27 tháng 7, 2015



Thứ hai, 27/7/2015 | 20:28 GMT+7
 Kha duy- một chút riêng tư : Lưu lại dể theo dõi

Bộ trưởng Phùng Quang Thanh dự chương trình 'Khát vọng đoàn tụ'


20h10 ngày 27/7, Đại tướng Phùng Quang Thanh tham dự chương trình giao lưu nghệ thuật “Khát vọng đoàn tụ” nhân dịp kỷ niệm 68 năm Ngày Thương binh liệt sĩ.


11791788-1068753903134663-981536018-n.jp
Phó chủ tịch Quốc hội Tòng Thị Phóng và Bộ trưởng Phùng Quang Thanh (thứ hai bên phải) tham dự chương trình. Ảnh: Quang Dũng.
Chương trình giao lưu nghệ thuật “Khát vọng đoàn tụ” nhân kỷ niệm 68 năm Ngày Thương binh liệt sĩ (27/7/1947) được tổ chức tại hội trường Bộ Quốc phòng, truyền hình trực tiếp trên VTV1 và kênh Truyền hình quốc phòng Việt Nam.
Đến hội trường trước giờ bắt đầu chương trình vài phút, Bộ trưởng Phùng Quang Thanh bước đi khoẻ khoắn và tươi cười bắt tay thăm hỏi mọi người. 
Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, Chủ tịch Ủy ban trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam Nguyễn Thiện Nhân, Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh, Phó chủ tịch Quốc hội Tòng Thị Phóng, Phó thủ tướng Vũ Đức Đam...và gần 500 đại biểu là lãnh đạo Đảng, Nhà nước, các mẹ Việt Nam anh hùng, các đội quy tập hài cốt liệt sĩ tham dự chương trình.
Khi giới thiệu đến Bộ trưởng Phùng Quang Thanh, tiếng vỗ tay giòn giã hội trường, ông đứng dậy chào mọi người.
11798208-1068754523134601-4017-2729-1801
Đại biểu Đảng, Nhà nước, các mẹ Việt Nam anh hùng, đội quy tập hài cốt liệt sĩ...tham dự chương trình. Ảnh: Quang Dũng.
Chủ tịch nước Trương Tấn Sang thay mặt lãnh đạo Đảng, Nhà nước gửi lời thăm hỏi ân cần đến các bà mẹ Việt Nam anh hùng, các thương binh, bệnh binh. Chủ tịch nước bày tỏ sự tri ân đến những chiến sĩ đã hi sinh ở khắp các chiến trường để bảo vệ độc lập, tự do của đất nước.
Khẳng định Đảng, Nhà nước đã quan tâm, hỗ trợ thương bệnh binh có cuộc sống tốt hơn, tổ chức nhiều đội quy tập để tìm kiếm và đưa hài cốt các liệt sĩ trở về quê hương, nhưng Chủ tịch nước cũng cho rằng, chưa thể yên lòng khi cuộc sống của một số người có công với nước còn gặp nhiều khó khăn, việc chữa trị những vết thương do chiến tranh để lại, việc chăm lo đời sống, việc làm cho con em thương binh có nơi còn chưa chu đáo, nhiều hài cốt liệt sĩ còn chưa tìm được và chưa xác định được danh tính.
"Điều đó để lại nỗi khắc khoải trong lòng người thân và mỗi chúng ta. Tôi đề nghị các cấp các ngành, cùng đồng bào cả nước thực hiện tốt hơn nữa công tác chăm sóc thương binh, gia đình liệt sĩ và những người có công với đất nước, tiếp tục việc tìm kiếm hài cốt liệt sĩ và tu bổ các nghĩa trang", Chủ tịch nước nói.
11774273-1068757186467668-1001-4745-1573
Chủ tịch nước Trương Tấn Sang bắt tay Bộ trưởng Phùng Quang Thanh. Ảnh: Quang Dũng.
Kết thúc phần phát biểu, Chủ tịch nước đi xuống, bắt tay Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh.
"Khát vọng đoàn tụ" là chương trình tri ân các anh hùng liệt sĩ, thương binh, bệnh binh, gia đình có công với cách mạng; tôn vinh các Đội quy tập mộ liệt sĩ; cơ quan, đơn vị, địa phương trong hoạt động tìm kiếm, quy tập hài cốt liệt sĩ. Chương trình do Ban chỉ đạo Tìm kiếm hài cốt liệt sĩ phối hợp với Đài truyền hình Việt Nam và Trung tâm Phát thanh - Truyền hình Quân đội tổ chức.
Chương trình được dàn dựng đặc biệt bởi sự kết hợp nhuần nhuyễn của 5 lớp kịch dựa vào các câu chuyện có thật trên nền những tác phẩm âm nhạc và phóng sự. Các lớp kịch gồm: Trước giờ ra trận; khát vọng đoàn viên; lên đường đi tìm liệt sĩ; đồng đội đưa liệt sĩ trở về với mẹ; hoạt cảnh quy tập hài cốt liệt sĩ.
Trước đó sáng 25/7, Bộ trưởng Phùng Quang Thanh về nước sau một tháng chữa bệnh liên quan đến phổi ở Paris, Pháp. Trong thời gian ông chữa bệnh, ngày 20/7, hãng DPA (Đức) đăng lên website bản tin cho rằng Bộ trưởng đã qua đời tại bệnh viện. Thông tin này ngay lập tức bị Phó tổng tham mưu trưởng Quân đội nhân dân Việt Nam - Trung tướng Võ Văn Tuấn bác bỏ. Bộ Ngoại giao Việt Nam yêu cầu hãng phải cải chính thông tin sai sự thật trên.
Hơn nửa ngày sau, DPA thay thế bằng bản tin mới dẫn lời trung tướng Võ Văn Tuấn cho biết sức khỏe của Bộ trưởng Thanh ổn định sau ca phẫu thuật tại Bệnh viện Georges Pompidou.
Hoàng Thuỳ

25 tháng 7, 2015

NHỮNG NGƯỜI QUAN TÂM ĐẾN VẬN MỆNH VÀ SỰ PHÁT TRIỂN CỦA ĐẤT NỨỚC MÀ KHÔNG ĐỌC BÀI NÀY THÌ HƠI BỊ PHÍ

Ý kiến: May mà Trung Quốc tráo trở


Posted by admin on July 25th, 2015

BBC
Xuân Thành
Gửi tới BBC từ Đà Nẵng
25-07-2015
Mặc dù có tranh chấp lãnh thổ tại Biển Đông, giới lãnh đạo quân đội Việt Nam và Trung Quốc chưa bao giờ lớn tiếng.
Mặc dù có tranh chấp lãnh thổ tại Biển Đông, giới lãnh đạo quân đội Việt Nam và Trung Quốc chưa bao giờ lớn tiếng.
“Đồng hồ Liên Xô tốt hơn đồng hồ Thụy Sỹ. Trăng Trung Quốc tròn hơn trăng nước Mỹ” – Câu thơ của Việt Phương phản ánh ý thức của nhiều thế hệ người Việt ngày trước, đến nay vẫn còn được truyền tụng.
Thế mà bây giờ Việt Nam lại ào ào đòi thoát Trung, người dân háo hức kỳ vọng về chuyến đi của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng sang Mỹ. Mỹ – như một vị cứu tinh, một ngôi sao sáng soi đường chỉ lối cho Việt Nam.
Từ bao giờ Cộng hòa nhân dân Trung Hoa mới xấu xa và Hợp chủng quốc Hoa Kỳ mới đẹp đẽ như thế?

Từ Mỹ xấu xa

Năm 2001, khi sự kiện 11-9 xảy ra, thầy giáo tôi đã nói trên lớp rằng: “Bin Laden là một anh hùng”. Tất nhiên câu nói được cả lớp ủng hộ nhiệt liệt.
Đối với người Việt Nam khi đó, mọi hành động của Mỹ đều đen tối, có động cơ không đàng hoàng; và vì thế mọi thế lực đối nghịch với Mỹ đều anh hùng, cao thượng. Dù có là khủng bố giết chết dân thường đi nữa, thì nước Mỹ cũng xứng đáng phải chịu hậu quả như vậy.
Trên cái đà đó, đương nhiên cuộc chiến Afghanistan để tiêu diệt Taliban của Mỹ cũng xấu xa, cuộc chiến Irag năm 2003 càng dơ bẩn. Chiến dịch tiêu diệt Saddam Hussein của Mỹ được thông tin đến nhân dân Việt Nam chỉ đơn giản là Mỹ muốn chiếm nguồn dầu mỏ của quốc gia Trung Đông.
Bin Laden và Saddam Hussein xuất hiện trên báo Việt Nam như những vị lãnh tụ vĩ đại khi bắt đầu cuộc chiến rồi như những con người thất thế đáng thương khi thua trận.
Không ai bận tâm tìm hiểu những người này thế nào, vì cứ chống lại Mỹ là tốt. Bin Laden tốt, Saddam Hussein tốt, Iran tốt, Triều Tiên tốt, Fidel Castro quá tốt, Putin cực tốt, và tất nhiên: Trung Quốc ít nhất cũng tốt hơn Mỹ.

Cho đến Mỹ tốt

Thế rồi đột nhiên mọi việc quay ngoắt 180 độ. Đối với người Việt Nam bây giờ, cứ chống lại Mỹ và phương Tây là xấu, hoặc ít nhất phải có vấn đề gì đó.
Bin Laden và Taliban bị khinh bỉ như một bọn khủng bố man rợ, Saddam Hussein phạm tội diệt chủng, Triều Tiên không biết thương dân dân nghèo đói để phát triển vũ khí hạt nhân… tất cả đều là những thể chế độc tài, lạc hậu…
Putin mới đây vẫn còn là người hùng bỗng vụt biến thành một kẻ độc ác. Vụ máy bay MH17 bị bắn rơi năm ngoái đến nay vẫn chưa xác định được thủ phạm, nhưng rất nhiều người Việt Nam không ngần ngại khẳng định rằng Putin là kẻ chủ mưu chứ chẳng phải ai vào đây. Nếu sự kiện Nga sáp nhập Crimea diễn ra vào khoảng 10 năm trước chắc sẽ được ủng hộ nhiệt tình, nhưng nay người Việt coi đó là một trò hề.
Ngay đến cả cuộc khủng hoảng Hy Lạp mà truyền hình trong nước đưa tin hướng người xem nghĩ đến việc châu Âu đang chèn ép Hy Lạp, phần lớn mọi người vẫn tự tìm hiểu để biết rằng: đó là hậu quả của việc làm ít chơi nhiều.
Người Việt không còn hả hê với việc Iran và Cuba chống Mỹ đến cùng nữa, mà hồ hởi vì họ phải xuống nước để làm lành với phương Tây.

Vì đâu có sự thay đổi đó?

Cái mốc cho sự thay đổi trong nhận thức của người Việt Nam bắt đầu từ khoảng 5 năm trước, khi Trung Quốc bắt đầu có sự gây hấn mạnh mẽ ở biển Đông.
Thật ra thì việc Trung Quốc có những hoạt động trên biển có lẽ không phải chờ đến lúc đấy, nhưng đó là thời kỳ bùng nổ Internet ở Việt Nam nên mọi thứ không thể giấu giếm thêm được nữa.
Người Việt khi đó mới ngỡ ra rằng: nước mình chẳng mạnh mẽ gì, và Trung Quốc chứ chẳng phải Mỹ mới là kẻ thù thâm độc nhất.
Người Việt luôn tin tưởng vào vai trò “Canh giữ hòa bình thế giới” của mình và người anh em Cuba, cho đến khi bị Trung Quốc đe dọa, chúng ta mới biết rằng Việt Nam không có khả năng bảo vệ ai hết.
Rồi hàng loạt câu hỏi được đặt ra: Tại sao nước mình lại nghèo thế, tại sao vị thế lại kém thế… Niềm tin vào những thứ vĩ đại mơ hồ trước đây đã lung lay. Và công cuộc tự tìm kiếm thông tin bắt đầu. Khi biết những chuyện như Hoàng Sa đã mất vào tay Trung Quốc mà bao năm xem dự báo thời tiết vẫn tưởng là còn của mình, người dân nhận ra có rất nhiều sự thật khủng khiếp vẫn được giấu kín.
Trước đó người Việt không có nhu cầu tìm hiểu và bác bỏ mọi thứ thuộc về hải ngoại. Qua thông tin chính thống, Việt Nam lúc nào cũng giỏi cả, và cái gì cũng nhất. Sự yên ổn giả tạo ru ngủ người Việt, làm cho họ vẫn sống với những ánh hào quang trong quá khứ do mình tự vẽ ra.
Nhưng sự đe dọa của Trung Quốc làm giấc mơ ấy phụt tắt, mọi thứ hết lung linh.
Trước đây, đối với người Việt, có những vị lãnh tụ không bao giờ được phép nói xấu và bất cứ ai động đến những thần tượng đó đều là xuyên tạc, vu khống. Nhưng nay, sự mất niềm tin làm cho họ nhận ra rằng: những thông tin kia có thể là sự thật lắm chứ.
Rồi hàng loạt cuốn sách của những người thân cận với các lãnh tụ ra đời, càng đọc người ta càng thấy những cái kém cỏi, xấu xa, dốt nát; và tất nhiên, càng ghét chế độ bao nhiêu thì người ta càng mê phương Tây bấy nhiêu.
Nhưng chú ý là những cuốn sách kiểu này không phải giờ mới có, chỉ có điều nếu không có bước chuyển niềm tin quan trọng như đã nói ở trên, chúng vẫn chỉ được xếp vào hạng “phản động, nói xấu chế độ” do nghe theo các “thế lực thù địch” mà thôi.

Kết quả

Dần dần, cái nhìn của người dân đối với chế độ đã thay đổi tạo nên một sức ép đáng kể buộc lãnh đạo phải thay đổi theo nếu không muốn mất quyền lực vào một ngày không xa.
Việt Nam đã trở nên khiêm tốn hơn. Trước đây, chúng ta rất khó chịu với vai trò “Sen đầm quốc tế” của Mỹ. Chữ “Sen đầm” vốn được phiên âm từ “Gendarme” trong tiếng Pháp, nôm na là để chỉ cảnh sát. Từ này vốn không có gì xấu, nhưng Việt Nam gán với Mỹ để ám chỉ việc Hoa Kỳ can thiệp khắp nơi trên thế giới.
Nay, thay vì tự coi mình là “Cảnh sát quốc tế” với nhiệm vụ “Canh giữ hòa bình thế giới”, Việt Nam đã tự nguyện từ bỏ vai trò đó và mong muốn Hoa Kỳ phải giữ đúng trách nhiệm “Sen đầm” để giúp mình tránh khỏi sự đe dọa từ đất nước ở bên kia biên giới mà trên danh nghĩa vẫn là anh em đồng chí.
Như vậy, cần phải nhìn lại những tác động của nước láng giềng phương Bắc, nó không chỉ có tiêu cực mà còn có cả mặt tích cực nữa. Không có mối họa Trung Quốc, Việt Nam vẫn mãi ảo tưởng về bản thân và dậm chân tại chỗ.
Dù có thể chuyến đi của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đến Mỹ mới đây chủ yếu là bất đắc dĩ do sức ép của phe cải cách, kết quả của nó còn rất hạn chế và con đường để tiến tới dân chủ vẫn còn mông lung, nhưng có một điều chắc chắn: Trung Quốc càng siết chặt vòng vây bao nhiêu, Việt Nam càng phải cởi mở với Mỹ bấy nhiêu.

 

GẶP NGƯỜI VIỆT NAM LÀM "TÀU NGẦM TÀNG HÌNH, TỐC ĐỘ HƠN TÀU KHU TRỤC"

Theo ông Phan Bội Trân, cả vỏ tàu và ống tiềm vọng của tàu ngầm Yết Kiêu đều làm từ vật liệu composite trong suốt với sóng điện từ.
“Cấu tạo tàu ngầm đơn giản lắm
PV: Xuất phát từ ý tưởng nào, ông đã quyết tâm chế tạo tàu ngầm với những điều kiện ở Việt Nam, thưa ông?
Ông Phan Bội Trân: Tôi nghiên cứu về tàu ngầm với mục tiêu để phục vụ quốc phòng. Lúc tôi ở bên Pháp, tôi đã làm nghề đó và bây giờ mình ứng dụng. Thực tế, Nhật Bản hay Hàn Quốc đã làm được ra tàu ngầm nhưng điều đó không cho họ sức mạnh.
Tôi nghĩ rất nhiều và suy nghĩ về lịch sử: Muốn hùng mạnh thì khi giao chiến mình không bị tiêu hao lực lượng. Từ đó, tôi mới nghĩ ra vũ khí và tổ hợp khí tài khiến mình khó bị tiêu hao lực lượng.
Tiền thừa kế của tôi có thể giúp tôi chế tạo được một tổ hợp khí tài đủ mạnh. Và nếu chỉ có tàu ngầm thì sẽ chẳng làm được gì cả nên tôi thiết kế cả ngư lôi.
Ngư lôi của tôi là loại đặc chủng, không giống bất kỳ loại nào. Khi tôi làm xong, trên cơ sở đó, Nhà nước có thể sản xuất với số lượng lớn, đảm bảo vững chắc chủ quyền biển, đảo Việt Nam.
PV: Như đã có lần ông chia sẻ với báo giới rằng, vấn đề khi ông chế tạo tàu ngầm không phải nằm ở khả năng chế tạo thành công mà ở chỗ chế tạo với điều kiện Việt Nam.
Nhưng với nhiều người, nhắc đến tàu ngầm là nhắc tới một thứ vũ khí gì đó rất hiện đại và khó có thể tin được điều kiện kinh tế của Việt Nam có thể cho phép chúng ta chế tạo được nhiều tàu ngầm. Xin ông có thể chia sẻ rõ hơn về ý tưởng này?
Ông Phan Bội Trân: (Cười). Cấu tạo chiếc tàu ngầm thì đơn giản lắm. Thứ nhất, nó có dạng hình trụ hoặc dạng hình cầu. Đó là hai dạng có khả năng chịu áp suất rất tốt.
Thứ hai, nó có những bồn nước và có những kỹ thuật đặc thù của ngành composite để sản xuất bồn nước bằng composite.
Ngoài ra, các nguyên lý khác cũng rất dễ hiểu. Nếu bơm nước vào, làm giảm lực Ác – si- mét (lực nâng vật thể khi vật thể được nhúng trong chất lỏng – PV) thì nó sẽ lặn xuống, còn bơm nước ra làm tăng lực Ác – si – mét thì nó sẽ nổi lên.
Còn những chiếc van để xả nước hoặc bơm nước thì bạn nhìn trong nhà bếp, những chiếc van nước như thế nào thì những chiếc van trong tàu ngầm cũng tương tự như thế.
Ngoài vỏ tàu ta có thể chế tạo dễ dàng, về động cơ, đó là loại động cơ đặc chủng dành riêng cho tàu ngầm, không giống những loại động cơ bình thường.
Trước đây động cơ phải nhập khẩu từ nước ngoài nhưng hiện nay, sau khi đã mua bản quyền từ Pháp, chúng ta hoàn toàn có thể tự sản xuất được. Điều này có thể giúp chúng ta chủ động nguồn cung động cơ hơn.
Chiếc tàu ngầm đó chạy bằng động cơ điện 3 pha. Nhưng dòng điện 3 pha này được lấy từ dòng 1 chiều qua 1 thiết bị có thể điều chỉnh được cường độ, tần số.
Loại động cơ này cho phép tiết kiệm 30% năng lượng so với các loại động cơ khác nên nó cho phép tàu hoạt động trong thời gian dài hơn.
Còn về bảng điều khiển, tàu ngầm có 2 hệ thống điều khiển. Phần điều khiển động cơ thì chúng ta đã mua bản quyền và sản xuất được rồi. Còn hệ thống điều khiển chiếc tàu ngầm, chúng ta cũng đã thiết kế và sản xuất được.
Về vũ khí của tàu ngầm là ngư lôi, cái đó cũng do chúng ta sản xuất hoàn toàn nhưng phải theo quy định của Nhà nước.
Chiếc tàu ngầm của tôi có thể đứng yên một chỗ và quay được 1 vòng theo trục thẳng đứng, chạy tới chạy lui cả khi nổi lẫn khi lặn. Nó có thể chạy được 50 hải lý/h và đó là điều không tưởng với 1 chiếc tàu ngầm.
Ông Phan Bội Trân chia sẻ về tàu ngầm Yết Kiêu với phóng viên
Ông Phan Bội Trân chia sẻ về tàu ngầm Yết Kiêu với phóng viên
Tàu ngầm tàng hình và chạy nhanh hơn tàu khu trục
PV: Ông có nói là chiếc tàu ngầm Yết Kiêu của ông có khả năng “tàng hình”. Những điểm đặc biệt nào khiến chiếc tàu ngầm do ông tạo ra có khả năng thoát các phương tiện chống ngầm, thưa ông?
Ông Phan Bội Trân: Trên mỗi chiếc tàu chống ngầm sẽ có một chiếc trực thăng và chiếc trực thăng đó bay lên thẳng. Chiếc trực thăng đó có thể đi xa và thả phao. Những chiếc phao đó là những chiếc máy ghi âm.
Tuy nhiên, về chiếc tàu ngầm của tôi, vật liệu được sử dụng làm vỏ tàu là vật liệu composite với nền nhựa và cốt là sợi thủy tinh.
Sợi thủy tinh trong suốt với radar và cũng trong suốt với ánh sáng. Còn nhựa là vật liệu trong suốt với radar. Vì vậy, sự kết hợp chúng thành vật liệu composite để làm vỏ tàu sẽ làm cho tàu gần như trong suốt.
Với ưu điểm là nhẹ nên tàu ngầm của tôi chạy với tốc độ [khoảng 50 hải lý/h] hơn một chiếc tàu khu trục. Đó là một sự đột phá.
Ngay cả ống tiềm vọng cũng làm từ vật liệu composite với thành phần như vỏ. Loại vật liệu này không bức xạ lại sóng điện từ nên radar của đối thủ sẽ không phát hiện được.
Ong Phan Boi Tran se lam tau ngam mini Yet Kieu 2
Tàu ngầm Yết Kiêu 1 trong lần thử nghiệm tại hồ bơi của Trường Trung cấp Kỹ thuật Hải quân TP HCM năm 2010.
Về khả năng tàng hình, nếu là tàu mặt nước, ưu điểm từ vỏ tàu không thể làm cho nó tàng hình được theo đúng nghĩa bởi vật liệu composite gần như trong suốt với sóng điện từ nhưng khi sóng điện từ từ radar của đối phương truyền qua vỏ tàu, nó sẽ chạm lại động cơ.
Mà động cơ làm bằng kim loại nên nó không thể tự “tàng hình” được. Ngoài ra những hệ thống điều khiển và các thiết bị khác trên tàu ngầm cũng không có khả năng tự tàng hình.
Vì thế, để tàu nổi trở nên “tàng hình” thì người chế tạo phải sơn 1 lớp sơn kim loại lên vỏ tàu để khi tia radar truyền đến thì lớp sơn này có tác dụng là đánh chệch hướng tia radar phản xạ, khiến cho radar không nhận được tia phản hồi. Như vậy nó sẽ “tàng hình” với radar.
Tuy nhiên, do tàu ngầm nằm sâu trong nước nên tàu ngầm không cần phải sơn lớp sơn đó. Nước lại là áo giáp không cho các tia radar tới. Nó chỉ bị phát hiện bởi ống tiềm vọng và tháp của tàu vì ở các loại tàu ngầm khác, ống tiềm vọng và tháp tàu được làm bằng kim loại.
Ở chiếc tàu ngầm của tôi, ống tiềm vọng và cả tháp tàu đều được làm bằng vật liệu composite nên nỗi lo đó đã được loại bỏ. Chính vì vậy tôi chỉ nghiên cứu chế tạo tàu ngầm chứ không chế tạo tàu trên bề mặt nước.
Và với 2 ưu điểm là lớp vỏ bằng composite cùng với tốc độ lớn nên khả năng thoát tàu chống ngầm của tàu ngầm do tôi tạo ra sẽ lớn hơn các loại tàu ngầm khác.
PV: Ngoài ưu điểm trên, tàu ngầm do ông tạo ra còn có ưu điểm nào nổi bật, thưa ông?
Ông Phan Bội Trân: Còn một lợi ích rất lớn là lợi ích về kinh tế. Nếu vỏ tàu được chế tạo bằng vật liệu composite thì ưu điểm này sẽ cho phép chúng ta có thể tạo ra được rất nhiều tàu ngầm chỉ với chi phí nhỏ.
Chỉ với 10.000 USD là mình có thể làm được vỏ tàu cho một hạm đội rồi. Trong khi đó, 10.000 USD so với giá trị của 1 chiếc tàu ngầm Kilo thì không đáng kể.
Bên cạnh đó còn tổ hợp khí tài. Ngư lôi cũng chạy nhanh hơn ngư lôi của đối thủ và loại này bắn không phải dạng đục lỗ mà là loại ngư lôi có thể bắn gẫy đôi đối thủ.
Ngoài ra còn có những loại vũ khí khác… Vũ khí này được điều khiển và đuổi bám tấn công đối thủ tùy theo hướng của xạ thủ.
Nguồn:

 


 ĐẠI TƯỚNG SAU KHI XUỐNG SÂN BAY, RỒI LÊN XE VỀ NHÀ BẰNG CÁCH LEO  VÀO CỬA SAU NHƯ THẾ NÀY À ?



Báo Tuổi trẻ
25/07/2015 07:01 GMT+7

"TTO - 7g sáng 25-7, chiếc Boeing 777 của Hãng hàng không Vietnam Airlines đã hạ cánh xuống sân bay Nội Bài. Đại tướng Phùng Quang Thanh bước xuống máy bay, tươi cười bắt tay nhiều người đón tiếp."




Đại tướng Phùng Quang Thanh, mặc complet màu nhạt chuẩn bị lên xe - Ảnh VIỆT DŨNG
Đại tướng lên xe THEO KIỂU VÀO CỬA SAU THẾ NÀY À ?

23 tháng 7, 2015



 "Ráo Xư Lùi Sĩ " Vũ Văn Hiền !

NHAI ĐI, NHAI LẠI, NHAI GÌ MÀ NHAI LẮM THẾ

Vâng, nhai đi, nhai lại, nhai nhiều, tất nhiên kỷ lục thuộc về trâu bò. Cái ông GS.TS Vũ Văn Hiền, đương nhiên không phải là trâu bò, nhưng cách “ăn” của ông ta thì hơi bị giống. Trên mạng Basam có điểm bài mới nhất của ông Hiền với tựa đề “Đảng với nhân dân” (VOV) có đoạn: “Chủ nghĩa Mác-Lênin khẳng định lịch sử phát triển của xã hội loài người từ khi có giai cấp là lịch sử các cuộc đấu tranh giai cấp và cuộc đấu tranh giai cấp cuối cùng của nhân loại là cuộc đấu tranh giữa giai cấp vô sản và giai cấp tư sản để cuối cùng giai cấp vô sản có sứ mệnh đào huyệt chôn vùi chủ nghĩa tư bản” và bình

 “Chắc ông PCT Hội đồng Lý luận Trung ương Vũ Văn Hiền không biết là cái bọn “tư bổn giẫy chết” này sống dai lắm, nó “giẫy” mấy chục năm rồi mà chưa chịu “chết”, còn giai cấp vô sản của đảng ta, nếu không bắt tay làm ăn với bọn “giẫy chết”, là ta tự đào huyệt chôn ta, ta “chết” mà không cần “giẫy”! Còn đây nữa “… dưới sự lãnh đạo của Đảng, nhân dân Việt Nam đã lập nên bao kỳ tích: Tiến hành cuộc Cách mạng Tháng Tám thành công, xây dựng nước Việt Nam mới, đánh thắng hai đế quốc to là Pháp và Mỹ, thống nhất đất nước, cả nước đi theo con đường XHCN, thực hiện công cuộc đổi mới với những thành tựu tuyệt vời”.

Thưa anh Basam, chẳng phải ông Hiền từ cựu TGĐ đài TNVN, rồi lên Phó Chủ tịch Hội đồng Lý luận Trung ương mới viết như vậy, mà ông ta có cả hàng trăm bài báo, tất nhiên chỉ đăng trên Tạp chí Cộng sản khi ông làm Tổng biên tập ở đó, đăng trên các loại hình báo chí của VOV (Báo Tiếng nói Việt Nam, VOVonline, đọc trên sóng phát thanh) khi ông ta làm Tổng giám đốc (bây giờ ông đang làm cố vấn nha). Các bạn có thể đọc lại các bài trên số tết các năm của Đài TNVN để xác tín ông ta chỉ có “ăn” mấy chục chữ như thế mà thôi.

 Chẳng hạn, tết năm Đinh Hợi 2007 ông viết “Sức xuân đất nước” đến tết năm Tân Mão 2011, ông lại viết “ Phơi phới sức xuân đất nước”. Nội dung thì, ngoài việc trích một đoạn từ Nghị quyết đại hội Đảng, bao giờ cũng thêm mấy chữ thế này: “Đảng Cộng sản Việt Nam khẳng định Chủ nghĩa Mác Lenin và Tư tưởng Hồ Chí Minh là nền tảng tư tưởng. Việt Nam kiên định phát triển đất nước đi lên Chủ nghĩa xã hội, tiếp tục phát triển kinh tế là nhiệm vụ trọng tâm, xây dựng Đảng là nhiệm vụ then chốt, xây dựng văn hóa là nên tảng tinh thần xã hội, phát triển nhanh và bền vững nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa kết hợp chặt chẽ giữa tăng trưởng kinh tế với thực hiện tiến bộ và công bằng xã hội. Hoặc: “Đảng Cộng sản Việt Nam có đương lối đúng đắn,… nhân dân Việt Nam cần cù, thông minh, sáng tạo, giầu lòng yêu nước, có ý chí kiên cường, tin tưởng vào sự lãnh đạo của Đảng” và tiềm năng đất nước dồi dào nhất định dân tộc ta sẽ xây dựng thành công chủ nghĩa xã hội, vân vân.

Thật chẳng có mõ nào có thể còn kêu to hơn

Không những nhai đi nhai lại như thế trên mặt báo, ông còn xuất bản tập sách “Vấn đề hôm nay” và “Một trăm tiểu phẩm báo chí” cũng chỉ quẩn quanh có mấy chục chữ như vậy. Tài.

Thế mà, chỉ có mấy chục chữ ấy mà ông lên tới học hàm GS.TS, rồi lên chức Tổng biên tập, Tổng giám đốc, UVTƯĐ, Đại biểu Quốc hội thì, tôi dùng chữ tài để tặng ông là chưa thỏa đáng mà phải là đại tài, vì những chữ này nhất định không phải là “chữ” của ông. Những chữ kiểu này đã tràn ngập trên mạng internet đã đành mà còn có ở trong đầu của tất cả những người Việt Nam khi bước qua cửa trường Trung cấp hay Đại học, thậm chí là Trung học phổ thông. Còn về sách thì cũng đã in nhan nhản, phát hành nhan nhản mà từ những năm 90 của thế kỷ trước đến nay trong quang gánh của các bà đồng nát, lượm ve chai thế nào cũng có dăm bảy cuốn nhặt được trong bãi rác, thùng rác ở bất kỳ một khu dân cư nào, vì từ những năm sáu mươi, nó như hoa nở một cách rầm rộ, nó là “món ăn” bắt buộc cho bất kỳ cán bộ, công nhân viên chức nào. Ông Vũ Văn Hiền với nhiều học hàm học vị, lại đã từng là Tổng hai tờ báo, hiện là Phó chủ tịch Hội đồng lý luận TƯ, không thể không biết sự thật này. Có điều, người khác ăn rồi, tiêu hóa rồi thì chán, còn ông Hiền cứ nhai đi, nhai lại  mà không chán. Và cái “nhai” ấy mới vĩ đại làm sao, không phải chỉ thăng quan, nhận học hàm, học vị, vào trung ủy, làm Đại biểu Quộc hội, mà chỉ tính một cách nhà quê, riêng cái khoản nhuận bút từ mấy chục chữ ấy, ông cũng bỏ túi cả trăm triệu đồng. Nói đại tài thì hoàn toàn chưa đủ “tầm” mà phải nói là đại đại tài mới xứng.

Thưa anh Basàm, chắc anh cũng đồng tình với tôi rằng, thế giới bây giờ, đến bà bán xôi, trẻ em cũng biết là đã khác hẳn so thế giới của những năm sáu mươi mà những người cộng sản hò hét “trận chiến này là trận cuối cùng”. Đến già cả, mắt mờ như cụ Lê Đức Anh, lại không có học hàm, học vị gì, lại từng xông pha máu lửa hàng trăm trận với Pháp, Mỹ, Pôn pot, Tầu cộng mà ngày nay vẫn còn nhận thức rất mới mẻ về kẻ thù ngày trước như thế này:

Việc chúng ta năm nào cũng nói đến việc thắng Pháp, Mỹ trong các cuộc chiến tranh bảo vệ tổ quốc thì có đúng không? Theo tôi là chưa đúng. Pháp, Mỹ đều là các siêu cường cả về khoa học, kỹ thuật, quân sự đến Liên Xô thắng được phát xít Đức cũng phải nể. Thời điểm đó, mình thắng Mỹ làm sao được, mình là một nước nông nghiệp lạc hậu, chưa có vũ khí gì hết, không làm ra được 1 chiếc ô tô, xe máy. Đó là chúng ta bảo vệ được độc lập và Pháp, Mỹ phải rút quân. Sự thực như thế nào nói như thế, không được nói dối”.

Thưa anh Basàm, cách đây mấy năm trên mạng internet đã lưu truyền bài viết “Vũ Văn Hiền đừng bọ xít ăn tiền như thế nữa” đã phần nào phác thảo chân dung nhai đi, nhai lại có một không hai ở Đại Việt ta của ông Hiền. Cứ tưởng vì sự tự trọng làm người, ông ta bơn bớt đi, nào ngờ ông ta lại cứ nhại đi, nhai lại “chén cơm” nấu bằng máu đó cho đến hạt cuối cùng. Basàm vì bận việc quá mà bỏ qua bài viết này chăng? Tôi có thư gửi Basam, tiện thể nhắc lại bài viết này, để Basam “gắn” vào đuôi bài bình của Basam như Basam vẫn thường làm. Nhân thể, tôi kèm bài này vào đuôi của thư này. Mời bạn đọc thưởng thức.

Xin trân trọng cảm ơn.
( BLOG BÀ ĐẦM XÒE)

NÓ ĐÂY

Vũ Văn HiềnGiáo sư, Tiến sĩ Kinh tế - Chính trị, Lý luận Chính trị cao cấp, Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam khóa IX, X; Đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa XII (thuộc Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Hải Dương)[1]; Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Hội Cựu Chiến binh Việt Nam, Tổng Thư ký Hội Nhà báo Việt Nam, nguyên Tổng giám đốc Đài Tiếng nói Việt Nam. Hiện tại ông là Phó Chủ tịch Hội đồng Lý luận Trung ương Việt Nam[2].



Tiểu sử và sự nghiệp

Vũ Văn Hiền sinh ngày 4 tháng 1 năm 1950 tại xã Lê Hồng, huyện Thanh Miện, tỉnh Hải Dương[2].

Năm 1967, Vũ Văn Hiền theo học tại Khoa Chăn nuôi - Thú y của Trường Đại học Nông nghiệp I Hà Nội[2] (nay là Học viện nông nghiệp Việt Nam) nhưng ông lại đặc biệt yêu thích các môn học thuộc nhóm ngành khoa học xã hộinhân văn như Triết học, Lịch sử, Kinh tế - Chính trị và luôn dẫn đầu lớp về điểm số của các môn học này.

Năm 1969, Vũ Văn Hiền tình nguyện gia nhập quân đội, được phân công về Bộ Tư lệnh Thiết giáp và là một trong những người được trực tiếp tham gia Chiến dịch Hồ Chí Minh. Ông có mặt trong các trận đánh mang tính quyết định để đi đến giải phóng thành phố Huế, Bình Thuận, Ninh Thuận. Sau khi chiến dịch Hồ Chí Minh thắng lợi, Vũ Văn Hiền được điều động về công tác tại Ty Nông nghiệp Hải Dương. Ông được giao nhiệm vụ chuyên viết báo cáo tổng hợp cho Ty Nông nghiệp.

Năm 1976, Vũ Văn Hiền được cơ quan cử đi học chuyên tu Kinh tế - Chính trị với thời gian 3 năm tại Trường Tuyên huấn Trung ương. Kết thúc khoá học, Ông được chuyển về công tác tại Tạp chí Cộng sản (Cơ quan lý luận - chính trị của Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam), phụ trách viết các bài nghiên cứu về lý luận và thực tiễn của hoạt động nghiên cứu lý luận tại Việt Nam đăng trên Tạp chí Cộng sản.

Cuối năm 1985, ông cùng 10 cán bộ khác được Nhà nước cử đi đào tạo tại Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội trực thuộc Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô (Nguyễn Phú Trọng, Phạm Quang Nghị cũng từng học tại đây). Cuối năm 1989, Vũ Văn Hiền bảo vệ thành công xuất sắc luận án tiến sĩ với đề tài Những biểu hiện mới của Chủ nghĩa tư bản hiện đại. Đây là công trình khoa học đầu tiên của ông về nghiên cứu lý luận. Sau khi tốt nghiệp tại Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội Liên Xô, Vũ Văn Hiền trở về Việt Nam và tiếp tục công tác tại Tạp chí Cộng sản. Ông đã trải qua các cương vị Vụ phó rồi Vụ trưởng vụ Quốc tế của Tạp chí Cộng sản trước khi được giao giữ chức Phó tổng biên tập Tạp chí Cộng sản vào năm 1995. Đầu năm 1996, với những kết quả nghiên cứu khoa học, Tiến sĩ Vũ Văn Hiền được phong học hàm Phó giáo sư. Năm 2001 Vũ Văn Hiền tiếp tục được giao giữ chức Tổng biên tập Tạp chí Cộng sản.

Vũ Văn Hiền còn đảm đương chức vụ Giám đốc Trung tâm Đào tạo và Bồi dưỡng Giảng viên Lý luận Chính trị trực thuộc Đại học Quốc gia Hà Nội. Ông đã góp phần đưa Trung tâm trở thành một trong những địa chỉ có uy tín ở Việt Nam về đào tạo các cán bộ có trình độ cao về lý luận chính trị, góp phần bổ sung cho nhu cầu lớn về cán bộ trong lĩnh vực này cho cả nước. Cho đến năm 2006, ông đã hướng dẫn 5 nghiên cứu sinh bảo vệ thành công luận án tiến sĩ và 14 học viên cao học hoàn thành luận văn thạc sĩ. Ông cũng là uỷ viên trong nhiều hội đồng bảo vệ luận văn, luận án; hội đồng nghiệm thu, bảo vệ đề tài nghiên cứu khoa học các cấp.

Ngoài việc quản lí tại Tạp chí Cộng sản và giảng dạy tại Trung tâm Đào tạo và Bồi dưỡng Giảng viên Lý luận Chính trị trực thuộc Đại học Quốc gia Hà Nội, Vũ Văn Hiền cũng dành thời gian cho hoạt động nghiên cứu khoa học. Ông đã tham gia chủ trì nhiều đề tài, dự án các cấp, trong đó có 1 đề tài cấp nhà nước và 1 dự án trọng điểm quốc gia về Phát huy dân chủ cấp phường.

Từ năm 2002, theo sự điều động của Đảng cộng sản Việt Nam, Vũ Văn Hiền được cử làm Tổng giám đốc Đài Tiếng nói Việt Nam. Ông đã có sáng kiến kỹ thuật đưa các trạm phát sóng lên đỉnh núi cao và lắp đặt các trạm tiếp sóng dưới mặt đất, truyền tải có hiệu quả các chương trình phát thanh, phủ sóng tới các vùng sâu vùng xa của các tỉnh miền núi phía Bắc và Tây Nguyên. Với những sáng kiến cải tiến kỹ thuật phát thanh, Vũ Văn Hiền đã được Hiệp hội Phát thanh Truyền hình Châu Á - Thái Bình Dương trao tặng phần thưởng đặc biệt. Đây là giải thưởng đầu tiên của Hiệp hội dành cho một nhà báo Việt Nam.

Vũ Văn Hiền được bổ nhiệm làm Phó Chủ tịch Hội đồng Lý luận Trung ương, thôi giữ chức Tổng Giám đốc Đài Tiếng nói Việt Nam theo Quyết định số 109 của Bộ Chính trị ngày 24 tháng 5 năm 2011.[3]

Giải thưởng


Gia đình

Vũ Văn Hiền có con trai là Vũ Minh Tuấn. Vũ Minh Tuấn tốt nghiệp Phân viện Báo chí và Tuyên truyền (nay là Học viện Báo chí và Tuyên truyền) năm 1999, được bổ nhiệm làm Phó Tổng giám đốc Đài Tiếng nói Việt Nam vào năm 2012 theo Quyết định 238/QĐ-TTg của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng[4].

(Theo WikipediA)

* Nhân Dân Việt Nam khốn khổ vì những thằng như thằng Vũ Văn Hiền này: vì chúng cùng ra đời từ cái lò lý thuyết Mác - Lê


 TÔI LƯU BẢN TIN NÀY ĐỂ THEO DÕI

Thông tin của VN về Bộ trưởng Phùng Quang Thanh là chính xác

Published on July 23, 2015   ·  lehaibinh
Những thông tin liên quan sức khỏe Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh được báo chí đặt ra tại cuộc họp báo thường kỳ của Bộ Ngoại giao chiều nay.
Tuổi Trẻ đặt câu hỏi cho người phát ngôn Lê Hải Bình về tính xác thực của thông tin do hãng tin Đức DPA đưa về việc Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh qua đời tại một bệnh viện ở Pháp và phản ứng của phía VN.
VietNamNet đặt câu hỏi: “Nếu đó là thông tin sai sự thật, xin xác nhận thông tin Bộ trưởng Phùng Quang Thanh sắp về nước và sẽ về vào thời gian nào?”.
Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Lê Hải Bình cho hay, ngay sau khi có những thông tin sai lệch nói trên, đại diện của các cơ quan liên quan đã lên tiếng. “Thông tin từ các cơ quan liên quan của VN là những thông tin chính xác”.
Ông Lê Hải Bình cho biết VN đã yêu cầu DPA cải chính thông tin sai sự thật và hãng đã đăng lại tin về vấn đề này.
Cụ thể, trong tin đưa ngày 20/7, DPA trích phát ngôn từ phía VN bác bỏ thông tin do chính hãng này đưa trước đó nói về tình trạng sức khỏe của Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam, Đại tướng Phùng Quang Thanh.
DPA dẫn lời Phó Tổng Tham mưu trưởng Quân đội nhân dân Việt Nam, Trung tướng Võ Văn Tuấn cho biết sức khỏe của Bộ trưởng Phùng Quang Thanh hiện ổn định sau ca phẫu thuật tại bệnh viện châu Âu Georges Pompidou ở Paris (Pháp) và Bộ trưởng sẽ về Việt Nam vào cuối tháng này
Hãng này cũng dẫn lời ông Phạm Gia Khải, một thành viên Ban Bảo vệ và chăm sóc sức khỏe trung ương, xác nhận rằng Bộ trưởng Phùng Quang Thanh đang phục hồi sức khỏe sau ca phẫu thuật khối u phổi ở Pháp và Bộ trưởng sẽ trở về Việt Nam.

Trước đó, báo chí trong nước dẫn phát ngôn của Trung tướng Võ Văn Tuấn cho hay, thời gian gần đây dư luận có nhiều thông tin đồn đoán, suy diễn liên quan đến vấn đề sức khỏe của Bộ trưởng Phùng Quang Thanh. Đó là thông tin thất thiệt, không chính thống gây nhiễu động tình hình.
Theo Trung tướng Võ Văn Tuấn, sau ca phẫu thuật phổi ngày 22/6, sức khỏe Bộ trưởng Phùng Quang Thanh đang phục hồi ổn định. Đáng lẽ Bộ trưởng Phùng Quang Thanh có thể về nước nhưng bệnh viện khuyến cáo, phải chờ đủ một tháng sau ca phẫu thuật mới có thể đi lại bằng máy bay, ở điều kiện áp suất cao nên lịch về Việt Nam phải lùi lại theo dự tính đến cuối tháng 7.
Rạng sáng 20/7 theo giờ Việt Nam, DPA đưa tin Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh đã qua đời vào ngày chủ nhật, 19/7, khi đang điều trị bệnh phổi.
Nhưng đến chiều 20/7, hãng tin Đức DPA đã thay bản tin mới vào vị trí bản tin cũ và vẫn giữ nguyên đường dẫn của bản tin cũ. Bản tin mới được ghi thực hiện từ DPA Bangkok. Trong bản tin này, DPA thừa nhận thông tin Đại tướng Phùng Quang Thanh, Bộ trưởng Quốc phòng, qua đời tại một bệnh viện tại Paris vào cuối tuần qua như bản tin DPA đưa trước đó, đã bị bác bỏ.
THEO VIETNAMNET
VỊ CAO TĂNG VÀ MIẾNG THỊT LỢN
Một cao tăng được mời đi dự tiệc, giữa bàn tiệc bày đầy những món ăn chay trang trí vô cùng đẹp mắt, bỗng ông phát hiện trong một đĩa có miếng thịt heo, một đệ tử đi theo cao tăng cố ý dùng cái đũa bới miếng thịt lên, ý định để cho gia chủ trông thấy, nhưng thật không ngờ vị cao tăng lại dùng đũa của mình đẩy miếng thịt che khuất đi.
Một lát sau, người đệ tử kia lại bới miếng thịt heo lên, thế là cao tăng lại phải thêm lần nữa che miếng thịt heo đi, đồng thời còn nói khẽ vào tai đệ tử: “Con mà còn lật nó lên ta sẽ ăn luôn”. Người đệ tử nghe thầy nói thế thì không dám bới miếng thịt heo lên nữa.

Tiệc xong, thầy trò cao tăng từ biệt gia chủ ra về. Trên đường về, đệ tử băn khoăn hỏi thầy: “Thưa thầy, vừa rồi rõ ràng đầu bếp biết chúng ta không ăn mặn, lại vô ý để lẫn miếng thịt heo vào trong đồ ăn chay của chúng ta? Đệ tử chẳng qua muốn gia chủ biết mà trừng phạt ông ta.”

Cao tăng từ tốn nói: “Trên đời ai cũng phạm sai lầm, dù vô tâm hay hữu ý. Nếu để người chủ thấy miếng thịt heo trong món ăn chay, ông ấy sẽ nổi giận mà trừng phạt người đầu bếp, thậm chí còn cho người đó nghỉ việc, đây không phải điều chúng ta muốn thấy. Đoạt lý đương nhiên là quan trọng, nhưng tuyệt đối tránh ‘chỉ biết lý mà bỏ quên người’, phải nhận ra chỗ nào nên bỏ qua thì cho qua.”

“Hoàn cảnh sống và quan niệm sống của mỗi người thường không giống nhau, vì thế sự khác biệt trong cuộc sống là khó tránh khỏi. Đa số người rơi vào vòng xoáy của tranh đấu thường hay “đoạt lý mà quên người”, như thế nếu có thắng cũng không khiến người ta phục, trong vòng xoáy của tranh đấu hơn thua rất nhiều khi đối phương sẽ tìm cách đánh lén sau lưng.

Con hãy xem chỗ nào bỏ qua được thì bỏ qua, không nên chỉ biết ép người một cách quái gở, phải biết cho người ta một lối thoát, vấn đề ở đây không chỉ là cho người ta con đường sống, quan trọng hơn là cho chính mình một đường lùi, đây cũng là con đường sáng để xã hội hài hòa.”

Theo NTDTV
Tinh Vệ biên dịch (Đại Kỷ Nguyên VN)
https://daikynguyenvn.com/van-hoa-nghe-thuat/vi-cao-tang-va-mieng-thit-heo.html

Câu Chuyện Thành Ngữ: “Đối Ngưu Đàn Cầm” (đàn gảy tai trâu)



Một bức tượng nhỏ thể hiện người nghệ sĩ Trung Quốc cổ đại đang chơi đàn cầm dưới bóng cây. Đàn cầm là một loại đàn tam thập lục của người Trung Quốc cổ đại. (Gabriel Eckert/Photos.com)
Một bức tượng nhỏ thể hiện người nghệ sĩ Trung Quốc cổ đại đang chơi đàn cầm dưới bóng cây. 
Đàn cầm là một loại đàn tam thập lục của người Trung Quốc cổ đại. (Gabriel Eckert/Photos.com)

Trung Quốc có câu: “Đối ngưu đàn cầm” – nghĩa là đàn gảy tai trâu (對牛彈琴, phát âm là duì niú tán qín) mô tả một nỗ lực lãng phí khi nói với ai điều gì mà họ không thể tiếp thu.

Ở Việt Nam, ngoài câu thành ngữ này thì còn có câu “nước đổ đầu vịt”, “đem hồng ngâm cho chuột vọc; đem hạt ngọc cho ngâu vầy” đều có nghĩa là cố gắng giải thích cho một người rất cứng đầu, hoặc một điều cao quá họ không hiểu được – chọn nhầm khán giả, những người không thể nào hiểu được điều mà bạn muốn nói.

Chuyện kể rằng, ngày xưa có lần Công Minh Nghi, một bậc thầy về đàn tranh (một loại đàn tam thập lục của Trung Quốc), còn được gọi là cầm (琴), khi đang chơi đàn trên cánh đồng thì nhìn thấy một con bò đang thong dong gặm cỏ gần đó. Ông tự hỏi, liệu con bò có thể cảm nhận được âm nhạc của mình hay không, ông di chuyển gần hơn đến chỗ con bò và bắt đầu chơi bản nhạc tuyệt đỉnh của mình.

Mặc dù ngay cả bản thân Công Minh Nghi cũng thấy xúc động sâu sắc bởi chính âm nhạc của mình, nhưng con bò dường như không hề quan tâm và vẫn tiếp tục gặm cỏ. Công Minh Nghi nghĩ ngợi một lúc rồi chơi lại một lần nữa.

Lần này, ông đã sử dụng đàn để tạo ra âm thanh của ruồi muỗi vò vẽ và tiếng bê con kêu. Con bò dỏng tai chăm chú lắng nghe, lúc lắc cái đuôi của nó, và thậm chí ve vẩy cái tai như thể để xua muỗi đi.

Công Minh Nghi nhận ra rằng bản nhạc dù tinh tế đến mấy thì con bò cũng không thể hiểu được, đơn giản là vì nó không thể nhận thức được; chỉ có thể chơi một cái gì đó gần với hiểu biết của nó thì mới có thể khiến nó chú ý.

Về sau, “Đối ngưu đàn cầm” được sử dụng như một thành ngữ để lý giải về những người không có khả năng tiếp thu, hoặc nói về vấn đề gì mà họ không quan tâm hoặc họ không hiểu biết những vấn đề này.

Câu thành ngữ này cũng được sử dụng để khuyên bảo người ta nên cân nhắc đến những thính giả của mình, khi xác định phương pháp tiếp cận hợp lý trong các việc trình bày hàng ngày.
Theo Việt Đại kỷ Nguyên