kha duy-một chút riêng tư

4 tháng 11, 2016

Đả hổ diệt ruồi


KHÔNG THỂ XỬ VŨ HUY HOÀNG 
THEO KIỂU: TREO LONG BÀO
 ĐÁNH VÀI CÁI NHƯ XỬ DƯ NHƯỢNG
 THỜI CHIẾN QUỐC

Vì sao Đảng phải xử lý cựu Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng tới cùng?

Dù thể hiện ý chí, nhưng mặt khác cũng cho thấy sự bất lực của công lý. Nó có thể thỏa mãn cái khí phách của cá nhân, xoa dịu sự phẫn nộ của quần chúng, nhưng về bản chất là không có tác dụng với đối tượng đả kích. 


Sử Tàu có chép tích Dự Nhượng, vì muốn báo thù rửa nhục cho tri kỷ là Trí Bá, mà dăm lần bảy lượt tìm cách hành thích một người rất có thế lực là Triệu Vô Tuất. Âm mưu bại lộ, Dự Nhượng bị đem đi hành quyết. Được ban ân huệ cuối cùng, Nhượng chỉ xin Triệu Vô Tuất cởi áo khoác, cho Nhượng đâm vào đó, coi như thỏa phần nào nỗi thống hận. Tích này về sau được soạn giả Viễn Châu đưa vào cải lương, với tên gọi là “Dự Nhượng đả long bào”, là một trong những tích tuồng nổi tiếng và được hâm mộ nhất.

Suy cho cùng, sự “đả long bào” dù thể hiện ý chí, nhưng mặt khác cũng cho thấy sự bất lực của công lý. Nó có thể thỏa mãn cái khí phách của cá nhân, xoa dịu sự phẫn nộ của quần chúng, nhưng về bản chất là không có tác dụng với đối tượng đả kích.
Hôm nay Ban Bí thư TƯ Đảng công bố quyết định thi hành kỷ luật bằng hình thức cách chức Bí thư Ban cán sự đảng Bộ Công Thương trong thời gian 2011 - 2016 đối với ông Vũ Huy Hoàng. Ông Hoàng nguyên là Uỷ viên Trung ương Đảng, nguyên Bí thư Ban cán sự Đảng, nguyên Bộ trưởng Bộ Công Thương. Ban Bí thư cũng đề nghị thực hiện quy trình xử lý kỷ luật về hành chính đối với ông Hoàng.

Nhưng từ 8/4 năm nay, ông Vũ Huy Hoàng đã về hưu rồi, xử lý một cán bộ đã về hưu bằng hình thức cách chức – than ôi, chẳng phải cũng như “Dự Nhượng đả long bào” hay sao?

Cũng ngày hôm nay, đương kim Bộ trưởng Công thương Trần Tuấn Anh có phần giải trình trước Quốc hội. Nội dung đầu tiên được người đứng đầu ngành công thương tập trung giải trình là về các dự án “đắp chiếu”, hoạt động kém hiệu quả. Theo báo cáo của Chính phủ hiện có 5 dự án tồn đọng có số vốn đầu tư lên đến hàng nghìn tỉ đồng là: Xơ sợi polyester Đình Vũ, lọc dầu Dung Quất, bột giấy Phương Nam, đạm Ninh Bình, gang thép Thái Nguyên và nhiên liệu sinh học ethanol Phú Thọ.

Bộ trưởng Trần Tuấn Anh thẳng thắn nhìn nhận: các dự án này đã bộc lộ những khiếm khuyết, lỗ hổng trong quản lý Nhà nước, đặc biệt là khung pháp lý. Đặc biệt, trong trách nhiệm của bộ chủ quản cũng như bộ chuyên ngành cần phải xem xét lại việc chấp hành pháp luật và tổ chức thực hiện pháp luật, nhất là trong chất lượng các dự án đầu tư, khâu chiến lược, quy hoạch, chủ trương đầu tư, .... Không loại trừ những tồn tại, những hành động có sự cố ý vi phạm pháp luật Nhà nước trong quản trị, điều hành các hoạt động đầu tư tại DNNN.

Phần giải trình này của ông Trần Tuấn Anh được nhiều đại biểu ủng hộ.

Bởi vì nhiều người hẳn còn nhớ rằng, đúng 1 năm trước, cũng trong 1 phiên họp Quốc hội, với chính chất vấn về những dự án nghìn tỷ đang thua lỗ vạn tỷ, ông Vũ Huy Hoàng – tiền nhiệm của ông Trần Tuấn Anh – đã phủi sạch trách nhiệm quản lý của mình và thuộc cấp. Những lý do ông Hoàng đưa ra lúc đó, nào là “Dự án có công nghệ rất hiện đại, lần đầu tiên được đầu tư ở Việt Nam nên năng lực vận hành của đội ngũ cán bộ quản lý cũng như công nhân còn hạn chế…” (Dự án xơ sợi ở Đình Vũ - Hải Phòng). Nào là, “…do giai đoạn 2007 đến 2011 chi phí xây lắp tăng cao, do giá vật tư, nguyên liệu tăng, bình quân vật liệu xây dựng trong giai đoạn này tăng…” (Dự án gang thép Thái Nguyên).

Kiểu như vậy, không có một câu một từ nào nhận trách nhiệm về phía mình – dù ông Hoàng chính là “tư lệnh ngành” tới 2 nhiệm kỳ liên tiếp.

Chỉ mới tiếp nhiệm ít tháng, nhưng ông Trần Tuấn Anh đang được kỳ vọng như một mẫu hình chính khách hành động. Việc ông bãi bỏ Thông tư 37, “cởi trói” cho doanh nghiệp dệt may, được cho là làm lợi hàng nghìn tỷ đồng, vốn tiêu phí cho các thủ tục hành chính hoặc nhũng nhiễu. Nhưng di sản mà ông Tuấn Anh tiếp nhiệm quá…hoang mang, và chỉ qua 2 phiên giải trình trước Quốc hội về cùng 1 chủ đề cách nhau đúng 1 năm, đã cho thấy những gì tân Bộ trưởng Công thương sẽ phải làm. Không thể có chuyện nhân nhượng hay đổ tại cho…lịch sử. Sẽ phải quy trách nhiệm, và xử lý dứt khoát, thậm chí là mạnh tay.

Ngắn gọn thôi, cựu Bộ trưởng Công thương Vũ Huy Hoàng không thể cứ cởi cái long bào treo lên cây cho người ta đánh vài cái là xong!
Phạm Gia Hiền 
(FB. Phạm Gia Hiền)
Người đăng: Nguyễn Hải vào lúc 21:53:00 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Đả hổ diệt ruồi

Bộ Công an kêu gọi ông Trịnh Xuân Thanh ra đầu thú
Thượng tướng Lê Quý Vương chia sẻ: “Tôi cũng muốn nói điều này với anh Trịnh Xuân Thanh. Anh Trịnh Xuân Thanh sinh ra trong một gia đình có truyền thống. Bây giờ anh gây ra như vậy thì anh phải chịu trách nhiệm chứ không thể bỏ trốn. Cho nên dám làm thì hãy dám chịu. Và luật pháp Việt Nam thì lượng khoan hồng rất lớn. Quan điểm của con người Việt Nam rất nhân đạo, đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại. Lỗi như thế khó ai mà trốn được”.

“Trịnh Xuân Thanh dám làm phải dám chịu”

TTO - "Anh gây ra như vậy thì anh phải chịu trách nhiệm chứ không thể bỏ trốn" - Thông qua báo chí, Thượng tướng Lê Quý Vương - Thứ trưởng Bộ Công an muốn nhắn nhủ những điều này tới ông Trịnh Xuân Thanh.

Trao đổi với báo chí bên lề phiên họp Quốc hội sáng nay (4-11-2016), Thượng tướng Lê Quý Vương chia sẻ: “Các nhà báo nên viết theo hướng kêu gọi vận động Trịnh Xuân Thanh trở về nước, đầu thú để hưởng sự khoan hồng của pháp luật. Và đấy cũng là bản lĩnh của một con người. Anh dám làm dám chịu"

Tôi cũng muốn nói điều này với anh Trịnh Xuân Thanh." Anh Trịnh Xuân Thanh sinh ra trong một gia đình có truyền thống. Bây giờ anh gây ra như vậy thì anh phải chịu trách nhiệm chứ không thể bỏ trốn.

Bản thân anh cũng phải có mối quan hệ với gia đình, với bố mẹ, anh em, các con các cháu sau này. Cho nên dám làm thì hãy dám chịu. Và luật pháp Việt Nam thì lượng khoan hồng rất lớn. Quan điểm của con người Việt Nam rất nhân đạo, đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại. Lỗi như thế khó ai mà trốn được”


* Hỏi : Việc truy bắt ông Trịnh Xuân Thanh đang được tiến hành như thế nào thưa ông?

- Tất nhiên việc bắt giữ là khó khăn, bắt giữ một đối tượng ở nước ngoài đâu phải dễ. Việt Nam với các nước bây giờ phối hợp trong thực thi pháp luật cơ bản là tốt.

Tôi xin nói là Bộ luật hình sự đã quy định rất rõ, có những loại tội phạm về thời hiệu truy nã là vô thời hiệu, nghĩa là truy đến cùng khi nào bắt được thì thôi. Với trường hợp của Trịnh Xuân Thanh là truy đến cùng, không có thời hiệu.

* Hỏi : Với trường hợp chưa bắt được Trịnh Xuân Thanh thì có thể tạm thời đóng vụ án để đem ra xét xử trước hay không, thưa thượng tướng?

- Tùy theo nội dung của vụ án, nếu đủ yếu tố, đủ chứng cứ thì vẫn cứ xử. Tội đến đâu, ai mắc đến đâu, mức độ thế nào, điều tra tài liệu đến đâu thì xét xử theo thế ấy. Còn vẫn có thể lại tách ra để điều tra tiếp.

* Hỏi : Vụ án này có thuộc diện vụ án trọng điểm trong năm 2017?

- Tất nhiên là tới đây phải đưa vào vụ án trọng điểm để chỉ đạo làm cho thấu đáo. Vì dư luận nhân dân đang đặt ra, phải giải đáp cho được. Có đúng là làm lỗ 3300 tỉ không hay ít hơn. Các cá nhân khác liên đới thế nào, sai thế nào.

Trước mắt là có cố ý làm trái rồi, nhưng bên cạnh đó thì có tư lợi không, tham ô không, hoặc có thiếu trách nhiệm không. Phải làm thấu đáo.

* Hỏi : Với những người bị khởi tố vừa qua trong vụ án này thì tài sản của họ đã trong diện phong tỏa hay chưa?

- Theo quy định thì phải tiến hành kiểm tra và phong tỏa tài sản. Có thể tài sản của họ, và có thể những tài sản liên đới, kể cả của người thân để chứng minh rõ ràng. Với tài sản ở nước ngoài cũng đang xác minh.

Với căn biệt thự ở Tam Đảo mà báo chí nêu có liên quan đến ông Trịnh Xuân Thanh, cơ quan điều tra đang phân tích rõ, vì đó có thể là tài chung, riêng hay người ta đã bán đi rồi, thì cũng không thể kê biên tài sản của người khác vào đấy được. Phải sòng phẳng như thế, chỉ được kê biên những tài sản của người đó và những người thân có liên quan đến vụ án, chứ không thể kê biên lung tung được.

Không thể tự ý ngăn công dân xuất cảnh

* Hỏi :Trước và sau vụ Trịnh Xuân Thanh dư luận có cho rằng bây giờ nhiều người phạm tội có cách là ra ngước ngoài với lý do nào đó rồi bỏ trốn?

- Cái đó đúng là phải hết sức chú ý. Trong bối cảnh như hiện nay các công tác điều tra, thực tế là hết sức khó khăn. Chúng ta đang thực hiện dân chủ, công dân nào cũng có quyền cấp hộ chiếu, rất đơn giản, đi lại thuận lợi.

Một số nước trong khu vực việc qua lại rất thuận lợi. Rồi một số nước có các cơ chế như thẻ xanh, rồi tài khoản ở nước ngoài, thẻ APEC... có thể đi lại một số nước trong khu vực.

Còn về mặt kiểm soát nhà nước thì kiểm soát xuất nhập cảnh người ta chủ yếu tập trung vào quản lý công khai qua cửa khẩu, sân bay, hải cảng...Biên giới Việt Nam rất rộng nên việc lợi dụng để đi lại rất dễ dàng.

* Hỏi :Nhưng các đối tượng thuộc "tầm ngắm" rồi thì mình phải có những biện pháp để ngăn chặn?

- Nếu nói về Bộ luật hình sự thì chỉ có tội khi mà tòa án nhân có bản án và bản án có hiệu lực thi hành. Còn ngay công an muốn bắt giữ người thì trừ trường hợp phạm pháp quả tang.

Theo Bộ luật tố tụng hình sự mới thì sau khi giữ khẩn cấp thì phải báo Viện kiểm sát để phê chuẩn. Đấy là cái khó cho công tác điều tra.

Chỉ có các đối tượng hình sự, các đối tượng có tiền án, có nghi vấn phạm tội hình sự thì còn có biện pháp theo dõi chặt chẽ được. Nhưng các đối tượng chúng ta đang nói đa phần là cán bộ công chức, viên chức nhà nước, có trường hợp là Đảng viên. Làm sao mà tiến hành được các biện pháp có thể quản lý, ngăn chặn như vừa nêu được?

* Hỏi : Nhưng qua các vụ việc đã xảy ra thì các quy định về ngăn chặn các tội phạm kinh tế bỏ trốn cũng đang gặp rào cản? Có giải pháp nào không thưa ông?

- Có nhiều cái rất khó, ngay như luật pháp Việt Nam với các nước trong bộ luật hình sự thì cũng khác nhau. Với Việt Nam thì có thể đó là phạm tội hình sự, nhưng nước khác thì lại quy định khác, hoặc kể cả mức hình phạt.

Cho nên vấn đề về tương trợ tư pháp giữa Việt Nam và các nước cũng có khác nhau. Công tác quản lý về xuất nhập cảnh...cũng còn nhiều bất cập.

Chẳng hạn vụ Giang Kim Đạt trước đây là một trường hợp điển hình điều tra kéo dài. Khi trốn thì lực lượng công an vẫn phải truy tìm và cuối cùng đã bắt được Giang Kim Đạt. Mà bắt không phải dễ dàng, Giang Kim Đạt đã đi qua nhiều nước và cuối cùng bắt được ở ngay nước giáp ranh.

* Hỏi : Vậy có cần đề xuất thay đổi quy trình hoặc một cách nào đó để ngăn chặn các đối tượng đang tìm cách bỏ trốn không?

- Cũng có thể đề xuất một số biện pháp. Nhưng nếu người ta chưa bị khởi tố, chưa chứng minh người ta phạm tội, thì không thể đưa ra lý do này lý do kia để cấm người ta xuất cảnh được.

Công dân chỉ bị hạn chế quyền khi mà pháp luật có quy định. Lực lượng công an cũng không thể đẻ ra cái này cái khác để hạn chế người ta được.

Một số vụ việc bỏ trốn vừa qua tôi cho đấy là những cái sơ hở trong vấn đề quản lý cán bộ. Còn nói chung lỗi ở đâu, lỗi nhứ thế nào thì phải xem xét và đánh giá thì mới kết luận được, chứ không thể nói cứ đi ra nước ngoài là bỏ trốn.

Anh bảo người ta bỏ trốn nhưng người ta đi chữa bệnh, mai mốt người ta trở về thì ai cải chính cho? Cái gì có chứng cứ thì mình nói, còn không thì không thể nói ào ào được...

Theo Báo Tuổi Trẻ

Người đăng: Nguyễn Hải vào lúc 19:09:00 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Quan sát diễn biến của chiến dịch đả hổ diệt ruồi sau Hội nghị TW 4 /XII

Những tưởng chiến dịch “đả hổ diệt ruồi” của TBT Nguyễn Phú Trọng sẽ “long trời lở đất”. Tuy nhiên, sau khi Hội nghị Trung ương 4 của khóa 12 kết thúc, đối tượng phải bị xử lí của Tổng Bí thư đảng CSVN trong chiến dịch bài trừ tham nhũng chẳng có bất kỳ một Ủy viên Trung ương đảng nào, chứ đừng nói chi đến Ủy viên Bộ Chính trị.

Chiến dịch “đả hổ diệt ruồi” đầy tốn kém cuối cùng chỉ đem ông Vũ Huy Hoàng ra ‘đề nghị cảnh cáo’ về mặt đảng. Ảnh: Tuổi Trẻ
Người bị đem ra làm vật tế thần lần này không ai khác chính là Vũ Huy Hoàng. Ông Vũ Huy Hoàng từng là Ủy viên Trung ương đảng khóa 11, giữ chức Bộ trưởng Công thương dưới thời ông Nguyễn Tấn Dũng. Thế nhưng ông này đã về hưu và không còn tí quyền lực gì trong đảng cũng như chính quyền.
Trước khi Hội nghị Trung ương 4 diễn ra, mọi con mắt đều đổ dồn về phía Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Thành ủy Sài Gòn, ông Đinh La Thăng. Với chiêu bài quen thuộc, phe cánh ông Nguyễn Phú Trọng đã cho ký giả Trương Huy San, với bút danh Huy Đức, người từng làm ở báo Tuổi Trẻ, Sài Gòn Tiếp Thị tung ra một loạt bài nhằm tố cáo một loạt sai phạm của ông Đinh La Thăng vào cái thời ông này làm Chủ tịch Hội đồng quản trị Tập đoàn Dầu khí Việt Nam. Giới quan sát chính trị có người cho rằng, Hội nghị Trung ương 4 sẽ khiến cho ông Đinh La Thăng thân bại danh liệt, có thể ông sẽ bị lôi về Hà Nội để ngồi vào chiếc ghế Trưởng ban Dân vận Trung ương, một chức vụ an trí.
Vậy nhưng, bất chấp những cố gắng của phe cánh của Nguyễn Phú Trọng, ông Đinh La Thăng vẫn bình thường và tiếp tục tại vị tại chiếc ghế Bí thư Thành ủy Sài Gòn đầy màu mỡ.
Cho đến nay, với những gì đang diễn ra có thể khẳng định rằng, chiến dịch chống tham nhũng của ông Nguyễn Phú Trọng đã thất bại. Không một “con sâu bự” nào bị lôi ra kiểm điểm, xử lý sau khi Hội nghị Trung ương 4 kết thúc. Với quyền lực của mình, ông Nguyễn Phú Trọng chỉ có thể xử lý một đảng viên cấp ủy là Trịnh Xuân Thanh. Tuy nhiên, lại để ông Thanh đào tỵ sang nước ngoài và cho đến nay vẫn chưa thể tìm được.
Người còn lại là ông Vũ Huy Hoàng. Ông Hoàng chỉ bị đề nghị cảnh cáo về mặt đảng.
Sáng ngày 27/10, trả lời báo chí, ông Trần Tuấn Anh, người kế nhiệm ông Vũ Huy Hoàng tại Bộ Công thương cho biết sẽ xử lý rốt ráo ông Hoàng, nhưng lại theo chỉ thị từ Ban Kiểm tra Trung ương.
Ban Kiểm tra Trung ương là cơ quan thuộc đảng, dưới sự lãnh đạo của ông Nguyễn Phú Trọng. Thông qua cơ quan này, mặc dù Tỉnh ủy Hậu Giang không xử lý ông Trịnh Xuân Thanh nhưng ông Nguyễn Phú Trọng buộc Ban Kiểm tra Trung ương phải xử lý, kỷ luật ông Thanh.
Cảnh cáo với một người đã về hưu, không còn quyền lực thì phỏng có ích gì?
Đó không phải là câu hỏi của người viết, mà là của rất nhiều người trong nước. Việc đem ông Vũ Huy Hoàng ra để “xử lý” đã cho thấy sự thất bại của ông Nguyễn Phú Trọng trong chiến dịch chống tham nhũng. Ngay cả ông ông Trần Tuấn Anh, khi nói “xử lý rốt ráo” ông Vũ Huy Hoàng, nhưng bằng cách nào thì ông này vẫn không có thể trả lời được.

Nguoi Quan Sat

Người đăng: Nguyễn Hải vào lúc 14:35:00 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest

3 tháng 11, 2016

Thơ:

 Vô đề

 Cúi đầu ân tạ dòng sông / Cho ta trở lại cánh đồng bình yên
Cúi đầu ân tạ dòng sông
Cho ta trở lại cánh đồng bình yên
Đợi khi chiều xuống, trăng lên
Vô vi với giọt sương đêm dại khờ…


Đợi khi chiều xuống, trăng lên / Vô vi với giọt sương đêm dại khờ….

Cúi đầu cảm tạ lời thơ
Để ta trả hết mộng mơ cho người
Bao nhiêu vương vấn trên đời
Giờ nương bóng hạc phương trời mà bay…



Bao nhiêu vương vấn trên đời / Giờ nương bóng hạc phương trời mà bay…

Ngàn đời mong đợi hôm nay
Phật quang phổ chiếu tròn đầy thế gian…



Ngàn đời mong đợi hôm nay / Phật quang phổ chiếu tròn đầy thế gian…

Thúy Hằng
Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn, âm nhạc mà chuyên mục Văn hóa Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.
http://www.daikynguyenvn.com/van-hoa/tho-vo-de.html


Người đăng: Nguyễn Hải vào lúc 22:45:00 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest

"Không ai tin một con người gầy gò tưởng như thiếu sức sống như giáo sư Đỗ Đức Hiểu lại có một sức lực làm việc dẻo dai và phi thường đến như vậy. Điều đó, thoạt nghe là cái sự phi lý. Nhưng lại là sự thực. Sự thực là trên đời này chưa bao giờ hết cái phi lý. Giáo sư Hiểu chính là người dạy những vở kịch phi lý của nền Văn học Phương Tây một cách say mê. Và, cuộc đời ông không những đã chứng kiến mà tận hưởng những điều phi lý hết sức ngọt ngào."

Giáo sư Đỗ Đức Hiểu: Âm thầm một bàn tay minh triết

  •   NGUYỄN HỮU ĐẠT
  • Chủ nhật, 17 Tháng 11 2013 15:53

  • Một ngày mùa đông, trời lành lạnh. Mới 6 giờ 30 phút, tiếng còi của đội Cờ đỏ đã vang lên giữa hai dãy nhà của khu ký túc xá. Sinh viên lục tục từ các phòng chạy ra xếp thành từng hàng theo lớp để chào cờ. Đó là buổi sáng thứ hai, buổi đầu tuần, theo thông lệ, sinh viên phải chào cờ Tổ quốc sau đó nghe báo cáo giao ban.
    Hôm đó, một người rất gầy gò, đeo kính trắng, quần áo chỉnh tề bước đến trước cái bục gỗ. Ông là phó chủ nhiệm khoa Văn: Đỗ Đức Hiểu.
    Nghe thầy trợ lý chính trị giới thiệu xong, tất cả chúng tôi đều ngỡ ngàng. Sao thầy phó chủ nhiệm khoa lại gầy thế nhỉ? Có cảm tưởng, mỗi lần ông nói, mọi đường gân trên cổ ông hiện ra gân guốc như đua chen với chiếc hầu nhọn. Ông nói nhỏ, lần đầu nghe, có cảm giác hơi từ ngực ra rất yếu, giống như người đổ bệnh, thều thào. Những nghe quen, lại thấy giọng ông da diết, như ngọn gió bay trong chiều thu. Ông nói:
    - Các anh các chị yêu nhau, khoa không cấm. Nhưng yêu nhau thì đừng bê trễ học hành. Yêu thì có lúc giận, lúc hờn. Nhưng giận nhau cũng đừng lấy đá mà ném nhau. Như thế chẳng còn gì là Văn khoa nữa. Các cụ vẫn dạy:
    Yêu nhau thì ném bã trầu
    Lấy đá mà ném, sứt đầu nhau ra.
    Câu đó của ông trở thành nổi tiếng, học trò đem vận vào câu đối với Nguyễn Văn Tu để thành cái tứ “Đỗ Đức Hiểu chỉ ném bã trầu...”.
    Giáo sư Đỗ Đức Hiểu là người  thành danh từ rất sớm. Ngay từ trước khi có khoa Văn ông đã được người đời biết đến trong nhóm Lê Quý Đôn, đó là một nhóm nghiên cứu nổi tiếng trong lĩnh vực văn học. Đến khi ông làm Phó chủ nhiệm khoa Văn, người ta càng thấy ông nổi bật với những quan điểm cứng rắn bảo vệ đường lối lãnh đạo chuyên môn của Đảng trong sự kết hợp giữa hai khái niệm trở thành phổ biến đương thời là “hồng” và “chuyên”. Về những khái niệm này, ngay từ thời phổ thông chúng tôi đã phải tụng niệm như kinh thánh. Bởi ngay cả đề thi vào Đại học thời đó vẫn có nhiều dạng bài đại loại: “Thủ tướng Phạm Văn Đồng nói: Chủ nghĩa Xã hội rất cần những con người vừa “hồng” vừa “chuyên’. Anh chị hiểu câu đó như thế nào? Lấy thực tiễn văn học Việt Nam giai đoạn 1954-1960 để chứng minh”.
    Cho nên, khi mới bước chân vào khoa, chúng tôi đã được nghe giáo sư Hiểu nói về vấn đề này. Với cương vị là người phụ trách đào tạo, ông kiên quyết phải lái lũ học trò chúng tôi đi theo con đường chuyên môn theo tinh thần của Đảng. Một khi chưa thấm nhuần tư tưởng đó thì chuyên môn chỉ là một cái thứ rẻ rách vì nó chẳng thể phục vụ cho ai.
    Chủ nghĩa “hồng”và“chuyên” đến nay không còn là cái tâm điểm chú ý của sinh viên hiện đại. Tâm điểm chú ý của họ bây giờ là:ngoại ngữ, vi tính. Ngoài chuyên môn thì đó là những món ăn khoái khẩu nhất với các nhà quản lý và những người tiếp nhận thứ sản phẩm trí tuệ đặc biệt từ các mái trường đại học về cơ quan. Ở bậc cao hơn, tầm vĩ mô Nhà nước, ngoại ngữ trong một số trường hợp chỉ còn được hiểu là tiếng Anh. Không biết tiếng Anh coi như không biết ngoại ngữ.
    Sự biến chuyển của thời cuộc diễn ra nhanh đến như thế thì cái việc người ta nhìn nhận về các bậc tiền bối đâu khỏi tránh được phiến diện? Có người hiện nay chê trách giáo sư Hiểu sao có một thời cứng thế ? Ông là một trong các nhân vật đứng đầu trong các trận quyết tâm đè bẹp phái “Chuyên môn thuần tuý”. Những cuộc xung trận của ông, nào kém chi thời Hoàng Xuân Nhị xuất chưởng đánh dẹp phái Nhân văn giai phẩm. Chỉ có điều khác, lần này cuộc đấu chỉ xoay quanh sự lệch lạc trong sự kết hợp giữa chính trị và chuyên môn chứ không phải là hiện tượng “chống đối” nên nó cũng có phần nhẹ hơn. Tuy nhiên, cuộc đấu tranh nội bộ ngày ấy vô hình chung đã hình thành một thế trận lẽ ra không nên có mà không phải không có lúc ông không nhận ra, Nhất là lúc về già. Nên tuổi càng cao, ông càng trở thành con người trâm ngâm, mang đầy những nỗi niềm thế sự. Nỗi niềm ấy, gần như ông đã ôm trọn kiếp người để mang nó về thế giới bên kia với bao nhiêu suy gẫm mà chưa có kịp nhắn nhủ hết cho đời sau.
    Đó là một vấn đề lịch sử. Rất khó luận bàn. Lịch sử không xuôi chiều. Lịch sử cần có các mặt “đối lập” để thúc đẩy nhanh sự phát triển của sự vật theo những qui luật biện chứng tất yếu của nó. Giáo sư Đỗ Đức Hiểu là người nằm trong quĩ đạo đó. Ông  là người đã làm trọn các bổn phận của mình những nhiệm vụ mà Đảng giao phó, phò tá giáo sư đại tài Hoàng Xuân Nhị trong suốt nhiều năm.
    Không ai tin một con người gầy gò tưởng như thiếu sức sống như giáo sư Đỗ Đức Hiểu lại có một sức lực làm việc dẻo dai và phi thường đến như vậy. Điều đó, thoạt nghe là cái sự phi lý. Nhưng lại là sự thực. Sự thực là trên đời này chưa bao giờ hết cái phi lý. Giáo sư Hiểu chính là người dạy những vở kịch phi lý của nền Văn học Phương Tây một cách say mê. Và, cuộc đời ông không những đã chứng kiến mà tận hưởng những điều phi lý hết sức ngọt ngào.
    Để nói về câu chuyện ly kỳ này hãy lui lại một chút về quãng thời gian hơn ba mươi năm về trước. Dạo đó, các thế hệ sinh viên từ K14 đến K20 thường được nghe một điệp khúc trong các buổi chào cờ đầu tuần. Điệp khúc đó là sự nhắc nhở, phê bình thường xuyên của lãnh đạo khoa về một sinh viên. Anh này là Lê Ngọc Tân, tôi nhớ không nhầm thì anh  là sinh viên K17. Anh không có tội gì lớn ngoài cá tính là thích ăn mặc theo ý riêng của mình. Mà cái thời ấy, sống theo ý riêng thì sớm muộn cũng sẽ bị la rầy. Người ta hoà đồng, tất cả đều hướng chung về một. Cùng một lý tưởng. Cùng một suy nghĩ. Cùng một cách ăn mặc duy nhất. Vậy mà anh lại cứ thích khác đời.  Đặc điểm của anh là thích mặc quần loe. Anh bị phê phán nhiều lần vì đã không  ăn mặc đúng theo cái mốt thời trang  của sinh viên cùng thế hệ. Giáo sư Đỗ đức Hiểu buộc phải nêu tên anh như là một hiện tượng của sự lạc dòng với văn hoá mới, con người mới. Mà văn hoá mới lúc đó thì quyết liệt lắm. Thanh nữ đi trên phố nếu mặc quần loe thì công an lấy kéo rạch quần một nhát từ gót đến đùi, mặc áo có cổ hở hang gọi là áo “đợi chờ” thì lập tức xoẹt một cái từ lưng đến gáy. Vậy mà anh cứ ngang nhiên như thế đi tới giảng đường thì ai chấp nhận được?
    Với cương vị Phó chủ nhiệm khoa, giáo sư Hiểu kiên quyết ngăn chặn cái thứ ăn mặc “thiếu văn hoá” mới nảy mầm từ trong lòng đội ngũ sinh viên mà Tân là một tiêu điểm. Nhưng khốn nỗi, sự nhận thức của người ta lại khác nhau. Tân cho là ăn mặc theo cùng một kiểu là không đẹp. Bị phê phán bởi mặc quần loe, anh quay sang mặc quần gụ. Trong giới trí thức người ta đã Âu hoá từ thời ông “Văn Minh” của Vũ Trọng phụng, anh lại phục cổ. Giữa lúc các bạn toàn mặc quần Âu, vải ka ki Liên Xô hay si mi li Trung Quốc, anh lại trưng cái quần ống lá toạ, thắt giải rút chạy tung tăng dưới sân trường, rồi thản nhiên đi vào lớp học thì đúng là cái trò trêu ngươi với “văn hoá mới”. Đến buổi chào cờ đầu tuần, giáo sư Hiểu lại kiên quyết nêu tên. Vì cái sự được nêu tên nhiều, hoá ra anh lại nổi tiếng. Tên anh đã khắc sâu trong tâm trí nhiều người sau này thành thứ biệt danh “Tân quần loe”, ai ai cũng biết.
    Vào những năm tháng cuối đời, giáo sư Hiểu sống trong tâm trạng cô đơn khủng khiếp. Suốt đời ông đã theo đuổi văn nghiệp, lấy việc nghiên cứu văn học Phương Tây làm niềm vui, làm lẽ sống. Bao nhiêu thế hệ học trò được ông đào tạo dạy dỗ đã lần lượt trưởng thành. Họ đi làm phóng viên, biên tập, làm nhà văn, nhà thơ, nhà viết kịch.... thậm chí có người thành các nhà quản lý, lãnh đạo có tầm cỡ. Còn ông, giống như một ông lái đò cả đời đưa bao người qua sông, cuối cùng lại trở về với cái bến vắng của mình trong một chiều cuối năm. Trời lâm thâm mưa, gió nhẹ, nhưng rét. Ông nhìn sông nước mênh mang, sóng gợn cô liêu hoang hoải, càng thấm thía một điều: đời người thật là vô định, như áng mây bay...Đó không phải chỉ là tâm trạng của riêng ông mà là tâm trạng của hầu như tất cả những người làm văn trên thế gian này. Văn tức là người. Từ ngàn xưa chưa mấy ai thoát khỏi câu định mệnh. Ông gắn với Văn học Phương Tây, say sưa nghiên cứu thi pháp từ cổ điển đến hiện đại, viết không ít công trình, tác phẩm để lại cho đời. Ông giảng kịch phi lý hấp dẫn như đạo diễn  trong các phim chưởng. Nhiều thế hệ sinh viên từng nghe ông giảng với sự mê đắm mà bao nhiêu năm sau không bao giờ quên hình ảnh một người thầy vóc hạc, trông gầy guộc, nhưng nói lại mạnh mẽ và cuồng nhiệt đến thế. Có một cái gì đó rất lạ trong âm hưởng giọng nói của ông. Nó da diết như xoáy sâu vào trí nhớ người ta những ấn tượng của một trận mưa buồn. Dai dẳng. Đeo bám. Thánh thót. Nhớ về ông, các học trò nhớ về một người thầy lúc nào cũng lịch sự theo kiểu Pháp nhưng có một sự nồng nhiệt âm thầm như ngọn lửa lúc nào cũng muốn cháy rực lên.
    Có thể nói, Đỗ Đức Hiểu là một chứng nhân lịch sử của trí thức hiện đại Việt Nam. Ông sống hơn hai phần ba thế kỷ trong khung cảnh lịch sử của một đất nước đầy biến động, làm nên những kỳ tích bởi cả chất bi và chất hùng. Con người ông chính là hội tụ của của nhiều luồng tư tưởng, đa dạng, phức tạp. Bộ óc ông là một bộ óc trác việt dung chứa nhiều kiến thức thẳm sâu của hai nền văn hoá Đông- Tây. Bởi thế, tuy là một chuyên gia cỡ đầu ngành về Văn học Phương Tây ông vẫn có nhiều bài viết gây dư luận về Văn học Việt Nam. Ông  có những đóng góp tích cực trong nghiên cứu thi pháp văn xuôi  và cả trong nghiên cứu thi pháp thơ và kịch. Ông có nhiều bộ sách quí để lại cho khoa, cho đời, làm cẩm nang cho các thế hệ sinh viên mở mang tầm mắt của mình ra thế giới. Sau thời kỳ đất nước đổi mới, ngòi bút ông không ngớt trăn trở. Ông hăm hở lao vào mặt trận nóng bỏng: mặt trận phê bình và cho xuất bản một loạt những công trình tiêu biểu như: Phê bình I, Phê bình II...
    Với cả một chiều dày đáng nể đóng góp trong quản lý và trong chuyên môn, lẽ ra ông phải thừa sức nhận được chức danh giáo sư ngay từ đầu. Vậy mà mọi điều xảy ra trong cuộc sống đều tỏ ra rất phi lý với ông. Cũng may, là một chuyên gia tầm cỡ chuyên nghiên cứu và giảng dạy về kịch phi lý, ông qua hiểu những gì ngổn ngang ở cuộc đời này nên ông bình thản tiếp nhận nó.
    Theo anh Trần Hinh cho biết, việc phong chức danh giáo sư cho Đỗ Đức Hiểu có nhiều chuyện tức cười lắm. Số là vì dạo đó, do những quy chế định ra, muốn được phong giáo sư thì những người chưa có bằng phó tiến sĩ như Đỗ Đức Hiểu phải bảo vệ một công trình tương đương. Mà dính vào chuyện bảo vệ thì ở ta, ai cũng biết, nó phải trải qua nhiều thủ tục giấy tờ hành chính lắm. Mà Đỗ Đức Hiểu thì luôn tiếc thời gian, ông nhất định không chịu làm. Thấy thầy mình không được giáo sư thì thiệt thòi quá, thế là Trần Hinh xắn tay nhảy vào cuộc, dành thời gian làm mọi thủ tục hồ sơ cho thầy. Cuối cùng mọi hồ sơ cũng được hoàn tất. Đố Đức Hiểu đem một cuốn sách nghien cứu về văn học phương Tây ra bảo vệ.
    Tưởng ai sẽ ngồi vào ghế Hội đồng để chấm công trình cho Đỗ Đức Hiểu. Hoá ra lại là tiến sĩ Đoàn Hương và “lưỡng quốc tiến sĩ Đỗ Văn Khang”. Ngồi phía dưới hội trường, Trần Hinh hai ba, lần tháo kính ra rồi lại đeo vào như  còn không tin vào mắt mình. Ngực anh thót lại vì sợ hãi. Bởi cứ theo nguyên tắc khoa học thì người chấm Đỗ Đức Hiểu ít ra cũng phải là Đỗ Đức Dục hay một ai đó làm văn học phương Tây. Đằng này lại là một tiến sĩ Mỹ học và một tiến sĩ về văn học Việt Nam. Ngồi phía dưới, càng nghĩ, Trần Hinh lại càng hồi hộp. Anh cố nhoi lên lần nữa cứ sợ là kính mình mua đã lâu quá có lẽ bị sai đi ốp nên nhìn nhầm. Nhưng rõ ràng kia là “lưỡng quốc tiến sĩ” và tiến sĩ Đoàn Hương hẳn hoi. Luống cuống, chiếc kính của Trần Hinh rơi xuống đất vỡ tan. Anh cúi xuống sờ soạng, nhặt lên được cái gọng thì lại bị một mảnh vỡ cứa phải làm cho rớm máu. Anh vội lấy khăn mù xoa rịt lại rồi giở cười giở mếu với ý nghĩ “Liệu thầy Hiểu có qua được không?”. Anh nhìn lên phía trước. Trời ơi! Cái ông già “Lê Quý Đôn” sao dạo này gầy quá, mặt tong teo hẳn đi. Trong khi đó thì hai vị giám khảo mặt lại bừng bừng nhiệt huyết, giống như hai mãnh tướng vừa tiến vào một trận mới, một trận đồ xa lạ nhưng tay họ một bên cầm chắc thanh long đao và một bên cầm quả chuỳ vàng. Nếu họ chỉ vung cao một chút thì có thể ông già “Lê Qúy Đôn” còm nhom kia sẽ đổ gục xuống như một cây chuối. Đặc điểm của hai vị tướng này thì Trần Hinh rất sợ. Các chiêu của “lưỡng quốc tiến sĩ’ thì huyền ảo, bay lượn lắm. Nó đi từ nhận thức đến vô thức, đi từ cổ điển đến hiện đại rồi hậu hiện đại. Từ văn học đến cận văn học... Trong cái mênh mông bể sở mịt mù ấy, thanh long đao của lưỡng quốc tiến sĩ mà vọt ra thì số phận của ông già tội nghiệp kia coi như được an bài.
    Nghĩ thế, sống lưng Trần Hinh lại lạnh toát. Anh choáng váng như bị trúng cảm. Tay luống cuống tìm được lọ dầu cù là, loại dầu đặc biệt Bùi Việt Thắng mới cho. Nghe nói loại dầu này rất công hiệu, Bùi Việt Thắng gửi mua bên Ấn Độ, tận một ngôi chùa giáp vùng núi Hy ma la a. Nó có công hiệu lấy lại độ bình thường của nhịp tim mỗi khi sợ hãi. Bùi Việt Thắng khẳng định chất lượng “loại siêu” của nó vì anh đã thử đôi lần. Đó là những lần anh đi dạy tại chức ở các tỉnh xa về hoặc đi du lịch đâu đó chục ngày. Anh tính thời gian, cứ trước mươi phút gặp vợ mà xoa nó thì hiệu quả của nó sẽ đạt tới mức cao nhất. Khi ấy chỉ cần ngửi mùi hương của nó là vợ sẽ rất thương tình, sẽ không yêu cầu mình làm bất cứ việc gì, cũng không truy vấn bất cứ câu hỏi nào rắc rối.
    Trần Hinh vừa xoa dầu vừa lẩm nhẩm cầu mong công hiệu của loại dầu người bạn vàng cho anh. Mùi dầu ngan ngát làm anh thấy có vẻ tỉnh lại. Ông già “Lê Quý Đôn” đang hăng hái diễn thuyết trên bục. Ông nói say sưa, hấp dẫn. Các cử toạ gật gù.
    Sau đó đến phần nhận xét của các phản biện, uỷ viên hội đồng. Tim Trần Hinh như lắng lại. Anh nhìn như dán vào hai vị tiến sĩ.
    Nhưng rồi mọi nỗi lo lắng của Trần Hinh  đần dần được giải toả. Một tràng vỗ tay lét đét nổ. Bài nhận xét của “lưỡng quốc tiến sĩ” đã dài, nhưng chẳng mấy khi ông có dịp “bổ túc” cho mọi người những cái mới về học vấn và tri thức của ông nên ông lại mở rộng các nhận xét ra bên ngoài khá lâu. Trần Hinh kín đáo ngó ông già “Lê Quý Đôn” thấy ông gục mặt xuống, mệt mỏi, và như  có vẻ ngủ gật. Khi “lưỡng quốc tiến sĩ” ngồi vào ghế, ông già “Lê Quý Đôn” mới mở choàng mắt, nhìn  quanh như mình vừa lạc vào một giấc mơ.
    Đến khi nữ tiến sĩ đứng lên, Trần Hinh lại một lần nữa hồi hộp lo lắng. Vị nữ tướng này thì Trần Hinh đã chạm trán trong một vài lần cùng đi luyện thi đại học, nhằm đào tạo các nhân tài tương lai và có đọc đôi bài của chị trên báo Văn nghệ. Chị là học trò không biết là thế hệ thứ bao nhiêu của ông già vậy mà bây giờ chị lại ngỗi chễm chệ trên cao để phán về người thầy của mình. Mà món võ của chị lại thuộc môn phái khác. Đó là cái thứ Trần Hinh lo nhất. Nghe nói chị được đào tạo từ Ba Cu ở Liên xô. Ba hay Ta...đại loại như thế. Có lẽ là “Ta” thì có lý hơn chứ “ba” thì nghe buồn cười. Anh chuyên về văn học Pháp nên không thật quan tâm lắm đến tên thành phố của của xứ xở này. Nhưng thôi, điều đó không quan trọng. Miễn là, giám khảo là một tiến sĩ về văn học Việt Nam nhưng được đào tạo từ nước ngoài. Thế mới là thứ của độc. Trần Hinh cứ lo là các vị giám khảo không hiểu thầy mình. Thật là lo phỗng lo loan. Có lẽ do đọc nhiều Camus mà anh đã trở thành “người xa lạ” với xứ sở quê hương mình. Ở xứ ta, tiến sĩ bao giờ cũng có thể làm tuốt. Cũng như giáo sư. Đã là giáo sư thì là giáo sư toàn quốc rồi chứ ai người ta gọi là giáo sư của trường nào, viện nào.
    Đang nghĩ lẩn vẩn thì giọng nói của nữ tiến sĩ vang lên. Cái chất giọng khàn khàn đáng yêu, rất riêng của chị làm cho Trần Hinh, theo thói quen, bất thình lình giương cái kính vỡ mắt lên nhìn. Anh quên mất mắt kính bị vỡ. Chỉ thấy trước mắt nhoè nhoè, nhoà nhoà. Mọi thứ lẫn lộn, mờ ảo. Hoá ra ở trong cái tầm quang học như thế mọi thứ lại đẹp. Trời ơi, đeo kính vào nhìn rõ để làm gì? Tốt nhất đừng nhìn rõ một cái gì cả thì có khi lại hay.
    Một tràng pháo tay lẹt đẹt nổ. Cả hội trường thở phào. Trần Hinh cúi xuống. Không hiểu do sung sướng hay do độ sốc của dầu cù là, nước mắt anh ứa ra. Anh lầy mù xoa lau lau. Từ ruột anh đùn lên tiếng cười. Tiếng cười như bị kìm giữ làm nẩy nẩy cả cái bụng đầy mỡ, chiến tích của những trận ăn vã cá luộc năm xưa.
    Ông già “Lê Quý Đôn” mặc dù được cả hai vị tiến sĩ khen, nhưng xem ra không lấy gì làm sung sướng. Ai cũng mừng cho ông khi hội đồng đọc thông báo kết quả. Cái cầu bắc cho ông vượt sông sang bờ bên kia đã hoàn thành. Chẳng bao lâu nữa ông sẽ thành giáo sư. Vậy mà nét mặt ông vẫn trầm mặc như thường ngày. Thậm chí lại có vẻ u uất hơn. Thế mới lạ! Trên đời có thiếu gì có những kẻ bỏ ra hàng đống tiền để “chạy” lấy cái chức giáo sư  mà mặt lúc nào cũng hý hửng, tưởng mình là tài hơn thiên hạ. Còn ông, tài năng, trí dũng như thế được phong giáo sư mà lại buồn thì ai mà hiểu nổi? Nên mới có thơ vui về cuộc bảo vệ của ông:
    Xét rằng trí dũng có thừa.
    Nghe Trần xúi giục nên cơ hội này
    Rằng hay thì thật là hay
    Nghe ra ngậm đắng nuốt cay thế nào.
    Trong những năm tháng về hưu, mặc dù tuổi cao sức yếu ông vẫn cặm cụi miệt mài bên bàn viết, rút ruột viết ra những dòng tâm đắc nhất cho cuộc đời như con tằm đều đặn nhả tơ. Những người sống trong khu tập thể của ông hẳn không bao giờ quên hình ảnh một ông già quanh năm sống âm thầm trên một căn gác nhỏ, thắp đèn sáng thâu đêm để làm việc. Nhiều đêm, bà con lối phố đi ngủ hết, người ta vẫn thấy ông ngồi trầm mặc bên trang sách viết dở rất lâu, nhìn ra ngoài cửa sổ. Trong bầu trời mênh mông, biết bao nhiêu ngôi sao mờ, sao tỏ. Ông ngồi gần như bất động, bóng lõm trên tường. Bàn tay dài gầy guộc đang viết ra hàng ngàn những điều trăn trở. Bàn tay ấy được anh Đào Duy Hiệp miêu tả là bàn tay minh triết, tôi mượn tứ mà cho lên đầu bức chân dung viết về ông.
    Những năm tháng cuối cùng thầy Hiểu sống trong sự ngưng đọng của bao điều u uất và khám phá. Ông muốn dành những tâm lực mạnh nhất của tuổi già trút lên đầu ngọn bút của mình. Thời gian này, hầu như ông không bao giờ xuống đất. Mỗi sáng, ông thả một “chiếc quang nhỏ” nhờ bà hàng xóm tốt bụng mua sắm thức ăn trong ngày. Bà đi chợ về, giật chuông. Chiếc quang từ từ kéo lên. Một mớ rau. Đôi miếng thịt. Thanh đậu phụ hay ít lạc nhân. Đó là những món ăn thường nhật của một vị trí thức già tâm huyết với đời, với nghiệp.
    Vì kính trọng và thương ông, vợ chồng người học trò hay bị ông phê bình nhất thuở còn đi học là Lê Ngọc Tân đã nằn nì đón ông về sống chung với mình. Không ai tin rằng, cái anh thanh niên một thời luôn bị phê là sống “thiếu văn hoá” lại là người có văn hoá nhất trong ứng xử và đạo nghĩa thầy trò. Trước khi từ giã cõi đời trần thế, ông lại một lần nữa được hưởng cái sự ngọt ngào vô tận của trang kịch phi lý trong đời. Ông đi thanh thản, chẳng đem theo thứ gì, ngay cả những cuốn thi pháp là loại sách tâm đắc nhất của ông.
Người đăng: Nguyễn Hải vào lúc 16:13:00 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest

2 tháng 11, 2016

Chàng Sinh Viên Thuê trọ và bà chủ nhà tuổi hồi xuân Phim ngắn hay

Người đăng: Nguyễn Hải vào lúc 21:58:00 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Đả Hổ diệt Ruồi

Bộ Công An sẽ xử lý các sai phạm 5.400 tỷ đầu tư liên quan đến ông Đinh La Thăng

Thanh tra chính phủ đã chuyển hồ sơ sang Bộ Công an để điều tra, xử lý theo quy định của pháp luật đối với các sai phạm trong quá trình đầu tư xây dựng dự án nhiên liệu sinh học Phú Thọ và Dung Quất thời Bộ trưởng Đinh La Thăng đã có dấu hiệu cố ý làm trái và thiếu tinh thần trách nhiệm, dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng.
Hơn 5.400 tỷ đầu tư 'đắp chiếu', Bộ Công an sẽ vào cuộc

Sau xơ sợi Đình Vũ, lại thêm ba dự án được Thanh tra Chính phủ chuyển hồ sơ sang Bộ Công an để điều tra, xử lý theo pháp luật vì những vi phạm nghiêm trọng trong quá trình đầu tư. Đó là các dự án nhiên liệu sinh học có vốn góp của Tập đoàn Dầu khí Việt Nam và các đơn vị thành viên: Phú Thọ, Dung Quất và Bình Phước với hơn 5.400 tỷ đồng “nằm chết”tại đây.

Kết luận thanh tra của Thanh tra Chính phủ cho biết: Thực hiện quyết định số 177/2007 của Thủ tướng về việc phê duyệt “Đề án phát triển nhiên liệu sinh học đến năm 2015, tầm nhìn đến năm 2025” với mục tiêu đến năm 2015 là “xây dựng và phát triển các cơ sở sản xuất và sử dụng nhiên liệu sinh học (NLSH) trên phạm vi cả nước”.

Từ tháng 10-2007 đến tháng 3-2009, PVN đã quyết định chủ trương đầu tư, chỉ đạo các đơn vị thành viên góp vốn thành lập 2 công ty cổ phần và 1 công ty liên danh để thực hiện 3 dự án sản xuất ethanol nhiên liệu tại 3 miền Bắc, Trung, Nam gồm nhà máy tại Phú Thọ, Khu kinh tế Dung Quất (Quảng Ngãi) và tỉnh Bình Phước, công suất mỗi nhà máy 100 triệu lít/năm, nguồn vốn do các cổ đông đóng góp 30%, vay tín dụng thương mại 70%.

Với 3 dự án này, tổng mức đầu tư ban đầu được phê duyệt là hơn 4.300 tỷ đồng, sau đó đội vốn lên gần 5.880 tỷ đồng và hơn 3,8 triệu USD.

Cụ thể, Dự án Phú Thọ do Công ty CP Hóa dầu và nhiên liệu sinh học Dầu khí (PVB) làm chủ đầu tư tổng mức đầu tư 1.317,5 tỷ đồng, sau điều chỉnh lên gần 2.500 tỷ đồng (tăng tổng mức đầu tư 1.167,43 tỷ đồng), trong đó vốn vay là 771 tỷ đồng. Dự án đã dừng thi công từ tháng 11/2011 do nhà thầu PVC không đủ năng lực và hiện đã trong tình trạng xuống cấp nghiêm trọng. Tổng số tiền đã thanh toán cho dự án là 1.534,5 tỷ đồng.

Dự án Dung Quất do Công ty CP NLSH Dầu khí miền Trung (PCB) làm chủ đầu tư với tổng mức đầu tư 1.493 tỷ đồng, sau điều chỉnh lên gần 1.887 tỷ đồng (tăng ần 394 tỷ đồng). Tổng số vốn của dự án là 1.225,87 tỷ đồng, trong đó vốn vay là 945,7 tỷ đồng. Dự án đã đầu tư xong, đã thanh toán 2.124 tỷ đồng nhưng chưa quyết toán và hầu như không vận hành thương mại. Năm 2014, nhà máy này lỗ 164 tỷ đồng.
Nhà máy Ethanol Phú Thọ đã xuống cấp nghiêm trọng sau khi bị ngừng thi công từ 2011
Dự án Bình Phước do Công ty TNHH NLSH Phương Đông làm chủ đầu tư, với tổng mức đầu tư 1.492,653 tỷ đồng (80,684 triệu USD), sau đội vốn lên 84,533 triệu USD, tăng hơn 3,8 triệu USD. Tổng số tiền đã thanh toán của dự án là gần 1.743 tỷ đồng, dự án đã đầu tư xong nhưng hầu như không vận hành thương mại.

Tính đến tháng 3/2013, nhà máy chỉ hoạt động 5 đợt, sản xuất được 16,286 triệu lít ethanol với giá thành lên tới 21.500 đồng/lít, tăng 10.459 đồng/lít (tăng 95%) so với giá thành khi lập dự án đầu tư. Giá quá cao khiến nhà máy hầu như đắp chiếu, nhưng vẫn lỗ mỗi năm khoảng 200 tỷ đồng khấu hao tài sản cố định, lãi vay và chi phí quản lý, bảo dưỡng máy móc, bảo hiểm, bảo vệ...

Thanh tra Chính phủ kết luận: Trong quá trình đầu tư, PVN, các chủ đầu tư, nhà thầu và các đơn vị liên quan đã để xảy ra những khuyết điểm, vi phạm sau:

Địa điểm xây dựng đã được lựa chọn mà không khảo sát công tác giải phóng mặt bằng, do đó không giải phóng được mặt bằng khi thực hiện đầu tư.

Việc chỉ định thầu thực hiện gói thầu EPC dự án Phú Thọ và Dung Quất khi các nhà thầu hạn chế về năng lực, chưa có kinh nghiệm thực hiện dự án nhiên liệu sinh học vi phạm quy định của Luật Đấu thầu và chỉ đạo của Thủ tướng, dẫn đến thi công dự án chậm tiến độ, gây hậu quả cho các chủ đầu tư, đặc biệt nhà thầu PVC đã dừng thi công dự án Phú Thọ gần 5 năm, vi phạm hợp đồng, gây hậu quả nghiêm trọng: toàn bộ máy móc, thiết bị lắp đặt đã han gỉ, vốn đã đầu tư 1.534 tỷ đồng chưa được phát huy, tăng chi phí vốn vay và các chi phí khác... đến nay vẫn chưa có giải pháp khắc phục. Dự án đang trong tình trạng bế tắc, tiềm ẩn nguy cơ khó tiếp tục thực hiện.

Trong đàm phán, ký kết và điều chỉnh giá trị hợp đồng, tại dự án Dung Quất, chủ đầu tư và nhà thầu đã ký phụ lục hợp đồng tăng hơn 3,24 triệu USD không có căn cứ. Trong điều chỉnh tổng mức đầu tư, chủ đầu tư PVB đã lập, phê duyệt điều chỉnh dự án Phú Thọ từ 1.327,5 tỷ đồng thành 2.484,9 tỷ đồng không đúng quy định của Chính phủ. Dự án Dung Quất chậm tiến độ 24 tháng, làm tăng chi phí cho chủ đầu tư.

Chủ đầu tư PVB đã sử dụng vốn cho dự án Phú Thọ vượt tổng mức đầu tư 217 tỷ đồng, PCB sử dụng vốn cho Dung Quất vượt tổng mức đầu tư 237 tỷ đồng. Sau khi thực hiện xong dự án, các nhà máy đi vào hoạt động đều thua lỗ lớn và hầu như không vận hành thương mại, toàn bộ vốn đầu tư vào 3 dự án tính đến tháng 11/2014 là 5.401 tỷ đồng chưa có hiệu quả.

Thanh tra chính phủ đã chuyển hồ sơ sang Bộ Công an để điều tra, xử lý theo quy định của pháp luật đối với các sai phạm trong quá trình đầu tư xây dựng dự án nhiên liệu sinh học Phú Thọ và Dung Quất có dấu hiệu cố ý làm trái và/hoặc thiếu tinh thần trách nhiệm trong việc lựa chọn địa điểm xây dựng (dự án Dung Quất), trong chỉ định thầu, trong ký kết và thực hiện các hợp đồng EPC, dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng.

Từ 3/10/2014 đến 5/1/2015, đoàn Thanh tra đã tiến hành thanh tra tại các chủ đầu tư dự án nhiên liệu sinh học gồm: Công ty CP Hóa dầu và Nhiên liệu sinh học Dầu khí (PVB), Công ty CP nhiên liệu sinh học Dầu khí miền Trung (PCB) và Công ty TNHH Nhiên liệu sinh học Phương Đông (Công ty Phương Đông). Sau khi có báo cáo kết quả thanh tra vào ngày 31/5/2015, đến tháng 12 năm này, Thanh tra Chính phủ đã có dự thảo kết luận báo cáo Thủ tướng. Đến tháng 5/2016, VPCP đã có thông báo ý kiến kết luận của Thủ tướng về việc hoàn thiện kết luận thanh ra và đến tháng 8/2016, Phó Thủ tướng Trương Hòa Bình đã yêu cầu Thanh tra Chính phủ kết luận rõ trách nhiệm của PVN và các tập thể, cá nhân để xảy ra vi phạm trọng việc: Chỉ định thầu, đàm phán về giá hợp đồng EPC; miễn bảo lãnh thực hiện hợp đồng, bảo lãnh tiền tạm ứng cho các nhà thầu và các vi phạm khác.

Vũ Hân

(Công an Nhân dân)
Người đăng: Nguyễn Hải vào lúc 21:16:00 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Bài đăng mới hơn Bài đăng cũ hơn Trang chủ
Đăng ký: Bài đăng (Atom)

Người theo dõi

Người theo dõi

Trang

  • Trang chủ

Lưu trữ Blog

  • ▼  2023 (9)
    • ▼  tháng 4 (3)
      • Thiếu tướng Trương Giang Long tiết lộ hệ thống tìn...
      • Thiếu tướng Trương Giang Long tiết lộ hệ thống tìn...
      • Động Vât Hoang Dã Nước Nga [REPLAY] | Khám Phá Thế...
    • ►  tháng 3 (2)
    • ►  tháng 2 (3)
    • ►  tháng 1 (1)
  • ►  2022 (9)
    • ►  tháng 12 (1)
    • ►  tháng 10 (8)
  • ►  2021 (17)
    • ►  tháng 10 (9)
    • ►  tháng 9 (8)
  • ►  2020 (21)
    • ►  tháng 12 (1)
    • ►  tháng 6 (3)
    • ►  tháng 5 (2)
    • ►  tháng 3 (2)
    • ►  tháng 2 (3)
    • ►  tháng 1 (10)
  • ►  2019 (57)
    • ►  tháng 12 (2)
    • ►  tháng 11 (2)
    • ►  tháng 10 (7)
    • ►  tháng 9 (5)
    • ►  tháng 8 (24)
    • ►  tháng 7 (1)
    • ►  tháng 6 (4)
    • ►  tháng 5 (1)
    • ►  tháng 4 (4)
    • ►  tháng 3 (2)
    • ►  tháng 2 (4)
    • ►  tháng 1 (1)
  • ►  2018 (130)
    • ►  tháng 12 (5)
    • ►  tháng 11 (9)
    • ►  tháng 10 (15)
    • ►  tháng 9 (9)
    • ►  tháng 8 (17)
    • ►  tháng 7 (8)
    • ►  tháng 6 (12)
    • ►  tháng 5 (7)
    • ►  tháng 4 (12)
    • ►  tháng 3 (5)
    • ►  tháng 2 (6)
    • ►  tháng 1 (25)
  • ►  2017 (431)
    • ►  tháng 12 (17)
    • ►  tháng 11 (9)
    • ►  tháng 10 (17)
    • ►  tháng 9 (57)
    • ►  tháng 8 (53)
    • ►  tháng 7 (31)
    • ►  tháng 6 (53)
    • ►  tháng 5 (44)
    • ►  tháng 4 (55)
    • ►  tháng 3 (29)
    • ►  tháng 2 (19)
    • ►  tháng 1 (47)
  • ►  2016 (984)
    • ►  tháng 12 (77)
    • ►  tháng 11 (83)
    • ►  tháng 10 (123)
    • ►  tháng 9 (93)
    • ►  tháng 8 (80)
    • ►  tháng 7 (73)
    • ►  tháng 6 (86)
    • ►  tháng 5 (81)
    • ►  tháng 4 (38)
    • ►  tháng 3 (129)
    • ►  tháng 2 (41)
    • ►  tháng 1 (80)
  • ►  2015 (327)
    • ►  tháng 12 (39)
    • ►  tháng 11 (39)
    • ►  tháng 10 (18)
    • ►  tháng 9 (8)
    • ►  tháng 8 (12)
    • ►  tháng 7 (56)
    • ►  tháng 6 (28)
    • ►  tháng 5 (19)
    • ►  tháng 4 (31)
    • ►  tháng 3 (35)
    • ►  tháng 2 (11)
    • ►  tháng 1 (31)
  • ►  2014 (106)
    • ►  tháng 12 (14)
    • ►  tháng 11 (14)
    • ►  tháng 10 (51)
    • ►  tháng 9 (27)

Lưu trữ Blog

  • ▼  2023 (9)
    • ▼  tháng 4 (3)
      • Thiếu tướng Trương Giang Long tiết lộ hệ thống tìn...
      • Thiếu tướng Trương Giang Long tiết lộ hệ thống tìn...
      • Động Vât Hoang Dã Nước Nga [REPLAY] | Khám Phá Thế...
    • ►  tháng 3 (2)
    • ►  tháng 2 (3)
    • ►  tháng 1 (1)
  • ►  2022 (9)
    • ►  tháng 12 (1)
    • ►  tháng 10 (8)
  • ►  2021 (17)
    • ►  tháng 10 (9)
    • ►  tháng 9 (8)
  • ►  2020 (21)
    • ►  tháng 12 (1)
    • ►  tháng 6 (3)
    • ►  tháng 5 (2)
    • ►  tháng 3 (2)
    • ►  tháng 2 (3)
    • ►  tháng 1 (10)
  • ►  2019 (57)
    • ►  tháng 12 (2)
    • ►  tháng 11 (2)
    • ►  tháng 10 (7)
    • ►  tháng 9 (5)
    • ►  tháng 8 (24)
    • ►  tháng 7 (1)
    • ►  tháng 6 (4)
    • ►  tháng 5 (1)
    • ►  tháng 4 (4)
    • ►  tháng 3 (2)
    • ►  tháng 2 (4)
    • ►  tháng 1 (1)
  • ►  2018 (130)
    • ►  tháng 12 (5)
    • ►  tháng 11 (9)
    • ►  tháng 10 (15)
    • ►  tháng 9 (9)
    • ►  tháng 8 (17)
    • ►  tháng 7 (8)
    • ►  tháng 6 (12)
    • ►  tháng 5 (7)
    • ►  tháng 4 (12)
    • ►  tháng 3 (5)
    • ►  tháng 2 (6)
    • ►  tháng 1 (25)
  • ►  2017 (431)
    • ►  tháng 12 (17)
    • ►  tháng 11 (9)
    • ►  tháng 10 (17)
    • ►  tháng 9 (57)
    • ►  tháng 8 (53)
    • ►  tháng 7 (31)
    • ►  tháng 6 (53)
    • ►  tháng 5 (44)
    • ►  tháng 4 (55)
    • ►  tháng 3 (29)
    • ►  tháng 2 (19)
    • ►  tháng 1 (47)
  • ►  2016 (984)
    • ►  tháng 12 (77)
    • ►  tháng 11 (83)
    • ►  tháng 10 (123)
    • ►  tháng 9 (93)
    • ►  tháng 8 (80)
    • ►  tháng 7 (73)
    • ►  tháng 6 (86)
    • ►  tháng 5 (81)
    • ►  tháng 4 (38)
    • ►  tháng 3 (129)
    • ►  tháng 2 (41)
    • ►  tháng 1 (80)
  • ►  2015 (327)
    • ►  tháng 12 (39)
    • ►  tháng 11 (39)
    • ►  tháng 10 (18)
    • ►  tháng 9 (8)
    • ►  tháng 8 (12)
    • ►  tháng 7 (56)
    • ►  tháng 6 (28)
    • ►  tháng 5 (19)
    • ►  tháng 4 (31)
    • ►  tháng 3 (35)
    • ►  tháng 2 (11)
    • ►  tháng 1 (31)
  • ►  2014 (106)
    • ►  tháng 12 (14)
    • ►  tháng 11 (14)
    • ►  tháng 10 (51)
    • ►  tháng 9 (27)

Bài đăng phổ biến

  • (không có tiêu đề)
    Xem để biết Chim - Bướm của Tây có đẹp bằng Chim - Bướm của Ta không nhé ...
  • (không có tiêu đề)
    NHỮNG MỐI TÌNH TRẮC TRỞ CỦA CÁC NỮ VĂN NGHỆ SĨ ( KỲ III ) (Sưu tầm trên mạng)   8. CA SĨ THANH LAM  Sinh ngày 19 tháng 6, 1969   T...
  • (không có tiêu đề)
    Vịt cái chống bị “hiếp dâm” như thế nào?    Vịt là một trong những loài mà con đực thích đóng vai trò “yêu râu xanh”, cưỡng bức g...
  • (không có tiêu đề)
    Đời tư Mao Trạch Đông: Phần II. 1949-1957 – Chương 16 Posted: 11/07/2012 in  Hồi Ký ,  Lâm Hoàng Mạnh ,  Lý Chí Thỏa ,  Nguyễn Học Tags:...
  • (không có tiêu đề)
    Phỏng vấn ông Trịnh Vĩnh Bình, người đang kiện CPVN Nguyễn Hoàng Mơ (NHM) xin kính chào quý độc giả! Kính thưa quý độc giả. Muốn kiện (......
  • (không có tiêu đề)
    TIẾN SỸ LÊ THẨM DƯƠNG Chọn Chồng ! - Chọn một người đàn ông đẹp trai hào hoa thì phải chấp nhận anh ấy phong lưu - Chọn một người...
  • (không có tiêu đề)
    Đời tư Mao Trạch Đông: Phần II. 1949-1957 – Chương 8 Posted: 20/06/2012 in  Hồi Ký ,  Lâm Hoàng Mạnh ,  Lý Chí Thỏa ,  Nguyễn Học Tags: ...
  • (không có tiêu đề)
      Toàn văn: Phát biểu nhậm chức của Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng Chinhphu.vn  |  02/03/2023 15:19 Báo lỗi cho Soha Nghe đọc bài 4:54 1x Cổng ...
  • (không có tiêu đề)
    thusay : Giáo sư Nguyễn Minh Thuyết, là một người có kiến thức rất sâu rộng về những vấn đề chính trị, xã hội thuộc tầm vĩ mô.Những bài viế...
  • Múa ballet khỏa thân

Tổng số lượt xem trang

Tìm kiếm Blog này

Chủ đề Cửa sổ hình ảnh. Được tạo bởi Blogger.