27 tháng 4, 2018

VNTB- Cánh đào Tôn Nữ trên dòng thời cuộc 

Trần Quí Cao
(VNTB) - Ông Đinh La Thăng, Bí thư Thành ủy TPHCM, tuyên bố trên báo Tuổi Trẻ ủng hộ ông Kerrey ở vị trí này vì rất có ích lợi cho đất nước. Bài báo Tuổi Trẻ bị gỡ xuống. Và bài viết tiếp theo của bà Tôn Nữ Thị Ninh bài xích ông Kerrey một cách hằn học hơn, lại được đăng lên! Nhân vật nào có đủ quyền lực gỡ bài của ông Đinh La Thăng, Ủy viên Bộ chính trị, Bí thư Thành ủy TPHCM? Thế lực nào đủ mạnh để buộc nhân vật đó làm điều này? 

Dòng thế cuộc hơn nửa thế kỷ nay cho thấy mỗi lần nước Việt Nam có cơ hội hòa bình, ổn định và phát triển về hướng văn minh giàu mạnh là xuất hiện những cản trở. Những cản trở ấy, suy xét kỹ, lại có cùng điểm xuất phát: quốc gia ngàn năm không thôi dã tâm chiếm nước Việt!
Sau chiến tranh Pháp Việt, năm 1954, nước Việt bị chia đôi bởi hiệp định Genève, tạm hình thành hai nước theo hai thể chế khác nhau. Miền Nam theo thể chế dân chủ tự do kiểu các nước Hoa Kỳ và Tây Âu, miền Bắc theo thể chế chuyên chính cộng sản chủ nghĩa theo kiểu các nước Cộng Sản Liên Xô, Trung Quốc và Đông Âu. Thời đó chính thể cộng sản chưa bộc lộ các điểm yếu chết người của nó như những năm 1989-1990 lúc nó bị Liên Xô và các nước Đông Âu vứt bỏ.
Việt Nam nằm đúng trong thời cơ có dịp thử nghiệm hai kiểu thể chế khác nhau, và tận dụng thời cơ được ủng hộ bởi hai khối Tự Do (ủng hộ Miền Nam) và Cộng Sản (ủng hộ Miền Bắc) để phát triển đất nước và dân tộc trong hòa bình! Viễn cảnh tổ quốc hùng mạnh hiện rõ trước mắt thì ai đã xúi giục và đổ vũ khí cho Miền Bắc động viên trai tráng kéo binh vào Miền Nam? “Hai mươi năm nội chiến từng ngày” phá tan nát giang san. Kẻ châm dầu vào cuộc chiến lợi dụng lúc hai nửa nước Việt đánh nhau, tiến quân chiếm một số đảo của Việt Nam, với sự đồng ý của một nửa nước Miền Bắc!
Hòa bình lập lại, đất nước càng điêu tàn bởi các chính sách sai lầm gây thù trong, giặc ngoài. Mười một năm sau đó, chính sách đổi mới, dù chưa triệt để, cũng nâng cao được nội lực tổ quốc. Thời cơ đổi mới triệt để hơn những năm 1989-1990 để đưa đất nước vào thế giới Tự Do đã bị đánh mất bởi Hội Nghị Thành Đô!
Cuối thế kỷ trước, Việt Nam có cơ hội vào WTO. Ai cũng biết Trung Quốc đã ngăn chặn Việt Nam lấy thời cơ lúc đó, và Việt Nam chỉ gia nhập WTO năm 2007, sau Trung Quốc và lỡ thời cơ phát triển!
Bang giao Việt Nam – Hoa Kỳ luôn là cái gai trong con mắt Trung Quốc. Trung Quốc luôn can thiệp vào công việc ngoại giao của Việt Nam một cách không cần giấu diếm. Trước khi một lãnh tụ Việt Nam (cộng sản) công du Hoa Kỳ, thế nào vị ấy cũng phải lãnh chỉ dụ thiên triều (Trung Cộng). Hoặc sang chầu mẫu quốc, hoặc thiên sứ bay sang.
Chuyến thăm Việt Nam của Tổng thống Obama gần đây cũng vậy. Cuối năm ngoái, trước chuyến đi được đồn đoán của ông Obama, ông Tập Cận Bình bay sang truyền chiếu chỉ và phủ dụ cả tứ trụ. Từ đó đến tháng 5 năm nay là một loạt các nhân vật cao cấp Trung Quốc sang Việt Nam trong khi các hành động chiếm biển đảo của Việt Nam vẫn được Trung Quốc dồn dập đẩy mạnh.
Ông Obama đến Việt Nam nửa sau tháng 5/2016, người ra đón ông tại chân cầu thang máy bay là thứ trưởng ngoại giao! Nhưng việc dân chúng nô nức như trẩy hội chào đón vị Tổng thống Hoa Kỳ mới thực là ngoài tưởng tượng của chính quyền Hà Nội. Ông Obama tuyên bố gỡ bỏ hoàn toàn việc cấm bán vũ khí sát thương cho Việt Nam. Và sau đó lễ ra mắt Đại học Fulbright Việt Nam (FUV) được tổ chức trọng thể tại TpHCM.
Đại học Fulbright Việt Nam (FUV) là một dự án dài hơi trong lãnh vực giáo dục, hứa hẹn đem tới Việt Nam môi trường giáo dục tiến bộ và khai phóng của Hoa Kỳ. Việc này mở ra cơ hội để Việt Nam đưa dần xã hội của mình rộng mở hơn, dân chủ hơn, gần gũi hơn với các giá trị văn minh thời đại.
Trong khi dân chúng Việt Nam trông chờ sự thành công của dự án, thì các thế lực thù ghét bang giao Việt – Mỹ đánh hơi thấy dự án này cần được đánh phá. Trong khi dự án đề cử ông Kerrey, một nhân vật có rất nhiều uy tín tại Mỹ, có kinh nghiệm lãnh đạo nền giáo dục khai phóng, đã tâm huyết góp phần lớn dựng nên dự án này, nghĩa là người có nhiều khả năng đưa dựa án lớn mạnh và thành công, vào vị trí Chủ tịch Hội đồng tín thác, thì các hận thù thời chiến tranh được lôi ra để ngăn cản sự bổ nhiệm!
Ông Đinh La Thăng, Bí thư Thành ủy TPHCM, tuyên bố trên báo Tuổi Trẻ ủng hộ ông Kerrey ở vị trí này vì rất có ích lợi cho đất nước. Bài báo Tuổi Trẻ bị gỡ xuống. Và bài viết tiếp theo của bà Tôn Nữ Thị Ninh bài xích ông Kerrey một cách hằn học hơn, lại được đăng lên!
Nhân vật nào có đủ quyền lực gỡ bài của ông Đinh La Thăng, Ủy viên Bộ chính trị, Bí thư Thành ủy TPHCM? Thế lực nào đủ mạnh để buộc nhân vật đó làm điều này?
Không biết ý đồ bên trong của bà Tôn Nữ Thị Ninh là gì, nhưng các bài viết, các tuyên bố của bà rất thuận chiều với ý muốn của thế lực đó.
Trước năm 1975, bà Năm Chơn, vợ ông Trần Bạch Đằng, bị bắt giam. Bà viết hai câu thơ nhắn chồng:
Giữa dòng thác lũ nghiêng trời đất
Mà cánh đào kia vẫn ngược dòng!
Cánh đào Tôn Nữ Thị Ninh lại rất thuận dòng với những thế lực luôn cản trở nước Việt Nam bước chân về hướng văn minh và giàu mạnh. Xin bà Ninh cân nhắc thử xem có đồng ý chút nào với nhận xét của tôi về thế lực đó không.

26 tháng 4, 2018

Cứ ‘đánh’ như thế thì chắc chắn… chết! 

Nếu đặt dự án “Quần thể du lịch nghỉ dưỡng và đô thị Bình Châu - Lý Sơn” của tập đoàn FLC ở Quảng Ngãi bên cạnh chuỗi diễn biến liên quan tới chủ quyền của Việt Nam tại biển Đông, ắt sẽ thấy dự án ấy như một đòn của liên hoàn cước, ngay cả vô tình thì vẫn góp phần đáng kể vào việc giúp Trung Quốc củng cố yêu sách về chủ quyền tại biển Đông…

Đô đốc Philip Davidson.
Ngày 17 tháng 4, khi điều trần trước Ủy ban Quân vụ của Thượng viện Hoa Kỳ, Đô đốc Philip Davidson – ứng viên cho vai trò Tư lệnh khu vực Thái Bình Dương của quân đội Hoa Kỳ - cảnh báo, bảy bãi đá ngầm mà Trung Quốc cưỡng đoạt từ tay Việt Nam ở quần đảo Trường Sa (Châu Viên - Cuarteron, Chữ Thập - Fiery Cross, Ga Ven - Gaven, Gạc Ma - Johnson, Tư Nghĩa - Hughes, Vành Khăn – Mischief, Xu Bi - Subi) rồi bồi đắp thành đảo nhân tạo suốt từ đầu thập niên 2010 đến nay, giờ đã trở thành một chuỗi căn cứ quân sự, giúp Trung Quốc kiểm soát toàn bộ biển Đông, khống chế tất cả các hải lộ quan trọng trong khu vực.

Không phải tự nhiên mà Trung Quốc gia tăng nỗ lực khẳng định chủ quyền của mình tại biển Đông. Chỉ tính từ đầu tháng đến nay, Trung Quốc đã khiêu khích cộng đồng quốc tế hai lần ở biển Đông: Một lần gây nhiễu đối với chiến đấu cơ loại EA-18G Growler của hải quân Hoa Kỳ. Một lần, công khai quấy nhiễu hai chiến hạm HMAS Anzac và HMAS Toowoomba của hải quân Úc. Hai lần khiêu khích chỉ nhằm gửi lại thông điệp mà Trung Quốc phát hành từ lâu: Biển Đông không còn là vùng biển mà phi cơ, tàu bè có quyền tự do lưu thông như qui định của luật pháp quốc tế. Biển Đông giờ là vùng biển thuộc chủ quyền của Trung Quốc.

***

Với Việt Nam, Trung Quốc tiếp tục gửi thêm nhiều thông điệp khác cho cả hệ thống công quyền lẫn dân chúng, đặc biệt là cho ngư dân.

Cuối tháng trước, Việt Nam yêu cầu tập đoàn Repsol của Tây Ban Nha ngưng thăm dò – khai thác dầu khí ở lô 136-06. Giống như Việt Nam, Trung Quốc cũng xem thăm dò – khai thác dầu khí tại biển Đông không đơn thuần là kiếm thêm tiền cho công khố. Điểm quan trọng nhất của hoạt động thăm dò - khai thác dầu khí là qua đó minh định chủ quyền của mình tại biển Đông. Thành ra Trung Quốc rất hoan hỉ khi Repsol thôi thăm dò – khai thác dầu khí ở mỏ Cá Rồng Đỏ. Bà Hoa Xuân Oánh, Phát ngôn viên của Bộ Ngoai giao Trung Quốc, lập tức tuyên bố với cộng đồng quốc tế rằng, sự kiện Repsol ngừng thăm dò – khai thác dầu khí ở lô 136-06 chính là “bằng chứng rõ ràng” về chủ quyền của Trung Quốc tại biển Đông, chưa kể sự kiện này còn cho thấy tình hình biển Đông đang tiến dần đến chỗ “ổn định và phát triển một cách tích cực”. Ngược lại, giới nghiên cứu khu vực châu Á và biển Đông xem sự kiện tập đoàn Repsol ngưng thăm dò – khai thác dầu khí ở lô 136-06 hết sức tai hại cho Việt Nam: Các tập đoàn quốc tế sẽ rất dè dặt khi được mời bắt tay với Việt Nam, cùng thăm dò – khai thác dầu khí tại biển Đông bởi có quá nhiều rủi ro khó lường về chính trị.

Ngoài việc gây áp lực đối với hệ thống công quyền Việt Nam và các tập đoàn dầu khí ngoại quốc để ngăn chặn hoạt động thăm dò – khai thác dầu khí ở vùng biển mà Trung Quốc nhận là của mình, mức độ quyết liệt của Trung Quốc để bảo vệ “chủ quyền tại biển Đông” trong lĩnh vực ngư nghiệp cũng đang tăng vừa nhanh, vừa mạnh.

Từ tháng trước đến nay, lực lượng vũ trang của Trung Quốc liên tục tấn công tàu đánh cá của ngư dân Việt Nam khi họ khai thác hải sản quanh quần đảo Hoàng Sa: Ngày 19 tháng 3, tàu đánh cá mang số hiệu QNg 90559 của ông Trần Quang, ngụ ở xã Bình Châu, huyện Bình Sơn, tỉnh Quảng Ngãi bị tàu mang số hiệu 45103 của lực lượng hải cảnh Trung Quốc đâm cảnh cáo để đuổi ra khỏi “vùng biển thuộc chủ quyền của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa”. Ngày 22 tháng 3, tàu đánh cá mang số hiệu QNa 90822 của ông Nguyễn Tấn Sơn, ngụ tại xã Tam Quang, huyện Núi Thành, tỉnh Quảng Nam bị lực lượng hải cảnh Trung Quốc tịch thu toàn bộ ngư cụ, nhiều thiết bị hỗ trợ hải hành bị phá hủy. Ngày 20 tháng 4, hai tàu mang số hiệu 45103 và 46001 của lực lượng hải cảnh Trung Quốc đâm chìm tàu đánh cá mang số hiệu QNg 90332 của ông Nguyễn Tấn Ngọt, ngụ ở xã Bình Châu, huyện Bình Sơn, tỉnh Quảng Ngãi. Cũng trong ngày 20 tháng 4, tàu đánh cá mang số hiệu QNg 90046 của ông Trần Năm, cũng ngụ ở xã Bình Châu, huyện Bình Sơn, tỉnh Quảng Ngãi bị hải cảnh Trung Quốc tịch thu toàn bộ ngư cụ, hải sản.

Người ta tin rằng, lực lượng hải cảnh Trung Quốc sẽ tăng cả số lượng lẫn cường độ các cuộc tấn công nhắm vào những tàu đánh cá của ngư dân Việt Nam trong giai đoạn từ 1 tháng 5 đến 16 tháng 8 năm nay. Giống như những năm trước, Bộ Nông nghiệp - Nông thôn của Trung Quốc vừa ban hành lệnh cấm đánh cá ở biển Đông để “bảo vệ nguồn lợi thủy sản” ở ngư trường thuộc… chủ quyền của Trung Quốc.

Giống như những năm trước, Bộ Ngoại giao Việt Nam tuyên bố lệnh cấm đánh cá năm nay của Trung Quốc là “vô giá trị” còn Bộ Nông nghiệp – Phát triển Nông thôn của Việt Nam thì gửi công điện nhắc nhở chính quyền các địa phương “động viên ngư dân bám biển” và “hướng dẫn, tổ chức ngư dân thành đoàn, đội để hỗ trợ nhau trên biển”.

Và có lẽ cũng sẽ giống như những năm trước, các lực lượng hải quân, hải cảnh, kiểm ngư, cứu nạn hàng hải… của Việt Nam sẽ được đặt trong tình trạng “sẵn sàng trên… bờ” để ngư dân yên tâm bám… biển! Họ sẽ rất tích cực trong việc… hướng dẫn ngư dân tự cứu mình và điều động ngư dân… tự cứu lẫn nhau khi gặp nhân họa ở biển Đông!

***

Ngoài những thông tin có tính chất cảnh báo về nỗ lực quân sự hóa, truyền thông quốc tế còn cảnh báo về một nỗ lực khác của Trung Quốc – biến ngư dân thành dân quân – nhằm củng cố yêu sách của Trung Quốc về chủ quyền tại biển Đông, giúp Trung Quốc độc chiếm vùng biển này.

Tháng 5 năm 2016, Reuters công bố một phóng sự điều tra, theo đó, chính quyền đảo Hải Nam đang huấn luyện quân sự cho ngư dân Trung Quốc, trang bị vũ khí cho những ngư dân này và phiên chế các tàu đánh cá thành đội.

Đại diện chính quyền tỉnh Hải Nam nói với Reuters rằng khoảng 50.000 tàu đánh cá đã được trang bị hệ thống liên lạc với lực lượng tuần duyên, được cấp xăng, nước đá để ngoài việc đánh bắt hải sản thì còn tham gia “bảo vệ chủ quyền của Trung Quốc ở biển Đông”.

Nhiều ngư dân Trung Quốc làm việc trên những tàu đánh cá tại biển Đông đã được trả tiền trong thời gian huấn luyện quân sự (bao gồm cứu nạn, chiến đấu), thu thập - báo cáo thông tin về tình hình trên biển. Chủ một số công ty đánh cá tư nhân xác nhận với Reuters rằng công ty của họ được nhà nước tài trợ để thay tàu đánh cá bằng gỗ bằng tàu đánh cá có vỏ thép, có thể thực hiện dễ dàng các chuyến hải hành đến tận quần đảo Trường Sa, vừa khai thác hải sản, vừa “chống các tàu đánh cá ngoại quốc xâm phạm chủ quyền”. Nhiều ngư dân Trung Quốc khẳng định, họ tin rằng quân đội Trung Quốc đủ sức bảo vệ họ nếu hoạt động của họ bị kháng cự.

Phóng sự điều tra của Reuters kể thêm, vào thời điểm đó, các tàu đánh cá của Trung Quốc đã có thể nhận tiếp liệu (nước ngọt, xăng,…) ở quần đảo Hoàng Sa và ngư dân Trung Quốc tin là họ sẽ có thể sớm nhận tiếp liệu tương tư tại những căn cứ quân sự mà Trung Quốc đang xây dựng ở quần đảo Trường Sa.

Một viên chức của chính quyền tỉnh Hải Nam khoe với Reuters rằng, lực lượng dân quân của Trung Quốc trên biển đang phát triển mạnh, vì “ngư dân Trung Quốc quyết tâm bảo vệ lãnh hải và lợi ích quốc gia”.

Những thông tin vừa kể đã khiến một số chuyên gia an ninh – quốc phòng lo ngại. Hải quân các quốc gia thì đã được huấn luyện về cách ứng xử và liên lạc khi đối diện nhau trên biển nhưng chắc chắn dân quân của Trung Quốc trên biển thì không. Cũng vì vậy, lực lượng này có thể tạo ra những cuộc xung đột.

Trên thực tế, các tàu đánh cá của Trung Quốc đã gây ra nhiều scandal vì xâm phạm, đánh bắt trái phép trong lãnh hải của nhiều quốc gia, khi bị ngăn chặn hoặc bị đuổi, không ít lần, các tàu đánh cá của Trung Quốc lao vào tấn công các tàu công vụ của chính quyền sở tại để tìm đường thoát.

Chỉ tính riêng năm 2016, hải quân và hải cảnh của Nhật, Nam Hàn, Argentina… cùng bị đẩy vào tình thế phải nổ súng vào tàu đánh cá của Trung Quốc bởi những tàu đánh cá này lao vào họ. Cũng trong năm 2016, quan hệ giữa Indonesia và Trung Quốc trở thành căng thẳng chưa từng có do hải cảnh Trung Quốc giải vây cho một tàu đánh cá của Trung Quốc bị hải quân Indonesia bắt giữ vì đánh bắt trái phép trong lãnh hải Indonesia. Song song với việc lên án hải cảnh Trung Quốc vi phạm luật pháp quốc tế, Indonesia cương quyết đòi Trung Quốc giao lại tàu đánh cá mà hải cảnh Trung Quốc đã đoạt lại trái phép trong tay hải quân Indonesia...

***

Với chiều dài bờ biển khoảng 3.500 cây số, Việt Nam có hơn một triệu ngư dân và chừng 28.000 tàu đánh cá chuyên đánh bắt xa bờ. Ngoài yếu tố kinh tế, ngư nghiệp trở thành lĩnh vực quan trọng còn vì ngư dân và hoạt động ngư nghiệp góp phần đáng kể trong việc minh định chủ quyền của Việt Nam ở biển Đông.

Thế nhưng giống như nông dân, ngư dân Việt Nam không được hưởng bất kỳ chính sách đãi ngộ nào. Họ phải tự vay nóng, trả lãi cao để sắm tàu, để có vốn thực hiện các chuyến đi biển. Tự đối đầu với cả nhân họa (bị lực lượng vũ trang nhiều quốc gia săn đuổi, tấn công, tịch thu tàu, ngư cụ, bắn, bắt), lẫn thiên tai trên biển. Bị thương, mất mạng, phá sản vì nhân họa, thiên tai phổ biến tới mức được xem như sự mặc định của số phận khi trót là ngư dân Việt.

Trước nay, tất cả những chương trình hỗ trợ ngư dân bám biển, phát triển ngư nghiệp, khẳng định chủ quyền đều có… vấn đề. Năm 1997, hệ thống công quyền Việt Nam triển khai chương trình “hỗ trợ đánh bắt xa bờ”, mười năm sau (2006), sau khi chương trình “hỗ trợ đánh bắt xa bờ” ngốn hết 1.400 tỉ, Thanh tra Chính phủ xác nhận, 95% của khoản 1.400 tỉ này bị tham nhũng. Các tỉnh - thành phố, quận – huyện, phường - xã của 29 tỉnh, thành phố nằm trong chương trình “hỗ trợ đánh bắt xa bờ” đã thi nhau dựng ra những hợp tác xã ma, công ty ma để rút bằng hết nguồn vốn vay có tính ưu đãi cho ngư dân để chia chác với nhau.

Sau chương trình “hỗ trợ đánh bắt xa bờ”, cuối thập niên 2000, hệ thống công quyền Việt Nam đề ra chương trình “lắp thiết bị định vị vệ tinh cho tàu đánh cá”. Sau khi hoàn tất tiến trình thí điểm với 2.000 tàu đánh cá, hàng loạt thuyền trưởng của các tàu đánh cá được hệ thống công quyền hỗ trợ khăng khăng đòi trả lại thiết bị vì chất lượng tồi, hiệu quả kém mà lại quá nhiều ràng buộc. Năm 2014, chính phủ Việt Nam ban hành Nghị định 67, khẳng định sẽ đầu tư - phát triển hoạt động thủy sản, đặc biệt là sẽ dành ra một “gói” trị giá 14.000 tỉ hỗ trợ ngư dân bám biển bằng cách chuyển đổi các tàu đánh cá bằng gỗ thành tàu có vỏ thép, hiện đại. Dẫu chưa có tổng kết song kế hoạch chuyển đổi các tàu đánh cá bằng gỗ thành tàu có vỏ thép coi như đã phá sản: Đa số tàu đánh cá vỏ thép đều không thể ra khơi vì từ vỏ tới máy móc, thiết bị cùng trục trặc ngay trong chuyến hải hành đầu tiên.

***

Tuy dự án “Quần thể du lịch nghỉ dưỡng và đô thị Bình Châu - Lý Sơn” của tập đoàn FLC ở Quảng Ngãi chưa được phê duyệt nhưng giới lãnh đạo chính quyền tỉnh Quảng Ngãi vẫn thúc, ép “toàn bộ hệ thống chính trị” ở tỉnh này giải tỏa - thu hồi để sớm bàn giao cho tập đoàn FLC hai hòn đảo (An Bình - đảo Bé, Lý Sơn – đảo Lớn) cùng thuộc huyện Lý Sơn và hàng ngàn héc ta đất thuộc các xã Bình Châu, Bình Hải, Bình Hòa, Bình Phú của huyện Bình Sơn.

Cả công chúng lẫn báo giới Việt Nam cùng tỏ ra hết sức bất bình vì chính quyền tỉnh Quảng Ngãi hăng hái thái quá trong việc hỗ trợ tập đoàn FLC triển khai dự án “Quần thể du lịch nghỉ dưỡng và đô thị Bình Châu - Lý Sơn” (lấy 500 tỉ đồng từ công khố tạm ứng cho FLC bồi thường - thu hồi đất, chỉ đạo ngưng thực hiện dự án cải tạo Đồn Biên phòng Bình Hải, dời đồn này đi nơi khác, gạt bỏ đề án xây dựng khu vực Lý Sơn - Bình Châu thành “Công viên Địa chất toàn cầu” dù đã chi 50 tỉ đồng để chuẩn bị hồ sơ trình cho UNESCO).

Nhiều người xem những yếu tố vừa kể là bằng chứng của lối hành xử duy lợi, bất chấp nhiều thứ từ môi trường, sinh thái, cho tới vai trò, tầm vóc của hoạt động quốc phòng... Thế nhưng xét về tổng thể, môi trường, sinh thái, vị trí của đảo Bé, đảo Lớn hay Đồn Biên phòng Bình Hải dường như chưa phải là điều đáng bận tâm nhất. Chưa kể tại sao lại ủng hộ việc duyệt chi tới 20 tỉ đồng để xây dựng lại trú sở cho một đơn vị thuộc một lực lượng mà toàn bộ hoạt động chỉ diễn ra quanh… bờ như Đồn Biên phòng Bình Hải?

Chưa ai phân tích, dự đoán xem cả tâm thế lẫn tư thế của ngư dân sẽ như thế nào khi họ đã rất lẻ loi ngoài biển, giờ, bị tước luôn cả sự ổn định ở trên bờ để có thể yên tâm ra khơi, qua những dự án kiểu như dự án “Quần thể du lịch nghỉ dưỡng và đô thị Bình Châu - Lý Sơn”? Nếu ngư nghiệp quan trọng vừa vì những đóng góp của lĩnh vực này cho kinh tế quốc gia, vừa vì sự phát triển của nó đồng nghĩa với gia tăng hiệu quả của việc minh định chủ quyền tại biển Đông thì tại sao những dự án như dự án “Quần thể du lịch nghỉ dưỡng và đô thị Bình Châu - Lý Sơn” có thể mọc lên như nấm suốt từ Bắc vào Nam? Tại sao những dự án kiểu ấy xóa sổ nhiều làng chài, nguy hại cho sự ổn định và phát triển của ngư nghiệp mà vẫn được phê duyệt hàng loạt?

Từ khi bị Trung Quốc ép phải rời khỏi các ngư trường truyền thống quanh khu vực quần đảo Hoàng Sa, quần đảo Trường Sa, ngư dân Việt Nam phải giong thuyền đến những vùng biển khác khai thác hải sản để sống và cũng vì vậy, suốt thập niên vừa qua, họ trở thành đối tượng bị hải quân, hải cảnh của nhiều quốc gia trong khu vực Đông Nam Á săn đuổi, bắn, bắt, tịch thu tàu, tịch thu ngư cụ, phạt tù… Đã bế tắc khi mưu sinh ngoài biển, vào bờ thì mất nhà, mất đất, mất lối xuống biển, mất chỗ neo thuyền,… bao giờ ngư dân Việt nhất loạt bỏ biển như nông dân Việt lũ lượt ly nông, ly hương? Lúc nào chủ quyền của Việt Nam tại biển Đông sẽ chỉ còn được khẳng định trên môi miệng của các Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao?

***

Nếu theo dõi kỹ các diễn biến liên quan đến tương quan ngư dân – ngư nghiệp – chủ quyền của Việt Nam tại biển Đông, người ta không thể không nhớ huyện Bình Sơn, tỉnh Quảng Ngãi vì đó là địa phương liên tục có tàu đánh cá bị Trung Quốc tấn công, bắt giữ, tịch thu ngư cụ.

Điều duy nhất mà hệ thống công quyền Việt Nam đã làm để ghi nhận sự năng động trong hoạt động ngư nghiệp của ngư dân huyện Bình Sơn và được hệ thống truyền thông Việt Nam quảng bá rộng rãi là buộc ngư dân ký cam kết không xâm nhập, khai thác hải sản ở những vùng biển thuộc chủ quyền của các quốc gia khác, sau khi Bình Sơn trở thành địa phương dẫn đầu về số lượng ngư dân Việt bị các quốc gia ở khu vực Đông Nam Á tống giam.

Tại sao tập đoàn FLC lại chọn Bình Sơn? Tại sao “toàn bộ hệ thống chính trị” ở Quảng Ngãi lại dễ dàng nhất trí với ý tưởng thu hồi 4.000 héc ta ở Bình Sơn, Lý Sơn làm sân golf, khách sạn, trung tâm hội nghị, trung tâm thương mại, biệt thự nghỉ dưỡng… hoan hỉ hỗ trợ để biến ý tưởng đó thành hiện thực cho dù ý tưởng đó xóa sổ khu vực có hoạt động ngư nghiệp năng động nhất ở Việt Nam?

Song hành với các đại dự án của FLC là hàng loạt scandal ở Quảng Ninh, Thanh Hóa, Bình Định, Quảng Bình... Giữa năm ngoái, sau khi phân tích các thông tin trong cáo bạch của FLC, một tờ báo ở Việt Nam cho biết, cả doanh thu lẫn lợi nhuận của FLC cùng giảm hơn 20% so với cùng kỳ năm 2016 và rất khó đạt mục tiêu đã cam kết với cổ đông (tính đến giữa năm 2017, cả doanh thu lẫn lợi nhuận đều không đạt 25% mục tiêu đề ra cho cả năm 2017). Ngoài năm ngân hàng tại Việt Nam, FLC còn được Ngân hàng Công thương của Trung Quốc (ICBC) hỗ trợ về vốn.

Trân Văn

(Blog VOA)

Khả năng thay đổi nhân sự tại Hội nghị TƯ 7 sẽ như thế nào? 

Một vấn đề quan trọng khác sẽ được quyết định là việc tìm người thay thế Chủ tịch nước Trần Đại Quang. Ông Nguyễn Thiện Nhân, hiện là ủy viên Bộ Chính trị và Bí thư Thành ủy TP Hồ Chí Minh, được cho là người nhiều khả năng nhất sẽ đảm nhiệm vị trí này. 
Hình minh họa
Đánh giá khả năng thay đổi nhân sự tại Hội nghị TƯ 7
Hội nghị lần thứ 7 của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) khóa 12 dự kiến ​​sẽ được triệu tập vào tháng 5 năm 2018. Hội nghị được cho là sẽ đưa ra các quyết định nhân sự lớn có tác động quan trọng tới triển vọng chính trị của Việt Nam, đặc biệt là Đại hội lần thứ 13 của Đảng được tổ chức vào năm 2021.

Một trong số các vấn đề nhân sự quan trọng nhất được quyết định tại Hội nghị TW 7 sẽ là sự thay đổi thành phần của Bộ Chính trị, cơ quan ra quyết định hàng đầu của Đảng. Đại hội lần thứ 12 của Đảng năm 2016 đã bầu ra một Bộ Chính trị gồm 19 ủy viên, nhưng kể từ đó 3 ủy viên đã phải đối mặt với các vấn đề về sức khỏe hoặc pháp lý khiến họ không thể hoàn thành trọn vẹn nhiệm kỳ năm năm của mình.

Vào tháng 5 năm 2017, ông Đinh La Thăng, lúc đó là Bí thư Thành ủy TP Hồ Chí Minh, đã bị loại khỏi Bộ Chính trị do các cáo buộc về tham nhũng và sai phạm trong quản lý kinh tế. Ông Thăng sau đó đã bị truy tố và xét xử. Vào tháng 8 năm 2017, Đảng cũng thông báo rằng một ủy viên cao cấp khác của Bộ Chính trị, ông Đinh Thế Huynh, lúc đó là Thường trực Ban Bí thư, đã phải ngừng đảm nhiệm vị trí do sức khỏe kém. Cùng thời điểm đó, các báo cáo về tình trạng sức khỏe kém của Chủ tịch nước Trần Đại Quang cũng nổi lên. Ông Quang đã biến mất khỏi chính trường trong một thời gian kéo dài, được cho là để đi điều trị y tế tại Nhật Bản, trước khi xuất hiện trở lại trước thềm Hội nghị các nhà lãnh đạo kinh tế APEC vào tháng 11 năm 2017. Do vấn đề sức khỏe, nhiều khả năng vị trí của ông Quang sẽ được thay thế tại hội nghị sắp tới.

Như vậy, ít nhất ba thành viên mới có thể được bổ sung vào Bộ Chính trị vào tháng tới. Hiện tại, các ứng viên nổi bật nhất là năm thành viên Ban Bí thư mà chưa phải là ủy viên Bộ Chính trị. Những người này bao gồm Trung tướng Lương Cường (Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội Nhân dân Việt Nam), ông Nguyễn Văn Nên (Chánh Văn phòng Trung ương Đảng), ông Nguyễn Hòa Bình (Chánh án Tòa án Tối cao), Ông Phan Đình Trạc (Trưởng Ban Nội chính) và ông Nguyễn Xuân Thắng (Giám đốc Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh). Trong số năm người này, ông Nguyễn Văn Nên và ông Phan Đình Trạc, với tư cách là chánh văn phòng trung ương hoặc trưởng ban trung ương đảng, có thể có nhiều cơ hội được bầu vào Bộ Chính trị nhất.

Một vấn đề quan trọng khác sẽ được quyết định là việc tìm người thay thế Chủ tịch nước Trần Đại Quang. Ông Nguyễn Thiện Nhân, hiện là ủy viên Bộ Chính trị và Bí thư Thành ủy TP Hồ Chí Minh, được cho là người nhiều khả năng nhất sẽ đảm nhiệm vị trí này. Nếu ông Nhân được thăng chức, ông Võ Văn Thưởng, từng là Phó Bí thư Thành ủy TP Hồ Chí Minh, có thể rời vị trí Trưởng Ban Tuyên Giáo hiện tại của mình để thay ông Nhân làm Bí thư TP Hồ Chí Minh. Nếu vậy, điều này sẽ mở ra cơ hội cho ông Nguyễn Xuân Thắng được bầu vào Bộ Chính trị và tiếp quản vị trí Trưởng ban Tuyên giáo mà ông Thưởng để lại.

Việc ông Nhân được thăng chức lên vị trí Chủ tịch nước nếu diễn ra cũng có thể có những tác động tới triển vọng chính trị của ĐCSVN. Hiện nay, ông Trần Quốc Vượng, Thường trực Ban Bí thư và là Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương Đảng, đang được xem là ứng cử viên nặng ký nhất thay thế ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư vào năm 2021. Tuy nhiên, việc ông Nhân thăng chức Chủ tịch nước đồng nghĩa với việc ông Nhân có thể trở thành một đối thủ cạnh tranh tiềm năng của ông Vượng, đặc biệt nếu xét đến truyền thống của Đảng trong việc bầu một người trong “Tứ trụ” của nhiệm kỳ trước vào vị trí Tổng bí thư của nhiệm kỳ sau.

Tuy nhiên, vẫn còn quá sớm để đánh giá đầy đủ các tác động của những thay đổi nhân sự cấp cao có thể diễn ra tại Hội nghị Trung ương 7 tới triển vọng chính trị Việt Nam. Nhưng có một điều chắc chắn, đó là Hội nghị Trung ương 7 lần này sẽ là một sự kiện quan trọng và thú vị đáng được giới phân tích và bình luận về Việt Nam theo dõi sát sao.

Lê Hồng Hiệp

* Lê Hồng Hiệp là Nghiên cứu viên chính tại Viện Nghiên cứu Đông Nam Á (ISEAS – Yusof Ishak Institute), Singapore. Một phiên bản tiếng Anh của bài viết đã được xuất bản trên ISEAS Commentaries.

(Nghiên cứu Quốc tế)

Một nhân chứng Việt Kiều Berlin bị lợi dụng tiếp tay cho cán bộ Đại sứ quán Việt Nam trong vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh 

Hôm qua phiên tòa xét xử nghi phạm mật vụ Nguyễn Hải Long đã được khai mạc. Hôm nay thứ Tư ngày 25.04.2017 phiên xử thứ 2 được diễn ra tại Tòa án Thượng thẩm Berlin. Buổi hôm nay tòa mời các nhân chứng đến cung khai trước tòa.

Ông Lê Đức Trung, Bí thư thứ nhất ĐSQ Việt Nam tại Đức, bị nhân chứng tố cáo trước Tòa Thượng thẩm Berlin hôm 25.4.2018 

Đặc biệt và mới lạ nhất là phần cung khai của nhân chứng Phong L. K. , một Việt kiều sống lâu năm tại Đông Berlin. Trước tòa ông Phong đã phải khai ra toàn bộ quá trình ông bị lợi dụng tiếp tay cho cán bộ Đại sứ quán Việt Nam trong vụ bắt cóc ông Trịnh Xuân Thanh.

Vào ngày 23/07/2017, sau khi bị bắt cóc ở công viên Tiergarten tại Berlin, Trịnh Xuân Thanh và người tình Đỗ Thị Minh Phương bị đưa thẳng về Đại Sứ quán Việt Nam tại Berlin-Treptow. Tại đây một nữ nhân viên Đại Sứ quán ở Berlin đã gọi điện thoại đặt mua vé máy bay của hãng hàng không Trung Quốc để đưa cô Đỗ Thị Minh Phương về Hà Nội với 2 người đi cùng áp tải.

Trước khi đưa cô Đỗ Thị Minh Phương ra sân bay Tegel Berlin, Đại sứ quán còn phải lo giải quyết một vấn đề, đó là việc thu dọn phòng và lấy hành lý của cô Minh Phương tại khách sạn Sheraton.

Trong phiên tòa hôm nay, nhân chứng Phong L. K. đã cung khai như sau: „Vào chiều hôm 23.7.2017 tôi có nhận được cuộc gọi điện thoại của ông Lê Đức Trung – một cán bộ tại Đại sứ quán Việt Nam ở Berlin, ông ấy là bạn tôi, ông nói có việc muốn nhờ tôi và hẹn gặp ở Đại sứ quánViệt Nam, nhưng ngay sau đó ông ấy gọi lại và hẹn tôi đến đường Puschkinallee, khi đến nơi thì ông Trung đã đợi sẵn ở đó và thông báo nhờ tôi đến lấy hành lý của một người Việt Nam bị gẫy tay nên không thể tự đến lấy được.

Ông Trung đã đưa cho tôi 2 tờ giấy, một tờ bằng tiếng Việt, đó là giấy ủy quyền viết rất chi tiết họ tên cô Đỗ Thị Minh Phương, sinh ngày 21.9.1990, số Hộ chiếu P6002977 được cấp tại cục xuất nhập cảnh Việt Nam, trong đó có chữ ký của cô Đỗ Thị Minh Phương; một bản khác bằng tiếng Đức, đó là bản dịch giấy ủy quyền có nội dung ngắn hơn. Cả hai tờ giấy này đều ghi số phòng 532 khách sạn Sheraton Berlin, có đóng dấu chứng thực của Đại sứ quán Việt Nam tại Đức, chìa khóa phòng cũng được trao cùng.

Sau khi nhận tờ giấy ủy quyền mà để trống ô ghi tên người được ủy thác, tôi đã ghi tên của mình vào đó. Ngay sau đó, ông Lê Đức Trung lập tức dùng chiếc xe Audi A4 màu đen, mang biển số ngoại giao của Đại Sứ quán Việt Nam tại Berlin, chở tôi đến trước khách sạn Sheraton ở đường Lützowufer 15, trên trục Schöneberger Ufer, 10785 Berlin.

Tại đây tôi đã đi một mình vào gặp nhân viên lễ tân, đưa giấy ủy quyền và nói với họ lý do cô Đỗ Thị Minh Phương nhờ đến lấy hành lý vì cô ta bị gẫy tay, không thể tự mình đến được.

Họ đã thảo luận với nhau, nhưng có lẽ nhận thấy con dấu của Đại sứ quán Việt Nam tại Đức nên đã đồng ý, sau đó coppy căn cước của tôi và làm một thẻ mở phòng mới để có thể lên phòng số 532.

Mở căn phòng, tôi rất ngạc nhiên vì nó rất ít đồ để lại, chỉ có vài chiếc túi mua hàng hiệu Louis Vuittons, CHANEL. Tôi cũng vào cả phòng vệ sinh để lấy đồ tranhg điểm cá nhân, tất cả được cho vào một túi to mang ra khỏi khách sạn.

Nhân viên Sứ quán Lê Đức Trung đã đợi sẵn trong xe auto, ngay bên cạnh đường cách khách sạn Sheraton khoảng 10 m, sau khi cho tất cả các đồ hành lý của cô Đỗ Thị Minh Phương vào một chiếc va ly trong cốp xe, ông Trung lập tức chở tôi đến thẳng hướng sân bay Berlin Tegel, vì ông ấy nói cô Đỗ Thị Minh Phương sẽ bay chuyến tối nay của hàng hàng không Trung Quốc Hainan Airlines tại Terminal A.

Khi vừa tới sân bay, ông Trung nhận được cuộc điện thoại yêu cầu mua cho cô Đỗ Thị Minh Phương băng vệ sinh nữ, sau đó ông ấy nhờ tôi tìm kiếm mua hộ, đây quả là một việc khó vì ngày Chủ nhật sẽ không có cửa hàng nào mở bán những thứ này. Tôi cố gắng đi tìm trong sân bay và hỏi người phục vụ ở đây nhưng không có kết quả.

Tới 19:50 giờ ông Trung thông báo phải sang Terminal C, đến nơi tôi định lấy valy chứa đồ cá nhân của cô Đỗ Thị Minh Phương từ cóp xe của ông Trung xuống thì lại nhận được thông tin cô ta đã vào phòng cách ly chuẩn bị xuất cảnh nên không thể ra ngoài nhận đồ.

Tôi đành ra về và hẹn tối nay gặp lại tại nhà một người bạn ở đường Frankfurter Allee, nhưng khi đến đường Puschkinallee thì tôi xuống lấy xe và tiếp tục đi đến cửa hàng cá độ để giải trí.

Hôm sau, ngày 24.7.2017 tôi đã gọi điện cho ông Trung và đến Đại sứ quán Việt Nam tại Đức để trao lại chiếc chìa khóa vườn của khách sạn Sheraton mà quên chưa đưa lại, tại đây tôi cũng hỏi thăm sức khỏe cô Phương và được ông Trung cho biết tất cả đều thuận lợi.

Ngay sau đó tôi đã có nghi vấn về việc này, vì một nhân viên Đại sứ quán Việt Nam lại đi làm việc vào ngày nghỉ Chủ nhật như vậy quả là đặc biệt.

Tôi cũng biết và kết bạn Lê Đức Trung từ khi ông ta mới sang, vì ông ấy không biết tiếng Đức nên rất bỡ ngỡ trong các giao tiếp với phía Đức, làm các thủ tục nhập học cho con, bản thân ông ấy cũng không thạo nên tôi đã giúp nhiều lần.

Tới đầu tháng 8.2017, sau khi xem trên kênh VTV1 của đài truyền hình Việt Nam chiếu hình ảnh ông Trịnh Xuân Thanh về đầu thú, nhưng ngay sau đó tôi theo dõi báo chí Đức đăng tải ông ta bị bắt cóc và cô Đỗ Thị Minh Phương là người bị dùng làm „chim mồi“ cũng bị bắt cóc cùng với ông Thanh, nên tôi đã lập tức tự tới sở cảnh sát Berlin để trình báo sự việc này.

Kể từ đó tôi chấm dứt mọi quan hệ với những người ở Đại sứ quán Việt Nam tại Berlin.”

Được biết, ông Phong đã có một quyết định đúng đắn là ông đã tự đi đến cảnh sát Berlin khai báo tất cả mọi sự việc, mặc dù sau đó ông cũng gặp những trở ngại phiền phức vì vô tình bị dính líu đến vụ bắt cóc này, và trong một thời gian dài ông Phong sống trong tình trạng phập phồng lo lắng. Nay cuộc sống của ông Phong đã trở lại bình an.

Tường trình ngày 25.4.2018 tại phiên Tòa Thượng thẩm xử nghi phạm mật vụ Việt Nam Nguyễn Hải Long trong vụ bắt cóc ông Trịnh Xuân Thanh. 

Hiếu Bá Linh
ThoiBao

TTHNO

25 tháng 4, 2018

Kami - 2 điểm sáng trong nhận thức của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng 

Trong chuyến thăm Cộng hòa Cuba từ ngày 28 đến 3/3/2018, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã tạo bất ngờ khi khẳng định (trái với quan điểm của Chủ Nghĩa Mark-Lenine) rằng, "Tự thân kinh tế thị trường không đưa đến chủ nghĩa xã hội, nhưng muốn xây dựng chủ nghĩa xã hội thành công cần phải phát triển kinh tế thị trường một cách đúng đắn, phù hợp". Cộng với việc ông Tổng Bí thư đã quyết định "quật mồ' của trùm tham nhũng Nguyễn Bá Thanh, thì có thể coi là 2 điểm sáng đáng được khen ngợi về nhận thức của người đứng đầu đảng CSVN - mang tên Nguyễn Phú Trọng vốn dĩ là một kẻ máy móc, bảo thủ và giáo điều.
Hình minh họa
Ngày 17/4/2018, Cổng thông tin Điện tử của Bộ Công An có thông báo đã bắt một Trung tướng Công an, khởi tố hai cựu Chủ tịch Ủy ban Nhân dân TP. Đà Nẵng cùng nhiều người khác có liên quan vụ ông Vũ Nhôm, tức Phan Văn Anh Vũ, kẻ đã núp bóng cá nhân tổ chức xin thuê, mua lại các khu nhà đất công sản trên địa bàn TP Đà Nẵng và một số địa phương khác. Hai nguyên Chủ tịch TP Đà Nẵng và Trung tướng Phan Hữu Tuấn, phó Tổng cục trưởng Tổng cục Tình báo Bộ Công an là những người đã bằng nhiều hình thức đã tiếp tay cho Phan Văn Anh Vũ mua nhà đất công sản giá rẻ, không thông qua đấu giá làm thiệt hại cho nhà nước trăm tỷ đồng.

Các đối tượng nói trên đã bị khởi tố, bắt tạm giam về các hành vi "Vi phạm quy định về quản lý, sử dụng tài sản nhà nước gây thất thoát, lãng phí" và "Vi phạm các quy định của nhà nước về quản lý đất đai". Và ông Văn Hữu Chiến, nguyên Chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố Đà Nẵng (2011-2014), bị khởi tố bị can, cấm đi khỏi nơi cư trú để điều tra về "Vi phạm quy định về quản lý, sử dụng tài sản nhà nước gây thất thoát, lãng phí" và "Vi phạm các quy định của nhà nước về quản lý đất đai".

Có thể nói, những tin tức nêu trên đã tạo ra một cơn địa chấn trong hệ thống chính trị Việt Nam. Quan trọng hơn, điều đó đã cho thấy mục tiêu của người đốt lò "vĩ đại" Nguyễn Phú Trọng đã không chỉ nhằm thanh trừng hay trả thù các đối thủ chính trị của mình như người ta đồn đoán bấy lâu nay. Mà ông Nguyễn Phú Trọng còn sẵn sàng "đào mồ" kẻ đàn em Nguyễn Bá Thanh từng là thân tín của mình, người mà tại nhiệm kỳ khóa 11 ông Tổng Bí thư đã bằng mọi cách đưa vào Bộ Chính trị cùng với ông Vương Đình Huệ nhưng bị thất bại. Việc cho ra đời văn bản Hướng dẫn quy định 102- QĐ/TW quy định việc xem xét cả với cả người chết quyết định xử lý kể cả những người đã chết hay người thân của cán bộ lãnh đạo là một hành động thức tỉnh và cần thiết của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.


Nói như ông Nguyễn Điểu, nguyên Giám đốc Sở Tài nguyên môi trường thành phố Đà Nẵng, bị khởi tố bị can, cấm đi khỏi nơi cư trú vì hành vi "Vi phạm các quy định của nhà nước về quản lý đất đai" đã tiết lộ, "Thời tôi làm GĐ Sở, phải thực hiện theo lệnh của anh Bá Thanh, để hợp thức hóa việc mua bán. Anh Minh, anh Chiến là người trực tiếp ra các quyết định giao đất". Cũng có nghĩa là những cấp dưới của cựu Bí thư TP Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh cũng chỉ là những nạn nhân làm theo lệnh của ông Vua Đà Nẵng khi ấy.


Qua đó sẽ thấy, nó cũng giống như cách đây ít lâu nhà báo Hoàng Hải Vân - nguyênTổng Thư ký Toà soạn Báo Thanh Niên đã từng khẳng định rằng, "Ai từng làm việc trong bộ máy Đảng và Chính quyền TP. Đà Nẵng thời ông Nguyễn Bá Thanh đều biết rõ, Nguyễn Bá Thanh thực chất là một “ông vua” của thành phố này. Nguyễn Bá Thanh quyết tức là nghị quyết, Nguyễn Bá Thanh chỉ đạo tức là pháp luật. Thành ủy, Ủy ban nhân dân chỉ là nơi hợp thức hóa, hợp pháp hóa ý đồ riêng của Nguyễn Bá Thanh. Nguyên tắc tập trung dân chủ chẳng là cái đinh gì đối với Nguyễn Bá Thanh. "


Điều đó đã cho người ta thấy, cựu Trưởng Ban Nội chính TW Nguyễn Bá Thanh, đã từng một thời từng là một tấm gương sáng chống tham nhũng, với những bài phát biểu chỉ trích kẻ đại tham nhũng có tên "đồng chí X" đã làm siêu lòng một đám đông dân chúng không nhỏ cuối cùng cũng bị lột mặt nạ để trở thành một kẻ siêu tham nhũng.


Việc hai cựu chủ tịch thành phố Đà nẵng là các ông Trần Văn Minh, Văn Hữu Chiến đã bị khởi tố do bán nhà đất công sản cho Vũ Nhôm với số lượng vô cùng lớn không đúng quy định, việc chỉ định bán nhà đất công sản không thông qua đấu giá. Hẳn còn nhớ, vụ việc này đã từng ầm ĩ từ rất lâu - hơn chục năm trước, với đỉnh điểm là vụ án "rải truyền đơn và tố cáo sai sự thật nhằm hạ uy tin lãnh đạo Đà Nẵng", mà thiếu tướng Trần Văn Thanh, Chánh Thanh tra của Bộ Công an người đang bị tai biến và có hai bệnh viện của công an đã xác nhận là không đủ sức khỏe để dự phiên tòa. Thế nhưng vị thiếu tướng công an ấy vẫn bị đưa đến tòa trên cáng cứu thương trong tình trạng hôn mê, thở ôxy dưới sự chỉ đạo "kiên quyết" của ông Nguyễn Bá Thanh Bí thư Đà Nẵng khi đó.


Những sai phạm nghiêm trọng của ông Nguyễn Bá Thanh cũng như tập thể ban lãnh đạo Đà Nẵng thời Nguyễn Bá Thanh và tay chân hiện nay, người ở Đà Nẵng ai, ai cũng biết nhưng Nguyễn Bá Thanh không hề hấn gì. Thậm chí còn được Tổng Bí thư Trọng tín nhiệu rút ra trung ương giữ chức trưởng Ban Nội chính đầy quyền lực với mục đích dùng ông Nguyễn Bá Thanh để đối đầu với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng lúc đó. Tiếc rằng lúc đó không chỉ có Tổng Bt Nguyễn Phú Trọng, mà kể cả Trưởng Ban Nội Chính Nguyễn Bá Thanh cũng chưa đủ tầm và lực để đối đầu, cho dù ông Nguyễn Bá Thanh đã thuyết phục được tử tù Dương Chí Dũng - TGĐ Vinalines hợp tác song vẫn chịu bất lực.

Nói như nhà báo Hoàng Hải Vân đã từng khẳng định rằng,"Tôi nhắc lại chuyện ông Nguyễn Bá Thanh không phải là ủng hộ việc “đào mồ” người chết ra mà xử tội. Tôi chỉ muốn nói, nếu như không làm rõ vai trò của ông Nguyễn Bá Thanh thì không thể thấy hết nguyên nhân sâu xa của vấn đề Đà Nẵng và khó có thể khôi phục lại sự hoạt động bình thường của Đảng bộ và Chính quyền Đà Nẵng sau khi triệt phá các tập đoàn tội phạm". Thì có thể thấy Tổng Bí thư Nguyễn Phú trọng đã có các quyết định rất dũng cảm khi ban hành văn bản Hướng dẫn thực hiện Quy định số 102-QĐ/TW nêu rõ trường hợp đảng viên vi phạm đặc biệt nghiêm trọng qua đời thì vẫn kiểm tra, kết luận và xử lý kỷ luật. Mà cái đích của ông Trọng không ai khác là cố Trưởng Ban Nội Chính - Bí thư TP Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh.

Có nghĩa là Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng cũng đã nhận thức được rằng, nếu không làm rõ vai trò của ông Nguyễn Bá Thanh trong những vụ mua bán công sản đầy mờ ám và khuất tất ở Đà Nẵng từ hàng chục năm nay thì không thể thấy hết nguyên nhân sâu xa của vấn đề Đà Nẵng do Bí thư TP Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh để lại. Và chỉ có như vậy mới có thể triệt phá các tập đoàn tội phạm do các quan chức cao cấp nhất trong bộ máy nhà nước tổ chức và điều hành. Mà điều nguy hiểm hơn cả của hành vi này là việc sử dụng một số đối tượng ngoài xã hội với vỏ bọc là các sĩ quan công an, quân đội làm kinh tài để kiếm lợi nhuận (chủ yếu là để ngoài sổ sách) mà không ai có thẻ quản lý nổi. Để rồi những đồng tiền phi pháp do bòn rút tai sản nhà nước đó, lại được sử dụng trở lại để mua quan, bán chức để chiếm các vị trí quan trọng nhằm thao túng quyền lực nhà nước. Điều mà người ta thấy rất rõ với các phong bao đôla Mỹ dày cộp được rải gần như hết cho các Ủy viên Trung ương tại Đại Hội 12 Đảng CSVN để đưa Đinh La Thăng vào ngồi chễm chệ trong Bộ Chính trị.

Từ những cái tên như Vũ Nhôm, Út trọc đến Phan Văn Vĩnh rồi Phan Hữu Tuấn ngày một dài bị lôi ra ngoài ánh sáng đã giúp cho người ta dần nhận thấy bộ mặt kinh tởm của kẻ có tên là Trần Đại Quang thực chất là một kẻ trùm tham nhũng và là trùm cuối của tập đoàn tội phạm núp dưới vỏ bọc công an, quân đội để vơ vét và trục lợi.

Trong chuyến thăm Cộng hòa Cuba từ ngày 28 đến 3/3/2018, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã tạo bất ngờ khi khẳng định (trái với quan điểm của Chủ Nghĩa Mark-Lenine) rằng, "Tự thân kinh tế thị trường không đưa đến chủ nghĩa xã hội, nhưng muốn xây dựng chủ nghĩa xã hội thành công cần phải phát triển kinh tế thị trường một cách đúng đắn, phù hợp". Cộng với việc ông Tổng Bí thư đã quyết định "quật mồ' của trùm tham nhũng Nguyễn Bá Thanh, thì có thể coi là 2 điểm sáng đáng được khen ngợi về nhận thức của người đứng đầu đảng CSVN - mang tên Nguyễn Phú Trọng vốn dĩ là một kẻ máy móc, bảo thủ và giáo điều.

Ngày 24 tháng 04 năm 2018

© Kami

(Blog RFA)

20 tháng 4, 2018

Kami - Cựu Trung tướng Phan Hữu Tuấn Phó Tổng Cục trưởng Tình báo BCA là ai? 

Ngày 17/4/2018, Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an đã ra quyết định khởi tố bị can và lệnh bắt bị can để tạm giam đối với Phan Hữu Tuấn, sinh năm 1955, trú tại quận Tây Hồ, thành phố Hà Nội, nguyên Phó Tổng cục trưởng Bộ Công an đã nghỉ hưu về hành vi “Cố ý làm lộ bí mật nhà nước” quy định tại Điều 337 Bộ luật Hình sự năm 2015.

Trung tướng Phan Hữu Tuấn Phó Tổng Cục trưởng Tình báo BCA
Cựu Trung tướng Phan Hữu Tuấn sinh 19/6/1955 tại phường Tứ Liên, quận Tây Hồ, Hà Nội có hộ khẩu thường trú tại số nhà 105B phố Yên Phụ, Hà Nội. Ông Phan Hữu Tuấn là em trai của nhà thơ nổi tiếng Phan Thị Thanh Nhàn, người từng nổi tiếng với bài thơ Hương thầm.

Ông Phan Hữu Tuấn tốt nghiệp D4 Đại học Công an, từng công tác nhiều năm tại Tổng cục Tình báo – TC5 Bộ Công An, với chức vụ cao nhất là Trung tướng Phó TC trưởng và nghỉ hưu năm 2016. Do đặc thù của một nhân viên cao cấp tình báo nên ông Phan Hữu Tuấn sống rất kín tiếng. Báo chí nhà nước cho biết, một số người dân sống quanh nhà ông Tuấn cho biết bình thường họ thấy ông khá hiền lành, vẫn trò chuyện với mọi người. Thậm chí một số người còn cho hay không biết ông từng là Tướng công an.

Được biết ông Phan Hữu Tuấn là cấp trên trực tiếp của Thượng tá tình báo Phan Văn Anh Vũ tức Vũ Nhôm, và cũng là người trực tiếp ký tất cả các văn bản dưới danh nghĩa tuyệt mật của Bộ Công an đề nghị các cơ quan chức năng hỗ trợ, cho Vũ nhôm mua bán hàng loạt các hạng mục bất động sản tại Đà Nẵng và một số tỉnh thành khác trong cả nước. Đáng chú ý, ông Phan Hữu Tuấn là người trực tiếp giới thiệu Vũ nhôm tiến hành việc mua cổ phần Ngân hàng Đông Á. Từ sự giới thiệu này của ông Tuấn và sự tiếp sức của ông Trần Phương Bình, Tổng Giám đốc Dong A Bank, Vũ nhôm đã có thể vay tiền của Ngân hàng Đông Á theo lối tín chấp và đã khiến Ngân hàng này thiệt hại hơn 200 tỉ đồng

Nguồn tin từ Bộ Công an cho biết, ông Phan Hữu Tuấn chính là người tổ chức và giúp đỡ cho nhân viên thuộc quyền là ông Phan Văn Anh Vũ, người có liên quan đến vụ án "Cố ý làm lộ bí mật nhà nước", "Trốn thuế", "Lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ" bỏ trốn sang Singapore cuối tháng 12/2017.

Vào khoảng 21h30 ngày 17/4, lực lượng chức năng kết thúc việc khám xét nhà ông Phan Hữu Tuấn - cựu Trung tướng, cựu Phó Tổng cục trưởng Bộ Công an ở phố Yên Phụ, quận Tây Hồ, TP Hà Nội.

Một lãnh đạo Công an phường Yên Phụ (quận Tây Hồ, Hà Nội) xác nhận thông tin này và cho biết Cựu Trung tướng Phan Hữu Tuấn không có mặt lúc Công an khám nhà. Theo đó, Công an phường Yên Phụ đã phối hợp cùng các lực lượng chức năng khám xét nhà riêng cựu Trung tướng Phan Hữu Tuấn trên phố Yên Phụ. Việc khám xét nhà ông Tuấn do lực lượng nghiệp vụ Bộ Công an thực hiện, Công an phường chỉ tham gia hỗ trợ bên ngoài.

Tình tiết này giống hệt như sự vắng mặt của đại gia Vũ Nhôm, khi các cơ quan chức năng tiến hành khám xét nhà riêng của ông Phan Văn Anh Vũ, tại 82 Trần Quốc Toản, Quận Hải Châu TP. Đà Nẵng ngày 21/12/2017.

Trước đó, ngày 20/12/2017, Cơ quan An ninh điều tra Bộ Công an đã có quyết định khởi tố ông Phan Văn Anh Vũ về hành vi "Cố ý làm lộ tài liệu bí mật nhà nước" và "trốn thuế" xảy ra tại thành phố Đà Nẵng và một số địa phương.

Sau khi công bố quyết định khởi tố, do xác định bị can không có mặt tại nơi cư trú ở số 82 Trần Quốc Toản (Đà Nẵng) và không biết bị can đang ở đâu nên Cơ quan An ninh điều tra đã ra quyết định truy nã bị can.

Ông Phan Văn Anh Vũ bỏ trốn sang Singapore và bị Cơ quan quản lý xuất nhập cảnh Singapore (ICA) bắt ngày 28/12/2017 do vi phạm Đạo luật di trú của nước này và bị trục xuất sau đó.

Nguồn tin cao cấp cũng tiết lộ cho biết, ngôi nhà 105B phố Yên Phụ, Hà Nội và 3 ngôi nhà liền kề là đều là của anh em nhà ông Phan HữuTuấn, là các căn nhà hương hỏa của bố mẹ ông Phan Hữu Tuấn chia cho các con. Bản thân ông Phan Hữu Tuấn và gia đình của ông không còn sống tại nơi đó. Cũng theo nguồn tin này, ông Phan Hữu Tuấn là một người thân cận của ông Trần Đại Quang thời còn là Bộ trưởng Bộ CA. Nguồn tin cũng cho hay, tin đồn đoán cho rằng ông Phan Hữu Tuấn đã không có mặt tại Hà Nội kể từ khi có tin cho rằng, Chủ tịch Nước Trần Đại Quang đã bay sang Nhật bản để "điều trị bệnh" ngay trong đêm 6/4/2018, ngay sau khi có tin bắt cựu Tổng cục trưởng Tổng cục Cảnh sát - trung tướng Phan Văn Vĩnh.

Ngày 17 tháng 04 năm 2018

© Kami

14 tháng 4, 2018

Người Syria xuống đường ăn mừng chiến thắng
14/04/2018 Hàng trăm người dân Syria đã xuống đường phố thủ đô Damascus để ăn mừng chiến thắng sau khi phòng không nước này đánh chặn nhiều tên lửa nhắm vào đất nước.

Một số người tuần hành mang theo cờ Nga, Iran bên cạnh cờ của Syria. Họ vừa đi vừa hát những ca khúc truyền thống của đất nước Syria. Đại sứ Syria tại Trung Quốc cảm ơn Nga vì "đã sát cánh cùng chúng tôi", rằng những nỗ lực của Moscow đã giúp ngăn chặn một cuộc tấn công quy mô lớn.


Một tên lửa Tomahawk bay qua bầu trời thủ đô Damascus, Syria. Sáng sớm ngày 14/4, liên quân Mỹ, Pháp và Anh đã tiến hành cuộc không kích quy mô lớn vào Syria. Khoảng 110 tên lửa đã tấn công 3 mục tiêu ở Damascus và khu vực lân cận.


Loạt đạn của lực lượng phòng không Syria nhắm vào tên lửa đang bay đến. Lực lượng phòng không Syria tuyên bố họ đã đánh chặn phần lớn tên lửa tấn công vào nước này.


Ngay sau khi đợt không kích kết thúc, người dân Syria đã xuống đường ăn mừng. Hàng trăm người tụ tập tại thủ đô Damascus vẫy cờ và hô vang các khẩu hiệu chiến thắng.


Đám đông tuần hành liên tục hô vang "Chúng tôi là người của ông, Bashar". Truyền hình nhà nước Syria đã tường thuật trực tiếp cuộc tuần hành. Một phát thanh viên Syria nói rằng hôm nay là một ngày tốt lành.


Một số người sử dụng ôtô tuần hành qua các đường phố của Damascus trong niềm vui sướng. Truyền hình Syria nói rằng 3 thường dân bị thương trong cuộc không kích. Trong cuộc không kích vào tháng 4/2017 của Mỹ, 80 người đã thiệt mạng. Điều này cho thấy người dân Syria dường như đã có cách để đối phó với tên lửa Mỹ.


Một bé gái vẫy lá cờ Syria bên cạnh một phụ nữ cầm bức ảnh của Tổng thống Assad. Lầu Năm Góc chưa công bố báo cáo đánh giá thiệt hại sau không kích.


Các binh sĩ quân đội chính phủ Syria hô vang khẩu hiệu chống phương Tây cũng như bày tỏ quyết tâm ủng hộ đối với Tổng thống Assad.


Cuộc tuần hành của người dân Syria cho thấy dường như cuộc không kích của liên quân không làm ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống của họ. "Những kẻ thù đã tấn công chúng tôi nhưng chúng tôi sẽ vượt qua, bây giờ tôi sẽ làm việc, cuộc sống vẫn tiếp diễn", một người dân Syria nói với Sputnik.


Một tên lửa đất đối không của Syria bắn lên để đánh chặn tên lửa. Quân đội Syria báo cáo rằng họ đã bắn hạ 20 tên lửa của liên quân.

https://news.zing.vn/nguoi-syria-xuong-duong-an-mung-chien-thang-post834416.html
TOÀN VĂN TUYÊN BỐ ĐÁNH SYRIA CỦA TỔNG THỐNG MỸ DONALD J TRUMP!
Đào Nguyên Ngọc
( Sưu tầm)
Trong hình ảnh có thể có: bầu trời, đêm và ngoài trời
Tổng thống Mỹ ra lệnh tấn công Syria - Ảnh 
“Hỡi những người bạn Mỹ của tôi. Ít phút trước, tôi đã ra lệnh cho Lực lượng vũ trang Mỹ triển khai các đợt không kích chính xác nhắm vào những mục tiêu có liên quan đến năng lực vũ khí hóa học của nhà độc tài Basha al-Assad.
Một chiến dịch phối hợp với các lực lượng vũ trang của Pháp và Anh đã được thực hiện. Tôi xin cảm ơn cả hai nước này.
Đêm nay, tôi muốn nói với các bạn lý do chúng tôi chọn hành động.
Một năm trước, Assad đã cho thực hiện một vụ tấn công bằng vũ khí hóa học tàn bạo nhắm vào dân thường vô tội của chính nước mình. Mỹ đã phản ứng bằng không kích 58 quả tên lửa và phá hủy 20% Không lực Syria.
Thứ bảy tuần trước (tức ngày 7-4), chính quyền Assad lại một lần nữa triển khai vũ khí hóa học để tàn sát dân thường vô tội – lần này là ở thị trấn Douma, gần thủ đô Damascus của Syria. Vụ thảm sát này là một hành động leo thang rõ rệt trong việc sử dụng vũ khí hóa học bởi một chính quyền kinh hoàng.
Hình ảnh được cho là tên lửa bay trên bầu trời Syria ngày 14/4 (Ảnh: AP)
Mức độ tàn án và kinh tởm của vụ tấn công đã khiến vô số người mẹ, người cha, trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ phải quằn quại trong đau đớn và ngạt thở. Đây không phải là hành động của con người. Chúng là tội ác thực hiện bởi quái vật.
Sau những kinh hoàng của Thế chiến thứ I gần một thế kỷ trước, những quốc gia văn minh đã cùng chung tay cấm chiến tranh hóa học. Vũ khí hóa học là đặc biệt nguy hiểm không chỉ vì chúng gây nên những đau đớn tàn độc, mà còn vì chỉ một lượng nhỏ cũng có thể gây nên hậu quả thảm khốc quy mô lớn.
Mục đích trong hành động của chính tôi đêm nay là đưa ra một biện pháp ngăn chặn mạnh mẽ chống lại việc sản xuất, phổ biến và sử dụng vũ khí hạt nhân. Nỗ lực ngăn chặn này có ý nghĩa sống còn với lợi ích an ninh quốc gia của Mỹ. Việc phối hợp phản ứng của Mỹ, Anh và Pháp đối với những tội ác kinh hoàng nói trên sẽ tổng hòa tất cả những công cụ của sức mạnh quốc gia các nước – quân sự, kinh tế và ngoại giao.
Chúng tôi đã sẵn sàng để duy trì phản ứng đến khi nào chính phủ Syria chấm dứt hoàn toàn việc sử dụng các chất độc hóa học bị cấm.
Đêm nay, tôi cũng có một thông điệp gửi đến hai chính phủ chịu trách nhiệm nhiều nhất vì đã ủng hộ, vũ trang và cung cấp tài chính cho chính quyền tội phạm Assad.
Gửi Iran và Nga, tôi muốn đặt câu hỏi rằng: Quốc gia muốn giữ liên hệ với sự tàn sát đàn ông, phụ nữ và trẻ em vô tội, vậy đây là loại quốc gia nào ?
Các nước trên thế giới có thể được đánh giá dựa trên những bằng hữu của mình. Không có quốc gia nào có thể thành công về lâu dài bằng cách ủng hộ những chính phủ nổi loạn, những bạo chúa dã man, những nhà độc tài sát nhân.
Vào năm 2013, Tổng thống Putin và chính phủ của ông đã hứa với thế giới rằng họ sẽ đảm bảo tiêu hủy toàn bộ vũ khí hóa học tại Syria. Vụ tấn công mới nhất của ông Assad – và những phản ứng ngày hôm nay – là hệ quả trực tiếp từ sự thất hứa của Nga.
Nga phải lựa chọn liệu họ sẽ đi theo con đường tối tăm này, hoặc họ sẽ đứng cùng những nước văn minh như một động lực cho ổn định và hòa bình. Hy vọng rằng, một ngày nào đó chúng ta sẽ hòa hợp với Nga, và có thể cả Iran – nhưng cũng có thể là không.
Tôi chỉ muốn nói điều này: Nước Mỹ có rất nhiều điều để cho đi, với vị thế là nền kinh tế vĩ đại nhất và quyền lực nhất trong lịch sử thế giới.
Ở Syria, Mỹ - với chỉ một lực lượng nhỏ đang được điều động để triệt tiêu những tàn dư của ISIS (cách gọi của Mỹ cho nhóm khủng bố Nhà nước Hồi giáo tự xưng) – đang làm những gì cần thiết để bảo vệ nhân dân Mỹ. Trong suốt năm qua, gần 100% lãnh thổ từng được kiểm soát bởi cái gọi là “vương quốc” ISIS ở Syria và Iraq đã được giải phóng và triệt tiêu.
Mỹ cũng đã tái xây dựng tình bằng hữu xuyên suốt Trung Đông. Chúng tôi đã đề nghị các đối tác nhận lãnh trách nhiệm lớn hơn trong việc bảo vệ mái nhà khu vực của họ, bao gồm việc đóng góp một lượng tiền lớn cho các nguồn lực, thiết bị và tất cả những nỗ lực chống ISIS.
Sự gia tăng tiếp cận của những người bạn của chúng ta, bao gồm Saudi Arabia, Các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất, Qatar, Ai Cập và những nước khác có thể đảm bảo rằng Iran sẽ không hưởng lợi từ việc xóa sổ ISIS.
Mỹ không muốn hiện diện vô thời hạn ở Syria dưới bất kỳ điều kiện nào. Khi những quốc gia khác tăng cường đóng góp, chúng ta mong chờ một ngày chúng ta sẽ đón những chiến binh về nhà. Họ là những chiến binh vĩ đại.
Nhìn quanh thế giới đầy biến động, người Mỹ không hề có ảo tưởng.
Chúng ta không thể gột rửa sạch mọi sự tàn ác trên thế giới, hay hành động ở bất kỳ nơi nào có bạo chúa.
Không bao giờ đủ máu và tài sản của người Mỹ để tạo dựng nên hòa bình và an ninh lâu dài cho Trung Đông. Đó là một nơi đầy rắc rối. Chúng ta sẽ cố gắng giúp nơi này trở nên tốt hơn, nhưng thật sự nó có quá nhiều rắc rối. Mỹ sẽ là một đối tác và là một người bạn, nhưng số phận của khu vực này nằm trong bàn tay của người dân chính nơi đây.
Trong suốt một thế kỷ qua, chúng ta đã có những lần nhìn thẳng vào những góc tối tăm nhất trong linh hồn con người. Chúng ta nhìn thấy những bạo tàn có thể xảy đến và sự độc ác có thể nắm quyền. Kết thúc Thế chiến thứ nhất, hơn một triều người đã bị giết hoặc bị thương bởi vũ khí hóa học. Chúng ta không bao giờ muốn nhìn thấy bóng ma kinh hoàng đó trở lại.
Vì vậy hôm nay, các nước Anh, Pháp và Mỹ đã tập hợp sức mạnh chính nghĩa của mình để chống lại sự dã man và tàn độc.
Đêm nay, tôi muốn kêu gọi tất cả người dân Mỹ cầu nguyện cho những chiến binh cao quý và những đồng minh của chính ta vì họ đã thực hiện đúng sứ mệnh của mình.
Chúng ta cầu Chúa sẽ mang bình yên đến với những người đang lầm than ở Syria. Chúng ta cầu Chúa sẽ dẫn dắt cả khu vực này đến một tương lai của nhân bản và hòa bình.
Và chúng ta cầu Chúa sẽ tiếp tục dõi theo và chúc phúc cho nước Mỹ.
Cảm ơn các bạn và chúc ngủ ngon.”