9 tháng 5, 2016

Đời tư Mao Trạch Đông: Phần IV. 1965-1976 – Chương 71

Posted: 19/11/2012 in Hồi KýLâm Hoàng MạnhLý Chí ThỏaNguyễn Học
Tags: 
Lý Chí Thỏa
Để tưởng nhớ người vợ thân yêu nhất của tôi, Ngô Lý Liên
Đã đăng: Lời nói đầu, chương [1], [2], [3], [4], [5], [6], [7], [8], [9], [10], [11], [12], [13], [14], [15], [16], [17], [18], [19], [20], [21], [22], [23], [24], [25], [26], [27], [28], [29], [30], [31], [32], [33], [34], [35], [36], [37], [38], [39], [40], [41], [42], [43], [44], [45], [46], [47], [48], [49], [50], [51], [52], [53], [54], [55], [56], [57], [58], [59], [60], [61], [62], [63], [64], [65], [66], [67], [68], [69], [70], [71]
Nguyễn Học và Lâm Hoàng Mạnh dịch từ bản tiếng Anh The Private Life of Chairman Mao by Li Zhisui
Đầu năm 1971 ở Nhóm Một xuất hiện tin đồn, một trong số phụ nữ của Mao, thư ký riêng Văn phòng, đã yêu một thành viên trong đám nhân viên của Mao. Uông Đông Hưng quyết định giải quyết nhanh gọn vụ quan hệ này. Là một người mẫu mực trong gia đình, nhất mực thương yêu vợ con, Uông không bao giờ nghĩ đến sự phản bội vợ, vì thế không hiểu về sự “nẫng tay trên” của Mao. Nhưng Mao là người khác thường, Uông chấp nhận sự bất thường trong đời sống của Mao. Dù sao vẫn ngần ngại thái độ của các nhân viên của Mao. Trong thời gian ở Vũ Hán, Uông triệu tập cuộc họp phê bình cô thư ký và bạn trai, nhưng lại muốn tôi làm chủ toạ cuộc họp.

Tôi từ chối. Tôi quý cô gái trẻ này. Khác hẳn với nhiều người làm việc quanh Chủ tịch, cô ta ngây thơ, chất phác, phục vụ Mao chỉ vì quá kính trọng và quá sợ mỗi khi gặp Mao. Tôi không tin lời buộc tội hai người có tình ý với nhau. Cô gái và anh chàng kia chỉ mới nói đùa, cợt nhả, thế thôi chứ chưa có chuyện gì khác. Chuyện ngồi lê đôi mách làm họ phẫn nộ, cả Mao cũng không tán thành kiểu làm thế. Nhưng Uông Đông Hưng không buông tha, còn phê phán tôi quá e dè, nhút nhát. “Điều tồi tệ nhất có thể xảy ra với anh, sẽ mất việc ở Nhóm Một” – Uông thuyết phục tôi – “Nhưng anh có thể tìm việc làm ở chỗ khác dễ dàng”. Đã từng bị Mao đày 2 lần, Uông vẫn còn chưa quên nỗi hận, nhưng vẫn chưa biết sự ủng hộ của Mao đối với Uông đến mức nào. Để tránh tối đa khỏi bị đi đầy lần nữa, tuy vậy ông vẫn nơm nớp sẵn sàng đón nhận tai hoạ, Uông cũng lên dây cót tinh thần để tôi sẵn sàng chuẩn bị. Dù sao Uông vẫn là sếp, tôi buộc phải chấp hành mệnh lệnh. Tôi triệu tập cuộc họp theo lệnh của Uông.

Cô gái trẻ rất buồn khi bị phê bình, cô nhờ hai người bạn gái, trong đó có Trương Ngọc Phượng, đưa đến gặp Mao để giãi bày. Tôi cũng không biết cô ta đã nói những gì với Chủ tịch, nhưng chẳng bao lâu Mao đích thân nói, tôi đã mắc sai lầm lớn khi làm theo lời Uông.
– Anh chẳng lịch sự chút nào, có phải thế không anh chàng lịch sự?
Mấy ngày sau, Mao nói với tôi giọng chế nhạo trên chuyến tầu từ Vũ Hán đi Hàng Châu.
– Anh đã xông vào việc chẳng liên quan gì đến anh. Thế mới biết, anh còn phải học hỏi nhiều hơn nữa. Khi nào trở về Bắc Kinh, tôi muốn anh thành lập đội y tế đi xuống địa phương, nơi đó anh có thể thực tế phục vụ nhân dân, giao tiếp với họ và học được hỏi nhiều điều ở những người nông dân nghèo. Chuyến đi này sẽ mang lại cho anh nhiều lợi ích.
Tôi chọn Hắc Long Giang, một tỉnh xa nằm ở đông bắc Trung Quốc, giáp giới Liên Xô, gần đảo Trân Bảo. Chính ở đó vẫn chưa lắng yên cuộc đụng độ giữa hai quân đội ta và Xô viết. Chính ở đây tất cả dân lành phải đào hầm trú ẩn tránh bom. Tôi muốn xem, nhân dân chuẩn bị chiến tranh ra sao. Mao đồng ý kế hoạch của tôi.
Hầu như chẳng có gì giữ tôi ở Bắc Kinh, thậm chí dưới sự che chở của Chủ tịch cũng khó cứu được tôi. Cục diện trong Bộ y tế năm 1969 lại bị nóng lên, kể cả trong đường Quảng Xương, nơi tôi sống, cũng chẳng yên. Một trong phe phái đánh nhau đã cắt nước và hệ thống sưởi, còn phe kia kiểm soát việc thu chi phát lương, lại không chịu trả lương cho những ai không chịu công khai tuyên bố mình là người của nhóm họ. Tôi từ chối không muốn dính vào phe này hay phe kia.
Khi tình hình trở lên khó kiểm soát, Mao và Uông chuyển hồ sơ của tôi từ Bộ Y tế sang Ban bảo vệ an ninh để cho an toàn, đồng thời tôi chuyển gia đình vào khu chung cư trong dãy nhà nhiều tầng, thuộc Trung Nam Hải, khu nhà dành cho cán bộ nhân viên Tổng văn phòng.
Rồi chẳng bao lâu, người ta tuyên bố đưa cán bộ, trí thức chuyển về Trường Cán bộ 7-5, văn phòng Lý Liên được chuyển về khu vùng sâu vùng xa của Hắc Long Giang, sát biên giới Trung-Xô, để lại cho tôi 2 thằng con phải chăm sóc.
Lý Liên sống không những trong điều kiện ăn ở tồi tệ, mà còn sợ hãi triền miên. Lý lịch tư sản tiếp tục gây cho cô ấy nhiều. Nhóm cô ta đêm đêm họp để đào bới quá khứ chính trị đồng nghiệp của mình và Lý Liên luôn phải chịu sự phê bình. Hai chúng tôi hiểu rõ, địa vị của tôi làm bác sĩ riêng cho Mao mới che chở vợ khỏi sự ngược đãi lớn lao. Nếu tôi mất việc, cô ta sẽ khốn khổ.
Ở Hắc Long Giang tôi có thể gặp và giúp đỡ động viên Lý Liên. Kể cả đội y tế của tôi chuyển sang vùng khác, dù sao chăng nữa cũng sẽ còn gần nhau hơn tôi ở lại Bắc Kinh. Đi xa hẳn bầu chính trị căng thẳng ở thủ đô, tôi tin có nhiều cơ hội chúng tôi được gặp nhau.
Hắc Long Giang thích hợp với cuộc đi đày của tôi còn có lý do khác. Nơi đây, vùng Nhị Thành thường là nơi lưu đày các quan thượng thư phạm tội triều đình nhà Thanh. Tôi cũng cảm thấy mình là kẻ thất sủng, bị đi đày. Vì thế tôi chọn vùng Nhị Thành làm nơi đội y tế làm việc.
Uông Đông Hưng không muốn tôi đi. Ông có kế hoạch riêng, muốn đưa tôi sang chỗ khác. Ở bệnh viện Bắc Kinh vẫn chưa ổn định, Uông băn khoăn làm sao có một tổ chức phục vụ y tế riêng phục vụ Chủ tịch và cán bộ cao cấp của đảng. Uông quyết định chuyển đổi Câu lạc bộ Dương Phong Gia Đạo gần Hồ Bắc, phía ngoài Trung Nam Hải thành bệnh viện đặc biệt dành cho Mao và các lãnh tụ cao cấp. Đó là Quân y viện Giải phóng quân 305, các khoa phòng trực tiếp dưới sự chỉ đạo của quân đội. Uông muốn cử tôi làm giám đốc bệnh viện.
Nhưng Uông Đông Hưng có lỗi trong vụ đi đày của tôi, khi ông bắt tôi phải tổ chức phê bình người tình của Mao. Lòng tin của Chủ tịch đã từng bị mất mát, vì tôi không tham gia tích cực cuộc Cách mạng văn hoá, kèm theo lời buộc tội của Giang Thanh, Khang Sinh, được lấy lại nay mất đi chỉ vì nghe lời ông. Thật vô lý, khi tôi trở thành vật tế thần. Uông Đông Hưng vẫn mù quáng chống Giang Thanh bằng cách thân cận với Lâm Bưu, quên rằng giờ đây Mao đã hết tin Lâm Bưu và cả chính Uông.
Để chăm lo con cái mình, tôi mướn người giúp việc, còn tôi thành lập một đội y tế gồm 7 thành viên, hai bác sĩ của Bệnh viện Bắc Kinh, bác sĩ ngoại khoa Ngưu và một y tá trong Quân y viện 305 mới thành lập, dưới quyền giám đốc Trương, cán bộ chính trị Ban bảo vệ Trung ương, và lương y Lý, người đã giúp đỡ và bảo vệ tôi ở Đại học Thanh Hoa khi bị ném đá. Chúng tôi lên tầu ngày 29-6-1970 hướng về Cáp Nhĩ Tân, thủ phủ tỉnh Hắc Long Giang.
Lý Chí Thoả
Nguyễn Học và Lâm Hoàng Mạnh dịch từ bản tiếng Anh The Private Life of Chairman Mao by Li Zhisui
© Dịch giả giữ bản quyền sách dịch
Nguồn: Dịch giả gửi bản dịch và hình minh họa
Mời đọc: Chương kế tiếp [72]

Đời tư Mao Trạch Đông: Phần IV. 1965-1976 – Chương 70

Posted: 16/11/2012 in Hồi KýLâm Hoàng MạnhLý Chí ThỏaNguyễn Học
Tags: 
Lý Chí Thỏa
Để tưởng nhớ người vợ thân yêu nhất của tôi, Ngô Lý Liên
Đã đăng: Lời nói đầu, chương [1], [2], [3], [4], [5], [6], [7], [8], [9], [10], [11], [12], [13], [14], [15], [16], [17], [18], [19], [20], [21], [22], [23], [24], [25], [26], [27], [28], [29], [30], [31], [32], [33], [34], [35], [36], [37], [38], [39], [40], [41], [42], [43], [44], [45], [46], [47], [48], [49], [50], [51], [52], [53], [54], [55], [56], [57], [58], [59], [60], [61], [62], [63], [64], [65], [66], [67], [68], [69], [70]
Nguyễn Học và Lâm Hoàng Mạnh dịch từ bản tiếng Anh The Private Life of Chairman Mao by Li Zhisui
Trong thời gian cả nước Trung Quốc được động viên cho chiến tranh, Mao tiến hành cuộc đàm phán để giảm căng thẳng với Hoa Kỳ, thì sự bất bình của Mao với con người chỉ vừa mới đây được tuyên bố, người sẽ kế vị, người bạn chiến đấu thân thiết nhất của ông lại tăng lên. Tôi phát hiện lần đầu tiên sự thù địch của Chủ tịch với Lâm Bưu trong chuyến đi về phương nam tháng 5-1969, ngay sau khi Đại hội đảng IX.

Ở Trung Nam Hải, số lượng lính bảo vệ Mao tăng lên không rõ ràng. Lính sư đoàn 8341 của Uông Đông Hưng vẫn thường trực bảo vệ. Đối với tôi trở lại làm việc Nhóm Một, sự gây ấn tượng là cái khác, số lượng các cô gái trẻ quanh Mao không giảm đi. Họ đi cùng với Mao trong các chuyến công du, không những thế, nơi nào Mao đến, nơi ấy quanh ông xuất hiện những cô gái trẻ, đẹp mới. Trong chuyến đi của chúng tôi tháng 5-1969, công du Vũ Hán, Hàng Châu và Giang Nam, tất cả nhân viên phục vụ ở biệt thự Mao toàn những cô gái trẻ. Để đảm bảo nghỉ ngơi, tiêu khiển cho ông, người ta cử các cô ca sĩ, diễn viên múa của đoàn văn công tỉnh đến phục vụ. Ông tỏ ra đặc biệt chú ý hai cô ca sĩ được đưa đến phòng của Chủ tịch, họ còn mang theo cả hai cô em gái của mình.
 



Khẩu hiệu công khai của Cách mạng văn hoá thực hành chủ nghĩa khổ hạnh. Nhưng đảng càng thuyết giáo chủ nghĩa khổ hạnh, đạo đức cách mạng bao nhiêu, thì sự khoái cảm tình dục của Chủ tịch lại càng tăng. Trong thời gian chờ đợi kết quả Cách mạng văn hoá đạt được chiến thắng, Mao đùa giỡn trên giường với ba, bốn, và thậm chí năm cô gái cùng một lúc.
Phía sau phòng Mao, lính vẫn đứng canh bảo vệ an toàn. Chỉ trong chuyến đi này, tôi hiểu sự bảo vệ Chủ tịch được tăng cường nghiêm túc như thế nào sau khi Mao ra lệnh quân đội ủng hộ Cách mạng văn hoá trấn áp phái đối kháng.
Mao không thích vệ sĩ của ông mặc quân phục. “Tại sao có nhiều lính xung quanh chúng ta thế?” – Mao thường xuyên phàn nàn. Sự có mặt của những người lính bóp nghẹt tự do của ông. Những người mặc quân phục, ông biết điều này, đã thông báo tất cả những gì họ thấy cho thủ trưởng của họ. Ông không thích bên cạnh ông có người để mắt, nhòm ngó. Mao yêu cầu bỏ lính gác đi.
Tôi cho rằng sự phản đối của Mao với lính tráng phản ánh cuộc đấu tranh đang tăng lên với Lâm Bưu. Nhưng Uông Đông Hưng không tin, khi tôi trao đổi với ông sự quan ngại của Mao, Uông bảo: “Vô lý, tại sao Mao khó chịu về những người lính gác”. Tôi giải thích: “Uỷ ban quân quản chiếm đóng khắp nơi. Ban lãnh đạo quân đội ủng hộ hữu khuynh. tất nhiên nhân viên phải là quân lính cũng ủng hộ phái hữu. Chỉ sư đoàn Bảo vệ 8431, tổ chức duy nhất không trực thuộc Bộ quốc phòng, nhưng chúng ta cũng vẫn phải mặc quân phục”. Uông Đông Hưng một chính trị gia sắc sảo, nhưng trường hợp này ông không nhận ra. Uông khước từ ủng hộ sự phản ứng mặc quân phục tăng lên, chỉ vì điều này dẫn đến hố sâu ngăn cách, chia rẽ giữa Mao và Lâm Bưu.
Sự cố nhỏ tháng 11 năm 1969 làm tôi tin nhận xét của tôi hoàn toàn có cơ sở. Cuối tháng 9 chúng tôi rời phía Nam, đến Vũ Hán vào giữa tháng 10. Nhưng cuối tháng 10 năm ấy, đợt không khí lạnh gió tràn về bất thường, nhiệt độ giảm xuống đột ngột. Theo kinh nghiệm, tôi biết thế nào Mao sẽ bị cảm, nếu chúng tôi không trở về vùng ấm áp. Như thường lệ, Mao từ chối. Ông bảo, cần tập quen với thời tiết giá lạnh. Tôi biết, thế nào Chủ tịch cũng bị cảm, Trương Diêu Tự, người phục trách bảo vệ Chủ tịch cũng lo. Nếu Mao ốm, người ta có thể quy tội sơ xuất. Trương yêu cầu Diệp Quần nói chuyện với Lâm Bưu, nhờ ông khuyên Mao quay về vùng ấm hơn.
Tôi đang ngồi với Mao, Trương Diêu Tự báo cáo Lâm Bưu sẽ tới, trao đổi, đề nghị Mao về vùng ấm hơn. Mao lặng đi một lúc, nét mặt không thay đổi, rõ ràng ông không đồng ý. Nhưng tôi không thể ngờ sau khi Trương Diêu Tự đi ra, ông nổi xung đến như vậy, bảo:
– Tại sao bất cứ việc gì xảy ra ở đây Trương lại thông báo cho người khác? Khi lũ người kia (ám chỉ Lâm Bưu, Diệp Quần) đánh phát rắm, Trương Diêu Tự cũng thực hiện như một chiếu chỉ của hoàng cung à?
Mao không làm theo sắc lệnh của hoàng cung Lâm Bưu.
Thời tiết nóng không trở lại Vũ Hán. Cuối tháng 11, Mao dù sao chăng nữa cũng không tránh khỏi cảm lạnh, nhưng không chịu chữa trị ngay, dẫn đến biến chứng thành phế quản phế viêm, khi bệnh khá trầm trọng, lúc ấy ông đồng ý cho tôi điều trị.
Mao biết tôi đã nhiều lần khuyên ông trở về vùng ấm, muốn điều trị ngay từ ban đầu nhưng tất cả đều bị ông khước từ. Mao cũng còn biết Giang Thanh chưa hết nguôi giận, vẫn tìm mọi cách tấn công tôi, hơn nữa Giang Thanh vẫn buộc tội tôi đầu độc. Trong cuộc chiến ăn miếng trả miếng này, giờ đây là lúc Giang Thanh dễ dàng trả thù lấy cớ chuyện ốm đau của Mao.
Mao một lần nữa bảo vệ tôi. Ông yêu cầu viết bệnh án giải thích lý do và quá trình bị cảm lạnh và bệnh phế quản phế viêm của ông.
– Tôi muốn anh không bị dây dưa trách nhiệm do tôi bị ốm – ông nói – Chính tôi có lỗi trong việc đã không đi về phương nam ấm áp theo lời anh khuyên.
Mối quan hệ giữa Mao với Lâm Bưu trở nên căng thẳng. Tôi tin sự liên minh Uông Đông Hưng với nguyên soái sẽ trở nên thật nguy hiểm. Tôi nhắc lại lời cảnh cáo với Uông về điều này, nhưng ông không tin.
Uông trung thành với Mao, nhưng ông vẫn muốn tăng cường quyền lực trong tay. Ông vội vã bắt mối quan hệ với bất cứ ai có thể giúp ông tăng quyền lực. Uông liên kết với Lâm Bưu trong hoàn cảnh Cách mạng văn hoá đang tiến hành. Không ai khi ấy được Mao tin hơn Lâm Bưu, người khởi xướng chiến dịch nghiên cứu tư tưởng Mao, từng tâng bốc, “một lời của Mao đáng giá hàng vạn lời của người khác”. Khi ấy làm việc với Lâm Bưu nghĩa là làm việc với Mao. Tình bạn, tình đồng chí giữa hai người đời đời bền vững.
Nhưng tình hình hiện tại đã thay đổi, Uông vẫn không thay đổi cách nhìn, cách hành xử và ông hiểu ra diễn biến quá muộn.
Lý Chí Thoả
Nguyễn Học và Lâm Hoàng Mạnh dịch từ bản tiếng Anh The Private Life of Chairman Mao by Li Zhisui
© Dịch giả giữ bản quyền sách dịch
Nguồn: Dịch giả gửi bản dịch và hình minh họa
Mời đọc: Chương kế tiếp [71]

Bước tới Đèo Ngang...

(Phạm Viết Đào blog)

8 tháng 5, 2016


Phát ngôn ấn tượng của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc


Sau một tháng nhậm chức, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã có nhiều chỉ đạo để xử lý các vụ việc được dư luận quan tâm, gỡ nút thắt cho doanh nghiệp, thúc đẩy phát triển kinh tế.

Thủ tướng phát biểu tại Hội nghị xúc tiến dầu tư và quảng bá du lịch tỉnh Quảng Trị ngày 17.4
Thủ tướng phát biểu tại Hội nghị xúc tiến dầu tư và quảng bá du lịch tỉnh Quảng Trị ngày 17/4.

Ngày 21.4, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đề nghị các cơ quan chức năng dừng ngay việc khởi tố vụ án hình sự chủ quán phở - cà phê xin chào
Ngày 21/4, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đề nghị các cơ quan chức năng dừng ngay việc khởi tố vụ án hình sự chủ quán phở – cà phê “Xin Chào” đồng thời làm rõ trách nhiệm liên quan

thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc
Sáng 25/4, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã chủ trì cuộc họp đầu tiên của Thường trực Chính phủ với lãnh đạo các bộ, ngành để giải quyết các vướng mắc trong thực hiện Luật Doanh nghiệp và Luật Đầu tư. Thông điệp tạo động lực mới cho doanh nghiệp được Thủ tướng nhấn mạnh.

Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc khẳng định tại cuộc họp Thường trực Chính phủ về tình hình thi hành Luật doanh nghiệp và Luật đầu tư mới sáng 25.4
Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc khẳng định tại cuộc họp Thường trực Chính phủ về tình hình thi hành Luật doanh nghiệp và Luật đầu tư mới sáng 25/4.

Sáng 27.4, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc chủ trì Hội nghị trực tuyến toàn quốc về tăng cường công tác bảo đảm vệ sinh an toàn thực phẩm
Sáng 27/4, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc chủ trì Hội nghị trực tuyến toàn quốc về tăng cường công tác bảo đảm vệ sinh an toàn thực phẩm. Tại đây ông nhấn mạnh đến trách nhiệm về vi phạm vệ sinh an toàn thực phẩm.

phát ngôn ấn tượng của thủ tướng
Kết luận Hội nghị doanh nghiệp Việt Nam năm 2016 với chủ đề “Doanh nghiệp Việt Nam – động lực phát triển của kinh tế đất nước”, ngày 29/4, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc nhấn mạnh việc thanh tra kiểm toán thuế cần chống tiêu cực, tham nhũng, hướng đến mục tiêu hỗ trợ doanh nghiệp.

phát ngôn ấn tượng của thủ tướng
Sáng 30/4, tại tỉnh Đồng Nai, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc gặp gỡ khoảng 3.000 công nhân lao động của các địa phương trọng điểm phía nam gồm Đồng Nai, TP HCM, Bình Dương, Bà Rịa Vũng Tàu, Bình Phước, Tây Ninh, Long An, Tiền Giang.

phát ngôn ấn tượng của thủ tướng
Chiều 1/5, tại Hà Tĩnh, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã có cuộc làm việc với các địa phương bị ảnh hưởng do hiện tượng hải sản chết bất thường. Phát biểu tại cuộc làm việc, thủ tướng yêu cầu minh bạch thông tin.

phát ngôn ấn tượng của thủ tướng
Ngày 4/5, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc chủ trì phiên họp Chính phủ thường kỳ tháng 4/2016, phiên họp thường kỳ đầu tiên kể từ khi Chính phủ mới kiện toàn.

phát ngôn ấn tượng của thủ tướng
Kết luận phiên họp Chính phủ thường kỳ tháng 4/2016 vào ngày 5/5, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc khẳng định quyết tâm xây dựng Chính phủ liêm chính, minh bạch, hiệu quả;nói không với tham nhũng, tiêu cực, lãng phí

Đây là dự án giao thông, không phải thủy điện sông Hồng

- Trả lởi câu hỏi của báo chí về dự án giao thông tỷ đô dọc sông Hồng, ông Đỗ Đức Quân, Phó tổng cục trưởng Tổng cục Năng lượng khẳng định: Hiện chưa có dự án thủy điện nào trên sông Hồng nằm trong quy hoạch của Bộ Công thương.
Tại cuộc họp báo của Bộ Công thương chiều nay, ông Đỗ Đức Quân cho biết, dự án này không phải dự án thủy điện mà là dự án giao thông xuyên Á. Khi thực hiện dự án này sẽ làm một số đập, ô thuyền dâng nước để đi lại.
thủy điện trên sông Hồng, bộ công thương
Phó tổng cục trưởng Tổng cục Năng lượng Đỗ Đức Quân. Ảnh: Vietnam+
“Khi làm đập, ô tàu dâng nước lên cho tàu bè đi đến Lào Cai, người ta tận dụng kết hợp làm thủy điện. Tôi khẳng định đây là dự án giao thông, không phải dự án thủy điện”, ông Quân nói.
Ông nhấn mạnh, để trả lời về sự cần thiết và dự án này có phải là siêu dự án hay không thuộc trách nhiệm của Bộ GTVT chứ không phải Bộ Công thương.
Ông cũng cho biết, khi dự án này thực hiện tận dụng làm thêm thủy điện thì khả năng phát điện cũng chỉ khoảng 200MW, không đáng kể nên chỉ là thủy điện nhỏ.

Ông cho rằng, nếu xem xét có hiệu quả, giá bán điện hợp lý vẫn có thể chấp nhận được.
Tuy nhiên, ông cũng lưu ý, hiện nay chưa có hồ sơ cụ thể nên chưa phát biểu về hiệu quả như thế nào được. Những vấn đề đáng lưu ý về môi trường, đất đai, di dân… đều đang nghiên cứu.
Cũng tại cuộc họp báo, Thứ trưởng Bộ Công thương Đỗ Thắng Hải nhấn mạnh: “Chúng ta không làm thủy điện bằng mọi giá. Đã có lúc chúng ta phải trả giá bằng môi trường vì phát triển thủy điện nên hết sức lưu ý khi tính toán, đánh giá tác động môi trường”.
Thu Hằng

Má lúm đồng tiền và những nhận định thú vị trong nhân tướng học




Y học giải thích rằng: Má lúm đồng tiền – được coi là một nét đẹp lạ và chỉ gặp ở số ít người – thật ra lại là một khiếm khuyết nhỏ trên hệ thống cơ mặt, xuất hiện ở vùng má gần miệng.
Da ở trên phần cơ bị khiếm khuyết dính xuống tổ chức bên dưới và tạo nên một vết lõm trên má, và lộ rõ khi cơ hoạt động như khóc, nói, đặc biệt cười.
Má lúm đồng tiền cũng có tính di truyền. Nếu bố hoặc mẹ có má lúm đồng tiền, thì con sinh ra sẽ có 25-50% cơ hội thừa hưởng đặc điểm này.
Còn nếu cả bố và mẹ đều có má lúm đồng tiền, thì con sinh ra có cơ hội thừa hưởng “nét duyên” này đến 50-100%.
Theo văn hóa phương Đông, má lúm đồng tiền được giải thích bằng câu chuyện huyền thoại. Theo đó, người trần chết xuống Âm Phủ phải đi qua Quỷ Môn Quan. Tại đây, họ phải uống loại nước có tên là Vong tình thủy.
Loại nước này có mục đích làm tiêu tan, xóa hết ký ức ở cõi trần, quên đi mọi sự việc kiếp trước.
đào hoa, nhân tướng, má lúm đồng tiền,
(Ảnh: Internet)
Tuy nhiên, có một số người đã khóc lóc van xin, do còn nặng tình nặng nghĩa với cuộc sống trước khi chết, không uống loại nước này. Diêm Vương đã đánh dấu họ chính bằng vết lõm trên má của người được đầu thai.
Nên theo quan niệm phương Đông, người có má lúm đồng tiền thường là những người còn lưu giữ ký ức, hình ảnh của cuộc sống cũ và những ký ức này có thể lưu truyền từ đời này qua đời khác. Họ là những người chung tình chung thủy.
Theo văn hóa phương Tây, má lúm đồng tiền là do Thần Vệ Nữ đánh dấu để phù trợ tái sinh ở kiếp khác.
Những ai sở hữu má lúm đồng tiền thường có nét duyên rất đặc biệt, có nụ cười ngọt ngào và thu hút ánh nhìn.
Nhân tướng học với má lúm đồng tiền
Theo nhân tướng học, má lúm đồng tiền có sự liên quan đến tích cách và vận mệnh tương lai của người sở hữu.
Theo đó, con gái sở hữu má lúm đồng tiền thường là người dịu dàng, duyên dáng, năng nổ, đáng yêu và dễ gần. Họ được rất nhiều đàn ông theo đuổi.
đào hoa, nhân tướng, má lúm đồng tiền,
(Ảnh: Internet)
Các chàng trai có má lúm đồng tiền thường là người vui vẻ, nhiệt tình, hoạt bát, năng nổ, thích giúp đỡ người khác, nên được nhiều người yêu mến.
Nhìn chung những người sở hữu má lúm đồng tiền là tướng của sự phú quý, giàu sang, cuộc sống an nhàn, sung sướng, gặp nhiều may mắn trong cuộc sống.
Nhân tướng học cũng phân biệt 2 nhóm má lúm “đơn”, tức là một người chỉ sở hữu má lúm đồng tiền bên trái hoặc bên phải.

Má lúm đồng tiền bên phải
Má lúm đồng tiền bên phải được xem là một dấu hiệu của sắc đẹp, nét đào hoa, tiền bạc và quyền lực.
Theo quan niệm từ xa xưa, những người may mắn có má lúm bên phải đều được đánh giá là thân thiện, dễ gần và tốt tính, được nhiều người yêu mến.
Họ là người có địa vị, quyền lực trong xã hội, được nhiều người coi trọng, kính nể. Cuộc sống của họ khá sung túc, nhiều tiền của và gặt hái nhiều thành công trong sự nghiệp, công danh rạng rỡ.
Đối với con gái, má lúm bên phải càng sâu càng có vẻ đằm thắm, dịu dàng, đoan trang, nết na được nhiều chàng trai theo đuổi.
đào hoa, nhân tướng, má lúm đồng tiền,
(Ảnh: Internet)
Các chàng trai có má lúm bên phải lại là người có đức tính chân thật, vui vẻ, hòa đồng, hoạt bát và hay nhiệt tình giúp đỡ người khác.
Má lúm đồng tiền bên trái
Các cô gái sở hữu lúm đồng tiền bên trái không chỉ có vẻ bề ngoài đáng yêu, duyên dáng mà còn có tài ăn nói, khéo léo trong giao tiếp.
Hầu hết các cô gái này đều dễ gây thiện cảm với người xung quanh bởi tính cách hiền dịu, dễ gần và thích làm duyên.
Trong tình yêu, con gái có má lúm đồng tiền bên trái rất chung tình, khi đã yêu thì khó thay lòng đổi dạ, thích được người yêu quan tâm và chiều chuộng.
Con trai có má lúm đồng tiền bên trái dù không có ngoại hình điển trai nhưng nhìn qua cũng đã khiến các cô gái thầm thương, trộm nhớ.
Trên thực tế, con trai có má lúm đồng tiền bên trái thường có nhiều mối tình lãng mạn, có cuộc sống đào hoa hơn hẳn các chàng trai khác. Họ được nhiều cô gái theo đuổi nên thiếu kiên định, yếu mềm trong tình cảm, dễ xiêu lòng trước những “sự quyến rũ” mới.
Theo trithuctre