23 tháng 8, 2015
20 tháng 8, 2015
"ĂN CHÁO ĐÁ BÁT"
Ân nghĩa trên đời
Nguyễn Hoa Lư

1.Thời Tam quốc bên nước Tàu, có Đổng Trác làm đến thừa tướng, quyền nghiêng thiên hạ mà vẫn chưa vừa lòng, còn toan mưu tính cướp ngôi vua Hán. Trác tham lam, hung tàn. Sau bị quan Tư đồ Vương Doãn dùng Điêu Thuyền và phép liên hoàn kế mà trừ được. Doãn cho chặt đầu phanh thây Trác ngoài chợ cho nhân gian xem. Lại cho quân sĩ lấy cây bấc nòng vào rốn Trác mà đốt lên, dầu mỡ chảy lênh láng cả một khu đất rộng. Trăm họ đi qua đều lấy gậy đập vào đầu vào thây Trác cho hả giận.
Vậy mà có kẻ chạy đến xỏa tóc phục xuống bên cạnh xác Trác mà khóc thảm thiết. Doãn cho điệu đến xét hỏi thì hóa ra đó là quan thị trung Thái Ung. Doãn nỗi giận: “Trác là đứa nghịch tặc đại ác, nó chết là đại phúc cho xã tắc, hết thảy quần thần ai cũng vui mừng. Ngươi là bề tôi nhà Hán, sao lại khóc cho giặc là cớ gì?”. Thái Ung nói: “Tôi tuy bất tài, cũng hiểu được đại nghĩa, đâu dám phản nước theo giặc. Chỉ vì có chút tri ngộ với Trác trước đây nên thấy cảnh, bất giác mà bật lên tiếng khóc”. Doãn cho giam Thái Ung vào ngục tối, bắt thắt cổ chết. Ngày hôm đó hết thảy sĩ phu đều thương cảm mà rơi lệ.
2.Thời nay bên nước Iraq có ông tổng thống Saddam Hussein. Nghe nói ông Saddam này tội lỗi đầy mình: độc tài, tham nhũng. Dù kinh tế Iraq sa sút trầm trọng nhưng ông vẫn sắm cho mình du thuyền Al Mansour đắt nhất thế giới (gần 200 triệu USD), dài 122m. Du thuyền gồm có 8 khoang này có cả trực thăng, xa hoa đến thế là cùng.
Nghe nói ông còn ăn thề với lực lượng khủng bố Al-Queda, tàng trữ vũ khí hủy diệt chống nhân loại.
Năm 2003, Hoa Kỳ và Đồng minh tiến vào Bagdad, ông bị vây bắt. Năm 2006, ông bị kết án tử hình, bị treo cổ. Báo chí Việt Nam đồng loạt đưa tin, đăng ảnh, toàn ảnh độc: những cung điện tráng lệ của kẻ độc tài, cảnh người ta kéo ông Saddam lên từ một cái cống, hình sợi giây thòng lọng đang quàng vào cổ tử tù. Dân nước Nam hò reo hớn hở.
Cũng sau đó, thiên hạ mới té ngữa, hóa ra những thứ vũ khí giết người hàng loạt của ông Saddam thực chất là một màn kịch được dựng lên để chống lại ông.
3.Gần đây đọc hồi ký “Gia đình bạn bè và đất nước” của nguyên phó chủ tịch nước Nguyễn Thị Bình, tôi giật mình kinh hãi khi biết một sự thật. Thời đó, sau chiến tranh, trên dãi đất chữ S này, tất cả mọi thứ đều thiếu thốn, chỉ đạn bom và anh hùng là dư dã. Tháng 10 năm 1975, bà Bình cùng với hai cộng sự đi qua mấy nước Ả Rập với một nhiệm vụ trọng đại. Nhiệm vụ đó nằm trong hai chữ “vay dầu”. Bà Bình kể trong cuốn hồi ký.
Chuyến đi Iraq để lại cho tôi một kỷ niệm sâu sắc. Lúc đó ông Saddam Hussein mới là phó Tổng thống nhưng được dư luận coi là “người hùng” ở Iraq. Khi nghe chúng tôi trình bày yêu cầu bức xúc của Việt nam, ông trả lời ngay: “Chúng tôi đã quyết định tặng Việt Nam 400 ngàn tấn dầu và cho vay 1,5 triệu tấn với lãi suất ưu đãi”. Tôi nghe mà không tin ở tai mình, hỏi lại đồng chí phiên dịch mới biết chắc đó là sự thật. Chúng tôi rất xúc động trước tấm lòng của các bạn Iraq. Sau này khi Iraq bị cấm vận, phải đổi dầu lấy lương thực, các bạn vẫn dành cho Việt Nam những hợp đồng trao đổi thương mại rất thuận lợi trong lúc chúng ta còn nhiều khó khăn về kinh tế.
Năm 2002, tôi đến Iraq lần cuối để giải quyết món nợ kéo dài 20 năm còn chưa trả. Theo ý kiến của các đồng chí ở Chính phủ, chúng ta đề nghị chuyển số tiền nợ thành số vốn đầu tư vào một dự án kinh tế ở Việt Nam. Khi tôi gặp ông Saddam trình bày ý kiến này thì ông cười, nói ngay: “Các bạn Việt Nam không nên bận tâm. Tôi biết các bạn còn khó khăn, ta xem như số nợ này đã trả”.
Hai triệu tấn dầu là bao nhiêu tiền, giá trị ra sao, tôi không hình dung được (nếu bác nào biết, xin thử tính dùm. Với số tiền đó xây được bao nhiêu nhà tình nghĩa, dựng được bao nhiêu ngôi trường cho trẻ em vùng sâu vùng xa, cấp được cho bao nhiêu vạn suất học bổng cho những sinh viên nghèo hiếu học?). Chỉ biết nhắc lại câu của bà Bình “tôi nghe mà không tin ở tai mình” . Là khi bà nghe ông hào hiệp cho “các bạn Việt Nam” món quà quá sức tưởng tượng.
4. Một năm sau, thì ông Saddam lâm nạn và ba năm sau khi ông bị treo cổ, những người đứng đầu đất nước này không hề hé môi nói được một lời!
Tôi ước có phép màu nào đó, ghi lại được những lời “vàng ngọc” của các nhân vật đứng đầu nhà nước khi sang nhà người ta vay dầu và 20 năm sau quay lại “uốn lưỡi” xin được gia ơn về khoản nợ chưa thể trả được. Chắc đó là những lời nói có cánh về ngài Saddam cao quý, về tình anh em bền chặt sắt son, tình đồng chí thiết tha nồng cháy…
Theo blog Nguyễn Hoa Lư
15 tháng 8, 2015
LƯU ĐỂ SUY NGẪM
...dân chủ của CNXH thì dân chủ gấp trăm lần tư bản...
“Láng giềng chúng ta sang đây xây dựng làng xã, thành phố rồi!”
Tin Không Lề: Đây
là nội dung phát biểu của bà Dương Thu Hương, cựu Phó Thống đốc Ngân
hàng Nhà nước VN, tại Hội thảo Góp ý văn kiện Đại hội 11. Do nội dung
phát biểu này vẫn còn tính thời sự, nên mình đã nhờ một CTV đưa lên
YouTube để chia sẻ cùng bà con.
Bà Dương Thu Hương đã phát biểu như sau:
“Đi
vào cụ thể thì tôi thấy rằng, thí dụ như trong cương lĩnh viết thì rất
hay nhưng mà tôi nghĩ đưa rất nhiều cái khái niệm mà tôi chẳng hiểu
được. Như cái khái niệm mà chúng ta vẫn cứ lúng ta lúng túng là ‘một nền
kinh tế thị trường có định hướng xã hội chủ nghĩa’. Mà cũng báo cáo với
các anh là riêng ngân hàng thì không biết ‘định hướng XHCN’, kinh tế
thị trường có ‘định hướng XHCH’ trong hoạt động ngân hàng, nó là cái gì?
Thì chúng tôi cũng khó có thể là cụ thể hóa ra được. Ngoài ra lại còn
‘phát triển công nghiệp hiện đại, trở thành một nước công nghiệp hiện
đại theo định hướng XHCN’. Thế không biết ‘công nghiệp hiện đại theo
định hướng XHCN’ là cái gì? Thế công nghiệp của XHCN nó khác với công
nghiệp tư bản à? Thế thì tại sao lại cứ có cái đuôi ‘theo định hướng
XHCN’? Thế rồi ‘xây dựng một nền dân chủ XHCN’. Thì đúng ra ngày xưa học
về Mác – Lênin có cái câu là ‘dân chủ của CNXH thì dân chủ gấp trăm lần
tư bản’.
Thế
nhưng mà với cái thiển cận, tôi nghĩ dân chủ ở đâu cũng giống nhau
thôi, là người dân được phép nói, đấy là dân chủ. Xã hội tạo điều kiện
cho dân được nói, pháp luật tạo điều kiện cho dân được nói, thì đó là
dân chủ, xã hội nào cũng thế. Lại còn cái dân chủ XHCN nữa! Cho nên từ
công nghiệp hiện đại cũng theo định hướng XHCN, thì phát triển kinh tế
thị trường cũng theo XHCN, rồi xây dựng nền dân chủ cũng theo XHCN thì
tôi không hiểu nó là cái gì cả.
Trong
cái cương lĩnh thì có một ý nữa, tức là vấn đề hệ thống chính trị và
vai trò lãnh đạo của Đảng thì trong đó có ghi là: Đảng cộng sản Việt Nam
là đội tiên phong của giai cấp công nhân, đội tiên phong của nhân dân
lao động và của dân tộc Việt Nam. Như vậy là tôi đọc cái này tôi thấy
rằng, Đảng vẫn đặt dân tộc sau quyền lợi của giai cấp và của nhân dân
lao động, đặt dân tộc thứ ba. Thì tôi thấy cái này rõ ràng là tại sao
Đảng không vì quyền lợi của dân tộc là thiêng liêng trên hết, mà lại đặt
quyền lợi của giai cấp lên trên hết?
Và
tôi cũng đang muốn hỏi các anh, là hiện nay chúng ta còn giai cấp công
nhân như ngày xưa không? Còn giai cấp vô sản như ngày xưa không? Hay là
bây giờ tất cả các vị hữu sản hết rồi mà lại còn giàu có hơn cả những
nhà tư bản mà nó phát triển hàng trăm năm nữa? Vậy tại sao chúng ta cứ
phải có cái lý thuyết này? Cho nên tôi thấy điều này lợi ích của giai
cấp đã được đặt đứng trên lợi ích dân tộc, thì tôi nghĩ rằng cương lĩnh
thế thì không thể nào kêu gọi được đại đoàn kết dân tộc.…
Thế
rồi về văn hoá, xã hội, môi trường gì gì đấy v.v… Nhận định là ‘cuộc
vận động đoàn kết toàn dân xây dựng đời sống văn hoá từng bước đi vào
chiều sâu, môi trường và bảo vệ môi trường đã được nâng cao’, nhưng nó
mâu thuẫn hoàn toàn với thực tế, là tệ nạn xã hội tăng, an toàn xã hội
không đảm bảo, văn hoá thì tôi nói thật là chưa lúc nào văn hoá Việt Nam
đồi truỵ đến như thế. Bật TV ra, phim Việt Nam ngay cả quảng cáo cũng
là mầu sắc sexy rất là mạnh. Tôi không hiểu là, nó [chẳng] có một cái
thuần phong mỹ tục gì cả mà tôi xem tôi phát ngượng. Rồi ô nhiễm môi
trường, an toàn vệ sinh thực phẩm v.v… Cho nên cái nhận xét này, đánh
giá này với cái thực tế tôi nghĩ rằng nó không trúng một tí nào cả.
Thế
rồi, nhận xét về dân chủ xã hội có tiến bộ, sức mạnh đại đoàn kết dân
tộc được nâng cao, dân chủ trong đảng được mở rộng. Tôi không biết dân
chủ trong Đảng được mở rộng kiểu gì, nhưng mà tôi vẫn cảm nhận rằng là
cái dân chủ trong đảng vẫn là mất dân chủ nhất so với Quốc hội. Và đấy,
tôi nghĩ rằng mình là Đảng viên, mà mình cũng không được đi bầu Tổng bí
thư của mình, chẳng được cái quyền gì cả ngoài cái quyền họp chi bộ hàng
tháng để ngồi kể lể cho nhau nghe thôi. Cho nên tôi nghĩ rằng đánh giá
như thế này vẫn không đúng với thực tế.
Thế
rồi ‘xây dựng nhà nước pháp quyền, Quốc hội tiếp tục được kiện toàn về
tổ chức’. Cái vấn đề này cũng là một đại sự. Tôi rất xấu hổ khi nói rằng
Quốc hội là cơ quan quyền lực cao nhất, có quyền gì đâu ạ mà bảo là cơ
quan quyền lực cao nhất. Thế rồi ĐBQH và nếu ĐBQH là đảng viên thì lại
không dám phát biểu cái gì theo chính kiến của mình mà lại phải giơ tay
đúng với chủ trương của Đảng và Nhà nước. Cho nên nếu là một ĐBQH mà là
vừa là đảng viên vừa là ĐBQH thì trong con người đó hoàn toàn mâu thuẫn,
tức là không đảm bảo được quyền lợi của cử tri mà phải thực hiện vai
trò đảng viên của mình và có thể lúc ấy là phải hy sinh cái quyền lợi
của cử tri đi.
Cho
nên là cái nhận định về xã hội pháp quyền và Quốc hội được tiếp tục
hoàn thiện thì tôi cho rằng là, tất nhiên tuy có tiến bộ hơn nhưng mà nó
vẫn đầy rẫy những cái gì đấy làm cho Quốc hội không thực quyền được,
không thể thực quyền được. Và nhất là cái cơ cấu Quốc hội như hiện nay
thì rõ ràng người ĐBQH là đảng viên, thì rõ ràng là người đó phải hy
sinh quyền lợi của cử tri, chứ không phải là người đó bảo vệ quyền lợi
của cử tri nữa…..
Các
anh thấy đại hội của những nhà chống tham nhũng mà được có lèo tèo vài
người, có ai dám chống đâu, mà tham nhũng nghĩa là đầy ra. Là các anh cứ
nói, tôi nói thật với các anh về kinh tế hai chữ ‘dự án’ nó thiêng
liêng vô cùng, người ta cố gắng phải tìm ra được ‘dự án’, vì có dự án
thì mới có tiền, có phần trăm. Cho nên cái đó là cái mà chúng ta cứ nói
rằng thế nọ thế kia thì tôi nghĩ rằng nó cũng không thực tế, mà thấy cái
tham nhũng và cái lãng phí của Việt Nam quá lớn. Rồi cũng nhận định là
xử lý nghiêm những tổ chức, đảng viên sai phạm. Không đúng. Tôi nghĩ
không đúng, không nghiêm. Tôi đặt câu hỏi là có thực sự nghiêm không hay
là không muốn xử lý? Thì lúc nghỉ buổi trưa, tôi cũng có nói chuyện,
tâm sự với các anh có những phi vụ cực lớn nhưng cuối cùng cũng im luôn.
Nếu phi vụ đó ở Trung Quốc chắc bị bắn rồi. Nhưng ở Việt Nam bây giờ
coi như chẳng có chuyện gì cả. Thế nhưng mà bây giờ vẫn cứ… Đã thế nó
lại còn cứ thích lên DẠY CHO MỌI NGƯỜI VỀ ĐẠO ĐỨC, tôi rất khó chịu ở
cái chuyện đó.
Về
hạn chế trong báo cáo chính trị, thì tôi thấy rằng cái hạn chế mà chúng
ta thấy rất rõ nhất mà trong này không đề cập đến, đó là cái khoảng
cách giữa người giàu và người nghèo ngày càng giãn rộng ra, ngày càng
trầm trọng, chứ không phải là cái đó được thu hẹp lại. Cho nên, không
phải là chênh lệch giữa các vùng các miền còn lớn đâu, mà trong này
không hề nói tới khoảng cách chênh lệch giàu nghèo. Và bây giờ hình
thành nên những nhà gọi là tư sản nhưng mà cộng sản, những nhà tư sản
cộng sản: Tư sản đỏ. Còn dân nghèo thì, tôi cũng được vinh dự vào mấy
năm Quốc hội được tiếp cận với nông dân, tôi thấy họ quá khổ luôn, họ
quá bị áp bức bóc lột luôn. Hơi một tí bị tù, hơi một tí thì bị thế nọ
thế kia và đất đai bị cướp đoạt luôn và cướp xong thì…
Ba
mươi Tết tôi nhớ, có một ông thương binh gọi điện đến cho tôi là đến
giờ này họ còn đuổi tôi ra khỏi nhà để họ giải phóng mặt bằng. Tôi phải
gọi điện lên cho đồng chí bí thư dưới tỉnh mà tôi làm đại biểu: ‘Anh ơi,
có gì đấy anh để qua tết đi. Anh đừng làm như thế này, đến Tết, mà
người ta thương binh, người ta ăn Tết ở đâu?’ Thì như vậy, ông ta không
nói gì cả, nhưng mà sáng hôm sau cái anh thương binh gọi điện cho tôi:
‘Chị Hương ơi, NÓ TRÓI TÔI NHƯ MỘT CON CHÓ, NÓ ĐÃ QUẢNG RA GIỮA ĐƯỜNG,
và đất đai của tôi nó đã tịch thu’. Tôi nói thật, mà người ta thương
binh chứ không phải là một dân thường, cái điều đó tôi rất là đau. Và
tôi cảm nhận rằng cái bao nhiêu năm, bao nhiêu người hy sinh chiến đấu
để được cái ngày hôm nay nhưng mà bây giờ người ta cư xử với những người
cống hiến cho xã hội, cho nền độc lập của đất nước này như thế. Tôi đau
vô cùng nhưng tôi không làm cái gì được. Mà Tết nhất đến nơi rồi mà còn
làm như vậy. Cho nên tôi thấy cái này là cái mà trong cái hạn chế này
không nói hết được những cái đó.
Về
an ninh quốc phòng thì sáng nay các anh cũng ít nói đến nhưng quả thật
tôi đang rất là lo sợ về cái việc này. Vì cũng dính dáng đến Quốc hội,
cho nên tôi cũng thấy rằng những vấn đề về bauxite Tây Nguyên, vấn đề về
cho thuê rừng, vấn đề về lao động nước ngoài không được giải quyết
triệt để. Tất cả những vấn đề kinh tế này nó dẫn đến, nó dính đến vấn đề
an ninh quốc phòng mà hiện tại không được giải quyết dứt điểm. Không rõ
ràng, không dứt khoát, còn chần chừ và e ngại.
Thôi
bauxite thì các anh cũng biết rồi không nói nữa. Nhưng rừng, cho thuê
rừng: Xin báo cáo các anh là các đoàn ĐBQH ở những địa phương mà có rừng
cho thuê người ta nói rằng sau khi cho thuê nó rào hết tất cả lại, nội
bất xuất, ngoại bất nhập, không biết bên trong nó làm cái gì. Mà cho
thuê tối thiểu là 50 năm. Mà tôi rất buồn là một đồng chí Phó chủ tịch
tỉnh một tỉnh cho thuê rừng này lại tuyên bố rằng: ‘50 năm sau có người
thực hiện, sẽ có người kiểm soát giám sát’. Sao mà ngây thơ thế!
Thế
rồi lao động nước ngoài, thưa anh rằng nước ngoài láng giềng chúng ta
sang đây xây dựng làng xã thành phố rồi, mà nó không mang tên China Town
đâu, chưa mang tên thôi nhưng mà nó sẽ mang tên. Rồi Quốc hội hỏi thì
Bộ trưởng Lao động Thương binh Xã hội chần chừ, không dám nói. Giả sử
nhà tôi có phúc tôi được ở vị trí đó thì tôi sẽ trả lời Quốc hội một câu
rằng: “Tôi sẽ về kiểm soát, kiểm tra và nếu mà không đúng theo pháp
luật Việt Nam tôi sẽ trục xuất ngay”. Nhưng mà không dám nói câu đó mà
lại phát biểu trước Quốc hội rằng “khó lắm, tế nhị lắm”. Thế thì thôi,
đặt họ vào, họ chiếm đất của mình hết rồi.
Và
các anh cứ đi từ Bắc Ninh lên Lạng Sơn xem, tất cả các dự án, những chỗ
nào đất đai màu mỡ nhất là ở đấy các dự án của đồng chí bạn lớn của
chúng ta hết. Mà người ta đã mang dự án sang, người ta mang công nhân
sang, công nhân Trung Quốc sang, lấy vợ Việt Nam cắm đất đây luôn, sát
ngay Hà Nội luôn. Tôi lo cái chuyện này vô cùng tận, nhưng mà không biết
rằng trong báo cáo, trong cương lĩnh chính trị cũng như trong báo cáo
chính trị, tôi thấy cái vấn đề này quá mờ nhạt luôn, quốc phòng an ninh
chép đúng như những ngày xưa viết. Cái đó là cái rất đáng lo ngại.…
Tôi
có đọc cái quyển sách … của Thông tấn xã Việt Nam, họ nói trong cái
quyển sách đó nó nói rằng tại sao Liên Xô sụp đổ? Liên Xô sụp đổ chẳng
phải vì diễn biến hoà bình từ bên ngoài, mà Liên Xô sụp đổ từ lòng tin
của người dân Liên Xô tan rã. Vậy thì Việt Nam chúng ta đang trên con
đường đó, nhưng chúng ta vẫn rất chủ quan. Vẫn vẽ cho chúng ta một cái
màu hồng vô cùng lớn, vô cùng đẹp, để [không] thấy rằng cái lòng tin với
Đảng, với chính quyền này rất là sa sút rồi. Mà cái điều đó rất là nguy
hiểm, nhưng mà trong này đánh giá rất là nhẹ nhàng.
Về
nguyên nhân thì quả thật đánh giá cũng rất sơ sài, rất sơ sài, đổ cho
khách quan, đổ cho khủng hoảng, đổ cho suy thoái, đổ cho thiên tai dịch
bệnh, đổ cho yếu kém vốn có của nền kinh tế. Tôi hỏi rằng nền kinh tế nó
có tội tình gì mà tự nhiên nó yếu kém? Có phải cái yếu kém đó tự nó
phát sinh ra không hay là do cơ chế chính sách của mình tạo ra để cho nó
yếu kém?
Ngày
xửa ngày xưa còn bảo đất nước lạc hậu bao năm gì gì đấy, nhưng bây giờ
35 năm rồi, 40 năm rồi làm sao còn cái chuyện đất nước nông nghiệp lạc
hậu, yếu kém nữa. Nó là do chúng ta, do cơ chế chính sách chúng ta làm
cho cái nền kinh tế này yếu kém. Chứ đừng nói nó vốn có, cái vốn có này
nó xa xưa lắm rồi. Cho nên cái nhận định này tôi cho là không đúng.
Thế
rồi nhận định nữa là do ‘sự chống phá của các thế lực thù địch’. Tôi
thấy chưa tìm đâu thấy cái chống phá bên ngoài, nhưng cái niềm tin của
dân đã giảm, thì còn nguy hiểm hơn cả thế lực bên ngoài. Cái điều đó là
cái mà tôi cho rằng cần phải đánh giá như thế, chứ còn ba cái thằng Việt
kiều nó về lọ mọ vớ vẩn, không thèm chấp. Tất nhiên chúng ta vẫn cảnh
giác nhưng chưa thấy ai chống phá chúng ta những cái gì mà gọi là để cho
đất nước này đổ cả. Mà tôi chỉ sợ cái lòng dân này làm cho chúng ta sụp
đổ. Nó như là một toà nhà mà bị mối, mặt bên ngoài toà nhà vẫn rất đẹp
nhưng mà nó bị mối hết rồi”.
Mời nghe toàn bộ audio tại đây:
MỘT BÀI PHÂN TÍCH RẤT HAY. MÌNH LƯU LẠI ĐỂ CHIÊM NGHIỆM
Dù muốn ông Tổng Trọng cũng không chống được tham nhũng!
Posted on 13/12/2013 by gocomay
Bàn về chuyện này tác giả Nguyễn Thu Trâm đưa ra một nhận xét khá chuẩn xác!
Xin trích:
(hết trích)
Nếu không lo sợ vấn nạn tham nhũng đang tác oai tác quái, không phải
ngẫu nhiên mà ông TBT Nguyễn Phú Trọng luôn đưa ra cảnh báo về “lợi ích
nhóm”; về “một bộ phận không nhỏ” trong hàng ngũ tinh hoa của đảng.
Khuyến cáo cần phải thường xuyên “tắm gội”. Nếu chủ quan xem nhẹ công
tác chống tham nhũng sẽ làm mất lòng tin của quần chúng nhân dân đối với
đảng. Nguy cơ mất quyền lãnh đạo dẫn đến ”sụp đổ” chế độ.
Một câu hỏi đặt ra là, tại sao cùng một căn bệnh mà người ta chống được. Còn mình thì không?
Có lẽ mấu chốt của vấn đề nằm ở khâu chẩn bệnh chăng?
Nếu không phải vậy, vì sao ở những nước có đa nguyên đa đảng; có tam
quyền phân lập; có truyền thông báo chí tư nhân thì nạn tham nhũng khó
bề lộng hành. Ngược lại, ở những nước độc tài toàn trị tham nhũng được
mùa như nấm sau trận mưa. Như chính lời ông TBT Nguyễn Phú Trọng công
nhận: “Đồng tiền đã chà đạp, xuyên cả vào giáo dục, y tế, công tác
đào tạo cán bộ,… cái gì cũng phải bôi trơn, cái gì cũng phải lót tay”.
Phát ngôn tiền hậu bất nhất thế khác gì đánh trống bỏ dùi? Nhưng ngẫm kỹ mới thấy “cái nhìn khoa học, biện chứng về tham nhũng” của ông
Tổng mới thâm thúy làm sao. Có người không hiểu cho là ông lú lẫn. Thực
tình ông chẳng lú chút nào. Cứ xem cách ông chỉ đạo vụ góp ý sửa đổi
hiến pháp 1992 thì biết. Ban đầu ông cho người tâm phúc (Phan Trung lý)
tuyên bố: “không có gì cấm kỵ cả“. Nhưng
khi có nhiều ý kiến đòi bỏ điều 4; yêu cầu quân đội trước tiên phải
trung thành với tổ quốc và nhân dân và đề nghị đa quyền sở hữu
về đất đai. Thì ông ngay lập tức đe nẹt. Cho đó là“suy thoái tư tưởng đạo đức…“, cần phải “xử lý“
Trên thực tế, những gì vượt ra ngoài tầm tay của ông, lại chứng tỏ sự
thật ”khách quan, biện chứng” rằng, cái tổ chức đã đưa ông từ một người “học không hay, cày không biết”
lên tới đỉnh cao của danh vọng. Thì nó cũng sẵn sàng đè bẹp ông.
Nếu ông dám cản lại vòng quay điên dại của nó. Cho dù, không chỉ
riêng ông, bất cứ ai tham gia vào trò chơi quyền lực ấy cũng đều
hiểu rằng, chả có thể chế tham nhũng nào có thể bền vững mãi được. Đó là
về lâu dài. Còn trong một giai đoạn, tham nhũng lại chính là chất
keo gắn kết từng thành viên trong ”nhóm lợi ích” và các “nhóm lợị ích”
trên thượng tầng với nhau. Tham nhũng không chỉ là thứ “bả vinh hoa”.
Tham nhũng còn là phương tiện để ”bôi trơn” guồng máy bạo quyền.
Nhận thức rõ điểm này, từ chỗ quyết liệt coi tham nhũng là “giặc nội xâm”, ông Tổng dĩ hòa vi qúy với quốc nạn bằng chiến thuật “… đoàn kết, thương yêu đồng chí;… theo phương châm “trị bệnh cứu người”, giúp nhau cùng tiến bộ”.
Điều đó lý giải cho việc biến hóa thần thông “cả bầy sâu… ăn hết phần của dân… không chừa một thứ gì” (như lời ông Chủ tịch Sang và bà Phó Doan), thành “cái ghẻ”không còn qúa nguy hiểm nữa. Chỉ làm người ta thấy ”ngứa ngáy khó chịu” thôi.
Mặc dù vẫn phải đưa “các vụ trọng án” (án điểm) về tham nhũng nhự vụ
Dương Chí Dũng; vụ Bầu Kiên và một số vụ tham nhũng lặt vặt khác ra
trước vành móng ngựa để an dân. Nhưng nhiều ý kiến cho rằng đây chỉ là
kết qủa đấu đá nội bộ giữa các phe nhóm (lợi ích) nhằm tái cân bằng
quyền lực ở trên thượng tầng.
Câu nói vui về “các đồng chí bị lộ” để chỉ các con “dê tế thần” trong
màn diễn chống tham nhũng của đảng. Hễ tinh ý, sẽ thấy ngay qua phiên toà xử Dương Chí Dũng đang tiến
hành. Đã ngăn cấm nhà báo mang thiết bị chuyên môn (máy ảnh, ghi âm)
vào, chỉ cầm bút, giấy là vì sao? Nếu không nhằm phòng xa các diễn viên
(bị can) không thuộc kịch bản, mà lỡ lời khai “cán bộ nằm trong đống
rơm” hay buột miệng phun ra một chi tiết rúng động ngoài tầm kiểm
soát của cơ quan chức năng. Thì nhà báo dù muốn cũng khó đưa vào bài
viết vì không có chứng cứ!
Một khi đảng của ông Tổng Trọng vẫn một mình một chợ, độc tôn ”là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội” như qui định trong điều 4. Với bản cương lĩnh của đảng đứng trên cả Hiến pháp của nước thì tòa nào xử chỉ đạo sai trái của cấp ủy mà ông đòi trị tận gốc tham nhũng?
Có ý kiến cho rằng: “Chống
tham nhũng là tự các quan chức, các lãnh đạo chống lại chính mình, tất
nhiên là điều đó là không không bao giờ xảy ra, bởi cũng tựa như một con
chó dại, nó chỉ cắn người, hoặc cắn những con chó khác chứ không bao
giờ cắn lại chính nó.”
Phải chăng, đây chính là cái nhìn khoa học, biện chứng về tham nhũng khi
người ta cho rằng đảng của ông Trọng vừa chống tham nhũng, vừa bảo kê
cho tham nhũng qua những phát ngôn đầy mâu thuẫn trong hai ngày tiếp xúc
cử tri ở Hà Nội (6-7/12) vừa qua. Đơn giản, dù muốn ông cũng không thể
nào chống được tham nhũng trong cái cơ chế nhất nguyên độc đảng vừa đá
bóng vừa thổi còi như thế.
Việc khuyên mọi người phải bình tĩnh, tỉnh táo, sáng suốt sau khi kể câu chuyện Đường Tăng khi xưa đi lấy kinh sang đất Phật cũng phải hối lộ nhằm mục đích gì, nếu không phải để trấn an, xoa dịu những bức xúc của đông đảo quần chúng nhân dân?
Luận về việc này có người cho rằng ông giáo sư tiến sỹ Nguyễn Phú Trọng chẳng hiểu gì về văn học và về Phật giáo. Còn người hiểu đạo thì khẳng định, việc
buộc Đường Tăng phải trao bát vàng trước khi nhận kinh Phật là phương
pháp áp dụng trực tiếp trong hoàn cảnh cụ thể của Đường Tăng, để diệt
trừ Tư tình, diệt trừ Tư sản, loại bỏ mọi của cải và danh vọng của thế
tục, diệt cái cội nguồn của tham, sân, si, mạn, nghi và ác kiến, chứ
không phải là vấn đề tham lam, hay hối lộ gì ở nơi nước Phật.
Một độc giả bình thường khi đọc Tây Du Ký của tác giả Ngô Thừa Ân cũng không bị “méo mó về nhận thức” như ông cựu sinh viên Khoá 8 – Khoa Văn trường Tổng hợp Hà Nội (có được học về văn học Trung Quốc, trong đó có Tây Du Ký)!
Thật là:
- Đọc sách mà không chịu tinh tường suy nghĩ là vùi dập đi cái công phu của người xưa. (Mạnh Tử)
Với cái nhìn khoa học, biện chứng thì,
dù muốn ông Tổng Trọng cũng không bao giờ chống được tham nhũng. Vì ông
không thể lấy đá tự ghè chân mình. Như triết gia Hứa Hành thời Xuân Thu
bên Trung Nguyên đã nói:
“Tâm không bình an, khí không hoà nhã thì lời nói hay lầm lỗi”.
Hiểu được cái thế kẹt của người ta, đừng ai còn ngụp lặn trong mê lầm như thế!
Xin hãy bình tĩnh, tỉnh táo, sáng suốt để tự cứu lấy chính mình!
12 tháng 8, 2015
Cảnh ngâm rượu nghìn con ong dữ ở miền Tây
Gần nghìn con ong vò vẽ tìm cách thoát ra túi
lưới đã bị 2 người phụ nữ lùa chúng bay vào hũ rượu, rồi chết dần sau
khi tiết nhiều nọc độc.
Tổ ong vò vẽ được nhóm chục người ở Tây Ninh lấy được trong một vườn tràm của tỉnh Bạc Liêu. Sau khi cho vào túi lưới và cột lại bằng dây chì, những phụ nữ đi theo đã mang loài côn trùng đốt chết người này đi bán ở các vỉa hè đường ở TP Bạc Liêu. |
Tùy theo lớn hay nhỏ mà giá mỗi tổ ong vò vẽ dao động từ 700.000 đến 2 triệu đồng. Tại vỉa hè đại lộ Trần Phú (TP Bạc Liêu), hai thiếu phụ mang găng tay để giúp khách hàng ngâm rượu ong vò vẽ. |
Chị Út Lan (trái) với người em trùm miệng túi lưới vào bình rượu trắng 40 độ. Hai chị em sau đó dùng ruột xe máy cột chặt miệng bao vào thành bình rượu để đàn ong không thể thoát ra ngoài. |
Hai người xua đàn ong dữ đang tìm cách thoát khỏi túi lưới. |
Gần nghìn con ong chứa đầy nọc độc có thể gây chết người đã bay vào hũ rượu. |
"Chị em tôi dùng găng tay nhựa thật dày để kim của ong vò vẽ chích không thủng. Mình phải lùa đàn ong, đập mạnh cho chúng rớt vào rượu. Mùi rượu nồng nặc sẽ làm ong vò vẽ 'say' và liên tục tiết ra nọc độc cho đến chết", chị Lan nói. |
Những con ong chết trong tổ khi chưa kịp bay vào hũ rượu. |
Hũ rượu ong vò vẽ chứa gần 1.000 con côn trùng có 2 màu vàng - đen. |
Chị Lan tách ong non trong tổ để ngâm riêng trong một hũ rượu khác cho khách. |
i |
"Nhiều người rất thích nấu cháo ong vò vẽ non như thế này. Họ nói ăn rất bổ, giúp thân thể cường tráng. Ai ăn cháo ong vò vẽ mà bị nổi mề đay thì lấy tổ của chúng nấu nước xông hơi là hết ngứa liền", thiếu phụ 40 tuổi chia sẻ. |
Nếu như rượu ngâm ong vò vẽ
trưởng thành được người dân dùng để trị bệnh nhức mỏi, thần kinh tọa,
thì rượu ngâm với tổ và ong non được dùng trong việc bồi bổ sức khỏe,
tráng dương. Nguồn :http://news.zing.vn/Canh-ngam-ruou-nghin-con-ong-du-o-mien-Tay-post567006.html |
9 tháng 8, 2015
TỄU - BLOG: BÀI NÀY LƯU LẠI ĐỂ SAU 3 - 5 NĂM NỮA MỞ LẠI ĐỌC CH...
TỄU - BLOG: BÀI NÀY LƯU LẠI ĐỂ SAU 3 - 5 NĂM NỮA MỞ LẠI ĐỌC CH...: 'Cần tỉnh táo trước thông tin lợi dụng dân chủ đòi đa đảng' VietNamnet 09/08/2015 12:45 GMT+7 Báo chí cần tỉnh táo và cảnh giác tr...
7 tháng 8, 2015
ĐỌC VÀ SUY NGẪM
Chiêm tinh gia xem số mệnh Obama

Hôm Thứ Ba ngày 04-8-2015 là ngày kỷ niệm Sinh Nhật thứ 54 của TT Barack Obama. Chiêm Tinh Gia HUYỀN LINH TỬ ở
San Jose, bắc California, người từng xem tử vi cho hai Ứng cử viên (ƯCV) Barack
Obama của
đảng Dân Chủ và ƯCV John
McCain của
đảng Cộng Hòa vào ngày 10-8-2008 và đã khẳng định ông Barack Obama sẽ đắc cử
Tổng Thống Hoa Kỳ tới 2 nhiệm kỳ.. Điều đó đã hoàn toàn đúng.
Nay nhân kỷ niệm Sinh Nhật thứ 54 của TT Barack Obama,
thầy Huyền Linh Tử trả lời phỏng vấn của VietPress USA về
số mệnh của TT Barack Obama vào năm cuối của nhiệm kỳ thứ nhì tính kể từ ngày
hôm nay Kỷ niệm Sinh Nhật lần thứ 54 vào ngày 04-8-2015 cho đến hết năm 2016 sẽ
như thế nào, ảnh hưởng ra sao đối với tình hình Hoa Kỳ, Biển Đông và Việt Nam.
Chiêm Tinh Gia Huyền Linh Tư đã khẳng định
ƯCV Barack Obama sẽ đắc cử TT Mỹ trong 2 nhiệm kỳ liên tiếp:
Theo
Giấy Khai sinh (đính kèm) của TT Barack Obama thì ông sinh vào Ngày 04 tháng 8
năm 1961 Dương Lịch, lúc 7:24PM nhằm ngày 23 tháng 6 năm Tân Sửu, giờ Tuất. Hôm
nay ngày 04-8-2015, TT Barack Obama đã tròn 54 tuổi Dương lịch hoặc 55 tuổi Âm
Lịch.
![]() |
Hạnh Dương (phải) phỏng vấn
thầy Huyền Linh Tử
trên Truyền hình VN ngày 10-8-2008 |
Vào ngày 10-8-2008, trong một cuộc phỏng vấn trên Đài
Truyền Hình Việt Nam của Nhật Báo Calitoday, ký giả Hạnh Dương đã hỏi Chiêm
tinh gia Huyền Linh Tử so sánh lá số Tử vi của ƯCV
Barack Obama của đảng Dân Chủ và ƯCV John
McCain của đảng Cộng Hòa để xem ai sẽ là Tổng Thống thứ 44 của
Hoa Kỳ?
Trên chương trình của TruyenHinhVietnam.TV do nhật báo
Calitoday thực hiện lúc đó, thầy Huyền Linh Tử đã nói về lá số của ƯCV Barack
Obama rằng “Người mang số nầy có một số phận
nghiệt ngã, với một tâm hồn trắc ẩn, luôn nuôi chí lớn, sẵn sàng dấn thân vào
mọi cơ hội dù khó khăn bao nhiêu để tạo sự nghiệp hầu giúp người, giúp đời;
nhưng thường gặp nhiều cam go mà không sờn chí. Đây là bản số của Người có Khí
Độ Bất Phàm vì Mệnh đắc Bạch Hổ!”
Sau khi so sánh lá số của ƯCV John McCain và ƯCV
Barack Obama thì thầy Huyền Linh Tử đã nói thẳng rằng “Ông Obama có số Đại Đế Vương và có khả năng dẫn nước đi
qua đĩnh núi nên chắc chắn ông sẽ đắc cử vẽ vang không chỉ một nhiệm kỳ, mà sẽ
hai nhiệm kỳ!”
Số mệnh đã an bài trong lá số Tử vi của người mang
mệnh Đại Đế Vương: - Cuộc
bầu cử ngày 04-11-2008, ƯCV Barack Obama đã đắc cử vẽ vang làm vị Tổng Thống
thứ 44 và là Tổng Thống gốc da màu đầu tiên của Hoa Kỳ..
![]() |
Giấy Khai sinh của TT Barack
Obama
|
TT Barack Obama tái đắc cử nhiệm kỳ 2 từ năm
2012 đến 2016:
Đến cuộc bầu cử Tổng Thống Mỹ năm 2012, TT
Barack Obama ra
tái tranh cử đối đầu với ƯCV
Mitt Romney của đảng Cộng Hòa. Tại cuộc tranh luận đầu tiên, TT
Barack Obama bị đối thủ tấn công và nhiều người cho rằng chắc là ông Mitt
Romney sẽ đắc cử. Nhưng Chiêm tinh gia Huyền Linh Tử đã so sánh tư vi của ƯCV
Mitt Romney với lá số Tử vi của TT Barack Obama và tái khẳng định rằng TT
Barack Obama sẽ tái dắc cử vẽ vang thêm nhiệm kỳ thứ nhì (Xem
Link:http://www.vietpressusa.com/2012/10/chiem-tinh-gia-huyen-linh-tu-tai-san.html ).
Chiêm tinh gia Huyền Linh Tử đã luận về TT Barack
Obama rằng: “Tuổi Tân Sửu, mệnh Thổ. Mệnh
đóng tại Dậu (thuộc Kim) tức là bị Sanh Xuất. Số nầy là người có nhiều ưu tư lo
lắng cho kẻ khác (Thổ sanh Kim). Mệnh nằm trong tam hợp Thái Tuế là người lo
chuyện đại sự cho đất nước và toàn dân, cho cả Thế Giới. Suốt đời Ông Obama chỉ
biết lo cho người cho đời, vì Vô Chính Diệu tại cung Dậu đắc Bạch Hổ (Kim).
Mệnh Vô Chính Diệu, Vòng Trường Sinh của ông ở giai đoạn Dục Suy Tuyệt, nên
đường đời của ông lắm khi yếu thế. Khởi đầu mọi chuyện đều khó khăn, bất lợi
nhưng rồi sẽ thành công rực rỡ.”
![]() |
Phóng viên Truyền Hình SBTN VŨ NHÂN (phải)
đang phòng vấn
thầy Huyền Linh Tử
|
Theo thầy Huyền Linh Tử, số Tử vi của TT Barack Obama
có “Mệnh trong tam hợp Thái Tuế, và vòng Lộc
Tồn (Chánh hiệu là con Hổ vàng). Người của Bạch Hổ là người gan lì , cứng đầu
và không biết sợ ai. Ông nói sao làm vậy vì Thái Tuế in ngay trước ngực, là con
đường có ngọn đuốc chân lý soi rõ để ông đi, và làm việc cho nuớc cho dân. Thái
Tuế là cái Ấn Triện của Thượng Đế ban cho ông, có quyền hành tối cao vô thượng
tức là mệnh làm Vua, là Đại Đế Vương”.
Năm cuối cùng trong nhiệm kỳ thứ nhì của TT
Barack Obama:
Chào mừng kỷ niệm Sinh Nhật lần thứ 54 của TT Barack
Obama, VietPress USA lại phỏng vấn Chiêm tinh gia Huyền Linh Tử, và được chia
ra thành 3 Video Clips theo thứ tự dưới đây được Post lên Youtube để mời quý vị
khắp nơi theo dõi và tìm hiểu vì có một số vấn đề liên quan đến tình hình kinh
tế tài chánh tại Hoa Kỳ, tình hình Biển Đông, cuộc đối đầu trong số mệnh của TT
Barack Obama và Chủ tịch nước kiêm Tổng bí thư đảng Cộng sản Trung Quốc Tập Cận
Bình trong những ngày sắp tới sẽ như thế nào..
TT Barack Obama là tuổi Tân Sửu. Vào tháng 11-2015 Con
Trâu Mỹ sẽ qua Việt Nam thăm Con Trâu cộng sản Kỷ Sửu Nguyễn Tấn Dũng.
VietPress USA hỏi thầy Huyền Linh Tử xem hai con Trâu Mỹ và Việt nầy có thể cột
lại chung thành một cặp Trâu để làm nên lịch sử tại Biển Đông và Việt Nam để
chiến thắng Tàu cộng hay không?
Lịch sử có nhiều chuyện bất ngờ; nhưng mọi bất ngờ đều
có định mệnh bởi khoa Tử vi Đẩu số là một khoa học vi diệu mà chỉ có những bậc
thâm sâu mới lý giải và đoán trước được chuyện gì sắp xảy ra.
Mời
quý đọc giả, khán thính giả theo dõi 3 Video Clips do Hạnh Dương phỏng vấn
Chiêm tinh gia Huyền Linh Tư theo thứ tự sau đây.
- Video 1/3: PHỎNG VẤN CHIÊM
TINH GIA HUYỀN LINH TỬ NHÂN SINH NHẬT 04-8-2015 CỦA TT BARACK OBAMA
Chúc Mừng Sinh Nhật lần
thứ 54 của TT Barack Obama (04-8-1961 - 04-8-2015), Chiêm tinh gia HUYỀN LINH
TỬ nói về vận số TT Obama từ nay đến hết nhiệm kỳ cuối năm 2016.
- Video 2/3: PHỎNG VẤN CHIÊM
TINH GIA HUYỀN LINH TỬ.
Chiêm Tinh Gia HUYỀN LINH TỬ nhận định Tử vi của TT
Barack Obama và cho rằng Tập Cận Bình, Chủ tịch của Trung Quốc sẽ không đối
chọi nỗi với TT Barack Obama trên mặt trận kinh tế tài chánh cũng như Trung
Quốc sẽ thất bại trên Biển Đông.
- Video 3/3: PHỎNG VẤN CHIÊM
TINH GIA HUYỀN LINH TỬ.
Chiêm Tinh Gia HUYỀN LINH TỬ đối chiếu tuổi Con Trâu
Tân Sửu của TT Barack Obama và Tuổi Con Trâu Kỷ Sửu của Thủ tướng csVN Nguyễn
Tấn Dũng để xem tình hình Hoa Kỳ và vấn đề Việt Nam từ nay đến năm 2016 sẽ ra
sao.
Mọi thắc mắc hay cần tìm hiểu thêm về Tử vi Đẩu số hay
quẻ Diệc, xin quý vị liên lạc trực tiếp Chiêm tinh gia HUYỀN LINH TỬ, địa chỉ
số 1235 E. William Ct., San Jose, California 95116. USA. Tel. +408-288-6738.
Hạnh
Dương/Vp.C
-----------
THƯ GIÃN
9 mẩu chuyện cười giản dị chứa đạo lý sống thâm sâu
Đăng bởi Trung Lập on Thứ Sáu, ngày 07 tháng 8 năm 2015 | 7.8.15
Bạn thường đọc truyện cười chỉ để tìm kiếm những giờ phút thư giãn?
Một số truyện hài hước bề mặt, phía sau còn ẩn chứa các đạo lý rất thâm
sâu, chúng như các cơn mưa dịu mát làm thanh lọc tâm hồn, dẫn bạn rời xa
các tham vọng vật chất, dưới đây là các mẫu truyện bạn có thể đang cần
nhất…
1/ Kiến trúc sư
Một người phụ nữ đã có chồng gọi điện thoại cho một anh kiến trúc sư,
nói mỗi lần tàu hỏa đi qua, giường ngủ của cô ta lại lắc lư.
“Không thể nào! Để tôi đến xem sao!”, anh kiến trúc sư nói.
Sau khi anh kiến trúc sư đến, người phụ nữ kia kiến nghị anh ta hãy nằm trên giường, trải nghiệm cảm giác khi tàu hỏa đi qua.
Anh kiến trúc sư vừa nằm xuống giường, chồng của người phụ nữ bỗng nhiên
trở về nhà. Anh ta nhìn thấy tình hình trước mặt, bèn nghiêm giọng hỏi:
“Thằng kia! Mày nằm trên giường vợ tao làm gì hả?”.
Anh kiến trúc sư nơm nớp sợ hãi: “Tôi nói là đang đợi tàu hỏa, anh có tin không?”.
Suy ngẫm: Có câu “trung ngôn nghịch nhĩ” hoặc lời nói là thật có khi khó
nghe hoặc nghe rất giả. Có những lời nói là giả, nhưng lại khiến người
ta tin tưởng vô điều kiện.
2/ Học vấn và tiền bạc
Hai bố con nhà nọ đang đi ngang qua cổng một khách sạn 5 sao, bỗng nhìn
thấy một chiếc xe hơi thương hiệu nổi tiếng lái vào cổng. Cậu con trai
nói với cha mình bằng giọng điệu khinh thường: “Người ngồi loại xe này, trong đầu chắc chắn là chẳng có học vấn gì!”.
Ông bố nói bằng giọng điệu nhẹ nhàng: “Người nói những lời này, trong túi chắc chắn là không có tiền!”.
Suy ngẫm: Quan niệm về người và việc của bạn, nó phản ánh chân thực những gì bạn đang có trong tâm.
3/ Đánh vỡ bát đĩa
Sau bữa ăn tối, mẹ và con gái cùng rửa bát, bố và con trai ngồi xem ti
vi trong phòng khách. Đột nhiên, trong nhà bếp truyền đến tiếng bát đĩa
vỡ loảng xoảng, sau đó là một khoảng lặng dài. Cậu con trai nhìn bố
mình, nói: “Chắc chắn là mẹ đánh vỡ bố ạ!”.
Ông bố: “Ồ? Sao con biết?”.
Cậu con trai: “Bởi vì mẹ không lên tiếng mắng chửi gì hết ạ!”.
Suy ngẫm: Chúng ta đã quen xét người xét mình bằng các tiêu chuẩn khác
nhau, chúng ta luôn “nghiêm khắc với người khác, trong khi lại khoan
dung với bản thân mình”.
4/ Thói quen lải nhải bên tai
Chị vợ đang nấu nướng trong nhà bếp, anh chồng cứ đứng bên lải nhải không ngừng: “Chậm thôi! Cẩn thận! Lửa lớn quá! Mau lên! Lật cá đi! Ôi cho nhiều dầu quá!”.
Chị vợ nói: “Em biết phải nấu nướng thế nào!”.
Anh chồng: “Em đương nhiên là biết, bà xã”.
Anh chồng bình tĩnh nói tiếp: “Anh chỉ là muốn em biết, khi anh lái xe, em ở bên lải nhải không ngừng, cảm giác của anh thế nào thôi!”.
Suy ngẫm: Học cách bao dung cho người khác không khó, chỉ cần bạn nghiêm
túc suy xét ở góc độ và hoàn cảnh của đối phương để nhìn nhận vấn đề.
5/ Lợn
Một hôm, anh A lái xe trên một con đường nhỏ, khi anh ta đang nhìn ngắm
phong cảnh tươi đẹp, thì tài xế của chiếc xe chở hàng đi ngược chiều
bỗng hạ cửa kính xuống lớn tiếng nói: “Lợn!”.
Anh A càng nghĩ càng điên tiết, quyết định hạ cửa kính xuống quay đầu mắng chửi: “Mày mới là lợn ấy!”. Vừa mắng chửi xong, anh A bèn đụng phải một đàn lợn đi ngang qua đường.
Suy ngẫm: Hiểu lầm ý tốt của người khác, nó chỉ khiến bạn chịu thiệt
thòi và làm nhục người ta thôi. Trước khi tìm hiểu rõ ràng nguyên nhân,
hãy học cách Nhẫn để tránh xảy ra những chuyện đáng tiếc.
6/ Quyến rũ
Một người đàn ông nước Anh và một người phụ nữ nước Pháp ngồi cùng một
toa tàu hỏa. Người phụ nữ muốn quyến rũ người đàn ông nước Anh này. Sau
khi cô ta cởi bỏ đồ nằm xuống, bèn kêu mình lạnh. Người đàn ông kia
nhường chăn của mình cho cô ta, cô ta vẫn không ngừng kêu lạnh.
“Tôi phải làm thế nào để giúp cô đây?”, người đàn ông hỏi.
“Khi tôi còn nhỏ, mẹ của tôi đều dùng cơ thể của bà để sưởi ấm cho tôi.”
“Cô à, điều này thì tôi không thể giúp được rồi. Tôi không thể nhảy xuống tàu hỏa đi tìm mẹ cô được, phải vậy không?”.
Suy ngẫm: Người giỏi đoán lòng người là người đàn ông tốt. Người đàn ông không giỏi đoán lòng người có khi còn tốt hơn.
7/ Chiếc thìa múc thức ăn
Một vị khách bước vào một nhà hàng, gọi một phần súp, nhân viên phục vụ bưng lên cho anh ta ngay tức khắc.
Nhân viên phục vụ vừa đi, anh ta đã nói: “Xin lỗi, tôi không có cách nào dùng phần súp này”.
Nhân viên phục vụ lại bưng lên cho anh ta một phần súp khác, anh ta vẫn nói: “Xin lỗi, tôi không có cách nào dùng phần súp này”.
Nhân viên phục vụ đành gọi giám đốc.
Giám đốc cung kính gật đầu về phía anh ta, nói: “Chào quý khách, món súp này là món súp nổi tiếng của nhà hàng, được rất nhiều thực khách yêu thích, lẽ nào ngài…”.
“Ý tôi là, thìa đâu rồi?”.
Suy ngẫm: Có sai thì sửa, đương nhiên là chuyện tốt. Thế nhưng chúng ta
lại thường sửa chữa những điều đúng đắn, giữ lại những điều sai lầm, kết
quả là sai càng thêm sai.
8/ Điện báo
Một người Scotland đi London, muốn nhân tiện thăm một người bạn cũ,
nhưng lại quên địa chỉ của người bạn cũ kia, thế nên đã gửi điện báo cho
ông bố của mình: “Bố biết địa chỉ của XX không ạ? Bố trả lời con nhanh nhé!”.
Hôm đó, anh ta nhận được điện báo gấp: “Biết”.
Suy ngẫm: Khi cuối cùng chúng ta ai cũng tìm được đáp án đúng đắn nhất,
thì có khi lại phát hiện ra rằng nó là đáp án vô dụng nhất.
9/ Giúp đỡ
Tại bưu điện, một bà già đi đến trước mặt một anh thanh niên, cất giọng khách sáo: “Xin hỏi, cháu có thể giúp bà viết địa chỉ lên tấm bưu thiếp này không?”.
“Đương nhiên là có thể ạ”, anh thanh niên làm theo yêu cầu của người già.
Bà già lại nói: “Giúp bà viết một vài câu, được không? Cảm ơn!”.
“Được ạ”. Sau khi anh thanh niên làm theo yêu cầu của người già, mỉm cười hỏi: “Bà còn cần cháu giúp gì không ạ?”.
“Ừm, còn một chuyện nhỏ nữa”, bà cụ nhìn vào tấm bưu thiếp nói: “Giúp bà viết thêm một câu bên dưới rằng, Chữ viết nguệch ngoạc, kính mong lượng thứ”.
Suy ngẫm: Nếu bạn không chịu giúp đỡ, người ta sẽ hận bạn một tuần. Nếu
bạn giúp đỡ không đến nơi đến chốn, cũng thật không phải…
*****
Ngoài những đạo lý ở trên ra, các bạn có rút ra được điều nào hay nữa không? Nếu có, hãy chia sẻ với mọi người nhé
Bruce Phan – theo Hải Đường từ Ohay
(Tinh Hoa)
4 tháng 8, 2015
CON NGƯỜI VÀ THIÊN NHIÊN
Bao nhiêu công việc của Trời
Tạo hóa sắp xếp xong xuôi cả rồi
Còn lại công việc của Đời
Con người phải tự tìm lời giải chung
Thiên nhiên nổi giận đùng đùng
Con người biết chắc, mình không là gì !

Lũ lụt tại Quảng Ninh những ngày đầu tháng 8/2015
Lũ lụt tại Quảng Ninh những ngày đầu tháng 8/2015
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)