7 tháng 12, 2016

NGUYỄN BÍNH – NHÀ THƠ HIỆN ĐẠI

Tiểu luận của Trần Mạnh Hảo

( Nhân kỷ niệm 30 năm ngày mất của nhà thơ Nguyễn Bính 20-1-1996)

Nhân một buổi hội thảo thơ 1932-1945, một độc giả hỏi : “ Nếu cần phải chọn một câu thơ hay nhất để đại diện cho Thơ Mới ( thơ tiền chiến) , ông sẽ chọn câu thơ của ai ?”. Không do dự, tôi trả lời : “ Tôi xin chọn câu lục bát : “ Anh đi đấy, anh về đâu / Cánh buồm nâu cánh buồm nâu cánh buồm !” của Nguyễn Bính”. Lại hỏi : “nếu phải chọn một bài cho nền thơ ấy, ông chọn bài nào ?”. Trả lời : “ Tôi chọn bài Tống biệt hành của Thâm Tâm”. Lại hỏi : “nếu phải chọn một tập hay nhất của nền thơ ấy, ông chọn tập nào?” . Trả lời : “Tôi chọn tập “ Lửa thiêng” của nhà thơ quê Hà Tĩnh Huy Cận”. Lại hỏi : “nếu phải chọn một đời thơ tiêu biểu nhất của nền thơ ấy, ông chọn ai ?”. Tôi trả lời : “ Tôi chọn Nguyễn Bính !”.

Vâng, Nguyễn Bính, nhà thơ bị giời đầy : “ Mình tôi giời bắt làm thi sĩ !” Câu thơ ông viết từ những năm đầu của thập kỷ 40 đã vận vào ông : “Chung lưng làm một chuyến đi đầy”. Thậm chí ông còn nhắc con gái sau này : “Nhất kiêng đừng lấy chồng thi sĩ / Nghèo lắm con ơi bạc lắm con”.

Có lẽ, trong thơ tiền chiến, Hàn Mặc tử và Nguyễn Bính là hai nhà thơ có số phận ít được vận may chiếu cố. Hàn Mặc tử bị trăng hành. Còn Nguyễn Bính bị con bướm Trang Chu hành tới bến. Nếu Thế Lữ được biểu tượng thơ là con hổ, Lưu Trọng Lư là con nai, Chế Lan Viên là con ma Hời, Xuân Diệu là con chim ngứa cổ hót chơi…thì con bướm là biểu tượng cho thơ Nguyễn Bính :

“ Có ai điên dại như tôi nhỉ
Nuôi bướm làm con để nhớ người”

Hay :

“ Hồn trinh còn ở trần gian
Nhập về bướm trắng mà sang bên này”…

Trong thơ ông, bươm bướm bay nhiều quá, rượu và hoa nhiều quá, nhiều quá những cô gái đẹp chưa chồng. Nhưng bướm đã bay đi, rượu đã nhạt, hoa đã tàn, trinh nữ đã theo chồng hoặc đã chết, chỉ còn mình nhà thơ ngồi lại với phũ phàng và điên đảo :

“Mưa chiều nắng sớm người ta bảo
Cả đến ông giời cũng đổi thay” ( Giời mưa ở Huế)

Tháng chạp năm Nhâm Ngọ 1942, khi mới 24 tuổi, Nguyễn Bính đã viết được những câu thơ hay đến kinh hãi về nỗi buồn, nỗi cô đơn của kẻ lạc loài, của nỗi oán hận suồng sã phải thất tình thay cho con ong cái bướm :

“Uống say cười vỡ ba căn gác 
Ném cái chung tình xuống đáy sông” ( Xuân tha hương)

Cùng “cái chung tình” ấy, nhà thơ hầu như đã ném tuổi trẻ mình xuống đáy sông của định mệnh, theo kiểu Thúy Kiều ném 15 năm lưu lạc xuống đáy Tiền Đường .

Nguyễn Bính mồ côi mẹ từ tấm bé. Ta hiểu vì sao nỗi bơ vơ ám ảnh suốt đời ông. Ta hiểu ngay từ lúc mới 13 tuổi, làm bài thơ đầu, ông đã thèm yêu, thèm sống, thèm khát ràng buộc với tất cả và chia tay tất cả. Ông đã vịn vào chuồn chuồn bươm bướm tập đi như vịn chính vào niềm hư vô của kiếp người. Theo Hoài Thanh, Nguyễn Bính chưa hề được đến trường ! ( Giống văn hào M. Goocki của Nga ?). Ông tự học theo người cha và người cậu. Thầy của ông là chim muông cỏ rả làng Thiện Vịnh xa xôi. Tuy nhiên, mọi thứ nào thay thế được mẹ ông.

Nguyễn Bính mồ côi mẹ nên đã mồ côi cả đất trời. Hình như ông đã lớn lên bằng cảm giác của Trần Tử Ngang - người đi dọc thơ Đường : “ Tiền bất kiến cổ nhân / Hậu bất kiến lai giả …( Trước không thấy người trước / Sau chẳng thấy người sau). Cảm giác ngồi một mình bơ vơ trên trái đất của Trần tiên sinh xưa không chỉ được Nguyễn Bính chia xẻ, mà đã thành phận số đời ông. Năm 1937, khi mới 19 tuổi, nhà thơ đã viết một bài thơ tuyệt vời “ Những bóng người trên sân ga” với tận cùng cô đơn kiếp người hay đến mức không còn có thể hay hơn nữa :

“ Chân bước hững hờ theo bóng lẻ
Một mình làm cả cuộc phân ly”

Câu thơ viết ra gần 60 năm rồi, đã sống và chết theo bao lớp người, theo bao trang giấy, qua bao nhiêu trào lưu hiện thực siêu thực, hiện sinh rồi cấu trúc, có vần với không vần, lạ thay, chưa có một ai nói về nỗi cô đơn kiếp người hay bằng câu thơ này của thần thơ Nguyễn Bính ? Hóa ra, cái hình ảnh giản dị và xúc động tận cùng kia, cái dáng người một mình đưa tiễn bóng mình kia, cho đến muôn đời vẫn cứ còn mới mãi, thấm thía và rung cảm mãi.

Nguyễn Bính với cảm quan thiên phú, một trực giác của thảo mộc chim muông, đã biết cách tiễn mình đi vào thi ca bằng lối đi của con bướm dưới gốc hòe Trang tử ! Cái dáng “Chân bước hững hờ theo bóng lẻ” kia không biết mình đang tiễn bóng hay bóng đang tiễn mình ? Với triết học bản thể, câu thơ “ một mình làm cả cuộc phân ly” không chỉ là biểu tượng sinh động, kỳ vĩ, mà còn là một khơi gợi, một phát hiện tâm linh trong hình trình nhập thể nhân loại. Chúng tôi tin rằng, câu thơ này của Nguyễn Bính còn theo ta tới cuối cuộc đời, đến nơi ta chia ly chính bản thân mình để vào vô tận.Viết được những câu thơ có thể sánh với bất cứ thơ Tây Tầu nào hay nhất, ai bảo thơ Nguyễn Bính không hiện đại ?

Thế mà từ năm 1941, năm ra đời cuốn “Thi nhân Việt Nam”của Hoài Thanh, đã có khá nhiều bài viết, nhiều khảo luận về thơ, khi nói về Nguyễn Bính, đều ăn theo lối kết luận phiến diện của Hoài Thanh Hoài Chân cho Nguyễn Bính là thơ nhà quê, chân quê, đồng quê, quê mùa…

Nói về Nguyễn Bính theo trường phái Hoài Thanh mới chỉ nhìn nhà thơ ở phần nổi, phần xác chữ nghĩa mà chưa đủ tầm đi sâu vào hồn thơ rất cổ điển, lại rất hiện đại của Nguyễn Bính làng Thiện Vịnh, huyện Vụ Bản, Nam Định kia ( huyện Vụ Bản còn là quê hương của một thiên tài thi nhạc khác đồng thời với Nguyễn Bính là Văn Cao)

Nguyễn Bính đi tận cùng dân tộc để thành hiện đại : thơ ông phần xác còn mang nâu sồng ca dao nhưng phần hồn đã vươn tới cõi hiện đại vô cùng nhân loại vậy ! Chúng tôi không muốn nói đến “chủ nghĩa hiện đại” phương Tây mà Việt Nam hầu như không có, nên không coi tính hiện đại của thơ chỉ lụy vào con chữ, vào cái bí hiểm cung quăng không thể hiểu, vào cái siêu thực nằm ngoài cảm nhận, mà chỉ đánh giá thơ qua cái sự hay, sự xúc cảm của nó, của nghĩa bóng thơ luôn cất cánh từ nghĩa đen như những câu thơ hay của thi hào Nguyễn Bính mà thôi !

Cho nên, với chúng tôi, hiện đại hay không hiện đại cốt ở hồn thơ, ở nỗi cảm nỗi hay của nó mà thôi. Những câu ca dao và thơ cổ hay nhất của văn học cha ông ta ai bảo không hiện đại nào ? “Gió đưa cây cải về trời / Rau răm ở lại chịu lời đắng cay” của ca dao hiện đại quá đi chứ ? “ Có thì có tự mảy may / Không thì cả thế gian này cũng không” của thơ Lý Trần hiện đại quá đi chứ ? “ Cái quay búng sẵn trên trời / Mờ mờ nhân ảnh như người đi đêm” của Ôn Như hầu hiện đại quá đi chứ ? “ Bắt phong trần phải phong trần / Cho thanh cao mới được phần thanh cao” của Nguyễn Du hiện đại quá đi chứ ? “ Hoa thì hay héo cỏ thường tươi” của Nguyễn Trãi hiện đại quá đi chứ ? “ Hồn cô cát bụi kinh thành / Đa đoan vó ngựa chung tình bánh xe” của Nguyễn Bính hiện đại quá đi chứ ?

Hầu hết thơ Nguyễn Bính dưới cái vỏ chân quê giản dị hiền lành như ca dao, nhưng giấu ẩn sức nghĩ, sức cảm, sức gợi vô cùng tận, hiện đại vì nó hay ở mọi lúc mọi thời. Viết về cái đẹp của sự trống vắng, gợi ra, vẽ ra được cái vẻ tôn giáo của hư vô tồn tại ngay trong lòng cái hữu hạn, phỏng có nhà thơ tiền chiến qua mặt được câu thơ này của Nguyễn Bính :

“Giếng thơi mưa ngập nước tràn 
Ba gian đầy cả ba gian nắng chiều”

Nỗi trống vắng vô chủ của ba gian nhà trong câu thơ, đã được xúc cảm đẩy từ cái cụ thể thành cái vô biên : nỗi trống vắng và vô chủ của đất trời. Mượn nỗi hoang vu bé mọn của nắng chiều trong căn nhà nhỏ để tả nỗi hoang vu vũ trụ, cũng là nỗi hoang vu muôn thuở hồn người, lục bát Nguyễn Bính hiện đại lắm ru !
Khi Nguyễn Bính tả nỗi cô đơn đến rêu mốc bí mật của kinh thành Huế, cũng để nói vế vẻ huy hoàng tàn phai, hay chính là hồn suông thi nhân mượn cả hoàng thành mà hiu quạnh :

“Thâm u một giải hoàng thành 
Đình suông con én không đành bay đi” ( Vài nét Huế)

Con én tân thời không nỡ bỏ cái hoang phế hoàng thành bay đi hay chính là cái níu kéo của hiện tại với quá khứ ? Cái chấm én mọc lên như một cái mầm, cái chồi của lẻ loi, khiến vẻ tàn phai càng tàn phai hơn nữa. Ngoảnh lại cố đô, con én thi ca mà Nguyễn Bính đính lên từ độ ấy, vẫn không đành đoạn bay đi, như thể loài chim thơ ấy vẫn còn là tình nhân bao thời đại đã đi qua !

Trí tuệ thơ Nguyễn Bính là trí tuệ sương mù, của hoa bướm của lửng lơ mây khói. Chất sang trọng hàn lâm giấu trong lục bát nâu sồng Nguyễn Bính như hồn sen giấu trong bùn, ghé mắt vào ta sẽ thấy hoa sen :

“ Hồn anh như hoa cỏ may
Một chiều cả gió bám đầy áo em”

“ Buồng hương bóng bóng mình mình
Gió hiu hiu hắt qua mành mành hoa”

Bên cạnh những bài lục bát nổi tiếng : “Tương tư”, “Lỡ bước sang ngang”, “Người hàng xóm”…ông còn những bài lục bát hiện đại khác : “”Lửa đò”, “ Vũng nước”, “ Qua nhà” và “Thời trước”…
Khi đánh giá thơ tiền chiến nói chung và Nguyễn Bính nói chung, người ta đã thừa nhận sự vượt trội của thơ lục bát Nguyễn Bính nhưng chưa thấy trong thể thơ bảy tám chữ, Nguyễn Bính cũng chẳng kém cạnh bất cứ thi nhân hàng đầu nào cùng thời với ông.Trong thể loại mượn cảnh tả tình, Nguyễn Bính đã có bài thơ vào hàng tuyệt tác là bài “Xuân về” có thể đứng ngang hàng với các bài hay nhất của Hàn Mặc tử và Huy Cận. Về thể hành, bài thơ “Hành phương Nam” của ông không hề hổ thẹn đứng bên cạnh bài tuyệt bút “Tống biệt hành” của Thâm Tâm. Viết về đất thần kinh xứ Huế, xưa nay chưa thấy bài nào hay bằng bài “Xóm Ngự viên” của Nguyễn Bính ? Ông đã làm sống lại thời vang bóng bằng câu thơ hay đến ma quái :

“ Sớm đào, trưa lý, đêm hồng phấn
Tuyết Hạnh, Sương Quỳnh, máu Đỗ Quyên”
Hai câu này có thể ngang với câu vi diệu của Xuân Diệu :

“Vì nghe nương tử trong câu hát
Đã chết đêm rằm theo nước xanh” ( Nguyệt Cầm)

Hãy đọc lại hồn thơ bi hùng ngang trời lệch đất Nguyễn Bính như “ Giời mưa ở Huế”, “Xuân tha hương”, “Oan nghiệt”…ta thả mình vào nỗi quằn quại như mất cả hình hài, đau thương dữ dội và đồng bóng, để chia xẻ với nỗi vong thân, vong quốc của lớp thanh niên trước 1945. Những bài thơ “ Cô hái mơ”, “Trường huyện”, “ Hoa và rượu”…là những bài thơ đẹp nhất thơ tiền chiến của Nguyễn Bính. Đâu đây ta nghe có hơi Huy Cận trong hồn thơ “ một trời quan tái” Nguyễn Bính :

“ Chênh vênh bóng ngả sầu lau lách
Chiều ngái hương rừng lối nhạt son”

Cái hơi Đường thi từ Huy Cận đi lạc vào Nguyễn Bính rất sang trọng, quý phái : “ Áo bào nguyệt bạch ngựa kim ô” hay đấy, siêu đấy nhưng không phải mạch chính của thơ ông. Cái hơi, cái hồn, cái vía Nguyễn Bính là ở những câu thơ rất Việt rất hay như :

“ Một con diều giấy không ăn gió
Õng ẹo chao mình xuống vệ đê”

Có hàng trăm người viết về tơ liễu từ thơ Đường đến Nguyễn Du, nhưng chưa ai hay bằng Nguyễn Bính tả liễu :

“Chiều về chầm chậm trong hiu quạnh
Tơ liễu theo nhau chảy xuống hồ”

Chỉ bằng từ “chảy”, Nguyễn Bính không chỉ hiện đại hóa thơ mình, ông còn làm mới cả hồn tơ liễu nghìn năm. Nguyễn Bính làm thơ rất bản năng, thậm chí như vô thức. Số lượng câu thơ hay của ông nhiều hơn bất cứ nhà thơ tiền chiến nào khác. Những câu thơ bất ngờ, hiện đại tới cùng này ai bảo Nguyễn Bính không mới :

“ Ở đây vô số những trời xanh”

Lối viết này Tây hơn cả Tây !

Hoặc quá ngạc nhiên khi ta đọc :

“ Xe ngựa chiều nay ngập thị thành
Chiều nay nàng bắt được trời xanh”

Hay :

“ Giời mờ ngao ngán một loài mây”

Xin lỗi, nếu ai trích được một câu của trường phái “tân con cóc” “ tân siêu thực” của Việt Nam hay ngang những câu này của Nguyễn Bính, tôi xin thưởng ba vạn chín nghìn con kiến,một trăm con voi !

Trong dòng thơ tiền chiến, chúng tôi bao giờ cũng biết cách tôn kính Thế Lữ, ngả mũ trước Xuân Diệu, thán phục Huy Cận, kinh ngạc trước Hàn Mặc tử, mơ mộng sầu thương cùng Lưu Trọng Lư, Hồ Dếnh…Nhưng chúng tôi bao giờ cũng dành cho Nguyễn Bính trọn niềm yêu mến, không chỉ là tấm lòng hậu sinh với bậc tiền bối, mà còn vì tình yêu của độc giả mấy chục năm trời với thơ ông.

Chỉ tính gần chục năm lại đây ( năm 1995khi
tác giả viết bài này) theo thống kê tạm thời của một số nhà xuất bản, thơ Nguyễn Bính đã in và phát hành tới số kỷ lục hàng triệu bản. Qua bao thăng trầm, Nguyễn Bính vẫn là nhà thơ số một được độc giả Việt Nam hâm mộ nhất sau Nguyễn Du, Hồ Xuân Hương, Nguyễn Trãi).

Ba mươi năm đã qua ( kể từ năm tác giả viết bài này 1995)từ buổi trưa ngày 30 tết ấy, có lẽ hình ảnh đọng lại trong mắt thi hào Nguyễn Bính là vườm thuốc nam nhà ông Tân Thanh hay một loài mây, hay loài bướm trắng nào vừa chìm xuống đáy ao trước khi ông bụng không hạt cơm ngã xuống trong hôn mê và trong cơn đói vĩnh cửu ? Chỉ biết rằng thi ca ông đã thành vị thuốc nam chữa lành nỗi đau và niềm hư vô kiếp người.

Ông không tìm lối xuyên tường đưa thơ Việt vào hiện đại như ai đó. Thơ ông thẩm thấu qua trời sương khói, qua hồn ca dao, qua Truyện Kiều đưa nâu sồng lục bát quê hương vào hiện đại. Xin đọc lại một câu thơ Nguyễn Bính :

“ Xót xa một buổi soi gương cũ
Thấy lệch bao nhiêu mặt chữ điền”

Ôi những mặt chữ điền bị thời gian xô lệch muôn năm cũ, xin về đây soi lại chiếc gương thi ca hiện đại muôn sau Nguyễn Bính.,.

Sài Gòn 28-12-1995

T.M.H.

FIDEL CASTRO DESPEDIDA EN SANTA IFIGENIA

Xem và suy ngẫm

Lễ an táng chủ tịch Fidel Castro
Lễ an táng diễn ra thật đơn giản và buồn tẻ, so với tiếng tăm lừng lẫy của ông mà chúng ta từng được nghe.

Tro cốt của Fidel Castro được đặt trong một tảng đá ở công viên

                    

Chiếc xe jeep chở tro cốt của Fidel bị chết máy dọc đường, những binh sỹ phải đẩy cho xe đến nơi an táng


Theo Lương y Nguyễn Hữu Khai, cơ thể tồn tại được đều do các cơ quan hoạt động trơn tru, trong đó 3 dòng suối quan trọng nhất của con người không phải ai cũng phải biết.

Cần thải độc như tắm giặt hàng ngày
Thải độc cho cơ thể là nhu cầu của tất cả mọi người, bất cứ ai cũng cần phải thải độc cho cơ thể, việc thải độc cũng như ta tắm, giặt hàng ngày.
Nhưng với mỗi người có cơ thể thải độc khác nhau, chính vì thế, trong cùng một bữa ăn cũng có người ngộ độc, có người không.
Theo lương y Nguyễn Hữu Khai, cơ chế nhiễm độc của mọi người giống nhau, tạo hoá ban cho khả năng bài độc, thanh lọc của mọi người đều như nhau nhưng trong quá trình sử dụng, thải độc thì có người thải được có người không.
Ai thải độc được hết thì người đó có chức năng thải độc tốt, độc tố tồn dư trong cơ thể còn rất thấp, còn người nào mà chức năng thải độc kém thì độc tố tích tụ lại trong cơ thể lâu. Độc tố này không làm cho người ta bị ngộ độc ngay nhưng nó tiềm ẩn lâu và có thể gây bệnh.
Khi thải độc chỉ cần nhớ kỹ ba hệ thống quan trọng nhất trong cơ thể. Lương y Khai quan niệm ba bộ phận trong cơ thể đó là 3 dòng suối lớn.
Những dòng suối này chảy mạnh, chảy xiết thì nước trong veo nhưng bị ngưng đọng đoạn nào thì gây tắc nghẽn, rêu rác ùn lại ở đó. 
Mạch máu là dòng suối quan trọng nhất
Dòng suối thứ nhất là hệ tuần hoàn: Máu phải luôn lưu thông huyết hành thì phong tự hết. 
Máu lưu thông thì bệnh không lưu lại trong cơ thể. Bình thường máu trong cơ thể đang lưu thông có rất nhiều vi mạch, đường ngang, ngõ tắt, chỗ nào bế tắc là điểm đó đang có bệnh.
Dòng suối thứ 2 là hệ bài tiết: Nếu nước tiểu bình thường, nước tiểu trong, dễ đi, áp lực nước tiểu mạnh thì dòng suối thứ 2 không bị ảnh hưởng ô nhiễm.
Dòng suối thứ 3 là hệ tiêu hoá: Mỗi người ăn ba bữa/ngày theo cơ chế tiêu hoá ăn xong 3h đồ ăn qua dạ dày, sau 18 -21 giờ bữa ăn tiêu hoá hoàn chỉnh tạo thành chất nuôi cơ thể và chất cặn bã.
Các chất cặn được đẩy xuống xếch ma đại tràng kèm theo nhiều độc tố ở hàm lượng thấp chúng không ngộ độc và được cơ thể lọc theo bài phân đưa xuống đại tràng và có cơ chế mót đại tiện để đẩy ra ngoài.
Nếu 3 dòng suối này luôn thông suốt, trôi chảy thì cơ thể chúng ta tự thải độc. Nếu không bình thường thì thải độc chưa hết và độc tố ngưng đọng lâu trong cơ thể có thể gây ngộ độc.
Thải độc đơn giản nhất
Thanh lọc cơ thể nếu thái quá sẽ sinh ra bất cập. Thanh lọc ở mức cao quá so với tự nhiên lại biến thành nạo vét cơ thể. Vì vậy không cần quá cầu kỳ mà chỉ sử dụng các phương pháp giải độc truyền thống.
Chanh, gừng, mật ong là những vị thuốc giải độc đơn giản nhất
Trong dân gian có bài thuốc thải độc rất tốt phù hợp với mọi người như đơn giản là uống cốc mật ong pha chanh để giải nhiệt bởi vì mật ong có tác dụng chống viêm, chanh là bài thuốc giải độc nhưng làm thế nào cho vừa phải. 
Cơ thể cần gì sẽ chấp nhận cái đó, khi cơ thể không cần mà ép thì sẽ gây đầy bụng, khó chịu. Vì thế, việc sử dụng phải vừa đủ theo nhu cầu, sự thèm muốn, chấp nhận của cơ thể.
Đặc biệt, trong thải độc cơ thể, các chuyên gia cho rằng thải mỡ là khó nhất. Tuy nhiên, trong đông y cũng có bài thuốc để thải mỡ thừa ở máu. Lương Y Khai cho biết mỗi người có thể sử dụng bài thuốc đó là tỏi, táo mèo, gừng, ớt, mật ong.
Trong bài thuốc này, táo mèo còn gọi là sơn tra, có tác dụng tiêu thực, tiêu thịt sau khi ăn. Sơn tra tiêu mỡ và tất cả những gì dư thừa chất thịt trong cơ thể mình nên khi uống nước sơn tra vào có thể làm sạch mỡ đọng ở mạch máu.
Ngoài ra, tỏi có tác dụng tiêu mỡ, thông hơi, tá khí, hành khí. Khi trộn với mật ong, gừng ớt có tác dụng thanh lọc rất tốt. Loại bỏ những rêu rác, bất thường trong cơ thể, phòng ngừa được bệnh tật.
Lương y Khai nhấn mạnh không cần thiết phải áp dụng các biện pháp thanh lọc cơ thể quá cao mà chỉ cần thực hiện điều này đã giúp mỗi người có một cơ thể khoẻ mạnh. 
theo Trí Thức Trẻ


6 tháng 12, 2016

CHUYỆN THẬT NHƯ ĐÙA

Bàn tay đàn ông giúp phụ nữ ngừa ung thư vú
Theo Báo Đất Việt
Dân Trí - Bạn ăn uống, sinh hoạt điều độ, chọn áo ngực cẩn thận để tránh ung thư vú? Đừng quên một thứ "vaccine" quan trọng nữa: Bàn tay của đức lang quân.

Cuộc sống tình dục lành mạnh, điều độ với khúc dạo đầu ngọt ngào, trong đó có động tác âu yếm nhằm vào vòng một sẽ giúp người phụ nữ giảm nguy cơ mắc bệnh ung thư vú.
Những người có đời sống tình dục điều độ càng dễ sở hữu vòng một săn chắc và khỏe mạnh. Nhiều nghiên cứu đã chỉ ra, ngực đầy đặn, núm vú hồng, quầng vú có sắc tố bình thường... là những dấu hiệu cho thấy buồng trứng và tử cung phát triển toàn diện.
Cơ chế hoạt động của vùng ngực trong mỗi cuộc ân ái là một liệu pháp vô cùng hiệu quả giúp máu lưu thông, góp phần hoàn thiện hệ bài tiết trong cơ thể. Rất nhiều phụ nữ sở hữu vòng một không lý tưởng trước khi kết hôn, nhưng sau một thời gian gần gũi chồng, bầu ngực bỗng trở nên săn chắc, căng mọng.
Do vậy, hãy duy trì đời sống tình dục điều độ, lành mạnh với sự trợ giúp đặc biệt từ chính đôi bàn tay của ông xã để đẩy lùi nguy cơ mắc bệnh về tuyến vú và phụ khoa. Một đời sống tình dục mãn nguyện là “thần dược” hữu hiệu tăng cường hệ miễn dịch cho cơ thể, duy trì hàm lượng tế bào CTL (Cytotoxic T Lymphocytes) luôn ở trạng thái hợp lý và đẩy lùi nguy cơ mắc ung thư vú.

15 bức tranh kinh điển nổi tiếng gợi cảm

1. Francisco de Goya’s “Maja Khoả Thân”
Bức tranh được vẽ vào thế kỷ 18 này được xem là bức tranh đầu tiên trong thể loại tranh khoả thân nghệ thuật. Vào thời gian đó Giáo Hội cấm những hình thức tranh ảnh phơi bày cơ thể người phụ nữ, vì thế bức tranh “The Nude Maja chưa bao giờ được triển lãm công khai trong thời gian Francisco còn sống.
2. Katsushika Hokusai’s “Giấc mơ vợ người ngư phủ”
Thuộc dòng tranh shunga truyền thống của Nhật với chất liệu in tuyệt đẹp, bức tranh đơn thuần mô tả cảnh người vợ ngư phủ đang chìm đắm trong khoái lạc với con quái Bạch Tuộc. Tác giả bức tranh cũng chính là người vẽ bức “Sóng Thần” nổi tiếng.
Bức Sóng Thần – Wave off Kanagawa (Kanagawa oki nami ura).
3. Hieronymus Bosch’s “Khu vườn khoái lạc nhân gian”
Bức tranh được trưng bày 2 lần vào năm 1490 và 1510 đã thoả mãn thị giác và tính hiếu kỳ của con người về … tình dục học. Bức tranh mô tả toàn cảnh sự sinh sôi nảy nở trong thiên nhiên ở mọi giống loài.
4. Paul Cezanne’s “7 người đang tắm”
Tác già thường được biết đến với những bức vẽ khoả thân về phụ nữ, tuy nhiên trong bức vẽ này ông khắc hoạ thân hình người đàn ông. Vì thiếu người mẫu nên hầu hết các  hình vẽ được hoạ lại từ trong trí nhớ.

 5. Titian’s “Thần vệ nữ của Urbino”
Bức tranh này từng được Mark Twain nhận xét là bức vẽ gợi tình nhất, khi toàn bộ cơ thể phụ nữ được phô bày trong tự thế tự tin và gợi tình.
6. Gustav Klimt’s “Frau bei der Selbstbefriedigung”
Frau bei der Selbstbefriedigung trong tiếng Đức có nghĩa là người phụ nữ thủ dâm. Một cái tên hết sức rõ ràng, cũng tương tự như nét vẽ ký hoạ của danh hoạ người Úc.

7. Bản tranh chép do Peter Paul Rubens từ  bức Leda và Thiên Nga của Michelangelo
Bức tranh lấy cảm hứng từ truyền thuyết Hi Lạp khi thần Zeus hoá thân thành con chim thiên nga cố gắng dụ dỗ người phu nữ tên Leda.
8. Miyagawa Isshō’s “Thú vui ngày xuân”
Bức tranh hoạ lại thú vui của người Nhật Bản thời xưa. Trong tranh là một samurai cùng Karubi – một kỹ nam giả làm phụ nữ, bởi thời xưa người ta cho rằng chỉ có tình yêu giữa nam giới mới là thuần khiết.

9. Édouard Manet’s “Olympia”
10. Jean-Honoré Fragonard’s “Đánh đu”

Một bức tranh thú vị miêu tả cảnh ngoại tình trong thế kỷ 18.

11. Pablo Picasso’s “Les Demoiselles d’Avignon (Những phụ nữ trẻ ở Avignon)”
Danh hoạ đã mượn nhờ cơ thể của 5 cô gái bán hoa ở nơi này để vẽ nên bức hoạ.
12. Egon Schiele’s “Tình bạn”
13. Diego Velázquez’s “Rokeby Venus” – Thần Vệ Nữ soi gương

14. Gustave Courbet’s “L’Origine du monde (Cội nguồn nhân gian)”
Nguồn : http://iamsaigonese.com/
.......................................................................
Ảnh trên mạng :








Con gái của Fidel nói :" Cha tôi không phải là độc tài, mà là bạo chúa"

26 điềm báo cho biết chuyện dữ hay lành đang đến nhà bạn

Việc lành dữ, tốt xấu, may mắn hay rủi ro thường có những điềm báo trước. Có những điều không thể nào giải thích, nhưng trong dân gian đã được người xưa đúc kết lại.



Trải qua hàng ngàn năm, qua những quan sát trong cuộc sống, người xưa đã đúc kết thành những kinh nghiệm về những điềm báo lành dữ. Sau đây là những điềm xấu theo quan niệm được lưu truyền ở Tây phương cho biết bạn sắp gặp việc rủi ro.
1. Khi có tiếng cú kêu gần nhà người bị bệnh nặng thì cái chết đã gần kề. Nếu một bé gái nghe tiếng cú kêu thì bé phải ở nhà đừng đi đâu vì rất nguy hiểm.
2. Bỗng nhiên có một con bồ câu trắng lạc lối đi thẳng vào trong nhà bạn thì đó là điềm gở, xấu.
3. Khi bạn đi lấy bất cứ tổ chim nào tức là bạn đã chuốc lấy điều đau khổ. Sự kiện bất lợi này sẽ đến sau đó nhanh lắm.
4. Bắn hay làm bị thương một con chim bồ câu thì sự buồn rầu sẽ đến ngay.
5. Bỗng nhiên từ đâu một con chim bay đến đụng vào cửa là điềm xấu. Nếu nó chỉ vỗ cánh bay lượn không thôi trước cửa và như cố ý muốn vào nhà thì đó là điềm nguy hiểm gần kề.
6. Vào trong một nhà nào đó thấy ủ rũ, tối tăm không có sinh khí: ắt bệnh sắp đến hoặc sẽ có sự lo buồn hao tán, suy vi, ưu sầu.
7. Vào nhà nghe mùi tanh, hôi là điềm báo bệnh tật, ưu sầu.
8. Vào nhà thấy người trong nhà đầu bù tóc rối, áo quần xốc xếch, vẻ mặt tối ám là điềm ưu sầu, suy sụp.
9. Trước mặt nhà rêu phong cây cối rủ kín hoặc vách tường đổ nát là điềm báo gia đạo nhà ấy hồi suy vi sầu thảm.
10. Nhà nuôi gà và tự nhiên có gà mái gáy sáng chiều là điềm báo gia đạo xáo động.
11. Nếu tự nhiên con chó trong nhà đứng ngay giữa nhà tru lên từng hồi là điềm rất xấu.
12. Nếu tự nhiên có rắn rết vào nhà là sắp có tai nạn cho người nhà.
13. Nếu có bầy chim bay đến cắn mổ nhau loạn xạ là điềm có tranh cãi trong nhà.
14. Trong nhà có người ngủ ngày ngủ đêm liên miên là điềm báo suy vong, hao tán, không phát đạt.
15. Thắp đèn dầu để giữa nhà ban ngày là điềm báo sắp có sự chết chóc bệnh hoạn.
16. Chuột xuất hiện trong nhà vào ban trưa là điềm báo sẽ hao tài.
17. Trong nhà nơi bàn thờ tổ tiên hay chỗ thờ Thần Tài tự nhiên lư hương bốc cháy là điềm báo sắp hỏa hoạn trong nhà nên cẩn thận.
18. Vòi nước trong nhà chảy rỉ rỉ là điềm báo hao tán.
19. Hồ nước trong vườn cạn khô là điềm tàn tạ, kiệt quệ.
20. Đôi dép: điều tối kỵ là để dôi dép trên ngăn kệ, ngăn tủ cao quá đầu bạn.
21. Khi một bức tranh trong nhà tự nhiên rơi xuống là điềm xấu. Nếu tranh đó là tranh vẽ hay ảnh chụp người trong nhà thì đó là dấu hiệu bất ổn đối với người đó.
22. Mèo vào nhà xui; Chó đến nhà là tốt, thịnh vượng.
23. Tự nhiên con chó rên rỉ dưới cửa là điềm báo sự không may.
24. Con chó đến nằm dài trước cửa ra vào, mặt quay ra trước là dấu hiệu có người trong nhà sẽ rời khỏi gia đình
25. Nếu dơi bay đụng vào cửa hay vào trong nhà bạn là điềm xấu đến cho bạn hay người thân thuộc. Nếu tự nhiên con dơi bay đến gần bạn là điềm báo có kẻ bạc tình hay phản bội bạn, cần phải lưu ý cẩn thận.
26. Khi chuột kéo nhau bỏ chạy ra khỏi nhà nào đó thì trong nhà đó sẽ có bất hạnh như có người chết chẳng hạn.
Trên đây là những điều được đúc kết lại lưu truyền trong dân gian, các bạn có thể chiêm nghiệm trong cuộc sống hàng ngày. Tuy nhiên, người xưa vẫn luôn nhắc nhở chúng ta rằng, may mắn sẽ mỉm cười với những người lương thiện, miệng hay mỉm cười và biết quan tâm giúp đỡ người khác… Cũng chính là hành thiện tích âm đức, ở hiền gặp lành.
Vậy nên, nếu có gặp phải những điềm xấu nói trên, bạn cũng chớ vội âu sầu lo lắng, hãy điềm tĩnh lạc quan, giữ tâm mình thật tốt, sống tùy kỳ tự nhiên. Bởi mọi sự ắt đã có an bài, ông trời sẽ không phụ lòng người tốt.
Theo pureside.co