Dành cho những người thích nhậu nhẹt.
7 tháng 7, 2016
Lê Luân - Mệnh nước
Tôi chưa biết ngư dân rồi sẽ nhận được bao nhiêu tiền trong số tiền mà Formosa hứa là sẽ bồi thường cho người dân vùng biển miền Trung thông qua Chính phủ, và với lời hứa của chính quyền nước sở taị, họ nói, sẽ hỗ trợ các chi phí để đào tạo chuyển đổi nghề cho các ngư dân, nhưng hôm nay đọc báo mới thấy đau xót, khi chính họ lại lên kế hoạch "ưu tiên cho các ngư dân vùng biển đi xuất khẩu lao động".
Phụ nữ nước mình đi bán trôn nuôi miệng bao nhiêu người ở nước ngoài rồi? Bao người bị bán sang bên kia đường biên giới không có cơ hội quay lại quê hương rồi? Bao người đi xuất khẩu để hàng tháng gửi về những đồng đô la đầy cực nhọc mà người ta gọi là kiều hối rồi? Và giờ, sẽ bao nhiêu ngư dân thất học, không thạo biết nghề gì - ngoài bám biển để vừa đánh bắt hải sản mưu sinh, vừa bảo vệ chủ quyền cho đất nước, vừa trợ giúp tìm kiếm cứu nạn khi có sự kiện như đã thấy - được ưu tiên bỏ xứ mà đi (?). Cay đắng làm sao khi mảnh đất của mình mà không thể sinh tồn và dung chứa được chính mình nữa. Tài nguyên thiên nhiên cạn kiệt, giờ đến sức người cũng phải "bán tháo" thì đất nước không nghèo mới là điều khó hiểu.
Trung Quốc, nó cho người vào thẳng trong lãnh thổ của Việt Nam để xuyên tạc lịch sử, cướp bóc, hành xử côn đồ, đánh đập người dân một cách trắng trợn, vậy mà không bắt bỏ tù những kẻ đó và xét xử theo luật pháp rồi trục xuất chúng khỏi lãnh thổ của mình. Mà người dân mình vì đâu lại còn sợ cả bọn chúng nên không cả dám làm nhân chứng hay lến tiếng tố cáo những hành vi côn đồ đó của chúng. Phải chăng, chúng ta đã bị giáo dục và tuyên truyền để trở nên nhu nhược, cam chịu chứ không được khơi dậy hay giáo dục đúng nghĩa về lòng yêu nước, sự tự tôn dân tộc cũng như lòng dũng cảm nên bây giờ mới thành kẻ hèn mạt ngay trên đất của mình?
Chúng đánh đập dân ta, là để kiếm cớ mà triển khai thi hành điều luật về đưa quân tham chiến ở nước ngoài mà chúng vừa mới thông qua cách đây không lâu. Chỉ cần một hành động bạo lực không theo pháp luật của chúng ta đối với công dân của chúng thì rất có thể chúng sẽ có cớ đem "quân lính" sang để thực thi nghĩa vụ quốc tế hoặc với lý do bảo vệ công dân của mình mà can thiệp vào các hành động của nước khác. Biển đảo thì chúng trắng trợn chiếm, không chỉ diễn tập quân sự công khai đầy thách thức mà bây giờ là các tuyên bố sẽ hành động ngay tức khắc nếu có bất kỳ sự phản ứng nào của nước khác về hành vi mang tính không đồng thuận với chúng trong các khẳng định ý chí đơn phương trong vấn đề biển đông.
Quan chức, hết chê dân trí thấp (lý do của một số đại biểu quốc hội, Bộ trưởng nêu ra để trì hoãn chính sách hay giải thích có lợi cho mình khi bị chất vấn), rồi lại chửi người dân thiếu kiến thức (lời của một vài ông Thứ trưởng các các bộ khác nhau), nhưng đến khi cần thì người ta lại ra sức huy động hàng trăm tấn vàng trong dân để cứu nền kinh tế đang trên bờ vực nguy cấp, hay để gìn giữ độc lập dân tộc, chủ quyền, lãnh thổ thì quan chức lại vỗ về bằng một thức lệnh tuyên ngôn: "nhân dân sẵn sàng hy sinh để bảo vệ độc lập, tự do của tổ quốc" (Nguyễn Chí Vịnh), rồi ông Thủ tướng cũng kêu gọi: người dân hãy cùng chung tay để bảo vệ chủ quyền biển đảo.
Nhưng khi người dân đi biểu tình vì cuộc sống, thể hiện lòng yêu nước, lên tiếng bảo vệ tổ quốc, thì bị bắt bớ, đánh đập, trù dập, nên đã tạo ra những nỗi sợ hãi vô hình cho những người khác, dần dà rồi người ta trở nên vô cảm với những sự kiện của xã hội bởi những nỗi sợ hãi luôn thường trực đè nén họ khi đã chứng kiến những cảnh bạo lực hoặc hành xử bất chấp ấy.
Vậy là, khi người ta muốn làm điều gì đó có lợi cho mình thì họ lại hạn chế và cố gắng đổ lỗi cho người dân, còn khi cần dân để cứu mình (sức người, trí tuệ hoặc tài sản) thì họ lại cạy nhờ đến dân với những ngôn từ hết sức mỹ miều đầy cám dỗ, thông qua tình yêu quê hương, đồng loại và lòng khoan dung, độ lượng.
Còn một nghịch lý nữa, không thể không nói đến vì nó hiển hiện sừng sững quá, như một cú giáng quá mạnh vào tâm thức của những người có tự trọng, liêm sỷ và yêu nước. Đó là chuyện, người ta tham nhũng, vơ vét, đục khoét bằng mọi cách có thể, ăn không từ thứ gì của dân, như nhà máy giấy 3.000 tỷ xây xong mà không sản xuất được giấy rồi phải xóa sổ bỏ đi. Tượng đài tướng sỹ Trần Quốc Tuấn với 1.500 tỷ xây xong rồi bỏ hoang. Miếu thờ dựng lên gần 300 tỷ xong không biết thờ ai mà lúc trước đã dự tính đó là ông Khổng Khâu của người Tàu. Rồi chuyện đường trăm tỷ xây xong sạt lở mới vỡ ra là bên trong dùng hàng tá "xốp" để lót ở giữa, mà người ta giải thích là để sau này "sửa đường cho tiện". Hay hàng loạt các tin đã đưa về việc rất nhiều tỉnh, thành nâng cấp hệ thống toilet công cộng, xây công trình tượng đài, đền chùa cả trăm, ngàn tỷ, nhưng khi nói về khoa học và cần sự tham gia của công nghệ đối với và để giải quyết các sự kiện quốc gia nào đó quan trọng thì họ lại thản nhiên rằng, không có kinh phí hay vượt quá khả năng của nước nhà.
Vì nơi nào mà những thứ dành cho người chết to lớn nhất, thì nơi đó người sống sẽ thiếu thốn và khổ sở nhất.
Có đất nước nào lại lạ lùng và nhiều nỗi xót xa đến thế không? Khi người dân trở thành những đối tượng mà dễ cả tin, dễ bị mù quáng và cũng dễ bị đổ lỗi nhất không?
Một dự án tầm cỡ quốc gia, mà hơn thế là quy mô quốc tế như Formosa (với hơn 10 tỷ usd đầu tư), thì theo Luật Đầu tư dự án này phải được sự chấp thuận, phê duyệt của chính Thủ tướng chính phủ với sự tham gia thẩm tra của 08 bộ, ngành liên quan, trong vòng gần 1 năm, nếu có đảm bảo đủ các điều kiện đầu tư thì mới được chấp thuận và triển khai. Nhưng đến nay, khi xảy ra sự kiện thảm họa cá chết ở miền Trung, Thanh tra chính phủ mới vào cuộc và người ta mới ngỡ ngàng với các kết luật rằng "việc cho thuê đất là vượt quá thẩm quyền của tỉnh". Và Bộ tài nguyên môi trường lại sửng sốt khi thừa nhận: bộ mình không được thẩm tra dự án này (!?). Quả thực là một sự vô pháp, lạm quyền, hoặc dung túng trong lúc đương thời của người tiền nhiệm trước. Quả là kinh hoàng, khi một nhánh quyền lực lớn nhất được gọi là hành pháp của một đất nước, ở cấp trung ương, người ta lại bị qua mặt một cách dễ dàng đến thế.
Và với thảm họa đặc biệt nghiêm trọng đe dọa an ninh, kinh tế quốc gia mà Formosa đã vừa gây ra, có lẽ cần - mà chính xác ra là phải, vào cuộc một cách toàn diện, mạnh mẽ và tiến hành khởi tố vụ án, khởi tố bị can đối với tất cả các cá nhân, tổ chức có liên quan từ đầu khi chấp thuận dự án, đến giám sát, quản lý và cả khi xảy ra hành vi gây hậu quả đầu độc biển miền Trung với hiểm họa khôn lường và lâu dài này nữa.
Pháp luật, nếu được thượng tôn và duy trì một cách minh bạch, thì quốc gia mới ổn định, thịnh vượng và được tôn trọng trong con mắt người dân và cả những bạn bè quốc tế nữa.
Còn nếu diễn tiến theo chiều ngược lại, thì đó chính là lý do của câu nói nổi tiếng mà ông Thomas Jefferson đã nói cách đây gần hai thế kỷ trước: Khi bất công trở thành luật pháp, chống đối trở thành nghĩa vụ.
Lê Luân
(FB Luân Lê)
5 tháng 7, 2016
ĐỐI THOẠI VỚI Mr
HỒNG THANH QUANG.
.
.
NGUYỄN HUY CƯỜNG
FB Trần Huy Quang
Cách đây mươi năm tôi biết đến cái tên vị này, khi ấy tôi cứ nghĩ là tên một diễn viên cải lương hoặc một doanh nhân kinh doanh son phấn người Hoa vì họ “Hồng” thực ra rất ít, họ đẹp quá.
Đến một lần thấy ông này lên ti vi trong một giao lưu gì đó về quan hệ Việt-Nga.
Lúc ấy tôi là môn sinh mới toanh của khoa diện tướng học, thành ra thấy ai cũng chòi mòi “áp” cái nghề tướng số vào “Đo” miễn phí một cái.
Với vị này, mọi thứ ổn: Khá đẹp lão, mặt tròn, coi phúc hậu, mắt của người có chính kiến v.v…, trừ phần “Ngôn”.
Từ đài từ, âm sắc, thái độ, thanh điệu, ngữ điệu nó cứ luôn căng lên, nó cho người ta hiểu ông là người thich xưng hùng xưng bá, thich lên gân lên guốc, thich phô phang và đầy thiên kiến (đó là theo sách vở).
Sau đó vài tháng, tôi quên dần ông này vì còn nhiều việc phải làm.
Lý do khác là tôi cho rằng mình mới học nghề tập tọng, có thể mình đoán sai chứ ông này đã từng làm đến chức TBT một tờ báo, đâu có giỡn được.
Thế nhưng, vừa mới đây, tôi lại không ngăn cấm được mình sôi lên cảm xúc cũ về ông này qua màn đấu tố MC Phan Anh trên TV về việc Phan Anh share câu chuyện cá chết.
.
Bởi vậy, xin được gửi vài dòng đến bầu bạn trên FB về vấn đề này.
Trước khi nói chuyện về ông HTQ, xin có một câu ngắn gọn với ekip làm chương trình này.
.
FACEBOOK LÀ GÌ?.
Từ lâu nay, nhiều người có ý định đính tính, định nghĩa Facebook là cái gì?.
Ngay ở một diễn đàn trên đây thôi, vào cuối tháng 5 năm 2016 có vẻ như họ vẫn cần mẫn tìm tòi xem FB là cái gì, những thao tác kiểu FB là cái gì, Like là cái gì, View là cái gì, share là cái gì v.v…
Thật tiếc là họ không mời tôi, nếu họ mời, thì chỉ mình tôi, cũng dư sức đáp ứng tất cả những gì Mrs Tạ Bích Loan muốn sáng tỏ, khỏi cần Hồng đại ca, khỏi cần các nhà khoa học.
.
Tôi sẽ chỉ cho họ biết rằng:
Facebook chính là TOÀN BỘ CUỘC SỐNG NHÂN LOẠI ĐƯỢC THỂ HIỆN BẰNG CÔNG NGHỆ THÔNG TIN Chạy trên nền tảng internet.
Nó đơn giản đến không thể đơn giản hơn.
.
Cuộc sống có cái gì nó có cái đó.
.
Ví dụ chỉ nhìn trong một phố nhỏ có 200 hộ dân là thấy:
Có 10 ông giết mổ gia suc. Có ba ông thợ khâu giầy dép. Có hai chục gia đình bất hòa sắp ly dị, có một ông giáo sư, có hai ông nhà báo kiểu sáng vác ô đi tối vác về. Có ông chủ tịch phường chỉ có người chửi sau lưng. Có ba thằng dở hơi. Có mười lăm thằng suốt ngày rượu chè, có hai nhà kia làm được đồng nào chỉ để làm từ thiện..vân vân …
.
Như vậy, thật điên khùng khi lấy hình ảnh 15 thằng rượu chè để đánh giá xóm này bê tha, không thể lấy hình ảnh vài nhà kia chuyên đi làm từ thiện để nhìn nhận xóm này nhân ái.
.
Cho nên, cái trò đem MC Phan Anh ra trong một chương trình, cho dù có vẻ khá “Dân chủ” nhưng được “Cương tỏa” bằng thái độ của chủ thớt là lên án MC Phan Anh, được Phán xử bằng cái giọng đầy thiên kiến của Hồng Thanh Quang hoặc một phần nhỏ bằng cái móng tay quan điểm khoa học của một vài nghiên cứu khác là hết sức phiến diện, trẻ con!.
.
Thật tiếc, trong khi chống “Bão Hồng Thanh Quang” Phan Anh không đủ tỉnh táo để nói rằng: Tôi có quyền share, sau này người ta thấy sai, tôi sẽ share sự đính chính đó. Trách nhiệm lớn nhất thuộc về nguồn của sự thể. Rồi trich dẫn ra 10 hiện tượng báo chính thống, thậm chí chính sách sai, sau đó phải gỡ bỏ thì trách nhiệm không thuộc về người share.
.
Cần nói thêm rằng: Nếu hiện tượng kia là thật, thì việc share tuyệt vời. Việc hy hữu có thể sai là chuyện bình thường, như 10 bài báo (Hoặc một số chính sách sai) là chuyện khác.
.
Nếu người chia sẻ nông nổi, chưa thấu đáo thì chính họ thiệt thòi. Sau này không ai tin anh ta dễ dàng nữa.
.
Còn “ai đó” bị tổn thương vì chuyện này, sau cọ sát trên, sự thể được minh định thì uy tín của họ vững như thành, hơn cả trước khi bị thị phi, điều tiếng.
.
Cuối cùng, tôi nhắn gửi vài nhà khoa học tham gia diễn đàn rằng luận lý, dẫn chứng của các bạn, nhìn về phương pháp, khá chặt chẽ nhưng CHƯA ĐỦ.Nó là những quan sát hữu hạn, cục bộ và không thể hiện sự quán chiếu vấn đề, tuy nó không sai.
Tôi biết vụ cá nhỏ chết các vị dẫn, không hoàn toàn như vậy và sẽ có đường link để các vị rõ hơn xem cái gọi là "Dàn dựng" có gì trong đó.
Tôi sẽ tiếp các vị trong những bài viết khác.
Mr HỒNG THANH QUANG.
Với đoạn văn trên, hẳn nhiên tôi công khai phủ nhận quan điểm của ông HTQ.
Khi tham gia diễn đàn này (Cho dù không thành công) nhưng nên hiểu nó là một diễn đàn mang tính KHOA HỌC XÃ HỘI mà đã là khoa học thì nét đầu tiên phải là KHÁCH QUAN.
Không hiểu do “Nhiệm vụ” hay do giới hạn về trình độ, hoặc chưa có thói quen tham gia những diễn đàn khoa học nên ông không khách quan, ông đầy thiên kiến, định kiến, ông tưởng nhầm đây là TÒA ÁN xử MC Phan Anh.
Do vậy, ông dùng nguyên một công cụ là PHÁN XỬ mà phán xử rất võ đoán, rất nông cạn về nhận thức, quy chụp vô lối.
.
Điều này thật khó thay đổi cho một người ở tầm tuổi ông.
Đó là một thiệt thòi cho ông.
.
Kết lại phần này, tôi xin nói với ông bằng một câu chân tình (Thật sự) đó là câu các cụ nhà ta vẫn dùng dạy con cái:
Biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe.
.
Nếu chịu khó hiểu kỹ về FB, tôi tin rằng ông sẽ có sự trưởng thành dù muộn mằn, nhưng rất quý.
Chào không thân ái.
Nguyễn Huy Cường.
.
Nội dung video đây ạ.http://giaobao.com/…/60-phut-mo-chia-se-tren-ma…/614394.html
Với đoạn văn trên, hẳn nhiên tôi công khai phủ nhận quan điểm của ông HTQ.
Khi tham gia diễn đàn này (Cho dù không thành công) nhưng nên hiểu nó là một diễn đàn mang tính KHOA HỌC XÃ HỘI mà đã là khoa học thì nét đầu tiên phải là KHÁCH QUAN.
Không hiểu do “Nhiệm vụ” hay do giới hạn về trình độ, hoặc chưa có thói quen tham gia những diễn đàn khoa học nên ông không khách quan, ông đầy thiên kiến, định kiến, ông tưởng nhầm đây là TÒA ÁN xử MC Phan Anh.
Do vậy, ông dùng nguyên một công cụ là PHÁN XỬ mà phán xử rất võ đoán, rất nông cạn về nhận thức, quy chụp vô lối.
.
Điều này thật khó thay đổi cho một người ở tầm tuổi ông.
Đó là một thiệt thòi cho ông.
.
Kết lại phần này, tôi xin nói với ông bằng một câu chân tình (Thật sự) đó là câu các cụ nhà ta vẫn dùng dạy con cái:
Biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe.
.
Nếu chịu khó hiểu kỹ về FB, tôi tin rằng ông sẽ có sự trưởng thành dù muộn mằn, nhưng rất quý.
Chào không thân ái.
Nguyễn Huy Cường.
.
Nội dung video đây ạ.http://giaobao.com/…/60-phut-mo-chia-se-tren-ma…/614394.html
3 tháng 7, 2016
Quê hương tươi đẹp
Hàng nghìn cò nhạn quý hiếm cư ngụ ở Hải Dương
Khu du lịch sinh thái đảo cò (Chi Lăng Nam, Thanh Miện, Hải Dương) không chỉ có nhiều loài chim cạn và chim nước mà còn là nơi trú ngụ của hàng nghìn cò nhạn, loài chim nằm trong sách đỏ Việt Nam.
Đảo cò Chi Lăng Nam nằm giữa hồ An Dương, xưa kia là vùng chiêm trũng nằm bên bờ sông Hồng, ở giữa nổi lên gò đất cây cối xanh tốt. Vào thế kỷ 15, một trận đại hồng thủy ập đến, làm vỡ đê sông Hồng, gây ngập lụt, làng mạc bị cuốn trôi. Lũ rút đi để lại một hồ nước rộng có độ sâu hơn 20 m tồn tại đến ngày nay. Năm tháng đi qua, từng đàn cò, vạc cùng nhiều loài chim nước tìm về trú ngụ mỗi lúc một nhiều.
Theo ông Hân, năm 2012 đảo xuất hiện đàn cò nhạn với số lượng lên tới hàng nghìn con bay về trú ngụ. Đây là loài chim có kích cỡ lớn nhất trong số gần chục loài chim đang trú ngụ. Trung bình mỗi con cò khi trưởng thành nặng 1-1,5 kg; cao 0,8-0,9 m; sải cánh rộng hơn một mét. Chúng rất thân thiện, sống chan hòa với các loài chim bản địa.
Cò nhạn còn được gọi là cò ốc hoặc cò thìa, có tên trong Sách Đỏ Việt Nam, bậc R - loại cực kỳ quý hiếm. Cò thường xuất hiện ở những nơi có nước ngọt, nhiều cánh đồng ngập nước và các bãi triều ven sông, ven biển. Thức ăn chủ yếu của chúng là các loại ốc, cua, ếch, nhái và nhiều loại côn trùng khác. Chúng di cư và sinh sống thành bầy.
Năm 2014, đảo cò được tỉnh Hải Dương công nhận là Khu du lịch sinh thái. Các hoạt động săn bắn, đặt bẫy chim bị nghiêm cấm. Tuy nhiên, chính quyền xã Chi Lăng Nam tỏ ra lo lắng cho số phận của đàn chim bởi địa bàn di cư kiếm ăn rất rộng, không chỉ trên cánh đồng của xã mà bay tới các xã trong huyện, trong tỉnh, thậm chí ra các vùng lân cận như: Hưng Yên, Thái Bình, Hà Nam, Hải Phòng, Nam Định. Trong khi đó, nạn săn bắn bẫy chim ở một số địa phương cũng như buôn bán chim tự nhiên làm mồi nhậu vẫn công khai, nguy cơ làm giảm số lượng chim trong tương lai.
Giang Chinh
Chót vì tay đã nhúng chàm,
Nuốt rồi còn biết nôn làm sao đây.
Đưa tay vào móc dạ dày
Biển Đông kia chết, dân này đi đâu ?
Những vị đứng đầu Đảng, Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ... đã đến thăm và làm việc tại Formosa Hà Tĩnh
1. Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng:
vietnamnet.vn/vn/.../tong-bi-thu-kiem-tra-tien-do-du-an-formosa.html
2. Chủ tịch nước Trương Tấn Sang
-Chủ tịch nước Trương Tấn Sang kiểm tra tiến độ dự án trọng điểm tại tại KKT Vũng Áng ...
hatinh.gov.vn/.../ChủtịchnướcTrươngTấnSangkiểmtratiếnđộdựántrọngđi...
3. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng
-Khởi công xây dựng Nhà máy luyện gang thép Formosa Hà Tĩnh ...
socongthuonght.gov.vn/.../khoi-cong-xay-dung-nha-may-luyen-gang-th...
4. Bộ trưởng Bộ Công an Trần Đại Quang
-Bộ trưởng Trần Đại Quang thăm, làm việc tại Công ty Formosa
5. Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng

vov.vn/.../chu-tich-quoc-hoi-tham-cong-ty-formosa-ha-tinh-323726.vov
"CON NGỰA THÀNH TROY"
+Báo điện tử VOV bình luận: Để các đối tác thiếu tin cậy chiếm lĩnh những vị trí hiểm yếu không được kiểm soát và giám sát, chính là chúng ta đã dọn sẵn con đường ngắn nhất để những con ngựa gỗ thành Tơ- roa, những chàng Trọng Thủy thời nay dễ bề chui sâu, leo cao thực hiện những toan tính mưu sâu kế hiểm ./.
Hiện nay Trung Quốc đã đặt những "Con ngựa thành Troy" trên đất Việt Nam : như Formosa Hà Tĩnh, Bô Xít Tây Nguyên . Và những điểm đặt "Con ngựa thành Troy" dưới đây. Vì vậy việc Trung Quốc chiếm Việt Nam chỉ còn là thời gian. Không nghi ngờ gì nữa đối với bè lũ bán nước và bọn cướp nước.Toàn dân tộc Việt Nam cần hết sức tập trung cảnh giác cao độ.
Một bài viết không thể không đọc
Thư ngỏ gửi Tướng Vịnh: Cảnh giác với kế
sách “Mưu công” của họ Tập
Tướng Nguyễn Chí Vịnh. Ảnh: Hoàng Ðình Nam/AFP/Getty Images
Theo báo Dân Trí thì Bộ Lao động – TBXH đang gấp rút chuẩn bị kế hoạch chuyển nghề cho 1 triệu ngư dân ven biển 4 tỉnh miền trung là Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên Huế rời ngư trường, lên rừng làm lâm nghiệp hoặc nông nghiệp. Thoạt nghe thì tưởng là kế hoạch lo liệu cho cuộc mưu sinh của ngư dân, nhưng suy nghĩ kỹ thì đồng thời không thể đặt câu hỏi liệu đây có phải là kế hoạch chuẩn bị giao vùng biển miền trung cho Tập Cận Bình hay không?
Tại sao có câu hỏi như vậy?
Chắc Tướng Nguyễn Chí Vịnh thừa hiểu trong thời bình 1 triệu ngư dân này là người bám biển để mưu sinh nghề đánh bắt cá, còn trong thời loạn thì chính họ là những dân quân am hiểu cặn kẽ vùng biển này và là những người đã được thực hành thành thạo nghề đi biển. Kinh nghiệm vừa qua cho thấy, nếu 1 triệu ngư dân này từ bỏ vùng biển quê hương của họ, mà chẳng may có chiếc Su-30 MK2 hoặc chiếc CASA nào nữa của không quân Việt Nam rớt xuống biển thì ai sẽ tìm, vớt các phi công gặp nạn, như đã cứu thiếu tá Cường? Liệu Hải quân Việt Nam có đủ 1 triệu quân rải khắp vùng biển này, thường trực thay cho 1 triệu ngư dân đó không?
Rồi sau khi thực hiện kế hoạch của Bộ Lao động (tức là của Chính phủ) 1 triệu ngư dân đó rời bỏ, để trống vùng biển này, Tập Cận Bình nhân cơ hội đó, lại phái Dương Khiết Trì sang đàm phán, đề nghị Việt Nam và Trung Quốc là anh em trong nhà, hãy “tạm giao” vùng biển này cho Trung Quốc giữ hộ thì tướng Vịnh và Ngoại trưởng Phạm Bình Minh sẽ đối phó ra sao?
Trong kế sách “Mưu công” thuộc Binh pháp Tôn Tử của Trung Quốc có viết: “Đoạt thành của địch mà không cần tấn công mới là thượng sách”. Vẫn biết dư luận đánh giá Tướng Vịnh và Ngoại trưởng Minh là những người khôn ngoan, nhiều mưu mẹo, nhưng đây là chuyện chủ quyền quốc gia, chuyện đại cục, thiết nghĩ nhắc lại mưu sâu kế hiểm của tổ tiên họ Tập là không thừa, để tránh vô tình hay cố ý, sa vào kế giặc rồi bị ghi vào danh sách cùng với Trần Ích Tắc.
Sau khi Formosa Hà Tĩnh nhận tội gây ra thảm họa môi trường biển miền Trung, có vị học giả đã vội vui mừng cho rằng Việt Nam đã thành công. Thế nhưng Chu Xuân Phàm hỏi “Việt Nam phải tự chọn 1 trong 2 là Gang thép hay Cá” thì rút 1 triệu ngư dân ra khỏi ven biển miền Trung có khác gì chấp nhận từ bỏ vĩnh viễn nghề đánh bắt cá ở vùng biển này, thực chất là trả lời với Chu Xuân Phàm “Việt Nam chịu chấp nhận chọn 1 thứ thôi là Gang thép thay Cá”.
Hiệp 1 đã thất bại rõ ràng. Đến nay, tình thế tự nó đưa đến cho chúng ta phải lựa chọn tiếp 1 trong 2 ở câu hỏi của hiệp 2: “Chọn Gang thép hay chọn Chủ quyền quốc gia”. Dĩ nhiên người dân Việt Nam muốn cả Gang thép và Chủ quyền quốc gia, nhưng chọn gang thép là chọn tiểu cục, chọn chủ quyền quốc gia là chọn đại cục, không được lẫn lộn. Trong trường hợp buộc chỉ được chọn một mà không mắc tội bán nước thì đừng chịu thất bại ở hiệp 2, tức là chỉ được phép chọn Chủ quyền quốc gia.
Hiện nay đang có một nguồn tin rất đáng để các nhà chiến lược của Việt Nam tham khảo thêm, suy nghĩ cân nhắc thận trọng về sự lựa chọn giữa Gang thép hay Chủ quyền quốc gia. Đó là thế giới đang dư thừa nguồn cung cấp thép (*). Giá thép trên toàn cầu đang hạ thấp. Vì vậy trong tháng 3 năm nay, nhà máy thép khổng lồ Port Tabot của Anh mỗi ngày bị lỗ hơn một triệu Bảng Anh (tương đương 1,45 triệu USD). Tình hình ngành sản xuất thép ở Bỉ, Italia, ở Mỹ cũng gặp khó khăn tương tự. Liệu Gang thép Formosa Hà Tĩnh có ngoại lệ không?
Số tiền 500 triệu USD mà Formosa hứa bồi thường chỉ có thể bù đắp cho 1 triệu ngư dân mất nghề truyền thống, mỗi người 11 triệu đồng tiền Việt Nam. Số tiền này không thể dùng cho việc chuyển nghề, cũng không thể giúp họ tiếp tục ngư nghiệp trong môi trường biển đã bị ô nhiễm cực độc. Việc di dân có thể đưa đến ẩn họa về an ninh chủ quyền quốc gia. Vậy phải làm sao?
Chính phủ hãy dừng kế hoạch di dân 1 triệu ngư dân, đưa Formosa ra Tòa, buộc họ phải xử lý độc tố do họ đã thải ra biển, trả lại môi trường biển trong sạch của 4 tỉnh miền Trung như trước khi xảy ra tai họa này, để ngư dân tiếp tục mưu sinh bằng nghề đánh bắt cá của họ. Nếu Chính phủ không đưa họ ra Tòa, thì hãy để dân chúng đưa họ ra Tòa, đừng ngăn cản và đừng làm những điều thất đức như ông Tô Lâm đã đe dọa.
Trịnh Kháng Chiến
TTHN
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)