19 tháng 4, 2017

XEM VÀ SUY NGẪM

Nhà tiên tri Nostradamus tiên đoán đáng sợ về chiến tranh Nga-Mỹ, Triều Tiên?

Nostradamus cho rằng một cuộc chiến tranh giữa hai cường quốc vĩ đại nhất thế giới sẽ diễn ra trong giai đoạn 2017-2018.
Ɲostradamus, triết gia người Pháp từ thế kỷ 16 nổi tiếng với những dự đoán chính xác về tương lɑi.

Nostradamus dự đoán về một cuộc chiến tranh giữa hai cường quốc vĩ đại nhất thế giới.
Mặc dù Ɲostradamus viết lời tiên tri vào năm 1555, nhiều người cho rằng ông đã tiên đoán được nhiều sự kiện lịch sử như 11/9, sự nổi dậу của Hitler và chiến thắng của Tổng thống Mỹ Ɗonald Trump, theo Express.
Ƭrong các tiên đoán của nhà tiên tri về năm 2017-2018, có những suу đoán khiến người ra liên tưởng đến nguу cơ xảy ra Chiến tranh thế giới thứ 3. Liệu chiến trɑnh thế giới thứ 3 có bùng nổ ở Syriɑ giữa Tổng thống Mỹ Donald Trump và Ɲga? Tờ Inquistir vừa có bài phân tích về nhận định nàу.
Theo lời tiên tri của Nostrɑdamus, sẽ có một cuộc chiến tranh giữa hai cường quốc vĩ đại nhất thế giới, tờ Ɩnquistir viết. Cuộc chiến sẽ kéo dài 27 năm và sẽ có một thời giɑn bạo lực kinh hoàng, theo lời tiên tri. Ɲgoài ra, cuộc chiến sẽ xảy ra cùng với sự xuất hiện củɑ một sao chổi.
"Chủ nghĩa khủng bố hạt nhân và thiên tai sẽ hủy hoại hành tinh của chúng ta cho đến khi một hành tinh khổng lồ tiếp cận trái đất", Ɲostradamus tiên đoán.
Cuộc chiến sẽ kéo dài 27 năm và sẽ có một thời gian bạo lực kinh hoàng, theo lời tiên tri.
Ɲhững người tin tưởng Nostradamus đã cố gắng giải nghĩɑ và phân tích lời tiên tri của ông về cuộc chiến có thể xảу ra năm 2017-2018. Cụ thể, Nostradɑmus từng viết: "Trận chiến hải quân ban đêm sẽ chiến thắng, Cháy trên những con tàu đến vùng phương Tây bị tàn phá: Mưu kế mới, con tàu lớn màu sắc, Những người bị đánh bại tức giận, và chiến thắng trong mưa bụi".
Ϲó nhiều người đã giải thích 4 câu trên. Một người nói rằng chiến trɑnh sẽ bắt đầu vào ban đêm. Sẽ có "mưa hạt nhân" cũng như nổ hạt nhân. Ƭheo trang web Tiên tri 666, liên minh do Mỹ dẫn đầu sẽ thất Ƅại trên biển. Lý do kích ngòi Thế chiến 3 có thể là hàng loạt vụ ám sát hoặc một vụ ám sát. Hạm đội hải quân, được cho là thuộc liên minh do Mỹ dẫn đầu, sẽ loại Ƅỏ sự thống trị của Mỹ trên toàn thế giới.
Ɲhững người giải nghĩa Nostradamus cũng tin rằng Ƭhế chiến 3 sẽ không phải là một cuộc chiến lớn, mà là một loạt các cuộc chiến nhỏ. Ϲó thể không chỉ có hai quốc gia đánh nhɑu, mà một số quốc gia sẽ thành lập liên minh để Ƅảo vệ lãnh thổ của mình.
Nhiều người cho rằng lời tiên tri này có liên quan đến quan hệ Nga - Mỹ.
Ƭrong khi đó, tình hình ở Syria đang trở nên rất căng thẳng, tờ Ɩnquistir nhận định. Washington đang cố gắng tìm hiểu liệu Ɲga có liên quan đến cuộc tấn công hóɑ học ở Syria mới đây hay không. Theo một quɑn chức quân đội Mỹ, Lầu Năm Góc đang kiểm trɑ xem liệu có phải một máy bay chiến đấu củɑ Nga đã ném bom bệnh viện ở Khan Sheikhoun sɑu vụ tấn công hóa học để phá hủy bằng chứng.
Ѕự căng thẳng giữa Nga và Mỹ về vấn đề Ѕyria do đó ngày một gia tăng. Tổng thống Ƭrump đã ra lệnh không kích căn cứ quân sự Ѕhayrat ở Syria vì tin rằng chiếc máу bay chịu trách nhiệm về cuộc tấn công hóɑ học xuất phát từ căn cứ đó.
Mặt khác, Ƭổng thống Nga Vladimir Putin gọi vụ tấn công Ѕyria của Mỹ là "hành động xâm lược". Ƭheo Putin, cuộc không kích đã vi phạm luật ρháp quốc tế.
Đang có một sự chiɑ rẽ mạnh trên thế giới, và điều nàу khiến người ta càng tin vào dự đoán củɑ Nostradamus về Thế chiến 3.
Lời tiên tri cho rằng Triều Tiên và Hàn Quốc sẽ hợp nhất và Kim Jong-un sẽ sang Nga.
Ɓên cạnh những tiên đoán "rợn tóc gáy" về cuộc chiến giữɑ 2 cường quốc, nhà tiên tri Nostradɑmus cũng đưa ra dự đoán về tình hình Ƭriều Tiên trong năm 2017, theo trang weƄ của Alex Noudelman.
Lời tiên tri cho rằng Ƭriều Tiên và Hàn Quốc sẽ hợp nhất và Kim Jong-un sẽ sɑng Nga.
Kể từ khi lãnh đạo Ƭriều Tiên, Kim Jong-un đã thực hiện một loạt vụ thử tên lửɑ và hạt nhân, đe dọa sử dụng chúng chống lại Mỹ và Hàn Quốc. Ƭình hình bán đảo Triều Tiên đang ngàу càng phức tạp, trong bối cảnh Mỹ và Ƭrung Quốc đều có những động thái phô trương quân sự còn Ƭriều Tiên tuyên bố "sẵn sàng chiến tranh".
http://kienthuckhoahoc.org/



Tại sao các chóp bu cộng sản Việt Nam im hơi lặng tiếng trong vụ phản kháng của dân Đông Tâm?


Tôi tin rằng trong đầu các chóp bu cộng sản Việt Nam không thể không coi vụ việc bắt nhốt cảnh sát an ninh với số lượng lên đến 38 người, dùng gạch đá xua đuổi cscđ, rào làng “kháng chiến” ở Đông Tâm là vụ “nổi loạn” nghiêm trọng nhất hiện nay. Tuy vậy, tính đến 19h ngày 19.4.2017, tức là đã trãi qua 5 ngày, mà giới chóp bu cộng sản Việt Nam vẫn im hơi lặng tiếng. Đây là một hiện tượng có thể nói là chưa từng xảy ra. Vụ việc dân Quỳnh Lưu nổi dậy năm 1956, vụ dân một xã ở huyện Triệu Sơn, tỉnh Thanh Hóa rào làng kháng chiến, vụ nổi dậy ở thôn Lác Nhuế ( mấy ông bồi bút cộng sản viết tiểu thuyết và làm kịch bản phim đổi thành “Chuyện Làng Nhô) ở Hà Nam và thậm chí là vụ nổi dậy ở tỉnh Thái Bình vào những năm 90 của thế kỷ trước, đều được báo chí ầm ầm lên án, công an, quân đội ầm ầm đưa quân đến, lãnh đạo giới chóp bu họp lên họp xuống, chỉ thị lên chỉ thị xuống, liên tục lên trên truyền thông với khuôn mặt đằng đằng sát khí để chỉ lên án, phê phán và hạ quyết tâm phải tiêu diệt “phong trào nổi loạn” cho kỳ được.
Nay ở Đồng Tâm, tính chất “nổi loạn” không hề thua kém bất kỳ một vụ “nổi loan”nào đã xảy ra trước đây. Ấy mà qua 5 ngày giới lãnh đạo chóp bu vẫn chưa hề có ai lên tiếng, chỉ dùng lực lượng an ninh bao vây, bô ráp, hù dọa dân làng và chưa có hành động đàn áp mạnh tay nào? 
Vì sao vậy?
Vì giới chóp bu Việt Nam, họ vẫn mang bản chất cộng sản, thói kiêu căng cộng sản. Họ luôn coi họ là cấp trên, luôn coi dân chỉ như bầy cừu, luôn coi dân chỉ là đối tưởng để họ sai bảo, cướp bóc. Đối thoại với dân không phải là thuộc tính, hay bản tính của họ. Họ đã bảo nhau nằm lòng rằng: “Nghe quần chúng là theo đuôi quần chúng”. Chỉ có họ mới có quyền đúng, các đối tượng khác họ không có quyền đúng.
Với bản chất đó, trong tâm thế họ, họ rất muốn đàn áp dân Mỹ Đức. Nhưng, thời thế đã thay đổi, đặc biệt là truyền thông đã cập nhật vào từng giường nằm của mỗi nhà, cộng sản chỉ còn có 3 (Trung Quốc, Việt Nam, Bắc Hàn) cô độc và đang đối diện với sự sụp đổ bất kỳ lúc nào. Họ tự biết, bất kỳ một hành động đàn áp mạnh tay nào cũng không thể bịt mắt được truyền thông. Bởi vậy, họ đang tính toán một phương án tiêu diệt nào đó để có thể bịp mắt được truyền thông, nhân dân cả nước và thế giới. Phương án phục kích bắn tỉa, cách ly, bắt cóc, phân hóa, tiêu diệt từng người dân một của cộng sản vừa khó khăn vừa không còn đắc dụng khi trên 6 ngàn ngươi dân Mỹ Đức vẫn đoàn kết một lòng phản kháng.
Hơn nữa, họ đang trong tư thế phải run sợ.
Họ run sợ cái gì? 
Họ run sợ nhiều thứ. Nhưng trước mắt là họ run sợ: 
- Họ sợ cho sự an toàn của chính bản thân, gia đình con cái và người thân của họ, không chỉ ở trước mắt mà còn ở lâu dài về sau. Hơn ai hết, chính họ biết chế độ của họ sẽ sụp đổ trong một ngày rất gần. Nhuốm thêm tội ác với dân, họ, gia đình họ sẽ nhận được quả báo thảm khốc nhãn tiền ngay tức thì. 
- Họ còn sợ cho tiền của kiếm được của họ bỗng chốc trở nên công cốc khi họ bị Luật chế tài Nhân quyền nước Mỹ (Luật mangsky) đưa tên họ vào danh sách. Họ run sợ điều này tận đáy lòng họ. Con tim họ, lương tri họ cứ như quả chuông rung lắc trong lòng họ, cản trở họ, mỗi khi họ có ý định rời bỏ tiền - quyền. Họ cầm quyền là vì tiền –quyền, chứ nào có lý tưởng gì nữa để họ bám víu, để họ dám quyết liệt dấn thân. Từ lâu, họ đã tự biết Chủ nghĩa Xã hội chỉ là một cái xác chết vô hồn, chỉ là cái lá khoai để họ núp bóng kiếm tiền - quyền mà thôi. Nói cách khác, lý tưởng của họ chỉ là lý tưởng tiền - quyền. Bởi vậy, làm gì thì làm, thân họ phải còn, tiền của của họ cũng phải còn. Đó là kim chỉ Nam là nhân cốt Mác Lenin còn có trong lòng họ.
Họ biết, khi tiếng súng giết người từ mệnh lệnh của họ vang lên, vài ba người dân lành ngã xuống, lập tức chính quyền của họ sẽ bị ngay bom đạn tên lửa của thế giới dội vào. Đội quân gìn giữ hòa bình của Liên Hiệp Quốc cũng sẽ lập tức có mặt. Một Việt Nam không cộng sản sẽ nhanh chóng có tên cùng những nước không cộng sản trong bản đồ thế giới. Số phận họ, đảng cộng sản của họ sẽ nhanh chóng kết thúc.
Đây là những lý do chính để các lãnh đạo chóp bu CSVN chưa dám lên tiếng và đặc biệt chưa dám mạnh tay đàn áp như đã từng đàn áp ở các vụ “nổi loạn” trước đây. Họ đang nhìn nhau, đùn đẩy trách nhiệm cho nhau, nhằm trách hậu họa tối đa cho họ và thân nhân của họ. Quả là thằng nào cũng sợ, cũng run và cũng khôn nên không thằng nào chịu lên tiếng, không thằng nào chịu ra lệnh đàn áp, bởi vậy mà một sự kiện nóng hầm hập như Đồng Tâm chỉ có tiếng ong ve qua lại của quan chức cấp thành phố Hà Nội. Còn họ, vẫn đang như những con chó rình mồi, đợi một một sự phân hóa nào đó trong khối kết đoàn của bà con, lúc đó họ mới họp bàn thống nhất, cùng ký tên vào một quyết định hành động tập thể để lách dao vào bụng bà con. 
Để cho dân Đồng Tâm cố kết lại với nhau như một pháo đài riêng nhân danh cộng sản chống lại cộng sản tồn tại đã 5 ngày qua là điều họ không hề muốn. Nhưng tiêu diệt dân Đồng Tâm bằng cách nào để vẹn toàn cho họ thì họ vẫn chưa nghĩ ra. Đây là lý do để cái thói “kiểu căng cộng sản” sắt máu, quen thói mạnh tay đàn áp dân lành phải hạ nhiệt trong thời điểm hiện tại.
Biết người, biết ta, trăm trận trăm thắng. Bà con Đồng Tâm hãy giữ vững ý chí phản kháng cho đến khi đạt được mục tiêu của mình mới thôi. Thời thế đang ủng hộ bà con. Tôi tin bà con sẽ giành được thắng lợi.
(Nhóm Bà Đầm Xòe)


Huy Đức - Nếu Đồng Tâm là quê hương của Tướng Chung, Tướng Hùng




Trên văn bản, người dân Đồng Tâm bị coi là những người "chiếm đất quân sự", đang "sử dụng đất quốc phòng tại sân bay Miếu Môn" (Thông báo 162/TB-UBND, ngày 16-5-2016). Rồi, hôm qua, 18-4-2017 - báo chí lạnh lùng coi họ là những người "gây rối trật tự công cộng". 

Nhưng, trên đất có dân. Dân không phải là những con số khô khốc xuất hiện trong các văn bản. Hầu hết người dân thuộc 14 hộ có đất bị lấy giao cho Viettel này đã sống ở Đồng Tâm lâu đời. Kể cả thời bị đưa vào hợp tác xã, họ vẫn liên tục an cư, canh tác trên mảnh đất ấy cho đến khi Viettel cắm bảng gọi đó là "khu đất quân sự".

Dù ngày 14-4-1980, Phó thủ tướng Đỗ Mười ký quyết định 113/TTg "duyệt cấp cho Bộ Quốc phòng (BQP) 208 hecta thuộc xã Trần Phú, Nông trường Lương Mỹ", xây dựng đợt I sân bay Miếu Môn. Nhưng, từ đó đến nay, chẳng có cái sân bay nào được xây ở đây cả. Cho tới trước khi có "Dự án", BQP "chưa hề thực hiện bồi thường, hỗ trợ cho các hộ đang sử dụng đất" ở đó và cho tới ngày 1-12-2014, cả BQP lẫn tỉnh Hà Sơn Bình trước đây, lẫn Hà Tây và Hà Nội về sau, “chưa có văn bản nào xác định ranh giới khu đất này”.

Trên thực tế, ở đây, cũng có một đơn vị quân đội, Lữ đoàn 28 (nhận bàn giao từ Bộ Tư lệnh Công binh từ năm 1989). Về mặt nội bộ thì năm 1992, Lữ 28 có tiến hành lập sơ đồ khu đất. Nhưng, mãi tới năm 2014, đơn vị này mới có văn bản gửi Sở Tài Nguyên Môi trường Hà Nội xin cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất 236,7 hecta, nhiều hơn 28,7 hecta so với diện tích mà năm 1980 Thủ tướng cấp. Ngày 27-3-2015, Bộ Tổng Tham mưu mới thu hồi 50,03 hecta đất thuộc khu này từ Lữ 28 để giao cho Viettel.

Cả về pháp lý và thực tế, phần lớn khu đất 236,7 hecta này, chưa từng được làm thủ tục hợp lệ (theo Luật Đất Đai năm 1993) và chưa từng được BQP sử dụng đúng mục đích mà quyết định 113/TTg giao. Lẽ ra, năm 2014, khi vùng này bắt đầu đô thị hóa (sau 6 năm nhập vào Hà Nội), Chính phủ nên thu hồi để cân nhắc sử dụng phần tài nguyên quốc gia đó sao cho hiệu quả nhất. Nếu "Dự án A1" mà Viettel đang tiến hành thực sự vì "mục đích quốc phòng" thì, trước hết, Chính phủ cũng nên cân nhắc chọn một chỗ trống dọc đường HCM thay vì đẩy quân đội vào thế "tranh" với dân bờ xôi, ruộng mật.
Nếu phần tài nguyên quốc gia đó được khai thác sao cho hữu ích nhất trong giai đoạn phát triển thời bình của đất nước thì, thay vì Quân đội hay các nhà kinh doanh địa ốc, trước hết, những cư dân ở đây phải được hưởng lợi từ nguồn tài nguyên đó. Gia đình họ đã chịu đựng "quy hoạch treo" 37 năm, nay, khi đất tăng giá tại sao họ lại trở thành người ngoài cuộc.

Hãy nghe câu chuyện thực dân Pháp và hãng Shell ứng xử với nông dân ở Nhà Bè hồi đầu thế kỷ (Tư liệu của nhà báo Mai Bá Kiếm (Ba Kiem Mai), hậu duệ của người trong cuộc):

Năm 1911, hãng Shell (tập đoàn Anh - Hà Lan) đến Nhà Bè đầu tư Cảng và kho chứa xăng dầu. Chính quyền Pháp thay vì đứng ra đền bù đất rồi giao cho Shell mà để cho Shell thương lượng trực tiếp với 3 chủ đất tại đây, thuê 100 mẫu, thời hạn 99 năm. Lúc bấy giờ, 3 chủ đất đang cho cả trăm tá điền thuê với mức 10 giạ lúa/1.000m2/năm). Shell đàm phán giá thuê cao gấp 5 lần, lại được lãnh tiền hàng tháng qua Cheque. 

Chủ đất rất mừng, nhưng Dân luật Giản Yếu 1883 do người Pháp áp dụng ở Nam kỳ sau khi áp đặt chế độ thuộc Pháp lên vùng đất này đã trao cho các tá điền quyền tiên mãi (được ưu tiên mua cùng giá, mà chủ đất định bán cho người khác hoặc được ưu tiên thuê cùng giá mà chủ đất định cho người khác thuê với giá cao hơn). Tuy tá điền không thuê nổi theo giá Shell thuê nhưng họ có quyền không ký giấy khước từ thuê đất. 

Không có đủ giấy khước từ của tá điền, thì chủ đất không thể ký hợp đồng với Shell. Do đó, chủ đất phải thương lượng cho tá điền được hưởng tiền thuê đất mấy năm đầu mà hãng Shell trả, để tá điền chịu ký tờ khước từ thuê đất. Bỗng nhiên, tá điền có một cục tiền, có nhiều tá điền đi vô vùng sâu mua ruộng để làm chủ. Có nhiều tá điền - như ông nội nhà báo Mai Bá Kiếm (cụ Mai Bá Điền 1885 - 1979) - vừa lãnh được một cục tiền vừa xin được vào hãng Shell làm.

14 hộ dân thuộc xã Đồng Tâm không phải là "tá điền". Có 4 hộ đã "sử dụng đất" trước khi khu vực này bị Thủ tướng giao cho BQP, phần lớn còn lại đã sử dụng đất trước khi Luật Đất Đai 1993 có hiệu lực (15-10-1993). Có một trường hợp, ông Nguyễn Văn Thúy, mua lại nhà đất của 4 hộ công nhân có nguồn gốc là "tài sản thanh lý của công ty vôi đá Miếu Môn (ngày 30-8-2001). Cho dù phần có giá trị nhất ở đây là 25 nghìn mét vuông khuôn viên, nhưng biên bản thanh lý lại chỉ ghi mấy nhà xưởng rách nát chứ không ghi đất. 

Nhưng, BQP chỉ làm việc với Chính quyền. Các chủ đất thực sự đã không được coi là chủ thể của các vòng đàm phán. Mức đền bù mà họ được ấn định là: đất ở 2,2 triệu/m2 (được công nhận tối đa 300 m2); đất vườn, ao hồ 1,54 triệu/m2 (tối đa 180m2); đất trồng cây hàng năm và cây nông nghiệp 108 nghìn đồng/m2 [Khi đền bù, Viettel có tăng mức công nhận đất ở lên gấp 5 lần]. Riêng trường hợp ông Thúy không được đền bù phần đất (25 nghìn m2).

Nếu không bị quy hoạch, cho dù nguồn gốc thế nào thì theo Luật Đất Đai hiện hành, 14 hộ nông dân này cũng sẽ được ưu tiên công nhận quyền sử dụng đất (kể cả ông Thúy rồi cũng sẽ được "thủ đắc theo thời hiệu" - ông và 4 hộ công nhân đã canh tác đất ấy 16 năm qua). 

Chưa có nhà nghiên cứu nào tìm xem, có bao nhiêu người dân Thủ Thiêm đang ở trong khu Sala; có bao nhiêu người dân Tân Thuận đang ở trong khu Phú Mỹ Hưng; bao nhiều người dân Văn Giang đang ở trong Ecopark.... Và, nếu các ông chủ Phú Mỹ Hưng, Ecopark, Sala... phải thương lượng trực tiếp với các chủ đất, có thể tiến trình xây dựng các thành phố ấy sẽ không nhanh như thế nhưng chính quyền sẽ tránh được xung đột trực tiếp với dân; các khoản chênh lệch địa tô sẽ được ăn chia giữa các nhà đầu tư và nông dân (nông dân có thể nhận tiền mặt hoặc cổ phần từ các khu đô thị này); và, lợi nhuận mà các đại gia thu được chưa chắc đã thấp hơn vì họ chia sẻ công bằng với nông dân thay vì chi không thể hạch toán được với các quan tham nhũng.

Từ đất nông nghiệp mà muốn xây nhà thì chi phí duy nhất mà con người phải bỏ ra là san lấp. Chỉ vì một quyết định hành chánh (cho đổi mục đích sử dụng) mà giá đất có thể tăng hơn 20 lần (từ 108 nghìn đồng lên 2,2 triệu đồng/m2) thì "nhóm lợi ích" và bọn tham nhũng không xâu xé "chênh lêch địa tô" mới lạ. Nhà nước có thể giữ quyền quy hoạch đất nông nghiệp để bảo đảm an ninh lương thực. Nhưng khi chuyển đổi quy hoạch, khoản "chênh lệch địa tô" đó phải thuộc về nông dân chứ không phải là các nhóm lợi ích. Nhà nước sẽ chỉ hưởng lợi nhờ giá tính thuế chuyển quyền sử dụng đất tăng lên. 

An ninh, quốc phòng là “lợi ích quốc gia” và lợi ích của 90 triệu dân, không thể chỉ có 14 hộ dân chịu thiệt. Ngay cả khi Nhà nước “trưng mua” đất của dân cho “mục đích quốc phòng” thì vẫn phải theo đúng giá thị trường. Tôi nghĩ, các nhà lãnh đạo Hà Nội và Viettel biết giá đất ở Đồng Tâm chắc chắn không phải là 2,2 triệu/m2, đừng nói là 108 nghìn vì bị quy là đất nông nghiệp. Viettel (đơn vị chi tiền đền bù) nên đàm phán lại với dân nếu dứt khoát cần đất ở đó. BQP và Hà Nội nếu muốn sử dụng tiếp gần 180 hecta còn lại thì cũng nên đàm phán với dân theo nguyên tắc này. 

Cả Tướng Chung lẫn Tướng Hùng và các vị trong Thường vụ Hà Nội nên bình tâm. Chỉ cần đặt tình huống, 14 hộ bị thu hồi đất ở Đồng Tâm không phải là gia đình ông Căng, ông Tứ, ông Toán, bà Nguyệt, ông Thùy... mà là nhà mình thì sao. Cụ Kình cũng từng là lãnh đạo địa phương như quý vị đấy thôi. Đừng nghĩ quý vị sẽ là ngoại lệ khi các khoản "chênh lệch địa tô" được các thế hệ đi sau mang ra chia chác. 

Huy Đức

(FB Trương Huy San)



Cảnh sát cơ động bị dân bắt giữ giam ở nhà văn hoá xã Đồng Tâm, Hà Nội.
Tính từ ngày 6 tháng 4, 2016 đến nay đã tròn một năm kể từ ngày Công ty Formosa Hà Tĩnh xã thải chất độc hại tàn phá môi trường biển Việt Nam. Nhưng cho tới nay nhà cầm quyền CSVN vẫn không thừa nhận đó là một thảm họa của đất nước mà chỉ là “sự cố” môi trường và nay đã… được khắc phục tự nhiên.
Trong khi đó hàng trăm ngàn ngư dân Miền Trung là những người trực tiếp gánh chịu nhiều thiệt hại nhất nên không có gì lạ khi họ phải gồng mình trong mưa nắng đi đòi công lý và quyền sống cho con cháu mình. Những cuộc tuần hành hàng ngàn người trong thời gian qua thể hiện quyết tâm không gì lay chuyển nổi nguyện vọng bảo vệ quyền lợi chính đáng của chính mình và chấm dứt sự hiện diện của công ty Formosa. Họ phải đối đầu với một lực lượng công an, an ninh hung bạo chưa từng thấy và dù tranh đấu ôn hòa họ vẫn phải chịu đổ máu dưới những ngón đòn dùi cui, roi điện.
Mới đây nhất, vào ngày 3 tháng 4, hàng trăm người dân đã mang theo lưới và dụng cụ đánh cá kéo ra tổ chức một cuộc biểu tình chặn Quốc lộ 1 giữa phường Kỳ Phương và xã Kỳ Nam thuộc thị xã Kỳ Anh. Mục đích duy nhất của ngư dân là đòi hỏi được bồi thường thỏa đáng và chính quyền phải chấm dứt thái độ lập lờ cũng như đòi công ty Formosa phải chấm dứt hoạt động đầu độc môi trường. Cùng ngày, hàng ngàn người dân 2 xã Thạch Kim và Thạch Bằng đã tràn vào trụ sở Ủy ban nhân dân huyện Lộc Hà. Cuộc tuần hành nổ ra khi công an xã đánh đập và nổ súng vào dân đêm hôm trước.
Hai cuộc biểu tình diễn ra hôm 3/4/2017 đã đặt chính quyền địa phương vào thế bị động.
Hai cuộc biểu tình ấy thực sự đã làm cho lực lượng an ninh vất vả đối phó khi khả năng người biểu tình có thể tràn chiếm một ủy ban huyện diễn ra suốt nhiều giờ, đặt chính quyền huyện Lộc Hà trong thế bị động. Trong thế bị động này, thay vì đưa ra những chính sách đối thoại mềm dẻo với dân chúng, bộ máy an ninh đã tung ra những đối sách mang tính thách đố người dân.
Thứ nhất là vào ngày 10 tháng 4, Bộ trưởng công an Tô Lâm, tung ra chỉ thị cấp tốc chỉ đạo Công an các địa phương từ nay phải tích cực hơn nữa trong việc “phòng ngừa, phát hiện và ngăn chặn” những sự kiện tương tự.
Thứ hai là ngày 12 tháng 4, Thượng tá Trần Hải Trung, thủ trưởng cơ quan cảnh sát điều tra – Công an Hà Tĩnh, tung ra quyết định mang số 18/CSĐT-PC44, khởi tố vụ án hình sự “Gây rối trật tự công cộng và bắt giữ người trái pháp luật” xảy ra tại xã Thạch Bằng, huyện Lộc Hà vào ngày 3 tháng 4.
Cả hai quyết định của ông Tô Lâm mang tính trung ương và ông Trần Hải Trung mang tính địa phương đều có chung một tham vọng là “sẵn sàng đối đầu và triệt hạ” những phản ứng bất bình của người dân như từ trước đến nay, chứ không chấp nhận đối thoại như Chủ tịch ủy ban nhân dân Huyện Lộc Hà đã tuyên bố khi đối chất trước 2 ngàn người dân hôm mồng 3 tháng 4.
Cả hai quyết định nói trên cho thấy là lực lượng công an CSVN đã không học được gì từ những phản ứng bất mãn rất chính đáng của người dân suốt một năm qua về vụ Formosa mà họ chỉ đơn thuần coi đó là “phản động” vì không chịu nghe lời đảng và nhà nước.
Rõ ràng là qua cuộc biểu tình chặn Quốc lộ 1 giữa phường Kỳ Phương và xã Kỳ Nam thuộc thị xã Kỳ Anh và hơn 2 ngàn dân chúng xã Thạch Kim và Thạch Bằng tràn vào trụ sở huyện Lộc Hà đã vượt quá giới hạn chịu đựng của người dân về những hứa hẹn đền bù, kể cả những tuyên bố “biển đã sạch” của nhà cầm quyền CSVN.
Nói cách khác, bộ máy công an nói riêng và tập thể lãnh đạo các cấp của đảng CSVN vẫn còn ngủ mơ để tin rằng bạo lực sẽ đè bẹp mọi phản ứng chống đối của người dân. Họ không học gì bài học Đông Âu, Bắc Phi và mới đây nhất là tại Venezula, vẫn tiếp tục sống trong não trạng “đảng là thần thánh và nhân dân chỉ là những con thiu thân” trong thời đại mạng xã hội.
Qua hai biến cố nói trên, những ai chờ đợi sự “biết điều” để đối thoại với dân của lãnh đạo CSVN nên suy nghĩ lại: Chỉ có sự đoàn kết và số đông của tập thể mới làm cho chế độ độc tài rúng động.
Chính số đông không chỉ nói lên sự đoàn kết và đồng lòng của các nạn nhân mà còn là vũ khí sắc bén khuất phục kẻ thù phải từ bỏ mọi thủ đoạn chống đỡ, chấp nhận đối thoại với người dân.
Bài học hiện đang xảy ra sau biến cố Lộc Hà, tuy không liên hệ gì đến thảm họa Formosa nhưng cho thấy là sự đồng tâm phản kháng quyết liệt của bà con nông dân xã Đồng Tâm, Huyện Mỹ Đức, Hà Nội khi thấy rõ sự tráo trở của chính quyền trong việc đền bù.
Việc bắt giữ gần 40 công an để buộc chính quyền thành phố Hà Nội phải trả tự do cho 15 công dân xã Đồng Tâm bị công an bắt cóc hôm 15 tháng 4, đã cho thấy sức mạnh của số đông.
Nói tóm lại, qua hơn 1 năm biến động của thảm họa Formosa, lãnh đạo đảng CSVN vẫn không thay đổi bản chất tráo trở vì họ nghĩ rằng bộ máy công an dư khả năng trấn áp. Nhưng biến cố Lộc Hà và gần đây nhất là vụ Đồng Tâm cho chúng ta tin rằng chính sự đoàn kết và số đông đã và đang buộc lãnh đạo CSVN phải chọn giữa đối đầu hay đối thoại để sớm chấm dứt những thảm kịch của đất nước đã kéo dài quá lâu.

Phạm Nhật Bình

(CTM)

18 tháng 4, 2017

Bộ ảnh Nude tuyệt đỉnh của David Dubnitskiy
Tất cả những gì chúng ta biết về nhiếp ảnh gia David Dubnitskiy có những tác phẩm Nhiếp ảnh được lan truyền trên Internet, ông đến từ Dnipropetrovsk - Ukraine... Nghệ sĩ tài năng này hoạt động như một Nhiếp ảnh gia tự do và đã có hơn 40K + người theo dõi trên tiểu sử 500px của mình. Chúng ta có thể thấy từ các Bộ sưu tập của anh trên trang Web của anh, anh thích chụp ảnh cho người phụ nữ trần truồng hoặc gợi cảm, gây ra sự ngưỡng mộ và phấn khích cùng lúc với sự gợi cảm của quan điểm về đường nét hình thể người phụ nữ..."
















































Theo blog Tôi thich đọc





Thứ Hai, 17 tháng 4, 2017

Chủ tịch Hà Nội : Liệu tôi xuống thì dân có bắt tôi không ?


Ảnh: FB Lương Ngọc Huỳnh. Không thấy chú thích, có lẽ là các con tin ở nhà văn hóa thôn Đồng Tâm?

(FB Lương Ngọc Huỳnh) Năm 1980 nhà nước sử dụng đất Đồng Tâm làm sân bay quốc phòng. Người dân ở đây nói rằng lúc bấy giờ nhà nước lấy cột mốc 29 làm địa giới cho sân bay. Nhưng sau đó Huyện và Xã đã lấy thêm đất của dân để cho thuê vào những mục đích khác. Báo Vietnamnet đã đề cập đến vấn đề này từ năm 2014. Cũng từ đây người dân và chính quyền địa phương luôn mâu thuẫn và đã có nhiều lần dân đi kiện các quan chức địa phương.

Ông Lê Đình Kình là người đại diện cho dân nói lên tiếng nói của mình. Năm nay ông đã 82 tuổi và có 60 năm tuổi đảng.

Gần đây có thông tin rằng Viettel đã thuê đất địa phương với số tiền khá lớn, nhưng địa phương lại không minh bạch trong chuyện này...?!

Tiếp tục sự kiện, vào lúc 9h sáng ngày 15-04-2017 chính quyền địa phương tiếp tục cưỡng chế đất mà địa phương gọi là đất quốc phòng, do vậy ông Kình cùng một số người dân được mời đi ra bãi để chỉ nơi cắm mốc.

Trên đường đi cán bộ địa phương hỏi ông: "Bãi có rộng không?" Ông nói: "Rộng" - "Vậy mời bác lên xe đi cho nhanh". Ông Kình không đi xe mà thích đi bộ. Khi mọi người đến cột mốc số 15 thì không hiểu vì lý do gì tự nhiên cảnh sát cho nổ lựu đạn khói và bắt ông Kình. Hai bên giằng co và cuối cùng họ đã quật ngã ông Kình xuống đất, lúc này ông Kình kêu lên: "Ối giời ơi tôi bị đau tay!" Rồi sau đó cán bộ vẫn bắt ông và đẩy lên xe chạy đi.

Các thanh niên làng, trong đó có anh Công con trai của ông Kình và cháu Y(Uy) con của anh Công lấy xe máy đuổi theo xe ô tô của công an. Đến gần thị trấn Chúc Sơn thì có người trên xe công an hô lên rằng "Bọn cướp người". Dân ở Chúc Sơn tưởng cướp liền xông ra hỗ trợ công an đánh nhóm thanh niên chạy theo xe. Việc xô xát này khiến cháu Y(Uy) bị thương. Sau đó công an đã bắt tất cả là 9 người đưa về trụ sở thành phố.

Thấy vậy dân quay về làng và củng cố lực lượng, lúc đó vào khoảng 11h trưa. Có một xe cảnh sát cơ động chạy về làng để trấn an dân. Một anh công an hỏi dân rằng: " Các anh chị đến đây để làm gì?" Dân hỏi lại: " Vậy các anh đến đây để làm gì?" Anh công an trả lời: " Không cần biết" do vậy dân đáp lại: " Vậy thì anh cũng không cần biết chúng tôi đến đây để làm gì"! 

Lời qua tiếng lại, bắt đầu mâu thuẫn xảy ra. Công an cầm loa yêu cầu dân giải tán, còn dân thì đòi thả người... Cuối cùng một màn ẩu đả bằng gạch đá nhanh chóng diễn ra. Người dân vây bắt được 29 cảnh sát. Một lát sau lại bắt được thêm hai cảnh sát nấp ở gậm giường, thế là con số lên 31 người. Tất cả được đưa đến nhà văn hóa thôn Đồng Tâm giam giữ ở đó. 

Vì việc này mà công an huy động chi viện thêm lực lượng đến hàng trăm cảnh sát về địa phương. Tất cả những ai vào đàm phán, hòa giải kể cả nhà báo... đều bị bắt nhốt tiếp. Đến hôm qua theo chị Nhung, con gái ông Kình nói rằng tổng số là 38 người.

Mọi đàm phán đều đổ vỡ. Chị Nhung mang bánh mì, giò, ngô, cơm để nuôi những con tin bị nhốt. Bức xúc trước việc làm của chính quyền địa phương và cảnh sát, người dân đã ra tượng Bác Hồ trước nhà văn hóa thắp hương và thề chiến đấu đến cùng! Đồng thời mua xăng chất xung quanh nhà văn hóa và gài kíp mìn để gây áp lực con tin, với mục đích đòi chính quyền thả vô điều kiện những người bị bắt.

Sáng ngày 16-4 chị Nhung vẫn mang đồ ăn cho con tin, trưa chị vẫn mang cơm cho mọi người ăn. 15h chiều chủ tịch Thành Phố Nguyễn Đức Chung gọi điện cho chị Nhung yêu cầu người dân thả con tin.

Tôi cũng đã gọi điện cho lãnh đạo có trách nhiệm cao nhất đề nghị nghĩ phương án giải tỏa con tin và giải đáp cho dân, đồng thời kết hợp với một số anh em an ninh nắm bắt tình hình. Mọi việc tưởng chừng là dễ khi các báo cáo đến với những lãnh đạo cao nhất kể cả Bộ Công an.

Trước tình hình căng thẳng có thể cháy nổ bất kỳ lúc nào, lúc 15h30 tôi điện cho chị Nhung giải thích và đề nghị dân bỏ hết xăng và kíp mìn ra khỏi khu vực nhà văn hóa, để đề phòng bọn xấu lợi dụng bắn súng laser làm cháy nổ. Ngay sau đó toàn bộ số xăng đã được bỏ ra an toàn.

Các cuộc điện thoại liên tục từ chiều đến đêm giữa hai bên để tìm phương án tốt nhất. Tôi đã đề xuất nên có một lãnh đạo cấp cao, có đủ uy tín với dân xuống hiện trường để đàm phán. Hai bên cùng thả người để sớm giải tỏa phức tạp, sau đó ai sai ai đúng thì căn cứ vào điều tra và áp dụng luật pháp để trừng trị công bằng, bất kể là cán bộ hay dân.

Khi mọi đàm phán không đạt được thì người dân dùng cây gỗ và đá hộc mang ra chắn đường vào làng. Phía công an và chính quyền cũng cắt mạng và phá sóng khu vực xảy ra sự cố. Tuy nhiên mạng di động vẫn có lúc gọi được, riêng máy của chị Nhung tôi vẫn liên lạc thông suốt không có dấu hiệu bị nghẽn mạng. Chiều hôm qua 16-4 chị Nhung mang đồ ăn cho con tin thì đã bị mọi người chửi, và nói ý rằng không phải cho chúng nó ăn.

Đến đêm hôm qua 16-4 chủ tịch thành phố sau khi đàm phán với chị Nhung đã thả anh Công với anh Ba để cho về làng và yêu cầu người dân thả con tin. Chị Nhung cũng hy vọng dân làng sẽ thả con tin. Nhưng sau đó chị Nhung có điện cho tôi báo rằng, người dân Đồng Tâm theo dõi và đếm được 14 xe cảnh sát đi về qua Chúc Sơn hướng vào Đồng Tâm, trong đó có 11 xe chở cảnh sát và 3 xe thùng để bắt người!
Thế là mọi việc lại cực kỳ căng thẳng. Khi hai người này về đến làng, nói rằng nên thả bớt con tin thì dân làng đã nổi nóng và đánh kẻng báo động lúc 23h30p. Sau đó đã bắt trói anh Công và anh Ba mang đi nhốt ở chỗ khác.

Sáng nay 17-4 chị Nhung vẫn mang bánh mì, giò và ngô luộc cho mọi người ăn bình thường. Buổi sáng nay chủ tịch thành phố có liên lạc với chị Nhung và hỏi: "Liệu tôi xuống thì dân có bắt tôi không?" Chị Nhung nói chị sẽ ra đón, và đảm bảo là dân không dám bắt.

Trước 11h trưa nay chủ tịch thành phố gọi cho chị Nhung nói sẽ thả nốt số người còn lại. Duy chỉ có ông Kình chưa về được, là do ông bị rạn xương hông và nghi gãy tay, nên phải đưa vào viện Việt Đức chụp phim điều trị - có thể phải mổ. Chủ tịch cũng nói đã huy động các bác sĩ giỏi nhất điều trị cho ông Kình.

Hiện tại chị Nhung đã liên hệ được với cháu Y(Uy) và cháu nói hôm kia cháu bị đánh gần chết và rất đau, bây giờ đau toàn thân.

Sau 13h chị Nhung có liên lạc với chủ tịch thành phố và chủ tịch có nói: nếu dân đồng ý thả hết con tin thì chủ tịch sẽ cho chị Nhung và người nhà ra gặp ông Kình ở bệnh viện, còn nếu không thả người thì đừng ra vô ích.

Trưa nay chị Nhung vào cho mọi người ăn thì đếm lại có 36 người bị nhốt, chị nói có thể hôm qua chị đếm nhầm.

Nguyện vọng của dân Đồng Tâm là thành phố đưa ông Kình về cho bà con nhìn thấy để an tâm và dân sẽ thả con tin. Còn bệnh của ông Kình thì gia đình sẽ đưa đi viện điều trị, không phiền đến Nhà nước. Hiện nay người dân Đồng Tâm quấn cờ quanh người, và thề chết nếu không thả ông Kình, vì dân nói dân chỉ tin ông Kình thôi.

Vụ việc chỉ có vậy mà đến nay hai bên vẫn chưa giải quyết được dứt điểm, gây cho nhiều người hoang mang và lo lắng. Theo tôi, nếu ông Kình có thể di chuyển được trên xe cứu thương thì đưa ông Kình về, để giải quyết ngay mâu thuẫn và giải phóng con tin càng nhanh càng tốt.

Các cụ nói: "Không có lửa làm sao có khói?". Cho nên ta phải nhìn nhận từ hai phía, tại sao chính quyền địa phương lại để cho dân bức xúc đến như vậy? Khi xảy ra sự việc thì chính quyền xã bỏ trốn, người dân đã tiếp quản ủy ban và sử dụng loa công cộng để thông báo tin tức trong thôn. Hiện tại theo chị Nhung nói là chỉ còn một mình cô bí thư xã ở nhà, đóng cửa kín không ra ngoài!

Vậy cán bộ và dân đến nỗi nào mà phải lìa mặt nhau như thế, thì làm sao còn đủ tư cách lãnh đạo nhân dân, và ai nghe? Thật là "Dễ trăm lần không dân vẫn chịu, khó vạn lần dân liệu vẫn xong" là thế đấy!

Hà Nội 17-04-2017
Võ sư.Gs-Vs LƯƠNG NGỌC HUỲNH
(Tựa gốc : « Chuyện ở Đồng Tâm », Thụy My đặt lại tựa)