đại biểu tỉnh Bắc Kạn cho rằng luật sư cần tố giác thân chủ. Thậm chí chủ tịch quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân cũng tỏ ra đồng tình khi nêu ý kiến: “ở đây tôi hiểu nên giới hạn trong tội nào, chứ đúng là luật sư đi tố giác thân chủ thì không được. Nhưng cũng phải giới hạn tội nào thì không thể làm ngơ được”. Những đề nghị ấy, những cho rằng ấy hay những ý kiến được nêu ấy không những không đem lại quyền lợi cho người dân mà còn đi ngược lại luật pháp, trái với đạo đức nghề nghiệp. Tất cả chỉ nhằm mục đích đòi hỏi quyền và lợi ích cho những kẻ cầm quyền của cộng sản đảng.
Để củng cố quyền lực của mình, một số đại biểu đã đề nghị quốc hội “xem xét” dự án luật cảnh vệ, yêu cầu được trang bị cảnh vệ cho bí thư, chủ tịch tỉnh. Thượng tướng Võ Trọng Việt-Chủ nhiệm UB quốc phòng an ninh quốc hội cộng sản đảng cho biết: “sau sự việc xảy ra ở một tỉnh năm ngoái, nhiều tỉnh thành đề nghị bí thư, chủ tịch tỉnh cũng phải nằm trong diện được trang bị cảnh vệ”. Bên canh đó, nhiều chức danh khác như Chánh án TAND tối cao, Tổng kiểm toán nhà nước, Bộ trưởng Bộ công an, Bộ quốc phòng, Bộ ngoại giao cũng yêu cầu được trang bị cảnh vệ.
Có lẽ những kẻ đứng đầu nhiều tỉnh thành cùng những kẻ đang cầm quyền một số bộ ngành cảm thấy lo sợ sau vụ đại án xảy ra hồi năm ngoái ở Yên Bái đã giết chết 3 mạng người đều là lãnh đạo cấp cao của tỉnh. Nên nhớ rằng vụ đại án Yên Bái cho đến nay vẫn chỉ là vụ thanh toán nội bộ đảng viên do mâu thuẫn từ những tranh chấp quyền lực và quyền lợi.
Việc chủ tịch, bí thư nhiều tỉnh thành và một số chức danh đề nghị được trang bị cảnh vệ cho thấy nội tình của cộng sản đảng đang đứng trước làn sóng đấu đá quyết liệt. Những đảng viên cộng sản đảng đang âm mưu triệt hạ lẫn nhau nhằm đạt được mục đích quyền lợi và sẵn sàng thanh trừng dù là đồng chí với nhau.
Nếu quốc hội cộng sản đảng đồng ý trang bị cảnh vệ cho những chức danh trên thì điều đó cũng đồng nghĩa với việc ngân sách nhà nước phải gánh thêm một khoản chi phí lớn. Và dĩ nhiên ai cũng hiểu ngân sách nhà nước là nguồn đóng góp từ tiền thuế của người dân sẽ được sử dụng không đúng mục đích.
Thành phần đáng được bảo vệ chính là người dân thấp cổ bé họng luôn sống trong tâm trạng lo âu bởi những vụ án cướp, giết, hiếp xảy ra liên tiếp trong cuộc sống hằng ngày. Rất nhiều “dân đen” trở thành nạn nhân của vấn nạn cướp đất do chính sách cai trị độc đoán của cộng sản đảng gây nên. Những dự án xây dựng do những kẻ cầm quyền kết hợp doanh nghiệp cưỡng chế người dân nhằm trục lợi. Hàng trăm ngàn ngư dân, giáo dân bị mất nghiệp, mất ngư trường do ảnh hưởng bởi thảm họa Formosa. Họ thậm chí bị đàn áp đánh đập dã man, bị truy nã, bị bắt bớ khi đòi hỏi quyền lợi chính đáng của mình. Đó mới là thành phần cần được nhà cầm quyền bảo vệ. Nhưng thật trớ trêu khi cộng sản chỉ chú trọng vào việc bảo vệ thủ phạm gây ra thảm họa môi trường biển hay những kẻ cầm quyền trong thành phần cai trị tàn bạo của chế độ cộng sản.

Hải Âu

7 tháng 6, 2017

Câu chuyện cả nhà Bí thư Tỉnh ủy Bắc Ninh làm quan

Nguyễn Nhân Chiến  Uỷ viên Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh uỷ Bắc Ninh.

FB Thiểm Nguyễn


1. Bố: Nguyễn Nhân Chiến (sinh năm 1960) - Uỷ viên Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh uỷ Bắc Ninh.
2. Vợ ông Chiến: Ngô Thị Khường - Phó Trưởng Phòng Bảo hiểm Xã hội thành phố Bắc Ninh (bằng Đại học tại chức).
3. Con trai: Nguyễn Nhân Chinh (sinh năm 1984) - Tỉnh uỷ viên, Bí thư Tỉnh đoàn Bắc Ninh (bằng Đại học tại chức).
4. Con trai: Nguyễn Nhân Đạt (sinh năm 1989) - Trưởng phòng Thi đua, khen thưởng của Sở Nội vụ tỉnh Bắc Ninh (bằng ĐH tại chức).
5. Con dâu: Chu Thị Ngân (sinh năm 1984) - Trưởng phòng Dân vận của Trường Chính trị Nguyễn Văn Cừ.
6. Con dâu: Nguyễn Minh Huệ (sinh năm 1989) - Phó Trưởng phòng Kinh tế Đối ngoại của Sở Kế hoạch và Đầu tư tỉnh Bắc Ninh (ĐH tại chức)
7. Em ruột ông Chiến: Nguyễn Nhân Thắng - Phó Chánh văn phòng UBND tỉnh Bắc Ninh (bằng ĐH tại chức).
8. Em ruột ông Chiến: Nguyễn Nhân Bình - Phó Chủ tịch UBND huyện Tiên Du (bằng ĐH tại chức).
9. Em dâu ông Chiến: Lại Thị Nguyệt - Giám đốc Trung tâm Y tế thành phố Bắc Ninh. Bà Nguyệt có bằng Trung cấp Dược sau đó học ĐH tại chức Dược. Việc bổ nhiệm 1 Dược sĩ làm GĐ Trung tâm Y tế có là khách quan ko? Tại sao ko phải là bổ nhiệm 1 Bác sĩ đa khoa?
10. Em dâu ông Chiến: Trần Thị Bích Liên - Trưởng phòng của Trung tâm Giáo dục thường xuyên tỉnh Bắc Ninh (ĐH tại chức).
11. Em ruột ông Chiến: Nguyễn Thị Ngọc - Trưởng phòng Công tác Học sinh sinh viên của Sở Giáo dục Đào tạo tỉnh Bắc Ninh. (ĐH tại chức)
12. Em rể ông Chiến: Nguyễn Trọng Oanh - Phó Chủ nhiệm Uỷ ban Kiểm tra Tỉnh uỷ Bắc Ninh (ĐH tại chức)
13. Anh con bác ruột ông Chiến: Nguyễn Nhân Lừng - Chi cục trưởng Chi cục Thú y tỉnh Bắc Ninh.
14. Cháu ông Chiến: Nguyễn Nhân Cường - Phó Trưởng phòng của Sở Xây dựng tỉnh Bắc Ninh.
15. Cháu ruột ông Chiến: Nguyễn Hữu Thọ - Bí thư đoàn Sở Nông nghiệp Phát triển nông thôn.
16. Anh con bác ruột ông Chiến: Nguyễn Việt Giang - Giám đốc Quỹ phát triển đất tỉnh Bắc Ninh (ĐH Tại chức).
17. Cháu ông Chiến: Nguyễn Thu Hương - Phó Trưởng phòng Tài nguyên Môi trường thành phố Bắc Ninh. (ĐH tại chức)
18. Cháu dâu ông Chiến: Tạ Thị Huyền - Cán bộ Sở Nông nghiệp Phát triển nông thôn.
19. Cháu ruột ông Chiến: Nguyễn Nhân Giang - Phó Trưởng công an huyện Tiên Du (ĐH tại chức)
20. Trưởng họ nhà ông Chiến: Nguyễn Nhân Công - Phó Giám đốc Trung tâm Văn hoá Kinh Bắc (ĐH tại chức).
Ngoài danh sách 20 người kể trên còn có cả những người thuộc gia đình thông gia với nhà ông Chiến cũng được bổ nhiệm vào những vị trí quan trọng trong bộ máy công quyền của tỉnh Bắc Ninh như:
1. Nguyễn Trọng Cường (cháu ruột ông Nguyễn Trọng Oanh) - Trưởng phòng Đăng ký Đất đai của Sở Tài nguyên Môi trường tỉnh Bắc Ninh. Anh Cường tốt nghiệp Thạc sĩ năm 2013, có thể năm đó anh ta được xét vào công chức Nhà nước. Tuy nhiên tại sao việc bổ nhiệm anh Cường làm Trưởng phòng của một Sở lại cấp tốc đến vậy? Và cơ sở nào để xét thu hút nhân tài anh Cường trong khi cả tỉnh Bắc Ninh từ khi tách tỉnh 1997 đến nay mới tổ chức thi tuyển công chức duy nhất 1 lần. 
2. Chu Thị Thuý (em ruột Chu Thị Ngân) - Cán bộ của Sở Tài nguyên Môi trường (trường hợp tuyển dụng của chị Thuý giống với trường hợp anh Cường).
3. Chu Đăng Khoa (Anh ruột Chu Thị Ngân) - Trưởng phòng Tổ chức cán bộ huyện Yên Phong.
4. Nguyễn Văn Lịch (em rể Chu Thị Ngân) - Đội trưởng đội Đăng ký xe của Phòng Cảnh sát giao thông tỉnh Bắc Ninh.
Trong danh sách 24 người kể trên thì đa phần đều học tại chức sau một số đi học Thạc sĩ để xoá bằng ĐH tại chức. Và ngoài 24 người kể trên còn rất nhiều người là họ hàng nhà ông Chiến đang công tác ở những cơ quan, đơn vị sự nghiệp khác của tỉnh và huyện.
Chúng ta thử làm một phép tính nhỏ: nguyên nhà ông Bí thư đã có từng này con người trong bộ máy công quyền, còn các ông khác nữa và lại còn bộ máy cũ còn tồn đọng của các ông thời trước nữa. Vậy cánh cửa của bộ máy công quyền có còn đc mở để xé vé cho con của những người nông dân lao động mà học thật có tài thật ko????


FB Thiểm Nguyễn