ĐỌC VÀ SUY NGẪM
Hồ Chí Minh có phải là một nhà tư tưởng?( trích đoạn)
Hồ Chí Minh được xem như cha già của dân tộc Việt Nam, đi đâu, làm gì
cũng nghe nhắc đến tư tưởng Hồ Chí Minh. Thế nhưng, tư tưởng Hồ Chí
Minh là gì, có thật hay không? Cho đến nay vẫn chưa có một lời giải
thích rõ ràng khúc chiết kể cả từ phía những người cộng sản Việt Nam.
Tư tưởng Hồ Chí Minh mâu thuẫn với chủ nghĩa Marx- Lenin
Trong thời kỳ đổi mới và hội nhập, ý thức hệ chính thống là chủ nghĩa
Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh, có kèm theo mục tiêu dân giàu,
nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh như là phần diễn giải. Tuy
nhiên, theo tiến sĩ Lý Tùng Hiếu, giảng viên khoa Văn hóa học,Trường Đại
học Khoa học xã hội và nhân văn TP.HCM, thì những chủ nghĩa, tư tưởng
và mục tiêu ấy lại có mâu thuẫn lẫn nhau: chủ nghĩa Mác - Lênin muốn áp
dụng đấu tranh giai cấp và chuyên chính vô sản để xoá bỏ các giai cấp
bóc lột; còn tư tưởng Hồ Chí Minh và mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân
chủ, công bằng, văn minh thì chấp nhận sự tồn tại của các giai cấp, tầng
lớp khác nhau và khuyến khích việc làm giàu chân chính. Liên quan đến
các chủ thể làm giàu, bản Hiến pháp năm 1992, ghi rõ: “Tất cả quyền lực
nhà nước thuộc về nhân dân mà nền tảng là liên minh giữa giai cấp công
nhân với giai cấp nông dân và tầng lớp trí thức” (Điều 2). Theo đó, công
nhân, nông dân, trí thức là những giai cấp tầng lớp cơ bản trong xã hội
Việt Nam, hợp thành “nền tảng” của quyền lực nhà nước; còn những tầng
lớp giàu có trong xã hội như doanh nhân Việt Nam và cán bộ chức quyền
không được xem là thành phần “nền tảng”. Cũng liên quan đến các chủ thể
làm giàu của thời kỳ này là tham vọng duy trì “vai trò chủ đạo” của khu
vực doanh nghiệp có vốn nhà nước, trong khi kinh tế thị trường đòi hỏi
sự cạnh tranh công bằng giữa các thành phần kinh tế quốc doanh, dân
doanh, tư bản nước ngoài, v.v. Tham vọng duy ý chí đó dẫn đến những
đường lối, chính sách, pháp luật thiếu bình đẳng và hay thay đổi, gây
bất lợi đối với doanh nhân và với những người Việt Nam giàu có nói
chung. Vì vậy, đối với đạo đức làm giàu, sự mâu thuẫn ấy đã tạo ra những
nghịch lý trong thực tế: doanh nhân Việt Nam nỗ lực làm giàu và nhiều
người hãnh diện về sự giàu có của mình, nhưng luôn cảm thấy mình phụ
thuộc vào nhà nước và lép vế trước các đại gia tư bản nhà nước và tư bản
nước ngoài. Còn cán bộ chức quyền thì dễ dàng làm giàu dựa vào việc hối
mại quyền thế và thực tế thì họ đã làm thành cả một quốc nạn tham nhũng
kéo dài, nhưng vì trên danh nghĩa họ là những người ăn lương nên không
thể công khai sự giàu có và cách làm giàu của bản thân mình.
Như vậy có thể thấy, đạo đức làm giàu trong thời kỳ đổi mới - hội
nhập cũng là một nghịch lý lớn. Do những chủ nghĩa, tư tưởng và mục tiêu
lớn của thời kỳ này có chỗ mâu thuẫn lẫn nhau, đạo đức làm giàu trong
thời kỳ này là một khái niệm mơ hồ và khó lòng vận dụng.
Còn đối với cán bộ chức quyền, nội dung của đạo đức làm giàu không được
nêu lên mặc dù không ai cấm cán bộ ấy làm giàu hợp pháp. Nhưng những quy
định khác có liên quan đến đạo đức làm giàu của cán bộ chức quyền thì
sẵn có trong tám chữ: cần, kiệm, liêm, chính, chí công vô tư, và được cụ
thể hoá trong các Luật Cán bộ Công chức và Luật Viên chức. Nếu tuân thủ
đúng những yêu cầu ấy thì cán bộ chức quyền không thể làm giàu được,
trừ phi lương thưởng của họ được nâng cao hơn mức hiện nay.
Chính vì vậy, thái độ của xã hội đối với việc làm giàu và đạo đức làm
giàu trong thời kỳ đổi mới - hội nhập cũng bao gồm hai loại: tích cực
và tiêu cực. Giàu có như doanh nhân Việt Nam, cán bộ chức quyền, trong
con mắt dân gian đều là cái giàu có đáng ngờ.
Được đăng trên "tin tức hàng ngày"