5 tháng 5, 2017

Vì sao Đinh La Thăng sớm giương cờ trắng?



Ngay trước thềm Hội nghị TƯ 5 nhiều thông tin cho rằng Đinh La Thăng đã chủ động xin rút khỏi Bộ Chính trị cũng như chức vụ Bí thư TP.HCM.

Những người từng hi vọng rằng Đinh La Thăng sẽ có một pha lách cửa hẹp để thoát nạn như cựu Thủ tướng Dũng cách đây 5 năm hẳn sẽ thất vọng, nhưng có lẽ không nên quá bất ngờ.

Đơn giản là vì sau lần kỷ luật hụt ông Dũng, ông Trọng đã tìm cách khép lại khe cửa đó.

Khe cửa đó là gì?

Một chi tiết kĩ thuật trong quy định về kỷ luật đảng.

Thời điểm Bộ Chính trị trình ra BCH Trung ương đề nghị kỷ luật ông Dũng năm 2012, quy định về vấn đề này như sau:

"Ban Chấp hành Trung ương là cấp quyết định kỷ luật cuối cùng, sau khi xem xét, kết luận phải biểu quyết bằng phiếu kín việc CÓ KỶ LUẬT HAY KHÔNG KỶ LUẬT. Nếu có quá nửa số phiếu đến mức phải kỷ luật thì bỏ phiếu quyết định hình thức kỷ luật cụ thể. Trường hợp biểu quyết các hình thức cụ thể mà không có hình thức kỷ luật nào đủ đa số phiếu theo quy định, thì cộng dồn số phiếu từ hình thức kỷ luật cao nhất xuống đến hình thức kỷ luật thấp hơn, đến hình thức nào mà kết quả có đủ đa số phiếu theo quy định thì lấy hình thức đó để quyết định." (Quyết định số 46-QĐ/TW năm 2011 của BCH TƯ)

Ông Dũng đã tận dụng điều khoản này để đánh cú liều thuyết phục BCH Trung ương lần đầu tiên lật ngược lại quyết định của Bộ Chính trị, khiến ông Trọng đã phải rơi lệ ấm ức khi đọc diễn văn bế mạc Hội nghị Trung ương khi đó vì không thể kỷ luật được 'đồng chí X'.

Sau ĐH 12 tiếp tục vững vàng trên ghế Tổng Bí thư, ông Trọng đã nhanh chóng sửa đổi quy định trên bằng Quy định số 30-QĐ/TW năm 2016, trong đó quyền quyết định CÓ KỶ LUẬT HAY KHÔNG KỶ LUẬT của BCH TƯ đã bị loại bỏ:

"Ban Chấp hành Trung ương là cấp quyết định kỷ luật cuối cùng, sau khi xem xét, kết luận phải biểu quyết bằng phiếu kín việc quyết định HÌNH THỨC KỶ LUẬT CỤ THỂ. Trường hợp kết quả biểu quyết các hình thức cụ thể mà không có hình thức kỷ luật nào đủ đa số phiếu theo quy định, thì cộng dồn số phiếu từ hình thức kỷ luật cao nhất xuống đến hình thức kỷ luật liền kề thấp hơn, đến hình thức nào mà kết quả có đủ đa số phiếu theo quy định thì lấy hình thức đó để quyết định." (trích Quy định số 30-QĐ/TW năm 2016)

Nghĩa là Bộ Chính trị nắm quyền quyết định CÓ KỶ LUẬT HAY KHÔNG KỶ LUẬT, còn BCH TƯ sau đó chỉ có quyền quyết định HÌNH THỨC KỶ LUẬT CỤ THỂ.

Khe cửa hẹp đã đóng chặt lại, lại không thể so sánh được về thế lực so với ông Dũng 5 năm trước đây, ông Thăng không còn lựa chọn nào khác là phải thúc thủ, giương cờ trắng đầu hàng và mong chờ sự tha thứ của ông Trọng.

Tóm lại, nói về vận dụng các nguyên tắc tổ chức đảng để tấn công đối thủ chính trị thì ông Thăng chỉ được coi là hạng thiếu niên nhi đồng so với ông Trọng. Mà cũng thật dễ hiểu, một người ở đỉnh cao quyền lực, không bị cuốn đi bởi các vấn đề quản trị quốc gia, mà chỉ tập trung vào những chiêu thức về tổ chức đảng để khống chế đồng chí của mình thì không giỏi mới lạ.

Nhưng cái giỏi đó chỉ là giỏi mưu mẹo, chẳng thấy ích lợi gì cho quốc kế dân sinh.

Nguyễn Anh Tuấn

(FB Nguyễn Anh Tuấn)

4 tháng 5, 2017

HUY ĐỨC - CÁNH CHIM BÁO BÃO



Ngày 26/9/2016 Trên Fb của Trương Huy San viết :
THANH hay THĂNG
Huy Đức
Cho đến trước khi bị C46 triệu ra Hà Nội, Vũ Đức Thuận vẫn nương náu trong biệt thự Trần Quốc Thảo. Rất lạ là báo chí chỉ đặt câu hỏi, ai đã "làm công tác cán bộ" cho Trịnh Xuân Thanh mà không nói gì về "quy trình" Đinh La Thăng dàn xếp cho đồng phạm của Thanh, Vũ Đức Thuận. Vì sao Thuận, một kẻ mà dấu hiệu phạm tội đã rõ từ năm 2013, vẫn được Đinh La Thăng đưa về làm Chánh văn phòng Bộ Giao thông, rồi kéo vào Sài Gòn làm trợ lý.
Đàn Em
Xây lắp là ngành mà Đinh La Thăng nắm gần như ngay lập tức sau khi về làm Chủ tịch tập đoàn Dầu khí (PVN), 10-2006, và biến nó trở thành một thứ công ty xây dựng như thời Sông Đà.
Thoạt đầu, người được Đinh La Thăng đưa về làm Tổng giám đốc công ty Xây lắp Dầu khí (PVC) là "Diệu Đen" - đồng hương Nam Định, từng làm ở Sông Đà - thay thế "Hưng Địa Chủ", một người được đào tạo và có kinh nghiệm trong ngành.
Nhưng, ở thời điểm ấy PVN đang có trong tay một lượng vốn khổng lồ. Một người giỏi điếu đóm không thể triển khai bài toán lớn để "giải ngân" từng ấy tiền bạc. Năm 2007, Đinh La Thăng đưa Trịnh Xuân Thanh từ Sông Hồng về thay thế "Diệu Đen" làm Chủ tịch kiêm TGĐ PVC. Năm 2008, khi Thuận gặp khó khăn ở Sudico (Sông Đà), Thăng lại đưa về làm phó rồi năm sau lên TGĐ.
Dự Án
Ngay sau khi Trịnh Xuân Thanh (2007) và Vũ Đức Thuận (2008) kiểm soát được PVC, Đinh La Thăng bắt đầu sử dụng hàng chục nghìn tỷ của PVN ồ ạt đầu tư cho các dự án: từ nhiệt điện, sợi polyester, ethanol... đến sân golf, khách sạn, văn phòng, trụ sở... Rất nhiều công trình được quyết định đầu tư vội vã, bất chấp pháp luật.
Có những công trình lớn, ngoài "chuyên môn" như Ethanol Phú Thọ (1.700 tỷ, đội giá lên 2.400 tỷ), như Sợi Đình Vũ (đội giá từ 324,8 triệu lên 363,5 triệu USD) nhưng đã được Đinh La Thăng cho phê duyệt dự án mà không thẩm định tính khả thi, không lấy ý kiến cơ quan quản lý có thẩm quyền (Bộ Công Nghiệp lúc đó).
Hành vi cố ý của Đinh La Thăng khi quyết định đầu tư những công trình này không chỉ làm thất thoát lớn trong quá trình xây dựng mà cả hai vừa xây xong đã phải đắp chiếu vì nếu sản xuất sẽ làm lỗ cho PVN mỗi năm hàng nghìn tỷ (năm 2014, Sợi Đình Vũ lỗ 1.085 tỷ).
Trảm Tướng
Đinh La Thăng đi đến đâu cũng làm "nức lòng nhân dân" bằng các vụ "trảm tướng". Ít ai biết được đằng sau những quyết định ầm ĩ đó là gì.
Trước khi chuẩn bị ồ ạt xây cất, Đinh La Thăng đã chuẩn bị "cơ sở pháp lý" cho Thanh - Thuận bằng Nghị quyết 133 của Đảng ủy Tập đoàn, "Phát huy nội lực, ưu tiên sử dụng dịch vụ trong ngành".
Hầu hết những dự án của PVN, Đinh La Thăng đều buộc các chủ đầu tư (các đơn vị thành viên của PVN) phải "ưu tiên sử dụng dịch vụ" của nhà thầu PVC. Mặc dù Thuận và Thanh thường đưa ra mức dự toán cao hơn rất nhiều so với giá trị thực tế, Thăng vẫn gây áp lực để các chủ đầu tư (công ty con của PVN) chấp nhận và thường phải ứng trước vốn lên đến hơn 80% giá trị hợp đồng cho Thanh - Thuận.
Nhiều chủ đầu tư đã bị "trảm" vì không chịu vâng theo những điều kiện phi lý này.
Chi phí để Thanh - Thuận xây phần thô của tòa nhà PVFC Đà Nẵng lên tới 350 tỷ trong khi trước đó, khách sạn Petrosetco Sông Trà (Nhờ bên ngoài nắm cổ phần lớn hơn PVN nên không để Thăng ép giao thầu cho PVC) có cùng diện tích, cùng điều kiện xây dựng, đã hoàn thành nội thất, chỉ hết 69 tỷ.
Tòa nhà PVGas, đường Nguyễn Hữu Thọ, Nhà Bè, theo đánh giá của giới chuyên môn và theo thị trường, cả tiền xây dựng và đất, chỉ khoảng 350 tỷ đồng. PVGas đã phải quyết toán cho Thanh - Thuận lên tới 900 tỷ. Trong thời gian xây dựng tòa nhà này (2008-2010) hai tổng giám đốc của PVGas (Trần Văn Vĩnh và Nguyễn Việt Anh) đã bị Đinh La Thăng cách chức.
Có thể chỉ ra hàng loạt ví dụ tương tự khác ở những công trình như khách sạn Lam Kinh, khách sạn dầu khí Thái Bình, Trung tâm thương mại Cà Mau...
Ngoài Trần Văn Vĩnh, Nguyễn Việt Anh còn nhiều "tướng" khác bị "trảm" với lý do tương tự, trong đó có các ông: Trịnh Thanh Bình, TGĐ Đạm Phú Mỹ; Đinh Văn Ngọc, TGĐ Bình Sơn và Lương Khoa Trường, TGĐ DMC...
PVC được nói là lỗ 3.300 tỷ, đúng ra là lỗ 4.100 tỷ vì đã sử dụng hết 800 tỷ trong quỹ dự phòng. Nhưng con số thất thoát còn phải tính đến cả ở những công trình bị kê giá (như vài ví dụ vừa nêu) mà cơ quan điều tra hoàn toàn có thể làm rõ bằng cách trưng cầu giám định.
"Thiên Tài"
Tuy trong khoảng từ 2008-2010, PVC hạch toán là "hiệu quả" nhưng những khoản lỗ nhìn thấy vào giữa 2012 chỉ là phần "bục ra" và là hậu quả của cung cách Thanh - Thuận ngay từ khi họ nắm PVC. Trong xây dựng, nếu các nhà thầu được ứng tới 80-90% vốn như PVC (chưa kể giá trị đầu tư được kê cao lên) mà làm lỗ được thì phải nói là... thiên tài. Nhưng Thuận - Thanh vẫn làm được.
Nhân danh "phát huy nội lực", Đinh La Thăng đã chỉ định và giao cho PVC thầu các dự án của Tập đoàn. Nhưng Thanh - Thuận chỉ là những anh "cò". Vừa nhận thầu của Tập Đoàn là PVC liền giao toàn bộ quyền tổng thầu với các hình thức khác nhau cho các công ty con hoặc các công ty không hề là con cái gì của PVC cả.
Nhân danh "nâng cao năng lực thiết bị thi công", PVC đã bỏ ra 424,84 tỷ đồng để mua sắm máy móc. Thiết bị mua về, thay vì được PVC khai thác sử dụng, thì toàn bộ lại được chuyển cho các công ty con dưới dạng bù trừ công nợ, góp vốn... Các công ty con nhận những thiết bị này về cũng hoặc không sử dụng, hoặc chỉ sử dụng cho một công trình rồi bỏ đó.
Không chỉ áp dụng chính sách chỉ định thầu cho các công ty con, Thanh - Thuận đã cho rất nhiều nhà thầu phụ không dính dáng gì tới PVC hưởng "nội lực" của ngành dầu khí.
Đầu năm 2012, trong số 8.620 tỷ đồng ký với các nhà thầu phụ, có tới 3.572 tỷ (41,43%) được PVC "giao thầu" cho các công ty ngoài ngành. Nhiều nhà thầu phụ được ứng vốn cao hơn vốn mà PVC được ứng từ chủ đầu tư với số tiền lên đến 753 tỷ. Các nhà thầu còn được "ứng ngoài hợp đồng" lên tới 775 tỷ.
Dòng Tiền
Không phải công ty con nào cũng "sổ sách" như PVC-ME để ta có thể giải thích vì sao Thuận - Thanh lại hào phóng với các công ty con, nhà thầu phụ như thế. Và, nhờ nó, chúng ta biết được "dòng tiền".
PVC-ME là một công ty có số lỗ vào năm 2012 lên đến 576 tỷ đồng và đang "cân đối âm" 714 tỷ. Ngoài những cách quen thuộc như khai khống hồ sơ rút tiền, PVC-ME có một sáng kiến rất hay đó là cho các đối tác hoặc chỉ huy trưởng công trường ký tạm ứng rồi... không nhận tiền. Có người "để lại" 2, 3 tỷ, có đối tác "để lại" 4 tỷ. Tổng số tiền "để lại" cho quỹ đen chung này lên tới 80,768 tỷ.
Trong "sổ đen", có những khoản chi nho nhỏ, kiểu như "Học tập tấm gương HCM" 5 triệu; "Đi sở KHĐT" 5 triệu rồi "Gửi anh Hải lái xe" 211 triệu; "Mua bộ đồ đánh golf cho sếp" 350 triệu... Có rất nhiều khoản chi mỗi lần từ 1 đến gần 4 tỷ không rõ làm gì. Chỉ trong năm 2011, lái xe riêng của TGĐ đã thanh toán các khoản tiếp khách hết 1,126 tỷ đồng và tiền tiếp khách của PVC-ME hết 9,89 tỷ.
Trong "sổ" có ghi những bữa nhậu 4-5 trăm triệu, chúng rất dễ làm ta liên tưởng đến "Bộ trưởng Ballantine ". Và, không rõ tính toán ra sao mà trong ngày 15-8-2011 có tới 4 lần rút tiền "sinh nhật bố sếp Thanh"(418 triệu + 50 triệu + 80 triệu).
Những khoản chi tiền tỷ chi chít trong sổ đen mà theo ngày tháng thì nằm trong khoảng trước và sau Đại hội XI. Cấp tập hơn là những khoản chi vào giai đoạn từ sau Đại hội cho đến khi hình thành Chính phủ mới, kéo dài tới tháng 9-2011, thời điểm Đinh La Thăng chuẩn bị rời PVN qua Bộ Giao thông.
Đây cũng chính là giai đoạn Thanh - Thuận sử dụng tới 1.081 tỷ vốn xây dựng nhà máy nhiệt điện Thái Bình II ứng cho các nhà thầu không liên quan tới công trình này "sử dụng vào những mục đích khác"(đến nay vẫn còn 700 tỷ chưa thu hồi được).
Trịnh Văn Thảo, TGĐ PVC-ME đã bỏ trốn từ 2012. Thanh đang bị truy nã. Nhưng không chỉ có Thuận, rất nhiều nhân vật thông thạo đường đi của những "dòng tiền" dầu khí như: Duy, Sợi Đình Vũ; Hoàng, PVC-IC; Trung PVC-SG... vẫn còn đi lại trước mặt cơ quan điều tra.
Khi làm Chủ tịch PVN, Đinh La Thăng không chỉ tiếp nhận một giai đoạn vẫn rất thịnh vượng của ngành (giá dầu lúc ông ta rời PVN vẫn trên 100 USD/thùng) mà còn tiếp quản từ tay người tiền nhiệm khoảng 5 tỷ USD vốn liếng.
Thanh - Thuận, cho dù tội trạng tày đình cũng chỉ là kẻ thừa hành. PVC chưa phải là mất mát đau nhất ở PVN dưới thời Đinh La Thăng; di sản của ông ta sau 5 năm ở đây chỉ có thể nói là "tan hoang".
Nếu các cơ quan pháp luật muốn làm tới nơi thì quy mô của vụ án không chỉ "xảy ra ở PVC" mà là ở PVN, vấn đề không phải là Thuận hay Thanh mà là Thăng.

"Trảm" Đinh La Thăng : Phải chăng phe Nguyễn Phú Trọng đã khống chế được đa số các UVTƯĐ?


Phải chăng phe nhóm Nguyễn Phú Trọng đã khống chế được đa số các UVTƯĐ? Và vì thế nên Đinh La Thăng đã chọn con đường "tự Giáng"? Câu hỏi được đặt ra là nếu thật sự như vậy thì Nguyễn Phú Trọng có để cho tên đàn em thân tín của Nguyễn Tấn Dũng được hạ cánh an toàn, hay sẽ truy cùng diệt tận Đinh La Thăng? Và sau Thăng liệu có đến phiên Dũng?...

Sau khi phe nhóm Nguyễn Phú Trọng bắn pháo lệnh cho việc kỷ luật Đinh La Thăng thì số phận của ông này sẽ nằm trong tay 200 ủy viên TƯĐ của Ban chấp hành TƯ đảng CS. Những kẻ này sẽ bỏ phiếu kín, quyết định khiển trách, cảnh cáo, cách chức và nặng nhất là khai trừ khỏi đảng.

Cho đến nay đã có 3 ủy viên BCT của đảng CS đã bị thi hành án kỷ luật. Đó là Trần Xuân Bách bị cách chức Ủy viên Bộ Chính trị và các chức vụ trong Đảng; Nguyễn Hà Phan bị khai trừ khỏi đảng và bãi nhiệm chức vụ Phó chủ tịch Quốc hội, đại biểu Quốc hội; Trương Tấn Sang bị kỷ luật với hình thức khiển trách.

Tuy nhiên, theo thông tin từ FB Lê Nguyễn Hương Trà thì vào Đại hội trù bị cho Hội nghị TƯ 5, diễn ra vào 3.5.2017 tại Hà Nội thì Đinh La Thăng đã xin thôi chức Bí thư Tp. HCM và rút khỏi Bộ Chính Trị. (1)

Trước đó cũng có tin Đinh La Thăng đã làm một bản tường trình 20 trang gửi đến các UVTƯĐ nhằm trình bày nhưng văn phòng TƯ đảng đã có công văn hỏa tốc yêu cầu các ủy viên nếu nhận được thì không xem và gửi về Văn phòng TƯĐ để báo cáo cho Thường trực Ban Bí thư.

Phải chăng phe nhóm Nguyễn Phú Trọng đã khống chế được đa số các UVTƯĐ? Và vì thế nên Đinh La Thăng đã chọn con đường "tự Giáng"?

Câu hỏi được đặt ra là nếu thật sự như vậy thì Nguyễn Phú Trọng có để cho tên đàn em thân tín của Nguyễn Tấn Dũng được hạ cánh an toàn, hay sẽ truy cùng diệt tận Đinh La Thăng?

Và sau Thăng liệu có đến phiên Dũng? 

Người Quan Sát
---------------

Đại hội trù bị cho HNTW5 diễn ra hôm nay (3.5) tại Hà Nội, anh Đinh La Thăng đã xin thôi chức Bí thư Tp.HCM và rút khỏi Bộ Chính Trị. Đây có thể là hành động buông súng quá sớm, khả năng mọi việc chưa dừng lại. Hoặc, cũng có thể về vườn. Tuy nhiên, được biết là do Thăng bị ép phải giáng 

Tập đoàn Dầu khí Việt Nam (PVN) là cái ổ của tiền và quyền, người… quen của mấy ông BCH TW và BCT nắm các vị trí chủ chốt gần hết. Tuy nhiên, sau trường hợp anh Đinh La Thăng mọi việc có thể không như xưa nữa. Hoang mang của cả ngành dầu khí hiện nay là có thật!

Trong thời gian tới, Tập đoàn Dầu khí Việt Nam (PVN) lại sẽ có thay đổi nhân sự ở cấp cao nhất là Chủ tịch Hội đồng thành viên. Ghế này đang nhắm cho ông Nguyễn Hùng Dũng tức Dũng râu - hiện là Phó TGĐ PVN.

Lê Nguyễn Hương Trà

(FB Lê Nguyễn Hương Trà)

3 tháng 5, 2017

2 tháng 5, 2017

SAO BÁC KHÔNG BIẾT CHÁN?
 
Mạc Văn Trang

Hôm nọ có một bạn trẻ bảo: Cháu thấy ngày nào bác cũng lên phây và viết cái gì đó. Sao viết mãi bác không chán? Mình bảo, thế ngày nào cậu cũng chén 3 bữa, câu có chán không?
 
- Ăn để mà sống mà bác; không ăn thì chết. Chứ bác không viết, thì có sao đâu?
 
- Ăn là nhu cầu nuôi sống cơ thể; còn viết là nhu cầu tinh thần, nhu cầu được biểu đạt, chia sẻ…Không thỏa mãn nhu cầu này, nó cũng buồn bực, chất chứa trong lòng rồi sinh bệnh… Khi giải tỏa những suy tư ra, tâm hồn thanh thản, đời thấy vui hơn…

- Nhưng bác viết có ăn thua gì không? Có kết quả gì đâu?
 
- Ô hay, có phải làm gì cũng chờ “ăn thua”, chờ “kết quả” đâu? Bố cháu sang nhà bác chơi. Hai lão già uống trà, chuyên tào lao, cười hể hả… Về nhà cháu có hỏi bố: “Có ăn thua gì không”?, “Có kết quả gì không”? Không chứ gì? Thế sao bố cháu và bác cứ hay qua lại uống trà, bàn chuyên tào lao?
 
- Cháu nghĩ đấy là do nhu cầu, thói quen người già hợp nhau, chứ không có mục đích gì!
 
- Cháu nói trúng vấn đề rồi đó. Khi người ta làm việc gì cũng “vì một động cơ nào đó”, “Nhằm đạt mục đích nào đó” thì người ta hăng hái lắm. Nhưng khi thấy “không ăn thua”, “không kết quả” là người ta chán nản, thất vọng, chấm dứt hoạt động…Còn khi người ta hoạt động như nhu cầu tự thân, nhu cầu sống còn của con người, thì thỏa mãn nhu cầu là thấy vui thích, như có cơm ăn, nước uống, hít thở khí trời… vậy thôi. Đâu có cần phải “Phát động thi đua”, rồi “biểu dương, khen thưởng”, “động viên khích lệ”, “tặng giấy khen, bằng khen”…? Những cái trò này làm hư hỏng từ trẻ mẫu giáo đến ông già sắp xuống lỗ! Đấy là “ham” mà làm, chứ không phải “vui” mà làm!
 
- Cháu nghĩ, “vui” mãi, không còn gì nữa để viết, thì cũng chán chứ ạ?
 
- Chắc hẳn có lúc chán, như chán thuốc lá, chán rượu, chán họp …Nhưng cuộc sống thì luôn luôn mới, quan sát nó không bao giờ chán, luôn phát hiện ra vấn đề thú vị muốn chia sẻ, hay cái xấu, cái ác cần phê phán… “Chán” là khi chia sẻ, không còn ai trả lời! Có dăm bảy người bạn vẫn trao đổi điều mình bộc bạch là vui rồi… Đừng đặt mục tiêu “ăn thua gì”?, sẽ không biết chán!

1/5/2017
MVT

Đăng bởi Tiểu Nhi on Tuesday, May 2, 2017 | 2.5.17



Kỷ luật Đinh La Thăng chưa là đích cuối cùng, UB Kiểm Tra TW Đảng lại tiếp tục đề nghị Bộ Chính trị, Ban CHTW xem xét vai trò liên quan đối với cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trong việc thất thoát hàng chục ngàn tỷ tại PVN?



Đăng ký kênh để nhận tin tức mới nhất tại đây: goo.gl/kP1Fdk

(Tin tức Hàng ngày TV)

Sau Võ Kim Cự sẽ đến ai?

Đăng bởi Ha Tran on Tuesday, May 2, 2017 | 2.5.17

Sự kiện ông Võ Kim Cự mới bị “cách” một loạt chức vụ mà ông ta nắm giữ trong thời gian làm lãnh đạo Hà Tĩnh, cụ thể là những vai trò liên quan đến dự án Formosa Hà Tĩnh, đồng thời đệ đơn xin thôi làm đại biểu Quốc Hội khóa 14 “vì lý do sức khoẻ” đang khiến dư luận bàn tán rôm rả, đặc biệt là trước hình thức kỷ luật kỳ quái dành cho ông ta.
Người dân xuống đường phản đối Formosa ở Nghệ An, 5/3/2017. (Ảnh: Facebook Lê Văn Sơn)
 Bỏ qua một bên tính chất khôi hài của việc ông Võ Kim Cự bị “cách” những chức danh thuộc thì quá khứ, động thái này cho thấy là liên quan đến đại thảm họa môi trường do Formosa Hà Tĩnh gây ra ở Miền Trung, bánh xe công lý đã ít nhiều chuyển động, dù là “theo cách của Cộng Sản.”

Dĩ nhiên, dù không nói nhưng ai cũng hiểu rằng, với một đại dự án lên đến hàng chục tỷ USD, với diện tích mặt đất và mặt biển cho thuê rộng bằng 1,2 lần diện tích Macao, lại liên quan đến hàng loạt bộ ngành thì lãnh đạo một tỉnh như Hà Tĩnh không thể nào tự quyết được.

Theo mục (a) khoản (2) Điều 37 “Dự án do Thủ tướng Chính phủ chấp thuận chủ trương đầu tư” của Nghị định 108/2006/NĐ-CP (“Quy định chi tiết và hướng dẫn thi hành một số điều của Luật Đầu tư”) do Chính phủ ban hành ngày 22/9/2006, dự án Formosa Hà Tĩnh thuộc thẩm quyền phê duyệt của Thủ Tướng Chính Phủ.

Đó là cơ sở pháp lý để ngày 4/3/2008, Phó Thủ Tướng Hoàng Trung Hải ký công văn hỏa tốc số 323/TTg-QHQT “đồng ý chủ trương cho Tập đoàn công nghiệp nặng Formosa - Đài Loan lập Dự án đầu tư nhà máy liên hợp luyện thép và cảng nước sâu Sơn Dương tại Khu kinh tế Vũng Áng, tỉnh Hà Tĩnh.”

Tiếp theo, ngày 6/6/2008 ông Hoàng Trung Hải lại ký công văn số 869/TTg-QHQT, với nội dung chính là “đồng ý việc Tập đoàn công nghiệp nặng Formosa thực hiện dự án đầu tư xây dựng khu liên hợp gang thép và cảng Sơn Dương tại Khu Kinh tế Vũng Áng, tỉnh Hà Tĩnh.”

Như vậy, quãng thời gian từ khi Formosa được phép lập dự án đầu tư và hồ sơ xin cấp giấy chứng nhận đầu tư cho đến khi dự án và hồ sơ đó được chuẩn thuận chỉ vỏn vẹn 3 tháng 2 ngày.

Theo bài “Hồ sơ Formosa vào Hà Tĩnh được ‘gật’ một cách siêu tốc: Trách nhiệm của ai?” trên báo Lao Động thì ngày 21/5/2008, hồ sơ cấp phép của Formosa Hà Tĩnh đã được hoàn thiện chóng mặt và đặt lên bàn ông Võ Kim Cự.

Vài ngày sau đó, 12 bộ ngành, cơ quan là :
    1.-Bộ Kế Hoạch - Đầu Tư (theo Công văn số 3871/BKH-ĐTNN ngày 29/5/2008), 
    2 -Bộ Công Thương (Công văn số 4203/BCT-CNNg ngày 22/5/2008), 
   3.-Bộ Giao thông - Vận tải (Công văn số 4137/BGTVT-KHĐT ngày 30/5/2008),
   4.-Bộ Tài nguyên - Môi trường (Công văn số 1932/BTNMT-TĐ ngày 30/5/2008), 
  5.-Bộ Khoa học - Công nghệ (Công văn số 1179/BKHCN-ĐTG ngày 27/5/2008),
 6.-Bộ Xây dựng (Công văn số 995/BXD-KTQH ngày 28/5/2008), 
 7.-Bộ Văn hoá - Thể thao - Du lịch (Công văn số 1995/BVHTTDL-KHTC ngày 29/5/2008), 
 8.-Bộ Tài chính (Công văn số 6127/BTC-TCĐN ngày 27/5/2008), 
 9.-Bộ Công an (Công văn số 1074/BCA-A11 ngày 28/5/2008), 
 10.-Bộ Quốc phòng (Công văn số 2808/BQP-TM ngày 4/6/2008), 
  11.-Cục Hàng hải Việt Nam (Công văn số 900/CHHVN-KHĐT ngày 23/5/2008) 
  12,-và Hội đồng Thẩm tra của UBND tỉnh Hà Tĩnh (theo Quyết định số 1467/QĐ-UBND ngày 29/5/2008) đã đồng ý 100% trước khi PTT Hoàng Trung Hải ký văn bản phê duyệt dự án vào ngày 6/6/2008.
Đúng là một hành trình siêu tốc, như tờ Lao Động đã nhận định. Và có lẽ ngay cả một học sinh phổ thông cũng trả lời được câu hỏi “Trách nhiệm của ai?” mà tờ báo đặt ra.

Với tư cách phó thủ tướng phụ trách kinh tế, dự án Formosa Hà Tĩnh hoàn toàn nằm trong phạm vi chức trách của ông Hoàng Trung Hải. Không chỉ là người ký hai văn bản quan trọng nhất và mang tính quyết định dẫn đến sự ra đời của dự án, ông ta còn trực tiếp chỉ đạo quá trình thực hiện dự án và dành cho nó hàng loạt ưu đãi kịch trần mà không một dự án FDI nào ở Việt Nam dám mơ tới: miễn thuế tài nguyên với hoạt động hút cát san nền; chỉ đạo Bộ LĐ-TB-XH cho áp dụng cơ chế đặc thù, linh hoạt để đáp ứng việc đưa lao động nước ngoài vào dự án Formosa; cho phép Formosa hoàn tất các thủ tục theo quy định để thực hiện đầu tư xây dựng nhà ở cho công nhân và hộ gia đình công nhân thuê hoặc mua, v.v.

Thậm chí, khi Formosa Hà Tĩnh đề xuất thiết lập cái gọi là “đặc khu kinh tế gang thép” vào tháng 6/2014, họ đã gửi thẳng công văn cho ông Hoàng Trung Hải, chứ chẳng buồn phải gửi cho lãnh đạo Hà Tĩnh hay bất cứ bộ ngành nào.

Điều đáng ngạc nhiên là, cho đến lúc này, ngoài ông Võ Kim Cự là cựu lãnh đạo Hà Tĩnh thì mới chỉ có vài quan chức Bộ Tài Nguyên - Môi Trường là bị “cách” những chức danh mà họ đã không còn nắm giữ từ lâu. Ngoài ra, chưa một lãnh đạo chính phủ nào bị báo chí chính thống nhắc đến tên chứ đừng nói là bị kỷ luật.

Trong khi đó, liên quan đến những sai phạm ở Tập Đoàn Dầu Khí Việt Nam giai đoạn 2009-2011, Bí Thư Thành Ủy TP HCM Đinh La Thăng đã bị Uỷ Ban Kiểm Tra Trung Ương ĐCSVN đề nghị kỷ luật. Vì thế, câu hỏi không thể không đặt ra ở đây là: với trách nhiệm trực tiếp và bao trùm trong một đại dự án mờ ám, dẫn đến một thảm hoạ môi trường lớn nhất trong lịch sử Việt Nam, đồng thời tiếp tục là một hiểm hoạ quân sự - kinh tế - môi trường lơ lửng trên đầu dân tộc, tại sao Bí thư Thành uỷ Hà Nội vẫn tiếp tục “bình chân như vại”?

Xin mời quý vị xem Video : Rộ tin đồn ông Đinh La Thăng vắng mặt sau ngày nhận thông báo kỷ luật để ra nước ngoài chữa bệnh? 

                 

Sau khi lập được hàng loạt “chiến tích” như “dâng” nền kinh tế Việt Nam, phần lớn các mỏ khoáng sản cùng 90% các dự án hạ tầng trọng điểm quốc gia (đặc biệt là những dự án nhạy cảm về an ninh quốc phòng) cho Trung Quốc, mở toang cửa ngõ biên giới Việt - Trung, hay băm nát quy hoạch Hà Nội, v.v… ngài cựu Phó Thủ Tướng phụ trách kinh tế đã đường hoàng chiếm lĩnh một chiếc ghế quan trọng trong Bộ Chính Trị.

Lần này, ngài Bí Thư Thành Ủy Hà Nội sẽ bị xử lý hay, theo “thông lệ” của hệ thống chính trị Việt Nam, hoạn lộ của ông ta sẽ còn thênh thang hơn?

Lê Anh Hùng

(Blog VOA)