12 tháng 3, 2016

Những câu nói ‘để đời’ của quan chức Việt năm 2014 

 

                                                                                                                                               Năm 2014 đã xuất hiện những câu nói ‘để đời’ của quan chức Việt. Chúng tôi đã cố gắng liệt kê đầy đủ những câu nói để đời này để đọc giả cùng bình luận.

Thể chế ‘kinh tế thị trường theo định hướng XHCN’

Trong một buổi nói chuyện tại Học viện Chính trị Quốc gia TPHCM, ông Bùi Quang Vinh Bộ trưởng Bộ Kế hoạch Đầu tư nói chuyện với các vị lãnh đạo Thành phố. Khi được hỏi về thế nào là thể chế kinh tế thị trường theo định hướng XHCN. Ông đáp: “Chúng ta cứ nghiên cứu mô hình đó, mà mãi có tìm ra đâu. Làm gì có cái thứ đó mà đi tìm”.
Ông Vinh trả lời câu này quả là chính xác, bởi vì kinh tế thị trường được khai sinh từ nền kinh tế tư bản.Mà lại nói ‘kinh tế thị trường theo định hướng XHCN’ thì khác nào như lấy râu ông này cắm cằm bà kia.
Cũng chủ đề thể chế kinh tế thị trường theo định hướng XHCN này, Thứ trưởng Bộ Kế hoạch và Đầu tư Nguyễn Chí Dũng đã nói: “Tôi cứ suy nghĩ mãi một điều, nếu chúng ta đi mà không rõ đi đâu, bằng cách nào, bao giờ đến… thì không bao giờ chúng ta đi nhanh và bền vững được”.(phát biểu tại hội thảo khoa học “Xây dựng thể chế kinh tế thị trường trong bối cảnh hội nhập: Kinh nghiệm quốc tế và gợi ý đối với Việt Nam” do Ngân hàng Thế giới, và Viện Nghiên cứu Quản lý Kinh tế Trung ương (CIEM) tổ chức ngày 22/12).
Các phát biểu trên cho thấy rằng sau nhiều thập kỷ đi theo cái goi là ‘kinh tế thị trường theo định hướng XHCN’ càng đi theo thể chế này càng không biết nó là cái gì thì làm sao mà đi tới được.
Quốc hội có còn là của dân
Trong Hội nghị Đại biểu Quốc hội ngày 11/4/2014, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng nhấn mạnh: “QH tức là dân, dân quyết sai thì dân chịu, chứ kỷ luật ai?
Phát biểu của Chủ tịch Quốc hội ( cơ quan đại biểu của dân) được cư dân mạng truyền đi và bình luận khá rôm rả.
Phát biểu của Bộ Trưởng Phùng Quang Thanh về phong Tướng
Sáng ngày 6/11/2014 Quốc hội thảo Luận về luật sỹ quan quân đội. Nhiều Đại biểu có ý kiến bây giờ sao nhiều tướng quá.
Thời chiến tranh cao lắm có 60 tướng, nhưng bây giờ là thời bình nhưng cả nước có đến 480 tướng (theo lời Bộ Trưởng Phùng Quan Thanh phát biểu trong hội nghị).
Khi Đại biểu quốc hội đề nghị giảm số Tướng thì ông Thanh phát biểu rằng : “Không phong tướng, anh em tâm tư”.
Đại biểu Dương Quốc Trung nhận xét phát biểu của Bộ trưởng Thanh trên báo giáo dục rằng “Anh mới chỉ nói tới tâm tư của quân đội thôi. Anh có nghĩ đến tâm tư của dân không? Tại sao làm luật mà cứ nói chuyện tâm tư?”
Phát biểu về ‘chạy chức chạy quyền’

PGS.TS Nguyễn Hữu Tri, Viện phó phụ trách Viện Xã hội học và Khoa học quản lý, nguyên là Viện trưởng Viện Khoa học hành chính, Trưởng khoa Quản lý hành chính, Học viện hành chính Quốc gia chia sẻ với Báo Đất Việt rằng: “Cần luật hóa cho phép chạy chức, chạy quyền”.
Ông Tri giải thích rằng: “Trên thế giới này chạy chức chạy quyền nhiều chứ (?!). Obama phải ‘chạy’ vào Nhà Trắng, Putin phải ‘chạy’ vào nhà đỏ thì việc chạy vào chức, quyền của Việt Nam cũng là dễ hiểu”.
Phải chăng ông Tri không biết rằng ở nước ngoài không phải là ‘chạy’ như ở Việt Nam mà là thông qua bầu cử. Còn ở Việt Nam từ ‘chạy ‘ ở đây là dùng tiền cũng như các mối quan hệ. Vì thế việc ông Tri đưa ra sự so sánh này quả là hài hước.
Cán bộ kiểm tra phân bằng miệng

Tại phiên chất vấn kỳ họp thứ 8, Quốc hội khóa XIII diễn ra chiều 17/11/2014, Bộ trưởng Bộ Công Thương Vũ Huy Hoàng trong lúc trả lời cử tri về chống buôn lậu và hàng giả đã phát biểu một câu khiến cả nghị trường cũng như báo chí phải xôn xao.
“Công tác đấu tranh của chúng ta về phương tiện, công cụ vừa thiếu, vừa yếu, đặc biệt trang thiết bị kiểm nghiệm, đánh giá chất lượng thiếu nên có nơi cán bộ quản lý thị trường phải thử bằng miệng để kiểm tra chất lượng phân bón, đây là hiện tượng có thật”, ông Hoàng nói.
Đường Trường Chinh cong ‘mềm mại’
Trong cuộc họp báo cáo Thành ủy Hà Nội ngày 8/4/2014, trước các thắc mắc vì sao đường Trướng Chinh đang thẳng lại bị nắn thành cong. Ông Dương Đức Tuấn, Phó giám đốc Sở Quy hoạch kiến trúc TP Hà Nội, đã nói: “Còn Sở Quy hoạch Kiến trúc Hà Nội cũng thừa nhận đường Trường Chinh có cong, nhưng là ‘cong mềm mại’ chứ không phải ‘cong hình ghi đông xe đạp’ như phản ánh. Sở Quy hoạch Kiến trúc đã thiết kế theo đúng quy hoạch
Bộ Trưởng Quốc phòng lo người Việt ghét Trung Quốc
Tại hội nghị của Chính phủ với địa phương triển khai Nghị quyết ngày 29/12/2014, Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh bày tỏ: “Tôi thấy lo lắng lắm, không biết tuyên truyền thế nào, chứ từ trẻ con đến người già có xu thế ghét Trung Quốc. Ai nói tích cực cho Trung Quốc là ngại. Tôi cho rằng, cái đó là nguy hiểm cho dân tộc”
 phung-quanh-thanh
Bộ trưởng Phùng Quang Thanh. Ảnh thanhtra
Tại cuộc đối thoại Shangri-la 13 được diễn ra tập trung vào vấn đề Trung Quốc đang xâm lấn biển đông các nước láng giềng, đặc biệt là Việt Nam đang trong hoàn cảnh bị Trung Quốc đặt giàn khoan trái pháp trên biển đông.
Bộ Trưởng Phùng Quang Thanh đã có bài phát biểu tại hội nghị này, trong đó đoạn mở đầu là: Thưa các quý vị! Quan hệ giữa Việt Nam và nước bạn láng giềng Trung Quốc về tổng thể trên các mặt đang phát triển tốt đẹp, chỉ còn tồn tại vấn đề tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông nên đôi khi cũng có những va chạm gây căng thẳng”
Tại buổi tiếp xúc cử tri ngày 1/7/2014 bày tỏ trước việc Trung Quốc đặt giàn khoan trái phép ở biển đông, Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng nói: “người bạn láng giềng lớn, muốn hay không cũng phải ăn đời ở kiếp với nhau, có ai chọn được láng giềng đâu”.
Trách nhiệm bảo vệ rừng là của ai?
Tại kỳ họp thứ 9, HĐND Tỉnh Đak Lak khóa 8 ngày 12/12/2014. Khi được hỏi “Diện tích rừng giảm nghiêm trọng như vậy, trách nhiệm này thuộc về ai?”
Ông Trang Quang Thành Giám đốc Sở Nông nghiệp Phát triển Nông thông trả lời “Theo Luật Bảo vệ và Phát triển rừng và các quy định liên quan, công tác quản lý bảo vệ rừng là trách nhiệm của cả hệ thống chính trị và toàn dân!
Vì sao càng chống tham nhũng, thì tham nhũng càng nhiều

Tại buổi tọa đàm chung tay chống tham nhũng do Thanh tra Chính phủ và Chương trình Phát triển LHQ (UNDP) tổ chức ngày 9/12/2014. Đến phần nói về Tổ chức Minh bạch Quốc tế (TI) công bố chỉ số cả nhận tham nhũng ở Việt Nam 3 năm liền không thay đổi, tham nhũng ngàng càng nghiêm trọng hơn. Tổng Thanh tra Chính phủ Huỳnh Phong Tranh khẳng định kết quả mà TI công bố phù hợp với đánh giá của Việt Nam trong thời gian qua. “Trong 3 năm qua, chúng ta không tụt không tăng có nghĩa là có tính ổn định. Chúng ta chưa đạt được kết quả như mong muốn là từng bước đẩy lùi tham nhũng”
 phong tranh
Tổng TTCP Huỳnh Phong Tranh cho rằng tham nhũng ở Việt Nam trong 3 năm qua (2012-2014) có tính chất ổn định. Ảnh nld

Trong buổi tiếp xúc với Cử tri Hà Nội trước kỳ họp Quốc hội ngày 6/10/2014 Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng phát biểu: “đánh con chuột đừng để vỡ bình, làm sao diệt được chuột mà bảo vệ được bình hoa. Tức là phải giữ cho được cái ổn định”.
‘Cất bằng ĐH làm công nhân cũng là việc làm’
Vào ngày 19/11/2014 Bộ trưởng Bộ Lao động TBXH Phạm Thị Hải Chuyền đăng đàn với chủ đề: Giải quyết việc làm, thất nghiệp.
Khi bàn về con số 174.000 sinh viên ĐH và CĐ chưa có việc làm Bộ trưởng khẳng định:“không phải 174.000 người này đang ngồi chơi mà họ vẫn đang tìm việc làm để sống, nói thất nghiệp chỉ là không làm đúng ngành nghề đào tạo.Nhiều người đang đi làm ở các doanh nghiệp địa phương, cất bằng đại học làm công nhân thì cũng là việc làm. Đã đi làm, bất cứ việc gì cũng là vinh quang”
Hát quốc ca phải rưng rưng nước mắt thì đất nước mới giàu mạnh

Trong hội nghị tổng kết năm học 2013-2014 và triển khai nhiệm vụ năm học 2014-2015, Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam nhấn mạnh: “nếu chúng ta không giáo dục cho con cháu rưng rưng khi hát Quốc ca thì đất nước không thể giàu mạnh”.
Ông Trần Văn Truyền phải lao động vất vả đến nỗi ‘thối cả móng tay’
Truyền thông thời gian qua có nhiều bài về ông Trần Văn Truyền, nguyên Tổng thanh tra Chính phủ, người sở hữu nhiều đất đai, biệt thự, và vừa bị kỷ luật vì vi phạm luật về đất đai.
Ông Truyền cũng trao đổi với Báo Pháp Luật rằng: “Khi đã nghỉ hưu, tôi cũng về làm vườn, lao động đến thối cả móng tay, cực nhọc lắm chứ đâu bở”.
Không khí trang nghiêm quá nên bị “khớp”
Trong Phiên họp chất vất của Quốc hội ngày 11/6/2014. Khi được hỏi về con số 34.000 tỷ đồng đề án đổi mới chương trình sách giáo khoa, Bộ trưởng Bộ GDĐT Phạm Vũ Luận trả lời rằng: “Con số này là do một đồng chí lãnh đạo cấp vụ của bộ ngồi phía sau trao lên cho đồng chí Thứ trưởng trong 1 tờ giấy. Thưa QH, thưa các đồng chí lãnh đạo, Đảng, nhà nước thông cảm cho, anh em dự một cuộc họp quan trọng như vậy, trang nghiêm như vậy nên em anh em bị khớp nên đã đọc con số đó, chứ con số đó bộ chưa có bàn bạc gì cả”.
Học kém thì đạo đức không thể tốt
Cũng trong phiên chất vấn này Bộ trưởng Luận khẳng định:“không nên nói đạo đức học sinh càng lên cao càng thấp. Với bậc học cao hơn thì hạnh kiểm còn phụ thuộc vào kết quả học tập nữa. “Học kém thì không thể đạo đức tốt được”,
Bán vé số đủ ăn

Vào ngày 11/6/2014 khi bàn về Chính sách giảm nghèo, Bộ trưởng Chủ nhiệm Ủy ban Dân tộc nói: “Chúng tôi nghiên cứu đồng bằng sông Cửu Long, đến vùng này tôi thấy tình hình đi làm thuê và bán vé số rất phổ biến nhưng có thu nhập cao, họ đủ trang trải cho một ngày ăn”
Ăn hoa quả nhiễm độc vẫn an toàn
Ông Nguyễn Xuân Hồng trả lời phóng viên Báo Đất Việt về hoa quả Trung Quốc nhiễm độc như sau
PV: Dư lượng thuốc bảo vệ thực vật được phát hiện trong 300 tấn hoa quả gấp bao nhiêu lần mức cho phép? Số hoa quả độc này hiện đang ở đâu?
Ông Nguyễn Xuân Hồng: "So với quy định, loại nhiều nhất cũng chỉ cao hơn 2-3 lần. Mức này là cực kỳ an toàn và người tiêu dùng đã sử dụng số hoa quả mà chúng tôi phát hiện nhiễm độc vẫn đang còn rất an toàn".
Bộ trưởng Y tế lại phát ngôn gây ‘sốc’
Khi dịch sởi bùng phát ở trẻ em, gây tử vong hàng trăm trẻ, người dân ồ ạt đưa trẻ vào Bệnh viện Nhi trung ương. Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến đến thăm bệnh viện này và phát biểu trước báo giới rằng: “Chúng tôi mà có con cháu mắc sởi, không bao giờ dại cho vào đây”
Sập cầu vì người Mông đi rất nhanh
Liên quan đến vụ sập cầu treo tại Lai châu tháng 2/2014, Thiếu Tướng Trần Duân, GĐ Công an Tỉnh Lai châu trả lời Báo soha rằng: “Chúng tôi đang phối hợp với các đơn vị chuyên môn của Bộ Giao thông Vận tải để xác định nguyên nhân chính xác nhất dẫn đến sập cầu. Chưa thể khẳng định do làm ẩu, hoặc thi công không đúng. Quá tải và có hiện tượng cộng hưởng khi đoàn người đưa tang cùng đi trên cầu là nguyên nhân ban đầu chúng tôi nhận định. Vì người Mông khi khiêng quan tài thường đi rất nhanh”.
Ngọn Hải Đăng
Theo daikynguyenvn

  NHỮNG VẤN ĐỀ CẦN SUY NGẪM

 

Liệu Việt Nam có thể tự cải cách ? Phần 2 :Thay đổi là tất yếu (bài 2) 

5- Có mô hình kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa không? 

Mặc dù đổi mới được cho là bắt đầu từ Đại hội VI năm 1986, nhưng thuật ngữ kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa mãi tới đại hội IX năm 2001 mới xuất hiện, trong văn kiện của đảng. Suốt thời gian dài 15 năm là sự vật vã, giằng co về nhận thức. Thị trường bị hiểu là đặc trưng của riêng chủ nghĩa tư bản. Chấp nhận thị trường là chấp nhận tư bản chủ nghĩa, phản bội lý tưởng xã hội chủ nghĩa, phản bội chủ nghĩa Mác Lênin. Vì vậy, Đại hội VIII tháng 6 năm 1996 xác định:

– Kinh tế thị trường không phải là cái riêng có của chủ nghĩa tư bản mà là thành tựu phát triển chung cuủa nhân loại.
– Kinh tế thị trường tồn tại khách quan trong thời kỳ qúa độ lên chủ nghĩa xã hội.
– Cần thiết sử dụng kinh tế thị trường để xây dựng chủ nghĩa xã hội ở nước ta.
Đây là bước đệm về nhận thức để đến Đại hội IX năm 2001, kinh tế thị trường chính thức được thừa nhận là một chỉnh thể kinh tế, nhưng được ghép thêm cái đuôi Định hướng xã hội chủ nghĩa để khẳng định đảng cộng sản Việt Nam không phản bội chủ nghĩa Mác Lênin, không đi chệch sang con đường phát triển tư bản chủ nghĩa.
Báo cáo chính trị đại hội IX ghi rõ:
“Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa có nhiều hình thức sở hữu, nhiều thành phần kinh tế, trong đó kinh tế nhà nước giữ vai trò chủ đạo.kinh tế nhà nước cùng với kinh tế tập thể ngày càng trở thành nền tảng vững chắc. Chế độ sở hữu công cộng (công hữu) về tư liệu sản xuất chủ yếu từng bước được xác lập và sẽ chiếm ưu thế tuyệt đối khi chủ nghĩa xã hội được xây dựng xong về cơ bản”.”
15 năm sau, Báo cáo chínhn trị đại hội XII, tháng 01 năm 2016 vẫn xác định “con  đường đi lên chủ nghĩa xã hội của nước ta là phù hợp với thực tiễn của Việt Nam và xu thế phát triển của lịch sử.
Thống nhất nhận thức nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa Việt Nam là nền kinh tế vận hành đầy đủ, đồng bộ theo các quy luật của kinh tế thị trường, đồng thời bảo đảm định hướng xã hội chủ nghĩa phù hợp với từng giai đoạn phát triển của đất nước. Đó là nền kinh tế thị trường hiện đại và hội nhập quốc tế; có sự quản lý của Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo, nhằm mục tiêu “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh”; có quan hệ sản xuất tiến bộ phù hợp vối trình độ phát triển của lực lượng sản xuất; có nhiều hình thức sở hữu, nhiều thành phần kinh tế, trong đó kinh tế nhà nước giữ vai trò chủ đạo, kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng của nền kinh tế”.
Tại sao như vậy, tại sao suốt 30 năm, đảng cộng sản Việt Nam vẫn không hiểu được, hay cố tình không hiểu bản chất không tưởng của chủ nghĩa xã hội và hai khái niệm Thị trường và Chủ nghĩa xã hội là hai khái niệm không thể trộn lẫn. Để hiểu điều này, cần nhắc lại một chút.
– Kinh tế xã hội chủ nghĩa là nền kinh tế kế hoạch hóa tập trung. Nguyên tắc cơ bản của nền kinh tế kế hoạch hóa là nguyên tắc cân đối giữa nguồn lực và các mục tiêu xã hội. Các mục tiêu xã hội được xác định một cách chủ quan và duy ý chí cho từng giai đoạn, thường là 5 năm, và được thể hiện trên các văn kiện của Đại hội đảng, như bác cáo chính trị và nghị quyết Đại hội. Căn cứ trên các mục tiêu được chi tiết hóa bằng những chỉ tiêu kinh tế xã hội, Chính phủ lập ra kế hoạch thực hiện, dựa trên tài nguyên quốc gia, các nguồn lực xã hội và năng lực sản xuất của nền kinh tế mà nhà nước là chủ sở hữu duy nhất. Sản phẩm tạo ra từ nền kinh tế được phân phối hoàn toàn cho nhu cầu xã hội, vì vậy không có tính hàng hóa. Về lý thuyết, đây là sự cân đối khép kín từ sản xuất tới tiêu thụ. Không có thị trường, hệ thống giá chỉ có tính quy ước, do chính phủ tự đặt ra. Tất cả chỉ là thực hiện các chỉ tiêu đã được kế hoạch hóa từ trước.
– Kinh tế thị trường là nền kinh tế trong đó mọi hoạt động kinh tế đều phải tuân thủ các quy tắc phát sinh từ các quy luật của thị trường, đó là luật cung-cầu, luật cạnh tranh và quy luật lợi nhuận. Điều kiện để một nền kinh tế được gọi là kinh tế thị trường cần có:
 1- kinh tế hàng hóa, trao đổi hàng hóa là nhu cầu thiết yếu, là một cơ chế không thể thiếu.
 2- sở hữu cá thể, là quyền tối cao của chủ sở hữu trong quan hệ trao đổi.
 3- tự do cá nhân, là quyền tự chủ tối cao và tuyệt đối của mọi tác nhân kinh tế trong các quyết định kinh tế.
 Rõ ràng hai mô hình trên là hai mô hình đối kháng, loại bỏ lẫn nhau, nhưng sau 30 năm , cả hệ thống Hội đồng lý luận TW cộng với bộ máy Tuyên giáo, có đến hàng trăm giáo sư tiến sĩ, vẫn không thể đưa ra được lời giải thích. Trả lời thắc mắc của các cán bộ lãnh đạo tỉnh, tại Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh, ngày 3/5/2014, Bộ trưởng bộ Kế hoạch đầu tư Bùi Quang Vinh nói:“Chúng ta cứ nghiên cứu mô hình đó, mà mãi có tìm ra đâu. Làm gì có cái thứ đó mà đi tìm”.
Như vậy, ở đây có điều gì bí ẩn. Một điều gì đó đang được cố che giấu. Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa.
Nếu định hướng có nghĩa là hướng tới, thì chúng ta sẽ hỏi, kinh tế thị trường hướng tới xã hội chủ nghĩa là thế nào. Nếu ở đây, hai chữ “định hướng” cuả đảng hàm ý đảng sẽ biến Thị trường dần dần thành Xã hội chủ nghĩa. Có nghĩa những đặc trưng của kinh tế thị trường, như sở hữu tư nhân sẽ dần dần trở thành sở hữu nhà nước, kinh tế tư nhân, tư bản sẽ bị thủ tiêu. Như vậy, chủ trương kinh tế đa thành phần, đa sở hữu chỉ là một cái bẫy, là sự lừa đảo, chỉ là việc “nuôi cho béo”, nhằm rút kiệt sức dân cho mục tiêu xây dựng nền móng của chủ nghĩa xã hội trong giai đoạn quá độ. Đảng không nói sau thời kỳ quá độ này, đảng sẽ quay lại thể chế kinh tế kế hoạch hóa tập trung quan liêu bao cấp như thế nào. Đây còn là một bí mật. Vì nếu xảy ra như cái kịch bản tưởng tượng ở mục 4 trên kia, thì dù không biết có máu chảy hay không, chắc chắn là có nhiều nước mắt. 
Có khả năng thứ hai, chữ “định hướng” không có nghĩa là “quá độ”, tức là không có chuyện quay về con đường xã hội chủ nghĩa. Đảng cộng sản thừa nhận nền kinh tế thị trường như một định chế của chế độ, một nền kinh tế thị trường đích thực và đầy đủ như mọi nền kinh tế thị trường trên thế giới. Có nghĩa là đảng cộng sản Việt Nam thừa nhận sở hữu cá thể và tự do cá nhân một lần cho suốt đời. Chữ “định hướng” hàm ý điều chỉnh khuyết tật của nền kinh tế thị trường tự do thuần tuý để hướng tới các mục tiêu nhân đạo của xã hội. Như vậy, Thị trường sẽ là nơi làm ra của cải, vì đúng với sở trường là năng động và hiệu quả, dưới tác động của cạnh tranh và lợi nhuận, Thị trường sẽ là một đảm bảo tốt nhất cho việc tạo ra lượng của cải nhiều nhất. Phúc lợi sẽ được phân phối và tái phân phối cho các mục tiêu nhân đạo của xã hội, tạo ra sự cân đối hài hoà cho toàn bộ xã hội trên nguyên tắc công bằng, đồng thuận và đảm bảo tăng trưởng. Ở giữa Thị trường và Xã hội là Nhà nước.
Đây là mô hình mà bộ trưởng Bùi Quang Vinh đang tìm. Nhưng bộ chính trị đảng cộng sản Việt Nam không biết có thực lòng muốn tìm không, vì nó đang tồn tại không ở đâu xa, trong khi cả bộ máy lý lận đảng tìm suốt 30 năm không thấy. Đó là một nghịch lý, khiến người ta tự hỏi, hoặc trí tuệ đảng có vấn đề, hoặc đảng đang cố tình lừa dối dân chúng.
Mô hình này là mô hình gọi là “Thị trường xã hội” là thể chế kinh tế phổ biến ở gần như tất cả các nước phát triển nhất ở châu Âu lục địa già. Đặc biệt ở các nước bắc Âu, như Thuỵ điển, Na uy, Phần Lan, Đan mạch, Đức, Bỉ Luxembourg, Pháp, Anh. Ở những nước này, quyền con người và tự do cá nhân là nguồn gốc và cũng là mục đích của Luật pháp và của mọi chính sách kinh tế xã hội. Có nghĩa là Thị trường được bảo hộ để phát triển tối ưu, và xã hội được thụ hưởng xứng đáng nhất các hiệu quả của tăng trưởng kinh tế.
Có gì là mâu thuẫn khi đảng cộng sản vẫn giữ nguyên lý tưởng xã hội chủ nghĩa nhân đạo của mình mà không cần phải là Mác xít Lêninít. Và có cần phải là cộng sản để thỏa mãn ước nguyện vừa giàu có vừa công bằng dân chủ văn minh không? Rõ ràng, quyền con người và tự do cá nhân không hề cản trở ca mục tiêu xã hội nhân đạo. Chỉ còn điều duy nhất cần, là đảng tự thay đổi.
6- Tự do kinh tế tất yếu tự do chính trị
– Tự do kinh tế là tự do kiếm sống, tự do mưu sinh là một biểu hiện của tự do cá nhân, là quyền của Tạo hóa, bất khả tước đọat. Trong tự do cá nhân có tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do hội họp, tự do nghiệp đoàn, tư do tôn giáo tín ngưỡng, tự do tư tưởng.
– Chính trị là tập hợp, là hiệp hội hay tổ chức của những cá thể cùng có chung, cùng chia sẻ hay cùng tôn thờ một tư tưởng, một tín ngưỡng. Vì vậy, bản chất của xã hội tự do là Đa nguyên, nó chỉ bị biến dạng, bóp méo khi bị tước đoạt một cách bất chính bởi một lực lượng chính trị nào đấy. Sự tước đoạt đó chỉ tồn tại khi duy trì được áp lực cưỡng chế thông qua các công cụ quyền lực. Khi dỡ bỏ các áp lực nhân tạo đó, xã hội lập tức trở về trạng thái vĩnh cửu, tức là quay về bản chất Đa Nguyên của nó.
– Thị trường là sở hữu tư nhân cộng với tự do cá nhân, sở hữu trí tuệ trong kinh tế tri thức là một loại tư liệu sản xuất bất khả công hữu hóa. Sở hữu cá thể các sản phẩm trí tuệ chính là tự do tư tưởng. Tự do tư tưởng cộng với tự do nghiệp đoàn là tự do chính trị.
– Kinh tế thị trường có quy luật tự do cạnh tranh. Luật tự do cạnh tranh quy định quyền tự do nghiệp đoàn của các tác nhân kinh tế để bảo vệ quyền lợi của mình. Tự do nghiệp đoàn là tự do lập hội. Hội là tập hợp hay tổ chức của các cá thể có cùng hoặc chia sẻ một loại lợi ích, có thể là lợi ích vật chất và có thể là lợi ích phi vật chất, lợi ích tinh thần. Đó chính là tự do chính trị.
Vì vậy khi thừa nhận tự do kinh tế, đương nhiên là thừa nhận tự do cá nhân. Thừa nhận tự do cá nhân là thừa nhận tự do tín ngưỡng, tự do tư tưởng. Tự do tư tưởng cộng với tự do nghiệp đoàn là tự do đảng phái. Một xã hội đa đảng phái là xã hội đa nguyên chính trị. Đa nguyên chính trị thì không có độc quyền chính trị, nghĩa là dân chủ. Như vậy tất cả chỉ là một, một cái gốc. Cái gốc đó là tự do cá nhân.” Con người sinh ra tự do, Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được”. 
Các Hiệp định tự do thương mại FTA Việt Nam ký với các nước và Liên Hịệp châu Âu, TPP với Mỹ và các nước Thái Bìng Dương, là các Hiệp định được soạn thảo trên căn cứ lợi ích cá nhân và quyền con người. Cam kết với các Hiệp định này, đảng cộng sản dường như đã chấp nhận một lộ trình cải tổ. Đây có thể là một cải cách tiệm tiến hoà bình. Một cách mượn các Hiệp định để hợp thức hóa dần các thay đổi từ bên trong, kể cả những thay đổi về chất mà không bị cản trở bởi lý luận học thuyết.
7- Nhà nước và vai trò của nhà nước.
Trong mô hình cơ cấu xã hội hiện đại bao gồm Thị trường – Nhà nước – Xã hội. Nhà nước là một định chế Trung gian, gạch nối giữa Thị trường và Xã hội.
Như chúng ta đã thấy trong phần trước, chức năng nguyên thuỷ của Nhà nước là Trọng tài, hay Quan toà. Cho dù xã hội đã qua hàng nghìn năm từ khi trở thành một bộ máy công quyền có tính chuyên nghiệp, Nhà nước hiện đại không thể chối bỏ chức năng cơ bản là trung gian phân giải, điều hoà các xung đột giữa các tác nhân khác nhau trong xã hội. Với chức năng hòa giải, Nhà nước phải không chịu ràng buộc hoặc gắn kết lợi ích với bất cứ bên nào trong các bên xung đột. Nhà nước phải là cơ quan không tham gia trực tiếp vào các hoạt động vì vụ lợi, kể cả lợi ích đó là lợi ích công. 
Trong một xã hội công nghiệp, các xung đột thông thường là những xung đột giữa một bên là doanh nghiệp và một bên là lao động làm thuê. Những xung đột này, nếu không được giải quyết thỏa đáng, sẽ gây tổn thương cho bên bị thiệt hại, tác động tiêu cực tới hiệu quả kinh doanh của doanh nghiệp, giảm lợi nhuận, giảm khả năng đóng góp của doanh nghiệp, ảnh hưởng trực tiếp tới ngân sách nhà nước, từ đó tác động tiêu cực tới các giải pháp phúc lợi xã hội. Với bản tính vị kỷ, giới chủ doanh nghiệp thông thường có xu hướng giữ lại cho mình quá phần lợi ích thích đáng. Muốn để có thể giải quyết được các xung đột này, Nhà nước phải thật sự là Trung tính, khách quan, không có lợi ích gắn với bên nào, đảm bảo uy lực đối với cả hai phía. Nhà nước không trực tiếp làm kinh tế. Các lĩnh vực không có tư nhân tham gia kinh doanh, do không có khả năng sinh lợi, nhà nước mời thầu với lãi suất định mức tính trước, coi như một khoản thuế âm. 
Trong xã hội dân chủ hiện đại, Nhà nước và Chính phủ là hai bộ phận tách rời.  Chính phủ luôn có khả năng luân chuyển theo định kỳ bầu cử, thường mang tíng đảng. Trong khi Nhà nước là công cụ chuyên môn thuần tuý, sẵn sàng phục vụ bất cứ chính phủ nào, vì vậy, Nhà nước là bộ máy phi chính trị và trung lập, có kết cấu tinh gọn và chuyên nghiệp nhất. 
Mọi chính sách sẽ được thể hiện bằng pháp luật. Với mỗi chính sách, thay vì ra Nghị định và Thông tư chỉ có giá trị quy phạm nội bộ và hành chính, Chính phủ ra một luật hay bộ luật tương ứng. Quy trình phê chuẩn luật vẫn theo nguyên tắc Quốc hội là cơ quan lập pháp cao nhấtb quyết định bằng bỏ phiếu kín hay biểu quyết công khai. Nhưng sau khi ban hành luật thì không phải chính phủ là người duy nhất giám sát mà là tư pháp. Vi phạm pháp luật sẽ bị truy tố bất kể người đó là ai. Vì một khi đã thành luật thì cái được bảo vệ là lợi ích bao trùm của cộng đồng là lợi ích cao nhất, lợi ích tối thượng. Ngay cả vai trò trung tính của Nhà nước cũng được quy định bằng Luật Nhà nước. Đó là nhà nước Pháp quyền.
Đảng phái hay lực lượng chính trị thắng cử, có quyền lập ra chính phủ, thường là đảng chiếm được số ghế lớn nhất trong quốc hội hay cơ quan lập pháp. Đấy chính là đa số phiếu đảm bảo cho việc phê chuẩn các bộ luật thể hiện đường lối và chính sách của đảng, theo chương trình đã dẫn đảng đến thắng lợi của trong chiến dịch tranh cử.
Trong xã hội dân chủ hiện đại, cơ chế điều chỉnh sự bóc lột thô bạo của chủ nghĩa lợi nhuận thuần tuý không phải là Nhà nước. Nhà nước không bảo vệ lợi ích của các tác nhân riêng rẽ trong xã hội. Chức năng đó là của các tổ chức tình nguyện dân sự hay là xã hội dân sự. Tổ chức dân sự là các tổ chức tình nguyện không vụ lợi, hoạt động có mục đích bảo vệ quyền lợi của hội viên. Có các tổ chức đại diện những người lao động làm thuê, nhưng cũng có các tổ chức dân sự của giới chủ doanh nghiệp. Xung đột giữa các hội đại diện sẽ được giải quyết thông qua thương lượng dưới sự giám sát và chứng kiến của nhà nước. Giải tỏa các xung đột trên lợi ích cộng đồng, nghĩa là không bên nào bị thiệt, hướng tới lợi ích chung là tăng trưởng. Trong tăng trưởng có lợi nhuận của nhà doanh nghiệp, có tiền lương của người lao động, có thuế thu nhập và thuế doanh nghiệp, thuế giá trị gia tăng… giúp tăng ngân sách, từ đó tăng khả năng phân phối phúc lợi xã hội. Nhà nước sẽ là trung gian tạo mọi điều kiện cho tăng trưởng, lấy tăng trưởng làm mục đích và quy tắc cho mọi hoà gỉải. Tăng trưởng bao gồm lợi nhuận của doanh nghiệp vừa để tăng tích luỹ năng lực mở rộng sản xuất của doanh nghiệp, vừa thỏa mãn nhu cầu lợi nhuận, khuyến khích đầu tư của chủ doanh nghiệp. Trong tăng trưởng có tăng lương, tăng thu nhập thực tế của người lao động, trên cơ sở tỷ lệ ăn chia hợp lý theo nguyên tắc tạo ra tăng trưởng. Trong tăng trưởng có tăng trưởng năng lực điều phối phúc lợi xã hội do tăng nguồn thu ngân sách dựa trên của cải tạo ra từ tăng trưởng kinh tế. Tăng trưởng phúc lợi là tăng trưởng an sinh xã hội, là tăng trưởng văn hóa và văn minh xã hội, tăng sức mua , tăng khả năng tiêu thụ từ chính bản thân nền kinh tế, đảm bảo tăng trưởng bền vững.  Đây chính là vai trò kiến tạo tăng trưởng của Nhà nước.
Phản ứng của các tổ chức dân sự từ cả hai phía lao động và chủ doanh nghiệp, phản ánh chất lượng các bộ luật hay luật do chính phủ ban hành. Các luật hay bộ luật có tác haị hay có vi phạm sẽ bị đưa ra toà mà người bị đơn là Chính phủ.
Như vậy, khả năng khắc phục những khuyết tật của thị trường thuần tuý gồm xã hội dân sự và Nhà nước trung tính, hay nhà nước kiến tạo là hai trụ cột chính của một xã hội mang tính chất xã hội chủ nghĩa.
Để có một xã hội có tính xã hội chủ nghĩa nhất, trong thời điểm hiện nay là mô hình kinh tế Thị trường xã hội châu Âu. Công thức của nó là Thị trường tự do + Nhà nước Trung tính+ Xã hội dân sự.
Không phải cứ mang tên cộng sản là có được công bằng và thịng vượng. Nếu để đạt được giàu có và công bằng thì cách gọi tên chế độ là gì có quan trọng lắm không. Ở Cộng hoà Liên bang Đức, trong tên nước không có gì là cộng sản. các đảng luân phiên nhau cầm quyền từ hơn 70 năm nay không có đảng nào là cộng sản, nhưng đây là nơi có chế độ xã hội nhân đạo và văn minh nhất. Con người được hưởng thụ hiệu quả tăng trưởng tốt nhất. Đảng cộng sản Việt Nam cũng sẽ thay đổi, vì không thể không thay đổi, vì thay đổi là tất yếu. 
8- Việt Nam không thể không thay đổi
Đã đến cái thời điểm mà đề tiếp tục tồn tại Việt Nam không thể không thay đổi.
* Dân chủ để bảo vệ chủ quyền
– Dân chủ hóa Việt nam, dựa vào cơ chế Trưng cầu dân ý để chống laị và làm thất bại âm mưu bành trướng của nhà cầm quyền cộng sản Trung Hoa.
– Dùng dân chủ Việt Nam làm động lực dân chủ hóa Trung Quốc như một giải phảp lâu bền và chắc chắn nhất để bảo vệ chủ quyền.
*Nhu cầu thay đổi hướng tới dân chủ là thực thế không thể đảo ngược
– Thời kỳ đói khát đã qua. 30 năm cởi trói, người dân Việt đói khát quá lâu đã lao vào cuộc tìm kiếm giàu có đã chỉ là những cuộc giành giật giữa dân chúng với nhau đã lắng xuống. Nhu cầu kiếm sống và làm giàu đã trở nên không còn gay gắt, một mặt, đời sống đã trở nên dễ chịu với cái đói đã thật sự lùi xa với gần 90% dân số, một mặt cơ hội giành giật của trời, do chuyển đổi từ một xã hội mà mọi tài sản, mọi của cải không có chủ sở hữu thực sự cũng đã cạn và đang dần dần có chủ, xã hội dân sự Việt Nam đang hồi tỉnh. Với bản năng nhậy cảm , con người Việt nam sẽ ý thức được nhanh chóng nguyên nhân của mọi nguyên nhân là chế độ. Nhu cầu phải có một Việt Nam tự do, dân chủ như các nước xung quanh. Việt Nam phải có tốc độ phát triển và xã hội phúc lợi tiên tiến vượt hơn hẳn các nước khác, đã là một đòi hỏi có thật và bức thiết.
– Thời đại thông tin  với một cộng đồng công dân tới 40 triệu người, một khi chín muồi các điều kiện, sẽ là một cuộc cách mạng không gì ngăn cản nổi.
– Một Xã hội dân sự Việt Nam đích thực đã hình thành, đang phát triển rất nhanh về số lượng chất lượng, đang trở thành một làn sóng không thể trấn áp được bằng bạo lực.
– Giới trí thức tinh hoa của xã hội Việt Nam đã có một bước nhảy lớn và quyết định trong nhận thức vai trò của mình và đang thoát dần sự lệ thuộc ý thức hệ với chế độ sẽ là một động lực có ý nghĩa quyết định.
– Nhu cầu hoà hợp hoà gỉải dân tộc khỏi những hận thù quá khứ, giải phóng con đường quy tụ dân tộc đang trở thành một thúc ép không thể từ chối và lẩn tránh.
Chỉ có thể thay đổi hẳn về chất, thay đổi một cách hoàn toàn và triệt để, đảng cộng sản mới đáp ứng được các đòi hỏi thúc bách đó, và mới tránh được bị đào thải bằng một giải pháp bạo lực đại chúng.
Paris 11/03/2016
Bùi Quang Vơm

11 tháng 3, 2016

"Chống lại tham nhũng có khi chúng tôi chết trước!"


Chống lại có khi chúng tôi chết trước!
Dân trí - Đây là câu nói của ông Phạm Trọng Đạt – Cục trưởng Cục Chống tham nhũng, Thanh tra Chính phủ - khi nói công tác phòng chống tham nhũng tại Hội nghị tổng kết 10 năm thi hành Luật Phòng chống tham nhũng (Hội nghị chống tham nhũng) do Bộ Tư pháp tổ chức ngày 4.3.2016. Ông Đạt chia sẻ Tham nhũng là những người có chức vụ quyền hạn, chống lại cơ chế xin cho. Chúng tôi chống lại có khi “chết' trước” (Vietnamnet ngày 5.3).
Phát biểu tại Hội nghị chống tham nhũng, ông Nguyễn Hồng Diện, quyền Chánh thanh tra Bộ Tư pháp khẳng định “Không có trường hợp nào tặng quà, nhận quà tặng trái với quy định của pháp luật.”. Tuy nhiên ông Phạm Trọng Đạt cho rằng, người dân không công nhận điều này.

Nói rõ hơn về nguyên nhân, ông Đạt so sánh: “Cả nước Nga rộng như thế mà chỉ có hơn 1,2 vạn người thuộc diện kê khai tài sản, trong khi chúng ta có hơn 1 triệu người kê khai tài sản. Nhưng vấn đề của chúng ta là kê khai nhưng không công khai, lại không “truy nguyên”. Kê khai xong cất trong tủ, thi thoảng lôi ra” ( bài “Đi ăn cơm 25.000 đồng nhưng “tặng nhau” phong bì hàng nghìn USD!”- Dân trí ngày 5.3).

Thực ra, điều ông Đạt nói đã được các đại biểu Quốc hội thảo luận với rất nhiều ý kiến khác nhau khi xây dựng Luật Phòng chống tham nhũng và thảo luận sửa đổi một số điều của luật này. Đó là, những ai nên thuộc diện cần kê khai để đảm bảo tính khả thi và kê khai xong thì sử dụng những bản kê khai đó như thế nào… Tất cả đã thành luật. Nhưng vấn đề là, tại sao một vị nguyên đại tá công an, nay đứng đầu Cục Chống tham nhũng như ông Đạt vẫn nhắc lại với không ít bức xúc?


Chng li thì Chúng tôi chết trước

Đứng đầu một đơn vị chống tham nhũng, ông Đạt thấy không ổn khi hầu hết các cơ quan, các địa phương đều báo cáo không phát hiện ra tham nhũng ở đơn vị mình. Thực tế, việc phát hiện hầu hết là do nội bộ tố cáo, khi đó các cơ quan truyền thông và lực lượng chức năng vào cuộc mới … lộ tham nhũng. Ngay tại Hội nghị chống tham nhũng này, Ông Nguyễn Quang Thái - Phó cục phó trưởng Cục Thi hành án Hà Nội – rất tự hào khi cho rằng dù thi hành án là lĩnh vực dễ phát sinh tham nhũng nhưng nhờ “phòng là chính” nên thời gian qua Hà Nội không phát sinh trường hợp tham nhũng nào (!) …

Tổng quan hơn, ông Đạt đề nghị: Bộ Tư pháp đánh giá trong số 9 giải pháp phòng ngừa tham nhũng đến nay đã làm được cái gì, cái gì chưa được và làm được thì ở mức nào. Tuy nhiên, trong phạm vi bài này, chúng tôi chỉ muốn đề cập đến việc sử dụng bản kê khai tài sản của các vị quan chức.

Một trong những giải pháp được cho là rất cơ bản phòng chống tham nhũng chính là việc kê khai tài sản. Vì vậy, không phải ngẫu nhiên ông Phạm Trọng Đạt đặt câu hỏi “Chẳng hạn như việc kê khai tài sản nói bây giờ là hình thức, vậy tại sao ta cứ để mãi thế không sửa?”. Không dừng lại ở đó, ông Đạt nói thẳng: “vấn đề của chúng ta là kê khai nhưng không công khai, lại không truy nguyên. Kê khai xong cất trong tủ, thi thoảng lôi ra. Kê khai tài sản, thu nhập phải minh bạch và quản lý được thì hãy kê khai.”

Có lẽ đây là điều rất “nóng” bấy lâu trong dư luận, chỉ có khác là, những bức xúc này được chính vị đứng đầu một lực lượng chống tham nhũng thốt lên ở một diễn đàn chống tham nhũng.

Chắc chắn một điều, nếu với những vị thuộc diện phải kê khai tài sản được công khai, dù có dấu diếm dưới nhiều hình thức, nhưng với tai mắt của nhân dân, của các lực lượng chức năng thì cái đuôi tham nhũng kiểu gì cũng lộ diện. Vậy liệu cái lý bảo vệ bí mật riêng tư cho mỗi cá nhân để không muốn công khai tài sản có thể so sánh, có đủ thuyết phục dư luận khi vấn nạn tham nhũng với các nhóm lợi ích ngày càng phức tạp và tinh vi? Tại sao ở nhiều nước tiên tiến, việc kê khai tài sản và công khai minh bạch chúng lại được thực hiện rộng rãi, lẽ nào họ không biết bảo vệ những bí mật cá nhân?

Vậy tại sao những điều mà ai cũng thấy bất cập nhưng không sớm được sửa để công tác phòng chống tham nhũng có hiệu quả hơn?

Phải chăng, như ông Đạt chia sẻ “Tham nhũng là những người có chức vụ quyền hạn, chống lại cơ chế xin cho. Chúng tôi chống lại có khi “chết' trước” (Vietnamnet ngày 5.3). Về vấn đề này, Dân trí từng có bài “Nguy cơ “người tham nhũng sẽ xử lý người chống tham nhũng”?” (ngày 30.12.2015). Đó là lời cảnh báo của ĐB Trương Trọng Nghĩa (TP Hồ Chí Minh) tại phiên chất vấn ở kỳ họp thứ 10, Quốc hội khóa XIII: “người tham nhũng sẽ xử lý người chống tham nhũng chứ không phải là ngược lại …”

Vương Hà
http://dantri.com.vn/dien-dan/chong-lai-co-khi-chung-toi-chet-truoc-20160305173938621.htm

SỰ XUẤT HIỆN CỦA TIẾP VIÊN NAM PHỤC VỤ TRÀ CHO GIỚI LÃNH ĐẠO ĐCSTQ LÀ CÓ ẨN Ý CHO ĐIỀU GÌ ? 






Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình (ở giữa) đang tham dự phiên khai mạc kỳ họp toàn thể thường niên lần thứ 4 khoá 12 Hội nghị Chính hiệp toàn quốc Trung Quốc tại Đại lễ đường Nhân dân ở Bắc Kinh vào ngày 3 tháng 3 năm 2016 (JOHANNES EISELE/AFP/Getty Images)



Một cảnh điển hình trong những bức ảnh tư liệu được chụp tại kỳ Đại hội cấp quốc gia của ĐCSTQ diễn ra ở Bắc Kinh: những cô tiếp viên trong bộ đồng phục màu đỏ thướt tha, quyến rũ đang bưng trà mời các quan chức cấp cao, cũng như phục vụ những tiện nghi khác trong suốt những ngày diễn ra đại hội. Nhưng năm nay, họ đã cải tiến một chút về mặt hình thức, đó là hình ảnh những chàng trai trẻ  ăn mặc bảnh bao đã xuất hiện cùng các cô gái xinh đẹp. Và cư dân mạng nghi ngờ rằng đó không chỉ đơn thuần là đại diện cho sự bình đẳng giới.



Cùng với những lời đàm tiếu về những ánh mắt thèm khát của các quan chức thể hiện trong những bức hình, đáng chú ý nhất là ánh mắt của cựu lãnh đạo ĐCSTQ Giang Trạch Dân, cư dân mạng đưa ra giả thuyết rằng sự xuất hiện của các tiếp viên nam trong năm 2016 này chính là một bước đi nữa để giúp cho giới lãnh đạo của quốc gia này tập trung hơn vào những nhiệm vụ, cũng như giúp cho đầu óc của họ được tỉnh táo hơn.



“Lưỡng hội” (một thuật ngữ chính trị Trung Quốc được dùng để nói về 2 cuộc họp thường niên của giới lãnh đạo hàng đầu tại đất nước này) năm nay đang trong phiên họp đầu tiên kể từ ngày 3 tháng 3 năm 2016.



Một bài châm biếm đăng trên trang Sina Weibo – phương tiện truyền thông xã hội của Trung Quốc, viết rằng: “Với mục đích giúp cho các nhà lãnh đạo của chúng ta không bị xao lãng, lưỡng hội năm nay sẽ sử dụng những tiếp viên nam”



Rất nhiều bức ảnh cho thấy cựu lãnh đạo Giang Trạch Dân đang nhìn chằm chằm hoặc nhìn lén lút những người phụ nữ xinh đẹp đang rót trà mời ông ta tại nhiều cuộc họp khác nhau. Dưới đây là những hình ảnh tương tự như những bức ảnh và bài viết trên trang Sina Weibo.





Ánh mắt của cựu Chủ tịch Trung Quốc Giang Trạch Dân khi nhìn xéo lên một nữ tiếp viên tại Đại lễ đường Nhân dân ở Bắc Kinh sau khi nữ tiếp viên này đã rót đầy cốc trà của Giang. Ảnh này được chụp vào ngày 15 tháng 10 năm 2007 (Frederic J. Brown / AFP / Getty Images)




 Cựu chủ tịch Trung Quốc Giang Trạch Dân được một nữ tiếp viên phục vụ trà tại Đại hội ĐCSTQ lần thứ 17 bên trong Đại lễ đường Nhân dân (PETER PARKS / AFP / Getty Images).



sident Jiang Zemin (L) during the opening of the 18th Communist Party Congress at the Great Hall of the People in Beijing on November 8, 2012. GOH CHAI HIN/AFP/Getty Images

 Một nữ tiếp viên phục vụ trà đang đứng bên cạnh cựu Chủ tịch Trung Quốc Giang Trạch Dân (trái) trong phiên khai mạc Đại hội ĐCSTQ lần thứ 18 tại Đại lễ đường Nhân dân ở Bắc Kinh vào ngày 8 tháng 11 năm 2012 (GOH CHAI HIN / AFP / Getty Images)



Former Chinese President Jiang Zemin attends the 18th Communist Party Congress on November 8, 2012 in Beijing, China. (Feng Li/Getty Images)

 Cựu Chủ tịch Trung Quốc Giang Trạch Dân tham dự Đại hội ĐCSTQ lần thứ 18 vào ngày 8 tháng 11 năm 2012 tại Bắc Kinh, Trung Quốc (Feng Li / Getty Images)



Former Chinese President Jiang Zemin attends the National Day reception on September 30, 2014 in Beijing, China. (Feng Li/Getty Images)

 Cựu Chủ tịch Trung Quốc Giang Trạch Dân tham dự buổi lễ Quốc khánh vào ngày 30 tháng 9 năm 2014 tại Bắc Kinh, Trung Quốc (Feng Li / Getty Images)



 Bức ảnh cuối cùng trong bộ sưu tập cho thấy ánh mắt của đương kim lãnh đạo ĐCSTQ Tập Cận Bình vẫn nhìn về phía trước trong lúc 2 nam tiếp viên đang đứng bên cạnh ông để rót trà.




                   Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình (JOHANNES EISELE/AFP/Getty Images)



Một cư dân mạng đã đăng chú thích cho tấm hình này: “Không có chỗ cho sự mê đắm trong cuộc sống của tôi”.



Các ý kiến khác phát biểu rằng những tiếp viên nam sẽ giảm thiểu tối đa “những trò hề nơi công cộng” của các quan chức Trung Quốc.



Những tiếp viên được phục vụ tại các kỳ đại hội quan trọng của ĐCSTQ thường phải trải qua một quá trình tuyển chọn với những tiêu chuẩn rất gắt gao. Sau khi các ứng viên này được sàng lọc thông qua trình độ học vấn, hồ sơ cảnh sát, những vòng tuyển chọn cấp tỉnh và thành phố, cuối cùng họ mới được tham dự buổi phỏng vấn tại khách sạn Kinh Tây. Khách sạn này là nơi rất thường diễn ra những cuộc họp kín của các nhà lãnh đạo hàng đầu ĐCSTQ tại Bắc Kinh.



Tạp chí Vista Kantianxia của Trung Quốc tường thuật lời kể của một cựu quản lý tại khách sạn Kinh Tây cho biết rằng, ngoại hình, chiều cao và chất lượng làn da là những yếu tố quan trọng để chấp nhận các nữ tiếp viên tiềm năng được tham dự buổi phỏng vấn.



Tác giả: Leo Timm | Dịch giả: Trà Văn Kính
(Việt Đại Kỷ Nguyên)
THÓI ĐỜI

Người ta đánh bóng mạ kền,
Để cho tên tuổi nổi lên hơn người.
Những thanh gỗ mục mất rồi,
Đem quét sơn nhũ lại ngời sáng choang.