4 tháng 5, 2017

"Trảm" Đinh La Thăng : Phải chăng phe Nguyễn Phú Trọng đã khống chế được đa số các UVTƯĐ?


Phải chăng phe nhóm Nguyễn Phú Trọng đã khống chế được đa số các UVTƯĐ? Và vì thế nên Đinh La Thăng đã chọn con đường "tự Giáng"? Câu hỏi được đặt ra là nếu thật sự như vậy thì Nguyễn Phú Trọng có để cho tên đàn em thân tín của Nguyễn Tấn Dũng được hạ cánh an toàn, hay sẽ truy cùng diệt tận Đinh La Thăng? Và sau Thăng liệu có đến phiên Dũng?...

Sau khi phe nhóm Nguyễn Phú Trọng bắn pháo lệnh cho việc kỷ luật Đinh La Thăng thì số phận của ông này sẽ nằm trong tay 200 ủy viên TƯĐ của Ban chấp hành TƯ đảng CS. Những kẻ này sẽ bỏ phiếu kín, quyết định khiển trách, cảnh cáo, cách chức và nặng nhất là khai trừ khỏi đảng.

Cho đến nay đã có 3 ủy viên BCT của đảng CS đã bị thi hành án kỷ luật. Đó là Trần Xuân Bách bị cách chức Ủy viên Bộ Chính trị và các chức vụ trong Đảng; Nguyễn Hà Phan bị khai trừ khỏi đảng và bãi nhiệm chức vụ Phó chủ tịch Quốc hội, đại biểu Quốc hội; Trương Tấn Sang bị kỷ luật với hình thức khiển trách.

Tuy nhiên, theo thông tin từ FB Lê Nguyễn Hương Trà thì vào Đại hội trù bị cho Hội nghị TƯ 5, diễn ra vào 3.5.2017 tại Hà Nội thì Đinh La Thăng đã xin thôi chức Bí thư Tp. HCM và rút khỏi Bộ Chính Trị. (1)

Trước đó cũng có tin Đinh La Thăng đã làm một bản tường trình 20 trang gửi đến các UVTƯĐ nhằm trình bày nhưng văn phòng TƯ đảng đã có công văn hỏa tốc yêu cầu các ủy viên nếu nhận được thì không xem và gửi về Văn phòng TƯĐ để báo cáo cho Thường trực Ban Bí thư.

Phải chăng phe nhóm Nguyễn Phú Trọng đã khống chế được đa số các UVTƯĐ? Và vì thế nên Đinh La Thăng đã chọn con đường "tự Giáng"?

Câu hỏi được đặt ra là nếu thật sự như vậy thì Nguyễn Phú Trọng có để cho tên đàn em thân tín của Nguyễn Tấn Dũng được hạ cánh an toàn, hay sẽ truy cùng diệt tận Đinh La Thăng?

Và sau Thăng liệu có đến phiên Dũng? 

Người Quan Sát
---------------

Đại hội trù bị cho HNTW5 diễn ra hôm nay (3.5) tại Hà Nội, anh Đinh La Thăng đã xin thôi chức Bí thư Tp.HCM và rút khỏi Bộ Chính Trị. Đây có thể là hành động buông súng quá sớm, khả năng mọi việc chưa dừng lại. Hoặc, cũng có thể về vườn. Tuy nhiên, được biết là do Thăng bị ép phải giáng 

Tập đoàn Dầu khí Việt Nam (PVN) là cái ổ của tiền và quyền, người… quen của mấy ông BCH TW và BCT nắm các vị trí chủ chốt gần hết. Tuy nhiên, sau trường hợp anh Đinh La Thăng mọi việc có thể không như xưa nữa. Hoang mang của cả ngành dầu khí hiện nay là có thật!

Trong thời gian tới, Tập đoàn Dầu khí Việt Nam (PVN) lại sẽ có thay đổi nhân sự ở cấp cao nhất là Chủ tịch Hội đồng thành viên. Ghế này đang nhắm cho ông Nguyễn Hùng Dũng tức Dũng râu - hiện là Phó TGĐ PVN.

Lê Nguyễn Hương Trà

(FB Lê Nguyễn Hương Trà)

3 tháng 5, 2017

2 tháng 5, 2017

SAO BÁC KHÔNG BIẾT CHÁN?
 
Mạc Văn Trang

Hôm nọ có một bạn trẻ bảo: Cháu thấy ngày nào bác cũng lên phây và viết cái gì đó. Sao viết mãi bác không chán? Mình bảo, thế ngày nào cậu cũng chén 3 bữa, câu có chán không?
 
- Ăn để mà sống mà bác; không ăn thì chết. Chứ bác không viết, thì có sao đâu?
 
- Ăn là nhu cầu nuôi sống cơ thể; còn viết là nhu cầu tinh thần, nhu cầu được biểu đạt, chia sẻ…Không thỏa mãn nhu cầu này, nó cũng buồn bực, chất chứa trong lòng rồi sinh bệnh… Khi giải tỏa những suy tư ra, tâm hồn thanh thản, đời thấy vui hơn…

- Nhưng bác viết có ăn thua gì không? Có kết quả gì đâu?
 
- Ô hay, có phải làm gì cũng chờ “ăn thua”, chờ “kết quả” đâu? Bố cháu sang nhà bác chơi. Hai lão già uống trà, chuyên tào lao, cười hể hả… Về nhà cháu có hỏi bố: “Có ăn thua gì không”?, “Có kết quả gì không”? Không chứ gì? Thế sao bố cháu và bác cứ hay qua lại uống trà, bàn chuyên tào lao?
 
- Cháu nghĩ đấy là do nhu cầu, thói quen người già hợp nhau, chứ không có mục đích gì!
 
- Cháu nói trúng vấn đề rồi đó. Khi người ta làm việc gì cũng “vì một động cơ nào đó”, “Nhằm đạt mục đích nào đó” thì người ta hăng hái lắm. Nhưng khi thấy “không ăn thua”, “không kết quả” là người ta chán nản, thất vọng, chấm dứt hoạt động…Còn khi người ta hoạt động như nhu cầu tự thân, nhu cầu sống còn của con người, thì thỏa mãn nhu cầu là thấy vui thích, như có cơm ăn, nước uống, hít thở khí trời… vậy thôi. Đâu có cần phải “Phát động thi đua”, rồi “biểu dương, khen thưởng”, “động viên khích lệ”, “tặng giấy khen, bằng khen”…? Những cái trò này làm hư hỏng từ trẻ mẫu giáo đến ông già sắp xuống lỗ! Đấy là “ham” mà làm, chứ không phải “vui” mà làm!
 
- Cháu nghĩ, “vui” mãi, không còn gì nữa để viết, thì cũng chán chứ ạ?
 
- Chắc hẳn có lúc chán, như chán thuốc lá, chán rượu, chán họp …Nhưng cuộc sống thì luôn luôn mới, quan sát nó không bao giờ chán, luôn phát hiện ra vấn đề thú vị muốn chia sẻ, hay cái xấu, cái ác cần phê phán… “Chán” là khi chia sẻ, không còn ai trả lời! Có dăm bảy người bạn vẫn trao đổi điều mình bộc bạch là vui rồi… Đừng đặt mục tiêu “ăn thua gì”?, sẽ không biết chán!

1/5/2017
MVT

Đăng bởi Tiểu Nhi on Tuesday, May 2, 2017 | 2.5.17



Kỷ luật Đinh La Thăng chưa là đích cuối cùng, UB Kiểm Tra TW Đảng lại tiếp tục đề nghị Bộ Chính trị, Ban CHTW xem xét vai trò liên quan đối với cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trong việc thất thoát hàng chục ngàn tỷ tại PVN?



Đăng ký kênh để nhận tin tức mới nhất tại đây: goo.gl/kP1Fdk

(Tin tức Hàng ngày TV)

Sau Võ Kim Cự sẽ đến ai?

Đăng bởi Ha Tran on Tuesday, May 2, 2017 | 2.5.17

Sự kiện ông Võ Kim Cự mới bị “cách” một loạt chức vụ mà ông ta nắm giữ trong thời gian làm lãnh đạo Hà Tĩnh, cụ thể là những vai trò liên quan đến dự án Formosa Hà Tĩnh, đồng thời đệ đơn xin thôi làm đại biểu Quốc Hội khóa 14 “vì lý do sức khoẻ” đang khiến dư luận bàn tán rôm rả, đặc biệt là trước hình thức kỷ luật kỳ quái dành cho ông ta.
Người dân xuống đường phản đối Formosa ở Nghệ An, 5/3/2017. (Ảnh: Facebook Lê Văn Sơn)
 Bỏ qua một bên tính chất khôi hài của việc ông Võ Kim Cự bị “cách” những chức danh thuộc thì quá khứ, động thái này cho thấy là liên quan đến đại thảm họa môi trường do Formosa Hà Tĩnh gây ra ở Miền Trung, bánh xe công lý đã ít nhiều chuyển động, dù là “theo cách của Cộng Sản.”

Dĩ nhiên, dù không nói nhưng ai cũng hiểu rằng, với một đại dự án lên đến hàng chục tỷ USD, với diện tích mặt đất và mặt biển cho thuê rộng bằng 1,2 lần diện tích Macao, lại liên quan đến hàng loạt bộ ngành thì lãnh đạo một tỉnh như Hà Tĩnh không thể nào tự quyết được.

Theo mục (a) khoản (2) Điều 37 “Dự án do Thủ tướng Chính phủ chấp thuận chủ trương đầu tư” của Nghị định 108/2006/NĐ-CP (“Quy định chi tiết và hướng dẫn thi hành một số điều của Luật Đầu tư”) do Chính phủ ban hành ngày 22/9/2006, dự án Formosa Hà Tĩnh thuộc thẩm quyền phê duyệt của Thủ Tướng Chính Phủ.

Đó là cơ sở pháp lý để ngày 4/3/2008, Phó Thủ Tướng Hoàng Trung Hải ký công văn hỏa tốc số 323/TTg-QHQT “đồng ý chủ trương cho Tập đoàn công nghiệp nặng Formosa - Đài Loan lập Dự án đầu tư nhà máy liên hợp luyện thép và cảng nước sâu Sơn Dương tại Khu kinh tế Vũng Áng, tỉnh Hà Tĩnh.”

Tiếp theo, ngày 6/6/2008 ông Hoàng Trung Hải lại ký công văn số 869/TTg-QHQT, với nội dung chính là “đồng ý việc Tập đoàn công nghiệp nặng Formosa thực hiện dự án đầu tư xây dựng khu liên hợp gang thép và cảng Sơn Dương tại Khu Kinh tế Vũng Áng, tỉnh Hà Tĩnh.”

Như vậy, quãng thời gian từ khi Formosa được phép lập dự án đầu tư và hồ sơ xin cấp giấy chứng nhận đầu tư cho đến khi dự án và hồ sơ đó được chuẩn thuận chỉ vỏn vẹn 3 tháng 2 ngày.

Theo bài “Hồ sơ Formosa vào Hà Tĩnh được ‘gật’ một cách siêu tốc: Trách nhiệm của ai?” trên báo Lao Động thì ngày 21/5/2008, hồ sơ cấp phép của Formosa Hà Tĩnh đã được hoàn thiện chóng mặt và đặt lên bàn ông Võ Kim Cự.

Vài ngày sau đó, 12 bộ ngành, cơ quan là :
    1.-Bộ Kế Hoạch - Đầu Tư (theo Công văn số 3871/BKH-ĐTNN ngày 29/5/2008), 
    2 -Bộ Công Thương (Công văn số 4203/BCT-CNNg ngày 22/5/2008), 
   3.-Bộ Giao thông - Vận tải (Công văn số 4137/BGTVT-KHĐT ngày 30/5/2008),
   4.-Bộ Tài nguyên - Môi trường (Công văn số 1932/BTNMT-TĐ ngày 30/5/2008), 
  5.-Bộ Khoa học - Công nghệ (Công văn số 1179/BKHCN-ĐTG ngày 27/5/2008),
 6.-Bộ Xây dựng (Công văn số 995/BXD-KTQH ngày 28/5/2008), 
 7.-Bộ Văn hoá - Thể thao - Du lịch (Công văn số 1995/BVHTTDL-KHTC ngày 29/5/2008), 
 8.-Bộ Tài chính (Công văn số 6127/BTC-TCĐN ngày 27/5/2008), 
 9.-Bộ Công an (Công văn số 1074/BCA-A11 ngày 28/5/2008), 
 10.-Bộ Quốc phòng (Công văn số 2808/BQP-TM ngày 4/6/2008), 
  11.-Cục Hàng hải Việt Nam (Công văn số 900/CHHVN-KHĐT ngày 23/5/2008) 
  12,-và Hội đồng Thẩm tra của UBND tỉnh Hà Tĩnh (theo Quyết định số 1467/QĐ-UBND ngày 29/5/2008) đã đồng ý 100% trước khi PTT Hoàng Trung Hải ký văn bản phê duyệt dự án vào ngày 6/6/2008.
Đúng là một hành trình siêu tốc, như tờ Lao Động đã nhận định. Và có lẽ ngay cả một học sinh phổ thông cũng trả lời được câu hỏi “Trách nhiệm của ai?” mà tờ báo đặt ra.

Với tư cách phó thủ tướng phụ trách kinh tế, dự án Formosa Hà Tĩnh hoàn toàn nằm trong phạm vi chức trách của ông Hoàng Trung Hải. Không chỉ là người ký hai văn bản quan trọng nhất và mang tính quyết định dẫn đến sự ra đời của dự án, ông ta còn trực tiếp chỉ đạo quá trình thực hiện dự án và dành cho nó hàng loạt ưu đãi kịch trần mà không một dự án FDI nào ở Việt Nam dám mơ tới: miễn thuế tài nguyên với hoạt động hút cát san nền; chỉ đạo Bộ LĐ-TB-XH cho áp dụng cơ chế đặc thù, linh hoạt để đáp ứng việc đưa lao động nước ngoài vào dự án Formosa; cho phép Formosa hoàn tất các thủ tục theo quy định để thực hiện đầu tư xây dựng nhà ở cho công nhân và hộ gia đình công nhân thuê hoặc mua, v.v.

Thậm chí, khi Formosa Hà Tĩnh đề xuất thiết lập cái gọi là “đặc khu kinh tế gang thép” vào tháng 6/2014, họ đã gửi thẳng công văn cho ông Hoàng Trung Hải, chứ chẳng buồn phải gửi cho lãnh đạo Hà Tĩnh hay bất cứ bộ ngành nào.

Điều đáng ngạc nhiên là, cho đến lúc này, ngoài ông Võ Kim Cự là cựu lãnh đạo Hà Tĩnh thì mới chỉ có vài quan chức Bộ Tài Nguyên - Môi Trường là bị “cách” những chức danh mà họ đã không còn nắm giữ từ lâu. Ngoài ra, chưa một lãnh đạo chính phủ nào bị báo chí chính thống nhắc đến tên chứ đừng nói là bị kỷ luật.

Trong khi đó, liên quan đến những sai phạm ở Tập Đoàn Dầu Khí Việt Nam giai đoạn 2009-2011, Bí Thư Thành Ủy TP HCM Đinh La Thăng đã bị Uỷ Ban Kiểm Tra Trung Ương ĐCSVN đề nghị kỷ luật. Vì thế, câu hỏi không thể không đặt ra ở đây là: với trách nhiệm trực tiếp và bao trùm trong một đại dự án mờ ám, dẫn đến một thảm hoạ môi trường lớn nhất trong lịch sử Việt Nam, đồng thời tiếp tục là một hiểm hoạ quân sự - kinh tế - môi trường lơ lửng trên đầu dân tộc, tại sao Bí thư Thành uỷ Hà Nội vẫn tiếp tục “bình chân như vại”?

Xin mời quý vị xem Video : Rộ tin đồn ông Đinh La Thăng vắng mặt sau ngày nhận thông báo kỷ luật để ra nước ngoài chữa bệnh? 

                 

Sau khi lập được hàng loạt “chiến tích” như “dâng” nền kinh tế Việt Nam, phần lớn các mỏ khoáng sản cùng 90% các dự án hạ tầng trọng điểm quốc gia (đặc biệt là những dự án nhạy cảm về an ninh quốc phòng) cho Trung Quốc, mở toang cửa ngõ biên giới Việt - Trung, hay băm nát quy hoạch Hà Nội, v.v… ngài cựu Phó Thủ Tướng phụ trách kinh tế đã đường hoàng chiếm lĩnh một chiếc ghế quan trọng trong Bộ Chính Trị.

Lần này, ngài Bí Thư Thành Ủy Hà Nội sẽ bị xử lý hay, theo “thông lệ” của hệ thống chính trị Việt Nam, hoạn lộ của ông ta sẽ còn thênh thang hơn?

Lê Anh Hùng

(Blog VOA)

30 tháng 4, 2017

LẦN ĐẦU ĐỌC SÁCH CỦA GS VŨ KHIÊU

Hôm qua đi nhà sách, tôi thấy cuốn “Hồ Chí Minh ngôi sao sáng mãi trên bầu trời Việt Nam” của GS Vũ Khiêu (NXB Chính trị Quốc gia – Sự thật, Hà Nội 2004). Được biết, GS Vũ Khiêu có cụm công trình được Giải thưởng Hồ Chí Minh đợt 1, nhưng tôi chưa bao giờ có ý định tìm đọc (tôi cũng chưa từng đọc bất cứ cuốn sách nào của ông).

Với cuốn Hồ Chí Minh ngôi sao sáng mãi trên bầu trời Việt Nam”, dù chưa đọc, nhưng tôi đã mường tượng nội dung cuốn sách viết gì. Định bỏ qua, vì ngó vào những cuốn thế này chỉ tổ mất thời gian. Tuy nhiên, nhớ lại mới đây Thanh Hoá đã sử dụng toàn bộ nội dung hoành phi câu đối do GS Vũ Khiêu biên soạn, xào xáo (mà trước đây tôi có viết mấy bài phê phán) để đưa vào thờ trong Đền thờ bà mẹ Việt Nam và các anh hùng liệt sĩ Hàm Rồng, nên tự nhủ đọc lướt cuốn sách này xem thế nào.

Quả nhiên, nội dung sách toàn là những điều quen thuộc, đã được người ta phân tích, nói đi nói lại hàng chục năm trước, giờ đến GS Vũ Khiêu “xào lại”. Ví dụ “Phần I - Hồ Chí Minh qua cuộc hành trình tìm đường cứu nước”; “Phần II - Hồ Chí Minh với vấn đề đạo đức”; “Phần IV - Hồ Chí Minh với các vấn đề nghệ thuật và tôn giáo”; “Phần V - Hồ Chí Minh với thương binh, liệt sĩ”,v.v…

Duy có mục “Văn bia, hoành phi, câu đối, bài minh tưởng niệm Chủ tịch Hồ Chí Minh và các anh hùng liệt sĩ” (thuộc phần V) là mang dấu ấn riêng của GS Vũ Khiêu. Ví dụ, “bài minh” trên quả chuông ở Nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn:

Bát ngát Trường Sơn hồn liệt sĩ 
Dạt dào Đông Hải khí anh linh
Ba hồi  chiêu mộ rung tâm trí
Muôn dặm non sông nặng nghĩa tình”.

Hình như ở đây có lỗi chế bản, “triêu mộ” in thành “chiêu mộ”. Tôi nghĩ thầm như vậy. Tuy nhiên, đọc thêm vài dòng nữa, thấy GS Vũ Khiêu giảng rõ ràng như sau: “Ba hồi chiêu mộ nói lên ba hồi chuông vào buổi sáng và buổi chiều (chiêu là buổi sáng, mộ là buổi chiều)”.
Nguyên văn trong sách của GS Vũ Khiêu
Ảnh: HTC
Đây là lời giảng sai hoàn toàn. Vì nói về hồi chuông sớm chiều, phải là “triêu mộ” [朝暮 – triêu = sớm; mộ = chiều]; còn “chiêu mộ” [招募 – chiêu = tuyển mộ; mộ = tìm kiếm, tập hợp] lại có nghĩa là tuyển mộ; như “chiêu” [] trong “chiêu binh mãi mã”, “chiêu sinh”; “chiêu tập”; “mộ” []trong “mộ lính”; “mộ dân”, v.v…

Như vậy, GS Vũ Khiêu đã viết sai chính tả, “triêu” thành “chiêu”; hoặc ông cứ ngỡ “chiêu”, mới có nghĩa là “buổi sáng”.[*]

Căn cứ chữ nghĩa của GS Vũ Khiêu, thì câu “Ba hồi chiêu mộ rung tâm trí”, không thể có nghĩa là “ba hồi chuông vào buổi sáng và buổi chiều”, như ông giảng, mà buộc phải hiểu thành “Ba hồi 'tuyển mộ' rung tâm trí”, mới đúng(!). Các anh hùng liệt sĩ đã yên giấc ngàn thu, không rõ GS Vũ Khiêu còn “chiêu mộ” vào việc gì nữa?

Điều đáng chú ý là cách giảng sai của GS Vũ Khiêu giống hệt cái sai của GS Nguyễn Lân trong “Từ điển từ và ngữ Việt Nam” (cuốn sách do chính GS Vũ Khiêu viết lời giới thiệu và ca ngợi là “một tác phẩm có giá trị mà cả xã hội mong đợi”). GS Nguyễn Lân giảng như sau: “chiêu mộ • dt. (H. chiêu: sáng; mộ: buổi chiều) Sáng và chiều <> Ba hồi chiêu mộ, chuông gầm sóng(HXHương). • đgt. (H. chiêu: vời tới; mộ: cầu tìm) Tuyển người làm một việc gì <> Thực dân chiêu mộ người đi làm đồn điền cao-su”.

Có lẽ chính GS Vũ Khiêu đã tham khảo và đặt niềm tin tuyệt đối vào “cuốn từ điển sống” Nguyễn Lân (chữ của GS Vũ Khiêu dành cho tác giả “Từ điển từ và ngữ Việt Nam”), khi cho rằng “chiêu mộ” vừa có nghĩa là “sáng và chiều”, vừa có nghĩa là “tuyển người làm một việc gì”(!)

Chuyện viết sai chính tả không hiếm trên sách báo. Tuy nhiên, một “bài minh” viết sai chính tả, dùng từ sai hoàn toàn như vậy mà vẫn được khắc trên chuông đồng, thì có lẽ là trường hợp hiếm có!

Rồi “dĩ hư truyền hư”, Nhà xuất bản chính trị quốc gia, cứ thế cho in, báo chí cứ thế chép lại. Bài “Âm vang Trường Sơn” (và hầu hết các bài viết về nghĩa trang Trường Sơn) chép lại nguyên văn “Ba hồi chiêu mộ rung tâm trí” của GS Vũ Khiêu, rồi tán: “Khi tôi vừa bước đến chân đồi nghĩa trang, tiếng chuông đã thỉnh lên như lời đánh thức hương hồn các liệt sĩ chào đón những người thân lên thăm. Đó là cuộc gặp gỡ của những người thân trở về thường ngày. Tôi chợt nhớ đến câu thơ của Giáo sư Vũ Khiêu được khắc lên thành chuông: “Bát ngát Trường Sơn hồn liệt sỹ. Dạt dào Đông Hải khí anh linh. Ba hồi chiêu mộ rung tâm trí. Muôn dặm non sông nặng nghĩa tình”. Đúng là tiếng chuông ngân bát ngát Trường Sơn”. (Lương Sử - báo Công an nhân dân/8/8/2015). 

Lật giở thêm mấy trang nữa, thấy mục “Hoành phi câu đối tại nhà thờ bà Hoàng Thị Loan”. GS Vũ Khiêu giới thiệu bức hoành bốn chữ: “Quốc mẫu uy nghi”, và chú thích như sau:

Về bức hoành phi QUỐC MẪU UY NGHI có nghĩa là: Chủ tịch Hồ Chí Minh là lãnh tụ cao nhất của dân tộc ta. Cụ bà thân sinh ra Người xứng đáng là người mẹ chung của Tổ quốc Việt Nam, cho nên dùng chữ Quốc mẫu. Uy nghi là nói về hình dáng uy nghiêm và trang trọng của người”.

Một trang trong sách của GS Vũ Khiêu

Ta thử xem danh xưng “quốc mẫu” được các nhà biên soạn từ điển tiếng Việt giảng nghĩa là gì:

1. “Từ điển tiếng Việt” (Vietlex): “quốc mẫu • 國母 d. [cũ, trtr] hoàng thái hậu [coi là mẹ của thần dân]”.

2. “Việt Nam tự điển” (Lê Văn Đức): “quốc mẫu • dt. Mẹ vua (được xem như mẹ của toàn-thể dân-chúng một nước)”.

3. “Việt Nam tân tự điển” (Thanh Nghị): “quốc-mẫu • dt. (xưa) Mẹ vua”.

Từ điển Tàu (Hán điển) giảng như sau: quốc mẫu: cổ đại xưng thiên tử đích mẫu thân” [國母:古代稱天子的母親], nghĩa là: “thời cổ đại gọi mẹ vua [thiên tử] là quốc mẫu”.

Như vậy, cứ theo nghĩa của từ điển Ta và từ điển Tàu giảng hai chữ “quốc mẫu”, thì GS Vũ Khiêu đã đẩy lùi lịch sử Việt Nam lại hàng trăm năm. Ông coi Chủ tịch Hồ Chí Minh chẳng khác nào thiên tử, nên gọi thân mẫu cụ Hồ là “quốc mẫu”. Chỉ khác là thời cổ đại, danh xưng “quốc mẫu” do thiên tử phong cho mẹ mình, còn nay tôn xưng này do chính GS Vũ Khiêu phong tặng; xưa kia “quốc mẫu” chỉ có nghĩa là “mẹ của thần dân”, thì nay GS Vũ Khiêu phong hẳn thành “mẹ chung của Tổ quốc Việt Nam”(!).

GS Vũ Khiêu chỉ giảng: “Chủ tịch Hồ Chí Minh là lãnh tụ cao nhất của dân tộc ta”, nhưng danh xưng “Cha già dân tộc” vẫn còn đó. Mà như thế, GS Vũ Khiêu gọi thân mẫu của cụ Hồ là “mẹ chung của Tổ quốc Việt Nam” sao đặng?

Lật thêm vài trang nữa thấy GS Vũ Khiêu giới thiệu đôi câu đối tại “đền thờ Chủ tịch Hồ Chí Minh ở Nghệ An” như sau:

“Tới cổng nơi này, hoa cỏ như còn lưu dấu Bác;
Vào đền trong đó, khói hương gợi chút dãi lòng dân”.

Không biết “chút dãi lòng dân” ở đây là cái gì?

Lật thêm vài trang nữa…

Nhưng thôi!
Chữ nghĩa, sách vở của GS Vũ Khiêu là thế!

Tiếc rằng không ít người vẫn còn mê muội, sùng bái, xin bằng được “lời vàng ý ngọc” của GS Vũ Khiêu đem về khắc trên đá, khắc trên đồng, sơn son thếp vàng, treo cao khắp các đền đài trong nước, in ấn, phát hành bừa phứa mà không cần biết đúng sai thế nào, hay dở ra sao. 

HTC/4/2017
__________

[*] - Bạn đọc có thể kiểm chứng bằng cách tham khảo một số cuốn từ điển sau đây giảng về “triêu mộ” và “chiêu mộ” để thấy sự khác nhau của hai từ này như thế nào:

1.TRIÊU MỘ

- “Việt Nam tự điển” (Hội khai trí): “triêu-mộ • Buổi sớm, buổi tối <>Tiếng chuông triêu mộ”.
- “Việt Nam tự điển” (Lê Văn Đức): “triêu mộ • tt. Sớm và chiều: Tiếng chuông triêu-mộ”.

2. CHIÊU MỘ:

- “Từ điển tiếng Việt” (Vietlex): “chiêu mộ • 招募 đg. [cũ] tìm người ở khắp nơi và tập hợp lại để làm việc gì [nói khái quát] chiêu mộ binh sĩ ~ “Treo bảng văn chiêu mộ dân binh, Chứa lương thực đợi ngày cử sự.” (Hoàng Tăng Bí); chiêu tập, mộ”.

- “Tự điển Việt Nam phổ thông” (Đào Văn Tập): “chiêu mộ • Tuyển mộ (binh lính hay phu phen)”.

- “Từ điển tiếng Việt” (Lê Văn Đức): “chiêu mộ • đt. Mộ, tuyển người: Chiêu-mộ dân-quân, chiêu mộ dân phu”. 

 Nguồn: Tuấn Công Thư Phòng


28 tháng 4, 2017

Cuộc sống Nhật Bản xưa qua những bức ảnh màu

Nhiếp ảnh gia người Italy Felice Beato chụp những bức ảnh màu về cuộc sống ở Nhật Bản giai đoạn 1864-1867, cho thấy thế giới bí ẩn của các samurai, geisha, và các tầng lớp xã hội.


Những người thợ thủ công làm đèn lồng.

Hai người thợ cắt tóc cho khách. Cạo trọc trên đỉnh đầu rồi buộc lại là kiểu tóc đặc trưng của đàn ông Nhật Bản thời kỳ này. Ảnh chụp vào năm 1865.


Một chiến binh Nhật Bản với cây cung dài và một bó tên.
Nhiếp ảnh gia Felice Beato sinh năm 1832 ở Venice (Italy). Beato đã đi qua rất nhiều nơi như Hy Lạp, Jerusalem trước khi đưa tin về Chiến tranh Crimea. Năm 1858, ông đến Ấn Độ, Ai Cập và trải qua cuộc Chiến tranh Nha phiến lần thứ hai ở Trung Quốc. Trong ảnh là hình một phụ nữ Nhật Bản trang
 điểm trước gương, chụp năm 1865.
Beato đến Yokohama vào năm 1863. Phần lớn các bức ảnh của ông là chụp phong cảnh. Trong hình là một cửa hàng buôn bán đồ cổ.
Trước Beato, người nước ngoài bị hạn chế đến thăm Nhật Bản. Ông đã đến được những khu vực mà rất ít người phương Tây có thể đặt chân đến. Hình một cô gái Nhật Bản trong bộ trang phục mùa đông.
Beato cũng từng kinh doanh thảm, túi xách của phụ nữ cùng rất nhiều thứ khác tại Nhật Bản cho đến năm 1884.

Sau đó, Beato sống ở Miến Điện (nay là Myanmar) và được cho là đã chết ở đó vào năm 1905 hoặc 1906. Nhưng một tờ giấy chứng tử được phát hiện năm 2009 cho thấy Beato qua đời tại Florence (Italy) vào năm 1909.

Một người thợ tẩm quất làm việc tại cảng Tokyo.
Một nhóm phu khiêng kago, một loại kiệu nhỏ của Nhật Bản. Ảnh chụp năm 1865.


Thầy thuốc xem bệnh cho khách nữ. Thầy thuốc ở Nhật Bản thời kỳ này có quyền mang hai thanh kiếm và không cần bằng cấp để hành nghề.
Hình ảnh uy nghiêm của một vị quan (yakunin).

Một gian hàng giải khát với một bếp than nhỏ để pha trà và một ít đồ ăn.


Một phụ nữ ngồi trong kago và được samurai mang hai thanh kiếm tháp tùng. Ảnh chụp năm 1865.
Một nữ tu sĩ kiếm sống bằng cách khất thực.



Nhóm tướng lĩnh phục vụ cho một vị hoàng tử ở phía bắc Nhật Bản.
Vị quan trên lưng ngựa, ảnh chụp năm 1865.
Chính sách cô lập của Nhật Bản, gọi là Kaikin, cấm tiếp xúc với các nước bên ngoài, được thực thi từ năm 1641-1853 bởi chế độ Mạc phủ Tokugawa, nhưng vẫn có mối quan hệ thương mại và ngoại giao, tuy rất hạn chế với Trung Quốc, Triều Tiên, quần đảo Ryukyu (nay thuộc tỉnh Okinawa và Kagoshima) và Hà Lan.

Một ngư dân với gánh cá hồi khô và cá ngừ.

Một nhóm phụ nữ chơi các nhạc cụ truyền thống của Nhật Bản: Samisen, Tsudzumi và Taiko. Trong giai đoạn cô lập, văn hoá Nhật Bản phát triển mà không chịu sự tác động từ thế giới bên ngoài.

Người dân uống bia làm từ gạo nếp của một người bán rong.

Người hành hương lên núi Phú Sĩ trên đảo Honshu của Nhật Bản.
Các cô gái Nhật thuộc tầng lớp trung lưu.

Một phụ nữ Nhật đang mặc kimono, quấn quanh eo bằng thắt lưng obi dài.